GIÁO PHẬN PHAN THIẾT

http://gpphanthiet.com


Thứ Sáu đầu tháng, tuần 1 mùa vọng.

thứ sáu

thứ sáu

Thứ Sáu đầu tháng, tuần 1 mùa vọng.

"Tin vào Chúa Giêsu, hai người mù được chữa lành".

 

LỜI CHÚA: Mt 9, 27-31

Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, có hai người mù chạy theo Chúa và kêu lớn tiếng rằng: "Hỡi Con vua Đavít, xin thương chúng tôi".

Khi Chúa tới nhà, những người mù tiến lại gần Chúa. Chúa Giêsu phán bảo họ: "Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm việc ấy không?" Họ thưa: "Lạy Thầy, có". Bấy giờ Chúa sờ vào mắt họ và phán: "Các ngươi tin thế nào, thì hãy được như vậy". Mắt họ liền mở ra, nhưng Chúa Giêsu truyền cho họ rằng: "Coi chừng, đừng cho ai biết". Nhưng vừa ra đi, họ liền đồn tiếng Người trong khắp miền ấy.

 

 

 

Suy Niệm 1: Mắt họ liền mở ra

Suy niệm:

Ở Việt Nam hiện nay có khoảng 500 ngàn người bị mù hai mắt,

và 900 ngàn người mù một mắt.

Tỉ lệ người mù như thế là cao so với nhiều nước khác.

Bao cố gắng được đưa ra để giảm số người bị mù,

trong đó có việc mổ cho 350 ngàn người mắc bệnh đục thủy tinh thể.

Người ta hy vọng nhờ đóng góp của các ân nhân,

sẽ có 100 ngàn người nghèo được mổ trong năm 2010.

Hạnh phúc biết bao cho ai lần đầu tiên thấy khuôn mặt người thân,

thấy được màu xanh của lá và phân biệt được sáng với chiều.

Hạnh phúc cho ai lần đầu tiên đi đứng mạnh dạn một mình

mà không cần bàn tay dắt hay cây gậy khua phía trước.

Ở nước Palestin thời xưa cũng có nhiều người mù.

Mù thường bị coi như một hình phạt của Thiên Chúa (Đnl 28, 28-29).

Người mù hẳn là người bị đứng ngoài lề xã hội.

Vào thời y khoa còn kém, người mù phải chịu cảnh tăm tối suốt đời.

Nỗi đau của người mù cũng ảnh hưởng trên cả đất nước.

Chính vì thế khi nói đến thời đại hạnh phúc của Đấng Mêsia,

Isaia nhiều lần nhắc đến chuyện người mù được sáng mắt (Is 35, 5; 42, 7).

Trong bài đọc 1 ta vừa nghe (Is 29, 18), ngôn sứ Isaia viết:

“Mắt người mù sẽ thoát cảnh mù mịt tối tăm, và sẽ được nhìn thấy.”

Được nhìn thấy bằng đôi mắt nghĩa là được mở ra với thế giới bên ngoài.

Tiếp xúc bằng mắt vẫn có cái gì vượt trội hơn tiếp xúc bằng tay hay tai.

Khi chữa lành những người mù và những tật bệnh khác,

Đức Giêsu khai mở thời đại thiên sai (x. Mt 11, 2-6).

Ngài cho thấy Nước Thiên Chúa nay đã đến.

Khi hai anh mù gọi Đức Giêsu là Con vua Đavít (c. 27),

họ nhìn nhận Ngài là Đấng Mêsia, Đấng Thiên Sai.

Bởi thế họ hy vọng Ngài sẽ cho họ quà tặng của thời thiên sai.

“Xin thương xót chúng tôi” là xin đưa chúng tôi ra khỏi cảnh mù lòa.

Đức Giêsu đã muốn chữa hai anh một cách kín đáo, tại nhà của Phêrô.

Ngài không chữa cho họ ngay lập tức, nhưng lại hỏi họ một câu rất lạ:

“Các anh có tin là tôi có thể làm được điều ấy không?” (c. 28).

Chỉ khi họ tuyên xưng niềm tin vào quyền năng của Ngài,

Đức Giêsu mới mở mắt cho họ bằng một lời và một chạm nhẹ (c. 29).

Niềm vui quá lớn khiến họ không giữ được lặng thinh (c. 31).

Giáng Sinh là lễ của Ánh sáng, Ánh sáng ngay giữa đêm đen.

Ơn của Mùa Vọng là ơn thoát ra khỏi cảnh tăm tối mù lòa.

Mù lòa đâu phải chỉ là chuyện của 37 triệu người mù trên thế giới.

Mù lòa về chính mình, mù lòa vì không thấy những Ladarô trước cửa,

mù lòa về chính những người trong gia đình, trong giáo xứ,

mù lòa vì không thấy Chúa vẫn đang hiện diện gần bên,

những mù lòa ấy cũng nguy hiểm không kém và cần được chữa lành.

Xin Giêsu đụng vào mắt tôi để tôi được sáng,

và để tôi giúp người khác cũng được thấy ánh sáng Giêsu.

 

Cầu nguyện:

Như người mù ngồi bên vệ đường

xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.

Xin cho con được thấy bản thân

với những yếu đuối và khuyết điểm,

những giả hình và che đậy.

Cho con được thấy Chúa hiện diện bên con

cả những khi con không cảm nghiệm được.

Xin cho con thực sự muốn thấy,

thực sự muốn để cho ánh sáng Chúa

chiếu dãi vào bóng tối của con.

Như người mù ngồi bên vệ đường

xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy. Amen.

Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.

 

Suy Niệm 2CHÚA CỨU THẾ LÀ ÁNH SÁNG

(TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Từ hàng ngàn năm trước, Isaia đã loan báo về Đấng Cứu Thế sẽ mở mắt người mù, mở tai người điếc, mở miệng người câm, đem niềm vui cho người nghèo khổ, nâng cao những người hèn mọn trong xã hội. Người tháo cởi mọi thứ xiềng xích trói buộc con người, ràng buộc miệng lưỡi, chèn ép tâm hồn, bưng bít đôi mắt, che kín đôi tai.

Lời tiên báo ấy ứng nghiệm nơi Chúa Giêsu. Hôm nay Người chữa lành một lượt hai người mù. Hai người là rất nhiều người, là tất cả những người mù. Chúa Giêsu đang đi trên đường. Chúa Giêsu là con đường, là ánh sáng soi đường. Hai người mù không biết đường, không thấy đường cuống cuồng chạy theo để xin Chúa Giêsu cho thấy đường. Chúa Giêsu hỏi họ: “Các anh có tin không”. Tin là điều kiện. Tin cũng là thắp lên ánh sáng. Đức tin chính là ánh sáng soi đường. Có đức tin sẽ nhìn thấy đường đi. Vì đường đi có nhiều bóng tối thử thách, có nhiều cạm bẫy nguy hiểm, phải có ánh sáng đức tin mới nhìn thấy đường đi. Phải có ánh sáng đức tin mới nhìn thấy cạm bẫy và vượt qua được nguy hiểm. Đường đi về Thiên đàng, đến gặp gỡ Thiên Chúa là con đường dài, cần có sự kiên trì trung tín của niềm tin vững mạnh mới có thể đi đến nơi.

Khi mở mắt hai người mù, Chúa Giêsu cho họ nhìn thấy quyền năng vô biên của Thiên Chúa. Mở cho họ con đường mới tràn đầy tin yêu và hi vọng. Con đường thoát khỏi bóng tối. Con đường đi tới Thiên Chúa. Con đường dẫn đến hạnh phúc đích thực. Nhìn thấy công trình của Chúa, ta sẽ không còn xấu hổ thẹn thùng nhưng sẽ vui mừng phấn khởi tôn vinh danh Chúa như lời Isaia tiên báo: “Từ nay Giacop sẽ không còn phải xấu hổ, từ nay nó sẽ không còn bẽ mặt thẹn thùng, vì khi Giacop nhìn thấy nơi nó những công trình tay Ta đã làm nó sẽ tuyên xưng danh Ta là thánh, sẽ tuyên xưng Đấng Thánh của Giacop là thánh và sẽ kính úy Thiên Chúa của Itraen”.

Lạy Chúa, mắt con mù tối và tâm hồn con bị trói buộc trong nỗi nghi nan, trong sự lầm lạc. Con không biết đường biết lối. Xin Chúa hãy đến mở mắt tâm hồn con. Cho con nhìn thấy quyền năng Chúa. Cho con nhìn thấy ánh sáng sự thật. Cho con thoát cảnh lầm lạc. Để con sẽ vững tin. Để con ca tụng quyền năng Chúa. Và để con tiến bước trên con đường ánh sáng.

 

Suy Niệm 3Lòng Tin Khiến Họ Ðược Chữa Lành

Roberto Newman là một người mù từ lúc mới sinh, và mãi đến năm 50 tuổi, một cuộc giải phẫu mới cho phép ông được thấy ánh sáng đầu tiên trong cuộc đời. Với ánh sáng, toàn thể thế giới như thay đổi hẳn viễn tượng trong tâm trí ông với những điều bấy lâu ông hằng tưởng tượng.

Khi được phỏng vấn, ông đã trả lời tờ báo Chicago như  sau: "Ðược nhìn thấy mọi vật quả là một diễm phúc trên đời. Tôi không ngờ rằng một giáo thuyết đã dạy tôi sẽ nhìn thấy mọi vật quanh tôi và đêm về tôi có thể nhìn ngắm các vì sao, những vật thể li ti của dãy ngân hà trên thiên không diệu vời. Bạn sẽ chẳng bao giờ thấy chúng tuyệt vời đến thế nào đối với tôi".

Nhận xét của Roberto thật xác đáng. Những ai đã một lần mất đi ánh sáng trong cuộc đời để rồi đánh giá trị của khả năng nhìn ngắm. Hôm nay thánh sử Matthêu cũng thuật lại cho chúng ta câu chuyện hai người đang cần ánh sáng và cuộc tìm kiếm của họ.

Thật vậy, ánh nắng chói chang của vùng sa mạc cùng với những cơn lốc thổi cát bụi mịt mù và cách sống không mấy vệ sinh về đôi mắt đã khiến cho bệnh mù dễ dàng phát sinh tại vùng Palestina. Chúng ta cũng phần nào thấy được điều này qua con số bị mắc bệnh thường tìm đến với Chúa Giêsu. Tuy nhiên, dù có phải đông người mắc chứng bệnh mù lòa thì không phải vì thế mà người mù lại an phận với kiếp mù lòa của họ, nhưng cuộc sống của họ luôn luôn là một thao thức tìm kiếm ánh sáng, gặp được cơ may có thể tìm thấy ánh sáng thì họ chẳng bao giờ bỏ lỡ cơ hội.

Người mù Thành Giêricô đang ngồi ăn xin bên vệ đường, nhưng vừa nghe biết Chúa Giêsu đi ngang qua, anh liền vội vàng lớn tiếng kêu xin: "Lạy Ngài xin cứu chữa tôi". Những người chung quanh cản ngăn thì anh lại càng la to hơn để rồi một khi đã nghe tiếng Chúa gọi, anh ta vứt bỏ tất cả để kịp đến với Ngài.

Hai người mù trong trình thuật Tin Mừng hôm nay tuy không có những cử chỉ như người mù Thành Giêricô, nhưng thái độ bền bỉ của họ cũng nói lên được tâm trạng khát vọng sự sáng. Chúa Giêsu đã gặp họ dọc đường, họ lớn tiếng kêu xin Người nhưng Ngài không chữa họ tại nơi đó, Ngài tiếp tục hành trình. Dù chưa được Chúa đáp lời chữa ngay nhưng họ không thất vọng bỏ cuộc và vẫn tiếp tục theo Ngài. Về đến nhà, họ tiến lại gặp Ngài để một lần nữa xin Ngài chữa lành. Câu hỏi Chúa Giêsu đã đặt ra cho hai người mù là để gián tiếp diễn tả một câu hỏi khác: "Các ngươi có tin Ta là Ðấng Cứu Thế không?" Vì theo các tiên tri khi thời Ðấng Cứu Thế đến thì mọi bệnh tật sẽ được chữa lành như: người câm nói được, người điếc được nghe, kẻ què được lành và người mù được thấy... Họ đáp: "Có" và lòng tin đã khiến cho họ được chữa lành. Trước và sau khi được chữa lành, người mù đều lớn tiếng. Lúc trước họ lớn tiếng vì lòng khát khao tìm thấy ánh sáng, và lần sau họ cũng lớn tiếng với nỗi vui mừng đã được thấy ánh sáng. Khi tìm được nỗi vui mừng thì dù Chúa Giêsu có ngăn cấm, họ vẫn cao rao danh Ngài.

Thế giới hôm nay cũng đang có những luồng ánh sáng và cơn lốc tối mù lý trí và lương tâm con người, bệnh mù này còn nguy hiểm hơn bệnh mù thể xác. Vì lắm lúc con người đang mù mà vẫn cứ tưởng là mình sáng, hoặc có quá nhiều người mù nên con người lại lấy số đông để khỏa lấp cơn bệnh. Phần nào như tâm trạng của Tú Xương: "Thiên hạ có khi đang ngủ cả, viêc gì mà thức một mình ta".

Ðể chữa trị bệnh mù này cũng không dễ dàng gì, nó đòi hỏi con người phải có một thái độ bền bỉ và vững tin vào Chúa Giêsu như hai người mù ở trên. Bước theo Ngài nhưng nhiều lúc như bị Ngài bỏ quên không nhìn tới. Tha thiết tìm đến Ngài thế mà chẳng được đoái hoài. Thất vọng để rồi buông xuôi bỏ cuộc thì con người sẽ mãi mãi ở trong bóng tối, nhưng vững bước theo Ngài để rồi tuyên xưng Ngài là Ðức Kitô thì con người sẽ tìm thấy ánh sáng, sẽ được nhìn ngắm những điều tuyệt vời mà trước đấy họ chưa từng thấy và cũng chẳng ai có ngoài một mình Thiên Chúa.

Ước mong rằng trong Mùa Vọng này, mỗi người trong chúng ta sẽ hiểu được giá trị sự sáng Chúa đã đem đến cho trần gian, cũng như biết rõ tình trạng mù lòa của mình để rồi chúng ta sẽ tìm đến với Ngài, bất chấp mọi khó khăn trở ngại và nhờ vào lòng tin, chúng ta sẽ được chữa lành.

 

Suy Niệm 4: Người mù được sáng

Không riêng gì thế giới siêu hình, ngay cả thế giới hữu hình của chúng ta cũng đầy dẫy những huyền nhiệm, hay đúng hơn nhưng thực tại mà con người vẫn chưa hiểu được bản chất. Chúng ta chỉ cần nghĩ đến ánh sáng.

Có lẽ ánh sáng vẫn tiếp tục là một huyền nhiệm mà khoa học chưa đưa ra một giải thích thoả đáng hoàn toàn: người thì cho rằng ánh sáng được cấu tạo bằng những tinh thể cực nhỏ, kẻ lại cho rằng ánh sáng được cấu tạo bằng những âm ba…

Tính cách huyền nhiệm của ánh sáng và của biết bao thực tại khác trong thế giới là một mời gọi để con người không ngừng vươn lên chiều kích siêu việt của cuộc sống.

Con người không thể tự mình tìm ra được giải đáp cho mọi vấn đề của cuộc sống. Chỉ Thiên Chúa là Đấng duy nhất có thể đem lại cho con người chân lý về cuộc sống, về con người, về chính Ngài. Chỉ Thiên Chúa mới có thể vén mở cho con người biết được chân lý và sự vén mở ấy được thực hiện trong Chúa Giêsu Kitô.

Nói như thánh Gioan: Chúa Giêsu chính là Ánh sáng thế gian, ai đi theo Ngài sẽ được ánh sáng ban sự sống. Tin mừng hôm nay khi thuật lại việc Chúa chữa hai người mù cũng muốn nêu bật chân lý ấy. Chúa Giêsu chính là ánh sáng. Chỉ trong Ngài, chúng ta mới thực sự là người được sáng mắt; chỉ trong Ngài, chúng ta mới biết được chúng ta là ai? Sẽ đi về đâu? Và đâu là ý nghĩa của cuộc sống? Nhưng dĩ nhiên, để có thể tiếp nhận ánh sáng của Chúa Kitô, điều kiện tiên quyết là chúng ta phải ý thức được sự mù loà của mình và quyết tâm ra khỏi sự mù loà ấy.

Mù quáng vẫn là cơm cám dỗ khủng khiếp nhất của con người. Mù quáng chính là không còn nhận thức và chấp nhận sự mù loà của mình. Trong Tin mừng, Chúa Giêsu đã lên án thái độ mù quáng của Biệt phái, họ cuộn mình trong nấm mồ tăm tối của những thành kiến và mớ kiến thức hạn hẹp của con người để khước từ ánh sáng của Thiên Chúa.

Với tâm tình của hai người mù hôm nay, chúng ta hãy xin Chúa chữa trị tật mù loà của thiển cận, tham lam, ích kỷ, tự phụ để chúng ta được bước đi trong ánh sáng của Chúa.

Trong ánh sáng của Ngài, chúng ta tin rằng mọi biến cố cuộc sống đều có ý nghĩa. Trong ánh sáng của Ngài, thất bại, khổ đau sẽ là khởi đầu của nguồn ơn dồi dào hơn. Trong ánh sáng của Ngài, tha nhân dù có thấp hèn đến đâu cũng đều phản chiếu vẻ đẹp của Thiên Chúa.

 

Suy Niệm 5: Chiến thắng thuộc về chúng ta (Mt. 9, 27-31)

Khi Đức Giêsu về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ: “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?” Họ đáp: “Thưa Ngài, chúng tôi tin.” Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói: “ Các anh tin thế nào thì được như vậy.” (Mt. 9, 28-29)

Nhiều khi chúng ta chán nản trước một vài thất bại, một vài khó khăn cản trở đời sống riêng tư cũng như chung của xã hội. Chúng ta phiền muộn phải chứng kiến những thế lực tăm tối vẫn hoành hành tàn phá; kẻ mạnh bóc lột kẻ yếu, bạo lực công khai hay che đậy, những kẻ ích kỷ lợi dụng, những kẻ cường quyền kiêu ngạo. Một vài lúc chúng ta có khuynh hướng tiêu cực, thụt lùi trước những sức nặng ngăn chặn bước tiến của chúng ta.

Hôm nay một lời đầy hy vọng vang tới tai chúng ta, thúc giục ta can đảm lên, đừng để nỗi chán nản đè bẹp chúng ta: “Nước Thiên Chúa là đây. Ngài ở với chúng ta, Ngài là hoàng tử ánh sáng đến đánh tan bóng tối”. Vâng, những kẻ mù tin Ngài và đang reo vui nhảy múa vì Ngài đã mở mắt cho họ được sáng. Chúng ta chắc chắn chiến thắng sau cùng vì Thánh Thần của Đấng Phục sinh đang sống giữa lòng thế giới: “Kẻ bạo chúa sẽ không còn nữa, và kẻ hỗn xược sẽ mất dạng”.

Nhưng niềm cậy trông này xây nhà trong thế giới hư ảo cho ta trú ẩn. Những xung đột vẫn còn đó, những cuộc chiến vẫn tiếp nối. Môn đệ không hơn Thầy. Thầy đã hy sinh mạng sống, trò cũng phải vác thập giá mình để tham gia xây dựng nước trời lớn lên. Nếu sống biết cậy trông, thì phải lo cố gắng, tin rằng mỗi bước đi trong tình yêu chân thật là đạt tới nước trời đời đời. Môn đệ không được miễn trừ khỏi chiến đấu, nhưng với đức tin, họ sẽ có một cái nhìn sâu sắc rằng những cuộc chiến của họ không vô ích vì chúng đưa họ tới giờ chiến thắng cuối cùng.

Nếu đôi khi chúng ta có cảm tưởng kéo lê đời mình trong tầm thường, nếu chúng ta thất vọng về những mù quáng của thế giới, thì tại sao chúng ta không nghiền ngẫm, nuôi dưỡng thái độ cậy trông của những anh mù trong Tin mừng hôm nay và kêu lên rằng: “Lạy con vua Đa-vít, xin thương xót chúng con”.

Là môn đệ của Đức Kitô, chúng ta không được phép thất vọng vì Người đến với chúng ta trong quyền năng mạnh mẽ của lòng thương xót và trong tình yêu chiến thắng tất cả mọi tử thần.

C.G

 

Suy Niệm 6: MÙ THÌ SÁNG – SÁNG LẠI MÙ (Mt 9, 27-31)

Người ta thường nói: “Tình yêu là thứ ngôn ngữ mà người mù có thể thấy, người điếc có thể nghe!”.

Điều đó đã thật đúng với hai người mù hôm nay trong bài Tin Mừng. Quả thật, hai người mù này, họ đã nhận ra Đức Giêsu và họ đã đặt niềm tin tuyệt đối vào Ngài. Còn những kẻ sáng mắt như Pharisiêu và Luật Sĩ..., thì lại không nhận ra con người và sứ vụ của Đức Giêsu. Họ có mắt mà như mù, còn kẻ mù thì lại sáng! Tại sao vậy? Thưa, vì Đức Giêsu đã phát ra tín hiệu tình yêu, và chỉ những ai khao khát cũng như muốn đón nhận tình thương đó của Ngài thì mới nhận ra mà thôi. Còn những kẻ bảo thủ, cố chấp và tự phụ thì muôn đời vẫn trơ như đá, và lẽ đương nhiên không thể nhận ra Đức Giêsu vì không nằm trong quỹ đạo cũng như không bắt được tần sóng yêu thương của Ngài.

Lời kêu xin của những người mù: “Lạy Con Vua Đavít, xin thương xót chúng tôi”, nói lên niềm tin tuyệt đối vào Ngài. Bởi vì Đức Giêsu thuộc dòng dõi Vua Đavít, Đấng đến để giải thoát và cứu chữa con người, đã được các ngôn sứ tiên báo trước đó, và hôm nay họ nhận ra chính Ngài chứ không phải một Giêsu nào đó cùng tên.

Vì thế, khi được hỏi: “Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm việc ấy không?”. Họ đã nhanh chóng đáp lại: “Thưa Ngài, chúng tôi tin”. Cuối cùng, niềm tin đã làm cho họ sáng mắt do tình thương của Đức Giêsu.

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mặc khải cho chúng ta biết về sứ vụ cứu thế của Đức Giêsu, Ngài đến để đem lại niềm vui và hạnh phúc cho những người đau khổ.

Ngang qua đó, Đức Giêsu muốn mời gọi mỗi chúng ta cần có tấm lòng yêu thương như Ngài. Có khi chúng ta không có cái gì về vật chất để chia sẻ cho người nghèo, nhưng chúng ta có tình yêu ngang qua cử chỉ, ánh mắt, nụ cười….

Hình ảnh của những người mù vui mừng hân hoan vì được Đức Giêsu chữa cho sáng mắt cũng là điểm gợi ý cho chúng ta rằng:

Cần năng đến với Chúa để được Ngài mở con mắt đức tin cho mình. Khi con mắt đức tin được sáng, hẳn chúng ta sẽ được hạnh phúc vì nhận ra Chúa hiện diện trong cuộc đời và sống với nhau như anh chị em trong đại gia đình.

Lạy Chúa Giêsu, chúng con không bị mù về mặt thể xác, nhưng có khi tâm hồn chúng con lại mù vì không nhận ra tình thương của Chúa và nhận thấy sự khó khăn của anh chị em. Xin Chúa cho mỗi chúng con được sáng con mắt đức tin, để chúng con nhận ra Chúa và sống liên đới với anh chị em của mình. Amen.

Ngọc Biển, SSP



 

SUY NIỆM:

1. Hai người mù đi theo Đức Giê-su

Đức Giê-su đang trên đường đi, thì có hai người mù vừa đi theo, vừa kêu xin:

Con Vua Đavít, xin thương chúng tôi. (c.27)

Chúng ta có thể hình dung ra hình ảnh thật đơn sơ, nhưng mang nặng ý nghĩa : Đức Giêsu đi trên đường, hai người mù lẽo đẽo theo sau, vừa đi vừa kêu xin. Đức Giê-su sáng mắt, cho nên thấy đường để đi ; còn hai người kia thì mù, không thấy đường đi, nên phải đi theo Đức Giê-su ; để đi theo, họ phải lắng nghe tiếng chân của Ngài, và họ vừa đi theo vừa kêu xin, và lời kêu cầu của họ diễn tả lòng tín thác.
Hình ảnh thật đẹp và sống động diễn tả chính ơn gọi của chúng ta : Đức Kitô là ánh sáng và là đường đi ; và loài người chúng ta cần biết bao ánh sáng của Đức Kitô, cần biết bao đường đi của Đức Kitô. Vào năm 2012, tại Giáo Hội Việt Nam, sứ điệp của Đại Hội Dân Chúa, và sứ điệp của Đức Thánh Cha Bê-nê-đích-tô gởi cho các tu sĩ toàn thế giới qua trung gian 200 Bề Trên Cả đều đều nhấn mạnh đến Lời Chúa như là khởi đầu và là nguồn của mọi sự. Vì thế, chúng ta được mời gọi nhận ra ánh sáng và đường đi nơi Lời của Đức Kitô, Ngôi Lời Thiên Chúa nhập thể, vì Lời và Ngôi Vị của Người là một.

2. « Đôi mắt »

Chúng ta cần đến Đức Kitô, Đấng là ánh sáng và là đường đi ; bởi vì chúng ta đang sống trong bóng tối, hay ít nhất có nhiều lúc chúng ta hướng chiều về bóng tối. Ai trong chúng ta cũng có kinh nghiệm này, và gần như hằng ngày. Vì thế, chúng ta sáng mắt, nhưng thực ra chúng ta có thể đang sống trong bóng tối, nghĩa là đang mù lòa hay mù quáng. Ngược lại, những người khiếm thị, tuy mù, nhưng có thể vẫn sống trong ánh sáng. Đó là điều Đức Giê-su tuyên bố trong Tin Mừng theo thánh Gioan, khi chữa lành người mù bẩm sinh :

Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù! (Ga 9, 39)

Về kinh nghiệm thiêng liêng này, chúng ta có một nhân chứng sống động, đó là kinh nghiệm của cô Thùy Linh với bài chia sẻ « Gương soi ». Cô Thùy Linh khiếm thị do tai nạn, nhưng lại nhận được quà sinh nhật là một chiếc gương soi ! Cô chia sẻ tâm tình và suy nghĩ rất sâu lắng của mình về biến cố này. Biến cố làm cô đau lòng, vì xưa kia rất thích soi gương (con gái mà, mà đàn ông thực ra cũng không thua !) Nhưng sau đó, cô đã vượt qua được nỗi đau để nhìn ra được khuôn mặt đích thật của mình và được gọi đi theo một hướng đi mới, một con đường mới.

Vì không còn nhìn thấy, nên không còn bị ám ảnh bởi bộ dạng của mình : tóc, da, khuôn mặt, tay chân, dáng người… ; hai tay mân mê chiếc gương, và cô nhìn ra được khuôn mặt thật của mình : vô ơn, thiếu tôn trọng người khác, lấy mình làm chuẩn mực để áp đặt trên người khác, khi còn sáng mắt cô đã không trở thành niềm vui khi đến với những người bất hạnh hơn mình, và nhất là « mù lòa » với những ân huệ mình đang có.

Cô kết thúc bài viết với tâm tình tạ ơn, cô thấy mình được mời gọi từ bỏ những ước mơ cao xa (học hành, một mái ấm hai quả tim vàng, việc làm…), đôi mắt « nhân linh và thần linh » của cô đã rực sáng, để đi theo một con đường khác : mở mình ra với những người bất hạnh hơn mình, can đảm dấn thân, quảng đại cho đi với những điều rất nhỏ (cử chỉ, lời nói, thời gian). Như thế, cô Thùy Linh đang thực sự sống trong ánh sáng, ánh sáng Sự Thật của Đức Kitô.

3. Lòng tin làm sáng mắt

Với hai người mù lòa, vừa đi theo vừa kêu xin Người, kiên trì đi theo Người, đến tận nhà :
Người nói với họ: “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?” – “Họ đáp: “Thưa Ngài, chúng tôi tin”. Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói: “Các anh tin thế nào thì được như vậy”. (Mt 9, 28-29)

Đức Giê-su nói : « Các anh tin thế nào, thì được như vậy » ; như thế, lời của Đức Giê-su làm cho lòng tin phát sinh hiệu qủa. Là hiệu quả thế lí, nhưng lòng tin mời gọi chúng ta nhận ra và hướng về những hiệu quả vô hình, mang lại hoa trái bền vững và nhiều hơn gấp bội. Bởi vì, sự sống của chúng ta, sự sống này đây, cần ánh sáng của Đức Ki-tô biết bao. Và để có được « đôi mắt » nhìn thấy và đi trong ánh sáng của Đức Ki-tô, chúng ta chỉ cần tin thôi, như Người nói với hai người mù : « Các anh tin thế nào thì được như vậy ». Ngược lại, nếu không tin, chúng ta sẽ mãi mãi sống trong bóng tối, bóng tối sự dữ và sự chết.

* * *

Mùa vọng không chỉ hướng chúng ta về biến cố sau cùng, « Ngày của Con Người », nhưng Lời Chúa hôm nay còn lưu ý chúng ta về con đường đi và ánh sáng để thấy đường mà đi. Bởi vì Đức Kitô không chỉ là Omêga, nghĩa là điểm tới, nhưng còn là Ánh Sáng và Đường đi cho chúng ta hôm nay.

Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc
 

Các anh có tin không? – SN song ngữ 04.12.2020

 
Friday (December 4): “Do you believe?”

 

Scripture: Matthew 9:27-31 

27 And as Jesus passed on from there, two blind men followed him, crying aloud, “Have mercy on us, Son of David.” 28 When he entered the house, the blind men came to him; and Jesus said to them, “Do you believe that I am able to do this?” They said to him, “Yes, Lord.” 29 Then he touched their eyes, saying, “According to your faith be it done to you.” 30 And their eyes were opened. And Jesus sternly charged them, “See that no one knows it.” 31 But they went away and spread his fame through all that district.

Thứ Sáu     4-12        Các anh có tin không?

 

Mt 9,27-31

27 Đang khi Đức Giê-su ra khỏi nơi đó, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng: “Lạy Con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi! “28 Khi Đức Giê-su về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ: “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không? ” Họ đáp: “Thưa Ngài, chúng tôi tin.”29 Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói: “Các anh tin thế nào thì được như vậy.”30 Mắt họ liền mở ra. Người nghiêm giọng bảo họ: “Coi chừng, đừng cho ai biết! “31 Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng.

Meditation: 

 

Are there any blind-spots in your life that keep you from recognizing God’s power and mercy? When two blind men heard that Jesus was passing their way, they followed him and begged for his mercy. The word mercy literally means “sorrowful at heart”. But mercy is something more than compassion, or heartfelt sorrow at another person’s misfortune. Compassion empathizes with the sufferer. But mercy goes further; it removes suffering. A merciful person shares in another person’s misfortune and suffering as if it were their own. 

God shows mercy to those who recognize their need for his forgiveness and healing

 

When two blind men approached Jesus, he questioned their earnestness. “Do you believe that I am able to do this?” Jesus put them to the test, not to rebuff them, but to strengthen their faith and trust in God’s mercy. He touched their eyes, both to identify with their affliction and to awaken faith in them. Their faith grew as they responded to his word with confident hope. Jesus restored their sight – both physically and spiritually to the reality of God’s kingdom. Faith opens the way for us to see the power of God’s kingdom and to experience his healing presence in our lives.

 

 

In Jesus we see the fullness of God’s mercy and the power of his kingdom – power to save from death and destruction, to forgive sins and lift the burden of guilt, and to heal infirmities and release the oppressed. Jesus never refused to bring God’s mercy to those who earnestly sought it. How can we seek and obtain God’s mercy? God gives mercy to the lowly in heart – to those who recognize their need for God and for his forgiveness and healing power.

 

God transforms those who put their hope and trust in him

God wants to change and transform our lives to set us free to live as his sons and daughters and citizens of his kingdom. Faith is key to this transformation. How can we grow in faith? Faith is a gift freely given by God to help us know God personally, to understand his truth, and to live in the power of his love. For faith to be effective it must be linked with trust and obedience – an active submission to God and a willingness to do whatever he commands. The Lord Jesus wants us to live in the confident expectation that he will fulfill his promises to us and bring us into the fullness of his kingdom – a kingdom of  righteousness, peace, and joy in the Holy Spirit (Romans 14:17). Do you know the peace and joy of God’s kingdom?

 

 

 

“Lord Jesus, help me to draw near to you with faith and trust in your saving power and mercy. Free me from doubt and unbelief that I may approach you confidently and pray boldly with expectant faith. Let your kingdom come and may your will be done in me.”

Suy niệm:

 

Có bất cứ điểm tối nào trong cuộc đời bạn ngăn cản bạn không nhận ra quyền năng và lòng thương xót của Thiên Chúa không? Khi hai người mù nghe tin rằng Đức Giêsu sẽ đi ngang qua họ, họ đi theo Người và cầu xin lòng thương xót của Người. Hạn từ thương xót theo nghĩa đen là “đau trong lòng”. Nhưng thương xót là điều gì đó còn hơn cả lòng trắc ẩn, hay cảm thấy đau buồn về sự bất hạnh của người khác. Lòng trắc ẩn nhấn mạnh tới người chịu đau khổ. Nhưng lòng thương xót đi xa hơn thế nữa, nó cất đi sự đau khổ. Một người có lòng thương xót chia sẻ số phận bất hạnh và đau khổ của người khác như thể nó là của chính mình.

Thiên Chúa tỏ lòng thương xót cho những ai nhận ra mình cần tới ơn tha thứ và sự chữa lành của Người

Khi hai người mù đến gần Đức Giêsu, Người chất vấn lòng khao khát của họ: “Các anh có tin rằng Ta có thể làm được điều này không?” Đức Giêsu thử thách họ, Người không từ chối họ, nhưng để tăng cường sự tin cậy của họ vào lòng thương xót của Chúa. Người chạm vào mắt họ, cả việc nhận ra sự khốn khổ của mình và đánh thức niềm tin trong lòng họ. Đức tin của họ lớn lên như khi họ đáp lại lời của Người với niềm hy vọng vững vàng. Đức Giêsu đã phục hồi thị giác cho họ – cả về thể lý và tinh thần đối với thực tại vương quốc của Thiên Chúa. Đức tin mở đường cho chúng ta nhìn thấy quyền năng của vương quốc Chúa và cảm nghiệm sự hiện diện chữa lành của Người trong cuộc đời chúng ta.

Nơi Đức Giêsu, chúng ta thấy được lòng thương xót tràn đầy của Chúa và quyền năng của vương quốc Người –  quyền năng giải thoát khỏi sự chết và sự tiêu diệt, tha thứ tội lỗi và nâng đỡ gánh nặng tội lỗi, chữa lành những bệnh tật và giải thoát những người bị áp bức. Đức Giêsu không bao giờ từ chối đem lại lòng thương xót của Chúa cho những ai tha thiết tìm kiếm nó. Làm thế nào chúng ta có thể tìm kiếm và có được lòng thương xót của Chúa? Thiên Chúa thương xót những kẻ có lòng khiêm nhường – cho những ai nhận ra mình cần đến Thiên Chúa và cần đến ơn tha thứ và quyền năng chữa lành của Người.

Thiên Chúa biến đổi những ai đặt hy vọng và tin cậy nơi Người

Thiên Chúa muốn thay đổi và biến đổi cuộc đời chúng ta, để giúp chúng ta tự do sống như những người con cái của Chúa và như những công dân nước Trời. Đức tin là chìa khóa cho sự biến đổi này. Làm thế nào chúng ta có thể lớn lên trong niềm tin? Đức tin là một ân huệ nhưng không Thiên Chúa ban cho để giúp chúng ta nhận biết Thiên Chúa một cách cá vị, để hiểu biết chân lý của Người, và để sống trong sức mạnh tình yêu của Người. Để đức tin có sức ảnh hưởng, nó phải được nối kết với lòng trông cậy và sự vâng phục – một sự vâng phục tích cực đối với Chúa và sự sẵn sàng thực thi bất kỳ những gì Người đòi hỏi. Đức Giêsu muốn chúng ta sống trong niềm trông cậy vững vàng để Người sẽ thực hiện những lời hứa của Người cho chúng ta, và đem chúng ta vào trong sự viên mãn của vương quốc Chúa – vương quốc của sự công chính, bình an, và vui mừng trong Thánh Thần (Rm 14,17). Bạn có biết bình an và niềm vui trong vương quốc của Chúa không?

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con đến gần Chúa với lòng tin cậy trong quyền năng cứu thoát và lòng thương xót của Chúa. Xin Chúa giải thoát con khỏi sự nghi ngờ và cứng tin, để con có thể đến gần Chúa một cách tin tưởng, và cầu nguyện một cách mạnh dạn với một niềm tin kiên vững. Xin vương quốc Chúa hãy đến, và chớ gì thánh ý Chúa được hoàn thành nơi con.

Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu – chuyển ngữ

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây