Thánh Ca-xi-mia sinh tại Kra-cô-vi, nước Ba-lan, năm 1458. Cha là vua Ca-xi-mia thứ 4, mẹ là hoàng hậu Ê-li-sa-bết, rất đạo đức.
Thánh nhân sống đời khiết tịnh hoàn hảo. Ngay lúc trẻ tuổi, ngài đã xa lánh những thú vui thế gian. Điều ngài ham thích nhất là được sống lâu giờ trước bàn thờ và bắt mình ép xác, chay tịnh. Nhiều đêm, ngài nằm ngủ dưới đất, hoặc trước cửa nhà thờ. Ngài đặc biệt sùng kính Chúa Giêsu chịu đóng đinh. Mỗi lần nhìn lên thánh giá là mỗi lần nước mắt ngài chảy ra vì thương mến Chúa. Ngoài ra, thánh nhân cũng hết lòng tôn kính Đức Mẹ. Ngài gọi Đức Maria là " Mẹ hiền " của ngài.
Nơi thánh nhân, còn nổi bậc hai nhân đức bác ái và công bằng, như một tác giả đương thời với ngài đã làm chứng:
" Ca-xi-mia có một lòng bác ái hầu như không thể tin được. Lòng bác ái không giả dối, nhưng chân thật, do Chúa Thánh Thần nhóm lên để ngài yêu mến Thiên Chúa toàn năng. Nó đầy ngập lòng Ca-xi-mia đến nỗi tràn ra ngoài, Nó tràn từ thâm tâm ra đến bên ngoài để yêu thương tha nhân. Đền nỗi, đối với ngài, không có gì vui sướng và hợp với nguyện vọng của ngài hơn, là không những phân phát của cải đi mà còn được hiến thân và cư xử rộng rãi thật sự và hoàn toàn cho những người nghèo của Đức Kitô, cho kẻ lữ hành, cho người đau ốm, cho kẻ tù tội và cho mọi người đau khổ. Ngài ở với quả phụ, mồ côi và những kẻ bị áp bức. Không những như người bảo trợ và quản lý mà còn như cha, như con và anh em của họ. Sẽ phải viết một cuốn sách rất dài nếu muốn thuật lại mọi việc bác ái yêu thương của ngài đối với Thiên Chúa và tha nhân.
Khó có thể nói và nghĩ về mức độ ngài vun trồng đức công bình , quý trọng đức tiết độ, biểu thị đức khôn ngoan, tỏ ra kiên nhẫn và can đảm như thế nào. Đặc biệt, ở tuổi mà người ta tự nhiên có khuyenh hướng dễ dàng muốn lao mình vào tội lỗi.
Hằng ngày, ngài khuyên cha mình lấy đức công bình mà trị quốc và chư hầu. Và khi nào, vì chểnh mảng hay vì ngu xuẩn mà người ta sơ xuất trong việc cai tù, thì ngài không hề bỏ qua cơ hội dùng lời lẽ vừa phải phàn nàn với cha mình. Ngài bênh đỡ các vụ kiện của những người túng thiếu hay khổ sở như mình; và đứng về phía họ, nên được dân tôn là người bênh vực kẻ nghèo khổ. Và mặc dầu là hoàng tử thuộc dòng họ quý phái, ngài chẳng bao giờ khó tính với ai trong cách đối xử và ăn nói, cho dù là đối với người tầm thường và hèn hạ nhất.
Ngài luôn thích ở giữa những người hiền lành và nghèo khó trong lòng, là những kẻ được hứa ban Nước Trời làm của mình, hơn là sống giữa những người sang trọng quyền thế ở đời này. Chẳng bao giờ ngài ham muốn quyền bính, và từ chối khi cha ngài trao cho. Đức Kitô Chúa chúng ta đã gọi của cải là gai nhọn; ngài sợ nó đâm vào tâm hồn ngài và linh hồn sẽ ra ô uế khi đụng vào các việc ở đời".
Thánh nhân qua đời ngày 4 tháng 3 năm 1484, lúc ngài mới 26 tuổi. Năm 1522, ngài được tôn phong hiển thánh và được chọn làm thánh Bổn mạng nước Ba-lan năm 1602.
Nguồn tin: giaophanlangson.org
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn