Thứ Sáu tuần 7 thường niên.

Thứ năm - 24/02/2022 07:35

Thứ Sáu tuần 7 thường niên.

"Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân rẽ".

 

Lời Chúa: Mc. 10, 1-12

Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt xứ Giuđêa và miền bên kia sông Giođan. Dân chúng lại tụ họp bên Người và Người lại dạy dỗ họ như thường lệ.

Những người biệt phát đến gần và hỏi thử Người rằng: "Người ta có được phép ly dị vợ mình chăng?" Người đáp: "Môsê đã truyền cho các ông thế nào?" Họ thưa: "Môsê cho phép làm giấy ly dị và cho ly dị".

Bấy giờ Chúa Giêsu đáp lại: "Chính vì sự cứng lòng của các ông mà Môsê đã viết ra điều luật đó. Nhưng lúc khởi đầu cuộc sáng tạo, Thiên Chúa đã dựng nên một người nam và một người nữ. Bởi đó người nam sẽ lìa cha mẹ để luyến ái vợ mình, và hai người sẽ nên một huyết nhục. Vì thế, họ không còn là hai mà là một huyết nhục. Vậy sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không thể phân rẽ".

Về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điểm đó. Và Người bảo các ông: "Ai bỏ vợ mình và lấy vợ khác, thì phạm tội ngoại tình đối với người vợ trước. Và người nữ bỏ chồng mà lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình".

 

 

Suy Niệm 1: Một xương một thịt

(Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.)

“Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phép phân ly.”

Lời của Đức Giêsu đã vang vọng qua hai mươi thế kỷ,

và vẫn thường được chọn để in trên thiệp cưới.

Phải chăng người ta ngầm nhắc nhau rằng

ly dị là từ không nên có trong từ điển của các đôi vợ chồng.

Tiếc thay số vụ ly hôn nơi các kitô hữu đã gia tăng đáng kể.

Sống với nhau đến đầu bạc răng long lại trở thành một giấc mơ.

Có mấy người Pharisêu đến hỏi Đức Giêsu về chuyện chồng ly dị vợ.

Đức Giêsu hỏi ngược họ xem ông Môsê đã truyền dạy thế nào (c. 3).

Những người Pharisêu trích sách Đệ Nhị Luật (24, 1)

để cho thấy ông Môsê cho phép viết giấy ly dị và sau đó ly dị (c. 4).

Dĩ nhiên, cho phép không phải là truyền dạy!

Đức Giêsu đã trích sách Sáng Thế (2, 24)

để nhấn mạnh sự hiệp nhất vĩnh viễn giữa đôi vợ chồng.

“Cả hai thành một xương một thịt” không chỉ về mặt thân xác (c. 8),

mà còn trở nên một lòng, một ý, một ước mơ, một hành động.

Ngài khẳng định điều này đã có từ thuở ban đầu (c. 6)

và nằm trong ý định nguyên thủy của Thiên Chúa.

Việc Môsê cho phép ly dị chỉ là một nhượng bộ tạm thời (c. 5).

Đức Giêsu mới là Đấng đến để hoàn chỉnh Luật Môsê

và khai mở ý muốn trọn vẹn của Thiên Chúa về hôn nhân.

Trong xã hội, văn hóa và Do Thái giáo thời Đức Giêsu,

người phụ nữ không được bình đẳng với nam giới.

Vì vợ là một thứ tài sản thuộc sở hữu của người chồng,

nên thực tế chỉ vợ mới có thể phạm tội ngoại tình đối với chồng,

và chỉ người chồng mới có quyền ly dị vợ.

Đức Giêsu không chấp nhận chuyện coi vợ như một món hàng,

mua về, thích thì dùng, không thích thì bỏ đi.

Vợ đã trở nên xương thịt của chồng, ngang hàng với chồng,

nên khi chồng thiếu chung thủy với vợ, ly dị vợ mà cưới vợ khác

thì anh ta cũng phạm tội ngoại tình đối với vợ (c. 11).

Hôn nhân không phải chỉ là chuyện của hai người yêu nhau và lấy nhau.

Trong Lễ Cưới có sự hiện diện của Thiên Chúa là Đấng phối hợp.

Ngài tiếp tục bảo vệ tình yêu, cả khi hai người cùng muốn chia tay.

Hôn nhân không phải là một bản hợp đồng

mà hai bên được phép xé bỏ khi muốn.

Chung thủy mãi mãi là chuyện khó đối với con người thời nay.

Khi thịnh vượng, lúc gian nan, khi mạnh khỏe, lúc đau yếu,

khi buồn chán và thất vọng về nhau, khi yếu đuối và vấp ngã,

khi đổ vỡ quá lớn tưởng như không sao hàn gắn được,

khi đời sống vợ chồng thành như hỏa ngục trần gian…

khi ấy người ta cần Thiên Chúa để tiếp tục yêu thương và kính trọng nhau.

Xin bớt một chút ích kỷ tự ái, thêm một chút khiêm hạ yêu thương,

bớt một chút tự do đam mê, thêm một chút hy sinh tha thứ…

để gìn giữ tình nghĩa vợ chồng như quà tặng mong manh của trời cao.

 

Cầu nguyện :

Lạy Cha nhân ái, từ trời cao,

xin Cha nhìn xuống

những gia đình sống trên mặt đất

trong những khu ổ chuột tồi tàn

hay biệt thự sang trọng.

Xin thương nhìn đến

những gia đình thiếu vắng tình yêu

hay thiếu những điều kiện vật chất tối thiểu,

những gia đình buồn bã vì vắng tiếng cười trẻ thơ

hay vất vả âu lo vì đàn con nheo nhóc.

Xin Cha nâng đỡ những gia đình đã thành hỏa ngục

vì chứa đầy dối trá, ích kỷ, dửng dưng.

Lạy Cha, xin nhìn đến những trẻ em trên thế giới,

những trẻ em cần sự chăm sóc và tình thương

những trẻ em bị lạm dụng, bóc lột, buôn bán,

những trẻ em lạc lõng bơ vơ, không được đến trường,

những trẻ em bị đánh cắp tuổi thơ và trở nên hư hỏng.

Xin Cha thương bảo vệ gìn giữ

từng gia đình là hình ảnh của thánh Gia Thất,

từng trẻ em là hình ảnh của Con Cha thuở ấu thơ.

Xin Cha sai Thánh Thần Tình Yêu

đem đến hạnh phúc cho mỗi gia đình;

nhưng xin cũng nhắc cho chúng con nhớ

hạnh phúc luôn ở trong tầm tay

của từng người chúng con. Amen.

 

Suy Niệm 2Trung tín và yêu thương

(TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Trung tín là một phẩm chất cao quý của con người. Vì thế nó bao gồm nhiều phẩm chất khác.

Sách Huấn ca đưa ra ba phẩm chất. Trước hết cần có sự cẩn trọng. Đừng vội vàng trong chọn lựa bạn bè. Phải xem xét kỹ lưỡng. “Nếu con muốn làm bạn với ai thì hãy thử người ấy trước, nhưng đừng vội tin tưởng ngay. Vì có kẻ chỉ là bạn nhất thời, ngay con gặp nạn, nó chẳng còn là bạn con nữa”. Kế đến cần có sự trung tín. Muốn có bạn tốt chính ta phải là bạn tốt. Muốn người trung tín với ta chính ta phải trung tín trước. “Vì bản thân mình thế nào, thì cận thân mình cũng thế”. Trên hết phải kính sợ Chúa. Vì “những ai kính sợ Đức Chúa sẽ gặp được người bạn như vậy. Người kính sợ Đức Chúa thì điều khiển được tình bạn của mình”. Yêu mến Chúa sẽ biết trung tín với bạn bè (năm lẻ).

Thư Gia-cô-bê đề nghị hai phẩm chất khác. Trước hết là sự kiên nhẫn. Người trung tín là người kiên nhẫn vượt qua khó khăn. “Phúc thay những kẻ đã có lòng kiên trì! Anh em đã nghe nói đến lòng kiên trì của ông Gióp”. Gióp đã gặp rất nhiều thử thách. Nhưng ông vẫn kiên trì vượt qua. Cuối cùng giữ được lòng trung tín với Chúa. Để trung tín cũng cần ngay thẳng. “Đừng có thề, dù là lấy trời, lấy đất, hay lấy cái gì khsc mà thề. Nhưng hễ “có” thì nói “có”. “Không” thì nói “không”. Trung tín thật thà thì ngay thẳng và đơn sơ. Quanh co phức tạp thường khó thật (năm chẵn).

Tuy nhiên sang đến tình yêu và hôn nhân thì còn đòi thêm phẩm chất tình yêu. Yêu đến độ trở nên một. Đó là ý định của Thiên Chúa: “Vì thế, người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ thành một xương một thịt. Vậy sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly”. Nếu yêu nhau thật sự hai người sẽ nên một. Nên một rồi không thể lìa xa nhau. Không thể sống thiếu nhau. Đó là tình yêu theo khuôn mẫu của Thiên Chúa. Ba Ngôi Thiên Chúa yêu thương nên không thể tách lìa. Thiên Chúa yêu con người nên luôn trung tín. Dù con người tội lỗi đến đâu Thiên Chúa vẫn tha thứ. Dù con người phản bội muôn ngàn lần, Thiên Chúa vẫn yêu thương. Cứu chuộc. Chết cho con người.

Trung tín giúp đạt tới tình yêu đích thực. Trung tín làm nên phẩm giá của con người có trách nhiệm. Trung tín giúp con người đạt tới Thiên Chúa.

 

Suy Niệm 3: Mối giây bất khả phân ly

Tin Mừng hôm nay như muốn đưa chúng ta về những trang đầu tiên của lịch sử nhân loại, trong đó Thiên Chúa đã tạo dựng người nam và người nữ để họ chung sống với nhau trong mối giây bất khả phân ly của đời sống đôi lứa. Có thể nói, đó là gia đình đầu tiên của lịch sử loài người. Chúa Giêsu đã nại đến sự kiện này để giải đáp vấn nạn của người Biệt phái: "Người ta có được phép rẫy vợ không?", và như vậy một cách nào đó, Ngài đã đề cập đến hôn nhân, đến giá trị và đòi hỏi của hôn nhân.

Trước hết, hôn nhân là một sự tự do trao đổi yêu thương giữa người nam và người nữ, một sự cam kết sống chung suốt đời. Chiếc nhẫn mà họ trao cho nhau trong ngày cưới là dấu chứng tình yêu, và từ ngày đó mọi hành vi đi ngược với lời cam kết đều bị coi là ngoại tình, bởi vì hôn nhân là do Thiên Chúa thiết lập và con người không thể phân ly những gì Ngài đã kết hợp.

Hôn nhân còn là một cộng đồng kết hợp hai tâm hồn và được xây dựng trên nền tảng tình yêu. Hôn nhân là giây tình yêu liên kết hai người phối ngẫu, và tình yêu này phản chiếu tình yêu thần diệu giữa Chúa Kitô và Giáo Hội. Thánh Phaolô đã ân cần nhắc nhở: "Chồng hãy yêu thương vợ như Chúa Kitô yêu mến Giáo Hội và phó nộp mình đi". Trong đời sống hôn nhân, hai người nương tựa vào nhau, bổ túc và tài bồi lẫn nhau. Thiên Chúa thấy người nam ở một mình không tốt, Ngài đã dựng nên cho nó một người nữ, rút từ cạnh sườn người nam, và người nam sẽ bỏ cha mẹ để nên một với vợ mình, đó là hình ảnh của một tình yêu kết hợp. Nhờ tình yêu kết hợp trong hôn nhân, người nam và người nữ sẵn sàng chấp nhận việc sinh dưỡng và giáo dục con cái thành những đứa con ngoan của Thiên Chúa, của Giáo Hội, của gia đình và xã hội.

Nhưng một cuộc hôn nhân chỉ thành công khi người nam và người nữ thực tình yêu nhau, có sức hiến thân cho nhau, sẵn sàng chấp nhận mọi thử thách mà hoàn cảnh đè nặng trên con người, trong tâm tình chúc tụng tạ ơn. Thật vậy, việc cam kết trước bàn thờ là một lời khấn trọng thể, một lời hứa thánh thiêng đặt nền tảng trên tình yêu, tình yêu mà Thánh giá là biểu hiện rõ nét nhất, tình yêu mà Chúa Kitô hiến mình cho Giáo Hội đến cùng mức. Hôn nhân không phải luôn luôn là một khúc tình ca, một cuộc ve vãn suốt đời, nhưng là một cuộc sống chung nhiều khi khó khăn. Do đó chỉ có tình yêu đích thực khi đôi bạn có khả năng và muốn giữ lời gắn bó với nhau cho đến chết. Những hy sinh từ bỏ, sự trung tín qua những thử thách, những lần nhượng bộ, đều là bằng chứng của đức tin và sức mạnh nhận được từ Thánh Thần.

Chính vì những giá trị cao đẹp của hôn nhân như thế, nên thái độ của Chúa Giêsu về vấn đề hôn nhân thật dứt khoát. Ngài xác định lại nền tảng thánh thiêng cũng như tính cách bất khả phân ly của giây hôn phối. Ngài mạnh mẽ lên án tội dâm bôn ngoại tình, cả việc rẫy vợ nữa, trừ phi là nố gian dâm, nhưng điều đó có lẽ không nhằm biện minh cho việc ly dị, mà chỉ là đuổi người vợ bất chính, hoặc là ly thân rồi sau đó không được tái hôn nữa. Như thế, chính nhờ Chúa Giêsu, hôn nhân đã được nâng lên hàng Bí Tích và mặc một sắc thái mới phản ánh vẻ đẹp ban đầu đã bị lu mờ vì tội lỗi nhân loại.

Chúng ta hãy cầu xin cho các gia đình được luôn gắn bó với nhau trong tình yêu thương hợp nhất, để làm chứng cho tình yêu duy nhất và vĩnh cửu của Thiên Chúa.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

Suy Niệm 4: Tình yêu, thực phẩm mau hư?

Có mấy người Pha-ri-sêu đến gần Đức Giêsu và hỏi rằng: “Thưa Thầy, chồng có được phép rẫy vợ không?” Họ nói thế là để thử Người.

“Vậy sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly.” (Mc. 10, 2. 9)

Nền văn minh của chúng ta đã phát triển khả quan lãnh vực thực phẩm. Từ ngữ lương thực mau hư ngày xưa ám chỉ những thực phẩm rất dễ hư thối như: rau cỏ, trái cây, v.v….Thật là điều lạ: kỹ thuật tân tiến tìm cách bảo quản những thực phẩm dễ hư này bằng kỹ thuật đông lạnh, nhưng xã hội tiêu thụ thì lại làm cho những vật không hư hóa ra mau hư. Người ta nghĩ và làm ra những sản phẩm để rồi những sản phẩm ấy lại mau chóng được thay thế bằng những sản phẩm khác. Có những áo dài giấy, những tấn lưỡi dao bào, những bật lửa máy bị “đổ tháo đi.” Nền văn minh “sính-cái-mới”, thích-sắm-sửa, ưa-giục-bỏ! Cái não trạng tiềm ẩn ở bên dưới cách sống này có nguy cơ làm ô nhiễm những quan hệ của con người, làm cho những quan hệ ấy trở nên mau hư. Tình yêu giữa con người trở nên mau hư, hôn nhân, một vấn đề phải giục bỏ, bởi lẽ làm lại cuộc sống với một người khác thì dễ hơn là xây dựng lại những quan hệ đã sứt mẻ với người bạn đời của mình.

Câu trả lời của Chúa Giêsu

Câu hỏi của những người Pharísiêu phản ánh cái não trạng ưa tạm thời, thích mới nới cũ này. Cứ theo mặt chữ thì đây đúng là một câu hỏi của người tiêu thụ: “Thưa Thầy, người ta có được phép (dục) bỏ vợ mình không?” Nói cách khác, tình yêu con người có mau hư không? Câu hỏi thừa, vì luật Mô-sê đã có ghi khoản này cho cặp vợ chồng Do thái. Chỉ cần thời gian ăn xong một bữa cơm là có được tờ giấy ly dị. Phản ứng đầu tiên của Chúa Giêsu là đưa những người chất vấn mình trở về với luật Mô-sê. Rồi Người giải thích điều luật cho phép đó bằng lời này: “Chính vì các ông lòng dạ chai đá …”

Chúa Giêsu sẽ khẳng định điều luật căn bản này, dựa vào sách Sáng Thế: “Thiên Chúa đã làm nên con người có nam có nữ”. Có nghĩa là con người là một sinh vật có những quan hệ với nhau, rằng, để hiện hữu như là người, con người phải đồng-hiện hữu, nghĩa là cùng sống với người khác: “Không nên để con người sống một mình.” Con người cần một người khác để sống với. Và ước muốn này rất mạnh, thậm chí: ”người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình.”

Thiên Chúa muốn cho tình yêu vợ chồng lớn hơn cả tình yêu đối với cha mẹ nữa. Kết quả khác nữa là hai vợ chồng “sẽ thành một xương một thịt.”, nghĩa là “tuy hai mà một, tuy một mà hai”. Vì thế, không một quyền lực nào của loài người được phép phân ly hai người đã nhờ hôn nhân mà nên một. Cũng như chỉ có sự chết mới phá vỡ được sự duy nhất của con người thế nào, thì cũng chỉ có một sự chết mới cắt đứt được mối giây ràng buộc hai người nam nữ đã nên một mà thôi.

“Vậy, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly”.

 

Suy Niệm 5: Thiên Chúa không ly dị con người

Nói về sự chung thủy trong hôn nhân Công Giáo, nhiều người đã không khỏi khó chịu và buông theo những lời chê bai như: Giáo Hội không thích ứng với thời đại; Giáo Hội là một bà già; Giáo Hội bảo thủ...

Khi nhận định như thế, người ta đòi Giáo Hội phải duyệt xét lại vấn đề hôn nhân. Một mặt họ muốn dễ dãi, không muốn ràng buộc. Mặt khác, người ta muốn coi đời sống hôn nhân như là một sự thỏa thuận thuần túy con người, tức là giảm thiêng.

Tuy nhiên, Giáo Hội từ bao đời vẫn luôn trung thành với Giáo Huấn của Đức Giêsu, người sáng lập nên Giáo Hội mà chúng ta là thành phần trong Giáo Hội ấy. Giáo huấn về hôn nhân được khởi đi từ ý định Thiên Chúa, vì thế, nó thuộc Thiên Luật: “Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phép phân ly”.

Nếu chỉ giải thích như thế, hẳn con người thời nay rất khó đón nhận. Nhưng cần thêm giáo huấn của thánh Phaolô để làm sáng tỏ ý định của Thiên Chúa: “Chồng hãy yêu thương vợ, như Chúa Kitô yêu mến Giáo Hội và phó nộp mình vì Giáo Hội”.

Thật vậy, Thiên Chúa không từ bỏ con người. Đức Giêsu không ly dị Giáo Hội của Ngài, mặc cho con người và Giáo Hội có những điều trái khuấy.

Sự trung thành trong hôn nhân được mời gọi diễn tả tình yêu giữa Thiên Chúa và Giáo Hội. Bí quyết của việc sống chung thủy, đó là sự tha thứ. Cần cảm nghiệm được sự tha thứ của Thiên Chúa cho mình, thì chúng ta mới có thể tha thứ cho nhau và cùng nhau vượt qua thử thách để sống sự chung thủy trong đời sống hôn nhân.

Khi lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, mỗi người chúng ta đều đã kết ước với Chúa. Chúa thuộc về ta và ta thuộc về Chúa. Chúa làm chủ và ta là thần dân của Ngài. Từ giao ước đó, chúng ta được mời gọi trung thành giữ giáo huấn của Thiên Chúa. Tuy nhiên, nhiều lúc, chúng ta đã bội ước và đã làm cho cuộc hôn nhân thánh của mình bị đứt đoạn.

Nguyên nhân làm cho sự trung thành của chúng ta gãy cánh, đó chính là những tội lỗi, ngờ vực và thiếu tin tưởng, phó thác nơi Thiên Chúa khi chúng ta đi tìm những lợi lộc thấp hèn qua những thụ tạo do con người và ma quỷ tạo nên.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho mỗi người chúng con biết yêu mến luật của Chúa và trung thành với giao ước mà chúng con đã ký kết với Ngài. Amen.

Ngọc Biển SSP

 

Suy Niệm 6: Vấn đề li dị

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

A. Hạt giống...

Những người biệt phái phỏng vấn Chúa Giêsu về vấn đề li dị.

Ngay trong giới biệt phái cũng có hai lập trường ngược nhau về vấn đề này: lập trường dễ dãi (đứng đầu là Rabbi Hillel) cho phép li dị vì những cớ rất tầm thường; lập trường khắt khe (đứng đầu là Rabbi Shammað) chỉ cho li dị trong trường hợp ngoại tình. Tuy khác nhau, nhưng hai lập trường này có điểm chung là cho phép li dị.

Còn lập trường của Chúa Giêsu là tuyệt đối không được li dị: "Điều gì Thiên Chúa kết hợp, loài người không được phân li".

Nhân dịp này, Chúa Giêsu còn dạy cách sống đời hôn nhân: phải yêu thương nhau ("luyến ái") và đồng tâm nhất trí ("nên một huyết nhục") với nhau.

B.... nẩy mầm.

1. Tình trạng li dị ngày càng gia tăng là biểu hiện của những tật xấu căn bản hơn của người thời nay, đó là không trung thành và hay thay đổi, sống theo sở thích hơn là theo trách nhiệm. Tình trạng li dị cũng cho ta hiểu rằng sống thủy chung với một tình yêu là điều rất khó.

Lạy Chúa, mới ngày nào con còn cảm thấy rất yêu mến Chúa, sao hôm nay lòng con đã bớt nồng nàn, và không biết mai ngày sẽ ra thế nào nữa! Phần Chúa thì muôn đời vẫn một mực yêu thương con. Xin gìn giữ con mãi mãi trong tình yêu thương của Chúa.

2. Đời sống độc thân của những người dâng mình cho Chúa là một dấu chỉ và một bằng chứng và một sự khích lệ cho những kẻ sống đời hôn nhân:

- dấu chỉ về một tình yêu hoàn toàn không vị kỷ

- bằng chứng rằng trung thành với tình yêu đã cam kết là một điều có thể

- vì là dấu chỉ và bằng chứng nên nó là một sự khích lệ.

Xin cho các Linh mục, tu sĩ sống đời tận hiến của mình một cách vui vẻ và trung thành.
 

Is it lawful? – Suy niệm theo The WAU ngày 25.02.2022
Br. Phaolô Vũ Đức Thành, SDD chuyển ngữ

Nguồn: The Word Among Us – February 2022

Friday February 25th 2022
Meditation: Mark 10, 1-12

Is it lawful? (Mark 10,2)

Today’s Gospel recounts yet another confrontation between Jesus and some Pharisees who were trying to test him. The religious leaders wanted to make Jesus appear to contradict Moses so they could discredit him. Then, they hoped, the people would reject him. Their position would be secure, and the “pure” Jewish faith would be preserved. But their approach backfired.

Once again, Jesus’ outlook exceeds the Pharisees’ perspective. By asking what is lawful, they are asking, “How little can I do and still please God?” In response, Jesus uses marriage to illustrate something bigger. He points them toward the beauty of God’s intention from the beginning: faithful, sacrificial love, both in marriage and in our relationship with God.

It’s easy to fall into a limited mindset and become functional in our relationship with God. We might focus on fulfilling requirements rather than loving God. We might focus on avoiding his punishment rather than loving him and honoring him for all he has done for us. We may not consciously say it, but it’s almost like a husband or wife asking, “What’s the bare minimum I have to do to stay married?”

If we are asking that question, we’ve already missed the boat! The question is not “How little can I get away with?” but “How much can I do for my spouse? How can I love him or her, anticipate their needs, and serve them?” This “how much” kind of love reflects the way that God loves us! In contrast, if we are asking how little we need to do, we are missing the purpose of God’s commands and his loving intentions toward us.

Every day, God looks at you and asks, “How much can I bless my son or daughter?” He wants to show you that “as the heavens are high above the earth, so surpassing is his kindness” (Psalm 103:11). What are your thoughts toward God today? If you catch yourself asking, “How little must I do?” stop and remember how generous he is. Call to mind the many times God has blessed you. Turn to him with words of love. Then ask the Spirit to help you to express your love in action. How much can you do to love God and his people today?

“Jesus, help me to love you with all my heart.”

Thứ Sáu ngày 25.02.2022
Suy niệm: Mc 10, 1-12

Điều đó có hợp pháp không? (Mc 10,2)

Tin mừng hôm nay kể lại một cuộc đối đầu khác giữa Chúa Giêsu và một số người Pharisêu đang cố thử thách Ngài. Các nhà lãnh đạo tôn giáo muốn làm cho Chúa Giêsu có vẻ mâu thuẫn với Môisen để họ có thể làm mất uy tín của Ngài. Sau đó, họ hy vọng, mọi người sẽ từ chối Ngài. Vị trí của họ sẽ được bảo đảm, và đức tin “thuần khiết” của người Do Thái sẽ được bảo tồn. Nhưng cách tiếp cận của họ đã phản tác dụng.

Một lần nữa, quan điểm của Chúa Giêsu vượt quá quan điểm của người Pharisêu. Bằng cách hỏi điều gì là hợp pháp, khi họ hỏi, “Tôi làm ít bao nhiêu mà vẫn đẹp lòng Thiên Chúa?” Đáp lại, Chúa Giêsu sử dụng hôn nhân để minh họa một điều gì đó lớn lao hơn. Ngài hướng họ đến vẻ đẹp của ý định của Thiên Chúa ngay từ đầu: tình yêu chung thủy, hy sinh, cả trong hôn nhân và mối quan hệ của chúng ta với Thiên Chúa.

Chúng ta dễ rơi vào suy nghĩ hạn hẹp và trở nên thực dụng trong mối quan hệ của chúng ta với Thiên Chúa. Chúng ta có thể tập trung vào việc hoàn thành các đòi hỏi hơn là yêu mến Thiên Chúa. Chúng ta có thể tập trung vào việc tránh hình phạt của Ngài hơn là yêu mến Ngài và tôn kính Ngài vì tất cả những gì Ngài đã làm cho chúng ta. Chúng ta có thể không cố ý nói điều đó, nhưng nó gần giống như một người chồng hoặc người vợ hỏi, “Điều tối thiểu tôi phải làm để duy trì hôn nhân là gì?”

Nếu chúng ta hỏi câu hỏi đó, chúng ta đã bỏ lỡ cơ hội! Câu hỏi không phải là “Tôi có thể kiếm được bao nhiêu tiền?” nhưng “Tôi có thể làm được bao nhiêu cho người bạn đời của mình? Làm thế nào tôi có thể yêu anh ấy hoặc cô ấy, đoán trước nhu cầu của họ và phục vụ họ?” Loại tình yêu “bao nhiêu” này phản ánh cách Thiên Chúa yêu thương chúng ta! Ngược lại, nếu chúng ta hỏi mình cần phải làm ít đến mức nào, thì chúng ta đang bỏ lỡ mục đích các điều răn của Thiên Chúa và ý định yêu thương của Ngài đối với chúng ta.

Mỗi ngày, Thiên Chúa nhìn bạn và hỏi, “Tôi có thể chúc lành bao nhiêu cho con trai hay con gái của tôi?” Ngài muốn cho bạn thấy rằng “như các tầng trời cao hơn mặt đất thế nào, thì lòng nhân từ của Chúa cũng vượt xa như vậy” (Tv 103,11). Bạn nghĩ gì về Thiên Chúa hôm nay? Nếu có khi nào bạn tự hỏi chính mình, “Tôi phải làm tối thiểu là  bao nhiêu?” hãy dừng lại và nhớ rằng Thiên Chúa quảng đại thế nào. Hãy nhớ lại nhiều lần Ngài đã chúc lành cho bạn. Hãy hướng về Ngài bằng những lời yêu thương. Sau đó, hãy nhờ Thánh Thần giúp bạn thể hiện tình yêu thương của mình bằng hành động. Bạn có thể làm được bao nhiêu để yêu mến Thiên Chúa và dân Ngài hôm nay?

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con hết lòng yêu mến Chúa.

 

What God has joined together – Suy niệm song ngữ Anh – Việt ngày 25.02.2022
Tác giả: Don Schwager

(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu, SDD – chuyển ngữ

Friday (February 25)
What God has joined together

Scripture: Mark 10:1-12

1 And he left there and went to the region of Judea and beyond the Jordan, and crowds gathered to him again; and again, as his custom was, he taught them. 2 And Pharisees came up and in order to test him asked, “Is it lawful for a man to divorce his wife?” 3 He answered them, “What did Moses command you?” 4 They said, “Moses allowed a man to write a certificate of divorce, and to put her away.” 5 But Jesus said to them, “For your hardness of heart he wrote you this commandment. 6 But from the beginning of creation, `God made them male and female.’ 7 `For this reason a man shall leave his father and mother and be joined to his wife, 8 and the two shall become one flesh.’ So they are no longer two but one flesh. 9 What therefore God has joined together, let not man put asunder.” 10 And in the house the disciples asked him again about this matter. 11 And he said to them, “Whoever divorces his wife and marries another, commits adultery against her; 12 and if she divorces her husband and marries another, she commits adultery.”

Thứ Sáu ngày 25.02.2022
Ðiều gì Thiên Chúa đã liên kết

Mc 10,1-12

1 Đức Giê-su bỏ nơi đó, đi tới miền Giu-đê và vùng bên kia sông Gio-đan. Đông đảo dân chúng lại tuôn đến với Người. Và như thường lệ, Người lại dạy dỗ họ.2 Có mấy người Pha-ri-sêu đến gần Đức Giê-su và hỏi rằng: “Thưa Thầy, chồng có được phép rẫy vợ không? ” Họ hỏi thế là để thử Người.3 Người đáp: ” Thế ông Mô-sê đã truyền dạy các ông điều gì? “4 Họ trả lời: “Ông Mô-sê đã cho phép viết giấy ly dị mà rẫy vợ.”5 Đức Giê-su nói với họ: “Chính vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Mô-sê mới viết điều răn đó cho các ông.6 Còn lúc khởi đầu công trình tạo dựng, Thiên Chúa đã làm nên con người có nam có nữ;7 vì thế, người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình,8 và cả hai sẽ thành một xương một thịt. Như vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt.9 Vậy, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly.”10 Khi về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điều ấy.11 Người nói: “Ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình đối với vợ mình;12 và ai bỏ chồng để lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình.”

 

Meditation: What is God’s intention for our state in life, whether married or single? Jesus deals with the issue of divorce by taking his hearers back to the beginning of creation and to God’s plan for the human race. In Genesis 2:23-24 we see God’s intention and ideal that two people who marry should become so indissolubly one that they are one flesh. That ideal is found in the unbreakable union of Adam and Eve. They were created for each other and for no one else. They are the pattern and symbol for all who were to come.

We belong to God and not to ourselves

Jesus explains that Moses permitted divorce as a concession in view of a lost ideal. Jesus sets the high ideal of the married state before those who are willing to accept his commands. Jesus, likewise sets the high ideal for those who freely renounce marriage for the sake of the kingdom of heaven (Matthew 19:11-12). Both marriage and celibacy are calls from God to live a consecrated life, that is to live as married couples or as singles who belong not to themselves but to God. Our lives are not our own – they belong to God (1 Corinthians 6:19b,20; Romans 14:7-8). 

The Lord Jesus through the gift of the Holy Spirit gives the grace and the power to those who seek to follow his way of holiness in their state of life. His grace and power bring freedom, discipline, and strength to live a life of love, joy, and holiness. Do you seek the Lord and his grace (his strength and power) in your state of life?

“Lord Jesus Christ, your call to holiness extends to all in every state of life. Sanctify our lives – as married couples and as singles – that we may live as men and women who are consecrated to you. Make us leaven in a society that disdains life-long marriage fidelity, chastity, and living single for the Lord”.  

Suy niệm:  Ý định của Thiên Chúa dành cho cuộc đời bạn là gì, cho dù ở bậc sống gia đình hay độc thân? Chúa Giêsu giải quyết vấn đề li dị bằng cách đưa người nghe trở về thuở ban đầu tạo dựng, và ý định của Thiên Chúa dành cho con người. Nơi chương 2,23-24 sách Sáng thế, chúng ta thấy ý định của Thiên Chúa là hai người cưới nhau sẽ không thể chia lìa, đến nỗi họ trở nên một huyết nhục. Lý tưởng đó được tìm thấy nơi sự kết hợp không thể chia cắt giữa Ađam và Evà. Họ được tạo dựng cho nhau, chứ không cho một ai khác. Họ là kiểu mẫu và biểu tượng cho tất cả thế hệ mai sau.

Chúng ta thuộc về TC chứ không thuộc về mình

Đức Giêsu giải thích rằng ông Môisen cho phép người ta ly dị như một sự nhượng bộ bởi vì lý tưởng đã mất. Đức Giêsu đưa tình trạng hôn nhân lên một địa vị cao trọng trước những ai sẵn sàng chấp nhận các giới răn của Người. Đức Giêsu, cũng đề cao lý tưởng cho những ai tình nguyện từ bỏ đời sống hôn nhân để sống vì nước Trời (Mt 19,11-12). Cả hai bậc sống: hôn nhân và độc thân đều là ơn gọi từ Chúa để sống một đời sống thánh thiện, nghĩa là sống như đôi vợ chồng với nhau hay như những người sống độc thân, không phải sống cho mình nhưng sống cho Thiên Chúa. Sự sống của chúng ta không phải là của riêng mình, nhưng nó thuộc về Chúa (1Cor 6,19b; Rm 14,7-8).

Chúa Giêsu ngang qua hồng ân của Chúa Thánh Thần  ban ơn sủng và sức mạnh cho những ai muốn bước theo đường lối thánh thiện của Người trong bậc sống của mình. Bạn có tìm kiếm Chúa và ơn sủng của Người (sức mạnh và quyền năng của Người) trong bậc sống của bạn không?

Lạy Chúa Giêsu Kitô, lời mời gọi nên thánh của Chúa dành hết cho mọi bậc sống. Xin Chúa thánh hóa cuộc sống chúng con, hôn nhân cũng như độc thân, để chúng con có thể sống như những con cái được thánh hiến cho Chúa. Xin Chúa làm cho chúng con nên men trong một xã hội coi rẻ tính chung thủy của bậc sống hôn nhân, đức trong sạch. Để chúng con sống cho một mình Chúa thôi.

 

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây