Thứ năm tuần 15 thường niên.

Thứ tư - 15/07/2020 08:53

Thứ năm tuần 15 thường niên.

"Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng".

 

Lời Chúa: Mt 11, 28-30

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: "Hãy đến với Ta tất cả, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi. Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an.

Vì ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thì nhẹ nhàng".

 

 

Suy Niệm 1: Hiền hậu và khiêm nhường

Suy niệm :

Sống làm người ở đời ai tránh được gánh nặng.

Chẳng phải chỉ những người bốc vác ở cảng mới mang gánh nặng.

Gánh nặng gắn liền với phận người.

Có gánh nặng gia đình, gánh nặng nghề nghiệp, gánh nặng tuổi tác.

Có gánh nặng buồn đau của quá khứ, gánh nặng lo âu cho tương lai.

Xem ra mỗi người không vác nổi gánh nặng của mình.

Ai cũng thấy có lúc cần đến người khác.

Đức Giêsu nhìn thấy những ai đang mang gánh nặng vào thời của Ngài.

Đặc biệt những kẻ phải giữ chi li hơn 600 điều luật của phái Pharisêu.

Luật Chúa lẽ ra phải đem đến niềm vui hạnh phúc,

thì lại trở thành “những gánh nặng chất lên vai người ta” (Mt 23, 4).

Đức Giêsu mời đến với Ngài tất cả những ai đang vất vả,

tất cả những ai chưa là môn đệ của Ngài.

Ngài hứa sẽ cho họ được nghỉ ngơi trong tâm hồn (cc. 28. 29).

Sự nghỉ ngơi ở đây chính là sự bình an sâu xa của người được cứu độ,

được hưởng các mối phúc ngay từ bây giờ,

và bắt đầu được sống trong ngày Sabát vĩnh cửu với Thiên Chúa.

“Hãy đến với tôi; hãy mang ách của tôi; hãy học với tôi.”

Lời mời của Đức Giêsu lôi kéo những ai vất vả đến với Ngài.

Ngài mời họ làm môn đệ và sống theo giáo huấn của Ngài.

Trong Cựu Ước, ách tượng trưng cho Luật Thiên Chúa ban cho Môsê

Đi theo làm học trò Đức Giêsu, không phải là không có ách.

Ách của Đức Giêsu chính là lời giáo huấn của Ngài.

Lời giáo huấn ấy chúng ta đã được nghe trong Bài Giảng trên núi.

“Ách của tôi êm ái và gánh của tôi nhẹ nhàng” (c. 30).

Nhiều người không hiểu tại sao Đức Giêsu lại bảo ách mình êm ái,

khi mà Ngài đưa ra những đòi hỏi triệt để hơn,

tận căn hơn những đòi hỏi của Luật được giải thích bởi Môsê.

Thật ra sự êm ái nhẹ nhàng không bắt nguồn từ việc được đòi hỏi ít hơn,

nhưng đến từ tình yêu của tôi đối với Đức Giêsu.

Bài Tin Mừng hôm nay có 7 chữ tôi.

Cái tôi hiền hậu và khiêm nhường của Đức Giêsu thu hút tôi mến Ngài

Chính tình yêu làm cho ách và gánh của Ngài trở nên êm nhẹ.

Người ta thấy nặng nề khi bị áp lực phải giữ các luật lệ bên ngoài,

nhưng lại dễ làm theo sự thúc đẩy của một tình yêu bên trong.

Tự do hơn và vui tươi hơn, đó là điều ta cảm thấy khi sống cho Giêsu.

Làm sao để việc giữ đạo, theo đạo, sống đạo,

không trở thành một gánh nặng đè trên người Kitô hữu?

Làm sao để chúng ta tự do hơn và vui tươi hơn khi đến gặp Giêsu

và tìm được sự nghỉ ngơi cho tâm hồn mình?

 

Cầu nguyện :

Lạy Chúa Giêsu,

Chúa đã yêu trái đất này,

và đã sống trọn phận người ở đó.

Chúa đã nếm biết

nỗi khổ đau và hạnh phúc,

sự bi đát và cao cả của phận người.

Xin dạy chúng con biết đường lên trời,

nhờ sống yêu thương đến hiến mạng cho anh em.

Khi ngước nhìn lên quê hương vĩnh cửu,

chúng con thấy mình được thêm sức mạnh

để xây dựng trái đất này,

và chuẩn bị nó đón ngày Chúa trở lại.

Lạy Chúa Giêsu đang ngự bên hữu Thiên Chúa,

xin cho những vất vả của cuộc sống ở đời

không làm chúng con quên trời cao;

và những vẻ đẹp của trần gian

không ngăn bước chân con tiến về bên Chúa.

Ước gì qua cuộc sống hằng ngày của chúng con,

mọi người thấy Nước Trời đang tỏ hiện.

Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.

 

Suy niệm 2: HÃY MANG ÁCH CỦA TA

Đời sống con người thật vất vả vì phải mang nhiều gánh nặng. Có thể là gánh nặng bản thân. Gánh nặng trách nhiệm. Và nhất là gánh nặng nô lệ.

Gánh thì nặng. Một cổ hai ba ách tròng vào. Người dân chỉ mong được hạnh phúc. Nhưng I-sa-i-a cho biết họ chỉ gặp đau khổ. Mà những đau khổ dường như vô nghĩa: “Như người đàn bà mang thai, lúc gần sinh nở, phải quằn quại, kêu la vì đau đớn, … Chúng con đã mang thai, đã quằn quại, nhưng chỉ sinh ra gió”. Thật là vô vọng (năm chẵn).

Gánh nặng trở nên tủi nhục đau thương khi phải sống dưới ách nô lệ. Như dân Do thái bên Ai cập. Tuy nhiên Thiên Chúa là tình yêu thương. Quan tâm đến thân phận con người. Hiểu thấu gánh nặng của con người. “Ta thật sự quan tâm đến các ngươi và cách người ta đối xử với các ngươi bên Ai cập”. Nên Chúa quyết định sai Mô-sê đến gặp Pha-ra-ô để giải phóng dân Chúa. Để đưa “lên miền đất tràn trề sữa và mật” (năm lẻ).

Miền đất chảy sữa và mật thực ra là chính Chúa. Vì chỉ nơi Chúa ta được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Bao lâu chưa đến với Chúa ta còn đuổi theo thế gian. Đuổi theo thế gian thì còn vất vả long đong. Ham mê quyến rũ. Nhưng tất cả chỉ là gánh nặng. Càng đuổi theo dục vọng càng thấy mệt mỏi chán chường. Như thánh Âu-tinh từng trải nghiệm. Chúa mời gọi mọi người đến với Chúa. “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng”. Đến với Chúa ta được bình an, thư thái, hạnh phúc. “Hãy mang lấy ách của tôi và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng”. Chỉ Thiên Chúa mới thoả mãn mọi khao khát sâu xa của con người. Vì Chúa là nguồn sự sống. Nguồn hạnh phúc. Nguồn bình an. Nơi Người ta nếm cảm được hương vị dịu ngọt không bút nào tả xiết.

Hãy mau đến theo lời mời của Chúa. Chỉ nơi Chúa ta mới được giải thoát khỏi ách nô lệ. Chỉ nơi Chúa ta được gánh yêu thương nhẹ nhàng, êm ái và tràn đầy an ủi.

TGM Giuse Ngô Quang Kiệt

 

Suy niệm 3: Hãy Ðến Với Chúa

Những kẻ vất vả mang gánh nặng mà Tin Mừng hôm nay nhắc đến được các nhà chú giải hiểu là những con người đơn sơ khiêm tốn, sẵn sàng để Thiên Chúa dạy dỗ hướng dẫn, như được nói đến trong đoạn Tin Mừng trước đó. Tâm hồn họ đã sẵn sàng, giờ đây, Chúa Giêsu mời gọi họ đến với Ngài để được Ngài nâng đỡ bổ sức cho; hay nói theo một bản dịch Kinh Thánh khác: để được Ngài giải thoát khỏi gánh nặng. Gánh nặng nào? Ðó là gánh nặng của lề luật mà các nhà thông thái chất trên vai những con người đơn sơ, hèn mọn. Họ bó gánh nặng đặt lên vai người khác, còn chính họ thì không muốn động ngón tay vào, như lời Chúa trách cứ thái độ giả hình của những người Biệt Phái. Tinh thần vụ luật, vụ hình thức đã làm cho những vị lãnh đạo Do Thái giáo không còn quả tim để thông cảm nữa.

Chúa Giêsu mời gọi dân chúng đến với Ngài để được Ngài giải thoát khỏi gánh nặng và được nâng đỡ bổ sức. Chống lại những người Biệt Phái, Chúa Giêsu đề ra một cái ách mới cho những ai chấp nhận Ngài. Ðây chẳng phải là không còn lề luật, bởi vì giáo huấn của Chúa Giêsu đòi hỏi không thua gì lề luật của Môsê. Nhưng đối với Chúa Giêsu, những kẻ tuân giữ luật Chúa được sức mạnh tinh thần nâng đỡ ủi an, đó là sức mạnh của Thánh Thần mà Ngài đã ban cho các môn đệ để họ tuân giữ luật Chúa, và như vậy luật Chúa trở nên nhẹ nhàng, dễ chu toàn.

Người Kitô hữu không lẻ loi một mình, không tự sức mình tuân giữ luật Chúa. Hằng ngày họ được Chúa nuôi dưỡng bằng chính Mình Máu Thánh Ngài và được ban cho tràn đầy Thánh Thần. Sống theo ơn soi sáng của Thánh Thần, họ sẽ cảm nghiệm được rằng đời sống đức tin với tất cả những hệ lụy, những đòi buộc của nó, sẽ không còn là gánh nặng, mà là niềm vui và sức mạnh trong mọi biến cố, mọi hoàn cảnh cuộc đời.

Xin cho chúng ta biết lắng nghe lời mời gọi đến với Chúa, tin tưởng vào Chúa và lấy tình yêu đáp trả tình yêu để "ách Chúa trở nên êm ái và gánh Chúa trở nên nhẹ nhàng" cho chúng ta.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

Suy niệm 4: Gánh Nặng Cuộc Ðời (Mt 11,28-30)

Theo các nhà chú giải thì những kẻ mệt mỏi và vất vả mà đoạn Phúc Âm nhắc đến là những kẻ đã được nói đến trước đó như là những con người đơn sơ, khiêm tốn, sẵn sàng để cho Chúa dạy bảo, hướng dẫn. Tâm hồn họ đã được chuẩn bị sẵn sàng. Giờ đây, Chúa mời gọi họ một cách tha thiết hơn. Hãy đến với Ngài để được Ngài nâng đỡ, an ủi. Nơi bản văn Kinh Thánh khác, câu quả quyết của Chúa Giêsu: "Ta sẽ nâng đỡ, an ủi" được chuyển dịch là: "Ta sẽ giải phóng họ khỏi gánh nặng". Và gánh nặng nào đây? Thưa, đó là gánh nặng phức tạp mà các nhà thông luật đặt ra đè năng trên vai những con người đơn sơ bé nhỏ, bắt buộc họ phải tuân giữ hết điều này tới điều khác.

Chúa Giêsu đã trách những người biệt phái, thông luật và giả hình như sau: "Họ bó những gánh nặng đặt trên vai dân chúng. Còn họ thì không muốn đụng ngón tay". Tinh thần vụ hình thức, vụ Lề Luật Môsê, đã làm cho những vị lãnh đạo dân Do Thái không còn có một quả tim để thông cảm nữa. Chúa Giêsu mời gọi dân chúng đến với Ngài để được giải thoát khỏi những gánh nặng của cuộc đời, khỏi những gánh nặng của luật lệ, vụ hình thức.

"Hãy mang lấy ách của Ta, ách êm ái, gánh nhẹ nhàng". Chống lại những người Pharisiêu, Chúa Giêsu đề ra cho những ai chấp nhận Ngài một ách mới, nhưng đây không có nghĩa là không còn luật lệ gì nữa cả. Không phải vậy, giáo huấn của Chúa Giêsu rất đòi hỏi không thua gì những đòi hỏi của luật Môsê. Nhưng kẻ tuân giữ Luật Chúa thì còn được sức mạnh Chúa nâng đỡ an ủi, đó là Thánh Thần sự thật mà Chúa Giêsu hứa sẽ ban cho các đồ đệ, để giúp các ngài tuân giữ Luật Chúa và như vậy khiến Luật Chúa trở nên nhẹ nhàng, dễ chu toàn.

Người đồ đệ Chúa không lẻ loi, không tự sức mình mà tuân giữ các giới răn, có Chúa Thánh Thần ngự trong họ, giúp họ hướng về Thiên Chúa mà họ gọi là Cha "Abba". Sống theo sự soi sáng của Chúa Thánh Thần, người đồ đệ sẽ cảm nghiệm được rằng đời sống đức tin với tất cả những hệ luận của nó sẽ không còn là gánh nặng nữa, nhưng là niềm vui, sự ủi an và cả những thử thách.

Lạy Chúa,

Con hết lòng cảm tạ Chúa, vì tình thương bao la Chúa không ngừng nâng đỡ con. Con cảm tạ Chúa vì đã ban cho con hồng ân của Chúa Thánh Thần, để soi sáng, nâng đỡ con trong những lúc gian nan thử thách. Xin cho con được tin tưởng đến với Chúa, lấy tình yêu đáp lại tình yêu.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

Suy niệm 5: Luật Đè Nặng, Luật Giải Thoát

“Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng.” (Mt. 11, 28-30)

Ách lề luật

Chúa Giêsu hay ngỏ lời với đám người bình dân, Người thường gặp trên các nẻo đường. Họ là những con người nghèo khổ, bé mọn mà Phúc Âm rất hay nói đến. Cuộc sống của đám người này chẳng có gì là sung sướng. Một trong những lý do thực tế là họ đã phải tuân thủ quá nhiều luật lệ mà giới chức sắc thời đó đã áp đặt lên họ. Và bởi không sao giữ nổi hết những luật lệ tỉ mỉ đó, lên lương tâm họ đâm ra bối rối. Họ đâu có biết rằng trong nhiều trường hợp người ta đã lợi dụng họ.

Thời ấy luật lệ thường quá tỉ mỉ và thường bất công. Những người thấp cổ bé họng cứ phải lầm lũi phục lụy. Còn kẻ có địa vị ăn trên ngồi trước lại khôn khéo tìm kẽ hở để được miễn trừ luật. Gánh nặng quả đã đè năng lên vai những người bé mọn ấy.

Ách tình yêu.

Chúa Giêsu muốn giải thoát họ, người mời gọi họ đổi cái ách ngăn cản họ sống lấy cái ách mới sẽ làm họ sống. Ách đó chỉ gồm có một luật mà thôi: Luật tình yêu.

Nếu Chúa Giêsu bảo người ta phải mang ách là vì điều Người kêu gọi là đòi hỏi cấp bách phải thi hành. Con đường Người đặt cho ta đi quả là gay go, cánh cửa Ngài mở ra cho ai sẽ đi theo Người là cánh cửa hẹp. Thế nhưng Chúa bảo đó là ách êm ái nhẹ nhàng. Tất nhiên là người ta mang ách đó bởi vì tình yêu.

Khi ta cảm thấy ngột ngạt vì phải chu toàn những bổn phận, phải giữ những điều trung tín, phải tôn trọng những lời nói, phải thực hành những điều Phúc Âm truyền buộc thì chỉ có một lý do: Là vì không có tình yêu ở đấy. Khi không có tình yêu, chẳng có gì ý nghĩa. Khi có tình yêu trong công việc, mọi việc đều mang ý nghĩa. Và điều gì có thể coi như nặng nề, bỗng nhiên hóa ra nhẹ nhàng hơn nhiều.

J.Y.G

 

Suy Niệm 6: MANG “ÁCH” VÀ “GÁNH” CỦA CHÚA ĐỂ ĐƯỢC BÌNH AN (Mt 11, 28-30)

Xem lại CN 14 TN A // lễ Thánh Tâm A // lễ thánh Phan-xi-cô At-si-di ngày 4/10

và thứ Tư tuần 2 MV.

Trong xã hội ngày nay, số người tự tử khá cao. Điều đáng nói là những người tự tử ở độ tuổi thanh thiếu niên lại nhiều nhất. Tại Nhật Bản, người ta ước tính cứ 16 phút lại có một người tự tử. Tự tử chiếm tỉ lệ cao hơn cả tại nạn giao thông ở đất nước này.

Khi tìm hiểu nguyên nhân, người ta nhận thấy nhiều bạn trẻ bế tắc trong công việc, thất bại trong tình yêu, không tìm ra ý nghĩa, giá trị của cuộc sống, nên đã tìm đến cái chết như một sự giải thoát. Nói chung, họ thấy gánh nặng cuộc đời quá lớn, khiến không thể mang vác nổi, vì thế đành “hạ gánh buông trôi” cho dòng đời đưa đẩy.

Hôm nay, Đức Giêsu mời gọi hãy mang lấy “ách” và “gánh” của Ngài để được bình an và hạnh phúc, vì “ách” của Ngài thì êm ái và “gánh” của Ngài thì nhẹ nhàng. Đồng thời Đức Giêsu cũng mời gọi mỗi chúng ta hãy học với Ngài vì Ngài hiền hậu và khiêm nhường trong lòng.

“Ách” của Đức Giêsu chính là  sự “hiền hậu”, “khiêm nhường”. Khi mang lấy trong mình sự “hiền hậu”, “khiêm nhường”, chúng ta sẽ thấy mọi chuyện chở nên êm ái và nhẹ nhàng.

Còn “gánh” của Đức Giêsu chính là “luật yêu thương”.

Trong đời sống của người tín hữu, chúng ta sẽ gặp không ít những khó khăn bên trong và bên ngoài. Khó khăn về thể lý lẫn tinh thần. Khó khăn về những hiểu lầm, cố chấp, bất công. Khó khăn về sự chung thủy... Những cái đó chính là những “ách” và “gánh” của cuộc đời.

Khi mang “ách” và “gánh” cuộc đời như vậy, chúng ta cảm thấy nặng nề và muốn buông xuôi, bỏ cuộc, bởi vì chúng ta đối diện và phải mang cái “ách” đó bằng sự kiêu ngạo, tự phụ, ích kỷ chứ không phải là hiền hậu và khiêm nhường theo tinh thần của Chúa. Hơn nữa,“gánh” của cuộc đời mà chúng ta vẫn mang theo chính là sự bảo thủ, ghen ghét, không thông cảm và cố chấp chứ không phải là “luật yêu thương”!

Mong sao mỗi chúng ta hãy mang lấy “ách” và “gánh” của Đức Giêsu và hãy học cùng Ngài để được bình an.

Lạy Chúa Giêsu, trong cuộc sống, chúng con luôn phải đối diện với những lo toan như cơm, áo, gạo, tiền, khiến đôi khi chúng con cảm thấy nặng nề và thất vọng. Xin Chúa ban cho chúng con biết đến với Chúa để được Chúa cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Amen.

Ngọc Biển SSP



 

Hãy mang lấy ách của tôi và hãy học với tôi – SN song ngữ ngày 16.7.2020

 

Thursday (July 16):  “Take my yoke upon you and learn from me”

Scripture:  Matthew 11:28-30

28 Come to me, all who labor and are heavy laden, and I will give you rest.29 Take my yoke upon you, and learn from me; for I am gentle and lowly in heart, and you will find rest for your souls. 30 For my yoke is easy, and my burden is light.”

Thứ Năm     16-7           Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta

Mt 11,28-30

28 “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.29 Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng.30 Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng.”

 

Meditation: 

What does the yoke of Jesus refer to in the Gospel? The Jews used the image of a yoke to express submission to God. They spoke of the yoke of the law, the yoke of the commandments, the yoke of the kingdom, and the yoke of God. Jesus says his yoke is “easy”. The Greek word for “easy” can also mean “well-fitting”. Yokes were tailor-made to fit the oxen well. Oxen were yoked two by two. Jesus invites us to be yoked with him, to unite our lives with his life, our will with his will, and our heart with his heart. To be yoked with Jesus is to be united with him in a relationship of love, trust, and obedience.

 

 

 

Jesus carries our burdens with us

Jesus also says his “burden is light”. There’s a story of a man who once met a boy carrying a smaller crippled lad on his back. “That’s a heavy load you are carrying there,” exclaimed the man. “He ain’t heavy; he’s my brother!” responded the boy. No burden is too heavy when it’s given in love and carried in love. When we yoke our lives with Jesus, he also carries our burdens with us and gives us his strength to follow in his way of love. Do you know the joy of resting in Jesus’ presence and walking daily with him along the path he has for you?

 

 

 

Freed from the burden of sin and guilt 

Jesus offers us a new kingdom of righteousness, peace, and joy. In his kingdom sins are not only forgiven but removed, and eternal life is poured out for all its citizens. This is not a political kingdom, but a spiritual one. The yoke of Christ’s kingdom, his kingly rule and way of life, liberates us from the burden of guilt and from the oppression of sinful habits and hurtful desires. Only Jesus can lift the burden of sin and the weight of hopelessness from us. Jesus used the analogy of a yoke to explain how we can exchange the burden of sin and despair for a weight of glory and victory with him. The yoke which Jesus invites us to embrace is his way of love, grace, and freedom from the power of sin. Do you trust in God’s love and submit to his will and plan for your life?

 

 

 

 

 

 

“Lord Jesus, inflame my heart with love for you and for your ways and help me to exchange the yoke of rebellion for the yoke of submission to your holy and loving word. Set me free from the folly of my own sinful ignorance and rebellious pride that I may wholly desire what is good and in accord with your will.”

 

Suy niệm:

Loại ách nào Ðức Giêsu đề cập tới trong Tin mừng? Người Do thái dùng hình ảnh cái ách để diễn tả sự quy phục Thiên Chúa. Họ nói về ách của lề luật, ách của các giới răn, ách của vương quốc, ách của Thiên Chúa. Ðức Giêsu nói ách của Người thì “dễ dàng”. Tiếng Hylạp của hạn từ “dễ dàng” có thể cũng có nghĩa là “vừa vặn”. Thợ thường làm ách vừa vặn cho con bò. Bò mang ách từng đôi một. Ðức Giêsu mời gọi chúng ta mang lấy ách với Người để kết hiệp đời sống chúng ta với đời sống của Người, ý chúng ta với ý Người, và tâm hồn chúng ta với tâm hồn Người. Mang lấy ách với Ðức Giêsu là được kết hiệp với Người trong mối quan hệ của tình yêu, tin tưởng, và vâng phục.

Đức Giêsu mang những gánh nặng với chúng ta

Ðức Giêsu cũng nói rằng “gánh của Người thì nhẹ nhàng”. Có một câu chuyện về một người kia thấy cậu bé đang cõng đứa em nhỏ bị què của mình trên lưng. Người ấy la lên: “Cháu đang mang một gánh nặng trên lưng”. Thằng bé trả lời: “Nó không nặng, vì nó là em của cháu!” Không gánh nặng nào quá nặng khi nó được cho trong tình yêu và được mang trong tình yêu. Khi chúng ta mang ách cuộc đời mình với Ðức Giêsu, Người cũng mang lấy những gánh nặng với chúng ta và ban cho chúng ta sức mạnh của Người để bước theo con đường yêu thương của Ngài. Bạn có biết niềm vui của việc nghỉ ngơi trong sự hiện diện của Ðức Giêsu và bước đi với Người trên con đường Người dành cho bạn hằng ngày không?

Thoát khỏi gánh nặng của tội lỗi

Ðức Giêsu đề cử với chúng ta một vương quốc mới của sự công chính, bình an, và vui mừng. Trong vương quốc của Người, tội lỗi không chỉ được tha thứ mà còn bị loại trừ, và sự sống đời đời được ban cho tất cả mọi công dân của nó. Đây không phải là một vương quốc chính trị, nhưng là một vương quốc thiêng liêng. Ách vương quốc của Đức Kitô, sự thống trị vương quyền và con đường sự sống của Người, giải thoát chúng ta khỏi gánh nặng của tội lỗi và khỏi sự áp bức của những thói quen tội lỗi và những ước muốn tai hại. Chỉ có Ðức Giêsu mới có thể cất khỏi gánh nặng của tội lỗi và sức nặng của sự tuyệt vọng nơi chúng ta. Ðức Giêsu đã sử dụng sự nghịch lý của cái ách để giải thích làm sao chúng ta có thể thay đổi gánh nặng của tội lỗi và sự tuyệt vọng với gánh nặng của vinh quang và chiến thắng với Người. Ách mà Ðức Giêsu mời gọi chúng ta mang lấy là đường lối của tình yêu, ơn sủng, và sự giải thoát khỏi quyền lực của tội lỗi. Bạn có tin cậy vào tình yêu của Thiên Chúa và suy phục ý muốn và kế hoạch của Người dành cho cuộc đời bạn không?

Lạy Chúa Giêsu, xin đốt lòng con với tình yêu dành cho Chúa và cho những đường lối Chúa, và giúp con thay đổi ách của sự nổi loạn với ách của sự suy phục lời thánh thiện và yêu thương của Chúa. Xin giúp con thoát khỏi sự điên rồ của sự ngu dốt tội lỗi và tính kiêu ngạo ngông cuồng của con, để con có thể hoàn toàn ước muốn những gì tốt lành và phù hợp với ý của Chúa.

 

Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu – chuyển ngữ

 

SUY NIỆM:

Bài Tin Mừng của Thánh Lễ hôm nay, tuy rất ngắn, chỉ có ba câu, nhưng có một cấu trúc rất hoàn hảo.

(A) Gánh nặng nề,
      nghỉ ngơi bồi dưỡng (c. 28)

(B) “Vì tôi có lòng hiền hậu
và khiêm nhường
” (c. 29a)

(A’) Nghỉ ngơi bồi dưỡng,
       gánh nhẹ nhàng (c. 29b-30)

Chuyển động thiêng liêng từ phần A sang phần A’: gánh của chúng ta thì nặng nề, gánh của Đức Giê-su thì nhẹ nhàng; tại sao vậy? “Tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng” trong phần A, trở thành “tâm hồn anh em sẽ được anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng” trong phần A’; Đức Giê-su hứa ban và chắc chắn chúng ta sẽ nhận được.

Chuyển động này xảy ra được là nhờ kinh nghiệm mang lấy ách của Chúa và học với Chúa, vì Người “hiền hậu và khiêm nhường” (Phần B ở trung tâm). Nhận ra Đức Giê-su hiền hậu và khiêm nhường thuộc về kinh nghiệm hiểu biết nội tâm mà chúng ta tìm kiếm mỗi ngày và suốt đời. Bởi vì đó là “kinh nghiệm nguồn”, nguồn của đời sống đức tin và hành trình đi theo Người trong một ơn gọi, ơn gia đình hay ơn gọi dâng hiến.

1. Gánh nặng nề và nghỉ ngơi bồi dưỡng (c. 28)

a. “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề

Đức Giê-su mời gọi tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến với Ngài. Vậy, chúng ta hãy nhận ra mình là “những người đang vất vả mang gánh nặng nề”.

Gánh nặng nề, trước tiên là thân phận làm người của chúng ta. Chúng ta vẫn thường nói số người này vất vả, số người kia nhàn hạ. Nhưng đó chỉ là vất vả hay nhàn hạ bề ngoài mà thôi. Thân phận con người, tự nó là “vất vả”. Làm người vừa là ơn huệ lớn lao Thiên Chúa ban cho chúng ta, nhưng cũng đầy thử thách và cả đau khổ nữa: một đàng, thử thách và đau khổ đến từ những gì thuộc về phận người (sinh, lão, bệnh, tử), đàng khác, thử thách và đau khổ đến từ lời mời gọi sống nhân tính, được dựng nên theo hình ảnh của Thiên Chúa. Chúng ta thường để cho “thú tính” làm chủ bản thân; “thú tính” là vô ơn, ham muốn, nghi ngờ, ghen tị, chiếm đoạt, không tôn trọng ngôi vị và hành trình riêng của ngôi vị, tranh đua, thống trị, loại trừ, bạo lực… Một nhà tâm lí học nói rằng, cuộc đời với tất cả những vấn đề của cuộc đời, mà mỗi người phải mang vác, đã rất nặng nề rồi; nếu chúng ta không mang vác được cho nhau, thì chúng ta đừng có chất thêm! Đức Giê-su đến để cảm thông và mang vác cho chúng ta, để chúng ta được bình an, nghỉ ngơi, được sống và sống dồi dào. Xin cho chúng ta cảm nếm trong cầu nguyện, và nhất là trong thời gian tĩnh tâm, sự cảm thông, bình an, nghỉ ngơi, sự sống dồi dào mà Đức Giê-su muốn thông truyền cho chúng ta.

Gánh nặng nề của chúng ta còn là ơn gọi đi theo Đức Ki-tô trong đời sống gia đình hay trong sống đời sống dâng hiến. Ơn gọi là một ơn huệ lớn lao và đặc biệt Chúa ban cho mỗi người chúng ta, nhưng để sống ơn gọi từng ngày, chúng ta phải đối diện với nhiều thách đố; và đôi khi, chúng ta cảm thấy rất nặng nề. Hơn nữa trong đời sống, ai cũng có trách nhiệm, cũng có phận vụ, mà trách nhiệm và phận phận vụ là một gánh nặng; rồi cả những gánh nặng chúng ta mang vác cho nhau; không kể những gánh nặng chúng ta tự chất cho mình hay chất cho nhau.

Gánh nặng nề còn là tội lỗi, và nhất là những năng động xấu chi phối nội tâm chúng ta và chúng ta cảm thấy bất lực. Gánh nặng này vừa làm ô nhiễm tâm hồn và vừa làm xáo trộn tương quan của chúng ta với mình, với Chúa và với nhau. Cuối cùng, gánh nặng nề còn là những vấn đề, những vết thương, những khó khăn, những ngang trái, những thử thách riêng tư của chúng ta; mà chỉ có Chúa và chúng ta biết mà thôi.

b. “Hãy đến cùng tôi…”

Nhận ra sự thật về mình như thế, chúng ta sẽ thấy mình cần được giải thoát biết bao và đồng thời chúng ta cũng nhận ra rằng không có điều gì và cũng không có ai ở trên đời này có thể mang lại cho chúng ta sự giải thoát, mang lại cho chúng ta sự nghỉ ngơi và tự do đích thực.

Chúng ta hãy khát khao ơn giải thoát đến từ chính Chúa, để cho lời của Đức Giê-su: “Hãy đến cùng Thầy” vang vọng thật sâu rộng trong lòng của chúng ta, đụng chạm thật mạnh mẽ con tim của chúng ta. Bởi vì lời của Đức Giê-su không có đối tượng nào khác, ngoài đối tượng duy nhất là lòng ước ao và chỉ có thể vang vọng khi đụng chạm được lòng ước ao, vốn được chính Người với tư cách là Ngôi Lời đã gieo vào tâm hồn chúng ta khi tạo dựng nên chúng ta. Và lời mời gọi của Ngài cũng thật nhưng không, vô điều kiện:

Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề,
hãy đến cùng tôi
.

2. “Tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường” (c. 29a)

Chúng ta được mời gọi đến với Đức Giê-su để học với Chúa. Học với Chúa bằng cách lắng nghe Lời của Ngài trong cầu nguyện, nhất là trong thời gian tĩnh tâm, vốn là ơn huệ đặc biệt Chúa ban cho mỗi người chúng ta. Bởi lẽ, lời của Ngài là lương thực nuôi sống chúng ta, là ngọn đèn soi cho chúng ta bước, là ánh sáng chỉ đường cho chúng ta đi (x. Tv 119, 105). Học với Chúa bằng cách ở lại với Ngài, như cành nho gắn liền với thân nho, ngang qua bí tích Thánh Thể (x. Ga 15, 1-17).

Đến học với Chúa, đó chính là điều chúng ta được mời gọi ước ao mỗi ngày và suốt đời. Nhưng tại sao, Đức Giê-su mời gọi chúng ta đến học với Ngài? Lí do Đức Giê-su đưa ra, phải làm cho chúng ta kinh ngạc: không phải vì Người là Đấng Thượng Trí và cũng phải vì Người là Đấng Quyền Năng, cho dù Người là như thế, nhưng vì Người “có lòng hiền hậu và khiêm nhường”. Và không ở đâu hơn nơi Bánh Thánh Thể được hoàn tất nơi mầu nhiệm Thập Giá, Người trở nên hiền hậu và khiêm nhường nhất; và đồng thời, nơi Thập Giá, Người cũng bày tỏ Sức Mạnh và Khôn Ngoan, không phải theo quan niệm của con người, nhưng theo quan niệm của Thiên Chúa.

Đến học với Chúa, chúng ta được mời gọi bỏ ách của mình để mang lấy ách của Chúa, hoặc đón nhận ách của mình bằng tình yêu Chúa dành cho chúng ta và bằng tình yêu chúng ta dành cho Chúa. Ách của Chúa thì nhẹ nhàng, bởi vì tất cả những gì Ngài làm, là để phục vụ cho sự sống của chúng ta, để diễn tả tình yêu đến cùng dành cho chúng ta. Bình thường, ách thì phải nặng; nhưng khi đến học với Ngài, chúng ta không thể không yêu mến Ngài; và chính lòng yêu mến Chúa làm cho mọi sự trở nên có ý nghĩa và vì thế nhẹ nhàng, làm cho ách của Ngài trở nên êm ái và gánh của Ngài trở nên nhẹ nhàng. Thánh Augustinô nói, trong tình yêu không có đau khổ; nếu có đau khổ, thì đau khổ đó đã được yêu rồi.

Vậy, đâu là ách và đâu là gánh của Chúa, mà chúng ta mang vào mình với lòng yêu mến? Và đâu là ách và gánh của chúng ta, của cuộc đời chúng ta, của những người khác nữa, nhất là những người thân yêu trong ơn gọi và trong gia đình, mà chúng ta được mời gọi gánh vác với tình yêu Chúa? Chắc chắn chúng ta đã có kinh nghiệm này rồi, không nhận ra sự hiện diện và tình yêu đến cùng của Chúa, mọi sự trở nên không thể chịu nổi.

3. Nghỉ ngơi bồi dưỡng và gánh nhẹ nhàng (c. 29b-30)

Xin cho chúng ta nhận được và cảm nếm sự nghỉ ngơi, khi đến với Đức Giê-su để học với Ngài và mang lấy ách của Ngài. Vậy đó là sự nghỉ ngơi nào?

  • Chúng ta cảm thấy bình an, vì Ngài hiền lành và khiêm nhường; và gánh của Ngài là gánh sự sống và tình yêu. Ra khỏi mình, từ bỏ gánh của mình để gánh cái gánh của Chúa vì lòng yêu mến Chúa. Tự nó mang lại cho chúng ta sự an nghỉ.
  • Chúng ta luôn cảm thấy được nghỉ ngơi, khi đến với ai hiền lành và khiêm người, và nhất là đến với người mà mình yêu mến. Vì thế, khi yêu mến Đức Giê-su, chúng ta luôn cảm thấy sự nghỉ ngơi, khi ở lại với Ngài.
  • Chúng ta được nghỉ ngơi, vì được Ngài giải thoát khỏi sự dữ, nghĩa là được tự do, được Ngài tha thứ và bao dung. Và chúng cảm thấy khỏe mạnh trong tâm hồn, vì được Chúa chữa lành.
  • Chúng ta được nghỉ ngơi vì được Ngài phục hồi phẩm giá làm con Thiên Chúa. Và chúng ta được nghỉ ngơi vì được Chúa dẫn chúng ta vào niềm vui tạ ơn và ca tụng, không chỉ trong những lúc thuận lợi, mà còn trong cả thử thách và đau khổ.

Và một cách tuyệt đối, với Thập Giá, Ngài mang lấy hết mọi ách, mọi gánh của chúng ta rồi. Dù chúng ta có “mang gánh nặng nề” như thế nào, chúng ta vẫn được mời gọi kinh nghiệm sự nghỉ ngơi ở trong Chúa, Đấng chịu đóng đinh trên Thánh Giá. Vì như ngôn sứ Isaia nói:

Người đã mang lấy các tật nguyền của ta
và gánh lấy các bệnh hoạn của ta. 
(Is 53, 4; x. Mt 8, 17)

*  *  *

Cuối cùng, chúng ta đừng quên rằng nghỉ ngơi là cùng đích của con người. Thực vậy, con người được dựng nên cho Thiên Chúa, và chỉ tìm thấy an nghỉ trong Thiên Chúa mà thôi, thánh Augustinô kinh nghiệm và nói về căn tính của con người như thế. Thật vậy, nghỉ ngơi là khao khát thẳm sâu của con người, dù ý thức hay không ý thức.

Vì vậy, lúc “nhắm mắt xuôi tay”, chúng ta cầu chúc cho người quá cố: “Hãy nghỉ ngơi trong bình an” (tiếng La tinh, requiescat in pace, viết tắt là RIP, thường được ghi trên bia mộ). Xin cho chúng ta cảm nếm được sự nghỉ ngơi mỗi ngày, khi ở được ở bên Chúa trong kinh nguyện, khi kết hiệp với Người mọi nơi mọi lúc và khi chúng ta nguyện cầu mỗi khi đêm về:

Xin để tôi tớ này
được an bình ra đi.


Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây