CHÚA NHẬT LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG - NĂM C Cv 2,1-11; 1Cr 12,3b-7.12-13; Ga 20,19-23

Thứ bảy - 07/06/2025 07:50
CHÚA NHẬT LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG - NĂM C
Cv 2,1-11; 1Cr 12,3b-7.12-13; Ga 20,19-23

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan
19Vào buổi chiều ngày thứ nhất trong tuần, những cửa nhà các môn đệ họp đều đóng kín, vì sợ người Do-thái, Chúa Giêsu hiện đến, đứng giữa các ông và nói rằng: "Bình an cho các con!" 20Khi nói điều đó, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn Người. Bấy giờ các môn đệ vui mừng vì xem thấy Chúa. 21Chúa Giêsu lại phán bảo các ông rằng: "Bình an cho các con! Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con". 22Nói thế rồi, Người thổi hơi và phán bảo các ông: "Các con hãy nhận lấy Thánh Thần, 23các con tha tội cho ai, thì tội người ấy được tha. Các con cầm tội ai, thì tội người ấy bị cầm lại".

SUY NIỆM 1: CUỘC TẠO DỰNG MỚI
Lễ Vọng:
Lời Chúa: “Người nói điều ấy về Chúa Thánh Thần mà các kẻ tin nơi Người sẽ lãnh lấy” (Ga 7,39).
Nhập lễ:
Kính thưa cộng đòan phụng vụ,
Chiều nay, chúng ta cử hành lễ vọng Mừng Chúa Thánh Thần Hiện Xuống. Đây là biến cố quan trọng, vì nó đánh dấu sự khởi đầu của Hội thánh Chúa Kitô, dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần trong việc thực thi lệnh truyền của Chúa Kitô:
Bằng qua cái chết hồng ân,
Chúa đã đổi mới xác thân loài người.
Thánh Linh cải tạo khắp nơi,
Khác chi tạo dựng đất trời sơ khai.
Nhìn vào biến cố Si-nai
Hay trong Tân ước, Thiên sai hoàn thành.
Hiệp dâng Thánh lễ hôm nay, xin Chúa Giêsu ban Chúa Thánh Thần tràn ngập nơi tâm hồn mỗi người chúng ta, để Ngài biến đổi chúng ta trở thành chứng nhân loan báo tình yêu của Chúa cho thế giới hôm nay. Trong tâm tình đó, giờ đây chúng ta hãy thành tâm sám hối.
Sám hối:
X. Lạy Chúa, Chúa ban Thánh Thần để người canh tân bộ mặt trái đất. Xin Chúa thương xót chúng con.
Đ. Xin Chúa thương xót chúng con.
X. Lạy Chúa Kitô, Chúa ban Thánh Thần để người hướng dẫn và soi sáng chúng con. Xin Chúa thương xót chúng con.
Đ. Xin Chúa thương xót chúng con.
X. Lạy Chúa, Chúa ban Thánh Thần để chúng con trở nên nghĩa tử của Thiên Chúa. Xin Chúa thương xót chúng con.
Đ. Xin Chúa thương xót chúng con.
Kết: Xin Thiên Chúa toàn năng thương xót, tha tội và dẫn đưa chúng ta đến sự sống muôn đời.
CĐ: Amen
Lễ chính ngày:
Lời Chúa: “Người thổi hơi và phán bảo các ông: các con hãy nhận lấy Thánh Thần” (Ga 20,22).
Nhập lễ:
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,
Hôm nay, Giáo Hội mừng đại lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống. Phụng vụ Lời Chúa hôm nay cho chúng ta thấy, Chúa Thánh Thần đã được ban xuống cho các tông đồ như lời Chúa Giêsu đã hứa. Ngài là nguồn mạch mọi ân sủng và bình an. Ngài đến để hoàn tất chương trình cứu độ của Thiên Chúa và mở ra cuộc tạo dựng mới, một dân tộc mới là Hội thánh:
Giống thời sáng tạo sơ khai,
Cũng bằng hơi thở, Chúa sai Thánh Thần.
Con người cũ đã lỗi lầm,
Tác thành người mới thập phần tinh trong.
Biết luôn liên kết hiệp thông,
Truyền rao Lời Chúa, hết lòng giúp nhau.
Hiệp dâng Thánh lễ hôm nay, xin Chúa Thánh Thần ngự đến trong tâm hồn chúng ta, và đổi mới con người cũ của chúng ta nên sứ giả Tin mừng của Chúa, để chúng ta hân hoan ra đi gieo rắc niềm vui và ơn bình an của Chúa đến cho muôn người. Tâm tình đó, giờ đây chúng ta thành tâm sám hối.
Sám hối:
X. Lạy Chúa, Chúa đến để đem bình an của Chúa cho nhân loại. Xin Chúa thương xót chúng con.
Đ. Xin Chúa thương xót chúng con.
X. Lạy Chúa Kitô, Chúa thổi hơi ban Thánh Thần như một luồng sinh khí mới khai sinh Hội thánh. Xin Chúa Kitô thương xót chúng con.
Đ. Xin Chúa Kitô thương xót chúng con.
X. Lạy Chúa, Chúa ban Thánh Thần để người hướng dẫn chúng con tiếp nối công cuộc cứu độ của Chúa. Xin Chúa thương xót chúng con.
Đ. Xin Chúa thương xót chúng con.
Kết: Xin Thiên Chúa toàn năng thương xót, tha tội và dẫn đưa chúng ta đến sự sống muôn đời.
CĐ: Amen.

Suy niệm:
Kính thưa quý ông bà anh chị em,
Hôm nay cùng với toàn thể Hội thánh, chúng ta hân hoan mừng lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống. Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống kết thúc mùa phục sinh kéo dài 50 ngày kể từ biến cố Chúa Giêsu sống lại đến lễ Ngũ tuần hôm nay. Trong ngày lễ trọng đại này, chúng ta được Lời Chúa soi sáng nhận ra cuộc tạo dựng mới và một kỷ nguyên mới, khai mở một thời đại mới của Hội thánh Chúa Kitô: thời đại Chúa Thánh Thần.
Thưa anh chị em, biến cố Chúa Thánh Thần hiện xuống xảy ra trong ngày lễ Ngũ tuần, cùng với lễ Vượt qua và lễ ăn Bánh không men. Lễ Ngũ tuần có nguồn gốc xa xưa từ nhà nông: đây là lễ mừng công của nhà nông sau 50 ngày gặt bông lúa. Khi dân Do thái vào Đất hứa, lễ Ngũ tuần dần dần được mừng để kỷ niệm biến cố ký kết giao ước giữa Thiên Chúa và dân Do thái tại núi Sinai 50 ngày sau biến cố xuất hành thoát khỏi cảnh nô lệ người Ai cập. Vào năm đó, dân Do thái từ trong và ngoài nước hành hương về Giêrusalem để mừng lễ Ngũ tuần. Thánh Luca trong bài đọc 1 hôm nay, diễn tả biến cố Hiện xuống của Chúa Thánh Thần giống như trận gió to và như hình lưỡi lửa. Chính trong bối cảnh đó, Chúa Thánh Thần được ban xuống trên các tông đồ “như thể bằng lửa xuất hiện và rải rác đậu trên từng người. Hết thảy mọi người đều được tràn đầy Chúa Thánh Thần, và bắt đầu nói tiếng khác nhau tuỳ theo Thánh Thần ban cho họ nói”. Hôm ấy, dân chúng bỡ ngỡ vì ai nấy đều nghe các tông đồ nói tiếng bản xứ của mình. Những sự kiện này nhắc chúng ta nhớ đến biến cố tháp Babel; một dân tộc vì kêu ngạo mà bị phân tán thành các ngôn ngữ khác nhau khiến không ai hiểu ai. Giờ đây, nhờ Chúa Thánh Thần, mọi dân tộc đều hiểu được Tin mừng cứu rỗi trong ngôn ngữ của mình. Như thế, Chúa Thánh Thần kết hợp mọi dân tộc vốn chia rẽ nhau thành một cộng đoàn duy nhất là Hội thánh. Hội thánh được khai sinh vào ngày Hiện xuống. Bài Tin mừng hôm nay diễn tả cuộc tạo dựng mới sau khi Chúa Giêsu phục sinh và ban cho các tông đồ ơn bình an. Chúa Giêsu thổi hơi vào các tông đồ và nói: “Các con hãy nhận lấy Thánh Thần”. Đây là hơi thở sáng tạo của thuở ban đầu, biến đổi hoàn toàn con người cũ của các tông đồ. Để từ đây, dưới tác động mãnh liệt của Chúa Thánh Thần, các tông đồ ra đi khắp cùng thế giới để rao giảng và tha tội cho các tội nhân, kết hợp họ thành một cộng đoàn những người tin vào Chúa Kitô phục sinh. Chính tác động của Chúa Thánh Thần nối kết các tội nhân, sau khi tha tội cho họ, để làm nên một cộng đoàn những kẻ tin vào Chúa Kitô phục sinh.
Chuyện kể rằng, ngày 28 tháng 10 năm 1958, Đức hồng y Angelo Giuseppe Rollcali lên ngôi giáo hoàng lấy tước hiệu Gioan 23. Một ông lão không tiếng tăm lên lãnh đạo Giáo hội, nhiều người nghĩ rằng sẽ chẳng có gì mới với một ông lão gần đất xa trời. Thế nhưng, ông lão này đã làm nên một kỳ diệu được coi là lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống lần thứ hai khi ngài triệu tập công đồng Vaticano II để canh tân Giáo Hội. 
Kính thưa quý ông bà anh chị em,
Mừng lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, mỗi người chúng ta hãy ý thức rằng: Chúa Thánh Thần đã được ban xuống cho các tông đồ như lời Chúa Giêsu đã hứa. Ngài là nguồn mạch mọi ân sủng và bình an. Ngài đến để hoàn tất chương trình cứu độ của Thiên Chúa và mở ra cuộc tạo dựng mới, một dân tộc mới là Hội thánh. Dân tộc mới này lãnh nhận những ơn sủng cần thiết và khác nhau tùy theo từng người, từng trường hợp nhưng cũng do một nguồn gốc chung duy nhất là Chúa Thánh Thần. Chính Chúa Thánh Thần làm nên mọi sự trong mọi người để quy tụ muôn dân vào trong Hội thánh của Chúa Kitô. Tất cả chúng ta được thanh tẩy làm nên một thân thể sống động của một Hội thánh Công giáo, Duy nhất, Thánh thiện và Tông truyền để cùng nhau tôn vinh Thiên Chúa. Chúng ta được mời gọi để sống cho Chúa bằng đời sống thánh thiện, và bằng đời sống chứng nhân trong sự hiệp nhất yêu thương. Do đó, mỗi khi phạm tội là mỗi lần chúng ta tự tắt mình khỏi Hội thánh duy nhất thánh thiện của Chúa Kitô.
Nguyện xin Chúa Thánh Thần ngự đến và nhóm lên trong tâm hồn chúng ta ngọn lửa tình yêu Chúa, đổi mới con người cũ của chúng ta nên sứ giả loan báo Tin mừng và ơn bình an của Chúa đến cho muôn người. Amen.
Lm. Phêrô Nguyễn Văn Quang

SUY NIỆM 2: LÀM CHỨNG CHO CHÚA
Chúa Nhật Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống là một trong những ngày lễ cổ xưa nhất của Giáo hội được đề cập trong Cv 20,16 và 1 Cor 16, 8. Chúa Nhật Hiện Xuống diễn ra sau lễ Phục Sinh 50 ngày. Ngày lễ này thế chỗ cho Lễ Ngũ Tuần của người Do Thái. Người Do Thái cũng tổ chức mừng Lễ Ngũ Tuần, nhưng nó không giống với các Kitô hữu. Họ mừng Lễ Ngũ Tuần để kỷ niệm việc Thiên Chúa ban 10 điều răn trên núi Sinai, 50 ngày sau khi họ thoát khỏi ách nô lệ. Theo truyền thống của người Do Thái, họ tổ chức lễ Ngũ Tuần sau Lễ Vượt Qua 50 ngày.
Nguồn gốc Lễ Ngũ Tuần được kể trong sách Tông đồ Công vụ: “Trong ngày đó, người Do Thái từ khắp nơi đã tụ tập tại Giêrusalem để mừng lễ của họ. Hôm đó cũng là ngày chủ nhật, tức là mười ngày sau khi Chúa Giêsu đã về trời, các Tông đồ và Đức Maria tụ họp nhau trong nhà Tiệc Ly, nơi mà họ đã nhìn thấy Chúa Giêsu sau sự Phục Sinh của Ngài: “bỗng từ trời phát ra một tiếng động, như tiếng gió mạnh ùa vào đầy cả căn nhà, nơi họ đang tụ họp. Rồi họ thấy xuất hiện những hình lưỡi giống như lưỡi lửa tản ra đậu xuống từng người một. Và ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tùy theo khả năng Thánh Thần ban cho” (Cv 2,2-4).
Trước khi về trời, Đức Giêsu đã hứa với các Tông đồ rằng Ngài sẽ gửi Chúa Thánh Thần đến với họ.  Chính ngày Lễ Ngũ Tuần, các Tông đồ đã được những ơn của Chúa Thánh Thần, họ bắt đầu rao giảng Tin Mừng trong tất cả các ngôn ngữ nơi mà những người Do Thái đã tụ tập nghe họ giảng. Khoảng ba ngàn người đã trở lại ngay ngày hôm đó. Lễ Hiện Xuống thường được gọi là “ngày khai sinh của Giáo hội”. Vào ngày này, việc Chúa Thánh Thần ngự xuống đã làm cho sứ mệnh của Đức Kitô được  hoàn thành và thời kỳ Tân Ước được thực hiện.
Chúa Giêsu đã từng nói với các môn đệ: “Anh em sẽ nhận được sức mạnh của Thánh Thần khi Người xuống trên anh em. Bấy giờ anh em sẽ là chứng nhân của Thầy, tại Giêrusalem, trong khắp các miền Giuđê, Samari và cho đến tận cùng trái đất” (Cv 1, 8). Với sức mạnh của Thánh Thần, Thánh Phêrô và các Tông Đồ đã ra đi rao giảng Tin Mừng cho đến tận cùng trái đất. Trong mọi thời đại, bằng mọi ngôn ngữ, Giáo Hội khắp thế giới tiếp tục tuyên xưng những kỳ công Thiên Chúa và kêu gọi các dân tộc, các quốc gia tiến đến với đức tin, hy vọng và cuộc sống mới trong Đức Kitô.
1. Làm chứng trong quyền năng Thánh Thần
Chúa Giêsu nói đến sứ vụ làm chứng của Chúa Thánh Thần: “ Là Thần Khí sự thật phát xuất từ Chúa Cha, Người sẽ làm chứng về Thầy. Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em từng ở với Thầy ngay từ đầu” (Ga 15, 26-27). Làm chứng cho Chúa Giêsu chỉ có thể thực hiện trong quyền năng của Chúa Thánh Thần, chứ không thể chỉ bằng sức lực của con người.
Chúa Giêsu là Người Con có kinh nghiệm trọn vẹn về tình yêu của Chúa Cha, biết rõ ý muốn của Chúa Cha, biết rõ chương trình cứu độ của Chúa Cha. Ngài là chứng nhân trung thành của Chúa Cha, chỉ nói những điều Chúa Cha muốn, thi hành những điều Chúa Cha truyền dạy.
Chúa Thánh Thần là Thiên Chúa và là Đấng ban sự sống. Chúa Thánh Thần tiếp nối sứ mạng chứng tá của Chúa Giêsu, cùng với Giáo hội và trong lòng Giáo hội.
Sứ mạng làm chứng của Giáo hội luôn luôn thể hiện cùng với và trong Chúa Thánh Thần. Giáo hội đã được Chúa Phục Sinh thổi hơi vào và trao ban Thánh Thần. Chúa Thánh Thần từ đó luôn ở với Giáo hội và trong Giáo hội. Giáo hội đã luôn nổ lực làm chứng cho Chúa Giêsu, trải dài suốt hai nghìn năm lịch sử, trải qua những thăng trầm những phong ba bão táp của trần thế.
2. Sứ mạng làm chứng của người kitô hữu:
Mỗi người Kitô hữu được sinh ra nhờ phép rửa ở trong lòng Giáo hội và được xức dầu thánh một cách đặc biệt trong Bí tích Thêm sức, được lãnh nhận Chúa Thánh Thần để thông phần sứ mạng làm chứng của Giáo hội.
Trong Bí tích Thêm Sức nhận lãnh, không những các ơn Chúa Thánh Thần, mà là chính Chúa Thánh Thần được ban cho chúng ta như một sức mạnh từ trên cao, như là “Thần lực của Thiên Chúa”. Đó là sức mạnh của Tình yêu mạnh hơn sự chết biểu lộ nơi Sự Sống lại của Chúa Giêsu, sức mạnh của Chân lý và Sự Thật. Đó là sức mạnh cuốn hút của cái Đẹp không phai tàn của Thiên Chúa, của cái Đẹp thần linh tiềm ẩn trong mọi cái đẹp đích thực.
3. Làm chứng cho Thiên Chúa Tuyệt Mỹ
Chúa là Chân Thiện Mỹ, nên sức mạnh của Chân Thiện Mỹ là “Thần Lực” của chính Chúa. Muốn làm chứng cho Chúa là Chân Thiện Mỹ, phải có Thần lực của Chúa. Có sức mạnh ơn thánh, chúng ta có thể làm chứng cho Thiên Chúa cội nguồn của Chân Thiện Mỹ.
Có thể diễn tả nét đặc trưng: các Giám mục, Linh mục là những chứng nhân cho chân lý; những người làm việc bác ái xã hội làm chứng cho sự thiện; Nhạc sĩ, Ca sĩ làm chứng cho cái đẹp.
Chiêm ngắm và diễn tả vẻ đẹp thần linh có tác dụng làm cho con người say mê. Những nghệ sĩ chân chính như các nhạc sĩ, ca sĩ, thi sĩ, họa sĩ, nhà điêu khắc, kiến trúc sư hay cả những biên đạo múa…đều là những người phục vụ cho cái đẹp, cũng là những chứng nhân rất cần thiết cho thế giới. Dĩ nhiên trong thế giới nghệ thuật, cũng như trong mọi lãnh vực khác của cuộc sống, vẫn có những phản chứng từ, có thể có tác dụng huỷ hoại tâm linh con người, như những thứ âm nhạc kích thích lòng tà dâm, những phim đồi truỵ, các thứ phim ảnh bạo lực…
Khi yêu những bông hoa, dòng suối, núi non, biển cả, chúng ta chìm vào trong thiên nhiên, ca hát ngợi khen Thiên Chúa cùng với các tiếng nói đa dạng của thiên nhiên, đó là làm chứng cho Thiên Chúa Đấng Tuyệt Mỹ.
Nhạc sĩ là chứng nhân cho vẻ đẹp thần linh. Nhạc sĩ viết thánh ca phụng vụ cùng chung mục đích với phụng vụ là tôn vinh Thiên Chúa và thánh hoá con người.
Thánh nhạc phải thánh thiện vì nó có nguồn gốc là thánh, kèm theo lời ca của phụng vụ thánh, kèm theo những tác động thánh của phụng vụ và vì đó là lời cầu nguyện của Dân Chúa.Thánh nhạc được viết vì phụng vụ.Nhạc sĩ viết thánh ca để giúp người khác cầu nguyện. Lời của những bài thánh ca sử dụng chính thức trong phụng vụ luôn là lời cầu nguyện của Giáo hội. Như vậy người sáng tác thánh ca phải cầu nguyện mà sáng tác ra. Nếu như Linh mục cầu nguyện để soạn bài giảng thì Nhạc sĩ cầu nguyện để viết thánh ca. Một bài thánh ca hay được tạo ra bởi 2 lần cầu nguyện: người sáng tác cầu nguyện và người hát cầu nguyện, đựơc như vậy thì hát hay là cầu nguyện 2 lần.
Ca đoàn hát lễ cũng hát trong cung cách cầu nguyện. ĐGH Urbanô nói rằng: Nhạc là vì lễ chứ không phải lễ vì nhạc. Trong thông điệp “ Đấng Trung Gian”, ĐGH Piô XII đã viết “Ước gì tiếng hát toàn dân vang lên tới trời”. Giáo hội muốn giáo dân tham dự tích vào phụng vụ và thánh ca là lời cầu nguyện của Dân Chúa.
“Hiến Chế Thánh Nhạc Trong Phụng Vụ” số 121, nói đến vai trò các nhạc sĩ Công Giáo. Ngoài kiến thức chuyên môn, Giáo hội đòi hỏi các nhạc sĩ những tiêu chuẩn cơ bản là nhạc sĩ phải có đời sống Kitô hữu đích thực thể hiện qua đức tin mạnh mẽ, đời sống đạo đức và tinh thần cầu nguyện. Nhạc sĩ sáng tác trong lúc cầu nguyện, không chỉ trong nhà thờ mà mọi nơi mọi lúc, nhạc sĩ chân chính có thể cầu nguyện để viết thánh ca.
ĐGH Piô X cũng dạy rằng: Thánh nhạc phải thánh, phải loại bỏ những gì là phàm tục không phải chỉ nơi bản chất thánh nhạc mà cả nơi người sáng tác và cách thể hiện.
Thánh nhạc đòi hỏi rất nhiều nơi các nhạc sĩ. Nhưng thực tế của cuộc sống với biết bao khó khăn. Phải bôn ba để nuôi sống gia đình, ít khi được quan tâm. Nhạc sĩ làm việc âm thầm vì Chúa vì Giáo hội. Đổi lại sự lao nhọc trong công việc, nhạc sĩ có nhiều niềm vui và hạnh phúc nơi các đứa con tinh thần của mình. Nhiều người đón nhận, nhiều Nhà thờ, nhiều cộng đoàn hát thánh ca của mình để tôn vinh Thiên Chúa, ca ngợi Đức Mẹ, các Thánh, đó là phần thưởng lớn lao cho nhạc sĩ sáng tác.
Nếu như cách loan báo Tin mừng Tình yêu hay nhất và hữu hiệu nhất của người Kitô hữu là loan báo bằng cuộc sống yêu thương và phục vụ thì Nhạc sĩ loan báo Tin mừng bằng những bài thánh ca đựơc viết khi cầu nguyện; dấn thân phục vụ trên con đường nghệ thuật cao quý. Nhạc sĩ làm chứng nhân cho cái đẹp thánh thiện nâng tâm hồn con người lên với Thiên Chúa Tuyệt Mỹ.
 “Nhà Xanh” là chỗ cư ngụ của tân Tổng thống Hàn Quốc Moon Jae-in, đồng thời là địa điểm đặt các văn phòng tổng thống và nơi đón tiếp các quốc trưởng đến thăm Hàn Quốc. Như một tín hữu Công giáo tốt lành, tân tổng thống đã nghĩ đến việc làm phép nơi ở mới. Ngày 13.5.2017, cha Phaolô Ryu Jong-man đang coi sóc giáo xứ Chúa Ba Ngôi ở vùng phụ cận Hongje-dong (Seoul), được mời đến đến làm phép cho ngôi nhà và các đồ vật. Cha Phaolô đã đặt tay trên tổng thống và cầu nguyện cho ông được “khôn ngoan như Vua Solomon”. Cha cũng nói với tổng thống: “Trước khi quyết định về vấn đề của đất nước, hãy cầu nguyện với Chúa Thánh Thần. Ngài sẽ đến ban ánh sáng và sức mạnh của Người”.
Ở đâu có Thần Khí là ở đó bừng lên niềm vui. Mùa xuân làm cho vạn vật bừng dậy màu xanh sự sống. Thần Khí làm cho mọi tâm hồn tràn đầy sức sống mới. Gioan Tẩy Giả “nhảy mừng trong lòng mẹ“. Đức Maria hát lên bài ca Magnificat. Các Mục đồng hớn hở đi Bêlem. Các Tông Đồ trở nên những con người mới. Các Thánh Tử Đạo hiên ngang tiến ra pháp trường. Các Nhạc sĩ, Ca sĩ sống chứng nhân cho cái đẹp, loan báo Tin Mừng Phục Sinh. Các Chính khách làm chứng cho sự thật công lý và hòa bình. Mọi tín hữu đều có trách nhiệm làm chứng nhân trên mọi nẻo đường phục vụ.
Lm. Giuse Nguyễn Hữu An

SUY NIỆM 3: CHÚA THÁNH THẦN LUÔN HIỆN DIỆN TRONG GIÁO HỘI

Hiệp thông với Giáo Hội Hoàn Vũ, hôm nay chúng ta hân hoan mừng lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, cũng là mừng sinh nhật của Giáo Hội.
Giáo Hội sơ khai khởi đầu với một nhóm nhỏ các tông đồ tại nước Do Thái. Nhưng hôm nay trên thế giới, 1/3 dân số là Kitô hữu. Họ hiện diện ở khắp năm châu, thuộc các quốc gia, các dân tộc khác nhau. Thuở ban đầu, Giáo Hội chỉ gồm một nhóm những con người nhát đảm tụ họp trong một căn phòng đóng kín cửa vì sợ bị bắt. Nhưng sau khi lãnh nhận Chúa Thánh Thần, họ trở thành những chứng nhân can đảm, kiên cường, bất chấp gian nguy, ngay cả mạng sống của mình, ra đi loan báo Tin Mừng Phục Sinh. Và hôm nay, Tin Mừng của Chúa được loan báo trên khắp hoàn cầu.
Trong Giáo Hội, dù có sự khác biệt về màu da và tiếng nói, nhưng có chung một niềm tin, một mục đích là tôn vinh Thiên Chúa, như trong bài đọc thứ nhất thuật lại: những người ngoại giáo từ khắp nơi đổ về Giêrusalem, tất cả đều sửng sốt và nói rằng: “Chúng ta đều nghe họ dùng tiếng nói của chúng ta mà loan báo những kỳ công của Thiên Chúa!”
Giáo Hội là cộng đoàn của những người tin vào Thiên Chúa được quy tụ bởi Chúa Thánh Thần. Trong Kinh Tin Kính, chúng ta tuyên xưng: “Tôi tin có Hội Thánh duy nhất, thánh thiện...” Giáo Hội chúng ta duy nhất vì được hợp nhất trong Thánh Thần. Giáo Hội thánh thiện bởi do chính sự thánh thiện của Thiên Chúa. Nhưng Giáo Hội không hoàn hảo, vì Giáo Hội là một cộng đoàn gồm những con người bất toàn với tất cả những giới hạn của phận người. Vì thế, chúng ta dễ dàng nhìn thấy những thiếu sót, tội lỗi ngay nơi các vị chủ chăn hay những người lãnh đạo trong Giáo Hội. Nhưng tất cả những điều đó cũng không ngăn cản chúng ta tiến bước trên hành trình tiến về Nước Trời, nơi mà sự chết và tội lỗi mới hoàn toàn bị khuất phục.
Qua biết bao biến cố thăng trầm của Giáo Hội, chúng ta càng xác tín hơn vào hoạt động của Chúa Thánh Thần. Người vẫn luôn hiện diện, gìn giữ, thánh hóa và canh tân Giáo Hội của Chúa ở trần gian.
Là Kitô hữu, chúng ta đã được lãnh nhận Chúa Thánh Thần qua các Bí Tích, đặc biệt là qua Bí tích Rửa tội và Bí tích Thêm sức. Qua Bí tích Thêm sức, chúng ta nhận được bảy ơn Chúa Thánh Thần: ơn khôn ngoan, ơn hiểu biết, ơn biết lo liệu, ơn sức mạnh, ơn thông minh, ơn đạo đức và ơn kính sợ Thiên Chúa. Bảy ơn Chúa Thánh Thần là ân sủng Thiên Chúa ban để giúp đời sống đức tin của chúng ta được lớn mạnh và trổ sinh hoa trái. Mà hoa trái của Chúa Thánh Thần, của Thần Khí là: “bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hoà, tiết độ” như Thánh Phaolô đã nói trong thư gửi tín hữu Galát (5,22-23).
Các ân sủng của Chúa Thánh Thần giúp chúng ta hiểu biết sâu xa hơn về các mầu nhiệm và chân lý đức tin, và ban cho chúng ta sức mạnh nội tâm để sống và bảo vệ các điều đó. Không phải chúng ta chỉ cần ngồi ca hát, khẩn cầu, van xin và ước mong là đủ, nhưng phải biết sử dụng tất cả các khả năng Chúa ban để sinh lợi trong đời sống hằng ngày. Chúa không ban ân sủng để chúng ta cất giấu hay mưu ích cho riêng mình, nhưng là mang lại lợi ích chung cho mọi người. Ai lãnh nhận nhiều thì phải cho lại nhiều, như Chúa Giêsu đã nói: “Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn” (Lc 12,48).
Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta thường quên lãng vai trò của Chúa Thánh Thần. Chúng ta đã được lãnh nhận Thần Khí làm cho chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa, và có thể kêu lên với Người “Abba, Cha ơi” (x. Rm 8,15). Được gọi Thiên Chúa là Cha, nhưng chúng ta hãy tự hỏi mình đã làm gì để danh Cha cả sáng, Nước Cha trị đến, và ý muốn của Cha về thế giới và về chúng ta được thực hiện? Thánh Thần là Đấng ban cho chúng ta sức mạnh, nhưng chúng ta có dám sống và dám tuyên xưng đức tin của mình trong môi trường mình sống không? Thánh Thần đã làm cho các Tông đồ mở toang cánh cửa đóng kín để ra đi rao giảng Tin Mừng. Còn chúng ta, những người đã được lãnh nhận Thánh Thần, chúng ta có dám mở toang những cánh cửa của ích kỷ, nghi kỵ, sợ hãi,... và bước ra khỏi sự an toàn của mình để làm chứng cho Chúa không? Loan báo Tin Mừng không phải là công việc của các linh mục hay tu sĩ, nhưng là trách nhiệm của tất cả chúng ta, những người đã được lãnh nhận Chúa Thánh Thần trong ngày nhận lãnh bí tích Rửa tội.
Hôm nay, chúng ta mừng sinh nhật Giáo Hội, là Mẹ của chúng ta vì chúng ta được sinh ra trong Giáo Hội. Là những người con, chúng ta cùng cầu xin Chúa gìn giữ Giáo Hội của Người, và cùng cầu nguyện cho nhau được sống thánh thiện. Xin Chúa Thánh Thần tuôn đổ ơn của Người xuống trên nhân loại, đẩy xa mọi hận thù và nghi kỵ, gieo tình yêu thương đến khắp nơi và trong mọi người, để Danh Chúa được vinh hiển, mọi người được sống một tình huynh đệ đích thực trong Chúa Kitô, và trở nên con một Cha trên trời. Amen.
Lm. Giuse Vũ Thái Hòa


SUY NIỆM 4: LỄ NGŨ TUẦN-CỘNG ĐOÀN YÊU THƯƠNG ĐƯỢC THÀNH LẬP
Lần giở lại sách Tông đồ công vụ chúng ta thấy: Vào ngày Chúa Thánh Thần hiện xuống trên các tông đồ, tức thì các ngài bắt đầu nói các thứ ngôn ngữ khác để rao giảng Tin Mừng cho muôn dân đến từ khắp các nước trong thiên hạ. Ai cũng hiểu theo ngôn ngữ của mình. Ai cũng có thể đón nhận Tin mừng của các tông đồ rao giảng. Cốt lõi của tin mừng không dừng lại ở nói tiếng lạ mà là việc các tông đồ thiết lập một cộng đoàn yêu thương sau lời rao giảng của các ngài.
Theo sách Tông đồ công vụ 2, 45: “Họ bán gia tài mà phân phát cho nhau, tùy theo nhu cầu của mỗi người”. Mỗi người tín hữu theo Chúa Ky-tô thì đều coi anh em như chính mình vậy. Họ coi nhu cầu của anh em là nhu cầu của tôi. Khi anh chị em cần thì tôi vui lòng cho họ để thỏa mãn nhu cầu của họ.  Đây là hoa trái của Chúa Thánh Thần đã làm cho Hội Thánh. Chính Ngài đã làm cho mọi người đồng tâm nhất chí với nhau để rồi luôn bao bọc chia sẻ cho nhau trong khả năng của mình. Có thể nói, hoa trái của Chúa Thánh Thần chính là sự hiệp nhất yêu thương đến nỗi coi người lân cận như chính mình.
Tình yêu thương tha nhân như chính mình đòi hỏi con người không thể yêu nhau bằng lời nói suông mà còn phải cả sự dấn thân chia sẻ cho nhau. Bởi vì, nếu chúng ta được liên kết với nhau bởi quyền năng của Thánh Thần, thì bất cứ việc gì ảnh hưởng đến anh cũng ảnh hưởng đến tôi. Trongtình yêu không thể nhìn thấy một người đói lả chỉ được chúng ta dừng lại và nói “thật tội nghiệp”, hay trên đường đi chúng ta bắt gặp một người anh em bị tai nạn và dừng lại an ủi rằng: “Tội nghiệp quá! Tôi sẽ cầu nguyện cho anh.” Rồi tôi cứ tiếp tục công việc của tôi, tôi quên đi chuyện của anh. Nếu chỉ nói thế thôi thì chúng ta chưa coi tha nhân “như là chính mình”?
Cám ơn Chúa nơi Giáo hội vẫn còn những cộng đoàn yêu thương nhau hết lòng. Họ đã coi tha nhân như là chính mình để rồi luôn hướng tới những con người khổ đau trong hoạn nạn. Trong đại dịch Covid 19 ta thấy nhiều giáo xứ đã phát khẩu trang miễn phí cho cộng đoàn khi tham dự thánh lễ. Họ không để ai trong giáo xứ của mình phải thiếu thốn nhưng luôn đủ gạo đủ tình thương cho anh chị em  của mình. Và khi tình hình phải cách ly ta vẫn thấy nhiều giáo xứ vẫn phát gạo, phát cơm cho những anh chị em công nhân mất việc, cho những người bán vé số , đánh giày, lượm lặt ve chai . . . để không ai bị đói trong khu vực của mình.
Theo Giáo huấn của Hội thánh thì chúng ta được liên kết với nhau nên một thân thể duy nhất của Đức Ky-tô là nhờ Chúa Thánh Thần. Mà trong một thân thể thì một ngón tay đau , một ngón chân đau thì cả thân thể đều chia sẻ với nỗi đau của nhau. Đó là lý do người Công giáo phải luôn sống tình yêu với người lân cận trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống.
Chúa Giê-su đã đồng hoá mình với tất cả anh chị em khổ đau , cũng là để mời gọi chúng ta nên một với Ngài trong tình yêu với người khổ đau. Xin cho mỗi người chúng ta đã được nên một với Đức Ky-tô nhờ Chúa Thánh Thần cũng biết sống yêu thương người lân cận như chính mình. Và khi chúng ta biết sống yêu thương người lân cận là chúng ta đang sống cho Chúa và làm chứng nhân cho Ngài.
Nguyện xin Thánh Thần đến uốn nắn và dạy chúng ta biết sống tình thân với Chúa, trong giáo hội và dấn thân chia sẻ đức ái với anh em.Xin cho cộng đoàn đức tin nơi các giáo xứ mãi mãi là dấu chỉ của Hội Thánh Chúa khi biết yêu thương và đùm bọc lẫn nhau. Amen
Lm. Jos Tạ Duy Tuyền

SUY NIỆM 5: HOA TRÁI CHÚA THÁNH THẦN
Chúa Thánh Thần biểu tượng nước, không khí, hơi thở, bồ câu, lửa… Các biểu tượng ấy nói lên sự đa dạng va phong nhiêu của Chúa Thánh Thần. Với Chúa Thánh Thần trong bí tích thanh tẩy, chúng ta cùng nhìn lại bí tích rửa tội đã được lãnh nhận.
Người Kitô hữu được mời gọi suốt hành trình là sống bí tích rửa tội.
Chúa Thánh Thần thanh tẩy tâm hồn người tín hữu. Đối với trẻ sơ sinh, Chúa Thánh Thần ban sự sống thần linh trong sự sống thân xác của trẻ, Đấng thanh tẩy tội tổ tông, một tội lưu truyền trong nhân loại, là một tội gốc, thời Covid người ta gọi đó là ca nhiễm số 0. Nhiều người nói tội của trẻ mới sinh có tội gì đâu mà rửa tội? Một sự liên đới trong tội cũng liên đới trong ân sủng. Cũng giống như mỗi người sinh ra đều thừa hưởng cả cái xấu cái tốt của người đi trước.
Thanh tẩy có nghĩa là sinh lại mới hoàn toàn. Chúa Thánh Thần có quyền năng tha tội, đưa người tín hữu sinh lại trong sự sống tinh tuyền. Dù đã được thanh tẩy mọi tội lỗi khi chịu bí tích thanh tẩy, nhưng con người Kitô vẫn sống trong sự yếu đuối mỏng giòn vẫn cần sinh lại luôn trong Chúa. Chúa Thánh Thần làm cho thân xác con người không còn là nơi chứa chất tội lỗi, để là nơi Đền Thờ của Thiên Chúa cư ngụ và sống trong Chúa Kitô và trong Chúa Thánh Thần.
Trong thư Thánh Phêrô tông đồ, người đã chia sẻ về đời sống thần linh của mình khi đón nhận Chúa Thánh Thần trong ngày lễ Hiện Xuống: “Bởi chưng quyền năng thần linh của Ngài đã thí ban cho ta tất cả những gì cần cho sự sống và đạo hạnh, nhờ ở trí tri về Ðấng đã kêu gọi ta do bởi vinh quang uy đức của Ngài. Nhờ đó những lời hứa vĩ đại đã được ban xuống cho ta, ngõ hầu nhờ vậy anh em được thông chia cùng một bản tính thần linh, thoát cảnh đồi bại do bởi đam mê thế tục.” (2 Pet 1, 3 – 4).
Đời sống đạo hạnh là hoa trái của Chúa Thánh Thần trong đời sống người Kitô hữu:  “Bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nại, nhân từ, lương thiện, hiền hòa, khoan dung, trung tín, khiêm nhu, tiết độ và thanh khiết” (Gal 5,22-23). Những đức tính này giúp cho người Kitô hữu sống trong tự do đích thật, và luôn ý thức Chúa sống trong họ, như Thánh Phaolô quả quyết: “Tôi sống không phải tôi sống mà la Chúa sống trong tôi” (Gal 2, 20). Đời sống như thế không dựa vào điều gì khác để có thể tự hào về những gì mình có thuộc về trần gian, vì tất cả Chúa là gia nghiệp đời tôi.
Chúa Thánh Thần làm cho người Kitô hữu càng ngày càng nhận biết Chúa hơn đang sống trong mình. Sự hiểu biết không hoàn toàn đến từ sự cố gắng của con người, nhờ Chúa thánh thần soi sáng, giáo huấn, trợ giúp, con người tiệm tiến trong sự nhận biết Thiên Chúa.
Thánh Augustine cầu nguyện xin Chúa “Biết Chúa để con biết con”. Nhờ Chúa Thánh Thần, biết con là một phàm nhân, biết con là người là một tội nhân. Cái “biết”  quan trọng này là sự nhận biết: “Người đã yêu thương tôi, và phó nộp minh vì tôi” (Ga 2, 20). Xác tín thật rõ ràng, không còn mông lung, đại chúng. Chính vì tôi, yêu thương tôi, và phó nộp vì tôi. Kinh nghiệm biết Chúa về chiều sâu của tâm hồn, của kinh nghiệm xuyên qua từng ngày sống và ngay cả những lầm lỗi của chính mình, nhận biết Chúa yêu thương tôi.
Chúa Giêsu phán bảo: “Hãy xin sẽ được, hãy gõ sẽ mở cho…Người sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người” (lc 11, 9 – 13).
Xin Chúa ban Chúa Thánh Thần xuống trên chúng con, giúp chúng con sống hoàn thành ơn gọi trong bí tích rửa tội.
L.m Giuse Hoàng Kim Toan

SUY NIỆM 6: HÃY NHẬN LẤY THÁNH THẦN
Cách đây 50 ngày, Giáo hội mừng lễ Chúa Giêsu Phục Sinh, và Chúa Nhật tuần trước, lễ Chúa Giêsu lên trời. Hôm nay Giáo hội mừng lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống và cũng là thánh lễ kết thúc Mùa Phục Sinh.
Trong thánh lễ hôm nay, cộng đoàn chúng ta suy ngắm hoạt động của Chúa Thánh Thần trong lịch sử ơn cứu độ, và sự hiện diện hoạt động của Ngài nơi các Tông đồ và trong Giáo hội để chúng ta biết sống niềm tin theo sự hướng dẫn của Ngài.
1. Hoạt động của Chúa Thánh Thần trong lịch sử cứu độ
Chúng ta không thể tìm trong Cựu ước Mạc khải trọn vẹn về Chúa Thánh Thần như trong Tân ước, nhưng chúng ta có thể tìm trong đó rất nhiều tư tưởng phong phú và nhiều màu sắc về thực tại được gọi là Thánh Thần Thiên Chúa.
Trước hết, trong sách Sáng thế, câu đầu tiên ghi: “Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất. Đất còn trống rỗng chưa có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm, và Thần Khí Thiên Chúa bay lượn trên mặt nước.” (St 1,2)
Như vậy, sự hiện diện của “Thần Khí Thiên Chúa” bay là là trên mặt nước là một cách diễn tả quyền năng của Thiên Chúa biến đổi hư vô, tối tăm và sự chết thành sự hữu, ánh sáng và sự sống. Và qua Lời Thiên Chúa phán mọi sự được tạo dựng: Ánh sáng, trời đất, tinh tú, cỏ cây, súc vật…
Còn khi tạo dựng sự sống con người-biến xác thể bùn đất thành thân thể sinh động-Thiên Chúa trao ban hơi thở, Thần Khí của Ngài cho con người để con người có sự sống: “Thiên Chúa đã nắn hình người với bụi lấy từ đất đai và Người hà hơi vào mũi nó và người đã thành mạng sống” (x.St 2,7)
Như thế “thổi hơi” gợi lại công trình sáng thế, đặc biệt với con người. Và qua lời tiên báo về việc tái tạo Israel của ngôn sứ Ezechiel (x.Ed 37,9), ngôn sứ cũng nói về việc Thiên Chúa trao ban Thần khí mới, quả tim mới cho con người. Như thế, Thần Khí Thiên Chúa đã thực hiện việc tạo dựng mới.
Rồi trong Tân ước, cũng chính Thần Khí, hơi thở của Thiên Chúa luôn hiện diện từ khi Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thể làm người cho đến ngày Giáo hội được khai sinh.
Mở đầu sứ vụ, Đức Giêsu được Thần Khí Thiên Chúa Thánh hiến và sai đi loan báo năm hồng ân của Thiên Chúa. Trên bước đường truyền giáo, Ngài đã rao giảng về lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa, luôn rộng lượng thứ tha cho người tội lỗi ăn năn hối cải để được ơn tha tội.
Trong ngày Phục sinh, Chúa Kitô sống lại hiện ra với các Tông đồ, Thánh Gioan nhấn mạnh: “Ngài thổi hơi trên họ và nói với họ: Hãy nhận lấy Thánh Thần” (Ga 20,22). Thần Khí nơi Chúa Kitô Phục sinh làm cho các Tông đồ nên những con người mới: từ sợ hãi nên vui mừng hân hoan. Thần Khí đã tác động và biến đổi các Tông đồ kể từ lễ Ngũ Tuần sau Phục sinh, trở thành những chứng nhân can đảm, bất khuất, vượt qua mọi khó khăn, dù bị tù đày để loan báo Tin Mừng (x.Cv 2,28)
2. Chúa Thánh Thần, sức mạnh các hoạt động Tông đồ:
Biến cố Ngũ tuần cũng gọi là lễ Hiện Xuống là bước khởi đầu cho những hoạt động kế tiếp mà Thánh Thần thực hiện trên toàn thế giới và trong cuộc sống con người.
Sách Công vụ Tông đồ mô tả sự kiên này một cách thi vị và theo trình tự thời gian: 40 ngày sau khi sống lại, 10 ngày sau khi lên trời: “Chúa Thánh Thần ngự đến trong khung cảnh tiếng động, gió mạnh và lưỡi lửa đậu trên đầu mỗi người và ai nấy được đầy tràn Thánh Thần” (Cv 2,1-4).
Còn bài Tin mừng thánh lễ hôm nay (Ga 20,19-22), Thánh Gioan tường thuật lại Chúa Giêsu Phục sinh hiện ra đứng giữa các Tông đồ và nói rằng: “Bình an cho anh em. Như Chúa Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em… Hãy nhận lấy Thánh Thần”.
Như thế trước lúc về trời, Chúa Giêsu đã truyền cho các Tông đồ rao giảng sự thống hối và làm phép rửa cho muôn dân được tha tội và được ơn cứu độ.
Vì thế, sứ vụ chính yếu của Người Tông đồ là rao giảng sự thống hối và cầu bình an cho mọi người. Thánh Phaolô trong thư gửi tín hữu Corintô đã quả quyết: “mọi sự đều do tự Thiên Chúa, Đấng đã giảng hoà ta lại với chính mình Người nhờ Đức Kitô và đã ban cho chúng tôi được giúp việc giảng hòa” (2Cr 5,18). Nhưng chỉ trong sức mạnh của Thánh Thần, người Tông đồ mới đảm nhận được sứ vụ cao cả ấy. Chính Thánh Phaolô đã cảm nghiệm được những hoa trái phát sinh khi có Thánh Thần trong mình, Ngài nói: “Hoa trái của Thánh Thần là bác ái, hoan lạc, bình an, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hòa, tiết độ”.
Ngày xưa, Thánh Thần của Đấng Phục Sinh đã đến, Ngài mở ra cho các môn đệ một chân trời mới của cuộc sống mới. Các môn đệ đã mạnh dạn đi vào thế giới, mang tin vui đến cho mọi người, dù hoàn cảnh có thuận buồm xuôi gió hay gặp những trắc trở gian nan. Ngày nay, người Kitô hữu cũng lãnh nhận Thánh Thần, để có thể đi ra khỏi cánh cửa khép kín vì sợ hãi, mà mở rộng cõi lòng đón nhận và đến với tha nhân với vòng tay nối kết mang nguồn vui ơn cứu độ của Chúa đến cho con người. Do đó, lễ Hiện xuống không chỉ là ngày khai sinh Giáo hội, mà lễ Hiện xuống vẫn đang tiếp diễn, nghĩa là, Chúa Thánh Thần vẫn hoạt động trong Giáo hội, để canh tân thế giới ngày nay.
3. Vai trò thiết yếu của Chúa Thánh Thần trong đời sống Kitô hữu:
Ngày nay trước viễn cảnh một thế giới ngập tràn bạo lực và khủng bố, chỉ dựa vào những giải pháp trần thế nhân loại không thể đẩy lùi được bao lực và khủng bố, bởi vì “oán không bao giờ diệt được oán”. Vậy chỉ có tình thương tha thứ “dĩ hòa vi quý” mới là giải pháp tối ưu giải quyết tận căn của chủ nghĩa bạo lực và khủng bố.
Do đó, điều quan trong trong công việc: “Tông đồ giáo dân” người Kitô hữu phải trở nên “khí cụ bình an của Chúa” (Mt 10,12; Rm 12,18) phải cảm nghiệm được tình yêu thương của Thiên Chúa đang ở trong mình và biết chia sẻ tình yêu đó với mọi người xung quanh (1Tx 2,8). Để thực thi được sứ mạng đó, Giáo hội phải truyền giáo, nhất là: “Giáo hội tại Châu Á phải là một Giáo hội truyền giáo. Theo ý định của Thiên Chúa là cứu độ hết mọi người, thế mà hôm nay rất ít người Châu Á biết Chúa và tin theo Chúa”. Quả thật Châu Á, trong đó có Việt Nam, có số dân đông nhất năm châu, mà chỉ có 3% dân số tin theo Chúa. Đó là nỗi thao thức của Người Kitô hữu trong Giáo hội.
Vì thế, hơn bao giờ hết, người tín hữu cần ý thức vai trò quan trọng thiết yếu của Chúa Thánh Thần, vì Ngài chính là căn nguyên sự sống và hoạt động của Giáo hội. Không có Thánh Thần thì cũng chẳng có điều chi thành tựu. Ngài đến để thông ban sự sống, để thánh hóa, để canh tân, để khai mở một cộng đoàn gia đình nhân loại mới trong Đức Kitô. Là Thần Chân Lý, Ngài đến để soi sáng cho mọi người biết điều hay lẽ phải, thúc giục người tội lỗi trở về nẻo chính đường ngay, hướng dẫn và đổi mới tâm tư nên người thánh thiện, biến đổi thế giới nên công bình bác ái.
Vậy cộng đoàn phụng vụ hãy mở rộng cõi lòng để đón Chúa Thánh Thần. Xin Người ban lửa thiêng để tấm lòng được ấm áp và lộ trình cuộc đời được soi sáng, tránh xa u mê lầm lạc, luôn biết đi theo và đi đúng con đường Ngài chỉ dẫn.
Hãy canh tân và đổi mới tâm hồn ngõ hầu người tín hữu trở thành đền thờ của Chúa Thánh Thần.
Hãy làm điều gì cho Chúa, cho Hội Thánh và có ích cho anh chị em mình. Cụ thể như tận tình yêu thương, kính trọng phẩm giá của những người bất hạnh, nghèo khổ…
“Như Chúa Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em” lệnh truyền đó của Chúa Giêsu hôm nay cũng được chuyển đạt đến người Kitô hữu chúng ta, để chúng ta lên đường với sức mạnh của Chúa Thánh Thần, chúng ta nhiệt tâm làm chứng cho sự thật, cho Tin Mừng cứu độ của Thiên Chúa trong thời đại hôm nay như các Tông đồ ngày xưa.
Lm. Giuse Phạm Thanh Minh


SUY NIỆM 7: SỨC MẠNH NÂNG ĐỠ ĐỨC TIN TRONG Ý THỨC TRUYỀN GIÁO
Ai mà không ít là một lần thấm thía nỗi đau, sự bất hạnh? Bạn và tôi, khi sống trong cuộc đời này, lại không có những lần đức tin bị thử thách?
Chẳng hạn khi ta phải bước đi trong lầm lũi, đi trong thất bại và chán nản: Đó có thể là cái chết bất ngờ của một người thân, một cơn bạo bệnh, một tình yêu bị phụ bạc… Đó cũng có thể là cái nghèo, cái dốt, là đứa con chưa ngoan, vợ chồng thiếu tin tưởng nhau… Trong hoàn cảnh khó khăn như thế, đức tin bị chùn bước chăng?
Suy nghĩ về tính bấp bênh của thân phận, ta sẽ nhận ra ơn Chúa Thánh Thần là một mãnh lực lớn biết bao nhiêu giúp ta vượt qua và tin vững vàng.
Nhất là những lúc ta phải sống chứng nhân cho Tin mừng của Chúa Kitô, dẫu là đang trong hạnh phúc hay khi rơi vào nỗi ô nhục, chán chường.
Bởi thế, ta có thể nói mạnh rằng: CHÚA THÁNH THẦN LÀ SỨC MẠNH NÂNG ĐỠ ĐỨC TIN TRONG CHÍNH Ý THỨC TRUYỀN GIÁO NƠI MỖI NGƯỜI.
Ngày xưa, các thánh tông đồ cũng thế. Chúa Thánh thần đã nâng đỡ đức tin các thánh tông đồ nhiều lắm. Người đã từng hiện diện với các ông trong từng bước chân truyền giáo. Chính Chúa Thánh Thần đã làm cho kết quả của ơn gọi truyền giáo mà các thánh tông đồ nói riêng, các môn đệ Chúa Kitô nói chung, thực hiện trở thành một kết quả lớn lao, không phải chỉ một nơi chốn hay một khoảnh khắc nào, nhưng lan tỏa khắp thế giới, qua mọi thời, mọi thế hệ…
Vì tính người mỏng dòn, nên đức tin cần được tôi luyện. Các thánh tông đồ đã được tôi luyện như thế: Chúa Giêsu, người mà thánh Phêrô đã từng đại diện anh em mình tuyên xưng là Con Thiên Chúa; người đã từng hiển dung trước mặt Phêrô, Gioan, Giacôbê; người đã từng làm phép lạ như  “Đấng có uy quyền” trước mặt các ngài, bây giờ chỉ là một người bị đánh bại thê thảm. Có ai có thể tưởng tượng nổi một Giêsu mà mình muốn đặt hết hy vọng vào đó như một cứu chúa, một nhà giải phóng để đưa dân tộc Do thái thoát khỏi bàn tay đô hộ của đế quốc La mã, bây giờ lại bị chính quyền kết án, bị các nhà lãnh đạo tôn giáo Do thái treo lên thập giá, phơi thây giữa trời giữa đất, xuống không nổi. Trong hoàn cảnh đó niềm hy vọng của các tông đồ như một tim đèn chực tắt. Đức tin đang lụn dần. Có lẽ trong lòng các môn đệ của Chúa Giêsu lúc đó chỉ còn có thể réo lên ba tiếng “Mất tất cả!”.
Bài Tin Mừng lễ Chúa Thánh Thần hôm nay chứng minh điều đó. Thánh Gioan kể lại: Một buổi chiều Chúa nhật, các thánh tông đồ tụ họp và “đóng kín” cửa lại – tôi xin nhấn mạnh động từ “đóng kín”. Vì các thánh tông đồ không “đóng kín” để tránh sự ồn ào, không “đóng kín” để tạm quyên đi những lo toan đời thường, không “đóng kín” để gặp gỡ Thiên Chúa. Nhưng “đóng kín” vì “sợ người Do thái”. Và bởi “sợ”, nên dù “đóng kín”, các ngài vẫn ở trong tâm trạng rối bời.
Nhưng khi Chúa Thánh Thần đến, đức tin của các thánh tông đồ trở nên mạnh mẽ. Chính Chúa Thánh Thần đã phá vỡ tâm trạng rối bời này. Ý thức truyền giáo phát triển từ con số không, bỗng vượt quá sức người bé bỏng của các ngài, và tỷ lệ thuận với lòng can đảm phát xuất từ một đức tin dũng mãnh: Tin vào Đấng phục sinh. Từ đây, chính nhờ Chúa Thánh Thần tác động, làm cho các ngài mạnh dạn loan báo Lời Chúa, dám sống, dám chết cho đức tin dũng mãng ấy. Như vậy Người không chỉ nâng đỡ cách nhất thời, nhưng trong bất cứ hoàn cảnh nào mà các ngài gặp phải như: bị chống đối, bị sỉ nhục, bị tù đày, nhất là bị sát hại.
Lẽ nào, sau khi nhận ra thái độ truyền giáo của các tông đồ, chúng ta lại trở về với cuộc sống đời thường mà không có gì thay đổi? Ngay từ bây giờ, ta hãy sắm cho mình một ý thức truyền giáo bằng chính trách nhiệm hằng ngày của ta: đó là trách nhiệm của một linh mục, một người buôn bán, một người dạy học, một công nhân, một học sinh… Ta cũng có thể thể hiện tinh thần truyền giáo trong những việc làm hết sức nhỏ bé như: tha thứ cho một người mất lòng ta, chào hỏi những người ta quen biết…
Nếu ta có một ý thức truyền giáo trong trách nhiệm và trong những việc làm từ ngày này qua ngày khác như  thế, không những đức tin không bị lung lạc giữa các môi trường ta sống, mà còn vững mạnh và có sức thu hút nữa. Bởi vì Chúa Thánh Thần đang hoạt động nơi ta, làm cho nó trở thành khí cụ đưa công việc truyền giáo thầm lặng của mọi người đạt hiệu quả.
Tôi muốn dừng lại ở đây bằng chính lời của Đấng Phục sinh nói với chúng ta: “Bình an cho anh em”. Nguyện xin Chúa Kitô ban ơn bình an ấy cho ta. Nhưng Chúa Thánh Thần chính là Nguồn Bình an. Bởi thế, xin  Chúa Kitô ban ơn bình cũng có nghĩa là xin Người ban Chúa Thánh Thần cho ta.
Ơn bình an rất cần cho những người sống đời truyền giáo, ơn bình an cũng rất cần cho những biến động, những thăng trầm của cuộc đời. Xin dâng tất cả lên Chúa Thánh Thần, Đấng là sức mạnh nâng đỡ đức tin, và là Nguồn Bình an vô giá.
Lm. JB Nguyễn Minh Hùng


 

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây