Lời Chúa: Ga 5, 31-47
“Có người tố cáo các ngươi, đó là Môsê, người mà các ngươi vẫn tin tưởng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với dân Do Thái rằng: “Nếu chính Ta làm chứng về Mình, thì chứng của Ta sẽ không xác thực. Có một Ðấng khác làm chứng về Ta, và Ta biết chứng Người làm về Ta thì xác thực. Các ngươi đã sai người đi hỏi Gioan, và Gioan đã làm chứng cho sự thật. Phần Ta, Ta không cần chứng của loài người, nhưng Ta nói những điều này để các ngươi được cứu thoát. Gioan là cây đèn cháy sáng. Các ngươi cũng muốn vui hưởng ánh sáng đó một thời gian. Nhưng Ta có một bằng chứng hơn chứng của Gioan: vì công việc Chúa Cha đã giao cho Ta hoàn thành, là chính công việc Ta đang làm. Các việc đó làm chứng về Ta rằng Chúa Cha đã sai Ta. Và Chúa Cha, Ðấng đã sai Ta, chính Người cũng làm chứng về Ta. Nhưng chưa bao giờ các ngươi được nghe tiếng Người, chưa bao giờ nhìn thấy mặt Người, và lời Người, các ngươi cũng chẳng giữ lại được, vì các ngươi không tin Ðấng Người đã sai đến. Các ngươi tra cứu Sách Thánh, vì tưởng rằng trong đó các ngươi sẽ tìm thấy sự sống muôn đời; chính Sách Thánh lại làm chứng về Ta, vậy mà các ngươi vẫn không chịu đến với Ta để được sống. Ta không tìm vinh quang nơi loài người. Nhưng Ta biết các ngươi không có lòng yêu mến Thiên Chúa. Ta đến nhân danh Chúa Cha, nhưng các ngươi không chịu đón nhận. Nếu có một người nào khác nhân danh mình mà đến, các ngươi sẽ đón nhận nó. Các ngươi là những người nhận vinh quang lẫn nhau mà không tìm vinh quang do một Thiên Chúa, thì làm sao các ngươi có thể tin được? Các ngươi đừng tưởng rằng Ta sẽ tố cáo các ngươi với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ngươi là Môsê, tức là người mà các ngươi vẫn tin tưởng. Vì nếu các ngươi tin Môsê, thì có lẽ các ngươi cũng đã tin Ta, bởi vì chính Môsê đã viết về Ta. Nhưng mà nếu các ngươi không tin điều Môsê đã viết, thì làm sao các ngươi tin lời Ta được?”
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Để hiểu được bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta cần đọc từ đầu chương năm. Đức Giêsu chữa anh bất toại bên hồ nước gần Đền thờ Giêrusalem (cc. 1-9). Anh được khỏi và vác chõng đi vào ngày sabát theo lệnh Đức Giêsu. Chuyện đó dẫn đến việc người Do thái chống đối Ngài (c. 16). Khi nghe Ngài nói: “Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc” họ tìm cách giết Ngài, vì cho rằng Ngài mắc tội phạm thượng, dám gọi Thiên Chúa là Cha và coi mình ngang hàng với Thiên Chúa (c. 18). Không chút sợ hãi, Đức Giêsu khẳng định quyền mình đã nhận được từ Cha: quyền làm cho kẻ chết sống lại và quyền phán xét trong ngày sau hết (cc. 19-30). Dù có quyền, lúc nào Ngài cũng là Con làm theo ý Cha, Đấng sai Ngài.
Trong bài Tin Mừng này, Đức Giêsu như người bị đứng trước tòa, bị kết án tử. Vì không được tự làm chứng cho chính mình, nên Ngài phải tìm những lời chứng để biện hộ cho lời nói, việc làm của Ngài. Trước hết là lời chứng của Gioan Tẩy giả (cc. 33-35). Ông là ngọn đèn làm chứng về ánh sáng, về Đức Giêsu (Ga 1, 8-9). Nhưng người ta đã không đón nhận lời chứng ấy. Kế đến là những công việc Cha giao mà Ngài đã hoàn thành (c. 36). Lẽ ra chúng phải là lời chứng thuyết phục cho thấy Ngài được Cha sai. Cuối cùng là lời chứng của Chúa Cha (cc. 37-40). Cha làm chứng bằng những lời của Cha trong Kinh Thánh (c. 39). Nhưng họ không giữ lời Cha ở lại trong lòng, nên chẳng tin, cũng chẳng muốn đến với Đấng được Cha sai (c. 38. 40). Những lời chứng trên đây trở nên vô ích đối với những ai không có lòng yêu mến Thiên Chúa (c. 42), không tìm vinh quang Thiên Chúa mà chỉ tôn vinh lẫn nhau (c.44). Đức Giêsu đã phải chấp nhận sự từ khước này mà Ngài biết cuối cùng sẽ dẫn đến cái chết. Làm sao ta có thể ra khỏi những thành kiến để đón lấy sự thật, ra khỏi những tư lợi ích kỷ để dám tin vào tình yêu, ra khỏi cái tôi chật hẹp để dám sống cho người khác. Hãy tin vào Giêsu, Đấng được Cha sai (c. 38). Hãy đến với Giêsu để được sống (40).
Cầu nguyện:
Lạy Thiên Chúa, đây lời tôi cầu nguyện: Xin tận diệt, tận diệt trong tim tôi mọi biển lận tầm thường. Xin cho tôi sức mạnh thản nhiên để gánh chịu mọi buồn vui. Xin cho tôi sức mạnh hiên ngang để đem tình yêu gánh vác việc đời. Xin cho tôi sức mạnh ngoan cường để chẳng bao giờ khinh rẻ người nghèo khó, hay cúi đầu khuất phục trước ngạo mạn, quyền uy. Xin cho tôi sức mạnh dẻo dai để nâng tâm hồn vươn lên khỏi ti tiện hằng ngày. Và cho tôi sức mạnh tràn trề để âu yếm dâng mình theo ý Người muốn.
(R. Tagore, Đỗ Khánh Hoan dịch)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Người ta thường nói: “Phép vua thì thua lệ làng”. Những biệt phái và nhà thông luật tự tôn mình lên trên hết mọi người. Họ đặt ra những luật lệ hà khắc. Công lý nằm trong tay họ, nếu đã nói là sai thì không ai có thể cãi là đúng. Người nào bị tuyên án là có tội thì kẻ đó trong sạch đến đâu cũng phải bị xử tử.
Chúa Giêsu đến đem lại công lý từ vinh quang của Thiên Chúa. Rõ ràng điều đó chống lại “Lệ làng” này. Họ không tin vào Chúa Giêsu nhưng thật ra là vì lòng thù hận đã che lấp mất lý trí. Chúa Giêsu dạy các ông Biệt phái và nhà thông luật, vạch rõ từ tâm can. Dù họ được mang danh bậc thầy, được học hỏi Sách Thánh mà dạy dân mình. Lời trong Sách Thánh ấy là lời của Thiên Chúa. Do thiếu lòng khiêm nhường, đọc Sách Thánh không chủ ý làm vinh danh Thiên Chúa mà chỉ muốn để tôn vinh mình nên họ không hiểu, không để lại trong lòng điều gì nên Chúa trách: “Các ông đã không bao giờ nghe tiếng Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người”.
Hôm nay, chúng ta cũng nằm trong tình trạng như thế nếu không tỉnh táo. Coi bộ, chúng ta thích nghe những lời có cánh hơn là những lời góp ý chân thành. Ai chỉnh sửa giúp ta thì ta càng thêm ganh ghét họ. Hóa ra ta cũng có những “Bộ luật” riêng, và chúng ta tin vào quyền năng của bản thân hơn là quyền năng của Thiên Chúa. Ai dám phá luật, hay ai đó muốn góp ý ta thì phải loại trừ người đó ngay. Đấy chính là sự bảo thủ, chai đá mà ta trở nên hình ảnh của một người Pharisêu.
Đức tin mà chúng ta có được hôm nay. Công giáo hôm nay đang phát triển ở Việt Nam đều là nhờ máu của những vị tử đạo năm xưa đã đổ ra để ươm mầm cho hạt cải nước trời. Rồi đạo đức bình dân của ông bà ta để lại, đã chăm bón cho Giáo hội Việt Nam. Là thế hệ nối tiếp, chúng ta hãy sống sao để đừng bị chính các thánh tử đạo và ông cha ta lên án khi ra trình diện trước mặt Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con luôn nhận ra tình yêu thương của Thiên Chúa hằng trải khắp thế giới, để chúng con yêu Chúa nhiều. Xin biến đổi chúng con trở nên “tình yêu” để chúng con có thể thông tỏ nhiều điều về Chúa cho tha nhân. Amen.
Nguồn tin: www.giaophanbaria.org
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn