GIÁO PHẬN PHAN THIẾT

http://gpphanthiet.com


Thứ Hai tuần 7 Phục Sinh.

Thứ Hai tuần 7 Phục Sinh.

Thứ Hai tuần 7 Phục Sinh.

“Hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian”.

 

Lời Chúa: Ga 16, 29-33

Khi ấy, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: “Đúng thế, bây giờ Thầy nói rõ ràng, và không dùng dụ ngôn nữa. Bây giờ chúng con biết rằng Thầy biết mọi sự, không cần có ai hỏi Thầy nữa. Bởi đó chúng con tin Thầy bởi Thiên Chúa mà ra”.

Chúa Giêsu đáp lại các ông: “Bây giờ các con mới tin ư? Này đến giờ, và đã đến rồi, các con sẽ tản mát mỗi người một ngả, bỏ mặc Thầy một mình. Nhưng Thầy không ở một mình đâu, vì có Cha hằng ở với Thầy. Thầy nói với các con những điều đó để các con được bình an trong Thầy. Giữa thế gian, các con sẽ phải đau khổ, nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian”.

 

 

SUY NIỆM 1: Thầy không một mình

Suy niệm:

Cô đơn trên đời là điều ai cũng sợ.

Phải chăng vì người ta không được dựng nên để sống một mình?

Chẳng phải chỉ người trẻ mới sợ cô đơn và tìm cách tránh né.

Người già cũng sợ không kém.

Người ta sợ đi về thế giới bên kia một mình.

Trong thân phận làm người, Đức Giêsu cũng phải đối diện với nỗi cô đơn.

Ngài không lập gia đình, không có một người bạn đời để chia sẻ.

Bù lại, Ngài có những người thân yêu ở làng Nadarét.

Nhưng ngay cả cha mẹ Ngài cũng không hiểu hết được Ngài (Lc 2, 50).

Khi đi rao giảng Tin Mừng, Ngài có những người bạn mới là các môn đệ.

Tiếc thay, họ không phải là những người luôn luôn hiểu Ngài.

Ngài muốn chia sẻ cho họ tất cả cái riêng tư giữa Ngài với Cha.

Nhưng họ chưa đủ sức kham nổi.

Đức Giêsu không phải là người thích cô đơn, khép kín.

Ngài dễ đến với dân chúng, với mọi hạng người.

Ngài gặp gỡ họ, loan Tin Vui, và cho họ được tâm thân an lạc.

Các bệnh nhân, tội nhân, trẻ em, phụ nữ,

cũng không ngại đến với Ngài để trò chuyện hay chia sẻ một bữa ăn.

Dù vậy tìm được một sự đồng cảm trọn vẹn nơi con người

vẫn là điều khó đối với Đức Giêsu,

bởi lẽ Ngài còn thuộc về một thế giới khác trên cao.

Ngài mãi mãi là một màu nhiệm đối với trí khôn hạn hẹp của con người.

Chỉ khi trở về với nguồn cội đời mình,

Đức Giêsu mới ra khỏi được nỗi cô đơn trống trải ấy.

“Tôi không (xét đoán) một mình, nhưng có tôi và Đấng đã sai tôi” (Ga 8, 16).

Chính vì Đức Giêsu luôn nói và làm mọi sự theo ý Cha,

nên Ngài chẳng bao giờ cô đơn.

“Đấng đã sai tôi vẫn ở với tôi; Người không để tôi một mình,

vì tôi luôn làm những điều đẹp ý Người” (Ga 8, 29).

Vào giây phút chia ly này, khi Đức Giêsu biết điều sắp xảy đến:

“anh em sẽ bị phân tán mỗi người mỗi ngả, và để Thầy một mình.

Nhưng Thầy không một mình đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy” (c. 32).

Đức Giêsu không cô đơn trong cuộc sống,

mà ngay cả khi Ngài kêu lớn tiếng trên thập giá:

“Lạy Thiên Chúa tôi, tại sao Chúa bỏ tôi?” (Mc 15, 34),

lúc đó lại là lúc Đức Giêsu gần Cha hơn cả, kết hợp với Cha hơn cả.

Đức Giêsu thực sự chẳng bao giờ cô đơn tuyệt đối,

vì Cha thực sự chẳng bao giờ bỏ Ngài,

và Ngài cũng chẳng bao giờ bỏ Cha.

Chúng ta xin được ơn dám chịu cô đơn trước thế gian tội lỗi,

để được một mình với Chúa.

 

Cầu nguyện:

Giữa những ồn ào của đám đông,

Giữa những sôi nổi của thành công

Và ê chề của thất bại,

Xin dành một cõi rất riêng cho Giêsu.

Giữa những đam mê quay cuồng,

Giữa những khát khao thèm muốn

Và những trói buộc của sợ hãi, âu lo,

Xin giữ một cõi rất riêng cho Giêsu.

Giữa lúc bị cuộc đời từ khước,

Giữa lúc bơ vơ đi trong đêm mênh mông,

Chẳng có ai để cậy dựa,

Xin trở về với cõi riêng bên Giêsu,

Để một mình ở đó, trầm lắng và bình an.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

 

SUY NIỆM 2: THẦY ĐÃ THẮNG THẾ GIAN

(TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Thầy đã thắng thế gian”. Lời nói đầy khích lệ đối với các môn đệ trong hoàn cảnh đặc biệt khó khăn. Thế gian là một trận chiến khốc liệt. Vì là trận chiến toàn diện. Thế gian có tất cả, bao trùm tất cả. Vì là trận chiến cô đơn. Ta chỉ có một mình chống lại tất cả. Vì thế gian bàng bạc khắp nơi. Ngấm cả vào máu thịt. Nên chống lại thế gian là phải chống lại chính mình.

Chống lại thế gian là một trận chiến cô đơn vì không ai có thể giúp ta. Ta phải tự mình chiến đấu.Nhưng chính trong cô đơn ta gặp được Thiên Chúa. Khi đã dám dứt bỏ tất cả, ta gặp được Thiên Chúa. Ở sâu trong nỗi cô đơn, Thiên Chúa chờ đợi ta như một phần thưởng, như một người bạn thân thiết nhất chỉ xuất hiện khi những bạn bè giả dối ra đi. Như kho tàng chôn giấu trong ruộng. Như viên ngọc nằm trong đá chỉ xuất hiện sau khi loại bỏ những lớp bùn đất bao phủ bên ngoài.

Chiến đấu trong cô đơn đòi hỏi sự trung tín. Khi dám dứt bỏ tất cả, kể cả từ bỏ chính mình, tâm hồn minh chứng một sự trung tín sâu xa với Thiên Chúa. Chính trong sự trung tín, Thiên Chúa hiện diện vì Thiên Chúa là Đấng vô cùng trung tín.

Chúa Giêsu đã trải qua cuộc chiến khốc liệt và đã chiến thắng. Mọi người đã bỏ Chúa. Chúa đã cảm thấy cô đơn tột cùng. Nhưng rồi Chúa vượt lên trên tất cả và lên cùng Đức Chúa Cha. Các môn đệ chẳng thể đi con đường nào khác ngoài con đường của Thầy. Các môn đệ chẳng thể vượt trội hơn Thầy thoát khỏi nỗi cô đơn. Chúa không hứa giải thoát các ông khỏi cuộc chiến đấu. Chúa loan báo trước cuộc gian nan khốn khó của các môn đệ: “Trong thế gian anh em sẽ phải gian nan khốn khó”. Nhưng chỉ cho các ngài cách thế chiến thắng đó là “Trong Thầy anh em được bình an”. Chỉ đi theo con đường của Chúa, chiến đấu trung tín cho đến cùng, chỉ khi đã vượt thoát hết những ràng buộc của trần gian, người môn đệ mới đạt đến Chúa, mới ở trong Chúa và mới được hưởng sự bình an. Cuộc chiến sẽ rất khốc liệt. Thế gian như miệng sư tử gầm thét rảo quanh tìm mồi cắn xé. Nhưng “Hãy can đảm lên vì Thầy đã thắng thế gian”.

Can đảm là ơn Chúa Thánh Thần. Sức mạnh phát xuất từ Chúa Thánh Thần. Vì thế, như các tín hữu sơ khai, ta hãy tha thiết xin Chúa Thánh Thần ngự đến và giúp ta trong cuộc chiến đấu với thế gian này. Có ơn Chúa Thánh Thần ta mới hi vọng đạt đến chiến thắng. Vượt lên khỏi thế gian và những ràng buộc của nó, ta mới đạt đến sự bình an là hoa trái của Chúa Thánh Thần.

 

SUY NIỆM 3: Cùng hiệp thông với Chúa

Chúa Giêsu làm thế nào để thuyết phục các môn đệ tin Ngài là Con Thiên Chúa? Xin thưa, vì Ngài có thể đọc được những ý nghĩ thầm kín nhất trong tận đáy lòng của họ như một quyển sách mở rộng ra trước mắt. Ngài trả lời những câu hỏi của các ông trước khi họ mở miệng thưa với Ngài, và qua đó mạc khải cho họ thấy sự vinh hiển của Thiên Chúa.

Ðối với người Kitô, tin vào Thiên Chúa có nghĩa là tin vào Ðấng do Ngài sai đến, đó là Người Con yêu quí của Thiên Chúa, Chúa Giêsu Kitô. Chúng ta tin nhận Chúa Giêsu vì chính Ngài là Thiên Chúa, là Ngôi Lời nhập thể làm người, vì Chúa Giêsu thấy Chúa Cha và Ngài là Ðấng duy nhất biết và làm chứng về Chúa Cha. Do đó, lòng tin của chúng ta có một nền tảng vững chắc vì dựa trên lời mạc khải của Thiên Chúa, và đó chính là sự khởi đầu cho đời sống trường cửu. Chúa Giêsu cũng cảnh giác các môn đệ rằng lòng tin của họ sẽ gặp những thử thách và các ngài có thể sẽ bị vấp ngã. Ngài cũng đã báo trước về sự phản bội của một dân tộc cũng như sự chiến thắng vẻ vang của Ngài trên thập giá. Mặc dù biết trước rằng các môn đệ sẽ bỏ rơi mình trong giờ phút khổ nạn nhưng Chúa đã đối diện với những cay đắng đó bằng với một tình yêu cao thượng và một thái độ kính cẩn nơi các môn đệ của mình. Chúa yêu thương các ông cho đến tận cùng ngay cả khi họ bỏ rơi Ngài chết cô độc trên thập giá. Vì Ngài biết rằng thập giá sẽ không đem đến sự thất bại nhưng là sự chiến thắng vẻ vang trên tội lỗi và sự chết.

Nếu ngày xưa Chúa Giêsu đã yêu thương các môn đệ một cách vô điều kiện thì ngày nay Ngài cũng sẽ nói với chúng ta rằng Ngài cũng yêu thương tất cả nhân loại một cách vô điều kiện và không bỏ rơi bất cứ ai. Khi chúng ta không tránh khỏi những đau khổ của cuộc sống trần thế, thì Chúa Giêsu luôn hiện diện ở giữa chúng ta một cách vô hình và Ngài bảo đảm với chúng ta rằng Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta vượt qua khỏi những thử thách cam go của cuộc sống. Ngài cũng kêu gọi chúng ta hãy can đảm và tin tưởng vì Ngài đã chiến thắng thế gian. Chúa Thánh Linh được sai đến để ban cho chúng ta nguồn hy vọng và lòng xác tín vào sự chiến thắng của Chúa Phục Sinh. Và không gì có thể đè bẹp được lòng tin và sự hy vọng này. Chúa Thánh Linh ban cho chúng ta sức mạnh và lòng can đảm để chúng ta vượt qua các trở ngại để giữ vững đức tin của mình.

Bài Phúc Âm hôm nay cho chúng ta thấy các môn đệ rất cần đến sự soi sáng của Chúa Thánh Linh để các ngài hiểu lời Thầy dạy, vì lời Thầy vượt lên trên sự hiểu biết của họ. Các môn đệ tin rằng đã hiểu được những điều Chúa nói nhưng thực ra tâm trí các ông vẫn còn hạn hẹp và lòng tin vẫn còn yếu đuối đến nỗi có thể bỏ rơi Thầy mình sau đó. Chúa cho các ông hiểu rằng việc Ngài trở về với Chúa Cha phải trải qua sự khổ nạn và sự trở lại đó mang một mầu nhiệm sâu xa làm biến đổi tính chất nhân bản của chúng ta, khiến chúng ta thành thụ vật mới dưới tác động của Chúa Thánh Linh, là Ðấng mà Chúa Giêsu sai đến để soi sáng và ban sức mạnh đức tin cho các môn đệ. Chỉ khi Chúa Giêsu chiến thắng sự chết, các môn đệ mới thực sự tin vào Ngài. Cũng như các môn đệ của Chúa ngày xưa, có nhiều lúc chúng ta không hiểu được thánh ý của Ngài. Do thế, chúng ta cầu xin Chúa soi sáng và hướng dẫn chúng ta bằng với hồng ân của Ngài để chúng ta được trở nên là những thụ vật mới trong Thần Khí của Ngài, và để chúng ta luôn thực hiện thánh ý của Ngài với một lòng tin sâu xa, đó là cùng hiệp thông với Chúa trong mầu nhiệm khổ nạn và phục sinh của Ngài.

Lạy Chúa, xin giúp cho chúng con luôn biết tín thác vào quyền năng cứu rỗi của Chúa, nhất là trong giờ phút thử thách và thất vọng. Xin ban cho chúng con sự bình an và lòng tin mỗi khi lòng chúng con tràn ngập những nghi ngờ, để chúng con tìm thấy sự hy vọng qua sự chiến thắng của Ngài trên tội lỗi và sự chết.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

SUY NIỆM 4: Sức nuôi sống

Kết thúc bài diễn từ trong bữa tiệc ly, các môn đệ đã tuyên xưng niềm tin: “Chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà đến” và Đức Kitô đã bảo đảm với các ông: “Hãy tin, Thầy đã thắng thế gian”. Xin cho chúng ta cũng biết tuyên xưng niềm tin của chúng ta như thế.

Nhưng cuộc thương khó đã làm cho lời tuyên xưng của các ông như giả dối: Các tông đồ bỏ Thầy một mình mặc cho sức mạnh của thế gian xổ lồng chống lại Đức Giêsu. Dầu thế, chân lý đã chế ngự toàn diện tấn bi kịch đó. Chính Đức Giêsu ra lệnh cho các kẻ thuộc về mình để kệ Người nộp mình chịu đau khổ trong tay quân thù. Người không tự bảo vệ. Những kẻ nghịch sẽ luôn luôn có. Nhưng sau cùng, tình yêu Thiên Chúa sẽ chiến thắng tất cả. Chúa Cha không bỏ rơi Con mình. Ngài yêu mến Con và mọi kẻ Con đã chọn để ở với mình.

Như thế, niềm trông cậy Kitô hữu đang treo mắc vào trời, không như một bằng khen làm ru ngủ mọi lo âu, sầu khổ, nhưng như một sức nuôi sống tình yêu của chúng ta mạnh mẽ tiến bước. Từ nay mãi mãi chúng ta là người của vĩnh cửu ban một trọng trách ở lại và biến đổi một thế giới hoang dại không Thiên Chúa. Là những người chứa chan niềm vui Thiên Chúa, mang trách nhiệm rao giảng nước trời để cho nhân loại được sống lại trong nước Chúa. Chúng ta sẽ không bao giờ ngừng tiến theo chân Người để phục vụ anh em chúng ta vì Người.

Nếu chúng ta để tâm suy nghĩ bài diễn từ của Chúa, chúng ta thấy được Đức Giêsu đã nói liên tiếp từ Chúa Cha, Thánh Thần và đến Người là Chúa Con: Chúa Cha chỉ nói qua Con, Con không làm gì cho ta mà không có Thánh Thần. Thánh Thần thuần thục hóa ta sống làm con Thiên Chúa. Vòng luân lưu mầu nhiệm này không bao giờ ngừng tăng trưởng trong ta và chung quanh ta. Ước chi chúng ta biết đón nhận mầu nhiệm này để không sống hời hợt như cánh bèo trôi dạt mà sống sâu thẳm như gốc rễ luôn luôn tiếp nhận nhựa sống mới. Sống đức tin không đơn giản nhờ trí thức, nhưng nhờ cam kết gắn bó chính bản thân đã quyết tâm xác tín một lần cho tất cả. Cần tiếp xúc lâu dài đi sâu vào cầu nguyện mới giúp ta cảm nghiệm được tiếng nói thiêng liêng sâu thẳm trong mình: “Hãy can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian”.

LP.

 

SUY NIỆM 5: Nương tựa vào Chúa.

Cuộc trao đổi giữa Chúa Giêsu và các môn đệ như được ghi lại trong Tin mừng hôm nay, đã được thực hiện trong khung cảnh Bữa Tiệc ly, trước giờ Chúa Giêsu vượt qua khỏi đời này để về cùng Cha. Trong những giờ phút đó, Chúa Giêsu cảm thấy được an ủi khi nghe lời tuyên xưng từ miệng các môn đệ Ngài: “Giờ đây chúng con nhận ra là Thày biết hết mọi sự… Vì thế chúng con tin Thày từ Thiên Chúa mà đến”. Có thể gọi đó là lời tuyên xưng niềm tin của các môn đệ; nó không phải là những lời bộc phát, nhưng được kết tinh sau ba năm theo Chúa, nghe Chúa giảng dạy và chứng kiến các phép lạ Ngài làm.

Đáp lại lời tuyên xưng ấy, Chúa Giêsu cảnh tỉnh các môn đệ về sự yếu đuối mỏng dòn của niềm tin nơi con người, đồng thời cho các ông thấy đâu là nơi nương tựa vững chắc nhất. Như Phêrô vừa tuyên xưng “Thày là Đức Kitô, Con Thiên Chúa” thì liền sau đó lại ngăn cản Thày đi vào con đường khổ nạn dẫn tới vinh quang; vừa khẳng quyết theo Thày đến tận cùng, nhưng rồi lại lớn tiếng chối bỏ Thày. Các môn đệ giờ đây tin nhận “Thày từ Thiên Chúa mà đến” nhưng khi giờ đến, các ông sẽ tản mác mỗi người một nơi, bỏ mặc Thày một mình. Nhưng dù có bị các môn đệ bỏ rơi, Chúa Giêsu cũng không đơn độc một mình, bởi vì có Chúa Cha hằng ở với Ngài.

Những kẻ theo Chúa ngày hôm nay cũng có những lúc cảm thấy bị bỏ rơi và không biết tìm nương tựa nơi đâu? Họ chỉ có một nơi nương tựa duy nhất đó là Thiên Chúa, Đấng hằng quan tâm săn sóc con người và ban ơn trợ lực để giúp họ thắng vượt mọi thử thách. Chúa Giêsu đã báo trước các yếu đuối của các môn đệ cũng như những gian truân các ông sẽ phải chịu, nhưng không để làm các ông lo sợ, trái lại để các ông thêm tin tưởng vào quyền năng của Thiên Chúa.

Nguyện xin Chúa gia tăng nơi chúng ta niềm cậy trông phó thác, để giữa những đêm tối của cuộc đời, chúng ta luôn được bình an, tin tưởng, vì biết rằng có Chúa hằng ở cùng chúng ta.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

SUY NIỆM 6: CAN ĐẢM LÊN, THẦY ĐÃ THẮNG THẾ GIAN (Ga 16, 29-33)

Đọc lại lịch sử Giáo Hội Việt Nam, chúng ta thấy suốt 300 năm đầu, cha ông ta lớn lên trong thử thách. Một cuộc thử thách triền miên và kéo dài! Còn ngày nay, tuy rất ít hình khổ như  gông cùm, đòn roi và cái chết được trưng ra để tra tấn các Kitô hữu. Tuy nhiên, người Kitô hữu hôm nay phải đối diện với một thử thách mới, một cuộc thử thách mang tính vĩ mô và sâu xa đánh vào tận lương tâm của con người. Phải chăng đây là những thử thách tinh vi và người Kitô hữu khi sống đúng những giá trị của Tin Mừng thì cũng không khác gì một cuộc tử đạo liên lỉ, dai dẳng và kéo dài!

Hôm nay, Đức Giêsu tiên báo cho các môn đệ biết rằng: các ông là những người đi theo Chúa, không có lý do gì các ông không bị bách hại như chính Ngài. Nhưng liền sau đó, Ngài khích lệ các ông: “Giữa thế gian, các con sẽ phải đau khổ, nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian" (Ga 16, 33).

Vững tin vào Lời Chúa phán cùng với sứ mạng đã đón nhận là hãy đi loan báo Tin Mừng khắp thế gian, nhất là sự xác tín vào niềm vui Nước Trời sau cuộc sống trần gian, các môn đệ đã không sợ gì nguy khốn, các ngài đã băng rừng, vượt suối và chấp nhận mọi sự đau khổ, ngay cả cái chết để loan báo về Tin Mừng tình thương, chân lý và sự sống cho mọi người, để ai tin và đón nhận thì cũng được hưởng niềm vui, hạnh phúc như mình.

Trong cuộc sống của người Kitô hữu ngày nay, hẳn mỗi người cũng đều cảm thấy khó khăn trong việc sống đạo! Thật thế, hơn bao giờ hết, chúng ta đang phải đối diện với những trào lưu tục hóa trên diện rộng, mọi nơi và mọi lúc. Trào lưu đó có thể là một hệ tư tưởng; có thể vì giá trị đạo đức bị đảo lộn; cũng có thể vì miếng cơm manh áo... mà người ta bắt chúng ta phải tin và hành động theo...

Những lúc như thế, Lương Tâm lên tiếng và chúng ta được mời gọi sống những giá trị Tin Mừng ngay trong những thực tại đó. Vẫn biết đây là khó, nhưng hãy cam đảm lên, vì Chúa đã thắng.

Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, chúng con là những người môn đệ của Chúa còn đang loay hoay giữa biển đời. Theo Chúa lên đường để về nơi phúc thật là hành trình xa xôi và vất vả. Xin giúp chúng con biết chạy đến cùng Ngài để đón nhận sự bình an và can đảm mỗi khi mỏi mệt đơn côi. Xin giúp chúng con chiến thắng con người yếu đuối, nặng nề của mình, để chúng con lên đường trong thanh thản và an vui. Amen.

Ngọc Biển SSP

 

SUY NIỆM 7Can đảm lên, Ta đã thắng thế gian

(TGM Giuse Nguyễn Năng)

Sứ điệp: “Trong thế gian, các ngươi sẽ phải khốn khó. Nhưng hãy can đảm lên, Ta đã thắng thế gian”. Đó là lời Chúa Giêsu tiên báo và là niềm an ủi cho mỗi người chúng ta.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, khác với mọi nhà chính trị, trước khi Chúa về cùng Chúa Cha, Chúa đã tiên báo cho những kẻ theo Chúa toàn là những sự khốn khó, nào là bắt bớ, ưu phiền, nào là chống đối, tan rã… Quả thật, hai ngàn năm qua là một bằng chứng cho thấy đã ứng nghiệm cái sự thật đáng sợ đó. Giáo Hội luôn bị bách hại. Tuy nhiên Chúa đã an ủi khích lệ Giáo Hội can đảm lên. Tất cả mọi gian khổ thử thách, dù đáng sợ đến đâu, vẫn không thể ngăn cản Giáo Hội tiến đến chiến thắng cuối cùng mà Chúa dành cho Giáo Hội.

Lạy Chúa, sống giữa thế gian đầy sức mạnh tấn công, đầy gương xấu và mọi thứ lý thuyết đi ngược lại đường lối của Chúa, xin Chúa cho con luôn can đảm, cho con nhớ rằng Chúa đã không báo trước cho con những điều thuận lợi, may lành, mà là báo trước những sự đau khổ, bất lợi và thiệt thòi gắn liền với lý tưởng phụng sự Chúa. Vì thế, khi gặp những nghịch cảnh, con không ngỡ ngàng nhưng biết đón nhận với lòng yêu mến Chúa. Với tình yêu, con sẽ vượt qua tất cả. Khi con thông phần vào thập giá Chúa thì con cũng được chia sẻ phần vinh quang phục sinh.

Lạy Chúa, Chúa là cùng đích của đời con, xin cho con luôn vững tin vào Chúa, hy vọng nơi Chúa. xin cho con trung thành theo Chúa trên con đường thánh giá, để con dự phần vào chiến thắng của Chúa. Chúa đã chiến thắng thế gian, xin giúp con nhìn lên Chúa mà an tâm tiến bước. Amen.

Ghi nhớ: “Hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian”.

 

SUY NIỆM 7Dũng cảm và tự tin vào Chúa

(Lm Nguyễn Vinh Sơn SCJ)

Câu chuyện

Henri Shepler là một tân binh. Viên hạ sĩ sai anh xuống làm việc tại nhà ăn. Anh không đi. Viên hạ sĩ cho là anh bướng và dọa sẽ báo cáo lên cấp trên.

- Được, hạ sĩ cứ việc báo cáo. Tôi đăng ký đi lính chứ không phải đi làm bồi bàn.

Buổi chiều, Shepler bị gọi lên bộ chỉ huy. Đôi chân run run, nhưng lòng anh bình thản, vì anh biết mình hành động đúng. Vị sĩ quan hỏi:

- Có phải sáng nay anh không tuân lệnh cấp trên?

- Đúng vậy, thưa ngài.

- Tại sao anh làm vậy?

- Đơn giản là vì tôi cho rằng công việc trao cho tôi là không đúng. Tôi đăng ký làm người lính chứ không phải làm bồi bàn.

 Vị sĩ quan bật dậy, đến bắt tay anh và nói: “Shepler, anh đúng là hạng người chúng tôi cần. Tôi vui mừng khi thấy anh là con người dũng cảm và tự tin ở mình”.

Suy niệm

Chúa Giêsu nói về sự thương khó của Ngài: Sẽ phải đối diện với sự sợ hãi, đau khổ, nghi ngờ, phản bội khi người bán Thầy như Giuđa, kẻ chối Chúa như Phêrô, và cuối cùng Ngài phải trực diện với cái chết. Nhưng Ngài vẫn phải tiến bước với lòng can đảm, sẵn sàng bước vào một cuộc chiến…

Ðức Giêsu cũng loan báo cho những môn đệ của Ngài qua hình ảnh các môn đệ đến chúng ta, những Kitô hữu mọi thời sẽ phải lao đao khốn quẫn vì bóng đêm tội lỗi, vì thiếu vắng niềm tin. Chúng ta nhiều lúc bế tắc trong cuộc sống. Sự ác lộng hành, sự dữ nhiều khi đè bẹp chúng ta. Tội lỗi tràn ngập thân xác, tâm hồn khiến ta không còn trỗi dậy được nữa. Quyền lực của thế gian lại bách hại người tin...

Chúa Giêsu đi trước chúng ta, Ngài đã vượt qua sức mạnh của sự chết và bóng đêm của tội lỗi. Ngài dạy chúng ta đừng sợ vì Ngài đã chiến thắng thế gian, và hãy vững lòng và can đảm bước đi giữa thế gian… Niềm tin vào Chúa Phục sinh: “Thầy đã thắng thế gian” cho chúng ta sức mạnh vượt những khó khăn trong đời, đối diện và đi lên từ những thất bại, vượt qua những tranh đấu nội tâm và thể xác, những xung đột trong đời sống hàng ngày, thay vì để nó gặm nhấm trái tim hay tiêu cực trốn chạy. Chúng ta hãy can đảm đứng lên xua tan đêm đen, xua tan bóng tối của tội lỗi, phá tan gông cùm xiềng xích của sự hủy diệt. Nhờ sức mạnh của Đấng Phục Sinh.

Khi hiện ra với các môn đệ sau khi Phục sinh khải hoàn, Chúa Kitô đã giúp các môn đệ nhìn tổng thể cuộc đời trong tinh thần Phục sinh mà chính Ngài là một điển hình: Tất cả là để ứng nghiệm Thiên ý. Các Tông đồ được soi chiếu bằng ánh sáng Phục sinh của Thầy, nên hiểu được ý nghĩa hoàn thành cuộc đời. Các ông được mời gọi tiến bước trong cuộc sống loan báo niềm tin Phục sinh và để niềm tin Phục sinh chiếu rọi cho cuộc đời dù phải đối diện bóng đêm của thế gian và sức mạnh của sự dữ...

Trong Chúa Kitô Phục sinh, từng bước đi giữa thế gian, chúng ta mang tâm tình của thánh Phaolô đã xác quyết: “Nhưng trong mọi thử thách ấy, chúng ta toàn thắng nhờ Ðấng đã yêu mến chúng ta” (Rm 8,37).

Ý lực sống:

“Hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16,33).

 

SUY NIỆM 8: Hãy vững tin vào Chúa

(Lm Giuse Đinh Lập Liễm)

1. Tại sao Phụng vụ lại còn chọn cho chúng ta đọc đoạn Tin Mừng này nữa vì nó lấy lại chủ đề bàn về sự thương khó và chịu nạn của Chúa Kitô? Thưa vì đoạn Tin Mừng này trình bầy cho chúng ta về thân phận của Hội thánh đang dong duổi ở trần gian, vì thế Hội thánh cần phải tin tưởng vào Chúa Kitô Phục sinh để can đảm sống và sống dồi dào trong ơn nghĩa Chúa.

Vì thế, Bài Tin Mừng hôm nay trình bầy cho chúng ta về niềm tin của Hội thánh vào sự chiến thắng của Chúa Giêsu Kitô Phục sinh để thúc đẩy mọi Kitô hữu, con cái của Hội thánh, biết can đảm giữ vững và trung thành với ơn nghĩa Chúa.

2. Mở đầu bài Tin Mừng hôm nay là lời của các môn đệ thưa với Chúa Giêsu, rằng các ngài đã tin Người là Đấng từ Thiên Chúa mà đến. Chúa Giêsu ghi nhận niềm tin đơn sơ đó, nhưng cũng hiểu rõ các môn đệ chưa thực sự hiểu đúng về sứ mạng Thiên sai của Người. Bởi cho đến lúc này, các môn đệ tin Chúa Giêsu được sai đến và chỉ chờ cho Người giải phóng dân Do thái khỏi ách thống trị của Rôma và lên ngôi hiển trị, lúc đó các môn đệ sẽ được chia sẻ danh vọng và quyền lực với Thầy. Chính vì thế mà Chúa Giêsu phải nói rõ là sắp đến “giờ của Người”, giờ ở đây không phải là chiêu tập binh mã để giải phóng theo kiểu trần thế, mà là “giờ đi vào cuộc khổ nạn”, giờ môn đệ sẽ tán loạn bỏ lại Người một mình.

3. Từ trước tới nay, Chúa Giêsu thường dùng dụ ngôn để dạy các ông về Ngài, về Thiên Chúa và về Nước Trời, nhưng giờ đây lúc Thầy trò sắp chia ly, Ngài không dùng dụ ngôn nữa và dạy bảo những lời rõ ràng. Thấy vậy, các Tông đồ tỏ ra hồ hởi, phấn khởi, đắc chí và tự hào vì thấy Chúa tuyên bố rõ ràng về Ngài và biết rõ Ngài bởi Thiên Chúa mà đến.

Nhưng Chúa đã kéo các ông ra khỏi sự mộng tưởng, đưa các ông trở lại hoàn cảnh cụ thể của mình. Chúa nói: “Anh em biết Thầy ư? Anh em tin Thầy ư? Thầy báo trước cho anh em biết khi giờ quyết liệt đến anh em sẽ bỏ Thầy mà trốn chạy hết. Nhưng không sao, Thầy thông cảm sự yếu đuối của anh em. Thầy nói vậy để anh em được yên chí về Thầy, Thầy không buồn, không giận anh em đâu...”.

4. Hôm nay Đức Giêsu tiên báo cho các môn đệ rằng: các ông là những người đi theo Chúa, không có lý do gì các ông không bị bách hại như chính Ngài. Nhưng liền sau đó, Ngài khích lệ các ông: “Giữa thế gian, các con sẽ phải đau khổ, nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16,33).

Vững tin vào lời Chúa phán với sứ mạng đã đón nhận là hãy đi loan báo Tin Mừng khắp thế gian, nhất là sự xác tín vào niềm vui Nước Trời  sau cuộc sống trần gian, các môn đệ đã không sợ gì nguy hiểm, các Ngài đã băng rừng, vượt suối và chấp nhận mọi sự đau khổ, ngay cả cái chết để loan báo Tin Mừng tình thương, chân lý và sự sống cho mọi người, để ai tin và đón nhận thì cũng được hưởng niềm vui, hạnh phúc như mình.

5. Trong bài giảng lễ Các Thánh Nam nữ, Đức Giào hoàng Phanxicô chia sẻ: “Lời Chúa chỉ cho mỗi người con đường dẫn về Thiên quốc. Đây là hành trình gian nan vất vả, vì là một cuộc hành trình lội ngược dòng”.

Đức Giêsu mời gọi các môn đệ chia sẻ sứ vụ của Người nơi trần gian. Đó là loan truyền ngọn lửa tình yêu Người đã thắp lên cho cả nhân loại. Tuy nhiên, sống giữa một xã hội bất công và hận thù, việc làm đó của các môn đệ là một hành vi đi “ngược dòng”; và do đó, họ sẽ bị người đời chống báng bởi “thế gian thù ghét những gì không thuộc về nó”. Thế nhưng, trên bước đường loan truyền sứ điệp yêu thương, người môn đệ luôn mang trong mình niềm tin tưởng: Thầy đã chiến thắng khải hoàn, và nhờ sự trợ giúp của Thầy, đến lượt môn sinh cũng được nối bước khải hoàn.

6. Vậy bài học Chúa Giêsu muốn dạy chúng ta là gì? Nhiều người chúng ta trong cuộc sống theo Chúa cũng giống như các Tông đồ, khi được ơn trên thúc giục thì phấn khởi, nói thánh nói tướng: “Chúng con biết Chúa, chúng con tin Chúa”, hay như Phêrô: “Con sẵn sàng chết với Chúa”. Nhưng khi gặp thử thách thì bỏ trốn, và có lẽ người nói mạnh nhất là người chạy nhanh nhất và sa ngã nặng nề hơn: Phêrô chối Chúa ba lần, các Tông đồ bỏ trốn hết, Gioan được coi là thân thiết nhất, cũng chỉ âm thầm đau xót. Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể giống các Tông đồ lúc đầu thì chúng ta cũng hãy giống các ngài  lúc cuối: Phêrô đã ăn năn khóc lóc, các Tông đồ khác hối hận lần lượt trở lại với Chúa.

7.Truyện: Can đảm tuyên xưng Chúa.

Trong thời kỳ cách mạng Pháp, có 16 nữ tu dòng Carmel bị kết án tử hình vì tội cuồng tín. Khi tòa tuyên án, một trong số 16 nữ tu rụt rè hỏi: “Thưa quan tòa, tội cuồng tín là gì”?

Vị thẩm phán đáp: “Là tội dại dột và cố chấp  tin vào một tên tử tội đã bị kết án đóng đinh ở trên thập giá cách đây cả hơn nghìn năm”. Nghe thế, vị nữ tu chắp tay ngước mắt lên trời và nói: “Ôi! Thật tuyệt diệu khi được chết vì Chúa Kitô”.

Đến ngày xử án, 16 nữ tu được mang ra pháp trường trên chiếc xe ngựa chuyên dùng chở các tử tội, ai thấy xe ấy cũng sợ, ngoại trừ 16 nữ tu đơn sơ yếu đuối sắp bị hành quyết. Họ cất tiếng thánh thót hát lên những bài thánh ca quen thuộc, trước khi bị đem lên máy chém, từng người một quì trước mặt Mẹ Bề Trên để lặp lại lời khấn vâng lời, sau đó họ cất tiếng hát kinh “Veni Creator: Lạy Chúa Thánh Thần xin hãy đến”.

Với một chiếc đầu rơi, cường độ của âm thanh nhỏ dần, cuối cùng đến phiên Mẹ Bề Trên tên là Têrêsa Augustina, trước khi bị lưỡi dao rơi xuống kết thúc cuộc đới, người môn đệ của Augustinô ấy đã lặp lại lời của thánh nhân: “Tình yêu sẽ luôn chiến thắng, vì tình yêu có sức mạnh vô song”.

 

SUY NIỆM: 

Trong lời tâm sự với các môn đệ, khi dùng bữa ăn cuối cùng, theo lời kể của thánh Gioan, Đức Giê-su nhắc đi nhắc lại:

Thầy từ Chúa Cha mà đến và Thầy đã đến thế gian. Thầy lại bỏ thế gian mà đến cùng Chúa Cha. (Ga 13, 1; 16, 28)

Đây là hành trình riêng của Đức Giê-su, nhưng lại có liên quan đến các môn đệ, và ngang qua các môn đệ, liên quan đến toàn nhân loại và từng người chúng ta hôm nay. Và không chỉ liên quan, nhưng còn dành cho các môn đệ. Bởi vì, hành trình của Đức Giê-su là hành trình diễn tả tình yêu đến cùng của Ngài, và qua Ngài, tình yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa, dành cho các môn đệ; vì thế, hành trình này sẽ mang lại cho các môn đệ đức tin, ơn bình an và sự can đảm.

1. Đức tin

Trước đó Đức Giê-su nói về Thiên Chúa, Cha của Ngài ngang qua các dụ ngôn: “Người không nói gì với họ mà không dùng dụ ngôn” (Mt 13, 34). Nhưng đã đến giờ, Ngài “nói rõ” về Chúa Chúa: “Thầy đã dùng dụ ngôn mà nói những điều ấy với anh em. Sẽ đến giờ Thầy không còn dùng dụ ngôn mà nói với anh em nữa, nhưng Thầy sẽ nói rõ cho anh em về Chúa Cha, không còn úp mở.” Bởi vì Ngài từ Cha mà đến: “Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả; nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha, chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.” (Ga 1, 18)

Nếu chúng ta hiểu lịch sử cứu độ là lịch sử qua đó Thiên Chúa bày tỏ khuôn mặt đích thật của Người, khuôn mặt mà ma quỉ đã làm cho con người hiểu lệch lạc (x. St 3), thì lời này của Đức Giê-su là điểm tới, là điểm hoàn tất của lịch sử cứu độ: “Thầy sẽ nói rõ cho anh em về Chúa Cha, không còn úp mở”. Như Ngài sẽ nói trên Thập Giá: “Mọi sự đã hoàn tất” (Ga 19, 28-39).

Như thế, chúng ta được mời gọi nhận ra Chúa Cha, không còn qua những dụ ngôn nữa, hay nói rộng hơn, qua những dấu chỉ nữa, nhưng là qua chính ngôi vị của Đức Giê-su, qua chính Lời của Đức Giê-su. Xin cho chúng ta cảm nếm chính Thiên Chúa, khi chiêm ngắm các mầu nhiệm cuộc đời Đức Giê-su, nhất là mầu nhiệm Vượt Qua.

Mặc khải của Đức Giê-su về Thiên Chúa Cha đã khơi dậy đức tin nơi các môn đệ: “Giờ đây, chúng con nhận ra là Thầy biết hết mọi sự… Vì thế, chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà đến”. Ngoài ra, các môn đệ tin, còn là vì Đức Giê-su nói về Thiên Chúa, không chỉ bằng lời nói nhưng bằng ngôi vị, và nhất là bằng tình yêu đến cùng của Ngài, được tỏ bày trong mầu nhiệm Vượt Qua.

2. Bình an

Tình yêu đến cùng được Đức Giê-su diễn tả cách trọn vẹn trong cuộc Thương Khó; và trong giai đoạn này, Ngài sẽ bị các môn đệ của mình bỏ rơi, nhưng Ngài nói: “Nhưng Thầy không cô độc đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy”. Điều này mang lại cho các môn đệ sự bình an. Bởi vì, Chúa Cha không chỉ là điểm đến, nhưng còn luôn luôn hiện diện với Đức Giê-su. Ơn bình an còn đến từ niềm xác tín rằng, nếu Chúa Cha luôn ở với Đức Giê-su trong thử thách, thì Người cũng luôn ở với các môn đệ trong khốn khó và trong sự yếu đuối và giới hạn. Bởi vì, như Đức Giê-su nói: “Chúa Cha yêu mến anh em” (c. 27)

Các môn đệ cũng được mời gọi đi theo Đức Giê-su bằng con đường Vượt Qua, nghĩa là sống đời mình như một cuộc vượt qua, nhờ, với và trong mầu nhiệm Vượt Qua của Đức Ki-tô phục sinh. Như sách Tông Đồ Công Vụ kể lại cho chúng ta, mầu nhiệm Vượt Qua của Đức Ki-tô như được tái hiện lại trong hành trình sống và loan báo Tin Mừng Đức Giê-su Ki-tô của các môn đệ, các môn đệ thời Giáo Hội sơ khai, các môn đệ của mọi thời, các môn đệ hôm nay, là chính chúng ta.

Mầu nhiệm Vượt Qua của Đức Giê-su không chỉ mang lại bình an, nhưng cả niềm vui nữa. Vì Đức Giê-su đã nói: “nỗi buồn của anh sẽ trở thành niềm vui”. Lời của Đức Giê-su không chỉ nói tới niềm vui sau thử thách, nhất là thử thách tận cùng là sự chết, nhưng niềm vui ngay trong thử thách hôm nay. Vì cuộc Vượt Qua của Người mang lại niềm hi vọng, và vì thế mang lại ý nghĩa cho cuộc thương khó của người môn đệ. Và nhất là cuộc thương khó của người môn đệ làm cho mình trở nên giống Đức Ki-tô, nên một Đức Ki-tô. Trong tình yêu, thật là niềm vui lớn lao, khi được trở nên giống nhau, nên một với nhau.

3. Can đảm

Các môn đệ được mời gọi “can đảm lên”, vì Đức Giê-su đi về cùng Cha, không bằng con đường thăng thiên trực tiếp, nhưng bằng cách vượt qua và chiến thắng sự chết gây ra bởi thế gian, nghĩa là bởi sự dữ và những gì thuộc về. Đức Giê-su đã nói : « Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy… Và ai thấy Thấy là thấy Chúa Cha ». Như thế, con đường Thầy đi qua và cùng đích Thầy hướng đến đều hội tụ nơi ngôi vị của Đức Giê-su.

Nhưng tất cả vấn đề là ở chỗ, con đường Thầy đi là con đường Thập Giá, là con đường « điên rồ và sỉ nhục ». Nhưng, đối với Thiên Chúa, đó lại là con đường của « sự thật và sự sống », là con đường của « sức mạnh và khôn ngoan », là con đường diễn tả chính Thiên Chúa, diễn tả dung nhan rạng người của Ngài, có khả năng làm cho chúng ta no thỏa.

Đó là điều không thể biết, chúng ta chỉ có thể cảm nếm đích thân mà thôi. Xin cho chúng ta kinh nghiệm được rằng mình đang ở trong sự thật và sự sống, đang ở trong Thiên Chúa Cha, đang được Chúa Cha yêu mến, khi đi trên con đường Đức Giê-su đã đi. Các môn đệ sẽ gặp nhiều gian nan khốn khó. Nhưng Đức Ki-tô đã thắng thế gian, thắng sự dữ và sự chết; và Ngài chia sẻ chiến thắng của Ngài cho chúng ta, để Ngài ở đâu chúng ta cũng ở đó với Ngài.

Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc
 

Bình an trong việc chiến thắng thế gian – SN song ngữ 17.5.2021

 
Monday (May 17): Peace in overcoming the world”

 

Scripture: John 16:29-33

29 His disciples said, “Ah, now you are speaking plainly, not in any figure! 30 Now we know that you know all things, and need none to question you; by this we believe that you came from God.” 31 Jesus answered them, “Do you now believe? 32 The hour is coming, indeed it has come, when you will be scattered, every man to his home, and will leave me alone; yet I am not alone, for  the Father is with me. 33 I have said this to you, that in me you may have peace. In the world you have tribulation; but be of good cheer, I have overcome the world.”

Thứ Hai     17-5               Bình an trong việc chiến thắng thế gian

 

Ga 16,29-33

29 Các môn đệ Người thưa: “Đấy, bây giờ Thầy nói rõ, chứ không còn dùng dụ ngôn nào nữa.30 Giờ đây, chúng con nhận ra là Thầy biết hết mọi sự, và Thầy không cần phải có ai hỏi Thầy. Vì thế, chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà đến.”31 Đức Giê-su đáp: “Bây giờ anh em tin à?32 Này đến giờ -và giờ ấy đã đến rồi- anh em sẽ bị phân tán mỗi người mỗi ngả và để Thầy cô độc một mình. Nhưng Thầy không cô độc đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy.33 Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian.”

Meditation: 

 

How did the disciples come to believe that Jesus is truly the Son of God sent from the eternal Father in heaven? When Jesus taught his disciples he often spoke in parables – using short stories and vivid images which expressed in picture language what God’s kingdom is like and how God’s power can change and transform our lives to be like him. These stories were intended to make his disciples reflect and think through the inner spiritual truths he wanted them to understand and accept.

The Lord Jesus gives hope and strength to those who believe in him and trust in his word

Now Jesus begins to speak more plainly to the disciples about the mission and purpose for which he was sent into the world – not to condemn the world but through love to redeem it (John 3:16). The disciples professed their belief in Jesus that he truly came from God and taught as one who possessed full knowledge of God. Jesus’ response showed that he fully knew and understood them very well. Jesus could read their hearts like an open book. He knew their weaknesses as well as their strengths.

Where do you place your trust and confidence?

In spite of their confident faith, Jesus warned his disciples that they would be put to the test and would fail. He knew they would desert him in his hour of trial when he would be arrested and condemned to death on the cross. Such knowledge of their faltering loyalty could have easily led to bitterness and rejection on his part. Jesus met the injury of betrayal and abandonment with supreme love and earnest prayer for his disciples (Luke 22:32; John 17:15). “He loved them to the very end” (John 13:1) – even when they had left him to die alone on the cross.

God’s peace dwells with those who trust in him alone

Jesus reassures them of his peace, unfailing love, and victory over the world which is in opposition to God’s reign. Jesus speaks the same reassuring words of enduring love, faithfulness, and victory to his followers today. “I will never fail you nor forsake you.” While we may forget the Lord and fail him, he will never forget us nor fail to come to our aid. When you are put to the test do you seek the Lord Jesus and place your trust in his help and mercy?

The Holy Spirit fills us with expectant faith, persevering hope, and unfailing love

While we cannot avoid all pain and suffering which may come our way in this life, the Lord Jesus assures us that he has overcome the world and all that would seek to keep us from his saving help and healing presence. He promises to guide us safely through any trial or hardship we may have to undergo for his sake. The Lord Jesus gives us the gift of his Holy Spirit who strengthens us with faith, courage, and perseverance to stay the course which he has set for us. The Holy Spirit fills us with a living hope in the power of Christ’s resurrection (1 Peter 1:3) and reassures our heart with a confident trust in God’s abiding presence.

Nothing can separate us from the love of Christ and the victory he has won for us (Romans 8:35-39). The Holy Spirit gives us the strength and courage we need to overcome every adversity and to persevere with faith and hope in God. Do you believe in the power of Christ’s love for you and in the victory he has won for you through his death and resurrection?

 “Lord Jesus, help me to trust in your unwavering love and saving help, especially when I meet adversities, trials, and temptations. Give me your peace when I am troubled and let me know the joy of your victory over sin and death.”

Suy niệm:

 

Làm thế nào các môn đệ đã đi đến sự tin tưởng Ðức Giêsu đích thật là Con Thiên Chúa đã được Cha vĩnh cửu trên trời sai đến? Khi Ðức Giêsu dạy dỗ các môn đệ, Người thường nói bằng dụ ngôn – sử dụng những câu chuyện ngắn và những hình ảnh sống động để diễn tả trong ngôn ngữ hình ảnh về vương quốc Thiên Chúa như thế nào và sức mạnh của Thiên Chúa có thể thay đổi và biến đổi đời người nên giống như Người ra sao. Những câu chuyện này có ý làm cho các môn đệ suy nghĩ và nghiền ngẫm qua những chân lý thiêng liêng ẩn giấu mà Người muốn họ hiểu biết và đón nhận.

Chúa Giêsu ban niềm hy vọng và sức mạnh cho những ai tin tưởng nơi Người và trông cậy vào lời của Người

Giờ đây, Ðức Giêsu bắt đầu nói rõ ràng hơn cho các môn đệ về sứ mạng và mục đích mà Người được sai đến thế gian – không phải để lên án thế gian nhưng qua tình yêu để cứu vớt nó (Ga 3,16). Các môn đệ tuyên xưng niềm tin của họ vào Ðức Giêsu rằng Người đích thật đến từ Thiên Chúa và dạy dỗ với tư cách là Ðấng có đầy đủ sự hiểu biết về Thiên Chúa. Câu trả lời của Ðức Giêsu cho thấy rằng Người hoàn toàn biết và hiểu họ rất rõ. Ðức Giêsu có thể đọc được tâm hồn họ như cuốn sách mở. Người biết sự yếu đuối cũng như sức mạnh của họ.

 

Bạn đặt lòng trông cậy và tin tưởng của mình vào đâu?

Mặc dầu sự tin tưởng của họ, Ðức Giêsu đã cảnh báo các môn đệ rằng họ sẽ bị thử thách và họ sẽ sa ngã. Ðức Giêsu biết họ sẽ bỏ rơi Người trong giờ phút thử thách khi Người bị bắt và kết án chết trên thập giá. Sự nhận thức như vậy về lòng trung thành dao động của họ có thể dễ dàng dẫn tới sự cay đắng và loại bỏ thành viên của mình. Ðức Giêsu đã nhìn sự tổn thương của sự phản bội và bất trung với sự khiêm hạ và tình yêu sâu thẳm và lời cầu nguyện tha thiết nhất cho các môn đệ (Lc 22,32; Ga 17,15). Người đã yêu thương họ đến cùng (Ga 13,1) – thậm chí khi họ rời bỏ Người chết cô đơn trên thập giá.

Bình an của Thiên Chúa ở cùng những ai tin cậy nơi Người

Ðức Giêsu cam đoan với họ một lần nữa về sự bình an, tình yêu không thay đổi, và sự chiến thắng trên thế gian đang chống lại vương quyền của Thiên Chúa. Ðức Giêsu cũng nói như vậy với chúng ta hôm nay. “Tình yêu của Ta dành cho các con thì vô điều kiện và Ta sẽ không bao giờ bỏ rơi các con.” Ðang khi chúng ta có thể quên Chúa và làm cho Người thất vọng, Người sẽ không bao giờ quên chúng ta hay không đến trợ giúp chúng ta. Khi bạn bị thử thách, bạn có tìm kiếm Chúa Giêsu và đặt niềm tin cậy của bạn vào sự trợ giúp và lòng thương xót của Người không?

CTT lấp đầy chúng ta với đức tin kiên vững, niềm hy vọng vững vàng, và lòng mến sắt son

Trong khi chúng ta không thể tránh né tất cả nỗi đau và đau khổ đến với chúng ta trong đời này, thế nhưng Chúa Giêsu bảo đảm với chúng ta rằng Người đã thắng thế gian và tất cả những gì đang tìm cách ngăn cản chúng ta khỏi sự trợ giúp cứu độ và sự hiện diện chữa lành của Người. Người hứa sẽ hướng dẫn chúng ta an toàn qua bất cứ khó khăn hay thử thách nào chúng ta có thể chịu vì Người. Chúa Giêsu ban cho chúng ta hồng ân Thánh Thần của Người, Ðấng củng cố chúng ta với niềm tin, lòng can đảm, và sự bền đỗ để đi hết chặng đường mà Người đã dành cho chúng ta. Chúa Thánh Thần ban cho chúng ta niềm hy vọng sống động trong sức mạnh của sự sống lại của Ðức Kitô (1 Pr 1,3) và củng cố lòng chúng ta với niềm tin cậy vào sự hiện diện mãi mãi của Thiên Chúa.

Không có gì có thể  tách chúng ta khỏi tình yêu của Ðức Kitô và sự chiến thắng Người đã đem lại cho chúng ta (Rm 8,35-39). Chúa Thánh Thần ban cho chúng ta sức mạnh và lòng can đảm cần thiết để chúng ta chiến thắng mọi nghịch cảnh và bền đỗ trong niềm tin cậy vào Thiên Chúa. Bạn có tin tưởng vào sức mạnh tình yêu của Ðức Kitô dành cho bạn và vào sự chiến thắng mà Người đã đem lại cho bạn ngang qua cái chết và sự phục sinh của Người không?

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con tin cậy vào tình yêu bền vững và sự trợ giúp cứu độ của Chúa, đặc biệt khi con gặp những nghịch cảnh, thử thách, và cám dỗ. Xin ban cho con sự bình an khi con phiền muộn và xin cho con biết được niềm vui của sự chiến thắng của Chúa trên tội lỗi và sự chết.

Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu – chuyển ngữ

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây