GIÁO PHẬN PHAN THIẾT

http://gpphanthiet.com


Thứ Ba tuần 13 thường niên. – Thánh Irênê, giám mục, tử đạo. Lễ nhớ.

T3 28 6 3

T3 28 6 3

Thứ Ba tuần 13 thường niên. – Thánh Irênê, giám mục, tử đạo. Lễ nhớ.

"Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển, và biển yên lặng như tờ".

 

* Chào đời khoảng năm 130, lớn lên học ở Miếc-na, Irênê trở thành môn đệ của thánh Pô-ly-cáp, giám mục thành này. Năm 177, người chịu chức linh mục tại Ly-ông (Pháp). Sau đó một thời gian ngắn, người làm giám mục giáo phận này. Trong nhiệm vụ mục tử, người lo loan báo Tin Mừng cho các dân xứ Gô-lơ, nhưng người cũng lo bảo vệ đức tin tinh tuyền, chống lại những sai lầm của phái ngộ đạo. Các tác phẩm của người cho ta có được cái nhìn sâu sắc về kế hoạch của Thiên Chúa, về ơn gọi của con người và mầu nhiệm Hội Thánh. Người lãnh nhận triều thiên tử đạo khoảng năm 200.

 

Lời Chúa: Mt 8, 23-27

Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thuyền, có các môn đệ theo Người. Và đây biển động dữ dội, đến nỗi sóng phủ lên thuyền, thế mà Người vẫn ngủ. Các môn đệ lại gần đánh thức Người dậy mà rằng: "Lạy Thầy, xin cứu lấy chúng con kẻo chết mất!" Chúa phán: "Hỡi những kẻ yếu lòng tin! Sao các con nhát sợ?"

Bấy giờ Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển. Và biển yên lặng như tờ! Cho nên những người ấy kinh ngạc mà rằng: "Ông này là ai mà gió và biển đều vâng phục?"

 

 

Suy Niệm 1: Người vẫn ngủ

(Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.)

Nếu mức nước biển dâng lên thêm một mét do nạn toàn cầu ấm lên,

nhiều vùng đất của nước Việt Nam sẽ bị chìm dưới mặt nước.           

Bão lụt, hạn hán, động đất, núi lửa, vẫn là những thảm họa cho con người.

Ngày nay người ta biết rằng phần lớn thiên tai không do Trời,

nhưng do con người phá hoại trái đất là công trình tốt đẹp của Trời cao.

Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy uy quyền của Đức Giêsu,

không phải trên ma quỷ hay bệnh tật, nhưng trên thiên nhiên.

Ngài đã dùng quyền đó để bảo vệ các môn đệ khỏi bị dập vùi bởi sóng gió.

Thầy Giêsu đã ra lệnh cho họ qua bên kia hồ (Mt 8, 18).

Ngài xuống thuyền trước, các môn đệ theo sau (c. 23).

Đi theo Thầy Giêsu, trên cùng một con thuyền, đâu hẳn được bình an.

Cơn bão lớn ngoài biển đến thật bất ngờ,

khiến con thuyền của Thầy trò chao đảo vì sóng gió.

Giữa cơn cuồng nộ của biển cả, giữa sự kinh hoàng nhốn nháo của các môn đệ,

Thầy Giêsu vẫn ngủ yên.

Dường như chẳng có gì khuấy động được giấc ngủ bình an của Thầy.

“Thưa Ngài, xin cứu, chúng con chết mất” (c. 25).

Lời đánh thức vội vã, hối thúc, khi cái chết đã gần kề.

Nhưng Thầy Giêsu lại chẳng có vẻ gì vội vã.

Giữa tiếng thét gào của sóng gió và sự chòng chành của con thuyền,

Thầy Giêsu đã quở trách các môn đệ vì sự cuống cuồng sợ hãi của họ,

hậu quả của việc thiếu lòng tin (c. 26).

Thầy đã không làm cho biển lặng sóng yên ngay lập tức,

vì tập bình an giữa sóng gió là điều khó và cần hơn nhiều.

Lắm khi chúng ta không hiểu tại sao thuyền đời chúng ta gặp bão,

dù có Thầy trong thuyền, dù chúng ta đã theo Thầy nghiêm túc.

Chúng ta lại càng không hiểu tại sao Thầy có thể ngủ được bình an,

khi chúng ta gặp muôn vàn thử thách và rơi vào tuyệt vọng.

Nhưng Thầy Giêsu cũng không hiểu tại sao chúng ta lại sợ đến thế (c. 26).

Tại sao chúng ta lại sợ thuyền chìm hay sợ chết?

Nếu có đức tin vào Thầy thì sóng gió đâu nhận chìm được chúng ta.

“Thiên Chúa ngủ” mãi mãi là điều khó hiểu và khó chịu.

Đừng ngại đánh thức Ngài và kêu cứu.

Đừng ngại la to át tiếng sóng, để làm cho Ngài nghe được.

Nhưng cũng nên nhìn Ngài ngủ bình an, để khỏi bị hốt hoảng.

Không hẳn là Ngài sẽ trỗi dậy ngay và dẹp tan bão tố.

Không hẳn là chúng ta sẽ được giải thoát ngay khỏi mọi nỗi hiểm nghèo.

Điều quan trọng là lòng ta được bình an,

vì biết Ngài vẫn bình an ở lại trong con thuyền đời ta.

 

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu,

con chẳng dám xin đi trên mặt nước như Phêrô,

nhưng nhiều khi con cảm thấy

sống đức tin giữa lòng cuộc đời

chẳng khác nào đi trên mặt nước.

Có bao thứ sóng gió đẩy đưa và lôi cuốn.

Có bao cám dỗ muốn hút con vô vực sâu.

Cả sự nặng nề của thân xác con

cũng kéo ghì con xuống.

Ði trên mặt nước cuộc đời chẳng mấy dễ dàng.

Nhiều khi con thấy mình bàng hoàng sợ hãi.

Xin cứu con khi con hầu chìm.

Xin nắm lấy tay con khi con quỵ ngã.

Xin nâng đỡ niềm tin yếu ớt của con,

để con trở nên nhẹ tênh

mà bước những bước dài hướng về Chúa. Amen.

 

Suy Niệm 2: Thiên Chúa là chúa tể

(TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Đời sống được ví như con thuyền vượt biển. Luôn tràn đầy sóng gió. Có rất nhiều khó khăn thử thách. Nhưng Thiên Chúa là Chúa Tể muôn loài. Vận mệnh chúng ta ở trong tay Thiên Chúa. Mọi thế lực trần gian phải tùng phục Thiên Chúa. Vì thế nếu ta ở trong Chúa. Ở với Chúa. Ở bên Chúa. Ta sẽ bình an vô sự. Nếu có hiểm nguy Chúa cũng sẽ giúp ta vượt qua. Hôm nay các tông đồ vượt biển. “Bỗng nhiên biển động mạnh khiến sóng ập vào thuyền”. Các tông đồ sợ hãi. Nhưng Chúa Giê-su nói: “Sao nhát thế, hỡi những kẻ kém lòng tin! Rồi Người trỗi dậy, ngăm đe gió và biển: biển lặng như tờ”. Thiên nhiên tùng phục Chúa. Sóng và biển phải vâng lệnh Chúa. Chúa cứu thoát chúng con. Vì Chúa là Chúa Tể muôn loài.

Nhưng khi con người phạm tội, Chúa phải trừng phạt. Đó là trường hợp Xơ-đôm và Gô-mô-ra. “Đức Chúa làm mưa diêm sinh và lửa từ Đức Chúa, từ trời, xuống Xơ-đôm và Gô-mô-ra. Người phá đổ các thành ấy và cả Vùng, cùng với toàn thể dân cư các thành ấy và cây cỏ trên đất”. Vì khi phạm tội họ ra khỏi Chúa. Chống lại Chúa. Không có Chúa họ phải chết. Áp-ra-ham luôn ở trong Chúa. Ở bên Chúa. Ở với Chúa. Nên Chúa nghe lời ông cầu nguyện. Cứu ông Lót là cháu ông Áp-ra-ham> “Như vậy, khi Thiên Chúa phá huỷ các thành trong cả Vùng, Thiên Chúa đã nhớ đến ông Áp-ra-ham và đã cứu ông Lót khỉ cuộc tàn phá”. Ai ở trong Chúa sẽ được cứu. Ai ở ngoài Chúa sẽ điêu tàn. Vì Chúa là Chúa Cả Trời Đất (năm lẻ).

Đó là điều A-mốt nhắc nhở cho dân Ít-ra-en. Thiên Chúa là Chúa Tể. “Giả như tai hoạ xảy ra trong thành, lẽ nào lại không do Đức Chúa? Vì Đức Chúa là Chúa Thượng không làm điều gì mà không bày tỏ kế hoạch của Người cho các ngôn sứ, tôi tớ của Người được biết”. Ít-ra-en đã được cứu thoát. Cần phải nhớ thân phận mong manh bọt bèo của mình. “Các ngươi khác nào thanh củi được rút khỏi đống lửa cháy; thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta”. Đã được cứu thoát khỏi Ai-cập. Nhưng họ không ý thức. Cãi lại lệnh Chúa. Nên họ sẽ bị trừng phạt. “Ta đã làm cho các ngươi phải sụp đổ như chính Thiên Chúa đã làm sụp đổ thành Xơ-đôm và Gô-mô-ra; các ngươi khác nào thanh củi được rút khỉ đống lửa cháy; thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta”(năm chẵn).

Xin cho con luôn ở với Chúa. Ở trong Chúa. Ở bên Chúa. Để con không còn sợ hãi. Vượt qua mọi sóng gió của cuộc đời. Lạy Chúa là Thiên Chúa, Vua cai trị lòng con.

 

Suy Niệm 3: Xin cứu chúng con

Ông John Newton sống nghề buôn bán các nô lệ. Trong lần vượt đại dương, thuyền của ông gặp bão lớn gần chìm; lúc đó, vì quá lo sợ, ông đã thốt lên: "Lạy Chúa, xin cứu con; qua được cơn nguy hiểm này, con sẽ từ bỏ nghề buôn bán vô nhân đạo này và sẽ làm nô lệ Chúa". Và rồi, khi thuyền ông cập bến Mỹ Châu sau đó, ông đã từ bỏ mọi sự, trở thành nhà rao giảng Tin Mừng nổi tiếng.

Sự quan phòng của Thiên Chúa đã cho phép cơn bão tố xảy ra trong cuộc sống con người để thức tỉnh con người trở về với Ngài. Ðiều quan trọng không phải là không có bão tố hoặc khó khăn thử thách, nhưng là có Chúa hiện diện dù lúc đó xem ra Ngài ngủ, không màng chi đến nguy hiểm đang xảy ra. Thật thế, gian nan thử thách Thiên Chúa cho xẩy đến là để con người ý thức về sự yếu đuối, mỏng dòn của mình, đồng thời đặt niềm trông cậy vào Chúa. Cơn bão xẩy ra đã làm cho các Tông Ðồ không còn dựa vào phương tiện vật chất là chiếc thuyền đang nâng đỡ chở che các ông, cũng như không còn tự phụ vào tài năng vượt biển của mình; trái lại, các ông ý thức mình cần đến Chúa. "Lạy Thầy, xin cứu chúng con, chúng con chết mất". Chính nhờ lời cầu nguyện trong lúc gian nan nguy hiểm, các Tông Ðồ được chứng kiến phép lạ và quyền năng của Chúa.

Tôi đã có thái độ nào khi gặp những cơn bão tố trong cuộc đời? Những cơn bão tố đó làm cho tôi gặp Chúa hay xa rời Ngài?

Ước gì chúng ta cũng có thái độ như các Tông Ðồ xưa: "Lạy Thầy, xin cứu chúng con". Xin Chúa mở mắt cho chúng ta nhìn thấy sự hiện diện của Chúa trong đời sống chúng ta. Xin cho chúng ta ý thức rằng chúng ta cần đến Chúa hơn cơm bánh hằng ngày, hơn không khí để thở. Chúa là sức mạnh, là khiên thuẫn chở che, xin Ngài gìn giữ chúng ta luôn vững mạnh trong đức tin giữa những cơn thử thách.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

Suy Niệm 4: Một Hội Thánh trong cơn biến động

Đức Giêsu xuống thuyền, các môn đệ đi theo Người, và kìa biển động rất mạnh khiến sóng ập vào thuyền. Nhưng Người vẫn ngủ. Các ông lại gần đánh thức Người và nói: “Thưa Ngài, xin cứu chúng con, chúng con chết mất.” (Mt. 8, 23-25)

Hai con thuyền

Con thuyền của các môn đệ bị sóng ập vào làm ta tự nhiên nghĩ đến Hội thánh mà người ta thường ví như một con thuyền. Ta có thể đẩy so sánh đi xa hơn một chút và nghĩ rằng Hội thánh của thời đại ta đang bị chìm gióng như con thuyền của các tông đồ xưa.

Có một số người thực sự nghĩ như vậy và họ có lý. Họ nói: Hội thánh từ mấy thập niên nay đã mất đi nhiều tín đồ. Thậm chí cả những vị chủ chăn cũng đã ít nhiều quay lưng lại với Hội thánh. Hội thánh vẫn tiếp tục lên tiếng nơi diễn đàn công cộng, nhưng người ta ít nghe Hội thánh rồi. Các khuynh hướng bộc lộ trong các cộng đoàn Kitô hữu dẫn đến những cuộc tranh chấp gay go: phe bảo thủ chống lại phe cấp tiến, phe tiên phong kình với phái ôn hòa. Người ta dám nói có thể có phe ly khai.

Như vậy ta phải nghĩ gì về Hội thánh hôm nay? Có thể mường tượng một tương lai thế nào cho Hội thánh?

Tin mà không ngây ngô

Phản ứng của người có lòng tin sẽ phải dựa vào lời Chúa Giêsu để được soi sáng: “Sao nhát thế, hỡi những người kém lòng tin?” Đó mới thực sự là phản ứng của những người có niềm tin lạc quan. Họ dám chắc rằng Hội thánh sẽ qua khỏi cơn khủng hoảng, sẽ tìm lại được luồng khí mới, và một sức năng động mới. Họ đã nhìn thấy những dấu chỉ của hồi sinh là sự trở về với cầu nguyện, lòng xác tín sâu xa của những người mới tin, v.v.

Chúng ta có lý do để lạc quan. Chúa Giêsu sẽ không bao giờ ngủ, dù rằng bề ngoài người ta tưởng như Người ngủ. Người vẫn ở bên Hội thánh của Người. Chắc chắn Người sẽ làm cho Hội thánh sống lại như chính Người đã sống lại vậy. Nhưng lòng tin của ta không được tự mãn và ngây ngô. Đức Kitô nhờ ta mà hành động. Người cậy dựa vào ta để làm cho Hội thánh trở nên đúng như hình ảnh thực của mình. Ta đừng quá hy vọng vào phép lạ, khi khoanh tay ngồi chờ đợi tất cả từ trên cao.

 

Suy Niệm 5: “Thầy đây, đừng sợ”

Xem lại CN 12 TN B, Thứ Bảy tuần 3 TN

Trước cảnh bão táp dữ dội, sóng cuồn cuộn dâng, hẳn ai là người không sợ? Nhất là lúc đó, chúng ta lại là người đang ở tâm điểm của thiên tai!

Hôm nay, các môn đệ cũng trải qua cơn cuồng phong, biến động mạnh của biển, khiến sóng lớn và nước ập vào thuyền, vì thế các ông lo sợ, hoảng loạn, nên đã tìm hết cách để chống  trả với thiên tai và hy vọng con thuyền gặp được an toàn.

Hình ảnh con thuyền chuyên chở Đức Giêsu và các môn đệ hôm nay chính là hình ảnh của Giáo Hội và mỗi chúng ta trên hành trình dương thế. Có những lúc Giáo Hội gặp phải những khó khăn, thử thách, hay cuộc đời của chúng ta lắm khi gặp phải sự bất an, thất bại, chán trường ...

Thật vậy, những trận cuồng phong thiên hình vạn trạng từ bên ngoài với những cơn thịnh nộ của thiên nhiên, những tai nạn, bệnh tật ập đến, tiền tài tiêu tan theo mây khói, bị ức hiếp tột cùng, bị quá thiệt thòi vì những đổi trắng thay đen của lòng người; hay từ bên trong bản thân do những xung đột giữa thiện và ác, giữa bao dung và kết án, giữa tha thứ và hận thù, tất cả đã làm cho không biết bao người phải lung lay đức tin và hoang mang...

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tin tưởng vào Ngài, vì: bất cứ hoàn cảnh nào trong cuộc sống, Chúa vẫn còn đó trên chiếc thuyền của Giáo Hội và trong cuộc đời của chúng ta. Vì thế, không gì và không có cách nào, dù quyền lực của thế gian, của sự ác, bất công và ma quỷ cũng không phá đổ nổi Giáo Hội của Chúa. Đi theo và trở thành môn đệ thì phải hiểu được quy luật căn bản, tất yếu của hành trình đức tin là: qua đau khổ rồi mới đến vinh quang; qua cái chết rồi mới được phục sinh.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết cậy trông nơi Chúa. Xin cho chúng con biết can đảm trung thành với ơn gọi và sứ mạng của mình, dù gặp phải bão táp phong ba. Những lúc như thế, xin Chúa soi sáng cho chúng con biết thưa với Chúa như các môn đệ khi xưa: "Lạy Thầy, xin cứu lấy chúng con!". Amen.

Ngọc Biển SSP

 

Suy Niệm 6: Chúa vẫn đồng hành

(TGM Giuse Nguyễn Năng)

Sứ điệp: Giáo Hội luôn phải lữ hành giữa sóng gió biển đời, nhưng nhờ sự hiện diện quyền năng của Chúa Giêsu Phục Sinh, Giáo Hội sẽ vượt qua mọi gian nan thử thách và bước đi trong bình an.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, con nhìn thấy Giáo Hội nơi con thuyền của các tông đồ. Giáo Hội của Chúa lữ hành trên trần gian luôn phải đương đầu với sóng gió biển động. Qua chặng đường hai ngàn năm lịch sử, đã có rất nhiều lúc Giáo Hội gặp phải muôn ngàn thử thách gian nan. Các tông đồ xuống thuyền theo Chúa, nhưng đâu phải vì vậy mà không gặp sóng gió. Chúng con đi theo Chúa đâu có được miễn khỏi gian nan.

Thế mà dường như Chúa chẳng quan tâm gì tới chúng con. Chúa vẫn ngủ mà chẳng ra tay cứu giúp. Chúa để chúng con chèo chống một mình, cuống cuồng hoảng sợ.

Lạy Chúa, chúng con bắt chước các tông đồ đánh thức Chúa và kêu cầu xin Chúa cứu chúng con. Thực ra, chúng con tin rằng Chúa vẫn ở với chúng con mọi ngày cho đến tận thế. Chúa đã sống lại và làm chủ tất cả mọi quyền lực. Chúa đã hứa gìn giữ Giáo Hội Chúa, dù quyền lực tử thần cũng không thắng nổi Giáo Hội. Chúng con tin thế, nhưng lòng tin chúng con còn quá yếu kém, nên chúng con hốt hoảng mỗi khi gặp sóng gió.

Xin Chúa thêm đức tin để chúng con nhận ra Chúa vẫn hiện diện với chúng con. Đôi lúc chúng con mất kiên nhẫn vì không thấy Chúa hành động, vì không tìm ra lối thoát. Xin Chúa giúp chúng con nhận ra rằng dù Chúa ngủ, nhưng Chúa vẫn là Chúa quyền năng. Xin Chúa dạy chúng con biết chạy đến với Chúa và kêu cầu Chúa, không phải với thái độ hốt hoảng, nhưng với thái độ bình thản đầy tin tưởng.

Lạy Chúa, có Chúa đồng hành, chúng con an tâm chu toàn sứ mạng Chúa trao. Amen.

Ghi nhớ: “Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển, và biển yên lặng như tờ”.

 

Suy Niệm 7: Chúa luôn bên cạnh

(Lm Nguyễn Vinh Sơn SCJ)

Câu chuyện

Có câu chuyện về một viên đại úy hải quân, khi về hưu ông làm thuyền trưởng trên một chiếc tàu đưa khách đến đảo Shetland tham quan trong ngày.

Trong một chuyến đi chơi, tàu chở toàn thanh niên. Họ cười nhạo ông đại úy già khi thấy ông này cầu nguyện trước lúc ra khơi, bởi vì đó là một ngày trời đẹp và biển êm.

Nhưng biển không êm lâu khi một trận cuồng phong bất ngờ thổi tới và chiếc tàu bắt đầu chồm lên chồm xuống dữ dội. Các hành khách hoảng sợ chạy đến ông đại úy thuyền trưởng để yêu cầu ông cùng cầu nguyện với họ. Nhưng ông đáp: “Tôi đã cầu nguyện lúc trời êm bể lặng. Khi sóng gió nổi lên, tôi phải lo cho con tàu của tôi”.

Đó là một bài học cho chúng ta. Nếu chúng ta không thể hoặc không muốn tìm đến Thiên Chúa trong những lúc yên tĩnh của đời mình thì chúng ta có lẽ sẽ không tìm thấy Người khi cơn rối loạn chụp xuống. Có lẽ chúng ta hoảng sợ nhiều hơn. Nhưng nếu chúng ta đã biết tìm đến Người và phó thác nơi Người trong những lúc bình yên thì hầu như chắc chắn chúng ta sẽ tìm thấy Người khi sóng gió nổi lên (Theo Flor McCarthy, Phụng vụ Chúa nhật B, tr. 458).

Suy niệm

Chúa Giêsu cùng các môn đệ xuống thuyền, thuyền vẫn lướt sóng hướng về bến bỗng cuồng phong nổi lên. Phong ba bão táp với những cơn sóng nhấp nhô như muốn nhấn chìm con thuyền, mọi người đều cố gắng chống chọi với cơn phong ba mà lòng đầy sợ hãi. Nhưng “Người vẫn ngủ”, hình ảnh phác họa như là Thiên Chúa bỏ mặc con người trước phong ba bão tố cuộc đời, “Ngài ngủ” như là hình ảnh bất lực của Thiên Chúa giữa những tuyệt vọng, đau khổ của con người, hình ảnh bất lực của Thiên Chúa trước sự dữ. Chúa ngủ biểu tượng cái chết của Chúa Giêsu trên thập giá: Chúa Giêsu như đã thất bại, quyền lực sự dữ tưởng như đang ngự trị…

Thế nhưng, Chúa Giêsu đã thức dậy, đó là hình ảnh về Ngài sẽ trỗi dậy Phục sinh và sự Phục sinh của Ngài loan báo cuộc chiến thắng vĩ đại của Ngài trên mọi quyền lực của ma quỷ và sự dữ cũng như của bất cứ thế lực nào chống đối Giáo hội. Người trỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển. Và biển yên lặng như tờ!. Ngài trỗi dậy từ giấc ngủ, và Ngài chế ngự mọi sóng gió phong ba.

Chúa Giêsu luôn ở bên cạnh tôi và bạn ngay cả khi bình an hay chúng ta vất vả lao đao giữa dông tố ngoài biển khơi. Trong bão tố phong ba chúng ta cũng hành động như các tông đồ xa xưa, chúng ta đánh thức Ngài trỗi dậy để xin Ngài cứu giúp: “Lạy Thầy, xin cứu chúng con kẻo chúng con chết mất” (Lc 8,25).

Xin Chúa gìn giữ chúng ta trong đức tin giữa những cơn phong ba thử thách của cuộc đời.

Vâng, xin cho chúng con luôn vững tin…

Ý lực sống:

“Đổi phong ba thành gió thoảng nhẹ nhàng

Sóng đang gầm, bỗng im tiếng.

Họ vui mừng vì trời yên bể lặng

Và Chúa dẫn đưa về bến mong chờ”. (Tv 107,29-30)

 

Suy Niệm 8: Sóng gió biển cả yên lặng

(Lm Giuse Đinh Lập Liễm)

Chúa Giêsu dẹp yên biển động làm cho các môn đệ từ chỗ kém lòng tin đến chỗ khâm phục quyền năng Thiên Chúa nơi Người. Hình ảnh con thuyền làm cho chúng ta liên tưởng đến Giáo hội cũng có lúc gặp phong ba bão tố, nhưng Chúa Giêsu Phục sinh luôn đồng hành và bảo vệ Giáo hội bằng sức mạnh và quyền năng của Người. Mỗi tín hữu cũng phải ý thức sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống, để chúng ta an tâm và biết kêu cầu Chúa mỗi lúc gặp gian nan, khốn khó.

Rõ ràng là qua phép lạ dẹp yên bão tố trong bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu muốn mạc khải thêm cho các môn đệ biết về Ngài, đồng thời Ngài cũng muốn huấn luyện họ để họ thêm vững vàng về đức tin.

Người Do thái cho rằng, biển cả là sào huyệt của quỉ dữ, biển động là dấu quỉ dữ lộng hành. Họ cũng nghĩ rằng, chỉ một mình Thiên Chúa và những kẻ được Thiên Chúa ban đặc quyền mới có thể chế ngự được sức mạnh của biển cả. Như vậy, việc Chúa dẹp bão tố hôm nay chứng tỏ Ngài là Thiên Chúa.

Tin mừng nói đang lúc bão thì Chúa Giêsu ngủ: Chúa Giêsu ngủ không phải vì Ngài quá mệt. Thực ra Ngài chỉ “làm bộ” ngủ thôi, để xem các môn đệ của Ngài có an tâm giữa giông tố bão táp khi có Ngài hiện diện giữa họ không. Thế nhưng, các ông đã sợ hãi cuống cuồng chứng tỏ các ông chưa vững tin. Bởi đó, sau phép lạ Chúa đã trách: ”Hỡi những kẻ yếu lòng tin” (Mt 8,26).

Sự quan phòng của Thiên Chúa đã cho phép cơn giông tố xảy ra trong cuộc sống con người, để thức tỉnh con người trở về với Ngài. Điều quan trọng không phải là không có bão tố hoặc khó khăn thử thách, nhưng là có Chúa hiện diện dù lúc đó xem ra Ngài ngủ, không màng chi đến nguy hiểm đang xảy ra.

Thật thế, gian nan thử thách Thiên Chúa cho xảy đến là để con người ý thức về sự yếu đuối, mỏng dòn của mình, đồng thời đặt niềm trông cậy vào Chúa. Cơn bão xảy ra đã làm cho các Tông đồ không còn dựa vào phương tiện vật chất là chiếc thuyền đang nâng đỡ chở che các ông, cũng như không còn tự phụ vào tài năng vượt biển của mình; trái lại, các ông ý thức mình cần đến Chúa: “Lạy Thầy, xin cứu chúng con, chúng con chết mất”. Chính nhờ lời cầu nguyện trong lúc gian nan nguy hiểm, các Tông đồ được chứng kiến phép lạ và quyền năng của Chúa (Mỗi ngày một tin vui).

Mỗi người chúng ta không khác gì chiếc thuyền nan chòng chành giữa biển trần gian đầy sóng gió bão táp, khó khăn nối tiếp khó khăn. Nếu chúng ta chỉ dựa vào sức mình hay dựa vào một quyền năng nào đó thì chúng ta sẽ thất bại. Ai có thể cứu chúng ta thoát khỏi sóng gió ba đào khi chiếc thuyền của chúng ta sắp chìm? Chỉ có Thiên Chúa. Ngài như người cha lái con tàu vững chắc trên biển cả, chúng ta là con chỉ biết tin tưởng vào quyền năng của người Cha trên trời.

Trong một chuyến đi xa, ông thuyền trưởng cho con đi theo trên một con tàu lớn chở nhiều hành khách. Bỗng một hôm, một cơn bão lớn nổi lên khi con tàu đang lênh đênh giữa biển, hành khách thì cuống cuồng lo sợ, thuỷ thủ thì vất vả tìm mọi cách chống đỡ, chỉ một mình em bé bình tĩnh đứng nhìn cảnh vật như chẳng có chuyện gì xảy ra. Lấy làm lạ, một người đến hỏi em: “Em không sợ tàu chìm sao?” Em đáp: “Chìm sao được, ba tôi lái tàu mà”. Em bé bình tĩnh không sợ vì tin tưởng ở tài lái tàu của ba em.

Câu chuyện trong bài Tin mừng hôm nay dạy chúng ta bài học: hãy tin cậy vào Chúa và cầu nguyện. Ai cũng thích sóng yên bể lặng, xuôi chèo mát mái. Nhưng cuộc đời nào mà chẳng có giông tố? Tuy nhiên, chính giông tố mới giúp chúng ta nhận ra chính mình: mình còn yếu đuối và bất lực, còn nhát đảm và kém tin. Cũng chính giông tố sẽ đưa ta đến với Chúa, để ta hoàn toàn phó thác cho sự quan phòng của Ngài. Cũng chính giông tố cũng giúp chúng ta biểu lộ đức tin. Có thể nói, đức tin sẽ lớn lên ít nhiều sau mỗi lần giông tố. Khi đã biết con người hoàn toàn yếu đuối và bất lực thì chỉ còn biết cậy trông vào Chúa và xin Ngài đến cứu giúp, không phải chỉ cầu xin khi gặp hoạn nạn, nhưng phải tin Chúa và cầu xin Ngài mọi nơi mọi lúc trong lúc được bình yên.

Truyện: Ta đã vác con trên vai

Ngày nọ, một thầy dòng mơ thấy mình đang đi dọc theo bờ biển với Chúa. Ông nhìn xuống bãi cát, thấy có bốn dấu chân: hai của ông và hai của Chúa.

Nhưng ông cũng nhận thấy có những đoạn đường chỉ có hai dấu chân. Và ông nhớ lại: đó là những ngày ông buồn khổ nhất và cực nhọc nhất. Ông bèn than thở với Chúa: “Lạy Chúa, Chúa đã nói với con là nếu con theo Chúa, thì Chúa sẽ ở với con luôn luôn. Nhưng giờ đây con thấy rằng, những lúc con chao đảo nhất, thì lại chẳng thấy dấu chân Chúa đâu. Con không hiểu tại sao Chúa lại bỏ con giữa lúc con cần Chúa nhất như thế?”

Chúa đáp: “Con ạ. Ta chẳng bao giờ bỏ con. Con chỉ thấy hai dấu chân trên cát, vì trong những lúc khốn khó đó, Ta đã vác con trên vai và mang con đi”.

 

Suy Niệm 9: phép lạ dẹp yên bão táp

(Lm Carôlô Hồ Bạc Xái)

A. Hạt giống...

Qua phép lạ dẹp yên bão táp, Chúa Giêsu muốn mặc khải cho các môn đệ biết thêm về Ngài, đồng thời huấn luyện đúc tin các ông:

- Người do thái cho rằng biển cả là sào quyệt của quỷ dữ, biển động là dấu quỷ dữ lộng hành. Họ cũng nghĩ rằng chỉ một mình Thiên Chúa và những kẻ được Thiên Chúa ban quyền đặc biệt mới có thể chế ngự được sức mạnh của biển cả. Vậy việc Chúa Giêsu dẹp yên bão biển chứng tỏ Ngài có sức mạnh của Thiên Chúa.

- Chúa Giêsu ngủ đang lúc bão: không phải vì Ngài quá mệt. Thực ra Ngài "làm bộ" ngủ thôi, để thử xem các môn đệ có an tâm giữa giông bão khi có Ngài hiện diện giữa họ không. Các ông đã sợ hãi cuống cuồng chứng tỏ các ông chưa vững tin. Bởi đó sau phép lạ, Ngài đã trách "Hỡi những kẻ yếu lòng tin".

B.... nẩy mầm.

1. "Chúa Giêsu xuống thuyền, các môn đệ đi theo Ngài, và đây biển động dữ dội": con đường Chúa dẫn các môn đệ đi theo không phải là một con đường bằng phẳng êm ả, nhưng nhiều khi đi trong tăm tối, nhiều lúc đi vào bão táp phong ba. Nếu người môn đệ thực sự tin vào Ngài thì luôn phó thác trong an bình. Ngược lại, khi gặp tối tăm hay bão táp mà cuống cuồng sợ hãi thì đó là dấu người ấy còn kém lòng tin.

2. "Thế mà Ngài vẫn ngủ": Chúa Giêsu vẫn xử sự như thế, xưa cũng như nay. Chính vì thế mà nhiều người đã phải lo sợ cuống cuồng: Sao Chúa vẫn ngủ? Sao Chúa không ra tay? Chúa vắng mặt rồi ư? Hay Chúa đã chết? Hay Chúa đã bỏ con? Nhân đức phó thác là như thế: vẫn an tâm giữa phong ba bão táp cho dù không thấy Chúa hành động gì cả. Ước gì tôi có tinh thần phó thác đến mức độ ấy.

3. Một người hành hương gặp bệnh dịch đang vào Baghdad. Anh hỏi bệnh dịch: "Mi định làm gì ở đó?"

- Tôi sẽ giết 5.000 người.

Người hành hương rùng mình và thay đổi dự định. Tuy nhiên, ít lâu sau anh gặp một người từ trong thành phố bị nạn dịch đó và được biết không phải 5.000 nhưng là 50.000 người chết.

Liền sau đó anh lại gặp bệnh dịch đang đi tới một thành phố khác. Ông buộc tội: "Anh nói láo. Anh nói sẽ chỉ giết 5000 người thôi mà".

Bệnh dịch giải thích cách vui vẻ: "Tôi chỉ giết có 5.000 người. Số còn lại chết vì hoảng sợ". (Góp nhặt)

4. Mỗi khi nghĩ tới nhân đức phó thác là tôi nhớ đến 2 bức tranh: hình bức thứ nhất vẽ một đứa bé nằm ngủ ngon lành trong vòng tay ôm của me, ngoài kia trời đang mưa lớn, những tia chớp xé trời, những tiếng gầm làm rung rinh các cánh cửa; bức thứ hai vẽ mặt biển đang nổi cơn, chiếc tàu đã tan thành những mảnh vụn, một người ướt ngoi ngóp đang ôm chặt một tảng đá nhô lên khỏi mặt biển, phía trên tảng đá có tượng Thánh giá. Bức hình được hoạ sĩ đề tên là Espérance!
 

Why are you terrified? – SN theo The WAU (28.6.2022)
Br. Phaolô Vũ Đức Thành, SDD chuyển ngữ

Nguồn: The Word Among Us – June 2022

Tuesday June 28th 2022
Meditation: Matthew 8, 23-27

 

Why are you terrified? (Matthew 8:26)

It is easy to wonder how Jesus could chastise the disciples for having “little faith” (Matthew 8:26). They were, after all, in the middle of a violent storm and in danger of drowning. They did not know the future and could not have known that Jesus would miraculously calm the storm. Were they supposed to sleep too and let the boat just sail itself?

The disciples were dealing with a deep-seated fear—one that we all experience when we are in danger or facing death. But Jesus wasn’t afraid. Why? Because he knew that whatever happened in the boat that day, his Father was holding him in the palm of his hand. He knew that nothing—no storm, no waves, no danger at all—could separate him from his Father. As St. Paul later wrote so confidently, “Whether we live or die, we are the Lord’s” (Romans 14:8).

This kind of faith—the same faith that Jesus had—can help prevent us from being terrified even when we feel utterly lost and exposed. And not only when we’re in physical danger, but in other frightening situations as well.

Jesus knows that, like the disciples in the storm, we all struggle with fear. He also knows that, like the disciples, we need more faith. That faith comes from a trusting relationship with our Father. The more secure we are in the knowledge that we are the sons and daughters of a loving, all-powerful God, the less we have to fear. We can trust that God is with us and cares for us, even if it sometimes seems like he is “sleeping.”

After Jesus’ death and resurrection, the disciples faced many more precarious, life-threatening situations. Yet they still preached the good news with courage and boldness. They grew in their faith and trust of the Father, and so can we.

Today, sit with the image of Jesus sleeping in the back of the boat surrounded by terrifying wind and waves. There is the Son, completely secure in the knowledge that his Father loves him and provides for him. This is the trust that Jesus had in his Father. And this is the trust he wants to give you.

“Jesus, I will trust in you, even when it seems you are ‘sleeping.’”

Thứ Ba tuần XIII Thường Niên
ngày 28.6.2022

Suy niệm: Mt 8, 23-27

 

Tại sao anh em lại sợ hãi? (Mt 8,26)

Thật dễ dàng để tự hỏi làm thế nào Chúa Giêsu có thể trừng phạt các môn đệ vì “kém đức tin” (Mt 8,26). Dù sao thì họ cũng đang ở giữa một cơn bão dữ dội và có nguy cơ bị chết đuối. Họ không biết trước tương lai và không thể biết rằng Chúa Giêsu sẽ làm dịu cơn bão một cách kỳ diệu. Có phải họ cũng phải ngủ và để con thuyền tự lái không?

Các môn đệ đang đối mặt với nỗi sợ hãi sâu thẳm – một nỗi sợ hãi mà tất cả chúng ta đều trải qua khi gặp nguy hiểm hoặc đối mặt với cái chết. Nhưng Chúa Giêsu không sợ. Tại sao? Bởi vì Ngài biết rằng bất cứ điều gì xảy ra trên thuyền ngày hôm đó, Cha Ngài đều nắm Ngài trong lòng bàn tay. Ngài biết rằng không có gì – không có bão, không có sóng, không có nguy hiểm – có thể tách Ngài ra khỏi Cha của mình. Như thánh Phaolô sau này đã tự tin viết như vậy: “Dù sống hay chết, chúng ta đều thuộc về Chúa” (Rm 14,8).

Loại đức tin này – cùng đức tin mà Chúa Giêsu có – có thể giúp chúng ta không bị kinh hãi ngay cả khi chúng ta cảm thấy hoàn toàn mất mát và nguy hiểm. Và không chỉ khi chúng ta gặp nguy hiểm về thể chất, mà còn trong những tình huống đáng sợ khác.

Chúa Giêsu biết rằng, giống như các môn đệ trong cơn bão, tất cả chúng ta đều phải vật lộn với nỗi sợ hãi. Ngài cũng biết rằng, giống như các môn đệ, chúng ta cần có thêm đức tin. Đức tin đó đến từ mối tương quan tin cậy với Cha của chúng ta. Chúng ta càng an toàn khi biết rằng chúng ta là con cái của Thiên Chúa yêu thương, toàn năng, thì chúng ta càng ít phải sợ hãi. Chúng ta có thể tin tưởng rằng Thiên Chúa ở với chúng ta và quan tâm đến chúng ta, ngay cả khi đôi khi có vẻ như Ngài đang “ngủ”.

Sau khi Chúa Giêsu chết và sống lại, các môn đệ phải đối mặt với nhiều tình huống nguy hiểm đến tính mạng. Tuy nhiên, họ vẫn rao giảng Tin mừng một cách can đảm và táo bạo. Họ lớn lên trong đức tin và sự trông cậy của họ đối với Chúa Cha, và chúng ta cũng vậy.

Hôm nay, ngồi với hình ảnh Chúa Giêsu ngủ yên sau con thuyền bị bao vây bởi sóng gió kinh hoàng. Có Chúa Con, hoàn toàn an toàn khi biết rằng Cha yêu thương mình và quan phòng cho mình. Đây là sự tin cậy mà Chúa Giêsu có nơi Cha Ngài. Và đây là niềm tin mà Ngài muốn dành cho bạn.

Lạy Chúa, con sẽ tin cậy nơi Chúa, ngay cả khi Chúa có vẻ như đang “ngủ”.

 

O men of little faith! – SN song ngữ (28.6.2022)
Tác giả: Don Schwager

(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu, SDD – chuyển ngữ

Tuesday (June 28)

“Why are you afraid, O men of little faith?”

Scripture:  Matthew 8:23-27  

23 And when he got into the boat, his disciples followed him.  24 And behold, there arose a great storm on the sea, so that the boat was being swamped by the waves; but he was asleep.  25 And they went and woke him, saying, “Save, Lord; we are perishing.” 26 And he said to them, “Why are you afraid, O men of little faith?” Then he rose and rebuked the winds and the sea; and there was a great calm.  27 And the men marveled, saying, “What sort of man is this, that even winds and sea obey him?”

Thứ Ba ngày 28.6.2022

 

Sao nhát thế, hỡi những người kém lòng tin!

Mt 8,23-27

23 Đức Giê-su xuống thuyền, các môn đệ đi theo Người.24 Bỗng nhiên biển động mạnh khiến sóng ập vào thuyền, nhưng Người vẫn ngủ.25 Các ông lại gần đánh thức Người và nói: “Thưa Ngài, xin cứu chúng con, chúng con chết mất! “26 Đức Giê-su nói: “Sao nhát thế, hỡi những người kém lòng tin! ” Rồi Người chỗi dậy, ngăm đe gió và biển: biển liền lặng như tờ.27 Người ta ngạc nhiên và nói: “Ông này là người thế nào mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh? “

Meditation: How can we fight fear with faith? Jesus’ sleeping presence on the storm-tossed sea reveals the sleeping faith of his disciples (Matthew 8:25). They feared for their lives even though their Lord and Master was with them in the boat. They were asleep to Christ while he was present to them in their hour of need.

 

Why are you afraid?

The Lord is ever present to us. And in our time of testing he asks the same question: Why are you afraid? Have you no faith (Matthew 8:26)? Do you recognize the Lord’s presence with you, especially when you meet the storms of adversity, sorrow, and temptation? Whenever we encounter trouble, the Lord Jesus is there with the same reassuring message: “It is I, do not be afraid” (Matthew 14:27).

Faith nourished with the word of God

What are the characteristics of faith and how can we grow in it? Faith is an entirely free gift that God makes to us. Believing is only possible by grace and the help of the Holy Spirit, who moves the heart and who opens the eyes of the mind to understand and accept the truth which God has revealed to us. Faith enables us to relate to God rightly and confidently, with trust and reliance, by believing and adhering to his word, because he is utterly reliable and trustworthy. If we want to live, grow, and persevere in faith, then it must be nourished with the word of God.

Let the love of Christ rule your heart and mind

Fear does not need to cripple us from taking right action or rob us of our trust and reliance on God. Courage working with faith enables us to embrace God’s word of truth and love with confidence and to act on it with firm hope in God’s promises. The love of God strengthens us in our faith and trust in him and enables us to act with justice and kindness towards our neighbor even in the face of opposition or harm. Do you allow the love of Jesus Christ to rule in your heart and mind, and to move your will to choose what is good in accordance with his will?

“Lord Jesus, increase my faith in your redeeming love and power that I may always recognize your abiding presence with me. Give me courage and strength to face every difficulty, trial, and temptation with trust in your saving help and guiding presence.”

Suy niệm: Chúng ta chống lại sự sợ hãi với đức tin như thế nào? Sự hiện diện của Đức Giêsu đang ngủ khi biển cả nổi sóng gió bão táp cho thấy đức tin đang ngủ của các môn đệ (Mt 8,25). Họ lo lắng cho mạng sống của họ, thậm chí ngay khi Chúa và Thầy của họ đang ở với họ trên thuyền. Đối với Đức Giêsu Kitô họ đang ngủ và Người xuất hiện trong giờ phút khẩn cấp của họ.

Tại sao anh em sợ hãi?

Chúa luôn luôn hiện diện với chúng ta. Và trong thời gian chúng ta bị thử thách, Người hỏi chúng ta cùng một câu hỏi: Tại sao các con sợ hãi? Các con không có đức tin sao (Mt 8,26)? Bạn có nhận ra sự hiện diện của Chúa với bạn, đặc biệt khi bạn gặp sóng gió của nghịch cảnh, đau khổ, buồn phiền, và cám dỗ không? Bất cứ khi nào chúng ta gặp vấn đề, Thiên Chúa ở đó với cùng một sứ điệp an ủi:“Chính Thầy đây, đừng sợ” (Mt 14,27). 

Đức tin được nuôi dưỡng bằng lời Chúa 

Những đặc tính của đức tin là gì và làm sao chúng ta có thể lớn lên trong nó? Đức tin là ân huệ hoàn toàn nhưng không mà Thiên Chúa ban cho chúng ta. Việc tin tưởng chỉ khả thi bởi ơn sủng và sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần, Đấng đánh động tâm hồn và mở mắt tâm trí để hiểu và đón nhận chân lý mà Thiên Chúa mặc khải cho chúng ta. Đức tin giúp chúng ta quan hệ với Thiên Chúa cách đúng đắn và tự tin, với sự tin cậy và tín nhiệm, bằng việc tin và gắn bó với lời của Người, bởi vì Người hoàn toàn xác thật và đáng tin cậy. Nếu chúng ta muốn sống, lớn lên, và kiên vững trong đức tin, thì nó phải được lời Chúa nuôi dưỡng.

Hãy để tình yêu của Đức Kitô cai trị lòng trí bạn

Sự sợ hãi không làm chúng ta tê liệt để làm điều đúng hay cướp khỏi chúng ta sự tin cậy và tín nhiệm vào Thiên Chúa. Lòng can đảm hợp tác với đức tin giúp chúng ta đón nhận lời chân lý và tình yêu của Thiên Chúa với sự tin tưởng và hành động với niềm hy vọng vững vàng vào những lời hứa của T.Chúa. Tình yêu của Thiên Chúa củng cố chúng ta trong đức tin và tin cậy nơi Người và giúp chúng ta hành động theo công lý và nhân hậu với tha nhân, ngay khi đối diện với sự chống đối hay thiệt hại. Bạn có để cho tình yêu ĐGK cai trị tâm trí bạn và đánh động ý chí bạn chọn lựa những gì tốt lành theo ý Người không?

Lạy Chúa Giêsu, xin gia tăng đức tin của con vào tình yêu cứu độ và sức mạnh của Chúa để con luôn luôn nhận ra sự hiện diện liên lỉ của Chúa với con. Xin ban cho con lòng can đảm và sức mạnh để đương đầu với mọi khó khăn, thử thách, và cám dỗ với sự tin cậy vào sự trợ giúp cứu độ và sự hiện diện hướng dẫn của Chúa. 

 
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây