Thứ Năm tuần 5 thường niên.

Thứ tư - 12/02/2020 07:26

Thứ Năm tuần 5 thường niên.

"Những con chó ở dưới gầm bàn cũng ăn những mụn bánh rơi của con cái"

 

Lời Chúa: Mc 7, 24-30

Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt Tyrô và Siđon. Vào một nhà kia, Người không muốn ai biết mình, nhưng người không thể ẩn náu được.

Vì ngay lúc đó, một bà kia có đứa con gái bị thần ô uế ám, bà nghe nói về Người liền đến phục lạy Người. Bà đó là người dân ngoại, dòng giống Syrô-Phênixi và bà xin Người trừ quỷ ra khỏi con bà.

Người nói: "Hãy để con cái ăn no trước đã, vì không nên lấy bánh của con cái mà ném cho chó". Nhưng bà trả lời và thưa Người rằng: "Thưa Thầy, đúng thế, nhưng các chó con cũng được ăn những mụn rơi dưới bàn ăn của con cái".

Người liền nói với bà: "Vì lời bà nói đó, bà hãy về; quỷ đã ra khỏi con gái bà rồi". Khi bà về đến nhà, thì thấy cô gái nhỏ nằm trên giường và quỷ đã xuất rồi.

 

 

Suy Niệm 1: Những mảnh vụn

Suy niệm :

Để có được cuộc gặp gỡ giữa Đức Giêsu với người phụ nữ,

hai bên đã phải vượt qua nhiều đường ranh, nhiều rào cản.

Đức Giêsu đã bỏ đất Ítraen để đến vùng Tia, vùng đất ô uế của dân ngoại.

Người đàn bà dân ngoại đã vượt qua sự ngăn cách với người đàn ông Do thái.

Qua câu đáp của bà, bà cũng vượt qua được sự lụy phục thường gặp nơi phụ nữ

sống trong một nền văn hóa do đàn ông làm chủ ở thế kỷ đầu.

Trong Tin Mừng Máccô, đây là phép lạ duy nhất nhắm đến dân ngoại.

Rõ ràng Đức Giêsu không có ý làm phép lạ trừ quỷ này,

Chúng ta ngạc nhiên khi thấy Đức Giêsu từ chối giúp bà ta, rồi lại đổi ý.

Nhiều người không tin đây là cách cư xử vốn có của Đức Giêsu

trước nỗi đau của trái tim người mẹ có đứa con bị quỷ ám.

Tuy nhiên, nên nhớ rằng sứ vụ của ngài không bao gồm dân ngoại.

Ngài chỉ được sai đến với dân Ítraen,

để rồi chính môn đệ ngài sẽ chịu trách nhiệm đến với dân ngoại.

Hãy lắng nghe cuộc đối thoại giữa Đức Giêsu và người phụ nữ.

Bà nài xin ngài đuổi quỷ ra khỏi con gái của bà,

nhưng bà đã phải nghe một câu trả lời rất khó chịu và có thể gây tổn thương.

“Hãy để con cái ăn trước,

vì không nên lấy bánh của con cái mà ném cho chó con” (c. 27).

Đức Giêsu ví dân Do thái với những đứa con trong nhà,

còn dân ngoại là mẹ con bà, được ví với những chó con.

Con cái dĩ nhiên là có quyền ưu tiên rồi, được ăn bánh trước.

Bánh của con cái đương nhiên không nên ném xuống đất cho chó con.

Với người khác, câu trả lời gây sốc của Đức Giêsu có thể khép lại mọi hy vọng.

Nhưng đối với bà, chính câu này lại mở ra niềm hy vọng mới.

“Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn

cũng được ăn những mảnh vụn của lũ trẻ nhỏ” (c. 28).

Bà khiêm tốn nhận mình là chó con,

được nuôi trong nhà, nằm dưới gầm bàn lúc mọi người ăn uống,

nên thỉnh thoảng cũng được đám con cái cho ăn những mảnh bánh vụn.

Như thế những đứa con cũng chẳng giữ riêng tấm bánh cho mình.

Chúng cũng biết chia sẻ, thậm chí cho mấy chú chó con.

Hôm nay bà chẳng xin ngài cho tấm bánh trên bàn dành cho con cái,

Bà chỉ xin ngài cho vụn bánh dành cho chó con nằm dưới bàn.

Đức Giêsu hẳn hết sức bất ngờ với câu trả lời này,

vừa tin tưởng, hy vọng, vừa khiêm tốn, khôn ngoan.

Chính câu trả lời này đã chinh phục và làm cho Đức Giêsu đổi ý.

“Vì bà nói thế, bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi” (c. 29).

Phép lạ này rất “lạ” vì Đức Giêsu đã đuổi quỷ từ xa,

và ngài cũng chẳng đưa ra một lời uy quyền nào để đuổi quỷ.

Khi người mẹ này về nhà, thì thấy con gái mình đã được bình an.

Chúng ta học được gì nơi cách cư xử của người phụ nữ?

Chúng ta học được gì nơi thái độ của Đức Giêsu?

 

Cầu nguyện :

Lạy Chúa Giêsu,

có những ngày con cảm thấy

đời sống thật nặng nề;

có những lúc con muốn buông trôi,

để mặc cho dòng đời đưa đẩy;

có những khoảng thời gian dài,

con như mảnh đất khô khan cằn cỗi.

Xin cho con ánh sáng của Chúa

để con biết lối mà đi.

Xin cho con tấm bánh của Chúa

để con có sức mà dấn bước.

Xin cho con Lời của Chúa

để con vững một niềm tin.

Xin cho con sự sống của Chúa

để con lấy lại niềm hăng say và sự tươi tắn,

niềm vui và sáng tạo.

Lạy Chúa Giêsu,

con thấy mình cần Chúa

trong mỗi giây phút của cuộc đời.

Ước gì ai gặp con

cũng gặp được sự hiện diện của Chúa. Amen.

Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.

 

Suy Niệm 2: Ơn cứu độ đại đồng

Trong nhật ký của mình, Mahatma Gandhi cho biết khi còn theo học ở Nam Phi, ông rất say mê đọc Kinh Thánh, nhất là Bài Giảng Trên Núi, đến nỗi ông xác tín rằng Kitô giáo chính là câu trả lời cho nạn kỳ thị giai cấp đã từng hành hạ dân Ấn suốt bao thế kỷ, thậm chí ông còn muốn trở thành Kitô hữu nữa. Thế nhưng, một ngày nọ, khi đến nhà thờ dự lễ, ông bị người giữ cửa chặn lại và bảo ông phải đi lễ ở nhà thờ dành cho người da đen, kể từ đó, ông không bao giờ quay trở lại nhà thờ nữa.

Chúa Giêsu không bao giờ tỏ ra kỳ thị con người như thế. Tin Mừng hôm nay là một bằng chứng. Cũng như các tác giả Tin Mừng khác, thánh sử Marcô cho thấy phần lớn hoạt động và thời giờ của Chúa Giêsu được dành cho người Do thái; chỉ sau khi sống lại, Ngài mới chính thức sai các Tông đồ truyền giảng Tin Mừng cho mọi người, bất luận là Do thái hay không Do thái. Thật ra ngay những năm rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu đã hé mở cho thấy chiều kích phổ quát của giáo lý và của ơn cứu độ mà Ngài mang lại. Ngoài những giáo huấn về tình huynh đệ đại đồng và thái độ không bài ngoại của Chúa Giêsu, Tin Mừng còn thuật lại các chuyến đi của Ngài tới vùng đất ngoại giáo, tại đây, Ngài cũng đã làm nhiều phép lạ, như trừ quỷ cho một thanh niên ở Gêrasa, cho một người câm ở miền Thập tỉnh nói được, và lần này trừ quỷ cho con gái của một phụ nữ Hy lạp gốc Phênixi.

Dựa vào những yếu tố trên, câu nói của Chúa Giêsu: "Không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con" không thể giải thích đó là dấu biểu thi sự khinh miệt của Ngài đối với người khác đạo và khác tổ quốc; đúng hơn, Chúa muốn mọi người đừng quên ưu thế của người Do thái trong việc thừa hưởng ơn cứu độ, bởi vì Thiên Chúa đã chọn cha ông họ và muốn tỏ lòng trung thành với cha ông họ. Người Do thái được ưu tiên, chứ không phải là những người duy nhất được hưởng ơn cứu độ; vì thế, dù quan tâm săn sóc người Do thái nhiều đến đâu, Chúa Giêsu cũng không để trở thành vật sở hữu độc quyền của họ, Ngài vẫn có tự do bày tỏ tình thương đối với người khác.

Chúng ta chấp nhận sự tự do của Thiên Chúa trong việc ban phát ơn huệ và tình thương của Ngài. Dù ý thức mình chẳng là gì, chúng ta hãy tin rằng mình luôn là đối tượng yêu thương của Thiên Chúa. Với một Ðấng vô biên như Thiên Chúa, thì bất cứ hành vi nào của Ngài cũng có chiều kích vô hạn và quà tặng của Ngài cũng tràn trề sung mãn. Xin cho chúng ta cảm nhận được rằng Chúa đang yêu thương chúng ta và như thế là đủ cho chúng ta.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

Suy Niệm 3: Thế giới tha nhân

Thật vậy, một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Người, liền vào sấp mình dưới chân Người. Bà ta là người Hy-lạp, gốc Phê-ni-xi thuộc xứ Xy-ri-a. bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà. (Mc. 7, 25-26)

Để hiểu rõ câu chuyện gặp gỡ này, đừng quên rằng Chúa Giêsu là người Do thái. Theo tâm thức của người Do thái, chuyện gặp gỡ một người ngoại là điều không ổn, cũng giống như ta gặp một người nào đó không cùng chủng tộc với ta vậy.

Nhưng ở đây lòng khiêm tốn tháo gỡ tất cả, bởi lẽ lòng khiêm tốn là cánh cửa mở rộng. Trước tấm lòng cởi mở của người phụ nữ này, tâm hồn của Chúa Giêsu cũng mở rộng ra. Bà ta không phải là thành phần của dân giao ước, nhưng lòng tin của bà tiếp nối lòng tin của Áp-ra-ham. Bà ta đã đi vào chương trình cứu độ của Thiên Chúa, đã làm thay đổi hoàn cảnh lịch sử lúc đó mà trở thành con cái của Chúa Cha. Nhờ Chúa Giêsu, Chúa Cha nhậm lời bà cầu xin. Thiên Chúa mở đường cho việc rao giảng tin mừng sau này.

Và để loan báo tin mừng này, chỉ cần yêu thương, trung thực cho đến cùng. Chỉ cần sống say mê nhiệt tình: khi người ta thực tâm thực tình để chỉ lo cho một chuyện, mọi chuyện khác đều thấy là tương đối thôi.

Qua bai Phúc âm hôm nay, Chúa muốn mở mắt mở lòng ta để hướng về thế giới những người ngoại. Họ là những con người biết thu lượm những mảnh vụn từ bàn ăn khi họ đòi hỏi ta phải tôn trọng sự thật, công bằng, khi họ lo lắng cho việc phục vụ những người nghèo, khi họ muốn dỡ đi những hàng rào ngăn cách do những đặc quyền đặc ân của ta đã dựng lên.

Cuộc sống của ta có loan báo điều mới lạ này không, một điều làm cho ta có được trái tim nhân lành, thực nhân lành, theo đúng nghĩa của lời “không có ai nhân lành cả trừ một mình Thiên Chúa”?

 

Suy Niệm 4: NIỀM TIN CẦN ĐƯỢC TÔI LUYỆN QUA THỬ THÁCH (Mc 7,24-30)

Trong đời sống đức tin của mỗi người, nhiều khi chúng ta phải mần mò đi trong đêm tối! Có những lúc tưởng chừng như Chúa đang bỏ rơi chúng ta! Có khi cuộc đời chúng ta đi vào ngõ cụt với biết bao thách đố mà chúng ta khó hòng vượt qua.

Tuy nhiên, khi chúng ta không còn biết cậy dựa vào ai, thì lúc đó Chúa có mặt và giải thoát chúng ta cách nhiệm mầu. Điều quan trọng là chúng ta có dám lỳ trong đức tin hay không mà thôi.

Tin Mừng hôm nay thuật lại gương sáng của người đàn bà dân ngoại. Một mẫu gương về niềm tin tuyệt đối vào Đức Giêsu. Bà thừa biết mình là người dân ngoại, nên không thể có lý do gì để xin Đức Giêsu chữa lành cho con gái bà. Thế nhưng, niềm tin và sự hy vọng đã làm cho bà vượt qua hàng rào ngăn cách đó, nên bà đã mạnh dạn đến xin Đức Giêsu chữa lành cho con gái bà.

Quả thật, Đức Giêsu đã không chữa ngay, mà ngược lại, Ngài đã nói một câu rất nặng để thử thách đức tin của bà, Ngài nói: “Phải để con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà mà nén cho lũ chó con” (Mc 7,27). Người phụ nữ này đã không nản lòng, nhưng qua câu nói đó, bà lại càng khiêm tốn và đức tin mỗi lúc lại mãnh liệt hơn, bà thưa với Đức Giêsu: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ con”(Mc 7, 28).

Chính đức tin mãnh liệt như thế, nên phép lạ đã xảy ra. Đức Giêsu đã chạnh lòng thương và cứu thoát con gái bà khỏi Quỷ ám.

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy kiên trì, trung thành và vững tin nơi Chúa. Bởi lẽ đức tin chỉ có thể trưởng thành khi chúng ta trải qua đau khổ và được tôi luyện bằng nghịch cảnh. Nhờ thế, chúng ta mới có kinh nghiệm về sự hiện diện của Thiên Chúa, đồng thời xứng đáng trở nên chứng nhân về niềm hy vọng cho con người hôm nay.

Lạy Chúa Giêsu, xin ban thêm đức tin cho chúng con, để chúng con vững tin vào quyền năng của Chúa. Amen.

Ngọc Biển SSP



 

Quỷ đã rời khỏi con gái bà – Sn Song ngữ ngày 13.02.2020

Thursday (February 13):  “The demon has left your daughter”

Scripture:  Mark 7:24-30

24 And from there he arose and went away to the region of Tyre and Sidon. And he entered a house, and would not have any one know it; yet he could not be hid. 25 But immediately a woman, whose little daughter was possessed by an unclean spirit, heard of him, and came and fell down at his feet. 26 Now the woman was a Greek, a Syrophoenician by birth. And she begged him to cast the demon out of her daughter. 27 And he said to her, “Let the children first be fed, for it is not right to take the children’s bread and throw it to the dogs.” 28 But she answered him, “Yes, Lord; yet even the dogs under the table eat the children’s crumbs.” 29 And he said to her, “For this saying you may go your way; the demon has left your daughter.” 30 And she went home, and found the child lying in bed, and the demon gone.

Thứ Năm      13-2            Quỷ đã rời khỏi con gái bà

 

Mc 7,24-30

24 Đức Giê-su đứng dậy, rời nơi đó, đến địa hạt Tia. Người vào một nhà nọ mà không muốn cho ai biết, nhưng không thể giấu được.25 Thật vậy, một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Người, liền vào sấp mình dưới chân Người.26 Bà là người Hy-lạp, gốc Phê-ni-xi thuộc xứ Xy-ri. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà.27 Người nói với bà: “Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.”28 Bà ấy đáp: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ con.”29 Người nói với bà: “Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi.”30 Về đến nhà, bà thấy đứa trẻ nằm trên giường và quỷ đã xuất.

Meditation: 

Do you ever feel “put-off” by the Lord? This passage describes the only occasion in which Jesus ministered outside of Jewish territory. (Tyre and Sidon were fifty miles north of Israel and still exist today in modern Lebanon.) A Gentile woman – an outsider who was not a member of the chosen people – puts Jesus on the spot by pleading with him to show mercy to her daughter who was tormented with an evil spirit. At first Jesus seemed to pay no attention to her, and this made his disciples feel embarrassed. Jesus very likely did this not to put the woman off, but rather to test her sincerity and to awaken faith in her.

The Lord shows mercy to those who seek him

What did Jesus mean by the expression “throwing bread to the dogs”? The Jews often spoke of the Gentiles with arrogance and insolence as “unclean dogs” since the Gentiles were excluded from God’s covenant and favor with Israel. For the Greeks the “dog” was a symbol of dishonor and was used to describe a shameless and audacious woman. Matthew’s Gospel records the expression do not give dogs what is holy (Matthew 7:6). Jesus, no doubt, spoke with a smile rather than with an insult because this woman immediately responds with wit and faith – “even the dogs eat the crumbs”.

Love conquers with persistent trust and faith

Jesus praises a Gentile woman for her persistent faith and for her affectionate love. She made the misery of her child her own and she was willing to suffer rebuff in order to obtain healing for her loved one. She also had indomitable persistence. Her faith grew in contact with the person of Jesus. She began with a request and she ended on her knees in worshipful prayer to the living God. No one who ever sought Jesus with faith – whether Jew or Gentile – was refused his help. Do you seek Jesus with expectant faith?

“Lord Jesus, your love and mercy knows no bounds. May I trust you always and never doubt your loving care and mercy. Increase my faith in your saving help and deliver me from all evil and harm.”

Suy niệm:

Có bao giờ bạn cảm thấy bị Thiên Chúa “bỏ rơi” không? Đoạn Tin mừng này nói đến một lần duy nhất Đức Giêsu đi truyền giáo bên ngoài vùng đất Do thái. (Thành Tia và Siđon cách xa 50 dặm về phía Bắc Israel, và ngày nay vẫn còn trong vùng đất Libăng hiện đại). Một người phụ nữ ngoại giáo – một người ngoài không phải thành viên trong dân được tuyển chọn – đặt để  Đức Giêsu vào tình huống khó xử là cầu xin Người tỏ lòng thương xót với con gái bà, đang bị thần dữ hành hạ. Lúc đầu Đức Giêsu xem ra không chú ý tới bà ta, và điều này khiến cho các môn đệ cảm thấy xấu hổ. Đức Giêsu làm điều này để thử thách lòng tin của bà để đánh thức lòng tin nơi bà.

Chúa tỏ lòng thương xót với ai tìm kiếm Người

Đức Giêsu có ý gì khi Người dùng câu nói “ném bánh cho chó”? Người Do thái thường gọi người dân ngoại với vẻ kiêu ngạo và xấc láo như là “những con chó dơ bẩn” bởi vì dân ngoại bị loại trừ khỏi giao ước và ơn sủng của Thiên Chúa với dân Israel. Đối với người Hylạp, hạn từ “chó” là một biểu tượng bất kính và thường để mô tả một người đàn bà lăng loàn và trơ trẽn. Tin mừng Matthêu nói đến thành ngữ này: đừng đưa vật thánh cho chó (Mt 7,6). Rõ ràng, Đức Giêsu nói với một nụ cười hơn là sự khinh bỉ, bởi vì người đàn bà này ngay lập tức đã đáp lại với lòng xác tín “thậm chí con chó cũng được ăn những mảnh bánh vụn”.

Tình yêu chế ngự bởi lòng tin cậy bền bỉ

Đức Giêsu ca ngợi lòng tin và tình yêu của người đàn bà ngoại giáo này. Bà có lòng trắc ẩn với con ruột của mình, và bà sẵn sàng chịu xua đuổi để con gái yêu dấu của bà được chữa lành. Bà cũng có sự kiên trì không khuất phục. Lòng tin của bà lớn lên trong khi tiếp xúc với con người Giêsu. Bà khởi đầu với một lời thỉnh cầu và bà đã quỳ gối kết thúc với lời cầu nguyện tôn vinh Thiên Chúa hằng sống. Không có ai chạy tới Đức Giêsu với lòng tin, cho dù đó là Do thái hay dân ngoại, mà bị từ chối không giúp đỡ. Bạn có tìm kiếm Đức Giêsu với lòng tin kiên vững không?

 

Lạy Chúa Giêsu, tình yêu và lòng thương xót của Chúa không bờ bến. Chớ gì con luôn luôn tin tưởng và không bao giờ nghi ngờ sự quan tâm và thương xót yêu thương của Chúa. Xin gia tăng lòng tin của con trong sức mạnh giải thoát của Chúa, và xin cứu con thoát khỏi mọi sự dữ và hiểm nguy.

Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu – chuyển ngữ

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây