GIÁO PHẬN PHAN THIẾT

http://gpphanthiet.com


Thứ Hai tuần 3 Phục Sinh. – Thánh Athanasiô, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh.

T2 2 5 1

T2 2 5 1

Thứ Hai tuần 3 Phục Sinh. – Thánh Athanasiô, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.

"Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời".

 

* Thánh nhân sinh năm 295 tại A-lê-xan-ri-a. Người cộng tác, rồi kế vị giám mục A-lê-xan-ri-a. Thánh nhân chỉ có một mục đích: bảo vệ tín điều về thần tính của Chúa Kitô. Tín điều này đã được xác định tại công đồng Ni-xê-a. Cũng vì đó người bị công kích khắp nơi.

Nhưng dù gặp những giám mục nhút nhát, dù bị săn lùng, dù năm lần bị đày ải, người vẫn giữ được tính khí khái; nhất là giữ được lòng yêu mến đối với Chúa Giêsu, Thiên Chúa làm người. Người đã viết nhiều tác phẩm vừa để làm sáng tỏ vừa để bảo vệ đức tin chân truyền. Người qua đời năm 373.

 

Lời Chúa: Ga 6, 22-29

Hôm sau, đám người còn ở lại bên kia biển thấy rằng không có thuyền nào khác, duy chỉ có một chiếc, mà Chúa Giêsu không lên thuyền đó với các môn đệ, chỉ có các môn đệ ra đi mà thôi. Nhưng có nhiều thuyền khác từ Tibêria đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh. Khi đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền kia và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu.

Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?" Chúa Giêsu đáp: "Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Đấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu". Họ liền thưa lại rằng: "Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?" Chúa Giêsu đáp: "Đây là công việc của Thiên Chúa, là các ngươi hãy tin vào Đấng Ngài sai đến".

 

Suy Niệm 1: Lương thực thường tồn

(Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.)

Xóa đói giảm nghèo, giảm số trẻ em suy dinh dưỡng,

nâng chiều cao của giới trẻ Việt Nam lên bằng các nước trong vùng,

đó là mối quan tâm của những người mang trách nhiệm,

vì sức khỏe thân xác cần thiết cho sự phát triển toàn diện con người.

Làm sao để con người lớn lên cân đối về mọi mặt,

đó là mục tiêu tối hậu của mọi công tác giáo dục.

Đức Giêsu đã làm phép lạ bánh hóa nhiều để nuôi đám đông.

Ngài quan tâm đến nhu cầu của thân xác họ.

Nhưng Ngài cũng biết rằng không thể làm phép lạ như thế mãi.

Hơn nữa, phép lạ này chỉ giúp họ khỏi đói trong vài giờ,

và đây là cái đói của thân xác.

Phép lạ này dù lớn, nhưng chỉ nuôi được một đám đông vài ngàn người,

vẫn còn bao người trên thế giới cần được nuôi ăn.

Đức Giêsu mong nuôi được nhiều người hơn, nuôi được mọi người.

Không phải chỉ nuôi về thân xác, mà nhất là về tinh thần.

Không phải chỉ nuôi bằng thức ăn trần thế là bánh và cá,

mà nuôi bằng giáo huấn của mình, bằng chính con người mình.

Sau phép lạ bánh hóa nhiều, khi đám đông định tôn Đức Giêsu lên làm vua,

chắc họ đã nghĩ đến sự bảo đảm về mặt vật chất mà Ngài mang lại.

Lúc nào cũng có bánh ăn no nê,

đó là ước mơ của nhiều người nghèo thời ấy.

Nhưng Đức Giêsu đã từ chối đứng lên khởi nghĩa giành độc lập.

Ngài không phải là một Mêsia làm chính trị.

Bánh và cá mà Ngài giúp họ tạm thời vượt qua cơn đói

chỉ là thứ lương thực mau hư nát dành cho xác thân (c. 27).

Lương thực đó là dấu chỉ cho một thứ lương thực khác Ngài sắp ban.

Đó là lương thực thường tồn đem lại sự sống vĩnh cửu (c. 27).

Hẳn nhiên, lương thực sau này quan trọng hơn nhiều.

Theo Mẹ Têrêsa Calcutta, người nghèo hôm nay cần cơm bánh,

nhưng còn cần những thức ăn tinh thần khác nữa.

Cái đói của thân xác không cồn cào bằng cái đói tinh thần.

Con người đói công bằng và hạnh phúc, đói yêu thương và kính trọng.

Con người khát niềm vui và bình an, cảm thông và sự thật.

Trong nơi sâu thẳm, con người đói khát Ai đó để mình yêu mến tôn thờ.

Đức Giêsu mời ta hãy tin vào Ngài là Đấng được Thiên Chúa sai đến (c.29).

Hãy đến với Giêsu để bắt đầu được nếm thử tấm bánh của Ngài,

vì chính Ngài là Tình yêu, Sự thật và Bình an.

 

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu,

có một ngọn đèn dầu gần Nhà Tạm,

ngọn đèn đỏ mời con dừng bước chân,

và nhắc con về sự hiện diện của Chúa.

Con mong sự hiện diện ấy lan tỏa khắp nơi,

để đâu đâu cũng thấy những ngọn đèn đỏ.

Nơi xóm nghèo mùa mưa nhớp nháp,

nơi lớp học tình thương lúc chiều tà,

nơi những trung tâm phục hồi nhân phẩm,

nơi bảo sanh viện nâng niu sự sống của trẻ thơ,

nơi khách sạn năm sao, noi quán bia đầu ngõ,

nơi các tiệm cho mướn băng video,

noi tình yêu trong ngần của đôi bạn trẻ...

Nhưng lạy Chúa, trước hết,

xin cho đời con là một ngọn đèn,

xin cho chúng con là những ngọn đèn màu đỏ,

mời người ta dừng lại, trầm tư,

và gặp được Chúa. Amen.

 

Suy Niệm 2: Giêsu là bánh

(TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Cơm áo gạo tiền luôn là mối lo hàng đầu của con người. Người ta bỏ phiếu cho những lãnh đạo đem lại cơm no áo ấm. Sau phép lạ Chúa hóa bánh ra nhiều dân chúng nô nức đi tìm để tôn Chúa Giêsu lên làm vua. Hi vọng thời cường thịnh của Ít-ra-en bắt đầu.

Nhưng Chúa hướng tâm trí họ lên cao hơn. Đừng tìm của ăn chóng hư nát và chỉ đem lại đời sống mau tàn. Hãy tìm của ăn vĩnh cửu đem lại sự sống đời đời. Chúa mặc khải cho biết tấm bánh đem lại sự sống đời đời chính là Người, là Giê-su. “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời” (Ga 6, 51). Và cách làm việc để tìm được tấm bánh ấy là tin vào Người, tin vào Giê-su.

Đức tin nâng ta lên sự sống mới. Ở sự sống mới người ta không còn sống bằng cơm bánh, nhưng bằng Lời Chúa và bằng Thánh Thể: “Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra” (Mt 4, 4).

Đó là sự sống trong Thánh Thần: “Ai tin vào Tôi, hãy đến mà uống! Như Kinh Thánh đã nói: Từ lòng Người, sẽ tuôn chảy những dòng nước hằng sống”. Đức Giê-su muốn nói về Thần Khí mà những kẻ tin vào Người sẽ lãnh nhận” (Ga 7, 38-39).

Sống theo Thần Khí không còn sống theo xác thịt. Không còn theo thói đời. Không còn dính bén những giá trị trần gian. Như Stê-pha-nô người tràn đầy Thánh Thần. Nên ông khôn ngoan không ai có thể bài bác được. Nên “mặt ông giống như mặt thiên sứ”. Nên ông sẵn sàng hiến mạng sống cho Chúa. Và khi chết ông còn xin Chúa tha thứ cho những kẻ giết mình.

Chúa đã phục sinh. Tôi cũng phải sống lại với Chúa. Chúa đã lên một cấp độ sự sống mới, tràn đầy vinh hiển. Tôi cũng phải theo Chúa sống một đời sống mới. Tin vào Chúa Giê-su. Nuôi dưỡng mình bằng Lời Chúa và Thánh Thể. Sống theo Thần Khí. Đó là khởi đầu sự sống đời đời.

 

Suy Niệm 3: Hoán cải nội tâm

Ở thời đại nào, đám đông cũng có thể là một sức mạnh mù quáng, hành động thiếu suy nghĩ và bị lôi cuốn bởi những dòng chảy của sự dữ. Trước khi bị các thượng tế và tổng trấn Philatô kết án, Chúa Giêsu đã bị chính đám đông kết án. Cái đám đông đã từng tung hô Ngài trong ngày Ngài khải hoàn tiến vào Giêrusalem, cũng cái đám đông ấy gào thét, đòi đóng đinh Ngài vào thập giá. Bi kịch ấy dường như được thánh Gioan báo trước qua đoạn Tin Mừng được Giáo Hội cho chúng ta lắng nghe và Suy Niệm hôm nay. Ðám đông được Chúa Giêsu cho ăn no nê ngày hôm trước, ngày hôm sau vẫn còn đứng bên kia bờ Biển hồ. Chúa Giêsu đã đọc được động lực thúc đẩy họ tìm kiếm Ngài, họ đã đi tìm kiếm Ngài không phải vì Ngài là đối tượng của khát vọng tìm kiếm của họ, mà chỉ vì đã được Ngài cho ăn no nê; họ đi tìm kiếm không phải vì đã nhận ra ý nghĩa của phép lạ nhân bánh và cá ra nhiều; họ đi tìm kiếm Ngài không phải vì chính Ngài đã mang lại ý nghĩa và giá trị cho cuộc sống của họ; họ đi tìm kiếm Ngài không phải vì giáo huấn của Ngài; họ đi tìm kiếm Ngài không phải vì những giá trị cao quí của cuộc sống mà Ngài đến để bày tỏ. Cái đám đông ấy bị lôi kéo bởi những cái hời hợt, nhất thời và chóng qua là cơm bánh. Ðây chính là bi kịch đã xảy ra cho Chúa Giêsu. Ðám đông đã khước từ Ngài và treo Ngài lên thập giá chỉ vì họ đã không hành động theo những xác tín thâm sâu thể hiện trên đạo lý, trên tiếng gọi của lương tâm, mà chỉ sống theo cảm tính và những xu thế mù quáng. Ðây cũng chính là nguy cơ mà người tín hữu Kitô có thể rơi vào.

Dĩ nhiên, nói đến đạo là nói đến đám đông. Chúng ta lãnh nhận đức tin trong một cộng đồng. Chúng ta sống và thể hiện đức tin trong một cộng đồng. Chúng ta cần có một đám đông nào đó để nâng đỡ niềm tin của chúng ta. Tuy nhiên, cái đám đông ấy cũng dễ lôi kéo và biến việc thể hiện đức tin của chúng ta thành một lối giữ đạo hình thức và máy móc. Ðạo dễ trở thành một chuỗi biểu dương bên ngoài hơn là một cuộc gặp gỡ thâm sâu giữa tha nhân và Chúa. Ðạo sẽ chỉ còn là những bó buộc và nghĩa vụ mà đám đông thôi thúc để tuân giữ hơn là được thực thi vì xác tín và lòng mến.

Nguyện xin Chúa Kitô Phục Sinh mà chúng ta đón nhận mỗi ngày trong Thánh Thể và gặp gỡ thường xuyên qua tha nhân trở thành đối tượng của sự khao khát và tìm kiếm không ngơi nghỉ của chúng ta, để trong tất cả mọi sự, chúng ta có thể thốt lên như thánh Phaolô: "Tôi sống nhưng không phải là tôi sống, mà chính Chúa Kitô sống trong tôi".

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

Suy Niệm 4: Tại sao theo Đức Giêsu

Vậy khi dân chúng thấy Đức Giêsu cũng như các môn đệ không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm kiếm Người. Khi đã gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy?” Đức Giêsu đáp:

“Thật, tôi bảo thật các ông,

các ông đi tìm tôi

không phải vì các ông đã thấy dấu lạ,

nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.

Các ông hãy ra công làm việc

Không phải vì của ăn hay hư nát,

Nhưng để có lương thực trường tồn

Đem lại phúc trường sinh,

Là thứ lương thực

Con Người sẽ ban cho các ông

Bởi vì chính Con Người là Đấng

Chính Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.” (Ga. 6, 24-27)

Bài giảng về bánh hằng sống trong hội đường Ca-phác-na-um sau ngày phép lạ bánh hóa nhiều có lẽ là một tổng hợp các bài giảng ở nhiều nơi. Dân chúng ngạc nhiên khi thấy các môn đệ và Đức Giêsu ở Ca-phác-na-um vì họ không thấy Người xuống thuyền đi sang Ca-phác-na-um với các môn đệ, mà bây giờ lại thấy Người ở đây. Còn “Đức Giêsu khi thấy họ sắp bắt mình đem đi tôn làm vua, thì Người lánh mặt, đi lên núi một mình”, mãi tới đêm, biển động vì gió thổi mạnh, các ông thấy Đức Giêsu đi trên mặt biển hồ đến gần thuyền … Ngay lúc đó thuyền đã tới bờ của miền Ca-phác-na-um.

Như thói quen, thánh Gio-an sắp nối kết sự kiện phép lạ cụ thể này với ý nghĩa thần học: Họ tìm … họ ngạc nhiên vì không biết Người đến đây bằng cách nào? Người đã đến đây bằng cách lạ lùng là đi trên mặt biển giữa đêm khuya gió to sóng lớn. Cũng thế, Đức Giêsu đã đến với họ không phải từ làng Na-gia-rét, như người ta biết, nhưng là từ trời mà người ta không biết, cũng như Người từ bờ hồ phía đông nơi bánh hóa nhiều, đi qua biển tới bờ hồ phía tây nơi miền Ca-phác-na-um.

Họ cố gắng tìm Đức Giêsu là điều đáng ca ngợi, còn đáng ca ngợi hơn nữa khi họ tìm Người trong đức tin, và liên kết với Người không vì của nuôi xác nhưng vì của ăn đời đời. Tuy nhiên, dân chúng vẫn tiếp tục đòi của vật chất, họ chú trọng đến man-na nuôi sống cha ông họ hằng ngày trong sa-mạc và so sánh với phép lạ hóa bánh ra nhiều để cầu mong Đức Giêsu cho họ được ăn như vậy. Còn Đức Giêsu, Người nhấn mạnh đến sự đói khát tinh thần, đến của ăn hằng sống cho linh hồn. Đó mới chính là sứ mệnh quan trọng của Người. Người đã hết sức nhẫn nại như đã nhẫn nại giải thích cho ông Ni-cô-đê-mô về sự tái sinh, cho bà ở Sa-ma-ri về nước trường sinh. Lúc này, Người cũng kiên nhẫn giải thích về bánh man-na dựa vào thánh vịnh 78, 24 để dẫn họ tới bánh ban sự sống đời đời. Bài diễn thuyết này có thể hiểu như một giảng đạo có ba phần: Thiên Chúa đã ban Đức Giêsu là quà tặng của Thiên Chúa (câu 32-40), bánh bởi trời: Đức Giêsu đến từ trời (câu 41-50), để làm của ăn: như bánh ăn (câu 52-58).

L.P

 

Suy Niệm 5: Sự lao công đích thực

Người Ấn Độ có kể câu chuyện ngụ ngôn sau đây: Một gia đình khỉ nọ sống giữa một khu rừng rậm. Mùa đông đến, cả gia đình khỉ rét run vì lạnh. Một đêm nọ nhìn từ xa thấy một con đom đóm đang bay lượn, chúng tưởng là một cục than hồng. Thế là nhà khỉ bắt lấy con đom đóm mang về, cẩn thận để củi và rơm vào rồi ngồi quanh mà sưởi. Có con còn kề miệng sát vào con đom đóm để thổi với hy vọng lửa bốc cháy. Một con chim bay qua tình cờ thấy cảnh tượng bèn dừng lại nói với bầy khỉ: “Các bạn ơi, đây không phải là lửa mà chỉ là một con đom đóm”. Nhưng bầy khỉ không đếm xỉa gì đến nhận xét của con chim, chúng lại chúi đầu vào con đom đóm mà thổi. Một lần nữa con chim trở lại bình tĩnh nói đó chỉ là một con đom đóm. Tức giận vì lời dạy khôn của con chim, bầy khỉ túm lấy nó và giết đi. Rồi chúng tiếp tục thổi hơi vào con đom đóm. Sáng hôm sau, người ta thấy cả gia đình khỉ chết cóng vì lạnh bên cạnh con đom đóm.

Khao khát hạnh phúc đích thực, nhưng lại chạy theo ảo ảnh; muốn sống sung mãn, nhưng lại chạy theo những phù phiếm chóng qua, có thể đó là bài học mà câu chuyện ngụ ngôn trên đây muốn ngỏ với chúng ta.

Tin mừng hôm nay dường như cũng muốn nhắc nhở chúng ta về sự lạc hướng ấy. Đám đông tụ tập bên Chúa Giêsu để được ăn uống thoả thích là hình ảnh của một nhân loại đang lạc hướng. Đám đông những người Do thái trong Tin mừng hôm nay là những người đã từng chứng kiến phép lạ của Chúa Giêsu, thế nhưng họ đi tìm kiếm Ngài không phải vì đã tin nhận Ngài hoặc để lắng nghe giáo huấn của Ngài, mà chỉ mong được Ngài cho ăn uống no thoả.

Chúa Giêsu không đến thế gian để mang lại một cây đũa thần cho những vấn đề chính trị, kinh tế, xã hội của con người. Ngài đến để cho con người được sống và hạnh phúc thực sự. Sự sống và hạnh phúc ấy chính là nhận biết và yêu mến Ngài trên hết mọi sự. Chỉ có Thiên Chúa mới thoả mãn mọi khát vọng trong tâm hồn con người, chỉ có Ngài mới đem lại cho con người hạnh phúc trọn hảo.

Mùa Phục Sinh, Giáo Hội luôn mời gọi chúng ta ý thức về sự sống thần linh đang châu lưu trong tâm hồn người tín hữu. Sống giữa thế gian, nhưng không thuộc về thế gian đó là chỗ đứng của người tín hữu trong trần thế này. Mưu cầu cuộc sống tạm bợ nhưng người tín hữu luôn hướng về trời cao; bôn ba về của cải vật chất, nhưng không quên gắn bó với những giá trị Nước Trời như công lý, hoà bình, tình huynh đệ, lòng bác ái. Trong mọi sự, họ phải luôn nhớ lời khuyên của thánh Phaolô: “Anh em hãy tưởng nghĩ đến những sự trên trời”. Một cách cụ thể, người tín hữu tìm kiếm và xây dựng Nước Trời ngay giữa những thực tại trần thế, bằng cách không bán rẻ lương tâm vì một chút lợi lộc chóng qua, không chối bỏ hình anh cao quí của Thiên Chúa nơi bản thân, không cha đạp nhân phẩm của người anh em. Trong mọi sự họ tìm kiếm Chúa như gia nghiệp duy nhất của cuộc đời.

Nguyện xin Đức Kitô Phục Sinh hướng dẫn và cũng cố chúng ta trong niềm tin ấy.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

Suy Niệm 6: Tin Chúa vì mục đích gì?

Danh tiếng của Đức Giêsu ngày càng lan rộng, nhất là sau cuộc hóa bánh và cá ra nhiều để nuôi dân chúng. Tuy nhiên, vì tình thương, nên Ngài đã làm phép lạ này chứ không phải vì muốn nổi danh! Nhưng đối với người Dothái, họ có lối suy nghĩ khác! Thay vì họ tạ ơn Chúa vì lòng thương xót của Ngài, thì ngược lại, họ chỉ nghĩ đến cái bụng và khao khát được thỏa cơm đói. Vì thế, dân chúng nghĩ rằng: có Đức Giêsu hiện diện ở giữa họ thì có lẽ sẽ không phải đói khát và có khi chẳng cần làm lụng vất vả cũng có ăn! Thế nên, họ tìm cách để tôn vinh Ngài lên làm vua. Thấy vậy, Đức Giêsu đã lánh đi để sang bờ bên kia trước họ.

Vì biết được lộ trình của Đức Giêsu, nên họ đã tìm mọi cách để gặp Đức Giêsu. Khi gặp Ngài, họ cất tiếng hỏi: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy?", Đức Giêsu thừa biết mục đích của họ, vì thế Ngài nói ngay: "Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê” (Ga 6, 26 ). Khi nói như thế, Đức Giêsu mời gọi họ hướng tới một cuộc "vượt qua" khác, sâu xa hơn, đó là cuộc vượt qua từ bánh hóa nhiều đến với Đấng ban bánh ấy, vượt qua từ dấu chỉ là bánh đến với Đấng chính là Bánh Trường Sinh (x. Ga 6, 27 ).

Ngày nay, trong đời sống đạo, nhiều người vẫn còn thói quen tin Chúa như những người Dothái. Tức là tin Chúa khi vui, lúc thành công, nhất là tin khi được lợi. Vì thế, chúng ta vẫn thấy có chuyện như: thích thì đi lễ, đi chầu, đọc kinh... không thích thì thôi!

Trong tâm tình cầu nguyện, mấy ai nghĩ đến chuyện chúc tụng, ngợi khen và cảm tạ Chúa vì những điều kỳ diệu cũng như ơn lành Ngài đã làm cho! Hoặc liệu có ai xin Chúa cho được đạo đức, thánh thiện, sám hối, khiêm nhường, nhất là yêu mến Lời Chúa... Nhưng mỗi khi đến nhà thờ là lâm râm xin cho được cái này, được cái kia, nhất là xin cho được ăn ra làm nên... Mỗi khi như thế, chúng ta cũng không hơn gì người Dothái muốn tôn Chúa làm vua và đi tìm Ngài chỉ vì cái bụng chứ không phải vì lòng mến!

Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa ban cho chúng con biết hướng về Chúa như là nguồn cội của hạnh phúc, và xin ban cho chúng con làm mọi cách vì hạnh phúc mai hậu trong Nước Trời. Amen.

Ngọc Biển SSP

 

Suy Niệm 7Cần lương thực trường tồn nơi Chúa Giêsu

(TGM Giuse Nguyễn Năng)

Sứ điệp: Con người cần công ăn việc làm để có của ăn nuôi thân. Nhưng cuộc sống không phải chỉ cần của ăn mau qua, mà còn cần lương thực trường tồn nơi Chúa Giêsu.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, khi làm việc, con mong muốn công việc của con mang lại kết quả lâu bền. Không ai có thể kiên trì trong một công việc mà họ biết chắc sẽ thất bại hoặc sẽ hư đi ngay trong chốc lát. Thế nhưng, nhiều khi con lại đành chịu hao tốn tất cả tiền tài, sức lực, thậm chí cả cuộc sống, để thu góp cho mình lương thực nuôi xác và của cải đời này, mà quên đi tìm những của cải vững bền tồn tại muôn đời.

Lạy Chúa, của cải vật chất và cơm bánh hằng ngày là những cái cụ thể xuất hiện trước mắt con, lôi kéo con, cám dỗ con, thúc bách con. Cái nghèo, cái đói, làm con khiếp sợ. Cái giàu, cái no, cái đẹp, lôi cuốn con. Vì thế, con đã thường bận tâm tới chuyện ăn mặc, chuyện tiền bạc, đến độ bỏ quên Chúa, chẳng còn thiết tha với việc cầu nguyện và dự lễ, chẳng còn tôn trọng giới răn Chúa. Xin Chúa tha thứ cho con.

Xin Chúa dạy con biết khôn ngoan đi tìm của cải tồn tại muôn đời. Xin cho con biết tiên vàn tìm kiếm Nước Thiên Chúa, còn các sự khác con tin rằng Chúa sẽ thêm cho. Đặc biệt, con biết rằng Lời Chúa và Mình Thánh Chúa là lương thực thần linh mà Chúa đã thương ban tặng cho con. Xin Chúa giúp con biết đón nhận với tất cả lòng khao khát, mến tin và tri ân, để nhờ đó con được sống sự sống của Chúa và sống muôn đời.

Lạy Chúa, khi ra công làm việc để có của ăn nuôi thân, xin cho con ý thức rằng đời sống tâm linh là điều đáng quan tâm gấp bội. Bởi vì, “người ta sống không chỉ bằng cơm bánh, mà còn sống bởi những lời do miệng Chúa phán ra”. Amen.

Ghi nhớ: “Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời”.

 

Suy Niệm 8: Tìm kiếm – tin vào Đấng Thiên Chúa sai đến

(Lm Nguyễn Vinh Sơn SCJ)

Câu chuyện

Vua Louis XIV, vị vua được gọi là Vua Mặt Trời (Le Roi Soleil) và cũng được biết với danh hiệu Louis Đại đế (Louis le Grand hay Le Grand Monarque). Triều đại của ông kéo dài 72 năm, dài nhất trong lịch sử nước Pháp. Vua Louis thường có thói quen dâng thánh lễ tại nhà thờ Versailles. Dân chúng cũng đến đó tham dự thánh lễ rất đông.

Một Chúa Nhật kia, vua cũng đi dâng thánh lễ, nhưng hôm nay rất lạ vì có rất ít người tham dự. Nhà vua ngạc nhiên và hỏi Đức Giám mục chủ tế thánh lễ, lý do tại sao mà giáo dân hôm nay tham dự thánh lễ ít thế. Đức Giám mục trả lời là vì chính ngài đã tung tin ra: Hôm nay nhà vua không đi dự thánh lễ được. Bây giờ nhà vua mới hiểu ra được là người ta đi tham dự thánh lễ vì ai: Nhà vua hay Thiên Chúa…

Tìm đến với Chúa ngày Chúa Nhật, ngày của Chúa, thế nhưng lại chỉ mong được gặp vua, ngắm vua…

Suy niệm

Dân chúng Do Thái, sau khi được Chúa dưỡng nuôi bằng phép lạ bánh hóa nhiều, họ đi tìm để gặp Chúa, tôn vinh Ngài lên làm vua. Tôn vinh Ngài không phải vì tin nhưng vì được nuôi dưỡng, được no bụng: “Động cơ thúc đẩy họ vẫn là mùi vị của bánh trần gian: họ đã không nhìn thấy trong ân huệ bánh dư thừa, dấu chỉ của một lương thực khác phải tìm kiếm, thứ lương thực trường tồn ban phúc trường sinh mà Con Người sẽ ban cho” (X.Léon Dufour “Lecture de l'evangile de Gioan”). Cho nên mục đích của việc dân chúng tìm Đức Kitô chỉ lo bảo đảm cho họ được của ăn vật chất luôn mãi…

Chúa Giêsu đã nhìn thấy mục đích việc tìm đến với Ngài của họ, Ngài đã đưa ra ánh sáng tâm tư mờ ảo đầy bụi trần của họ: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê” (Ga 6,26).

Qua lời mời gọi dân Do Thái, Đức Kitô mời gọi cả nhân loại tìm đến và tin vào Ngài, tức là tin vào Đấng Thiên Chúa Cha sai đến. Chính việc tìm kiếm này sẽ đem lại cho con người sự sống đời đời.

Tìm đến bên Ngài, tin vào Ngài, Chúa không bảo người tin là biếng nhác làm việc, là ngồi chờ sung rụng, là chi trông chờ phép lạ... Ngài mời gọi người tin, làm việc không ngừng, làm việc hết mình để có thể tìm kiếm sự bền vững trong đời: “Hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực trường tồn đem lại phúc trường sinh” (Ga 6,27).

Thật thế, khi tìm Chúa và tin theo Lời Ngài là dẫn bước đi tìm nước Trời, không chỉ được hạnh phúc vĩnh cửu đời sau mà còn được lòng yêu thương chăm sóc của Thiên Chúa cưu mang ngay ở đời này như Ngài đã nói: “Các ngươi hãy tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời, rồi mọi sự đó sẽ được cho thêm” (Lc 12,31).

Tìm Chúa, theo Chúa và tin vào Ngài, theo lời dạy của thánh Phaolô: “Chúng ta hãy sống theo đức tin chân chính chứ không theo những tư tưởng sai lạc” (x. Cl 2,6-8), những tư tưởng mang những tâm tư bụi trần với những lo toan của ăn, vật chất hay niềm tin bị điều kiện hoá bởi phép lạ. Thật thế, Chúa chúng ta không phải là “cái bụng” hay “máy phép lạ” như dân chúng Do Thái đã tìm kiếm Chúa, Chúa chúng ta “là đường là sự thật và là sự sống” (Ga 14,6).

Ý lực sống: “Người nhận biết Thánh Danh, sẽ một niềm tin cậy,

vì lạy Chúa, Chúa chẳng bỏ rơi những ai kiếm tìm Ngài” (Tv 9,11).

 

Suy Niệm 9: Tìm của ăn không hư nát

(Lm Giuse Đinh Lập Liễm)

1. Trong suốt tuần thứ ba mùa Phục sinh, các bài đọc đều qui về Bánh Hằng Sống. Bài Tin Mừng hôm nay mở đầu nói về Bí tích Thánh Thể: Vì đã được ăn bánh no nê nên dân chúng tiếp tục đi tìm Đức Giêsu. Sáng hôm sau, họ tìm gặp Ngài ở phía bên kia biển hồ. Ngài nói với họ: “Các ngươi tìm Ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê”. Rồi Ngài dạy họ hãy tìm một thứ lương thực khác quan trọng hơn: “Các ngươi hãy ra công làm việc, không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời”.

2. Dân chúng Do thái, sau khi được Chúa nuôi dưỡng bằng phép lạ bánh hóa nhiều, họ đi tìm gặp Chúa, tôn vinh Ngài lên làm vua. Tôn vinh Ngài không phải vì tin nhưng vì được nuôi dưỡng, được no bụng: “Động cơ thúc đẩy họ vẫn là mùi vị của bánh trần gian: họ đã không nhìn thấy trong ân huệ bánh dư thừa, dấu chỉ của một lương thực khác phải tìm kiếm, thứ lương thực trường tồn ban phúc trường sinh mà Con Người sẽ ban cho” (x. Léon Dufour, “Lecture de l’évangile de Jean). Cho nên mục đích của việc dân chúng tìm Đức Kitô chỉ lo bảo đảm cho họ được của ăn vật chất luôn mãi...

3. Đoạn Tin Mừng hôm nay cho biết: Dân chúng gặp được Chúa, họ hỏi Chúa ngay: “Thưa Thầy, Thầy đến đây hồi nào”? Câu trả lời của Chúa làm cho họ chưng hửng, thay vì trả lời thẳng vào câu hỏi, Chúa lại phanh phui tâm địa không mấy tốt đẹp của họ: “Đâu phải vì các người thấy dấu lạ mà đi tìm Ta, chẳng qua là vì các người đã được ăn bánh no nê mà thôi”. Rồi Chúa bảo họ: “Đừng vất vả tìm thứ của ăn hay hư nát, nhưng hãy tìm thứ của ăn tồn tại mãi và đưa tới cuộc sống muôn đời”. Họ hỏi lại Chúa: “Vậy chúng tôi phải làm gì”? Chúa bảo: “Hãy tin vào Đấng Thiên Chúa sai đến”. Họ hiểu ngay Chúa muốn nói họ phải tin vào Ngài.

4. Nhà đấu quyền anh J. Demsey chỉ có thể thiếp ngủ được vào lúc 2 giờ sáng, sau khi đoạt giải vô địch chiều trước đó. Nhưng ngủ được một tiếng đồng hồ, anh bỗng giật mình thức giấc vì nằm mơ  thấy mình bị mất chức vô địch. Bởi vì không sao ngủ được, anh đi ra phố mua tờ báo vừa mới xuất bản để đọc lại bài tường thuật trận đấu hầu trấn an là mình còn giữ chức vô địch. Demsey đã ghi lại cảm tưởng thế này: “Sau khi đọc bài báo, tôi hiểu rằng sự thành công không có mùi vị thơm ngon như tôi hằng mơ ước trước đó. Sau biến cố, tôi vẫn còn cảm thấy trống rỗng”.

Có bao giờ chúng ta cảm nghiệm được như anh Demsey không? Chúng ta dồn tất cả tài năng, sức lực cho một danh vọng, một địa vị nào đó. Nhưng cuối cùng chỉ thấy trống rỗng, vô nghĩa, bởi vì nó không giúp chúng ta đạt tới hạnh phúc thật.

Đó là kinh nghiệm của J. Demsey: cứ tưởng chức vô địch sẽ đem cho anh sự nghỉ ngơi, thư thái, nào ngờ anh vẫn cảm thấy trống rỗng, lo sợ bị mất chức vô địch trong những lần đấu kế tiếp (Mỗi ngày một tin vui).

5. Vì con người mang thân xác nên con người còn bám víu quá nhiều vào những thứ thỏa mãn các nhu cầu của thân xác. Thế nhưng là tín hữu, chúng ta đã biết ngoài sự sống thân xác này còn sự sống linh hồn nữa. Lời Đức Giêsu nhắc nhở dân chúng ngày xưa cũng là nhắc nhở chúng ta ngày nay: hằng ngày chúng con thường tìm gì: tìm những thứ thỏa mãn nhu cầu thân xác hay thỏa mãn nhu cầu tâm linh?

Trong mọi sự, ta phải luôn nhớ lời khuyên của thánh Phaolô: “Anh em hãy tưởng nghĩ đến những sự trên trời”. Một cách cụ thể, ta tìm kiếm và xây dựng Nước Trời ngay giữa thực tại trần thế, bằng cách không bán rẻ lương tâm vì một chút lợi lộc chóng qua, không chối bỏ hình ảnh cao quí của Chúa nơi bản thân, không chà đạp nhân phẩm người anh em. Trong mọi sự ta luôn tìm kiếm Chúa như gia nghiệp duy nhất đời ta.

6. Truyện: Bé cái lầm

Người Ấn Độ có kể câu chuyện ngụ ngôn sau đây:

Một gia đình khỉ nọ sống giữa một khu rừng rậm. Mùa đông đến, cả gia đình khỉ rét run vì lạnh. Ban đêm khỉ nhìn thấy con đom đóm bay lượn, chúng tưởng là cục than hồng. Thế là cả nhà khỉ bắt lấy con đom đóm mang về, cẩn thận cho thêm củi và rơm vào rồi ngồi quanh mà sưởi. Có con còn kề miệng sát vào con đom đóm để thổi với hy vọng lửa bốc cháy.

Một con chim bay qua thấy cảnh tượng ấy bèn dừng lại nói với bầy khỉ: “Các bạn ơi, đây không phải là lửa mà chỉ là con đom đóm”. Nhưng bầy khỉ không đếm xỉa gì đến nhận xét của con chim, chúng lại chúi đầu vào con đom đóm mà thổi.

Một lẫn nữa con chim trở lại  bình tĩnh nói đó chỉ là một con đom đóm. Tức giận vì lời dạy khôn của con chim, bầy khỉ túm lấy nó và giết đi. Rồi chúng tiếp tục thổi hơi mạnh hơn vào con đom đóm. Sáng hôm sau, người ta thấy cả gia đình khỉ chết cóng vì lạnh bên cạnh đống củi và con đom đóm.

 

Suy Niệm 10: Giáo lý về Bí tích Thánh Thể

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

A- Phân tích (Hạt giống...)

Bắt đầu bài giáo lý về Bí tích Thánh Thể: vì đã được ăn bánh no nê nên dân chúng đi tìm Chúa Giêsu. Sáng hôm sau, họ tìm gặp Ngài ở bên kia biển hồ. Ngài nói với họ: “...các ngươi tìm ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê”. Rồi Ngài dạy cho họ một thứ lương thực khác quan trọng hơn: “Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời”.

B- Suy gẫm (...nẩy mầm)

1. Vì còn mang thân xác nên con người còn bám víu quá nhiều vào những thứ thoả mãn các nhu cầu của thân xác. Thế nhưng là tín hữu, chúng ta đã biết ngoài sự sống thân xác này còn sự sống linh hồn nữa. Chúa Giêsu nhắc nhở dân chúng ngày xưa cũng là nhắc nhở chúng ta ngày nay: hằng ngày chúng con thường tìm gì? Tìm những thứ thoả mãn nhu cầu thân xác hay những thứ thoả mãn nhu cầu tâm linh?

2. Một lời nhắc nhở khác của Chúa: chúng con thường ra công làm việc vì cái gì: vì thức ăn hay hư nát hay thức ăn tồn tại đến cuộc sống đời đời?

3. “Nhà đấu quyền anh J. Demsey chỉ có thể thiếp ngủ vào lúc 2 giờ sáng sau khi đoạt giải vô địch chiều trước đó. Nhưng nằm ngủ được một tiếng đồng hồ, anh ta bỗng thức giấc vì nằm mơ thấy mình bị mất chức vô địch. Rồi vì không ngủ được, anh đi ra phố mua tờ báo vừa mới xuất bản để đọc lại những lời tường thuật trận đấu, hầu trấn an là mình còn giữ chức vô địch. Demsey ghi lại cảm tưởng của mình thế này: “Sau khi đọc bài báo, tôi hiểu rằng sự thành công không có mùi vị thơm ngon như tôi hằng mơ tưởng trước đó. Sau biến cố, tôi vẫn còn cảm thấy trống rỗng” (…) Có bao giờ chúng ta cảm nghiệm được như anh J. Demsey không? Chúng ta ta dồn tất cả tài năng, sức lực cho một danh vọng, một địa vị nào đó. Nhưng cuối cùng chỉ thấy trống rỗng, vô nghiã; bởi vì nó không giúp ta đạt tới hạnh phúc đích thực. Trong bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu lên tiếng cảnh tỉnh: “Đừng mải mê chạy theo những gì không đem lại hạnh phúc đích thực”. (Mỗi ngày một tin vui)

4. “Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời”.

Tôi đến nhà thờ mỗi tuần hầu như chỉ vì thói quen, vì khoe khoang quần áo hay chỉ vì tỏ ra mình là người đạo đức. Tôi đến với Chúa hầu như để giảm bớt cơn sầu hay xin xỏ điều này điều nọ.

Mặt khác tôi sống và làm việc, học tập chẳng qua chỉ vì muồn tìm cho mình một việc làm có lương bổng cao, một địa vị kha khá để mọi người phải kiêng nể.

Tôi nào đã biết mình đã nhắm sai mục đích. Mục đích trọng yếu là: “Sự sống đời đời”. Điều mà tôi chỉ thoáng nghĩ đến như một ý niệm mơ hồ.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết ra đi tìm kiếm Chúa, biết quy tụ mọi điểm về Chúa, biết tìm kiến của ăn không hư nát là chính Chúa và giáo lý của Ngài. (Epphata)

 

Suy Niệm 11: Của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời

(Lm Giuse Đinh Tất Quý)

Chúng ta bắt đầu bài Suy Niệm về Bí tích Thánh Thể:

1. Vì đã được ăn bánh no nê nên dân chúng đi tìm Chúa Giêsu. Sáng hôm sau, họ gặp Ngài ở bên kia biển hồ. Ngài nói với họ: “Các ngươi tìm Tôi không phải vì các ngươi thấy các dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn no nê” (Ga 6,26).

 Rồi Ngài nói cho họ biết về một thứ lương thực khác quan trọng hơn: “Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời” (Ga 6,26-27).

Qua những lời đó, Chúa Giêsu nhắc nhở cho dân chúng ngày xưa và cũng như ngày nay: Cuộc sống con người ngoài lương thực vật chất, còn một thứ lương thực khác, đó là thứ lương thực làm cho người ăn có được sự sống tồn tại đến muôn đời.

Một điền chủ muốn thưởng công xứng đáng cho nông dân đã chăm chỉ cầy sâu cuốc bẫm, chăm sóc ruộng đất cho chủ trong suốt một thời gian dài. Vào một buổi sáng nọ, ông chủ cho gọi người nông dân đến và nói:

- Nhờ anh mà tôi được giàu có thêm. Hôm nay, tôi quyết định cho anh một phần thưởng. Anh biết rõ ruộng đất của tôi rộng thẳng cánh cò bay. Vậy vào lúc mặt trời mọc sáng ngày mai, tôi cho anh chạy trên đất của tôi nhanh chậm tùy ý. Anh phải tính thế nào để đúng lúc mặt trời lặn, anh phải trở về điểm khởi hành. Vòng tròn thửa đất có vết chân của anh đã chạy sẽ là ranh giới tài sản mà tôi cho anh.

Anh nông dân hết sức mừng rỡ. Vì khỏe mạnh nên anh chạy nhanh như gió. Càng về chiều, anh càng chạy nhanh hơn. Nhìn lại thửa đất mênh mông mà anh đã chạy vòng qua, anh càng hăng hái và ráng chạy, chạy nhanh, thật nhanh. Lúc mặt trời vừa lặn thì cũng là lúc anh vừa trở về lại điểm khởi hành. Thế nhưng, vừa về đến nơi thì anh cảm thấy choáng váng trong người. Mặt tái mét, mắt hoa lên, rồi anh ngã xuống đất và rồi tim anh ngừng đập. Anh đã tắt thở trước mặt mọi người! Thế là hết! Lúc đó, anh chỉ còn cần có 3 tấc đất người ta gửi tấm thân anh vào đó.

2. Lời của Chúa Giêsu: “Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn mau hư nát, nhưng để có lương thực trường tồn đem lại phúc trường sinh” (Ga 6,27).

Một nhà truyền giáo kia kể lại câu chuyện sau đây:

Một hôm, có một người bản xứ vội vã chạy đến tìm gặp tôi. Anh la lớn: “Thưa Cha! cách đây 25 cây số có một người đang hấp hối. Cha hãy đến mau!”

Vài phút sau, tôi ra khỏi thành phố, hướng về phía Nam. Trong nhiều giờ, chúng tôi cuốc bộ dưới ánh nắng chói chang và qua những con đường đầy bụi bặm. Những lời nói của người dẫn đường làm cho tôi có cảm giác như có một cái gì đó bất thường sắp xảy ra. Anh ta nói với tôi về một người bệnh, một người bệnh trong một ngôi chùa. Cuối cùng, thì tôi cũng đã hiểu ra: Đó là một người Kitô hữu già làm nghề gác chùa từ rất lâu! Ông ta giữ nhiệm vụ canh chùa, rung chuông đánh trống mỗi khi có các buổi lễ. Bây giờ, ông ta sắp chết vì thế ông nhờ người đi tìm Linh mục.

Buổi chiều, chúng tôi đến nơi, trong một góc chùa, trên một chiếc chiếu, tôi nhận thấy một cụ già rất gầy và hầu như đang hấp hối. Ông nhìn tôi cười và nói một cách khó nhọc:

- Thưa Cha, cha đã đến. Cha đã không quản ngại đường sá xa xôi. Con cám ơn Cha.

- Nhưng... tại sao cụ lại ở đây! Tôi được biết là cụ đã ở đây giữ chùa, phục vụ các ngẫu thần và bỏ rơi Thiên Chúa duy nhất chân thật mà cụ đã tuyên xưng khi chịu phép rửa!

- Thưa Cha - Ông cụ rên rỉ - xin Cha hãy cúi xuống một tí để nghe con nói và hiểu giùm con. Đúng là con giữ chùa, con rung chuông, đánh trống. Nhưng chỉ vì cái này (ông phác một cử chỉ ăn uống), nhưng bên trong con nói: “Chúa ơi, xin đừng giận con, Chúa biết rằng, chỉ vì cái ăn, nhưng cái này (ông đưa tay chỉ ngực) luôn thuộc về Chúa!”

Sau lời thú nhận này, đôi mắt ông rực sáng. Tôi quỳ xuống gần bên chỗ nằm đáng thương của ông, nghe ông xưng tội và ban của ăn đàng cho ông. Ông ta tỏ vẻ sung sướng biết là ngần nào. Tôi thấy là ông chẳng còn sống được bao lâu nữa, những cơn đau kinh khủng đang dày xé thân xác gầy mòn của ông. Tôi tìm cách an ủi, nhưng con người đang hấp hối này nói với tôi bằng một giọng vui vẻ:

- Điều đó không có gì quan trọng cả, thưa Cha, con muốn chịu đựng tất cả, vì chẳng bao lâu nữa, con sẽ được vào Nước Trời, ở đó mọi sự đều rất tốt đẹp!

Vài ngày sau, tôi nhận được tin cụ già đã qua đời một cách bình an trong ngôi chùa của cụ...

Vâng! “Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn mau hư nát, nhưng để có lương thực trường tồn đem lại phúc trường sinh” (Ga 6,27).

 

The face of an angel – Suy niệm theo The WAU ngày 02.5.2022
Br. Phaolô Vũ Đức Thành, SDD chuyển ngữ

Nguồn: The Word Among Us – May 2022

Monday May 2nd 2022
Meditation: Acts 6: 8-15

The face of an angel (Acts 6:15)

Stephen was under no illusions. He knew that his accusers had only one goal: to find an excuse to justify putting him to death. The verdict had already been rendered. Stephen was going to die that day.

So how did he face death? With “the face of an angel” (Acts 6:15).

You’d think he might be fearful or anxious. But he wasn’t. You’d think he might have had his own “Gethsemane” moment as Jesus did, but Scripture doesn’t recount anything like that. You might even think he spent his last hours trying to escape his predicament. But he didn’t. In fact, all that Scripture tells us is that he launched into a lengthy defense of his preaching that inflamed his accusers even more.

Why was Stephen so peaceful and radiant? Because death had no power over him. He knew it wasn’t the end. Rather, it was the gateway to eternal life. In a vision, he even saw Jesus—risen from the dead—awaiting him on the other side of the grave (Acts 7:55-56).

Stephen stands at the head of a long line of martyrs who faced death with courage, grace, and even good humor. There’s St. Lawrence (225–258). As he was being burned alive, he said, “Turn me over; I’m done on this side.” There’s also St. Thomas More (1478–1535), who, about to be beheaded, adjusted his beard and told his executioner, “It would be a pity if that were cut; it hasn’t committed treason.” And there’s the Korean martyr, St. Andrew Kim Taegon (1821–1846), who said, “My immortal life is about to begin!”

Stephen and his successors show us that Jesus truly has destroyed death—for everyone who believes! As St. Paul said, nothing, not even death, “will be able to separate us from the love of God in Christ Jesus our Lord” (Romans 8:39).

Of course, it’s only natural to fear something as mysterious as death. But that fear doesn’t have to control us. It doesn’t have to dictate our choices or cloud our hearts. It can actually send us back to the Lord, where we can hear him say to us, “Do not be afraid . . . , for your Father is pleased to give you the kingdom” (Luke 12:32).

“Praise to you, Jesus, victor over sin and death!”

Thứ Hai tuần III Phục Sinh ngày 02.5.2022
Suy niệm: Cv 6, 8-15

Mặt của ông giống như mặt của thiên thần (Cv 6,15)

Stephen không hề ảo tưởng. Ông biết rằng những người tố cáo ông chỉ có một mục tiêu: tìm một cái cớ để biện minh cho việc đưa ông vào chỗ chết. Phán quyết đã được đưa ra. Stephen sẽ chết vào ngày hôm đó.

Vậy ông đã đối mặt với cái chết như thế nào? Với “khuôn mặt của một thiên thần” (Cv 6,15).

Bạn sẽ nghĩ rằng ông có thể đang sợ hãi hoặc lo lắng. Nhưng ông đã không. Bạn sẽ nghĩ rằng ông có thể đã có khoảnh khắc như Chúa Giêsu ở vườn “Ghếtsêmani”, nhưng Kinh thánh không kể lại điều gì như vậy. Bạn thậm chí có thể nghĩ rằng ông đã dành những giờ cuối cùng để cố gắng thoát khỏi tình trạng khó khăn của mình. Nhưng ông đã không. Trên thực tế, tất cả những gì Kinh thánh nói với chúng ta là ông đã đưa ra lời bào chữa dài cho lời rao giảng của mình khiến những người tố cáo ông càng thêm kích động.

Tại sao Stephen lại rất bình an và rạng rỡ như vậy? Bởi vì cái chết không có sức mạnh đối với ông. Ông biết đó không phải là kết thúc. Đúng hơn, nó là cửa ngõ dẫn đến cuộc sống vĩnh cửu. Trong một thị kiến, ông thậm chí còn nhìn thấy Chúa Giêsu đã sống lại từ kẻ chết đang chờ đợi ông ở phía bên kia của ngôi mộ (Cv 7,55-56).

Stephen đứng đầu một hàng dài những người tử vì đạo, những người đã đối mặt với cái chết bằng lòng dũng cảm, sự thanh thản và thậm chí là sự hài hước. Đó là thánh Lawrence (225-258). Khi ông đang bị thiêu sống, ông nói, “Hãy lật tôi sang bên kia vì bên này đã chín rồi”. Ngoài ra còn có thánh Thomas More (1478-1535), người sắp bị chặt đầu, đã chỉnh lại bộ râu của mình và nói với người hành quyết rằng: “Sẽ rất tiếc nếu nó bị cắt; nó không phạm tội phản quốc”. Và có một vị tử đạo người Hàn Quốc, thánh Andrew Kim Taegon (1821-1846), người đã nói, “Cuộc sống bất tử của tôi sắp bắt đầu!”

Stephen và những người nối gót ông cho chúng ta thấy rằng Chúa Giêsu thực sự đã tiêu diệt sự chết – cho tất cả những ai tin! Như thánh Phaolô đã nói, không gì, kể cả cái chết, “sẽ có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu thương của Thiên Chúa trong Đức Kitô, Chúa chúng ta” (Rm 8,39).

Tất nhiên, việc sợ hãi một thứ bí ẩn như cái chết là điều đương nhiên. Nhưng nỗi sợ hãi đó không phải kiểm soát chúng ta. Nó không phải ra lệnh cho các lựa chọn của chúng ta hoặc làm mờ tâm hồn của chúng ta. Nó thực sự có thể đưa chúng ta trở lại với Chúa, nơi chúng ta có thể nghe thấy Ngài nói với chúng ta, “Đừng sợ…, vì Cha anh em sẽ vui lòng ban vương quốc cho anh em” (Lc 12,32).

Lạy Chúa Giêsu, con ngợi khen Chúa, Đấng đã chiến thắng tội lỗi và sự chết!

Ga 6, 22-29
Các người đang tìm tôi không phải vì thấy dấu lạ
mà vì các người đã ăn bánh và no (Ga 6, 26) 

Thoạt nhìn, những lời Chúa Giêsu nói với đám đông đang theo ngài trong Tin mừng hôm nay có vẻ khó hiểu, thậm chí có thể hơi gay gắt. Dân chúng đã chứng kiến ​​Ngài hóa những chiếc bánh và con cá một cách thần kỳ để cho họ ăn. Ngài không chỉ chu cấp cho họ khi họ đói, mà còn mặc khải rằng quyền năng và uy quyền của Thiên Chúa ở nơi Ngài. Vậy chẳng phải hợp lý khi họ lại tìm kiếm Ngài sao?

Nhưng quan sát kỹ hơn cho thấy rằng Chúa Giêsu biết điều gì trong tâm trí của họ. Họ đang tìm kiếm Ngài vì họ đã được ăn no nê, không nhất thiết vì bất kỳ lý do nào khác. Dường như Ngài muốn nói với họ rằng: Các người đã ăn bánh no nê và thỏa mãn. Nhưng có một Đấng đang đứng trước các người, Đấng có thể cho các người bánh thỏa mãn cơn đói sâu thẳm của các người. Dân chúng thỏa mãn với việc được ăn uống no nê, nhưng Chúa Giêsu còn có nhiều hơn thế để ban cho họ – Mình và Máu của chính Ngài.

Là những người theo Chúa Giêsu, đôi khi chúng ta thấy mình hành động giống như những người trong đám đông đó. Chắc chắn không có gì sai khi yêu cầu Chúa Giêsu đáp ứng nhu cầu trước mắt của chúng ta. Chúng ta lo lắng về việc mất việc làm hoặc thanh toán các hóa đơn của mình. Chúng ta lo lắng về một người thân yêu đang chiến đấu với một căn bệnh hiểm nghèo. Tất nhiên, chúng ta có mọi lý do để lo lắng. Nhưng nếu chỉ tập trung vào những khó khăn này, chúng ta có nguy cơ bỏ lỡ ân sủng thực sự của “bánh thiêng liêng” mà Ngài ban cho chúng ta trong mỗi Thánh Lễ: sự hiệp thông sâu sắc hơn và tình bạn hữu với Ngài. Đây là những gì chúng ta thực sự khao khát.

Hôm nay trong giờ cầu nguyện, hãy dâng những nhu cầu trước mắt của bạn lên Chúa Giêsu với sự tin tưởng và trông cậy vào sự chăm sóc của Ngài dành cho bạn. Nhưng đừng dừng lại ở đó. Hãy lắng nghe Ngài. Hãy để Ngài nói với bạn những gì trong lòng Ngài. Đó là điều mà những người bạn tốt thường làm. Ngài có thể nhắc nhở bạn về tình yêu kiên định của Ngài dành cho bạn hoặc khuyến khích bạn theo một cách nào đó mà bạn không ngờ tới. Ngay cả khi bạn không nghe thấy gì, hãy ngồi trước Ngài trong im lặng và để Ngài lấp đầy bạn với cảm giác về sự hiện diện và bình an của Ngài. Nếu bạn nhìn vào Chúa Giêsu với niềm tin rằng Ngài và một mình Ngài có thể thỏa mãn cơn đói của bạn, bạn sẽ ngạc nhiên về “bánh” mà Ngài sẽ ban cho bạn!

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con nhìn xa hơn những nhu cầu trước mắt của con để tìm kiếm “lương thực” không bao giờ hư nát (Ga 6, 27).
 

The Food which endures to eternal life – SN song ngữ Anh – Việt, ngày 02.5.2022
Tác giả: Don Schwager

(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu, SDD – chuyển ngữ

Monday (May 2)
Labor for the food which endures to eternal life

Scripture: John 6:22-29

22 On the next day the people who remained on the other side of the sea saw that there had been only one boat there, and that Jesus had not entered the boat with his disciples, but that his disciples had gone away alone. 23 However, boats from Tiberias came near the place where they ate the bread after the Lord had given thanks. 24 So when the people saw that Jesus was not there, nor his disciples, they themselves got into the boats and went to Capernaum, seeking Jesus. 25 When they found him on the other side of the sea, they said to him, “Rabbi, when did you come here?” 26 Jesus answered them, “Truly, truly, I say to you, you seek me, not because you saw signs, but because you ate your fill of the loaves. 27 Do not labor for the food which perishes, but for the food which endures to eternal life, which the Son of man will give to you; for on him has God the Father set his seal.” 28 Then they said to him, “What must we do, to be doing the works of God?” 29 Jesus answered them, “This is the work of God, that you believe in him whom he has sent.”

Thứ Hai ngày 02.5.2022
Hãy làm việc cho lương thực đem lại sự sống đời đời

 

Ga 6,22-29 

22 Hôm sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và Đức Giê-su lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông đi mà thôi.23 Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Ti-bê-ri-a đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn.24 Vậy khi dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm Người.25 Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy? “26 Đức Giê-su đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.27 Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.”28 Họ liền hỏi Người: “Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn? “29 Đức Giê-su trả lời: “Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến.”

Meditation: What do you most hunger for – wealth, peace, health, love, the good life? Jesus addressed this issue with those who sought him after he performed the miracle of the multiplication of the loaves and the feeding of the 5,000 (John 6:1-15). Were they simply hungry for things which satisfy the body or for that which satisfies the heart and soul? Jesus echoes the question posed by the prophet Isaiah: “Why do you spend your money for that which is not bread, and your labor for that which does not satisfy” (Isaiah 55:2)? There are two kinds of hunger – physical and spiritual. Only God can satisfy the hunger in our heart and soul – the hunger for truth, for life, and for love.

 

Jesus also spoke about the works of God and what we must do to be doing the works of God, namely to believe in God’ Son whom he has sent into the world. Jesus offers a new relationship with God which issues in a new kind of life: A life of love and service, and the forgiveness of others which corresponds to God’s mercy and kindness; a life of holiness and purity which corresponds to God’s holiness; and a life of submission and trust which corresponds to the wisdom of God. This is the work which Jesus directs us to and enables us to perform in the power of the Holy Spirit. Do you hunger for the bread which comes down from heaven and thirst for the words of everlasting life?

“Lord Jesus, you alone can satisfy the deepest longing and hunger in our hearts. May I always hunger for the imperishable bread, that I may be satisfied in you alone as the True Bread of Heaven. Nourish and strengthen me that I may serve you with great joy, generosity, and zeal all the days of my life”.

Suy niệm: Bạn đói khát cho điều gì nhất – giàu có, bình an, sức khỏe, tình yêu, cuộc sống tốt lành? Ðức Giêsu nói về vấn đề này với những người tìm kiếm Người sau dấu lạ hóa bánh ra nhiều và nuôi cho 5000 người ăn (Ga 6,1-15). Người ta có đơn giản chỉ đói khát cho những điều thỏa mãn cho thân xác hay những gì thỏa mãn cho tâm hồn? Ðức Giêsu lập lại vấn đề đã được ngôn sứ Isaia đặt ra: “Sao lại phí tiền bạc vào của không nuôi sống, tốn công sức vào thứ chẳng làm chắc dạ no lòng” (Is 55,2)? Có hai loại đói khát – thể lý và thiêng liêng. Chỉ có Thiên Chúa mới có thể làm thỏa mãn cơn đói khát thiêng liêng trong tâm hồn – sự đói khát chân lý, sự sống, và tình yêu.

Ðức Giêsu cũng nói về những việc của Thiên Chúa, và những gì chúng ta phải làm để thực hiện những việc của Thiên Chúa, tức là tin tưởng vào Con của Thiên Chúa, Đấng Người đã sai đến trong thế gian. Ðức Giêsu đem lại mối quan hệ mới với Thiên Chúa, mối quan hệ đem lại một loại sự sống mới: Một cuộc sống yêu thương và phục vụ, và sự tha thứ cho người khác, để đáp trả lại lòng thương xót và nhân hậu của Thiên Chúa; một cuộc sống thánh thiện và tinh tuyền, để đáp trả sự thánh thiện của Thiên Chúa; và một cuộc sống vâng phục và tin cậy, để đáp trả sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Đây là công việc mà Ðức Giêsu hướng dẫn chúng ta và để giúp chúng ta thực hiện trong sức mạnh của Chúa Thánh Thần. Bạn có đói khát bánh ban xuống từ trời và khao khát những Lời hằng sống không?

Lạy Chúa Giêsu, chỉ mình Chúa mới có thể làm thỏa mãn cơn đói khát sâu thẳm nhất trong lòng chúng con. Chớ gì con luôn luôn đói khát bánh hằng sống, để con có thể thỏa mãn trong chỉ mình Chúa là Bánh đích thật bởi Trời. Xin nuôi dưỡng và tăng sức mạnh cho con, để con có thể phụng sự Chúa với niềm vui, lòng quảng đại, và nhiệt thành lớn lao trong suốt ngày của đời con.

 

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây