THỨ SÁU – LỄ THÁNH TÂM CHÚA GIÊ SU Lc 15,3-7

Thứ sáu - 20/06/2025 21:49
THỨ SÁU – LỄ THÁNH TÂM CHÚA GIÊ SU
Lc 15,3-7

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các người biệt phái và luật sĩ dụ ngôn này rằng: “Ai trong các ông có một trăm con chiên, và nếu mất một con, lại không để chín mươi chín con khác trong hoang địa mà đi tìm con chiên lạc, cho đến khi tìm được sao?
Và khi đã tìm thấy, người đó vui mừng vác chiên trên vai, trở về nhà, kêu bạn hữu và những người lân cận mà nói rằng: ‘Anh em hãy chia vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên lạc!’
Cũng vậy, Tôi bảo các ông: Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần hối cải”.

SUY NIỆM 1:

Sứ điệp: Lòng thương xót của Thiên Chúa luôn ruổi theo và tìm kiếm người tội lỗi, và Thiên Chúa vui mừng khi người tội lỗi sám hối. Ta hãy tin vào lòng thương xót Chúa và trở về với Ngài.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, dù con chưa một lần rời bỏ mái ấm của cộng đoàn giáo xứ để ra đi, nhưng không thiếu những lần con đã xa Chúa. Con xa Chúa vì con tội lỗi, xa Chúa vì con ngại chiến đấu với những cám dỗ hàng ngày. Con sống trong khô khan, nguội lạnh, sống mà như đã chết. Con xa Chúa vì con giận ghét anh em.
Lạy Chúa, Chúa đã đến tìm con, đã lôi con ra khỏi những vòng vây của tội lỗi. Tội lỗi làm con mang thương tích, thì Chúa đã bế con lên, băng bó vết thương, chữa trị và cho con hồi sinh.
Lạy Chúa, được Chúa chữa lành, được trở về sống trong tình yêu Chúa, đó là niềm hạnh phúc cho con. Nhưng còn hơn thế nữa, Chúa cùng hạnh phúc với niềm hạnh phúc của con, Chúa vô cùng vui mừng khi con trở về, cả thiên đàng vui mừng khi con trở về.
Lạy Thánh Tâm Chúa Giêsu, càng suy con càng cảm nhận Chúa thương con vô cùng. Chúa yêu con hơn con tưởng. Lúc con yếu đuối sa ngã, Chúa lại càng thương con hơn, dường như trên thế gian này chỉ có mình con để Chúa thương vậy. Chúa đã cùng khổ với nỗi khổ của con khi con sống trong tội lỗi, thì Chúa lại càng hạnh phúc với niềm hạnh phúc của con khi con trở về. Chúa là Đấng nhân ái, bao dung và tha thứ. Ôi lạy Trái Tim Nhân Lành vô cùng Chúa Giêsu, xin gìn giữ con sống trong tình yêu Chúa. Xin cho con hiểu thấu tình Chúa dành cho con. Xin cho con biết đáp đền cho xứng đáng. Amen.
Ghi nhớ: “Anh em hãy chia vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên lạc”.
TGM Giuse Nguyễn Năng

SUY NIỆM 2: “CON TIM RỈ MÁU VÌ YÊU”
Ngày lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu gợi nhớ lên trong chúng ta về một bức ảnh rất quen thuộc mà nhiều người đã biết. Đó là bức ảnh Chúa Giêsu với trái tim bị quấn vòng gai đang rỉ máu và lộ hẳn ra bên ngoài. Hình ảnh ấy diễn tả tình yêu bao la đến mức lạ lùng của Thiên Chúa dành cho con người, một tình yêu không bao giờ dừng lại bởi vì con tim ấy luôn rỉ máu vì yêu!
Vì tình yêu, Thiên Chúa đã chuẩn bị một chương trình rất công phu là chương trình cứu độ để mang lại hạnh phúc vĩnh cửu cho con người. Để thực hiện chương trình ấy, Thiên Chúa đã ưu ái tuyển chọn dân Israel làm dân riêng và Chúa hằng săn sóc dân ấy từng chút một như người mục tử nhân lành yêu thương và chăn dắt đàn chiên: “Chính Ta sẽ chăn dắt các chiên Ta; chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ, Chúa là Thiên Chúa phán như thế. Ta sẽ tìm con chiên đã mất, sẽ đem về con chiên lạc, sẽ băng bó con chiên bị thương tích, sẽ lo chữa con chiên bị ốm đau, con nào mập béo, Ta sẽ chăm sóc, và sẽ chăn dắt nó trong sự công chính” (Ed 34,15-16). Rồi khi thời gian đến hồi viên mãn, Con Thiên Chúa đã làm người và như lời thánh Phaolô, Người sống cả cuộc đời chỉ với một mục đích là để “chứng tỏ tình yêu của Người đối với chúng ta” (Rm 5,8). Tình yêu ấy là tình yêu phổ quát cho toàn nhân loại, nghĩa là không có bất cứ một con người nào trên trần gian nằm ngoài trái tim của Chúa. Có thể với con mắt người đời, người ta thường dễ có sự phân tách, bè phái, bên trọng bên khinh,…nhưng đối với Chúa, mỗi một con người được thành hình trong lòng mẹ và được sinh ra trong cõi đời này đều được Thiên Chúa đoái thương và chúc phúc. Tình yêu của Chúa phổ quát là thế nhưng cũng cụ thể và riêng biệt với từng người. Quả thế, tình yêu ấy đặt từng con người trong vị trí ưu tiên của Chúa: “Ai trong các ông có một trăm con chiên, và nếu mất một con, lại không để chín mươi chín con khác trong hoang địa mà đi tìm con chiên lạc, cho đến khi tìm được sao?” (Lc 15,4). Như vậy, khác với cái nhìn trần gian là chỉ yêu những người mình yêu và thích những người mình thích thì Chúa lại yêu đặc biệt những con người tội lỗi, những người lầm đường lạc lối, những người mà trong cái nhìn bình thường của đường đời thường bị ghét bỏ, bị lãng quên hoặc bị cho ra bên rìa của xã hội. Chính vì quá ưu tư cho những “con chiên lạc” ấy mà trái tim của Chúa cứ thổn thức khôn nguôi, cứ rỉ máu mãi khi thấy con người lạc xa Thiên Chúa, đi vào những cách sống lầm lạc và tội lỗi. Ngẫm nghĩ như thế sẽ giúp chúng ta hiểu được niềm vui của Chúa khi Người nói với chúng ta: “Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần hối cải” (Lc 15,7). Đúng là mỗi người chúng ta đều vô cùng quan trọng và đặc biệt trong trái tim của Chúa nên mới có chuyện như thế!
Vì yêu nhân loại và yêu từng người chúng ta cách vô cùng nên có thể nói bao giờ con người chưa đạt tới hạnh phúc thật, trái tim của Chúa vẫn rỉ máu vì chúng ta và để cứu chúng ta! Quả thế, trái tim của Chúa rỉ máu vì tội lỗi của chúng ta. Chúa đau đớn biết bao khi chúng ta phạm tội và sống phai nhạt với Chúa, vì khi ấy Chúa thấy chúng ta đang chịu cảnh nô lệ cho các đam mê và sự dữ, đang đánh mất hạnh phúc mà Chúa ưu ái tặng ban. Mỗi ngày trôi qua, trái tim của Chúa lại bị đâm thâu bởi bao tội lỗi mà con người gây ra cho Chúa khi xúc phạm đến Người, gây ra cho nhau khi làm cho nhau phải đau khổ. Chịu khó đặt mình trong tương quan của tình yêu, chúng ta mới dễ thấm được nỗi đau và tình yêu của Chúa. Thật vậy, khi yêu ai, chúng ta đều ước ao cho người mình yêu được mọi sự tốt lành. Vậy nên, khi họ gặp điều chảng may lành, trái tim chúng ta cũng thổn thức và có khi cả con người và cuộc sống chúng ta rơi vào cảnh “đứng ngồi không yên”. Thêm vào đó, con tim chúng ta cũng đau khổ xót xa khi người chúng ta yêu thương coi thường, thờ ơ, lãnh đạm với tình yêu chân thành mà chúng ta dành cho họ. Thảm sầu hơn khi người chúng ta yêu thương cứ đi vào con đường lầm lạc cho dẫu chúng ta đã hết tình quan tâm khuyên bảo. Con người chúng ta, không hoàn hảo mà vẫn xót xa cho người mình yêu như thế thì trái tim của Chúa còn đau đớn hơn chúng ta biết dường nào khi chúng ta coi thường tình yêu của Chúa, nhất là trong bí tích Thánh Thể: khi chúng ta lên rước lễ cách bất xứng, khi chúng ta không biết cảm ơn Người, khi chúng ta không biết cúi mình thờ lạy Chúa cách kính cẩn trong Nhà Thờ, khi chúng ta tham dự thánh lễ mà không có sự chuẩn bị trong tâm hồn, khi chúng ta chia trí lo ra khi linh mục đọc lời truyền phép trong thánh lễ,… Bên cạnh đó, con tim của Chúa cũng xót xa lắm khi chúng ta, những người mang danh Chúa, lại thờ ơ với Người trong đời sống đạo, coi nhẹ các thực hành đạo đức như việc cầu nguyện hằng ngày, bỏ bê việc lần chuỗi Mân Côi, xem nhẹ các giáo huấn mà Chúa dạy chúng ta qua Lời Chúa mà chúng ta nghe mỗi tuần hay mỗi ngày,…
Con tim yêu thương sẽ không ngừng rỉ máu nơi Thánh Tâm Chúa Giêsu và cũng nơi những người thân cận của chúng ta. Thật vậy, điều này sẽ xảy ra trong trái tim của mỗi chúng ta và gia đình của chúng ta khi có ai đó trong gia đình hay cộng đoàn gây nên lỗi lầm mà không chịu khiêm tốn nhìn nhận và hối cải. Thật khó kể hết những người vợ đang ngày đêm khổ đau vì những người chồng vũ phu, cờ bạc, nhậu nhẹt say xỉn, vô tâm, vô trách nhiệm với gi đình và với việc giáo dục con cái,…; có biết bao người chồng cũng đang khổ tâm vì những người vợ lẳng lơ, biếng nhác với bổn phận, chạy theo vật chất bề ngoài, thiếu trách nhiệm với gia đình,…; lại còn có biết bao người cha người mẹ phải nặng lòng khi con cái của họ sống bất hiếu với ông bà cha mẹ, cố chấp, ương ngạnh, ham chơi, lười biếng,…; biết bao người đang buồn sầu vì những người bạn mình tin tưởng lại phản bội, chơi bẩn, lợi dụng nhau;…Đúng là khó mà kể hết và kể cho trọn những hoàn cảnh làm cho con tim con người phải rỉ máu vì một tình yêu mà một phía đã yêu hết mình còn phía bên kia lại tráo trở hay bội phản!
Như thế, ngày lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu một đàng mời gọi chúng ta chiêm ngắm trái tim yêu thương của Chúa để cảm ơn Người từ tận đáy lòng và để quyết tâm đền bù lại phần nào những lỗi phạm mà chính chúng ta hay người khác đã khiến trái tim Chúa phải không ngừng rỉ máu vì yêu. Bên cạnh đó, chúng ta cũng có cơ hội thật đặc biệt để cùng nhau nhìn lại cách mà mỗi chúng ta đã cư xử với người khác, nhất là với những người thân cận. Từ đó, chúng ta cầu nguyện cho con người ngày nay biết cảm nghiệm tình Chúa yêu thật cao cả tuyệt vời để mọi người cùng cố gắng yêu như Chúa yêu hầu thế giới được an bình và hạnh phúc hơn. Với bản thân, chúng ta chân thành nhìn lại cách sống của mình để nếu có điều gì chưa đúng thì cần can đảm chỉnh sửa lại chính mình, điều gì chúng ta đã khiến người thân phải khổ tâm thì chúng ta biết khiêm tốn xin lỗi và sửa lỗi để chữa lành những vết thương nơi trái tim của những người thân yêu.
Cũng trong ngày thế giới xin ơn thánh hoá các linh mục, chúng ta cầu nguyện cho các linh mục của Chúa ở khắp nơi, cầu nguyện cho các linh mục tại chính giáo xứ của chúng ta, để các ngài cũng dần dần mang lấy trái tim của Chúa thay cho trái tim con người hầu đời sống của các ngài mang lại cho thế giới và cho đàn chiên của các ngài phúc bình an và tình yêu thương xót của Chúa!
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con năng suy gẫm về tình yêu của Chúa và cảm nhận được tình yêu mà Chúa dành cho chúng con. Nhờ đó, chúng con sẽ cố gắng để sống tốt hơn, để yêu thương nhiều hơn. Amen.
Thực hành: Năng nguyện tắt: “Lạy Thánh Tâm Chúa Giêsu, xin gia tăng tình yêu Chúa trong chúng con”.
“Trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi biết ăn năn sám hối, hơn là chín mươi chín người công chính, không cần sám hối ăn năn” (Lc 15,7). Lạy Cha, nguyện xin Cha uốn lòng chúng con như Trái Tim Cha để chúng con biết đối xử với anh chị em trong tình yêu thương và tha thứ. Chúng con cầu xin, nhờ Đức Giê Su Kitô, Chúa chúng con. Amen
Lm. Phêrô Trần Lê Thành Nhân

SUY NIỆM 3: TRÁI TIM CHẠNH THƯƠNG CỦA THIÊN CHÚA
Xã hội và thế giới ngày nay phát triển nhanh chóng, công nghệ truyền thông và các phương tiện hiện đại đưa con người xích lại gần nhau hơn, thế giới, nhân loại như sống chung trong một mái nhà. Tuy nhiên, công nghệ và sự phát triển có thể khiến cho con người cảm thấy gần nhau, nhưng cũng chính nó đang khiến cho nhiều người tuy sống gần nhau nhưng hoàn toàn xa lạ nhau. Cách đây không lâu, trên mạng có đăng tải một đoạn video clip, về một tài xế taxi bị thương, đang vật lộn với tên cướp. Cách đó vài bước chân, một công an thản nhiên đứng bấm điện thoại. Sự việc sau đó được giải thích là anh công an kia đang gọi người đến tiếp ứng. Cho dù biện minh với lý do gì, thì việc thản nhiên gọi điện thoại trong khi một người dân đang vật lộn với tên cướp nguy hiểm cũng là hành động vô cảm, thiếu trách nhiệm. Lối sống vô cảm, dửng dưng là một bệnh dịch đang lan tràn trong xã hội chúng ta, nó nguy hiểm hơn cả covid. Nó tấn công vào mọi người, mọi tầng lớp, từ người lớn đến trẻ nhỏ, từ quan chức đến người dân, từ người tu hành đến các tín hữu.
Hôm nay, mừng lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu, Lời Chúa cho thấy, Thiên Chúa của chúng ta là vị Thiên Chúa có trái tim chạnh thương. Ngài không vô cảm, dửng dưng đứng nhìn con người đau khổ, chết chóc. Ngài đã cởi bỏ địa vị Thiên Chúa để “lao mình xuống” cứu chúng ta lên khỏi cơn sóng dữ là sự chết. Tiên tri Hôsê là một trong những vị ngôn sứ đã dùng ngôn ngữ và hình ảnh rất gần gũi, để diễn tả về một Thiên Chúa chạnh thương, Ngài đã “phải lòng” vì yêu con người. Có những lúc Hôsê diễn tả tình thương của Thiên Chúa với con người nồng cháy như tình yêu của đôi nam nữ; có lúc ông diễn tả về Thiên Chúa như một người chồng thủy chung, kiên nhẫn tìm kiếm, tha thứ cho người vợ lăng loàn ngoại tình. Hôm nay ngôn sứ Hôsê lại dùng hình ảnh thân thương của Thiên Chúa như người cha đối với con thơ của mình: “Khi Israel còn nhỏ, Ta đã yêu nó. Ta cầm lấy cánh tay nó và tập đi cho nó. Ta nâng niu chúng như người nựng trẻ thơ, nâng lên và áp vào má chúng.”
Mặc dù được yêu thương chăm sóc như một trẻ thơ trong vòng tay cha mẹ, nhưng Israel đã không nhận ra tình yêu của Chúa. Họ như một đứa con thường xuyên trốn tránh, chống đối lại cha mẹ. Thiên Chúa không bỏ Israel, cũng không kết án buộc tội nó, nhưng vẫn yêu thương tha thứ và tiếp tục chăm sóc cho nó: “Ta cúi xuống gần nó mà đút cho nó ăn. Nhưng nó không chịu về với Ta. Hỡi Epraim, Ta từ chối ngươi sao được! Hỡi Israel, Ta nộp ngươi sao đành! Trái tim Ta thổn thức, ruột gan Ta bồi hồi.” Có thể nói, đó là những lời tâm sự của Thiên Chúa như một người Cha đang nói lên “nỗi lòng” của mình trước những đứa con ngỗ nghịch.
Nếu như trong Cựu Ước, Thiên Chúa đã qua các ngôn sứ để trải lòng mình với Israel, thì trong thời Tân Ước, Thiên Chúa đã cho Con của Ngài là Đức Giêsu đến thế gian, để có thể yêu thương và chăm sóc con người cách cụ thể hơn nữa. Đức Giêsu đã sống với con người bằng tình yêu bao dung lớn lao của người cha đối với con cái; tình yêu quảng đại, kiên nhẫn của người thầy đối với học trò và tình yêu chân thành, thân thiết như những người bạn.
Chúa Giêsu là hiện thân của Chúa Cha, là Đấng vô hạn vô biên, quyền năng. Ngài đã trở nên hữu hạn yếu đuối như tất cả mọi người, để có thể cảm thông và yêu thương con người với trái tim của Thiên Chúa. Đức Giêsu yêu thương chúng ta như người mục tử yêu thương chăm sóc cho đoàn chiên. Ngài chăm sóc cho con chiên bị ốm đau, băng bó những con bị thương tích, đi tìm con chiên lạc, vui mừng vác nó trên vai và đem về đàn. Vì mang trái tim của một người cha, Thiên Chúa như người cha nhân hậu ngày ngày tựa cửa, chờ đứa con hoang đàng trở về. Khi thấy nó từ đàng xa, Ngài đã chạy ra ôm choàng lấy nó mà hôn, đón nhận lại nó vào gia đình, trả lại vinh dự cho nó và còn mở tiệc ăn mừng khi đứa con đi hoang trở về.
Vì mang trái tim của người Thầy, Đức Giêsu ân cần kiên nhẫn dậy dỗ chỉ bảo cho chúng ta con đường cứu độ, dạy chúng ta sống sao cho trọn đạo với Thiên Chúa, chỉ cho chúng ta con đường về Quê Trời. Với trái tim của người bạn, Đức Giêsu luôn ở bên chúng ta, cùng đồng hành khi chúng ta vui, yêu thương trợ giúp khi chúng ta gặp khó khăn thử thách và ra tay bảo vệ khi chúng ta gặp sóng gió. Vì mang trái tim của một vị Thiên Chúa, Đức Giêsu đã dùng quyền năng Thiên Chúa để xua trừ ma quỷ, bảo vệ và gìn giữ chúng ta khỏi những tấn công của các thế lực sự dữ. Ngài tha thứ khi chúng ta lỗi lầm và nâng chúng ta dậy những khi vấp ngã, ôm chúng ta vào lòng khi chúng ta đau khổ.
Sau cùng, để minh chứng đến tột cùng tình yêu của Người đối với nhân loại, Đức Giêsu đã trao ban Thịt Máu Mình làm của ăn của uống nuôi sống nhân loại và để ở lại với nhân loại cho đến tận thế. Đức Giêsu đã trải qua cuộc thương khó đau đớn khổ nhục và cuối cùng chấp nhận cái chết, để chết thay cho loài người chúng ta. Tin Mừng Gioan cho thấy, trên cây thập giá, Đức Giêsu đã để cho tên lính lấy ngọn giáo đâm thấu trái tim, để minh chứng một tình yêu đến cùng dành cho nhân loại. Người đã để cho những giọt máu và nước cuối cùng đọng lại nơi trái tim cũng được đổ ra vì nhân loại để tha thứ, cứu độ và khơi lên sự sống cho nhân loại.
Nếu như xưa Thiên Chúa đã dùng Hôsê để “trải lòng” ra với con người, thì hôm nay, Thiên Chúa để cho Con của Ngài mở cả lồng ngực, cả trái tim cho con người được thấy. Nếu như ngày xưa con người chỉ được “nghe những lời tâm sự” của Thiên Chúa qua Hôsê và các ngôn sứ, thì hôm nay con người được “nhìn thấy” tình yêu, được “đụng chạm” đến trái tim của một Thiên Chúa là Cha.
Khi suy gẫm về tình yêu của Thiên Chúa dành cho nhân loại qua Đức Giêsu, thánh Phaolô không thể diễn tả bằng lời, ngài chỉ có thể cảm nhận và nói lên rằng: “Tình thương của Đức Kitô, là tình thương vượt quá sự hiểu biết của con người.” Thánh Phaolô cũng nhận ra rằng, ông được tuyển chọn để nói về Tin Mừng tình thương của Thiên Chúa, đó là ân huệ là diễm phúc cho ông. Vì nhờ Tin Mừng mà ông nhận biết Thiên Chúa, nhận ra tình yêu phong phú và sự khôn ngoan diệu kỳ của Ngài dành cho nhân loại. Trước tình yêu lớn lao phát xuất từ trái tim vĩ đại vô hạn của Thiên Chúa, thánh Phaolô chỉ còn biết dâng lời chúc tụng, tạ ơn về những điều kỳ diệu Thiên Chúa đã thực hiện.
Thưa quý OBACE, chúng ta vừa suy gẫm về tình yêu thương của Thiên Chúa là Cha, qua tình yêu thương của Chúa Giêsu dành cho nhân loại. Chúng ta được mời gọi chiêm ngắm, đón nhận tình yêu của Chúa và mang lấy trái tim của Chúa, để biết sống và yêu như Chúa. Tình yêu đích thực phải phát xuất từ một trái tim tự do và sự ý thức. Chúa không ép chúng ta yêu Chúa, nhưng Chúa hằng mong muốn và chờ đợi con người yêu Chúa, đến với Chúa, để cho Chúa yêu thương, che chở bảo vệ. Đáp lại tình yêu của Chúa, chúng ta không bao giờ bị thiệt, không bao giờ đau khổ hay mất mát, Chúa sẽ làm cho cuộc đời, trái tim ta trở nên đầy tràn hạnh phúc. Vì thế, đáp đền lại tình yêu của Thiên Chúa cách tốt nhất đó là bằng tình yêu thật sự, phát xuất từ trái tim, tâm hồn của ta, hoàn toàn tin tưởng phó thác cho sự chăm sóc của Chúa.
Đón nhận tình yêu của Chúa, chúng ta được mời gọi để cho Chúa biến đổi tâm hồn cuộc đời, làm cho trái tim ta trở nên nhạy bén và tràn đầy tình yêu như trái tim yêu thương của Chúa. Lối sống ích kỷ nhỏ nhen đang làm cho trái tim của con người dường như trở nên chật chội, teo tóp nhỏ bé lại, khiến cho nhiều người đánh mất sự nhạy bén trước nỗi đau khổ của anh em; nhiều người để trong tim mình sự thù oán, cay cú, bất khoan dung. Những thói xấu này như dòng máu nhiễm độc đang từng ngày hủy hoại cuộc đời và tâm hồn con người.
Hôm nay cũng là ngày xin ơn thánh hóa các Linh mục. Xin cộng đoàn cầu nguyện cho các linh mục của Chúa. Xin cho các linh mục cũng để cho Chúa thanh luyện trái tim và cuộc đời mình, để mỗi ngày các linh mục nên giống Chúa hơn, có trái tim chạnh thương cảm thông hơn. Xin cho các ngài mỗi ngày thêm thánh thiện hơn và qua sự thánh thiện của các ngài, đoàn dân của Chúa cũng được thánh hóa. Amen.
Lm. Giuse Đỗ Đức Trí

SUY NIỆM 4: TRÁI TIM MỤC TỬ

Mừng lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu, chúng ta đặc biệt suy tôn Tình Yêu của Chúa Giêsu đã thể hiện qua trái tim của Người. Phụng vụ Lời Chúa năm C không có một từ nào nói về trái tim Chúa Giêsu, nhưng lại nói đến Tình Yêu của một Thiên Chúa là Cha qua hình ảnh của một người mục tử hết mình yêu thương đàn chiên.
Cùng với khẩu hiệu ”Thương Xót như Chúa Cha” (Lc 6,36), huy hiệu Năm Thánh Lòng Thương Xót (do Cha Marko I. Rupknik SJ sáng tác) trình bày người Cha đang vác người con lầm lạc trên vai. Một hình ảnh rất được Giáo Hội cổ kính quí chuộng, vì diễn tả tình thương của Chúa Kitô hoàn tất mầu nhiệm nhập thể của Người bằng công trình cứu chuộc. Hình của huy hiệu làm nổi bật sự kiện Vị Mục Tử nhân lành đi sâu vào thân thể con người, với tình thương yêu đến độ thay đổi cuộc sống của con người.
Ngoài ra, một sự kiện này không thể bỏ qua, đó là Vị Mục Tử nhân lành, với lòng thương xót tột độ, vác nhân loại trên vai, nhưng đôi mắt của Vị Mục Tử hoàn toàn giống như đôi mắt của con người. Chúa Kitô nhìn với con mắt của Ađam và Ađam nhìn với con mắt của Chúa Kitô. Như thế mỗi người nhận ra nơi Chúa Kitô là Ađam mới, chính nhân tính của mình và tương lai đang chờ đợi mình, khi chiêm ngắm, trong cái nhìn của Chúa Kitô, tình thương của Chúa Cha. (theo vi.radiovaticana.va)
Trong thời Cựu Ước, Thiên Chúa đã mạc khải cho dân Do Thái qua ngôn sứ Êdêkien về một thời đại mới mà chính Thiên Chúa sẽ là mục tử chăn dắt dân của Người. Vị mục tử sẽ tìm kiếm những con chiên bị tản mác khắp nơi, tập hợp và đưa chúng vào đất của chúng. Chăn dắt trong những đồng cỏ tươi tốt, màu mỡ trên các núi cao, các thung lũng Ít-ra-en và tại mọi nơi trong xứ có thể được. Con nào bị mất, Người sẽ đi tìm; con nào đi lạc, Người sẽ đưa về; con nào bị thương, Người sẽ băng bó; con nào bệnh tật, Người sẽ làm cho mạnh; con nào béo mập, con nào khoẻ mạnh, Người sẽ canh chừng. Người sẽ theo lẽ chính trực mà chăn dắt chúng. (x. Ed 34,11-16)
Trong những ngày nắng hạn khô cằn, vị mục tử là Thiên Chúa sẽ dẫn đưa đàn chiên chúng ta đến nơi đồng cỏ xanh tươi, chỗ suối nước mát lành để chúng ta được no nê bổ sức và yên tâm nghỉ ngơi. Không còn những lo lắng, buồn phiền, mệt mỏi …. vì “Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì. Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ. Người đưa tôi tới dòng nước trong lành và bổ sức cho tôi. Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của Người.” Và rồi bình an trong vòng tay yêu thương chăm sóc, chúng ta tin tưởng khẳng định: “Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. Côn trượng Người  bảo vệ, con vững dạ an tâm.”
Đối với Thiên Chúa, chúng ta là những người con yêu dấu. Trong đôi mắt Người, từng người chúng ta thật quý giá không trừ một ai. Tình Yêu xuất phát từ trái tim Người đã che chở chúng ta, đem lại cho chúng ta sự bình an. Thương lắm, quý lắm nên Thiên Chúa mới xức dầu thơm lên đầu chúng ta, châm rượu vào ly cuộc đời chúng ta với bao ân tình thương quý. “Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù. Đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm, ly rượu con đầy tràn chan chứa”. (TV 23,1-6)
Đức Giêsu chính là Vị Mục Tử Nhân Lành mà Thiên Chúa đã hứa ban cho dân và chính Người  cũng xác nhận “Tôi chính là Mục Tử Nhân Lành. Mục Tử Nhân Lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên” (Ga 10,11). Không chỉ chăm sóc, bảo vệ, tình yêu của Đức Giêsu  đối với chúng ta còn lên đến tột đỉnh khi Người  hiến mạng sống mình cho chúng ta, như lời Thánh Phaolô: “Quả vậy, khi chúng ta không có sức làm được gì vì còn là hạng người vô đạo, thì theo đúng kỳ hạn, Đức Kitô đã chết vì chúng ta. Hầu như không ai chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện chăng. Thế mà Đức Kitô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.” (Rm 5,5-11)
Tình yêu của Vị Mục Tử Nhân Lành không dừng lại ở việc chăm sóc, giữ gìn chúng ta. Dụ ngôn con chiên lạc là một trong ba dụ ngôn Đức Giêsu  nói đến lòng thương xót của Thiên Chúa không bỏ rơi con người tội lỗi. Sự lo lắng của vị mục tử này xuất phát từ việc trống vắng con chiên lạc trong trái tim ông. Ông dám liều lĩnh bỏ 99 con trong hoang địa và chấp nhận tất cả những rủi ro sẽ xảy đến cho bản thân để cất bước lên đường tìm 1 con. Khi tìm được con chiên lạc, ông mừng rỡ ôm nó vào lòng, vác trên vai đưa nó trở và mời bạn hữu đến chia vui “vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên đã bị mất”. Vui mừng không phải vì con số 100 tròn đầy mà là vì con chiên lạc đã được tìm thấy!
Đức Giêsu còn nhấn mạnh: “Vậy, tôi nói cho các ông hay: trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn”. Cần phải hiểu bối cảnh của dụ ngôn là sự bàn tán, xầm xì của những người Pha-ri-sêu và các kinh sư khi thấy những người thu thuế và tội lỗi lui tới với Đức Giêsu để nghe Người giảng dậy (x. Lc 15,1-7). Điều đó cho ta thấy sự khác nhau giữa lý luận của trí óc và cái lý lẽ của con tim. Chúa Giêsu muốn chúng ta phải nghe Lời Người bằng trái tim, để có thể hiểu được những hành động Người đã dành cho những người tội lỗi. Hơn thế, Người còn cho thấy, nếu một khi để cho trái tim thúc đẩy, thì ai cũng sẽ làm như Người đã làm.
Muốn cảm nghiệm được tình yêu, chúng ta cần phải biết nghe bằng trái tim, và để cho trái tim rung đập theo nhịp riêng của nó. Hãy suy ngẫm và cảm nghiệm tình yêu Thiên Chúa dành cho mỗi người chúng ta, để rồi nghe theo sự mách bảo của trái tim, chúng ta hãy sống sao cho xứng đáng với tình yêu hy sinh quảng đại Thiên Chúa đã dành cho mỗi người. Hãy mang lấy trái tim và cách cư xứ của Chúa đến cho anh chị em chung quanh để bất cứ ai khi tìm đến với những Kitô hữu như chúng ta, đều tìm được một ốc đảo từ bi thương xót. (ĐTC Phanxicô)
Nguyện xin Thánh Tâm Chúa Giêsu tuôn đổ Tình Yêu của Người vào trong trái tim của để chúng con luôn biết lấy Tình Yêu đáp trả Tình Yêu, luôn nhìn đời với ánh mắt yêu thương, biết cảm thông trước những nỗi khổ của tha nhân. Luôn biết tìm đến với những người đang cần chúng con cho đi dù chỉ là một lời cầu nguyện, một chút yêu thương, một chút chia sẻ.
Xin cho chúng con biết lắng nghe và thực hành Lời Chúa bằng con tim rộng mở, để qua lời rao giảng của các vị mục tử chúng con kín múc được những nguồn mạch thâm sâu của Tin Mừng. Cho chúng con có một trái tim khiêm nhường để biết mở lòng mình ra đón nhận những phê bình, sai sót của anh em. Biết từ bỏ cái tôi để tiếp thu những điều chưa hay, chưa biết thay vì tranh cãi, lí luận đủ điều để bảo vệ những thiếu sót, khiếm khuyết của mình.
Xin Trái tim nhân từ của Chúa Giêsu giúp con biết cảm thông, chia sẻ, nâng đỡ và cư xử với những người trong gia đình, những người cùng làm việc trong xí nghiệp công ty, những người hàng xóm, những bạn bè con gặp gỡ hằng ngày bằng sự hiền từ và tha thứ để cuộc sống ngày càng thêm thăng hoa và trổ sinh trái ngọt. Và khi trái tim con đã được đong đầy Tình Yêu Thiên Chúa, xin cho con vững bước đi làm chứng nhân cho cội nguồn Tình Yêu là Thánh Tâm Chúa Giêsu giữa lòng xã hội và thế giới hôm nay. Amen.
 Jos. Hoàng Mạnh Hùng

SUY NIỆM 5: THÁNH TÂM CHÚA GIÊ-SU HẰNG YÊU THƯƠNG CHÚNG TA

Ghi nhớ:
“Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác trên vai. Về đến nhà người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó.”(Lc 15, 5-6)
Suy niệm:
Vào năm thánh 2000. Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolo II chỉ định Đức Giám Mục Phanxico Xavier Nguyễn Văn Thuận giảng tuần tĩnh tâm cho giáo triều Roma. Trong những bài giảng đó Đức Cha kể:
 Khi bị giam giữ, tù đày ở Việt Nam, một lần kia có anh cán bộ cộng sản hỏi Đức Cha rằng: – Ông Thuận ơi. Tại sao ông lại theo ông Giê-su, mà biết ông Giê-su có thật không?
Đức Cha trả lời. Sở dĩ tôi đi theo Ông Giê-su là bởi vì Ông Giê-su có năm khuyết điểm! (Đức Cha nói cùng giáo triều rằng; không phải con rối đạo nhưng con thấy Chúa Giê-su có năm khuyết điểm) Và hai trong số các khuyết điểm kể trên là Đức Giê-su không biết tính toán. Chả thế mà Ngài đã để 99 con chiên trong hoang địa để đi tìm duy nhất có một con! Cũng vậy, bởi không biết tính toán nên một phụ nữ khi tìm được đồng bạc bị mất đã mời bạn bè đến chung vui, tốn phí cho tiệc vui có khi còn nhiều hơn một đồng đã tìm lại được.
Một khuyết điểm nữa là Chúa Giê-su có tính mau quên. Ngài có trí nhớ không tốt; Bởi lẽ khi bị treo trên thập giá, có tên trộm cũng bị đóng đinh cùng ngỏ lời xin Ngài tha thứ và xin được vào thiên đàng thì ngay lập tức Chúa Giê-su quên hết mọi tội lỗi của anh ta liền hứa rằng: “ Ngay hôm nay ngươi sẽ được ở thiên đàng với Ta”. Như vậy thì đúng là Chúa Giê-su có trí nhớ không tốt!
Thực ra. Đức Cha Thuận chỉ mượn  những “ khuyết điểm” của Chúa để làm nổi bật lên Thánh Tâm Chúa Giêsu yêu thương nhân loại tội lỗi đến dường nào mà thôi!
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su kể lại dụ ngôn có người chăn chiên trong đồng vắng, khi phát hiện bị mất một con thì đã bỏ cả đàn chiên lại để cốt đi tìm cho kỳ được con chiên bị thất lạc. Và khi tìm được rồi thì không những không trách cứ mà lại còn âu yếm, mừng rỡ vác nó trên vai, đem nó trở về tái hòa nhập nó cùng với đàn chiên. Rồi ông chủ lại đi mời nhà hàng xóm đến để chung vui với mình vì đã tìm lại một con chiên bị thất lạc!
Đến đoạn kết của Bài Tin Mừng Chúa Giê-su khẳng định: “Vậy, tôi nói cho các ông hay: Trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn”.
Qua dụ ngôn này chúng ta thấy Thánh Tâm Chúa Giê-su yêu quý phần rỗi của nhân loại tội lỗi dường nào. Chúa đã hy sinh rất nhiều kể cả tính mạng của mình vì những kẻ tội lỗi là chúng ta. Ngài sẵn sàng làm tất cả chỉ mong cứu lấy linh hồn của chúng ta thôi. Bởi thế chúng ta có thể nói: Tình thương của Chúa dành cho chúng ta lớn hơn vạn lần tội lỗi chúng ta đã phạm. Lẽ thường, đúng ra Chúa sẽ phạt vạ,  tảy chay, những kể tội lỗi xúc phạm Ngài.
Nhưng vì quá yêu thương Thánh Tâm Chúa đã lo lắng, trăn trở vì chúng ta, và Ngài chỉ mong muốn những kẻ tội lỗi sớm quay đầu ăn năn để được ơn cứu độ mà thôi. Trong Cựu Ước Chúa đã dùng miệng ngôn sứ Êgiekiel mà nói rằng: “Ta không muốn kẻ gian ác phải chết , nhưng Ta muốn nó ăn năn và được sống” (Ed 18, 23). Như vậy khi người tội lỗi biết thống hối ăn năn, thì cả triều thần thiên quốc đều hớn hở vui mừng. Điều này nói lên tầm quan trọng của sự sống đời sau: “Được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn thì nào được ích chi.”
Sứ điệp Chúa muốn chúng ta thực hiện hôm nay là phải luôn ý thức rằng Thánh Tâm Chúa Giê-su hằng yêu thương chúng ta bằng một tình yêu vô bờ bến. Bởi thế, chúng ta phải biết trân trọng tình thương của Ngài mà sống một cuộc sống đúng với tâm tình con thảo. Và nhờ đó chúng ta được có sự sống đời đời, để công trình cứu chuộc của Ngài không trở thành vô ích nơi chúng ta.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê su tình yêu Chúa dành cho chúng con bao la như trời như biển. Xin cho chúng con luôn ý thức được hồng ân này mà ra sức sống đẹp lòng Chúa. Xin giữ gìn để chúng con luôn được sống trong một đàn chiên theo chân một Chúa chiên nhân từ. Amen.
Sống Lời Chúa:
Nếu trót vướng mắc lỗi lầm thì phải mau mắn tìm đến tòa cáo giải để được phục hồi ân nghĩa làm con Chúa ngay.

Đaminh Trần Văn Chính

 

SUY NIỆM 6: “TÌM CHO KỲ ĐƯỢC CON CHIÊN BỊ MẤT”

Trong Thánh Lễ kính trọng thể Thánh Tâm Chúa Giê-su, Giáo Hội cho chúng ta nghe lại một dụ ngôn thật nhỏ bé do chính Người kể lại, dụ ngôn «Con chiên bị mất». Dụ ngôn thật «nhỏ bé» nhưng có năng lực diễn tả và đánh động lòng chúng ta, điều thật «lớn lao», đó là Thánh Tâm Chúa, là LÒNG THƯƠNG XÓT của Chúa, là tình yêu Thiên Chúa được biểu lộ nơi Đức Giê-su Ki-tô, là tình yêu đến cùng mang lấy hình hài Đức Ki-tô chịu đóng đinh.
  1. Đức Giê-su và những người tội lỗi
Vào thời của Đức Giê-su, có những người bị coi là tội nhân một cách công khai: vì họ có một thứ nghề nghiệp bị mọi người coi là xấu, chẳng hạn nghề thu thuế như ông Gia-kêu, hoặc vì họ có đời sống luân lí không tốt, chẳng hạn người phụ nữ bị mọi người coi là «người tội lỗi trong thành» (Lc 7, 37) hay vì họ không giữ những nghi thức hay qui định đạo đức, chẳng hạn các nghi thức thanh tẩy, ăn chay, ngày sa-bát…. Họ bị mọi người khinh chê, nhất là các người Pha-ri-sêu và luật sĩ.
Ngày nay, người ta không còn tùy tiện dán nhãn tội nhân vào người này người kia nữa, nhưng sự khinh chê vẫn còn nguyên, trong cung cách ứng xử giữa người với người. Thật vậy, chúng ta vẫn còn khinh chê nhau, vì sự yếu kém, nhỏ bé, giới hạn, thiếu khả năng, tuổi tác, hoàn cảnh gia đình xã hội, ngoại hình… Thân phận làm người tự nó đã nặng nề, nhưng thay vì gánh vác cho nhau hay làm cho nhẹ đi, chúng ta lại luôn tìm cách chồng chất thêm cho nhau hay tự làm cho thân phận của mình nặng thêm. Thánh Phao-lô trong thư Roma chấn vấn chúng ta: «Chúng ta có sống là sống cho Chúa, mà có chết cũng là chết cho Chúa… Thế mà bạn, sao bạn lại xét đoán người anh em? Và bạn nữa, sao bạn khinh dể người anh em?» (Rm 14, 8.10).
Chúng ta hãy trở lại với bối cảnh của của dụ ngôn «Con chiên bị mất» (c. 1-2), nhìn ngắm cách Đức Giê-su đón tiếp những người tội lỗi, những người yếu kém, những người nhỏ bé: họ đến để lắng nghe Ngài; và Ngài không chỉ đón tiếp họ, nhưng còn dùng bữa với họ. Đón tiếp và dùng bữa với ai, đó chính là làm bạn, thậm chí trở nên một với người đó. Chúng ta hãy hình dung ra khung cảnh Đức Giê-su ở giữa những người tội lỗi, bởi vì hình ảnh này rất đánh động và an ủi đối với chúng ta.
Trong Thánh Lễ, Đức Giê-su tiếp tục ban lời của Ngài cho chúng ta, vốn là những người tội lỗi, yếu kém và nhỏ bé, và còn hơn cả việc dùng bữa với chúng ta, Ngài tự biến thành lương thực nuôi dưỡng chúng ta cho sự sống hôm nay và sự sống muôn đời.
Kinh nghiệm được đón tiếp bởi Đức Giê-su, khi mà chúng ta vẫn còn là tội nhân, yếu kém và nhỏ bé, chính là động lực để chúng ta cũng có thể đón tiếp người khác, như họ là. Kinh nghiệm này cũng làm cho có thể ra khỏi chính mình để đi vào niềm vui lớn lao của Thiên Chúa và các Thiên Thần của Ngài trên trời.
  1. “Con chiên bị mất”
Để thay đổi hình ảnh lệch lạc của chúng ta về thái độ của Thiên Chúa đối với các tội nhân, và để giải thích tại sao Ngài không chỉ tiếp đón những người tội lỗi, mà con ăn uống với họ nữa, nghĩa là còn ngài kết bạn với họ, Đức Giê-su kể «một hơi» ba dụ ngôn: dụ ngôn con chiên, dụ ngôn đồng bạc và dụ ngôn người cha có hai người con (Lc 15, 4-32). Và trên Thập Giá, Ngài còn đi xa hơn, khi để cho mình bị bắt và bị lên án như là tội nhân và chịu chết giữa các tội nhân.
Bài Tin Mừng của Thánh Lễ kính trọng thể Thánh Tâm Chúa hôm nay kể lại hai dụ ngôn đầu tiên, nhưng chúng ta nên hiểu cả ba dụ ngôn cùng nhau, vì các dụ ngôn soi sáng cho nhau và nêu bật khía cạnh đặc biệt của mỗi dụ ngôn. Thật vậy, ba dụ ngôn có một thứ tự đặc biệt khiến chúng ta phải chú ý: 100 con chiên trong đó có một con bị mất; 10 đồng quan, có một đồng bị mất, và 2 người con, một người bị hư mất. Như thế, xét về con số, sự mất mát càng lúc càng lớn: một trên một trăm, một trên mười và một trên hai; hơn nữa, xét về điều bị mất, ban đầu là con vật, sau đó là đồng tiền, và trường hợp thứ ba là một người con, mà người con thì vô giá.
Và ai trong chúng ta cũng có kinh nghiệm này, giá trị mất mát càng lớn, thì niềm vui sẽ càng lớn, khi tìm lại được. Chính vì thế, người cha, khi mở rộng vòng tay đón nhận người con hư mất trở về, đã mở tiệc ăn mừng; trong khi với trường hợp con chiên và đồng tiền tìm lại được, người ta chỉ chia sẻ tin vui thôi, với bạn bè và hàng xóm.
Chính vì thế, logo của Năm Thánh Lòng Thương xót vừa đến từ dụ ngôn «Con chiên bị mất» qua hình ảnh vác trên vai, vừa đến từ dụ ngôn «Người con hoang đàng», qua hình ảnh con người được mang vác, thay vì con chiên, vừa diễn tả Đức Ki-tô, qua bàn tay in dấu đinh, vừa diễn tả căn tính thần linh của Đức Ki-tô «Ai thấy Chúa là thấy Chúa Cha” (Kinh Năm Thánh Lòng Thương Xót), qua lời mời gọi “THƯƠNG XÓT NHƯ CHÚA CHA”
Tuy nhiên, cả ba dụ ngôn có một sứ điệp khác đánh động chúng ta không kém: đó là sự quan tâm của Thiên Chúa đối với từng người trong chúng ta, như thể, chúng ta là duy nhất, là quí nhất là yêu nhất, trong con mắt của Chúa. Và dụ ngôn đầu tiên làm bật lên sự điệp này một cách rạng ngời nhất:
Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất. (c. 4)
Dụ ngôn đến từ đời thường, nhưng một khi thốt ra từ miệng Đức Giê-su, lại chứa đựng nhiều điều bất thường (tương tự như các dụ ngôn khác):
(1) Bỏ chín mươi chín con lại nơi đồng hoang; (2) Vác con chiên lạc trên vai, khi tìm thấy; (3) và niềm vui quá lớn và lan tỏa, so với con chiên nhỏ bé được tìm lại, như thể đó là con chiên duy nhất, và như thể chín mươi chín con kia không hiện hữu! Ba điểm bất thường diễn tả cho chúng ta một cách tuyệt vời về tình yêu Thiên Chúa mà Thánh Tâm Chúa Giê-su muốn diễn tả:
– Thiên Chúa quan tâm đến từng người chúng ta, như thể mỗi người chúng ta là duy nhất. Đó chính là đặc điểm của tình yêu, nghĩa là tương quan giữa một ngôi vị với một ngôi vị. Và chỉ khi, có một con chiên đi lạc, đặc điểm này mới được tỏ lộ ra. Vì thế, kinh nghiệm «đi lạc» sẽ là cơ hội giúp chúng ta nhận ra đặc điểm này của tình yêu Thiên Chúa!
– Người mục tử không trách móc, la mắng xử phạt, giống như người cha chạy ra ôm người con trở về «hôn lấy hôn để» (x. Lc 15, 20). Bởi vì sự hiện diện của người con «đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy (c. 24), là tất cả và là dư đủ để lất át tất cả, bù đắp tất cả và làm cho hi vọng1. Đó là bởi vì, tình yêu luôn đi đôi với bao dung tha thứ. Đặt vào trong bối cảnh của dụ ngôn, người tội lỗi được tượng trưng bởi hình ảnh con chiên đi lạc. Điều này thật an ủi cho chúng ta, vì dưới mắt Chúa, chúng ta là những con chiên đi lạc, phải đi tìm về cho kì được, và Thiên chúa đi tìm mỗi người chúng ta nơi Đức Giê-su. Chúng ta hãy nhìn mình như là Chúa nhìn; và chúng ta hãy là con chiên đi lạc mong được tìm thấy và được mang về. Thay vì tự biến mình thành con dê nổi loạn, con sói phá hoại.
– Tình yêu bao dung tha thứ mang lại niềm vui, và niềm vui lan tỏa sang nhiều người, sang tất cả mọi người, trên trời cũng như dưới đất.
* * *
Xin cho chúng ta nhận ra tình yêu Thiên Chúa dành đích thân cho từng người chúng ta như là « Đối Tượng Duy Nhất » trong Đức Ki-tô, để chúng ta có thể yêu mến Người như là « Đối Tượng Duy Nhất » của lòng trí chúng ta. Và thực vậy, dù chúng ta là ai, ở trong tình trạng nào, mỗi người chúng ta đều là:         «Người môn đệ Đức Giê-su thương mến», vì chúng ta xác tín cùng với thánh Phao-lô rằng: Cho dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào, trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thọ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta. (Rm 8, 38-39)
  1. Thánh Tâm Chúa Giê-su
Lòng sùng kính Thánh Tâm Chúa Giê-su có nguồn gốc nơi biến cố cạnh sườn của Đức Giê-su bị đâm thâu và từ đó, tuôn trao ra nước và máu (x. Ga 19, 34). Nhìn ngắm biến cố sau cùng này của cuộc Thương Khó, các Giáo Phụ nhận ra nơi đó sự khai sinh ra các bí tích của Hội thánh, nhất là bí tích rửa tội và Thánh Thể:
Lạy Chúa Ki-tô, … xin Máu thánh Chúa làm cho con say mến… Xin nước bởi cạnh sườn Chúa rửa con cho sạch… Xin cất dấu con trong các vết thương của Chúa. (Kinh Anima Christi)
Không có lòng sùng kính nào có tính cách bắt buộc, ngay cả khi được Giáo Hội khuyến khích. Chúng được đề nghị thực hành trong mức độ chúng giúp chúng ta hiểu biết, yêu mến và phục vụ Đức Ki-tô, Chúa chúng ta. Tuy nhiên, phải nói rằng, những hình vẽ “Trái Tim rất thánh”, có từ thế kỷ XVII, xem ra không còn phù hợp với cảm thức của chúng ta ngày này. Nhưng, chúng ta được mời gọi vượt qua hình vẽ nghệ thuật, để nhận ra rằng hình ảnh trái tim ngày nay vẫn còn mang nhiều ý nghĩa. Trong thân thể của chúng ta, trái tim đưa máu đi, ngang qua các động mạch, tưới gội khắp chi thể, để làm cho thân thể sống động. Trong đời sống tinh thần, trái tim được coi là trung tâm của nhân cách, nghĩa là nơi của những cảm xúc và những năng động hướng chúng ta đến với người khác; trái tim làm trào vọt ra trên môi miệng chúng ta những lời nồng thắm và yêu thương, bởi vì “tim có đầy, miệng mới nói ra” (Mt 12, 34). Chính vì thế mà, hình ảnh trái tim có mặt khắp nơi trong Kinh Thánh, mặc khải những gì trào vọt ra từ trái tim của Thiên Chúa và những gì trào vọt ra từ trái tim con người. Đó là hình ảnh trái tim rung cảm, hơn là trái tim lưu chuyển máu huyết.
Như thế, dấu chỉ tấm bánh và hình ảnh trái tim diễn tả cùng một thực tại, đó là Tình Yêu đi xuống đến cùng tận, nghĩa là LÒNG THƯƠNG XÓT, để làm cho thế giới đứng vững trong Đức Ki-tô, Ngôi Lời Thiên Chúa và để mang lại cho thế giới năng động trở về với Đấng Tạo Dựng.
 Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc

 


 

 

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây