Thứ Năm tuần 20 thường niên.
"Các ngươi gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới".
Lời Chúa: Mt 22, 1-14
Khi ấy, Chúa Giêsu lại phán cùng các đầu mục tư tế và kỳ lão trong dân những dụ ngôn này rằng: "Nước Trời giống như vua kia làm tiệc cưới cho hoàng tử. Vua sai đầy tớ đi gọi những người đã được mời dự tiệc cưới, nhưng họ không chịu đến. Vua lại sai các đầy tớ khác mà rằng: "Hãy nói cùng những người đã được mời rằng: Này ta đã dọn tiệc sẵn rồi, đã hạ bò và súc vật béo tốt rồi, mọi sự đã sẵn sàng: xin mời các ông đến dự tiệc cưới". Nhưng những người ấy đã không đếm xỉa gì và bỏ đi: người thì đi thăm trại, người thì đi buôn bán, những người khác thì bắt đầy tớ vua mà nhục mạ và giết đi. Khi vua nghe biết, liền nổi cơn thịnh nộ, sai binh lính đi tru diệt bọn sát nhân đó, và thiêu huỷ thành phố của chúng. Bấy giờ vua nói với các đầy tớ rằng: "Tiệc cưới đã dọn sẵn sàng, nhưng những kẻ đã được mời không đáng dự. Vậy các ngươi hãy ra các ngả đường, gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới". Các đầy tớ liền đi ra đường, gặp ai bất luận tốt xấu, đều quy tụ lại và phòng cưới chật ních khách dự tiệc.
Đoạn vua đi vào quan sát những người dự tiệc, và thấy ở đó một người không mặc y phục lễ cưới. Vua liền nói với người ấy rằng: "Này bạn, sao bạn vào đây mà lại không mặc y phục lễ cưới?" Người ấy lặng thinh. Bấy giờ vua truyền cho các đầy tớ rằng: "Trói tay chân nó lại, ném nó vào nơi tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc và nghiến răng!" Vì những kẻ được gọi thì nhiều, còn những kẻ được chọn thì ít".
SUY NIỆM 1: Tiệc cưới đã sẵn sàng
Suy niệm:
Dụ ngôn hôm nay nói về một tình yêu bị từ chối.
Chẳng có gì long trọng và tưng bừng cho bằng tiệc cưới của hoàng tử.
Tiệc cưới này do chính nhà vua khoản đãi với sự chuẩn bị chu đáo.
Vua đã mời các quan khách từ trước, và còn mời nhiều lần sau đó.
Trước những lời mời trân trọng của nhà vua, họ đã chối từ.
Thái độ của quan khách thật không sao hiểu nổi.
Họ chẳng sợ xúc phạm đến nhà vua khi coi chuyện đi buôn và chăn nuôi
quan trọng hơn chuyện dự tiệc cưới hoàng tử (c. 5).
Thậm chí có kẻ còn bắt các đầy tớ, hành hạ và giết đi (c. 6).
Những khách quý bây giờ trở thành kẻ sát nhân.
Họ sẽ phải chịu cơn thịnh nộ ghê gớm của nhà vua về sự xúc phạm đó.
Như thế tiệc cưới cho hoàng tử sẽ đi về đâu?
Ai là người sẽ được mời tiếp theo, khi những người trước tỏ ra bất xứng?
Nhà vua đã đưa ra một quyết định rất bất ngờ.
“Hãy đi ra các ngả đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới” (c. 9).
Như thế phòng tiệc bây giờ vẫn đầy người được mời, có cả tốt lẫn xấu.
Dụ ngôn trên đây lại được kết nối với một dụ ngôn khác.
Chúng ta ngạc nhiên khi thấy nhà vua đi vào phòng tiệc
để quan sát cách ăn mặc của những vị khách đến từ đường phố (c. 11).
Có người không mặc y phục lễ cưới và đã bị trừng phạt nặng nề (c. 13).
Tại sao lại phạt anh, khi anh bất ngờ được đưa vào ăn cưới?
Nhưng đừng quên các người khác đều mang y phục lễ cưới đầy đủ,
nên anh chẳng nói được gì để tự biện minh (c. 12).
Lịch sự với Thiên Chúa là điều ta dễ quên.
Ngài vẫn trân trọng mời ta dự tiệc chung vui với Ngài, với Con của Ngài.
“Mọi sự đã sẵn, mời quý vị đến dự tiệc cưới” (c. 4).
Đối với Ngài, sự hiện diện của chúng ta đem lại niềm vui lớn.
Khi đa số dân Do thái, những khách quý được mời trước, từ chối Ngài,
Ngài đã không muốn phòng tiệc bị trống, tiệc cưới bị đình hoãn.
Thiên Chúa chấp nhận mở cửa phòng tiệc cho mọi người.
Họ đến từ muôn phương, có người tốt người xấu, để làm nên Giáo hội.
Giáo hội gồm những người được mời và được gọi một cách nhưng không.
Tuy nhiên, chúng ta vẫn cần lịch sự với Thiên Chúa, người chủ tiệc,
cần mặc y phục lễ cưới một cách đàng hoàng.
Y phục ấy chính là một đời sống nghiêm túc theo giáo huấn của Đức Giêsu.
Các Kitô hữu chúng ta đã được ngồi trong phòng tiệc của Thiên Chúa.
Chúng ta đã được mời và được gọi để sống trong Giáo hội,
nhưng chưa chắc chúng ta nằm trong số những người được tuyển chọn.
Số người được chọn bao giờ cũng ít hơn số người được gọi.
Để vào số những người được chọn, chúng ta phải biết trân trọng ơn ban.
Có khi chúng ta cũng coi chuyện buôn bán làm ăn của mình
quan trọng hơn những lời mời khẩn thiết đến từ Thiên Chúa.
Làm thế nào để chúng ta giữ được ơn cứu độ Chúa đang ban hôm nay?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin thương nhìn đến Hội Thánh là đàn chiên của Chúa.
Xin ban cho Hội Thánh sự hiệp nhất và yêu thương,
để làm chứng cho Chúa giữa một thế giới đầy chia rẽ.
Xin cho Hội Thánh không ngừng lớn lên như hạt lúa.
Xin đừng để khó khăn làm chúng con chùn bước,
đừng để dễ dãi làm chúng con ngủ quên.
Ước gì Hội Thánh trở nên men
được vùi sâu trong khối bột loài người
để bột được dậy lên và trở nên tấm bánh.
Ước gì Hội Thánh thành cây to bóng rợp
để chim trời muôn phương rủ nhau đến làm tổ.
Xin cho Hội Thánh trở nên bàn tiệc của mọi dân nước,
nơi mọi người được hưởng niềm vui và tự do.
Cuối cùng xin cho chúng con
biết xây dựng một Hội Thánh tuyệt vời,
nhưng vẫn chấp nhận cỏ lùng trong Hội Thánh.
Ước gì khi thấy Hội Thánh ở trần gian,
nhân loại nhận ra Nước Trời ở gần bên. Amen.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
SUY NIỆM 2: Mặc áo cưới
(TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)
Thiên Chúa yêu thương luôn ngỏ lời với con người, kết ước với con người. Con người lại luôn phản bội, làm ngơ trước lời mời gọi yêu thương của Chúa. Nhưng Thiên Chúa không thể ngừng yêu thương, nên cuối cùng đã sai Con Một xuống trần gian để mời con người vào dự tiệc tình yêu hạnh phúc với Chúa.
Bữa tiệc cưới hết sức yêu thương vì Chúa Giêsu, Con Một yêu dấu của Chúa Cha đã xuống trần ở với nhân loại, mặc lấy thân xác nhân loại, kết duyên với nhân loại. Hai bản tính hòa hợp làm một trong Chúa Giêsu. Đó là bữa tiệc cưới hạnh phúc. Thế nhưng dân nhiều người chối từ tình yêu của Thiên Chúa vì say mê trần gian. “Kẻ thì đi thăm nông trại, người thì đi buôn, còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà hành hạ và giết chết”.
Chúa đành phải từ bỏ khách mời cũ để dành chỗ cho những khách mời mới, thuộc đủ mọi chủng tộc, mầu da, ngôn ngữ, giai cấp khác nhau. Chỉ với một điều kiện: Phải mặc áo cưới. Vào dự tiệc cưới thì phải mặc áo cưới. Đó là tự nhiên và hợp lý. Áo cưới là gì? Là con người mới. Là từ bỏ ý riêng để làm theo ý Chúa.
Thủ lãnh Ghíp-tắc đã là người mặc áo cưới. Ở nhà thân phụ, ông là con một khách làng chơi. Khi thân phụ qua đời, ông bị các anh em loại trừ. Khi Ít-ra-en bị quân Am-mon đàn áp, Ghíp tắc nhận lời lãnh đạo kháng chiến với điều kiện “Chúa ở với ông”. Chúa đã ở với ông, và ông trở thành một người mới. Ông chiến thắng quân Am-mon. Và hơn thế nữa, ông giữ lời đã thề hứa với Chúa là dâng chính con một của mình cho Chúa. Ông đã trở thành người lãnh đạo nêu gương cho dân vì trung tín giữ lời giao ước. Ghíp-tắc đã bị loại trừ nay lại được mời gọi vào Nước Chúa. Vì ông bỏ ý riêng và trung tín làm theo ý Chúa.
Tiên tri Ê-de-kien cho biết con người mới mặc áo cưới là con người có trái tim mới, một trái tim bằng thịt biết rung động trước tình yêu của Chúa, chứ không còn là trái tim chai đá chỉ biết chạy theo những gian dối của trần gian. Trái tim mới cũng là trái tim trong sạch vì được tẩy rửa trong nước thánh, sạch mọi thần tượng trần gian ô uế và gian tà để xứng đáng đón tiếp tình yêu của Chúa. Trái tim mới là trái tim sống theo Thần Khí, biết đi theo thánh chỉ, tuân giữ các phán quyết của Chúa và đem ra thực hành. Chứ không còn sống theo xác thịt với những đam mê dục vọng của nó.
Con người mới có trái tim mới đó chính là con người mặc áo cưới mới, xứng đáng với bàn tiệc hạnh phúc Chúa dọn cho nhân loại.
SUY NIỆM 3: Tiệc Cưới, Áo Cưới
Dụ ngôn tiệc cưới và chiếc áo cưới trong Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta mặc lấy một trong những tâm tình cơ bản nhất của Kitô giáo, đó là hân hoan, vui mừng. Kitô giáo thiết yếu là đạo của Tin Mừng.
Trong rất nhiều sinh hoạt và hình ảnh của cuộc sống, Chúa Giêsu đã chọn bữa ăn như dấu chỉ ưu việt nhất để rao giảng Tin Mừng của Ngài. Nước Trời giống như một tiệc cưới, đây là một trong những hình ảnh được Chúa Giêsu sử dụng nhiều nhất để nói lên niềm vui của Nước Trời. Chúa Giêsu cũng mặc cho bữa tiệc của Ngài một ý nghĩa tượng trưng đặc biệt. Chúng ta chỉ cần nhớ lại tiệc cưới Cana, trong đó Chúa Giêsu đã biến nước thành rượu để khách dự tiệc được tiếp tục cuộc vui. Ngài dự tiệc do Lêvi, do Zakêu và rất nhiều người thu thuế khoản đãi; Ngài đồng bàn với họ, chia sẻ một tấm bánh và uống một chén rượu với họ.
Không những đồng bàn với những người tội lỗi, Chúa Giêsu cũng không từ chối lời mời của những người Biệt phái, những người giàu có. Ngài chia sẻ bữa ăn thân thiết với gia đình Marta, Maria và Lazarô tại Bêtania. Ngài thiết lập Bí Tích Thánh Thể trong bữa ăn cuối cùng của Ngài với các môn đệ. Sau khi sống lại, Ngài ngồi đồng bàn với hai môn đệ trên đường Emmau. Ngài hiện ra trên bờ hồ và chuẩn bị bữa ăn cho các môn đệ, rồi Ngài cùng ăn cùng uống với các ông.
Bữa ăn là nơi thể hiện của những giá trị cao quí nhất trong cuộc sống của con người, như gặp gỡ, hiệp thông, trao ban, chia sẻ, hân hoan. Chính vì ý nghĩa cao quí ấy, Chúa Giêsu đã mượn hình ảnh bữa tiệc để nói lên những thực tại Nước Trời. Ðến đây, chúng ta hiểu được ý nghĩa của hình ảnh chiếc áo cưới mà thực khách phải mặc vào khi dự tiệc cưới. Chiếc áo cưới ấy chính là tâm tình gặp gỡ, chia sẻ, trao ban, hân hoan mà con người phải mặc lấy để thuộc về Nước Trời.
Có người đã tưởng tượng ra Thiên đàng, hỏa ngục như hai bàn tiệc. Bàn tiệc dưới hỏa ngục cũng mâm cao cỗ đầy, thế nhưng khách dự tiệc thì ngồi ủ rũ buồn thiu, bởi vì mỗi người đều cầm trong tay một đôi đũa dài đến độ thức ăn thì gắp được, nhưng không thể đưa thức ăn vào miệng. Bàn tiệc trên Thiên đàng cũng y hệt, nhưng khác một điều, là thay vì gắp thức ăn cho vào miệng mình, người ta lại gắp thức ăn và đưa vào miệng người đối diện, thế là vui vẻ cả, vì ai cũng được ăn uống no nê.
Ước gì niềm vui bàn tiệc thánh mà chúng ta tham dự cũng được tiếp tục thể hiện trong đời thường của chúng ta. Ước gì cả cuộc sống chúng ta luôn được diễn ra trong gặp gỡ, chia sẻ, trao ban, vui tươi, nhờ đó chúng ta cảm nhận được niềm vui đích thực của Nước Trời và thắng vượt được mọi khó khăn thử thách trong cuộc sống.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
SUY NIỆM 4: Mặc Áo Cưới
Thiên Chúa ban ơn và mời gọi mọi người đến lãnh nhận ơn cứu rỗi để được hưởng hạnh phúc đời đời, điều này được diễn tả qua hình ảnh bữa tiệc cưới được dọn ra cho con người nhưng những kẻ được mời đã không đến dự. Con người tìm hạnh phúc ở nơi khác ngoài Thiên Chúa, ngoài chương trình Thiên Chúa mong muốn. Sự chối từ của con người không làm cho Thiên Chúa bỏ dở công cuộc của Ngài, Ngài tiếp tục mời gọi con người đến với Ngài. Nhưng có một chi tiết đáng lưu ý, những kẻ bước vào dự tiệc phải giữ điều tối thiểu đó là mặc áo cưới. Các nhà chú giải hiểu việc mặc áo cưới như là mặc lấy Chúa Kitô và được thánh Phaolô tông đồ giải thích nơi thư Êphêsô như sau: "Anh em phải cởi bỏ con người cũ với nếp sống xưa kia, là con người phải hư nát vì những ham muốn lừa lọc. Anh em phải để Thánh Thần đổi mới tâm trí anh em và phải mặc lấy con người mới, là con người đã được sáng tạo theo hình ảnh Thiên Chúa để thực sự sống công chính và thánh thiện". Ðể vào Nước Thiên Chúa theo lời mời gọi của Chúa, mọi người phải mặc áo cưới, tức là mặc lấy Chúa Kitô, sống thánh thiện, từ bỏ những hành vi xấu xa tội lỗi. Thiên Chúa luôn ban ơn nhưng con người cần cộng tác với ơn Chúa. Chúng ta đừng tìm lý do trì hoãn sự dấn thân đáp trả lời mời gọi của Chúa.
Lạy Chúa
Chúng con chúc tụng lòng nhân từ của Chúa muốn ban ơn cứu rỗi cho tất cả mọi người. Xin giúp chúng con mau mắn đáp lại tiếng Chúa kêu mời, luôn canh tân đời sống, mặc lấy Chúa Kitô để thực sự vui hưởng hạnh phúc muôn đời với Chúa, cùng hiệp an với các thánh nhân trên trời.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
SUY NIỆM 5: Cơ Hội Cho Kẻ Giàu
Đức Giêsu lại dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng: “Nước Trời cũng giống như vua kia mở tiệc cưới cho con mình. Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc cưới, nhưng họ không chịu đến.”
Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.
Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy đó có một người không mặc y phục lễ cưới. (Mt. 22, 1-3, 10-11)
Người ta cho rằng dụ ngôn này ám chỉ người Do-thái trước hết. Chính họ là những người nghe đầu tiên, thế mà khi nói với họ, Người lại bị họ theo dõi… truy lùng…. Họ là những người giầu trong Nước Trời. họ được đặc quyền sống với Thiên Chúa từ bao thế kỷ rồi.
Khách mời của Chúa.
Luôn luôn có nhiều người giầu trên thế giới. Nước Trời được dâng biếu cho họ trước hết. Đúng vì họ giầu, họ có thể giúp đỡ người nghèo. Họ có thể hiến thân. Nếu họ đi sai, có phải chính vì họ không nghe tiếng Chúa không?
Để dự tiệc cưới…
Không thiếu những kẻ muốn dự tiệc cưới. Không phải chỉ vì họ không có gì tặng, nhưng chỉ vì họ không chịu mặc áo cưới: đó là điều kiện độc nhất như luật tiệc cưới buộc. Ngạc nhiên ư? nếu người ta chấp nhận thì phải mặc trang phục tiệc cưới để vào ăn cưới theo tục lệ thời đó. Thế mà vào dự tiệc, chúng ta lại quá tự do, tự diễn không theo ý chủ mời nên mới phải chịu trách nhiệm! Đàng khác, chúng ta được lựa chọn, có thể từ chối. Nhiều người đã xin lỗi từ chối. Ngày nay, người ta lấy cớ giữ giới răn thì cổ lỗ chừng nào. Giáo lý của Giáo Hội nhất là về công bằng, bác ái thì lạc hậu biết bao!
Người ta thỏa mãn với nhiều thần tượng khác, người ta sống trong giầu có dư thừa và độc lập tự mãn; tại sao tự khép kín, tự tôn mình làm Thiên Chúa như thế?
Vua sai đầy tớ đi thỉnh khách đã được mời trước, nhưng họ từ chối. Chúng ta từ chối, chúng ta phải hứng chịu những hậu quả ghê gớm mai ngày sau cái chết, và ngay ngày hôm nay chúng ta đang sống. Những giới răn của Thiên Chúa không còn giá trị nữa sao? Chúng ta đã thay thế giới răn đó bằng thứ gì? Người ta từ chối dự tiệc Nước Trời để được tự do: như đứa con hoang đàng, chúng ta bằng lòng dự tiệc với đồ ăn của heo sao?
Nhưng Cha trên trời đang ở đó để chờ đợi chúng ta luôn luôn! chúng ta không chỉ là khách được mời, chúng ta còn là con Cha nữa.
J.M
SUY NIỆM 6: Y PHỤC LỄ CƯỚI (Mt 22, 1-14)
Xem lại CN 28 TNA, Thứ Ba tuần 31 TN.
Hôm nay, Tin Mừng trình thuật việc Đức Giêsu lấy hình ảnh hôn lễ để nói về Nước Trời. Ông Vua chính là Thiên Chúa Cha. Hoàng Tử là Đức Giêsu. Hôn Thê là Giáo Hội. Khách được mời là dân Dothái, nhưng họ đã khước từ, vì thế khách được mời là hết mọi người, không phân biệt. Ngày cưới là ngày chung cuộc, ngày phán xét, ngày Vua tập hợp tất cả mọi người trên mọi nẻo đường, mọi thành phần tốt cũng như xấu, và đến giờ, nhà vua mới tiến vào và phán xét mọi người để phân biệt đâu là chiên và đâu là dê!
Tiêu chuẩn để không bị xét xử là phải mặc y phục lễ cưới. Nếu không sẽ bị đuổi ra ngoài.
Y phục mà Đức Giêsu muốn nói đến ở đây là gì? Thưa! Đó là sự đổi mới. Đổi mới là từ bỏ lòng ích kỷ cá nhân để mặc vào lòng bác ái vị tha. Từ bỏ sự hiềm khích, vô ơn, bất chính, để mặc vào tình yêu thương chân chính và lòng biết ơn. Từ bỏ sự hờ hững, vô tâm để mặc lấy lòng nhiệt thành, liên đới, cảm thông.
Vì thế, mặc y phục lễ cưới là mặc lấy tinh thần mới, lối nhìn mới và cách sống mới. Tiếc thay, điều kiện của Vua thì rất là dễ, nhưng lại trở thành quá khó đối với một số người cố thủ trong ích kỷ, biếng nhác, tham lam và ghen ghét. Vì thế, họ bị đuổi ra ngoài.
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy ý thức lại việc mình được mời đến dự tiệc Thánh Thể và Lời Chúa hằng ngày. Tuy nhiên, chúng ta đã đáp trả như thế nào? Thờ ơ lãnh đạm như dân Dothái xưa không đi dự tiệc vì quá nhiều bận rộn trong đời sống, hay chúng ta đi dự tiệc mà không mặc y phục lễ cưới là phẩm hạnh của bàn tiệc mà Đức Giêsu đòi hỏi như: y phục của lòng tin, cậy, mến; y phục của lòng ăn năn sám hối và sự kính trọng đối với Thiên Chúa; y phục của tình yêu thương, liên đới và chia sẻ với người nghèo!
Mong thay, mỗi người chúng ta, khi được tham dự bàn tiệc Thánh Thể và Lời Chúa thì cũng được biến đổi, để ngày càng trở nên đồng hình đồng dạng với Đức Kitô và đủ điều kiện để một ngày kia tham dự vào bàn tiệc Thiên Quốc. Amen.
Ngọc Biển SSP
Suy Niệm 7: Bữa tiệc Nước Trời mở rộng và mời đón
(TGM Giuse Nguyễn Năng)
Sứ điệp: Nước Trời rộng mở để đón mời tất cả mọi người vào. Nhưng khi đã vào, cần phải sống theo lòng tin thì mới được ơn cứu độ, được ở lại trong Nước Trời.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, đa số người Do Thái từ chối tin vào Chúa. Họ không muốn lưu tâm tới, lại còn giết hại các tiên tri và giết luôn cả Chúa.
Dưới con mắt người đời, chương trình của Thiên Chúa tưởng chừng bị phá hủy. Nhưng trái lại Tin Mừng ấy, bữa tiệc Nước Trời ấy lại được mở rộng và mời đón hết mọi người khắp nơi vào dự tiệc. Và chính con cũng đang được hưởng tình thương và ân sủng vô giới hạn của Chúa. Con được gia nhập vào Hội Thánh, được trở thành con cái Thiên Chúa nhờ bí tích Thánh Tẩy. Con được giữ tiệc Nước Chúa hằng ngày mỗi khi dự thánh lễ. Ngay cả khi trở về đời sống thường nhật cũng là lúc con đang sống bữa tiệc ấy. Chúa muốn niềm tin của con phải bao trùm trọn cả đời sống con. Chiếc áo cưới mà Chúa trao cho con khi rửa tội thật đẹp, thật tinh tuyền. Chúa muốn con sống đức tin và gìn giữ chiếc áo cưới để con mặc ra đón Chúa trong ngày Chúa đến.
Nhưng lạy Chúa, chốn trần gian lắm phong ba. Bụi trần gian đã đóng một lớp dày vào áo cưới, làm cho chiếc áo bị hoen ố, bị sờn rách. Con ở trong Hội Thánh, nhưng lại không sống theo đức tin.
Lạy Chúa, xin thương xót con, xin đừng đuổi con ra khỏi phòng tiệc trong ngày Chúa đến. Xin Chúa giúp con làm tròn trách nhiệm sống đức tin trong Giáo Hội để con được vào sự sống đời đời. Xin Máu Thánh Chúa gội rửa áo cưới của con cho tinh tuyền để con được dự tiệc Nước Trời. Amen.
Ghi nhớ: “Các ngươi gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới”.
Suy Niệm 8: Bữa tiệc cho mọi người
(Lm. Nguyễn Vinh Sơn SCJ)
Câu chuyện
Trong dân gian Việt Nam, cưới xin là một trong ba việc trọng đại nhất đời, ba việc đó là ổn định nghề nghiệp, lập gia thất và xây cất ngôi nhà nơi cư ngụ vững bền, vì thế có câu:
“Tậu trâu, cưới vợ, làm nhà
Trong ba việc ấy lọ là khó thay”.
Dù ở bất cứ nền văn hóa nào tiệc cưới luôn mang sắc thái tươi vui biểu lộ hạnh phúc của đôi tân lang, tân nương và của gia đình, từ tầng lớp thượng lưu trí thức vương giả đến tầng lớp bình dân nghèo khó, tiệc cưới là dịp trọng đại để gia đình bạn bè họp mặt chúc phúc cho đôi tân hôn. Khách hãnh diện vì được gia chủ mời đến chung vui trong dịp trọng đại, gia chủ cũng vinh dự vì được bạn bè chiếu cố bỏ thời gian vàng ngọc đến chia sẻ niềm hạnh phúc của gia đình. Tân lang, tân nương mang những bộ quần áo đẹp nhất theo văn hóa dân tộc về cưới hỏi để nói lên rằng đây là ngày hạnh phúc nhất đời của đôi bạn và mong bạn bè chúc phúc. Khách tham dự cũng mang những y phục đẹp nhất để biểu lộ niềm vui với cô dâu chú rể.
Suy niệm
Trong dụ ngôn “vua làm tiệc cưới cho hoàng tử”, những kẻ được mời chính thức thì từ chối tham dự bữa tiệc: Những quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi: kẻ thì thăm trại, người thì đi buôn, còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà sỉ nhục và giết chết. Khước từ đến dự tiệc, đối xử bất công với các đầy tớ được sai đi mời tiệc, là một sự sỉ nhục đối với vua, là từ chối tham dự vào bữa tiệc, khách mời không xứng đáng với tình bằng hữu. Với hình ảnh đó, Đức Kitô nhấn mạnh dân tộc Do Thái, dân tuyển chọn được mời dự tiệc mà Thiên Chúa đã sai đến với họ bằng ngôn sứ. Nhưng họ đã khước từ và đã giết ngôn sứ.
Bữa tiệc linh đình vốn dành cho khách quý nay trở thành bữa tiệc cho mọi người: “Từ phương Đông, phương Tây, nhiều người sẽ dự tiệc cùng tổ phụ Abraham, Isaác và Giacóp…” (Mt 8,11). Tiệc cưới được dọn sẵn cho dân tuyển chọn nay lại được dọn cho các khách mời khác nơi khắp nẻo đường. Các đầy tớ thi hành lệnh vua, gặp ai “bất luận tốt hay xấu” cũng tập hợp lại. Suy từ sự mời gọi này thánh Matura nhận định: “Cách diễn tả này chứng tỏ rằng: Thiên Chúa yêu thương hết mọi người, Người lựa chọn mà không đòi hỏi, nhưng chỉ vì lòng thương xót”. Thế chỗ cho các dân tộc được kêu gọi trước nhất, những kẻ được mời gọi ở đây, chính là những người của mọi dân tộc, họ ở trên các công trường, tại những ngã ba, ngã tư đường. Không còn nữa những chiếc ghế được dành riêng cho những ai: “Gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới”.
Dụ ngôn “vua làm tiệc cưới cho hoàng tử” đặt trong ngữ cảnh văn hóa Do Thái. Phong tục đám cưới của người Do Thái có hai giai đoạn. Lời mời gọi được gửi đi trước, nhưng không nói rõ ngày và giờ của tiệc cưới. Khi chủ nhà chuẩn bị xong, mới sai đầy tớ đi mời khách dự tiệc cưới vào. Những người khách khôn ngoan tắm rửa sạch sẽ, sẵn sàng áo cưới và chờ đợi ngay cửa triều đình, khi có lệnh thì nhập vào tiệc cưới ngay. Những người khách ngu dại nghĩ rằng phải chờ đợi rất lâu mới có tiệc, nên họ vẫn đi lao động ngoài đồng ruộng, nơi lò gốm… Thình lình lệnh vua mời vào dự tiệc cưới, họ không mặc áo cưới, nên bị loại ra ngoài phòng tiệc... (Trích chú giải áo cưới). Cho nên, trong dụ ngôn, người không mặc y phục cưới, bị vua loại bỏ ra khỏi tiệc cưới.
Tham dự tiệc cưới thì phải mặc áo cưới. Để được dự tiệc cưới trong nước Thiên Chúa phải mang y phục lễ cưới, chính là điều kiện tối thiểu như dụ ngôn đã nhấn mạnh. Theo ý kiến của một số Giáo phụ, chiếc áo cưới ám chỉ đức ái, tối thiểu là cuộc sống ăn ngay ở lành. Còn theo ý kiến của các nhà chú giải Kinh Thánh hiện đại, thì chiếc áo cưới ám chỉ sự hoán cải hay sự trở về, tức là tinh thần sám hối chân thật (Theo Lm Giuse Đinh Lập Liễm, “Tiệc cưới nước Trời”) như Kinh Thánh nhấn mạnh lòng sám hối bằng hình ảnh: “giặt áo mình trong máu Con Chiên” (Kh 7,9-17) mới có thể đứng vững trước ngai Con Chiên trong ngày lễ cưới (x. Kh 19,6-8)… Tất cả ý nghĩa của áo cưới được nêu trên đều mang ý nghĩa đạt được ơn cứu độ mà ngôn sứ Isaia đã loan báo: Để đi vào nước Trời, cần phải mặc “áo cứu độ” (x. Is 61,10). Áo cứu độ, không bao giờ tự động có được nhưng phải “đáp ứng” lời mời gọi của Thiên Chúa bằng sự biến đổi chính mình, phải “mặc lấy con người mới”, con người mới trong Chúa Kitô (x. Gl 3,27; Ep 4,24; Cl 3,10). Mặc lấy Chúa Kitô cũng là mặc lấy con người mới theo hình ảnh của Thiên Chúa công chính và thánh thiện (x. Ep 4,24)…
Xin cho con mang tâm tình: “Ước gì con biết nhận từ Chúa tất cả những gì xảy đến cho con và biết chọn theo chân Chúa luôn” (Thánh Augustinô). Đó là áo cưới được mặc trong Chúa Kitô.
Ý lực sống:
“Xin đừng để điều gì quyến rũ con, ngoài Chúa
Xin Chúa hãy nhìn con, để con yêu mến Chúa.
Xin Chúa hãy gọi con, để con được thấy Chúa.
Và để con hưởng nhan Chúa đời đời”. (Thánh Augustinô)
Suy Niệm 9: Dụ ngôn tiệc cưới (Mt 22,1-14)
(Lm Giuse Đinh Lập Liễm)
Hôm nay bài Tin mừng nói về dụ ngôn tiệc cưới. Chúa ví Nước trời như vua kia dọn tiệc cưới cho con trai. Vua sai đầy tớ đi nhắc khách đã được mời đến ăn tiệc, nhưng không ai tới. Vua sai đầy tớ khác đi nữa, và dặn nói với khách là tiệc đã dọn sẵn rồi, hãy tới dự: nhưng họ cũng chẳng tới, vì kẻ thì đi thăm ruộng, người thì lo buôn bán, có kẻ lại bắt đầy tớ vua mà hành hạ, giết chết nữa... Vua nổi giận sai quân lính đi sát phạt họ, rồi bảo đầy tớ ra đường gặp ai thì kéo vào dự tiệc... Thế là phòng tiệc đầy khách. Bấy giờ vua vào phòng tiệc, thấy có người không mặc y phục lễ cưới thì quở trách và tống giam vào ngục.
Bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu ví Nước trời giống như một bữa tiệc. Ban đầu Thiên Chúa đã sai các tiên tri mời gọi dân Do thái vào hưởng ơn cứu độ của Đức Kitô là đón nhận Tin mừng để được sống đời đời, nhưng họ đã khước từ; rồi đến các Tông đồ cũng được sai trước hết phải rao giảng cho dân Do thái, nhưng chính họ đã từ chối (họ đã không xứng đáng dự tiệc cưới). Cuối cùng, Tin mừng đã được loan giảng cho bất kỳ ai khắp năm châu bốn bể (khắp ngả đường không phân biệt giàu nghèo tàn tật) mời gọi vào Hội thánh của Chúa và hưởng Nước trời.
“Một vua kia mở tiệc cưới cho con mình”
Đây không phải là lời mời tới dự một đám tiệc thông thường nào đó, mà là đám tiệc cưới của một đức vua tổ chức cho con trai mình.
Cựu ước đã từng hứa hẹn hôn lễ giữa Thiên Chúa và dân Người. Đồng thời Tin mừng đã trình bày Đức Giêsu là vị hôn phu của đám tiệc cưới được mong (Mt 9,15).
Những chi tiết trên đây giúp chúng ta nhận ra: Thời đại Chúa Giêsu Kitô, Đấng Cứu Thế đến để cứu chuộc nhân loại là một bữa tiệc lớn, Thiên Chúa Cha đã tổ chức để mời gọi chúng ta vào dự tiệc cưới, bằng cách gia nhập vào Hội thánh của Chúa. Được sống trong Hội thánh để được chăm sóc và chuẩn bị vào tiệc cưới Nước trời quả là một niềm vui và hạnh phúc lớn lao cho chúng ta (Lm. Trần Hữu Thành).
“Thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới”
Chi tiết này làm chúng ta khó hiểu, bởi vì nhà vua cho đầy tớ ra đường gặp bất cứ ai đều được mời vào dự tiệc cưới. Ở giữa ngã ba đường cái thì làm gì có áo cưới? Trả lời cho thắc mắc đó, ta để ý: người đó không chữa tội gì cả, là dấu anh ta có lỗi, không cần biết nguyên do. Theo thói quen, thời xưa khách qua cửa đã có người trao áo cho, không biết người Do thái có thói quen nào? Có áo mà không mặc là lỗi tại mình, vì thế nên không mở miệng chữa tội được câu nào.
Theo ý kiến của một số giáo phụ xưa kia, chiếc áo cưới ám chỉ đức ái, tối thiểu là cuộc sống ăn ngay ở lành. Còn theo ý kiến của các nhà chú giải Kinh thánh hiện đại, thì chiếc áo cưới ám chỉ sự hoán cải hay sự trở về, tức là tinh thần sám hối chân thật.
Qua việc ám chỉ dân Do thái tự phụ là những người biết Thiên Chúa trước, nhưng rồi chính họ lại tự đánh mất cơ hội nhận ra Tin mừng nơi Người. Chúa Giêsu muốn chúng ta đừng bao giờ ỷ lại, hay chểnh mảng trong nhiệm vụ, nhưng phải luôn hy sinh cố gắng và kiên trì trên bước đường theo Chúa. Ở đời tốt xấu trở như bàn tay. Có khi trước đây họ là người tội lỗi xấu xa, nhưng giờ họ lại ăn năn hối lỗi và có đời sống đạo đức tốt lành. Trái lại, có những người trước đây là tốt lành thánh thiện, nhưng giờ họ lại bê trễ, tội lỗi, xấu xa.
Chúng ta đã nhận lời mời của Chúa vào dự tiệc Nước trời. Đây là một vinh dự lớn lao Chúa dành cho ta. Nhưng vinh dự ấy đòi hỏi chúng ta phải vươn lên bằng một đời sống lành thánh, một đời sống kết hợp với Chúa, để có thể nói như thánh Phaolô: “Tôi sống, nhưng không phải là tôi, mà chính Chúa Kitô sống trong tôi”. Trách nhiệm của chúng ta là phải giữ mình, không để cho vật dục hay của cải trần gian lôi kéo xuống như con vật, ngược lại phải vươn lên làm con cái ánh sáng để xứng đáng là công dân Nước trời.
Truyện: Đại bàng con
Chuyện kể rằng: Có một con gà rừng đang ấp trứng, nhưng lẫn trong ổ của nó một trứng đại bàng. Đúng ngày giờ, trứng nở thành con. Đại bàng con nô đùa vui vẻ bên đàn gà rừng như anh chị em ruột.
Một ngày kia, đang bưới móc kiếm ăn cùng đàn gà rừng, đại bàng con bỗng thấy một con đại bàng lớn bay lượn trên không trung thật oai phong và đẹp mắt. Cậu liền hỏi gà mẹ:
- Mẹ ơi, sao mình không bay như chim kia trên trời?
- Chúng ta đâu phải đại bàng mà bay được!
- Thế chúng ta là ai?
- Chúng ta là gà rừng.
Bỗng một ngày, đang khi bươi móc kiếm ăn trên đống rác, cậu thấy đại bàng mẹ bay lượn trên đầu gọi:
- Bay lên con ơi, bay lên đại bàng con của mẹ. Thế giới của con là trời cao đất rộng, chứ không phải là đống rác này. Bay lên đi con!
Cậu cố bay lên, nhưng lại rơi xuống. Trong khi các chú gà rừng cười cợt chế nhạo:
- Chúng ta là gà rừng, làm sao mà bay được.
Cậu suy nghĩ, nếu ta là gà rừng, sao đại bàng kia cứ bảo ta là đại bàng con. Và khi bay lên ta thấy cũng đâu có khó khăn gì, có lẽ chưa quen thôi. Nào hãy thử lần nữa xem.
Thế là cậu đại bàng đủ lông đủ cánh bay lên, và bay lên mãi. Cậu bay theo mẹ về một chân trời mới. Lần đầu tiên trong đời, cậu được nhìn thế giới từ trên cao, lòng cậu mênh mang, hạnh phúc ngập tràn.
Kitô hữu là người được Thiên Chúa chọn, làm con cái của Ngài. Họ là những con đại bàng, luôn ngước mắt nhìn cao, mong bay lên cùng Thiên Chúa là Cha đầy yêu thương. Họ luôn sống trong tâm tình của thánh Augustinô: ”Lạy Chúa, Chúa dựng nên con cho Chúa. Tâm hồn con luôn thao thức cho tới khi nào được nghỉ yên trong Chúa”.
Suy Niệm 10: Khách được mời dự tiệc cưới
(Lm. Giuse Đinh Tất Quý)
Thiên Chúa dựng nên con người để họ được hưởng hạnh phúc với Ngài. Điều này được diễn tả qua hình ảnh tiệc cưới được dọn ra cho con người. Tuy nhiên, những kẻ được mời không đến dự. Con người muốn đi tìm hạnh phúc của mình ở ngoài Thiên Chúa. Dù vậy, Thiên Chúa vẫn không bỏ dở công trình của Ngài, Ngài tiếp tục mời gọi.
“Những khách được mời” ở đây là người Do Thái, còn “những khách khác” là dân ngoại. Người Do Thái thì từ chối, còn dân ngoại thì vui lòng đáp lại nhưng không phải là tất cả. Một người được mời nhưng lại không tuân thủ nghi thức căn bản của bữa tiệc. Đáp lại lời chưa đủ, còn cần phải ăn mặc chỉnh tề nữa. Các nhà chú giải đã giải thích việc mặc áo cưới như việc mặc lấy Chúa Kitô dựa theo tư tưởng của thánh Phaolô nơi thư Galata và Êphêsô: “Bất cứ ai được thanh tẩy để thuộc về Chúa Kitô, đều mặc lấy Chúa Kitô” (Gl 3,27). “Anh em phải cởi bỏ con người cũ với nếp sống xưa..., và phải mặc lấy con người mới là con người đã được sáng tạo theo hình ảnh Thiên Chúa, để thực sự sống công chính và thánh thiện (Ep 4,24).
Để vào Nước Trời, phải mặc lấy Chúa Kitô. Ơn cứu rỗi của Thiên Chúa được ban cho mọi người, nhưng con người phải cộng tác với lời mời gọi và mặc lấy áo cưới, mặc lấy Chúa Kitô để bước vào dự tiệc cưới Nước Trời.
Lễ cung hiến đền thờ vừa mới xây xong, Đức Giám Mục chủ sự nêu đích danh từng người đã cộng tác cách này hay cách khác vào công việc chung. Khi Ngài vừa dứt lời và sắp ban phép lành, thì một em bé đứng gần bên nói lớn:
- Thưa Đức cha, con cũng góp phần xây cất đền thờ này.
Bình tĩnh, Đức Giám Mục hướng về em hỏi:
- Con đã đóng góp bằng cách nào?
Được khuyến khích bởi sự chú ý của Đức Giám Mục, em bé mạnh dạn trả lời:
- Thưa Đức cha, mỗi buổi trưa con đều đem cơm cho ba con xây đền thờ này.
Đức Giám Mục và toàn thể cộng đoàn vỗ tay hoan hô sự đơn sơ và ý nghĩa ngộ nghĩnh của em. Rồi cộng đoàn đồng ý là em cũng góp phần vào việc chung, dù không phải là công việc quan trọng và cực nhọc, nhưng với hạn tuổi cho phép, em đã góp phần của mình và đáng được ghi danh cám ơn như những người khác.
Nguyện xin Chúa giúp chúng ta biết thay đổi đời sống và mặc lấy Chúa Kitô, để chung hưởng niềm hạnh phúc Chúa ban.
Suy Niệm 10: Dụ ngôn tiệc cưới
(Lm Carôlô Hố Bạc Xái)
A. Hạt giống...
Dụ ngôn tiệc cưới:
- Tiệc cưới là Nước Trời
- Những khách được mới đợt đầu nhưng từ chối là dân do thái
- Những khách được mời đợt sau là chư dân
Trong dụ ngôn này có hai chi tiết hơi khó hiểu là:
- Vua ra lệnh phá huỷ thành phố của những người không đáp lời mời: ám chỉ việc thành Giêrusalem bị phá huỷ năm 70.
- Một người vào dự tiệc mà không mặc áo cưới nên bị phạt: áo cưới chỉ nếp sống mới. Được gia nhập Nước Trời mà không có một nếp sống mới thì cũng sẽ bị phạt trong ngày phán xét.
B.... nẩy mầm.
1. So với dân Do thái, chúng ta chính là những người tốt có xấu có vất vơ ở các ngã ba đường nhưng được Chúa mời vào Giáo Hội. Hãy tạ ơn Chúa.
2. Câu chuyện người không mặc áo cưới là một lời cảnh giác chúng ta: để xứng đáng với tấm lòng của Chúa, chúng ta phải cố gắng hoán cải, có một nếp sống mới. Không phải nguyên việc ở trong Giáo Hội là bảo đảm cho ơn cứu độ đâu. Thánh Phaolô đã kêu gọi hãy từ bỏ con người cũ để mặc lấy con người mới.
3. Tiệc cưới và áo cưới tượng trưng cho những tâm tình cơ bản mà người kitô hữu phải luôn có, đó là hân hoan, vui mừng và yêu thương.
Có người đã tưởng tượng ra thiên đàng và hoả ngục như hai bàn tiệc. Bàn tiệc dưới hoả ngục cũng mâm cao cỗ đầy, thế nhưng khách dự tiệc thì ngồi ủ rũ buồn thiu, bởi vì mỗi người đều cầm một đôi đũa dài đến độ thức ăn thì gắp được nhưng không thể nào đưa vào miệng. Bàn tiệc trên thiên đàng thì cũng y hệt, nhưng khác một điều là thay vì gắp thức ăn cho vào miệng mình, người ta lại gắp thức ăn đưa vào miệng người đối diện. Thế là vui vẻ cả, vì ai cũng được ăn no nê. ("Mỗi ngày một tin vui")
4. Ngày nay chúng ta có thể “đọc lại” (relecture) dụ ngôn này và hiểu đợt khách được mời đợt thứ nhất là chính chúng ta
- “Mọi sự đã sẵn, xin mời đến dự tiệc”: Chúa dọn sẵn cho ta hai bàn tiệc là Thánh Thể và Lời Chúa. Đến đó, chúng ta sẽ được bồi dưỡng mọi thứ cần thiết. Thế nhưng rất nhiều lần chúng ta từ chối.
- Cũng như những người trong dụ ngôn, chúng ta coi việc “đi thăm trại” và “buôn bán” (những việc làm ăn, vui chơi) trọng hơn bàn tiệc của Chúa.
5. “Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời không xứng đáng. Vậy các ngươi hãy ra các ngả đường, mời ai cũng mời hết vào tiệc cưới.” (Mt 22,89)
... Và tiếng còi của trọng tài đã vang lên, kết thúc trận đấu chung kết của khoa.
Và đó cũng là tiếng còi khai mạc cho những tràng vỗ tay, những niềm vui hân hoan của những cổ động viên (là những thành viên trong lớp tôi)
Trước đây tinh thần này không thấy được trong lớp tôi, các bạn trong lớp chia băng, kết bè ít quan tâm tới việc lớp, chuyện của bạn... mỗi người theo chủ nghĩa “Mackeno” (“mặc kệ nó”)
Đội bóng lớp tôi đã đạt được chức vô địch khoa. Nhưng cao quý hơn nữa là mỗi người đã phá vỡ cái tôi, bỏ con người cũ để mặc lấy con người mới, con người của sự yêu thương, chăm sóc, con người của tình đoàn kết, hoà đồng.
Lạy Chúa, xin cho con biết đến với anh em, xóa bỏ mặc cảm tự ti, để có thể hoà nhịp với dòng người vào tiệc cưới trong nhà Cha. (Hosanna)
6. Nhà vua sai những đầy tớ khác đi và dặn họ: “Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng này cỗ bàn ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn sàng. Mời quý vị đến dự tiệc cưới. Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới lại bỏ đi...” (Mt 24,4-5)
Kết thúc cuộc chiến, một người lính trẻ đã viết thư về cho cha mẹ báo tin ngày về: “Thưa cha mẹ, con có người bạn từng chiến đấu sống chết với con, nay đã thành kẻ tàn phế. Chiến tranh cướp đi người bạn con đôi tay. Con muốn anh ta sống chung với gia đình mình để con có thêm người bạn.” Người cha đã hồi âm: “Không được con ơi, một người tàn phế như vậy thì có ích gì!” Nhận được thư, người con đã quyết định không bao giờ trở về bởi vì con người tàn phế đó không ai khác, chính là anh!
Khác xa người cha trong câu chuyện, Chúa chẳng bao giờ chối bỏ con. Trái lại, Chúa vẫn tiếp tục gõ cửa nhà từng người chúng con để mời gọi chúng con dự phần vào sự sống và niềm vui của Chúa, nhưng nhiều khi chúng con đã khước từ. Xin tha thứ và cho chúng con luôn biết đến với Chúa với tấm lòng của người con thảo. (Hosanna).
Thursday (August 19): They would not come to the feast! Scripture: Matthew 22:1-14 1 And again Jesus spoke to them in parables, saying, 2 “The kingdom of heaven may be compared to a king who gave a marriage feast for his son,3 and sent his servants to call those who were invited to the marriage feast;but they would not come. 4 Again he sent other servants, saying, `Tell those who are invited, Behold, I have made ready my dinner, my oxen and my fat calves are killed, and everything is ready; come to the marriage feast.’ 5 But they made light of it and went off, one to his farm, another to his business, 6 while the rest seized his servants, treated them shamefully, and killed them. 7 The king was angry, and he sent his troops and destroyed those murderers and burned their city. 8 Then he said to his servants, `The wedding is ready, but those invited were not worthy. 9 Go therefore to the thoroughfares, and invite to the marriage feast as many as you find.’ 10 And those servants went out into the streets and gathered all whom they found, both bad and good; so the wedding hall was filled with guests. 11 “But when the king came in to look at the guests, he saw there a man who had no wedding garment; 12 and he said to him, `Friend, how did you get in here without a wedding garment?’ And he was speechless. 13 Then the king said to the attendants, `Bind him hand and foot, and cast him into the outer darkness; there men will weep and gnash their teeth.’ 14 For many are called, but few are chosen.” |
Thứ Năm 19-8
Họ không muốn đến để dự tiệc! Mt 22,1-14 1 Đức Giê-su lại dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng:2 “Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình.3 Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu đến.4 Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ: “Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng: Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới! “5 Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi: kẻ thì đi thăm trại, người thì đi buôn,6 còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà sỉ nhục và giết chết.7 Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố của chúng.8 Rồi nhà vua bảo đầy tớ: “Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng.9 Vậy các ngươi đi ra các ngã đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới.”10 Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.11 “Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới,12 mới hỏi người ấy: “Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới? ” Người ấy câm miệng không nói được gì.13 Nhà vua liền bảo những người phục dịch: “Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng!14 Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít.” |
Meditation: What can a royal wedding party tell us about God’s kingdom? One of the most beautiful images used in the Scriptures to depict what heaven is like is the wedding celebration and royal feast given by the King for his newly-wed son and bride. Whatever grand feast we can imagine on earth, heaven is the feast of all feasts because the Lord of heaven and earth invites us to the most important banquet of all – not simply as bystanders or guests – but as members of Christ’s own body, his bride the church! The last book in the Bible ends with an invitation to the wedding feast of the Lamb – the Lord Jesus who offered his life as an atoning sacrifice for our sins and who now reigns as King of Kings and Lord of Lords. The Spirit and the Bride say, Come! (Revelations 22:17). The Lord Jesus invites us to be united with himself in his heavenly kingdom of peace and righteousness.
Whose interests come first – God or mine? Why does Jesus’ parable of the marriage feast seem to focus on an angry king who ends up punishing those who refused his invitation and who mistreated his servants? Jesus’ parable contains two stories. The first has to do with the original guests invited to the marriage feast. The king had sent out invitations well in advance to his subjects, so they would have plenty of time to prepare for coming to the feast. How insulting for the invited guests to then refuse when the time for celebrating came! They made light of the King’s request because they put their own interests above his. They not only insulted the King but the heir to the throne as well. The king’s anger is justified because they openly refused to give the king the honor he was due. Jesus directed this warning to the Jews of his day, both to convey how much God wanted them to share in the joy of his kingdom, but also to give a warning about the consequences of refusing his Son, their Messiah and Savior.
An invitation we cannot refuse! The second part of the story focuses on those who had no claim on the king and who would never have considered getting such an invitation. The “good and the bad” along the highways certainly referred to the Gentiles (non-Jews) and to sinners. This is certainly an invitation of grace – undeserved, unmerited favor and kindness! But this invitation also contains a warning for those who refuse it or who approach the wedding feast unworthily. God’s grace is a free gift, but it is also an awesome responsibility.
Cheap grace or costly grace? Dieterich Bonhoeffer, a Lutheran pastor and theologian in Germany who died for his faith under Hitler’s Nazi rule, contrasted “cheap grace” and “costly grace”. “Cheap grace is the grace we bestow on ourselves… the preaching of forgiveness without requiring repentance… grace without discipleship, grace without the cross, grace without Jesus Christ, living and incarnate… Costly grace is the gospel which must be sought again and again, the gift which must be asked for, the door at which a man must knock. Such grace is costly because it calls us to follow Jesus Christ. It is costly because it costs a man his life, and it is grace because it gives a man the only true life.” God invites each of us as his friends to his heavenly banquet that we may celebrate with him and share in his joy. Are you ready to feast at the Lord’s banquet table?
“Lord Jesus, may I always know the joy of living in your presence and grow in the hope of seeing you face to face in your everlasting kingdom.” |
Suy niệm: Tiệc cưới của nhà vua nói với chúng ta điều gì về nước Thiên Chúa? Một trong những hình ảnh đẹp đẽ nhất được dùng trong Kinh thánh để miêu tả nước Chúa ra sao là bữa tiệc cưới mà nhà vua tổ chức cho con mình. Những gì có trong bữa tiệc, chúng ta đều có thể nhận thấy ở thế gian. Thiên đàng là bữa tiệc trên hết các bữa tiệc, bởi vì Chúa trời đất mời gọi chúng ta đến dự bữa tiệc quan trọng nhất trong tất cả các bữa tiệc – không chỉ đơn giản là những người qua đường hay khách khứa – nhưng là các thành phần trong thân thể mầu nhiệm của Đức Kitô, hiền thê của Người là Giáo hội! Quyển sách cuối cùng trong Kinh thánh kết thúc với lời mời gọi đến bữa tiệc của Con Chiên – Chúa Giêsu, Đấng ban tặng cho chúng ta mạng sống của Người như của lễ đền bù vì tội lỗi chúng ta, và là Đấng giờ đây đang hiển trị, là Vua trên hết các vua, là Chúa trên hết các chúa. Thần Khí và Hiền thê nói rằng “Hãy đến!” (Kh 22,17). Chúa Giêsu mời gọi chúng ta kết hiệp với Người trong vương quốc bình an và công chính của Người.
Mối quan tâm của ai trước – TC hay của tôi? Tại sao dụ ngôn của Đức Giêsu về bữa tiệc cưới xem ra nhắm tới vị vua giận dữ, đã trừng phạt những kẻ từ chối lời mời của ông, và cư xử không tốt với đầy tớ của ông? Dụ ngôn của Đức Giêsu gồm hai câu chuyện. Câu chuyện thứ nhất nói tới những vị khách đầu tiên được mời tới bữa tiệc cưới. Nhà vua đã gởi lời mời trước tới các thần dân của ông, cho nên lẽ ra họ phải có nhiều thời gian để chuẩn bị đi dự tiệc. Thật sỉ nhục biết bao cho những vị khách được mời lại từ chối khi thời gian cử hành tiệc cưới bắt đầu! Họ xem thường lời mời của nhà vua, bởi vì họ đặt những quyền lợi của mình lên trên quyền lợi của nhà vua. Họ không chỉ sỉ nhục nhà vua, mà còn sỉ nhục cả người sẽ thừa kế ngai vàng. Cơn giận của nhà vua thật chính đáng bởi vì họ công khai từ chối bày tỏ lòng kính trọng đối với vua mà lẽ ra phải có đối với ông. Đức Giêsu trực tiếp nói lời cảnh báo này tới những người Do thái thời đó, vừa muốn truyền đạt thông điệp Thiên Chúa muốn họ chia sẻ niềm vui trong vương quốc của Người biết bao, vừa đưa ra lời cảnh báo về những hậu quả của việc từ chối Con của Người, Đấng Mêsia và Cứu tinh của họ. Lời mời chúng ta không thể từ chối! Phần thứ hai của câu chuyện quy chiếu vào những người đòi hỏi nhà vua và cũng không bao giờ nghĩ mình được mời đến dự một bữa tiệc như thế. Những người tốt và xấu trên đường đi chắc hẳn nhắm đến những người ngoại giáo và tội lỗi. Đây chắc chắn là một lời mời của ơn sủng – ơn sủng và lòng tốt không tương xứng! Nhưng lời mời này cũng hàm chứa một lời cảnh báo cho những ai từ chối nó, hay những ai đến tham dự bữa tiệc cưới cách bất xứng. Ơn sủng là một món quà nhưng không, nhưng nó cũng là một trách nhiệm đáng sợ. Ơn sủng rẻ tiền hay đắt giá? Dieterich Bonhoeffer, một mục sư Tinh lành và là nhà thần học ở Đức, người đã chết cho niềm tin của mình dưới thời cai trị của nhà độc tài Đức quốc xã Adolf Hitler, đã làm nổi bật sự khác nhau giữa “ơn sủng rẻ tiền” và “ơn sủng quý giá”. “Ơn sủng rẻ tiền là ơn sủng chúng ta cầu xin cho mình… chủ trương ơn tha thứ mà không cần hoán cải ăn năn… ơn sủng không có luật lệ, ơn sủng không có thánh giá, ơn sủng không có Đức Giêsu Kitô sống động và nhập thể… Ơn sủng quý giá là Tin mừng, phải được tìm kiếm không ngừng, là quà tặng phải được cầu xin, là cánh cửa mà người ta phải gõ. Ơn sủng như vậy là quý giá, bởi vì nó kêu gọi chúng ta đi theo Đức Giêsu Kitô. Nó thật quý giá bởi vì nó đòi chính mạng sống của người ta, và nó là ơn sủng bởi vì nó ban cho người ta sự sống duy nhất và chân thật.” Thiên Chúa mời gọi mỗi người chúng ta như những người bạn hữu đến bữa tiệc nước trời, mà chúng ta có thể tham dự với Người và chia sẻ niềm vui với Người. Bạn có sẵn sàng đến dự bàn tiệc của Chúa chưa? Lạy Chúa Giêsu, ước gì con luôn luôn biết hân hoan sống trong sự hiện diện của Chúa và lớn lên trong hy vọng được thấy mặt Chúa diện đối diện trong nước Trời. |
Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu – chuyển ngữ
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn