Thứ Năm tuần 30 thường niên.
"Không lẽ một tiên tri phải giết chết ngoài thành Giêrusalem?"
Lời Chúa: Lc 13, 31-35
Trong ngày ấy, có mấy người biệt phái đến gần thưa Chúa Giêsu rằng: "Xin Thầy lên đường và đi khỏi đây, vì Hêrôđê toan giết Thầy".
Người trả lời: "Các ông hãy đi nói với con cáo đó rằng: "Đây Ta trừ quỷ và chữa lành bệnh tật hôm nay và ngày mai, rồi ngày thứ ba Ta hoàn tất cuộc đời. Nhưng hôm nay, ngày mai và ngày hôm sau nữa, Ta còn phải đi đường, vì không lẽ một tiên tri bị giết chết ngoài thành Giêrusalem".
"Ôi Giêrusalem, Giêrusalem! Ngươi giết hại các tiên tri và ném đá những người đã được sai đến cùng ngươi. Đã bao lần Ta muốn tụ họp con cái ngươi, như gà mẹ ấp ủ gà con dưới cánh, thế mà ngươi đã không muốn. Thì đây, nhà các ngươi sẽ bị bỏ hoang vu. Nhưng Ta bảo cho các ngươi hay: Các ngươi sẽ không còn xem thấy Ta, cho đến khi các ngươi sẽ nói rằng: "Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến!"
Suy Niệm 1: Hôm nay, ngày mai
Suy niệm:
Sống là bước đi mỗi ngày trong cuộc hành trình, phiêu lưu.
Hơn ai hết Đức Giêsu đã sống phận người của mình như thế.
Cuộc sống nay đây mai đó, không chỗ tựa đầu.
Cuộc sống bấp bênh, sống nhờ lòng tốt của người khác.
Hơn thế nữa, cuộc sống này còn bị đe dọa bởi quyền bính đạo đời.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, vài người Pharisêu báo tin cho Đức Giêsu
về việc tiểu vương Hêrôđê muốn giết Ngài (c. 31).
Họ khuyên Ngài nên ra khỏi vùng đất dưới quyền của Hêrôđê,
vì chính ông này đã giết ngôn sứ Gioan Tẩy giả.
Đức Giêsu lộ vẻ ung dung, không sợ hãi gì.
Ngài gọi Hêrôđê là con cáo, một con vật ranh mãnh quỷ quyệt (c. 32).
Đe dọa của ông ta không làm Ngài chùn bước.
Ngài vẫn tiếp tục làm điều đã làm như trừ quỷ và chữa bệnh.
Hôm nay, ngày mai, ngày mốt vẫn cứ như thế.
“Tôi phải tiếp tục đi” (c. 33).
Đức Giêsu biết rất rõ mình đang đi đâu và đến đâu.
Ngài sẽ tiếp tục lên đường, không phải vì sợ quyền lực của Hêrôđê,
nhưng vì Ngài chấp nhận ở dưới quyền của Thiên Chúa.
Ngài hướng tới Giêrusalem, nơi nhiều ngôn sứ đã chịu bách hại.
Đức Giêsu ý thức mình là một ngôn sứ của Thiên Chúa.
Số phận của Ngài cũng chẳng hơn gì bao ngôn sứ khác.
Cái chết đang chờ đợi Ngài ở Giêrusalem.
Giêrusalem là nơi đáng sợ, nhưng cũng là nơi đáng thương.
Đức Giêsu đã âu yếm gọi hai lần: “Giêrusalem, Giêrusalem!”
Ngài tự ví mình như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh.
“Đã bao lần Ta muốn… nhưng các ngươi lại không muốn” (c. 34).
Một tình yêu bị từ chối nên thốt lên những lời thở than.
Vị ngôn sứ Giêsu phải dừng bước khi con người khép lòng mình lại.
Án phạt đến từ thái độ từ khước của con người,
giống như đàn gà con không để cho gà mẹ chở che dẫn dắt.
“Nhà các ngươi sẽ bị bỏ mặc cho các ngươi” (c. 35).
Thiên Chúa bỏ đền thờ, bỏ thành thánh Giêrusalem mà đi,
để mặc cho quân thù vây hãm và tiêu hủy.
Nhưng rồi sẽ đến ngày Đức Giêsu trở lại trong vinh quang.
Lúc ấy mọi người sẽ tung hô: Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến.
Chúng ta cũng có sứ mạng làm ngôn sứ như Đức Giêsu.
Những đe dọa, đụng chạm đến an toàn là điều không tránh khỏi.
Nhưng chúng ta vẫn được mời gọi đi đến cùng con đường của mình,
với một tinh thần bất khuất, không gì lay chuyển.
Vẫn phải trung thành với việc được Thiên Chúa giao,
dù điều đó dẫn ta đến với cái chết.
Trước một Giêrusalem thù nghịch, xin có được đảm lược của Giêsu.
Trước một Giêrusalem từ khước, xin có được lòng nhân hậu.
Để trái tim chúng ta biết kết hợp đảm lược với lòng nhân.
Cầu nguyện:
Lạy các thánh tử đạo Việt Nam,
các ngài đã dám sống đến cùng ơn gọi Kitô hữu
trong một hoàn cảnh khó khăn nguy hiểm.
Sự hy sinh của các ngài
cho thấy tình yêu mạnh hơn sự chết
và chết là cửa mở vào cõi sống bất diệt.
Dù mang phận người yếu đuối,
nhưng nhờ ơn Chúa đỡ nâng,
các ngài đã chiến thắng khải hoàn.
Xin cầu cho chúng con là con cháu các ngài
biết can trường sống đức tin của bậc cha anh
trong một thế giới vắng bóng Thiên Chúa,
biết nhiệt thành làm chứng về tình yêu
bằng một đời hiến thân phục vụ.
Ước gì ngọn lửa đức tin
mà các ngài đã thắp lên
bằng cuộc sống và cái chết,
được bừng tỏa trên Tổ quốc Việt Nam.
Ước gì máu thắm của các ngài
thấm vào mảnh đất quê hương
để công cuộc truyền giáo sinh nhiều hoa trái.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Suy Niệm 2: TÌNH YÊU CHIẾN THẮNG
(TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)
Chúa Giê-su tiến hành cuộc chiến chống ma quỉ, xác thịt, thế gian. Ma quỉ, xác thịt, thế gian cũng toa rập nhau chống lại Chúa. Nhưng Chúa không sợ hãi. Vì tình Chúa yêu thương con người quá lớn lao. Chúa muốn giang rộng vòng tay ôm ấp che chở con người: “Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem! Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Đã bao lần Ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu”. Dù bị các thế lực ma quỉ âm mưu giết chết, Chúa vẫn không sợ hãi. Với tình yêu lớn lao, Chúa quan tâm lo lắng cho con người hơn cho sinh mạng của riêng mình: “Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, và ngày thứ ba tôi hoàn tất. Tuy nhiê, hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ mà chết ngoài thành Giê-ru-sa-lem thì không được”.
Hôm nay con cái Chúa vẫn phải tiếp tục tiến hành cuộc chiến. Ma quỉ, xác thịt, thế gian vẫn toa rập nhau đàn áp con cái Chúa. Nhưng thánh Phao-lô khích lệ ta đừng sợ vì chúng ta sẽ thắng nhờ tình yêu Chúa Ki-tô. Tình yêu Chúa sẽ ở với chúng ta, nâng đỡ chúng ta. “Đúng thế, tôi tin chắc rằng: cho dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào, trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thụ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta” (năm lẻ).
Cuộc chiến rất khốc liệt vì chúng ta phải chiến đấu với loài quỷ dữ. Nhưng thánh nhân khuyên nhủ ta đừng sợ. Hãy mang lấy vũ khí của Thiên Chúa, Ta chắc sẽ thắng. “Vì chúng ta chiến đấu không phải với phàm nhân, nhưng là với những quyền lực thần thiêng, với những bậc thống trị thế giới tối tăm này, với những thần linh quái ác chốn trời cao. Bởi đó, anh em hãy nhận lấy toàn bộ binh giáp vũ khỉ của Thiên Chúa; như thế, anh em có thể vận dụng toàn lực để đối phó và đứng vững trong ngày đen tối”. Vù khí đó là “lưng thắt đai chân lý, mình mặc áo giáp là sự công chính, chân đi gày là lòng hăng say loan báo Tin Mừng bình an; hãy luôn cầm khiên mộc là đức tin, nhờ đó anh em sẽ có thể dập tắt mọi tên lửa của ác thần. Sau cùng, hãy đội mũ chiến là ơn cứu độ và cầm gươm của Thần Khí ban cho, tức là Lời Thiên Chúa” (năm chẵn).
Tạ ơn Chúa vì yêu thương con mà sẵn sàng chịu chết. Xin cho con tin vào tình yêu của Chúa để đứng vững trong cuộc chiến với bóng đêm tội lỗi.
Suy Niệm 3: Giờ Chúa Viếng Thăm
Một diễn giả thuyết trình cho các bậc phụ huynh về thái độ phải luôn thông cảm với con cái, nhất là khi chúng còn nhỏ. Diễn giả vừa dứt lời, thì có một người mẹ phát biểu ý kiến: "Trong bài thuyết trình, ông đã nhiều lần nhắc đến những sai sót của cha mẹ không đủ kiên nhẫn để tỏ ra thông cảm với con cái. Phần tôi thì có kinh nghiệm ngược lại: tôi luôn luôn tìm cách thông cảm với con cái, nhưng chẳng những chúng không nghe lời tôi, mà còn chống lại tôi. Xin ông vui lòng cho chúng tôi biết phải làm gì nữa để con cái nghe lời chúng tôi".
Kinh nghiệm của người mẹ trên đây có thể giúp chúng ta hiểu thêm phần nào tâm tình của Chúa Giêsu đối với người Do thái và, đối với thành Giêrusalem như được ghi lại trong Tin Mừng hôm nay. Ðó là tâm tình yêu thương của Chúa trước sự khước từ của dân Chúa. Tác giả Gioan đã đưa ra nhận định chung về cuộc đời của Chúa Giêsu: "Ngài đã đến nơi nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận". Con người là tạo vật của Thiên Chúa, nhưng lại có quyền tự do từ chối Ngài, đó là cái bi thảm của cuộc đời.
Chúng ta sẽ càng cảm thông với những tâm tình của Chúa Giêsu, khi chúng ta biết rằng lúc đó Ngài đang tiến về Giêrusalem, tiến đến gần giây phút thực hiện cuộc Vượt qua của Ngài để đem ơn cứu rỗi cho mọi người, nhưng cũng chính lúc đó sự chống đối của các kẻ thù Chúa mỗi lúc một gia tăng. Những người Biệt phái, Luật sĩ, Tư tế trong dân, đang tìm cách loại trừ Chúa, ngay cả vua Hêrôđê Antipas cũng không ưa thích gì Ngài, chính ông ra lệnh chặt đầu Gioan Tẩy giả, đó là điềm không tốt cho Chúa Giêsu lúc đó đang có mặt trên phần đất thuộc thẩm quyền của ông.
Tuy nhiên, sự độc ác của con người không thể làm cho Thiên Chúa không yêu thương con người. Trái lại, Thiên Chúa đã chấp nhận trở nên yếu hèn, bị khinh chê, Ngài vẫn yêu thương con người và yêu thương cho đến chết trên Thập giá. Tuy nhiên, cái chết của Chúa Giêsu không phải là một chiến bại vĩnh viễn, bởi vì rồi đây con người sẽ trở lại nhìn nhận Thiên Chúa. Lời tiên báo của Chúa Giêsu hé mở cho chúng ta thấy viễn tượng hy vọng: "Các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa, cho đến lúc các ngươi nói: chúc tụng Ðấng ngự đến nhân danh Chúa". Ðây không chỉ là lời tiên tri về cuộc khải hoàn của Ngài vào thành Giêrusalem, nhưng còn là lời tiên tri về cuộc chiến thắng cuối cùng của Ngài vào thời cánh chung, khi Thiên Chúa là tất cả trong mọi sự.
Chúng ta hãy khiêm tốn nhận ra những giờ phút của ân sủng Chúa đến viếng thăm chúng ta. Ước gì chúng ta cảm nghiệm được tình yêu dịu dàng của Chúa để có thể nói lên lời tri ân chúc tụng Chúa.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Suy Niệm 4: Ý Định Của Thiên Chúa Bất Di Dịch
“Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem! ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Đã bao lần ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu.” (Lc. 13, 34)
Ngay từ đầu cuộc sống công khai của Đức Giêsu thành Na-gia-rét, người ta đã tìm cách giết Người. Giờ của Người chưa đến. Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Người đi qua đất của Hê-rô-đê mới giết Gio-an tẩy giả. Có mấy người báo cho Đức Giêsu phải nhanh chóng rời bỏ đây ngay vì Hê-rô-đê đang muốn giết Người.
Vua chúa thế gian chẳng thay đổi được gì
Dân Na-gia-rét cũng như Hê-rô-đê không thể giết được Đức Giêsu. Hôm nay và ngày mai là thời giờ bày tỏ quyền phép và tình yêu của Thiên Chúa. “Tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật”, không gì có thể ngăn cản được Đức Giêsu thi hành thánh ý Thiên Chúa. Người đi theo con đường đưa tới cái chết hy sinh để hoàn tất nhiệm vụ của Người. Người không tìm cách trốn thoát, mà tự ý chấp nhận cái chết vì chính Người có quyền cho đi sự sống và lấy lại. Lời chứng của Người phải được loan truyền tới Giê-ru-sa-lem, vì Người là ngôn sứ và phải chịu chung số phận với các ngôn sứ. Hê-rô-đê không thể quyết định bắt Người chịu chết. Chính Người quyết định về ngày giờ. Sự đe dọa của Hê-rô-đê chỉ đáng giục sọt rác. “Các ngươi hãy đi nói với con cáo ấy!”
Giê-ru-sa-lem trung thành với cái bất trung
Lịch sử của Giê-ru-sa-lem là luôn luôn từ chối ý định của Thiên Chúa tới cùng. Dân Do thái đã bất trung với Thiên Chúa từ lâu đời. Các ngôn sứ đều cảnh cáo nhiều lần về sự bất trung đó và đều thất bại nặng nề. Nhiều lần Thiên Chúa đã phạt họ, từ bỏ đền thờ và trao nộp cho quân thù phá hủy.
Chính Đức Giêsu đã kêu gọi dân thành Giê-ru-sa-lem trở về kẻo không kịp. Họ vẫn bất trung, con tim họ chai đá và từ chối lắng nghe lời cảnh báo. Họ khinh chê quà tặng cứu độ, sự che chở và lòng thương xót của Thiên Chúa. Giờ đây, gần đến hồi kết thúc, Thiên Chúa sẽ bỏ mặc nhà Gia-cóp và dân Do thái không còn thấy Người nữa cho đến ngày phán xét. Ngày đó Ngài chỉ đón tiếp kẻ nào đến nhân danh Chúa Giêsu mà thôi.
RC
Suy Niệm 5: THIÊN CHÚA LÀ TÌNH YÊU (Lc 13, 31-35)
Khi được hỏi: Thiên Chúa là Đấng nào? Hẳn không có câu trả lời nào trọn vẹn và ý nghĩa cho bằng lời khẳng định của thánh Gioan: “Thiên Chúa là tình yêu” (1 Ga 4, 16).
Thật vậy, bản chất Thiên Chúa là tình yêu, vì thế, nhiều lần và nhiều cách, Thiên Chúa đã thể hiện tình yêu của Người cho nhân loại ngang qua sự chăm sóc, quan phòng của Người dành cho ta.
Có những lúc, Thiên Chúa được ví như người cha răn dạy con cái; như người mẹ yêu thương, an ủi, vỗ về; như người chồng yêu thương vợ; như người bạn luôn đồng hành...
Hôm nay, qua bài Tin Mừng, Đức Giêsu làm toát lên hình ảnh của một Vị Thiên Chúa yêu thương con người như: “Gà mẹ ấp ủ gà con dưới cánh”. Quả thật, Thiên Chúa luôn bao bọc chở che chúng ta dưới bóng cánh của Người lúc mưa, lúc nắng, khi bão tố, hay khi bị kẻ thù tấn công. Người yêu thương ta bằng một tình yêu trọn vẹn. Người đã cho đi tất cả, kể cả người Con Một duy nhất chính là Đức Giêsu. Khi Đức Giêsu đến, Ngài đã thi hành sứ vụ của Chúa Cha trong tình yêu. Ngài đã yêu thương họ đến cùng và đã chết vì yêu.
Tuy nhiên, vì hiềm khích, tham lam và kiêu ngạo, con người vẫn đắm chìm trong tội, nên không thể nhận ra tình yêu của Thiên Chúa dành cho mình. Họ đã bị một lớp mây mù dày đặc của tội lỗi làm cho mắt họ không còn phân biệt được tốt - xấu. Hay đôi khi nhận ra, nhưng vì miếng cơm, manh áo, vì danh dự, vì chức quyền, họ đã nhắm mắt trước tình yêu của Ngài, và đã đi ngược lại với tiếng Lương Tâm.
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy sống trong tâm tình của những người con đã được Thiên Chúa yêu thương. Nhận ra tình yêu của Người và chia sẻ tình yêu đó cho người khác. Khi đã lựa chọn Chúa là mục đích, lẽ sống, thì cũng đón nhận những lời giáo huấn dạy dỗ của Ngài như khuôn vàng thước ngọc, thi hành luật Chúa trong lòng mến. Tránh tình trạng như Hêrôđê luôn tìm cách loại trừ Đức Giêsu chỉ vì những điều tốt đẹp Ngài đã làm, hay như những người Pharisêu, vì sợ phiền hà, liên lụy, hay vì không chấp nhận chân lý của tình thương mà đã lợi gió bẻ măng, tiếp tay cho sự gian ác để đồng lõa loại bỏ Đức Giêsu.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho mỗi chúng con biết cảm nghiệm được tình yêu mà Chúa dành cho chúng con. Đồng thời luôn sống trong tình yêu đó bằng việc đón nhận Chúa như lẽ sống của cuộc đời và chia sẻ tình yêu đó cho người khác. Amen.
Ngọc Biển SSP
SUY NIỆM:
1. Vua Hê-rô-đê và “Con Cáo”
Vua Hê-rô-đê đã chém đầu thánh Gioan Tẩy Giả và giờ đây, theo những người Pha-ri-sêu, nhà vua lại còn muốn giết cả Đức Giê-su nữa!
Có mấy người Pha-ri-sêu đến thưa Đức Giê-su rằng: « Xin ông đi ra khỏi đây, vì vua Hê-rô-đê đang muốn giết ông! » (c. 31)
Tuy nhiên, thái độ của vua Hê-rô-đê đối với Đức Giê-su phức tạp hơn nhiều. Thực vậy, sau khi đã giết thánh Gio-an, nhà vua phân vân về căn tính của Đức Giê-su và tìm cách để gặp Người: « Ông Gio-an, nhà vua nói, chính ta đã chém đầu rồi! Vậy thì ông này là ai mà ta nghe đồn những chuyện như thế? » Rồi ông tìm cách gặp Đức Giê-su (x. Lc 9, 7-9). Chính vì thế, trong cuộc Thương Khó, vua Hê-rô-đê đã rất vui mừng khi thấy Đức Giê-su, được giải tới từ dinh tổng trấn Philatô. Và như tất cả chúng ta đều biết, nhà vua không kết án tử Đức Giê-su, nhưng muốn thấy Ngài làm vài phép lạ ! (x. Lc 23,8-12)
Ngày nay, vẫn còn những người như thế, đến với Chúa hay các thần linh chỉ vì muốn có các phép lạ, đáp ứng nhu cầu của mình. Thần này không linh, thì quay sang thần khác, thậm chí chế giễu thần linh. Nhưng Hê-rô-đê, những người đương thời và chính các môn đệ, cũng như loài người chúng ta hôm nay chỉ thấy được một Đấng Cứu Thế sống đến cùng thân phận của một Ngôn Sứ, của loài người và của từng người chúng ta. Nhưng đó lại là con đường dẫn đến sự sống.
Đúng là vua Hê-rô-đê đã không kết án Đức Giê-su, nhưng trong cuộc Thương Khó, ông không quan tâm gì đến hoàn cảnh của Đức Giê-su và thi hành bổn phận quan án, ông chỉ muốn làm thỏa mãn sự tò mò của mình mà thôi. Điều ông quan tâm là thấy các phép lạ, chứ không phải là chính ngôi vị của Đức Giê-su, không phải là ơn tha thứ, ý nghĩa cuộc sống, sự sống và niềm vui mà Người sẽ mang lại cho ông. Vì thế, ông chỉ coi Đức Giê-su là người diễn trò mới lạ. Nghiêm trọng hơn, ông là nhà vua, nhưng ông chẳng quan tâm gì đến việc xử án. Ông chỉ tò mò đi tìm những thú vui mới lạ; nên khi không được Đức Giê-su đáp ứng, ông quay ra dùng Đức Giê-su làm trò tiêu khiển, khinh dễ, chế diễu ngài; cuối cùng, giao Đức Giê-su lại cho Philatô một cách vô trách nhiệm.
Giao Đức Giê-su lại cho Philatô và đám đông đang tố cáo và gào thét đòi đóng đinh Người, chính là “mượn đao giết người”. Chính vì thế, Đức Giê-su gọi ông là “Con Cáo”! Ai cũng có nhân tính, được dựng nên theo hình ảnh của Thiên Chúa, nhưng lại có người tự biến mình thành con thú, nghĩa là sống theo thú tính !
2. Hoàn tất lịch sử cứu độ
Một đàng, Sự Dữ hành động nơi những con người cụ thể, nơi vua Hê-rô-đê và sau này nơi rất nhiều người khác, nhưng đàng khác, kế hoạch cứu độ vẫn được thực hiện và hoàn tất. Thực vậy, Đức Giê-su đang ở trên đường đi Giêrusalem, và chính tại đó, Người sẽ nộp mình cho sự dữ để cho Kinh Thánh, nghĩa là lịch sử cứu độ, được hoàn tất:
Tuy nhiên, hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ mà chết ngoài thành Giê-ru-sa-lem thì không được. (c. 33)
Thật vậy, về cuộc Thương Khó và Phục Sinh, Đức Giê-su không chỉ loan báo nhưng còn dạy các môn đệ (x. Mc 6, 31-33); và chúng ta có thể hiểu lời này của Người dưới ánh sáng của mầu nhiệm Vượt Qua: « Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất ».
Như thế, những gì sẽ xảy ra cho Ngài không chỉ thuộc bình diện số phận phải đón nhận, nhưng còn là một lựa chọn, một kế hoạch, một mặc khải tuyệt đỉnh của Thiên Chúa. Thật vậy, nơi cuộc Thương Khó và Thập Giá, Đức Ki-tô mặc khải sự dữ đang hoành hành nơi con người và cách Thiên Chúa chiến thắng sự dữ; mặc khải về thân phận con người: hành trình làm người không phải là hình phạt và cũng không phải là con đường dẫn đến sự chết, nhưng là đến sự sống, ngang qua sự chết; mặc khải lòng thương xót của Thiên Chúa đối với con người tội lỗi và ban ơn chữa lành, và bày tỏ sự thương cảm của Thiên Chúa đối với thân phận con người, như thánh Phao-lô xác tín :
Cho dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào, trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thọ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta (Rm 8, 38-39).
Con đường Thương Khó của Đức Ki-tô mang dáng vẻ bề ngoài là « điên rồ và sỉ nhục ». Nhưng chúng ta lại được Thiên Chúa tuyển chọn để nhận ra đó là «sự khôn ngoan và sức mạnh» của Thiên Chúa, từ đó khát khao mặc lấy tâm tình của Đức Giê-su trong thử thách, đau khổ và tai họa:
– Nhờ Người, với Người và trong Người, trong thử thách, đau khổ và tai họa, chúng ta tín thác nơi tình yêu muôn ngàn đời của Thiên Chúa, thay vì kêu trách, vì xác tín rằng “Đường của Chúa băng qua biển rộng, lối của Người rẽ nước mênh mông” (Tv 77, 20) và “muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương” (Tv 136).
– Nhờ Người, với Người và trong Người, trong thử thách, đau khổ và tai họa, chúng ta được mời gọi bày tỏ khuôn mặt đích thực của Thiên Chúa, là tuyệt đối hiền lành và khiêm nhường (x. Mt 11, 28-30).
– Và nhờ Người, với Người và trong Người, chúng ta sống sự sống mới ngay trong thử thách, đau khổ và tai họa, ngang qua sự tự do nội tâm đối với Sự Dữ và tất cả những gì liên quan đến Sự Dữ, đó là sự vô ơn, nghi ngờ, ham muốn, ghen tị, bạo lực….. Giống như những người trẻ mời gọi toàn thể tạo vật và loài người cùng ca tụng Chúa ngay trong thử thách “lò lửa” (x. Đn 3, 57-90).
3. Gà mẹ tập họp gà con dưới cánh
Bài Tin Mừng kết thúc với lời than của Đức Giê-su đối với Giê-ru-sa-lem; và lời than này thật là triệt để: “Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem! Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi!” Đức Giê-su mặc khải sự thật về Giêrusalem, vốn là thành đô, được ưu ái tuyển chọn cách đặc biệt, để chữa lành và mời gọi hoán cải.
Xin cho lời của Đức Giê-su về Giêrusalem đụng chạm đến mọi thành đô, mọi cộng đồng và mọi người, trong đó có chúng ta hôm nay, để chúng ta có thể nhạy bén với sự hiện diện của Chúa, sự viếng thăm của Chúa. Nếu không chúng ta sẽ “bị bỏ mặc”; hay đúng hơn, chính loài người chúng ta đã lựa chọn bỏ mặc Chúa rồi, và Chúa tôn trọng sự lựa chọn của chúng ta, như lời Thánh Vịnh trong giờ Kinh Sáng diễn tả :
Nhưng dân Ta đã chẳng nghe lời,
Ít-ra-en nào đâu có chịu.
Ta đành mặc họ lòng chai dạ đá,
muốn đi đâu thì cứ việc đi!
(Tv 81, 12-13)
Nơi Đức Giê-su Ki-tô, Thiên Chúa đến tìm kiếm chúng ta, như gà mẹ mong muốn tập họp gà con của mình dưới cánh, để cho chúng ta ngay hôm nay, mỗi ngày và suốt đời, nhận ra Người và hát vang: « Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa! »
Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc
Thursday (October 29): “Blessed is he who comes in the name of the Lord!”
Scripture: Luke 13:31-35 31 At that very hour some Pharisees came, and said to him, “Get away from here, for Herod wants to kill you.” 32 And he said to them, “Go and tell that fox, `Behold, I cast out demons and perform cures today and tomorrow, and the third day I finish my course. 33 Nevertheless I must go on my way today and tomorrow and the day following; for it cannot be that a prophet should perish away from Jerusalem.’ 34 O Jerusalem, Jerusalem, killing the prophets and stoning those who are sent to you! How often would I have gathered your children together as a hen gathers her brood under her wings, and you would not! 35 Behold, your house is forsaken. And I tell you, you will not see me until you say, `Blessed is he who comes in the name of the Lord!'” |
Thứ Năm 29-10 Chúc tụng Ðấng ngự đến nhân danh Ðức Chúa!
Lc 13,31-35 (31) Cũng vào giờ ấy, có mấy người Pharisêu đến thưa Ðức Giêsu rằng: “Xin ông đi ra khỏi đây, vì vua Hêrôđê đang muốn giết ông!” (32) Người bảo họ: “Các ông hãy đi nói với con cáo ấy thế này: “Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất. (33) Tuy nhiên, hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ mà chết ngoài thành Giêrusalem thì không được.(34) “Giêrusalem, Giêrusalem! Người giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Ðã bao lần Ta muốn tập hợp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập hợp gà con dưới cánh, mà các người không chịu. (35)Thì này, nhà các người sẽ bị bỏ mặc cho các người. Mà Ta nói cho các người hay: các người sẽ không còn thấy Ta nữa cho đến thời các người nói:‘Chúc tụng Ðấng ngự đến nhân danh Ðức Chúa!’” |
Meditation:
When your security is threatened and danger strikes do you flee or stand your ground? When King Herod, the ruler of Galilee, heard that thousands of people were coming to Jesus, he decided it was time to eliminate this threat to his influence and power. That is why some of the Pharisees warned Jesus to flee from the wrath of Herod. Jesus, in turn, warned them that they were in greater spiritual danger of losing both soul and body to hell (Matthew 10:28) if they refused to listen to God and to his messengers the prophets (Luke 13:34). Like John the Baptist and all the prophets who preceded him, Jesus posed a threat to the ruling authorities of his day. Do not fear those who oppose God Jesus went so far as to call Herod a fox. What did he mean by such an expression? The fox was regarded as the slyest of all animals and one of the most destructive as well. Any farmer will tell you how difficult it is to get rid of foxes who under the cover of night steal and destroy. The fox became a symbol of what was worthless, insignificant, and destructive. It takes great courage to stand up and openly oppose a tyrant. Jesus knew that he would suffer the same fate as the prophets who came before him. He not only willingly exposed himself to such danger, but he prayed for his persecutors and for those who rejected the prophets who spoke in God’s name. Do you pray for your enemies and for those who oppose the Gospel message today?
Jesus came to set people free from sin and to give them new life Jesus contrasts his desire for Jerusalem – the holy city and temple of God – with Jerusalem’s lack of desire for him as their long-expected Messiah. Jesus compares his longing for Jerusalem with a mother hen gathering her chicks under her protective wings. Psalm 91 speaks of God’s protection in such terms: He will cover you with his pinions, and under his wings you will find refuge (Psalm 91:4). Jesus willingly set his face toward Jerusalem, knowing that he would meet certain betrayal, rejection, and death on a cross. His death on the cross, however, brought about victory and salvation, not only for the inhabitants of Jerusalem, but for all – both Jew and Gentile – who would accept Jesus as their Lord and Savior. Open the door of your heart to the Lord Jesus Jesus’ prophecy is a two-edged sword, pointing to his victory over sin and death and foretelling the destruction of Jerusalem and the dire consequences for all who would reject him and his saving message. While the destruction of Jerusalem’s temple was determined – it was razed by the Romans in 70 A.D. – there remained for its inhabitants a narrow open door leading to deliverance. Jesus says: I am the door; whoever enters by me will be saved (John 10:9). The Lord Jesus opens the way for each of us to have direct access to God who adopts us as his children and who makes his home with us. Do you make room for the Lord in your life? The Lord is knocking at the door of your heart (Revelations 3:20) and he wishes to enter into a close personal relationship with you. Receive him who is the giver of expectant faith, unwavering hope, and undying love. And long for the true home which God has prepared for you in his heavenly city, Jerusalem (Revelations 21:2-4). “Lord Jesus, I place all my trust and hope in you. Come make your home with me and take possession of my heart and will that I may wholly desire what is pleasing to you. Fill my heart with love and mercy for others that I may boldly witness to the truth and joy of the gospel through word and example, both to those who accept it and to those who oppose it.” |
Suy niệm:
Khi sự an toàn của bạn bị đe dọa và sự nguy hiểm ập tới, bạn bỏ chạy hay đứng yên? Khi vua Hêrôđê, nhà cầm quyền Galilê, nghe nhiều người đến với Chúa Giêsu, ông đã quyết định đã đến lúc loại trừ mối đe dọa này đối với ảnh hưởng và quyền lực của mình. Đó là tại sao một số người Pharisêu đã cảnh báo Đức Giêsu chạy trốn khỏi cơn thịnh nộ của Hêrôđê. Trái lại, Đức Giêsu đã cảnh báo họ rằng họ đang ở trong sự nguy hiểm thiêng liêng lớn hơn về việc đánh mất cả hồn lẫn xác nếu họ từ chối lắng nghe Thiên Chúa và các sứ điệp của các ngôn sứ. Giống như Gioan tẩy giả và tất cả các ngôn sứ đi trước Người, Đức Giêsu đã đưa ra lời đe dọa cho nhà cầm quyền vào thời đó.
Đừng sợ những ai chống lại Thiên Chúa Đức Giêsu đi tới mức gọi vua Hêrôđê là con cáo. Người có ý nói gì bằng câu thành ngữ như vậy? Con cáo được coi là loài thú ranh mãnh nhất trong tất cả thú vật và cũng là một trong những loài vật phá hoại nhất. Bất cứ người nông dân nào cũng có thể nói cho bạn biết thật khó khăn biết bao để lọai trừ những con cáo, ẩn núp dưới đêm tối để trộm cướp và phá hoại. Con cáo trở nên một trong những biểu tượng của những gì vô giá trị, không ý nghĩa, và phá hoại. Nó đòi hỏi sự can đảm lớn lao để đứng dậy và chống đối công khai với tên bạo chúa. Đức Giêsu biết rằng Người sẽ phải chịu đau khổ, cùng chung số phận các ngôn sứ, những người đã đến trước Người. Người không chỉ sẵn sàng đặt mình vào sự nguy hiểm như thế, mà Người còn cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi mình và cho những ai chống lại các ngôn sứ, những người nói nhân danh Thiên Chúa. Bạn có cầu nguyện cho những kẻ thù của mình, và cho những ai chống lại Tin mừng ngày nay không? Đức Giêsu đến để giải thoát con người khỏi tội lỗi và ban cho họ sự sống mới Đức Giêsu đối chiếu ước muốn của mình dành cho Giêrusalem – thành thánh và đền thờ Thiên Chúa – với sự thiếu lòng ao ước của Giêrusalem dành cho Người như sự mong chờ Đấng Mêsia từ lâu. Đức Giêsu so sánh lòng ước muốn của mình cho Giêrusalem với gà mẹ ấp ủ con dưới cánh. Thánh vịnh 91 nói về sự bảo vệ của Thiên Chúa như sau: Chúa phù trì che chở, dưới cánh Người, bạn có chỗ ẩn thân (Tv 91,4). Đức Giêsu sẵn sàng tiến về Giêrusalem, biết được rằng Người sẽ gặp sự phản bội, chống đối, và chết trên thập giá. Tuy nhiên, cái chết của Người trên thập giá đã đem lại sự chiến thắng và ơn cứu độ, không chỉ cho dân thành Giêrusalem, nhưng cho cả mọi người – Dothái và cả dân ngoại – những người sẽ đón nhận Đức Giêsu là Chúa và là Đấng cứu tinh của họ. Hãy mở cửa lòng bạn cho Chúa Giêsu Lời tiên báo của Đức Giêsu là lưỡi gươm hai lưỡi, nhắm vào chiến thắng của Người trên tội lỗi và sự chết và báo trước sự phá hủy thành Giêrusalem và những hậu quả khốc liệt cho tất cả những ai khước từ Người và sứ điệp cứu độ của Người. Trong khi sự phá hủy đền thờ Giêrusalem đã được xác định – nó bị san bằng bình địa bởi người Rôma năm 70 A.D. – ở đó vẫn còn lại cho người dân một cánh cửa chật mở dẫn tới sự giải thoát. Đức Giêsu nói: Ta là cửa; ai qua cửa Ta mà vào sẽ được cứu thoát (Ga 10,9).
Chúa Giêsu mở ra con đường cho mỗi người chúng ta có được mối quan hệ trực tiếp với Thiên Chúa, Đấng tiếp nhận chúng ta như con cái của Ngài, và là Đấng trở nên thân tình với chúng ta. Bạn có dành chỗ cho Chúa trong cuộc đời mình không? Chúa đang gõ cửa lòng bạn (Kh 3,20) và Người muốn đi vào mối quan hệ cá vị gần gũi với bạn. Hãy đón nhận Người, Đấng ban phát lòng tin kiên vững, niềm hy vọng chắc chắn, và tình yêu bất tử. Và hãy khao khát ngôi nhà thật sự mà Thiên Chúa đã dành sẵn cho bạn trong thành đô thiên quốc của Người, Giêrusalem (Kh 21,2-4). Lạy Chúa Giêsu, con xin đặt tất cả niềm tin cậy của con nơi Chúa. Xin hãy đến và nên nghĩa thiết với con và chiếm hữu linh hồn và ý chí của con, để con có thể hoàn toàn ao ước những gì làm vui lòng Chúa. xin lấp đầy lòng con với tình yêu và lòng thương xót của Chúa cho người khác, để con có thể mạnh dạn làm chứng tá cho sự thật và niềm vui Tin mừng, ngang qua lời nói và gương sáng, cho những ai tiếp nhận nó cũng như những ai khước từ nó. |
Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu – chuyển ngữ
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn