Thứ Hai tuần 13 thường niên.

Chủ nhật - 30/06/2019 09:13

Thứ Hai tuần 13 thường niên.

"Con hãy theo Ta".      

 

Lời Chúa: Mt 8, 18-22

Khi ấy, Chúa Giêsu thấy đám đông dân chúng vây quanh Người, thì Người ra lệnh sang qua bờ bên kia. Một luật sĩ đến thưa Người rằng: "Lạy Thầy, bất cứ Thầy đi đâu, con cũng xin theo Thầy". Chúa Giêsu trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu".

Một môn đệ khác thưa Người rằng: "Thưa Thầy, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã". Chúa Giêsu trả lời: "Con hãy theo Ta, và hãy để kẻ chết chôn kẻ chết".

 

 

 

Suy Niệm 1: Theo Chúa

Có hai tu sĩ lên đường hành hương: một người chủ trương cần phải có tiền bạc và phương tiện vật chất đầy đủ mới có thể đảm bảo cho đời sống tu trì; một người thì luôn tin tưởng nơi tinh thần từ bỏ. Hai người trao đổi, tranh luận với nhau về hai tinh thần khác nhau mà không ai có thể thuyết phục được ai. Khi họ đến bờ sông thì trời cũng đã tối. Người có tinh thần từ bỏ đề nghị: - Chúng ta không có tiền để qua sông? Chúng ta hãy ngủ lại đây và dâng lời chúc tụng Chúa.

Người kia đáp lại:

- Nơi này không có làng mạc, nhà cửa, thú dữ có thể cắn xé; bên kia sông, chúng ta có thể nghỉ lại một cách an toàn. Tôi có mang theo tiền, chúng ta hãy thuê một người lái đò.

Sau khi đã qua sông, vị tu sĩ trả tiền cho người lái đò và nói với người bạn của mình như sau: - Anh đã thấy được cái lợi của việc giữ tiền trong túi chưa? Chính nhờ có chút tiền bạc, tôi đã có thể cứu mạng anh và mạng tôi. Ðiều gì sẽ xẩy ra, nếu tôi cũng sống tinh thần từ bỏ như anh?

Nghe thế, vị tu sĩ luôn sống trong tinh thần từ bỏ mỉm cười và nói:

- Chính sự từ bỏ của anh đã cứu sống chúng ta; anh đã không tiếc của để thuê người lái đò là gì? Hơn nữa, tôi không có đồng xu dính túi, thế mà tôi vẫn sống; tôi tin rằng chính tinh thần từ bỏ đã cho tôi có được mọi sự cần thiết.

Tin Mừng Giáo Hội cho chúng ta lắng nghe hôm nay kể lại rằng: Ngày nọ, Chúa Giêsu và các môn đệ đang đi đường, thì có người đến thưa Ngài: "Tôi xin theo Thầy bất cứ nơi nào Thầy đi". Chúa Giêsu trả lời: "Chồn có hang, chim có tổ, Con Người không có nơi tựa đầu". Một người khác cũng muốn theo Ngài, nhưng xin được về chôn cất cha trước đã. Chúa Giêsu nói: "Anh hãy theo tôi, cứ để kẻ chết chôn kẻ chết".

Chúa Giêsu đòi hỏi các môn đệ và tất cả những ai muốn theo Ngài một thái độ từ bỏ, dứt khoát tận căn; Ngài không bao giờ chấp nhận bất cứ một thỏa hiệp nào. Qua những đòi hỏi ấy, Chúa Giêsu muốn nhắc nhở cho chúng ta giới răn cơ bản: mến Chúa hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức lực. Ðây không phải là một điều không tưởng, cũng không phải là một lý tưởng cao vời mà là một mệnh lệnh. Quả thật, con người chỉ thực sự đạt được ơn gọi làm người của mình, khi nó sống trọn vẹn cho Thiên Chúa; con người chỉ thực sự hạnh phúc khi nó thuộc trọn về Chúa. Những việc làm, như hy sinh, hãm mình, khổ chế, chỉ thực sự có ý nghĩa và giá trị, nếu chúng được thực thi như một cố gắng dốc cạn chính mình để sống tin tưởng phó thác cho Thiên Chúa, và đó cũng là mục đích cuộc đời người Kitô hữu.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

Suy Niệm 2: Một lời đáp trả rõ ràng và dứt khoát

Một kinh sư tiến đến thưa Người rằng: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo.” Đức Giêsu trả lời: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.”  (Mt. 8, 19-20)

Một lời mời gọi không hàm hồ

Khi dấn thân cho bất cứ công việc gì, cũng như đối với bất cứ ai, ta thích mọi chuyện phải rõ như ban ngày. Ta muốn biết mình đi đâu, muốn biết đích xác phần trách nhiệm của mình. Ta mong cho người đồng chí của ta nói lên không mập mờ ý hướng của anh.

Với Chúa Giêsu, chúng ta hoàn toàn được Người phục vụ tốt. Khi Chúa mời gọi ai đi theo Người, Người không ngại nói cho kẻ ấy biết Người chờ đợi gì nợi họ. Nói ra cũng rất đơn giản thôi. Người chờ đợi tất cả. Người đòi hỏi tất cả. Người yêu cầu ta từ bỏ hết, từ bỏ ngay lập tức vì Người. “Anh hãy cứ đi theo tôi, cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ”

Lời lẽ của Chúa thật cứng rắn, sắc bén. Không có tiếng nào thừa, cũng không có gì giấu diếm. Nếu người ta quyết định đi theo Người, hẳn phải biết cái gì đang chờ đợi mình: không có chỗ tựa đầu, thập giá, đau khổ, nhưng cũng có niềm vui ngập tràn, không tưởng tượng được.

Một lời đáp thẳng thắn và chân thành

Nếu Chúa Giêsu đặt các quân bài của Người lên bàn, Người yêu cầu các môn đệ Người cũng phải làm như vậy. Lời Người mời gọi không mập mờ, thì Người đòi câu đáp trả cũng phải như vậy. Đi theo Người hoặc không đi theo Người. Không thỏa hiệp. Không thể đi với Người mà vẫn quấn quýt với người thân. Không thể trở thành môn đệ Người mà còn dính bén với những thói hư tật cũ, những cách suy nghĩ và hành động lỗi thời.

Chúng ta đã thẳng thắn và chân thành đáp lại lời mời gọi của Chúa Giêsu không? Chúng ta đã thật sự quyết định đi theo Người không? Điều Người chờ đợi nơi ta, ta có đã thưa vâng một cách rõ ràng và dứt khoát không? Ta đừng trả lời quá vội. Chẳng phải vì ta đã được rửa tội và đang là những Kitô hữu tương đối tốt mà ta dứt khoát bước đi theo Đức Kitô đâu.

 

Suy Niệm 3: CHỌN LỰA ƯU TIÊN (Mt 8, 18-22)

Xem lại Chúa Nhật 13 Thường Niên, C

Hôm nay, bài Tin Mừng thuật lại chuyện có một môn đệ muốn theo Đức Giêsu, nhưng anh ta xin được về chôn cha trước đã. Đức Giêsu đã không chấp nhận thái độ đó và nói: "Anh hãy theo Ta, và hãy để kẻ chết chôn kẻ chết".

Xét theo góc độ tình cảm tự nhiên, đòi hỏi này của Đức Giêsu xem ra có vẻ ích kỷ, và phi nghĩa quá chăng? Một sự đòi hỏi không hợp tình cũng chẳng hợp lý! Là con cái mà cũng không được thi hành bổn phận sau cùng là lo chôn cất cha mình cho tròn chữ hiếu?

Tuy nhiên, càng khó chấp nhận nghịch lý của Đức Giêsu đưa ra với môn đệ này bao nhiêu thì lại càng sáng tỏ chân lý mà Đức Giêsu muốn nhắm tới bấy nhiêu.

Thật vậy, điều mà Đức Giêsu muốn người môn đệ phải có đối với Ngài và sứ vụ mà Ngài sẽ trao phó trong tương lai là một thái độ tin tưởng, phó thác, can đảm và dứt khoát. Không được chần chừ hay nửa vời, bởi lẽ, nếu lừng khừng, trong tương lai, không sớm thì muộn cũng có những thái độ thỏa hiệp và bỏ cuộc.

Nếu không thanh thoát thì làm sao chấp nhận được sự thiếu thốn trong hành trình theo Chúa và thi hành sứ vụ được! Bởi lẽ, hành trình của người môn đệ luôn phải đối diện với sự thiếu thốn như chính Đức Giêsu đã trải qua: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu".

Như vậy, Đức Giêsu không có ý nói phải bỏ cha, bỏ mẹ để mà theo Ngài cho bằng Ngài muốn nói lên một sự lựa chọn ưu tiên cho ơn gọi và sứ vụ.

Là Kitô hữu, sống trong thời đại văn minh, kinh tế thị trường, có nhiều điều để chọn lựa. Tốt có, xấu có. Cao cả có, tầm thường cũng có. Tuy nhiên, nhiều người đã không chọn cho mình điều tốt, nhưng lại chọn những điều xấu, bởi vì những cái đó hấp dẫn và dễ thi hành hơn. Hoặc có nhiều người tin và đi theo Chúa, nhưng khi gian nan thử thách đến, họ đã viện nhiều lý do để bỏ cuộc.

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy ý thức lại ơn gọi và sự trung tín của mình với Chúa? Chúng ta có chọn Chúa và những phẩm tính tốt thuộc về Ngài không? Hay chúng ta đã chọn những thứ tầm thường?

Lạy Chúa Giêsu, theo Chúa là điều khó! Vì thế, xin cho chúng con biết thanh thản từ bỏ mọi sự để đi theo Chúa, hầu tâm hồn chúng con nhẹ nhàng, thanh thoát khi thi hành sứ vụ Chúa trao cách tốt đẹp. Amen.

Ngọc Biển SSP

 

Suy Niệm 4: Không chỗ tựa đầu

Suy niệm :

“Thưa Thầy, Thầy đi đâu tôi cũng xin đi theo.”

Đó là lời yêu cầu của một vị kinh sư đáng kính, thông thạo Thánh Kinh.

Vị này gọi Đức Giêsu là Thầy, dù chính ông là một bậc thầy trong dân.

Tại sao ông lại muốn đi theo Đức Giêsu, một ông thợ mộc ở Nazareth?

Tại sao một người có sự nghiệp ổn định như ông

lại chịu hạ mình làm môn đệ của Ngài?

Tại sao ông lại muốn theo Ngài đến tận chân trời góc biển?

Điều gì nơi con người Đức Giêsu đã khiến ông quyết định như thế?

Điều gì nơi Ngài đã cuốn hút con người ông

đến độ ông không muốn xa Ngài nữa,

và muốn gắn bó đời mình với Ngài?

Chúng ta không có câu trả lời cho các câu hỏi đó.

Chúng ta chỉ nghe câu trả lời của Đức Giêsu cho vị kinh sư.

“Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ tựa đầu.”

Ngài nhắc cho ông biết cái giá phải trả

để đi theo Ngài làm môn đệ.

Đó là cuộc sống bấp bênh, lang thang, nay đây mai đó.

Trên bước đường rao giảng, Đức Giêsu sống như kẻ vô gia cư.

Ngài tạm trú ở nơi nhà của người mở lòng đón nhận.

Chẳng rõ sau câu trả lời thẳng thắn của Đức Giêsu,

vị kinh sư có còn muốn theo Ngài nữa không?

Khi một môn đệ của Đức Giêsu xin phép về chôn cất cha trước đã,

thì Ngài đã trả lời bằng một câu khó hiểu:

“Anh hãy đi theo tôi. Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ.”

Người Do Thái coi trọng chữ hiếu và việc tống táng cho cha mẹ.

Có thể ở đây anh môn đệ này muốn xin về nhà,

ở với cha già cho đến ngày cha qua đời, rồi chôn cất cha để báo hiếu.

Không phải là anh không muốn làm môn đệ Thầy Giêsu nữa,

nhưng trước hết, anh muốn làm tròn bổn phận của một người con.

Đức Giêsu cho anh thấy báo hiếu không phải là bổn phận hàng đầu,

dù tôn kính cha mẹ là luật quan trọng trong xã hội Do Thái.

Ngài cho anh thấy có Ai đó còn quan trọng hơn cả cha mẹ.

“Hãy theo tôi”, tiếng gọi này đòi dành ưu tiên cho Ngài,

đến độ nghĩa vụ thiêng liêng nhất là chôn cất cha phải nhường bước.

Tin Mừng hôm nay cho thấy cái giá phải trả để làm môn đệ Đức Giêsu.

Có người xin đi theo Thầy khắp mọi nơi Thầy đi.

Nhưng đi vào Vườn Dầu, đi lên Núi Sọ, ít người dám theo Thầy.

Có người đã là môn đệ rồi, nhưng lại băn khoăn vì nghĩa vụ.

Anh phải nghe được tiếng gọi mới của Thầy: “Hãy theo tôi” (c. 22).

và đơn sơ đặt sứ mạng lên trên hết.

Thân phận người môn đệ xưa nay đều giống nhau.

Theo Thầy là phải chịu long đong, thiếu thốn, bị từ chối và bách hại,

thậm chí phải chấp nhận cái chết.

Nhưng hạnh phúc vẫn chờ họ, chỉ vì họ đã cùng thân phận với Thầy.

 

Cầu nguyện :

Lạy Chúa Giêsu,

nhiều bạn trẻ đã không ngần ngại

chọn những cầu thủ bóng đá,

những tài tử điện ảnh

làm thần tượng cho đời mình.

Hôm nay

Chúa cũng muốn biết chúng con chọn ai,

và chúng con thật sự đắn đo

trước khi chọn Chúa.

Bởi chúng con biết rằng

chọn Chúa là lội ngược dòng,

theo Chúa là bước vào con đường hẹp:

con đường nghèo khó và khiêm nhu,

con đường từ bỏ và phục vụ.

Hôm nay, chúng con chọn Chúa

không phải vì Chúa giàu có,

tài năng hay nổi tiếng,

nhưng vì Chúa là Thiên Chúa làm người.

Chẳng ai đáng chúng con yêu mến bằng Chúa.

Chẳng ai hoàn hảo như Chúa.

Ước gì chúng con can đảm chọn Chúa

nhiều lần trong ngày,

qua những chọn lựa nhỏ bé,

để Chúa chiếm lấy toàn bộ cuộc sống chúng con,

và để chúng con

thông hiệp vào toàn bộ cuộc sống của Chúa. Amen.

Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.

 

SUY NIỆM

1. Đi theo Đức Ki-tô

Khi thấy những đám đông chung quanh mình, Đức Giê-su quyết định đi sang bờ bên kia của Biên Hồ Ga-li-lê:

  • Có một kinh sư xin đi theo Chúa với lòng quảng đại: «Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo ».
  • Và một trong các môn đệ, đã đáp lại tiếng gọi đi theo Đức Ki-tô, xin trở về chôn táng cha của mình: « Thưa Ngài xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã ». Ai trong chúng ta cũng đã hoặc sẽ có kinh nghiệm này, khi có những người thân qua đời.

Trong sách Tin Mừng theo thánh Luca còn thêm một người thứ ba; người này cũng có lòng ước ao đi theo Đức Giê-su như người thứ nhất, và anh chỉ xin làm một điều rất bình thường, nhưng hợp tình hợp lí: « Xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã ».

Hai người, mỗi người có một hoàn cảnh khác nhau, mỗi người có kinh nghiệm về ơn gọi đi theo Đức Ki-tô khác nhau. Dù chúng ta sống trong ơn gọi nào, với tư cách là người Ki-tô hữu, chúng ta cũng được mời gọi đi theo Đức Ki-tô. Vậy chúng ta thấy mình giống trường hợp nào trong hai trường hợp trên; hay chính mỗi người chúng ta là trường hợp khác nữa?

 2. Lề luật hay thần khí ?

Như chúng ta đã nhận thấy, hai lời xin rất đỗi bình thường : người thứ nhất xin đi theo Đức Giê-su, người thứ hai xin về chôn táng người cha rồi tiếp tục đi theo Ngài, nhưng lời đáp của Đức Giê-su thì không bình thường chút nào, và phải làm cho người nghe ngạc nhiên. Thật vậy,

  • Với người thứ nhất, Người trả lời : Con chồn (hay con cáo) có hang, con chim có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu. Có lẽ Ngài muốn nói đến đời sống nghèo khó « tột bậc » khi đi theo Người.
  • Với người thứ hai, Người nói : « Anh hãy đi theo tôi, cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ ». Theo sự nhạy cảm của người Việt Nam chúng ta, một câu trả lời như thế thật không nhân bản, không có tình người và nhất là không tôn trọng chữ hiếu.

Chúng ta có thể nhớ lại, trong những tình huống khác, lời của Đức Giê-su cũng không kém triệt, không thể áp dụng theo mặt chữ được : « Nếu mắt hay tay gây cớ phạm tội, hãy móc hay chặt ngay đi ! ». Cũng như chúng ta không thể sống mà không tựa đầu vào một chỗ nào đó, không thể để mặc kẻ chết chôn kẻ chết, và cũng không thể « chạy xe » mà không ngoái lại đằng sau[1].

Đó là vì lời của Đức Ki-tô không phải là chữ viết hay lề luật, cứ thế mà đem ra thực hành, như chúng ta thường nói : « thực hành Lời Chúa ». Lời Chúa là thần khí chứ không phải chữ viết, vì thế Người cố ý nói thật triệt để, để chúng ta đừng biến lời của Ngài thành chữ viết của Lề Luật. Lời Chúa là thần khí, mặc khải cho chúng ta một hướng đi, một năng động sống ; và mỗi người và mỗi thời được mời gọi sống tối đa theo cách của mình, theo khả năng của mình, mức độ trưởng thành thiêng liêng của mình, theo tình yêu của mình dành cho Chúa và cho tha nhân.

Lề Luật không chấp nhận sự khác biệt, vì được áp dụng cho mọi người và mọi người đều « bình đẳng » ; trong khi đó, cùng một thần khí, nhưng có những cách thể hiện khác nhau tùy theo ơn Chúa, sự tự do và hoàn cảnh của mỗi người. Lề Luật không quan tâm đến ngôi vị : « Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang đang ngoại tình. Trong sách Luật, ông Mô-sê truyền cho chúng tôi phải ném đá hạng đàn bà đó” (Ga 8, 4-5); thần khí là một năng động sống, khởi đi từ ngôi vị, với lịch sử, vấn đề, vết thương, nỗi khổ đau, bị sự dữ chi phối…

3. Năng động Vượt Qua

Chúng ta sẽ khám ra cả một năng động sống, cả một con đường thiêng liêng trong những lời khó nghe của Đức Giê-su, nếu chúng ta đặt mình vào bối cảnh của mầu nhiệm Vượt Qua, như Đức Giê-su đã nói trước đó : « Người đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta » (8, 17) và hình ảnh « sang bờ bên », khởi đầu bài Tin Mừng của chúng ta, gợi lên.

  • Chúng ta hãy nhìn ngắm Đức Giê-su trên Thập Giá, để nhận ra đầu của Ngài tựa vào đâu : chẳng vào đâu hết, mà chỉ tựa vào lời kêu cầu dâng lên Cha : « Lạy cha, trong tay Cha, con xin phó thác hồn con ». Ngài chỉ tựa vào lòng Cha, vào sự Quan Phòng yêu thương của Cha.
  • Đi theo Chúa, chúng ta phải vượt qua Biển Đỏ, vượt qua nguy hiểm, thử thách và chính sự chết để đi vào sự sống của Thiên Chúa, đi vào miền đất dành cho người sống. Nơi Thiên Chúa, không có sự chết và những người chết, nhưng chỉ có sự sống, và những người sống cho Chúa mà thôi. Và có thể nói, con đường Vượt Qua của Đức Giê-su là đường « một chiều », đã đi vào thì phải đi thẳng luôn, không thể quay lại được.

Đức Giê-su quyết định đi về cùng Cha, bằng con đường Vượt Qua, nghĩa là bằng con đường yêu thương đến cùng (x. Ga 13, 1), người thì xin đi theo, kẻ thì xin đi về. Còn chúng ta, hôm nay hay trong giai đoạn sống này của hành trình đi theo Chúa, trong ơn gọi gia đình hay dâng hiến, khi hiểu Lời Chúa dưới ánh sáng của mầu nhiệm Vượt Qua, chúng ta xin Người điều gì ?

Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc

[1][1] Trong sách Tin Mừng theo thánh Luca, Đức Giê-su nói với người thứ ba: “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa” (Lc 9, 62).

 

Lạy Thầy, con sẽ theo Thầy bất cứ nơi đâu

Monday (July 01): “Teacher, I will follow you wherever you go”

Scripture: Matthew 8:18-22  

18 Now when Jesus saw great crowds around him, he gave orders to go over to the other side. 19 And a scribe came up and said to him, “Teacher, I will follow you wherever you go.”  20 And Jesus said to him, “Foxes have holes, and birds of the air have nests, but the Son of man has nowhere to lay his head.” 21 Another of the disciples said to him, “Lord, let me first go and bury my father.” 22 But Jesus said to him, “Follow me, and leave the dead to bury their own dead.”

 

Thứ Hai     01-7                Lạy Thầy, con sẽ theo Thầy bất cứ nơi đâu

Mt 8,18-22

18 Thấy xung quanh có đám đông, Đức Giê-su ra lệnh sang bờ bên kia.19 Một kinh sư tiến đến thưa Người rằng: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo.”20 Đức Giê-su trả lời: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.”21Một môn đệ khác thưa với Người: “Thưa Ngài, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã.”22 Đức Giê-su bảo: “Anh hãy đi theo tôi, cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ.”

Meditation:

Are you ready to follow the Lord Jesus wherever he may lead you? In love, the Lord Jesus calls each one of us personally by name and he invites us to follow him as our Lord and Teacher. What an awesome privilege and an awesome responsibility! What does it cost to be a disciple and follower of the Lord Jesus? Our whole lives, for sure! The Lord Jesus, in turn, promises to give us all that we need to follow him and more besides!  Before we “sign-up” for something, it is quite natural and appropriate to ask what it will cost us. Jesus made sure that any “would-be” followers knew what they were getting themselves into.

The cost of discipleship

One prospective follower, a scribe who was an expert in the Torah (the law of God in the first five books of Moses in the Jewish Bible), paid Jesus the highest compliment he knew. He called Jesus “teacher”. Jesus advised this would-be follower: Before you follow me, think what you are about to do and count the cost. A disciple must be willing to part with anything that might stand in the way of following Jesus as Teacher and Master. Another would-be disciple responded by saying that he must first bury his father, that goes back home and take care of his father until he died. This disciple was not yet ready to count the cost of following Jesus. Jesus appealed to the man’s heart to choose for God’s kingdom first and to detach himself from anything that might keep him from following the Lord.

The greatest call 

The Lord Jesus invites us into the most wonderful and greatest of relationships – a personal relationship of love and friendship, trust and commitment with himself, the Lord and Ruler of the heavens and the earth. How can we give the Lord our unqualified “yes” to the call he has for our lives? The Lord Jesus fills the hearts of those who accept his invitation of discipleship and friendship with the outpouring of his love into our hearts through the gift of the Holy Spirit who has been given to us (Romans 5:5). The love of God frees us from attachments to other things so we can give ourselves freely to God for his glory and for his kingdom. It was love that compelled the Lord Jesus to lay down his life for us. And he calls us in love to give our all to him.

We cannot outgive God 

What can keep us from giving our all to God? Fear, self-concern, pre-occupation, and attachment to other things. Even spiritual things can get in the way of having God alone as our Treasure if we put them first. Detachment is a necessary step if we want to make the Lord our Treasure and Joy. It frees us to give ourselves without reserve to the Lord and to his service. There is nothing greater we can do with our lives than to place them at the service of the Lord and Master of the universe. We cannot match God in generosity. Jesus promises that those who are willing to part with what is most dear to them for his sake “will receive a hundred times as much and will inherit eternal life” (Matthew 19:29). Is there anything holding you back from giving your all to the Lord?

 

 

“Take, O Lord, and receive my entire liberty, my memory, my understanding, and my whole will. All that I am and all that I possess you have given me. I surrender it all to you to be disposed of according to your will. Give me only your love and your grace – with these I will be rich enough and will desire nothing more.” (Prayer of Ignatius Loyola, 1491-1556)

Suy niệm:

Bạn có sẵn sàng theo Chúa Giêsu bất cứ nơi nào Người dẫn bạn đi không? Trong tình yêu, Chúa Giêsu kêu gọi mỗi người chúng ta cách cá vị bằng tên gọi và Người mời chúng ta đi theo Người là Chúa và là Thầy. Thật là một ân huệ cao cả và một trách nhiệm nặng nề! Nó đòi hỏi gì để trở thành người môn đệ và đi theo Chúa Giêsu? Chắc chắn là toàn bộ cuộc đời chúng ta! Đáp lại, Chúa Giêsu hứa ban cho chúng ta tất cả những gì chúng ta cần để theo Người và hơn thế nữa! Trước khi chúng ta “ký kết” cho điều gì đó, thật là điều hoàn toàn tự nhiên và hợp lý để hỏi nó đòi hỏi chúng ta điều gì. ĐG bảo đảm rằng bất cứ ai “muốn thành” môn đệ phải biết những gì họ sắp bước vào.

Cái giá của người môn đệ

Một môn đệ tương lai, một kinh sư thành thạo Kinh Torah (lề luật của TC trong 5 cuốn sách đầu tiên của Môisen trong KT Dothái, đã dành cho Đức Giêsu lời khen ngợi cao quý nhất. Anh gọi Đức Giêsu là “Thầy”. Đức Giêsu cảnh báo người muốn trở thành môn đệ này: Trước khi anh muốn theo Ta, hãy nghĩ những gì anh sẽ làm và những gì phải trả giá. Người môn đệ phải sẵn sàng từ bỏ bất cứ điều gì có thể ngăn cản việc theo Đức Giêsu, là Thầy và Chúa của mình. Người muốn trở thành môn đệ khác đáp lại bằng việc nói rằng anh ta phải chôn cất cha mình, tức là phải về nhà và săn sóc cha mình cho tới chết. Người môn đệ này chưa sẵn sàng trả giá về việc theo Đức Giêsu. Đức Giêsu đã khích lệ tinh thần của anh để chọn lựa vương quốc của Thiên Chúa trước hết, và dứt bỏ mình khỏi những gì có thể cản trở anh không theo Chúa.

Ơn gọi cao cả nhất

Chúa Giêsu mời gọi chúng ta vào những mối quan hệ kỳ diệu và cao cả nhất – mối quan hệ yêu thương cá vị và tình bằng hữu, tin tưởng và cam kết với chính Người, là Chúa và Đấng cai trị trời và đất. Làm sao chúng ta có thể nói lời “xin vâng” bất xứng với ơn gọi Người dành cho cuộc đời chúng ta? Chúa Giêsu lấp đầy tâm hồn những ai đón nhận lời mời làm môn đệ và bạn hữu của Người bằng việc tuôn đỗ ân huệ Chúa Thánh Thần, Đấng được ban cho chúng ta (Rm 5,5). Tình yêu Thiên Chúa giải thoát chúng ta khỏi những dính bén với những điều khác, như thế chúng ta có thể thanh thoát hiến mình cho Thiên Chúa vì vinh quang và vương quốc của Người. Đó chính là tình yêu đã thúc bách Đức Giêsu hiến mạng sống mình vì chúng ta. Và Người mời gọi chúng ta dâng hiến tất cả mọi sự cho Người vì tình yêu.

Chúng ta không thể vượt trổi Thiên Chúa

Có điều gì ngăn cản chúng ta không hiến thân trọn vẹn cho Thiên Chúa không? Sự sợ hãi, tự quan tâm đến mình, sự lo lắng, và dính bén với những sự khác. Thậm chí những gì thiêng liêng có thể ngăn cản chúng ta có một mình Chúa làm Kho báu của mình, nếu chúng ta đặt chúng lên hàng đầu. Sự từ bỏ là bước cần thiết, nếu chúng ta muốn Thiên Chúa làm Kho báu và Niềm vui của mình. Nó giúp chúng ta thanh thoát hiến mình trọn vẹn cho Chúa và cho sự phụng sự Người. Chúng ta không thể làm gì lớn lao hơn cho cuộc đời mình bằng dành nó cho việc phụng sự Thiên Chúa và Chủ tể của vũ trụ. Chúng ta không thể vượt trổi hơn Chúa về sự quảng đại. Đức Giêsu hứa rằng những ai sẵn sàng từ bỏ những gì yêu thích nhất đối với họ vì Người “sẽ nhận được gấp trăm và sẽ thừa hưởng sự sống đời đời” (Mt 19,29). Có điều gì níu kéo bạn lại, không để cho bạn hiến thân trọn vẹn cho Chúa không?

Lạy Chúa, xin nhận lấy toàn bộ sự tự do của con, ký ức của con, sự hiểu biết của con, và trọn vẹn ý chí của con. Tất cả những gì con là và tất cả những gì con có đều do Chúa ban cho. Con xin dâng lại tất cả cho Chúa để Chúa tùy ý sử dụng. Xin chỉ ban cho con tình yêu và ơn sủng của Chúa – với những điều này, con sẽ giàu có và sẽ không còn mong ước gì nữa. (Lời cầu nguyện của thánh Inhaxiô, 1491-1556).

Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu – chuyển ngữ

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây