SUY NIỆM THỨ 6 TUẦN IV PS NĂM B

Thứ năm - 25/04/2024 05:47
THỨ 6 TUẦN IV PS NĂM B
Ga 14,1-6

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi”. Ông Tôma thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?” Chúa Giêsu đáp: “Thầy là đường, là sự thật, và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.
Ðó là lời Chúa.


SUY NIỆM 1:

Sứ điệp: Con đường duy nhất dẫn đến cuộc gặp gỡ với Chúa Cha là đi theo Đức Kitô, bởi chính Ngài đã nói: “Thầy là Đường là Sự Thật và là Sự Sống, không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, khi biết Chúa sắp về cùng Chúa Cha, các môn đệ buồn sầu xao xuyến. Các ông xao xuyến vì không biết Chúa đi đâu và con đường nào sẽ dẫn các ông đến gặp gỡ Chúa Cha trên trời. Nhưng lạy Chúa, Chúa đã mở cho các môn đệ một lối đi: “Chính Thầy là Đường, là Sự Thật và là sự sống, không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.
Lạy Chúa, đã rất nhiều lần con đã đi trên những con đường khác: những con đường rộng thênh thang của tiền tài, danh vọng và đam mê thế tục. Những con đường này thật quyến rũ và hứa hẹn cho con nhiều sung sướng thoải mái. Nhưng cuối cùng chúng đã dẫn con đến vực thẳm của sự trống rỗng, cô đơn, của tội lỗi, khổ đau và sự chết. Trong cuộc sống có biết bao nẻo đường đang vẫy gọi, có biết bao lối mòn con đã đi, nhưng con tin rằng chỉ có một con đường duy nhất dẫn đến sự sống đời đời. Đó là con đường Chúa đã đi.
Xin cho con luôn xác tín rằng con không thể đến với Chúa Cha nếu không đi vào con đường của Chúa, nhất là con đường thập giá. Nếu con không đến với Chúa, với Mình và Máu Thánh Chúa, nếu con không biết lắng nghe và thực hành Lời Chúa, thì con sẽ không bao giờ đến được với Chúa Cha là nguồn hạnh phúc đích thực. Lạy Chúa Giêsu là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống, xin cho con biết chọn Chúa là gia nghiệp và lẽ sống của đời con. Amen.
Ghi nhớ: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống”.

TGM Giuse Nguyễn Năng

SUY NIỆM 2: THẦY Ở ĐÂU, ANH EM CŨNG Ở ĐÓ.

Chúa Giêsu an ủi các môn đệ đừng xao xuyến hoặc lo lắng, vì Ngài ra đi về với Chúa Cha là để dọn chỗ cho họ. Ngài mong muốn rằng Ngài ở đâu thì các môn đệ cũng ở đó với Ngài. Ngài không muốn hưởng vinh quang phục sinh một mình, nhưng mong muốn các môn đệ được thông chia vinh quang đó với Ngài. Chúa Giêsu yêu thương các môn đệ nên Ngài luôn khắc khoải để thu xếp cho các môn đệ cùng ở với Ngài trên Nước Trời. Niềm vui và hạnh phúc của Thiên Chúa chính là mọi người được ở cùng Ngài trên Nước Trời.
Chúng ta sống ở trần thế này một thời gian rồi cũng chia tay nó. Tuy nhiên, chúng ta sẽ đi về đâu sau khi kết thúc hành trình dương thế này? Với niềm tin đặt vào Chúa Giêsu, chúng ta sẽ không đi lang thang hoặc bơ vơ không định hướng, nhưng tiến thẳng vào Nhà Chúa, nơi mà Chúa Giêsu Phục Sinh đã chuẩn bị cho mỗi người. Chúng ta chỉ cần tin và sống theo điều Chúa Giêsu dạy là bước vào Nhà Chúa bình an.
Lạy Chúa, xin cho chúng con cảm nghiệm được tình Chúa yêu thương qua việc Chúa luôn sắp xếp và chuẩn bị chỗ cho mỗi người trong trái tim Chúa, ngõ hầu chúng con luôn biết sống đẹp lòng Chúa trong từng việc chúng con làm. Amen.
Lm. Laurenso Quốc Huy


SUY NIỆM 3:

Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Anh em đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy”.

 Sau khi Chúa rửa chân cho các môn đệ, các ông có những xao xuyến vì hay tin có người nộp Thầy và cả chối Thầy. Đức Giêsu vẫn dễ thương. Ngài củng cố cho các ông. Các ông xao xuyến vì quá bận tâm về chính họ, vì nghĩ mình không thể là như vậy theo lời Thầy đã nói.

Lời mời của Đức Giêsu hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Ngài là một lời mời gọi giúp các ông vượt qua những mặc cảm tự ti, những tội lỗi yếu đuối… Ngài không đòi hỏi các ông làm gì quá sức họ. Ngài quan tâm chăm sóc cho họ dù họ có những dự tính riêng không theo ý Ngài.

Con người ngày hôm nay vẫn có nhiều xao xuyến. Xao xuyến chuyện gia đình, chuyện xã hội, chuyện cộng đoàn, chuyện tương quan… Tuy nhiên, vấn đề không phải là xao xuyến hay tìm nguyên nhân của nó. Quan trọng là tôi sống với những xao xuyến đó như thế nào? Tôi vượt qua nó ra sao? Và tôi có cần trợ giúp từ Thiên Chúa không?

Lạy Chúa, xin giúp con tin vào Thiên Chúa và tin vào Tin Mừng của Ngài.

Br. Vincent SJ


SUY NIỆM 4: “ANH EM ĐỪNG XAO XUYẾN”

Tin Mừng ngày Thứ 6, Tuần 4, Phục sinh đưa chúng ta trở về bữa ăn tối sau cùng của Chúa Giêsu với các môn đệ, nhằm củng cố niềm tin của chúng ta vào Chúa Kitô Phục sinh. Trong bữa ăn này, Chúa Giêsu sau khi rửa chân cho các môn đệ và nói những lời từ biệt các ông.
Trong cuộc sống thường ngày, có lẽ chúng ta đã từng chứng kiến sự “ra đi” của ông, bà, cha, mẹ hay những người thân quen với chúng ta. Trước lúc ra đi họ thường dặn dò khuyên nhủ con cháu ở lại hãy sống kính mến Chúa, đoàn kết yêu thương nhau và nhớ cầu nguyện cho họ…
Trước lúc “ra đi về cùng Thiên Chúa Cha”, Chúa Giêsu cũng để lại cho các môn đệ những lời trăn chối đầy an ủi: “Lòng anh em đừng xao xuyến! Chúa Giêsu biết rõ sự ra đi của Ngài sẽ làm cho các môn đệ buồn sầu xao xuyến. Đối với các môn đệ, sự ra đi của Chúa Giêsu thực là một mất mát quá lớn không gì có thể bù đắp được. Các môn đệ mất đi chỗ dựa mà không ai có thể thay thế được. Quãng thời gian 3 năm chan chứa ân tình cùng chia sẻ vui buồn bên Thầy, được Thầy động viên dạy dỗ, những vụ khó khăn đã có Thầy giải quyết… Thế mà, bây giờ Thầy ra đi thì ai sẽ giúp các ông?
Thêm vào đó, sự ra đi của Chúa Giêsu làm tiêu tan “mộng vàng” của các môn đệ được ngồi bên hữu, bên tả khi Ngài làm vua. Bởi vậy, các ông thật sự hoang mang lo sợ không biết tương lai mình rồi sẽ ra sao.
Chúa Giêsu biết rõ nỗi lo âu xao xuyến của từng môn đệ, nên Ngài ân cần nhắn nhủ các ông hãy vững vàng, đừng ngã quỵ. Bởi vì sự ra đi của Ngài không phải là tàn lụi vĩnh viễn mà là sự ra đi dọn chỗ ở vĩnh cửu cho các ông, trong nhà Chúa Cha, để các ông được sống hạnh phúc đời đời với Ngài. Còn lời nào an ủi và khích lệ hơn cho các môn đệ giữa lúc buồn sầu: “Thầy đi dọn chỗ cho anh em, Thầy sẽ trở lại và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó”.
Những lời an ủi của Chúa Giêsu cho các môn đệ năm xưa cũng là lời an ủi cho chính chúng ta, những môn đệ đang tin Chúa hôm nay, nhất là khi gặp thử thách gian nan, đau khổ bệnh tật…và cái chết. Những lúc đó chúng ta cảm thấy Chúa đã “ra đi”, Chúa không còn hiện hữu nữa, Chúa không còn thương tôi nữa… thì Lời Chúa hôm nay khích lệ chúng ta Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Chúa Kitô. Tin Thiên Chúa yêu thương và quyền phép vô cùng có thể làm được mọi sự nên tốt đẹp vượt quá sức tưởng tượng của chúng ta. Như thế đức tin là một hành trình vượt qua bóng tối, những lúc không thấy, không hiểu được thánh ý nhiệm mầu của Thiên Chúa. Chúng ta cần kiên vững trong niêm tin vì chắc chắn rằng Chúa sẽ cứu giúp chúng ta, như em bé trong câu chuyện sau:
Có một gia đình nọ sống giữa đồng không mông quạnh. Vào một đêm kia, căn nhà bốc cháy dữ dội. Cha mẹ, con cái vội chạy ra ngoài sân và đứng bất lực nhìn ngọn lửa thiêu rụi tổ ấm gia đình họ.
Bỗng mọi người chợt nhận ra còn thiếu mất đứa con út. Thì ra cậu bé cũng chạy ra với mọi người, nhưng chưa tới cửa, thấy lửa cháy dữ quá, cậu sợ hãi nên lại chạy trở lên lầu. Trong lúc cả gia đình hốt hoảng không biết phải làm sao để cứu cậu bé năm tuổi, vì lửa cao ngút tứ phía, bỗng cửa sổ trên lầu mở toang, và cậu bé kêu khóc inh ỏi. Cha cậu bé gọi lớn tên con, rồi nói:
– Con nhảy xuống đây!
Cậu bé nhìn xuống dưới chỉ thấy khói mù và lửa cháy, nhưng nghe tiếng cha kêu, cậu đáp lại:
– Ba ơi, con không trông thấy ba đâu hết!
Người cha trả lời giọng cương quyết:
– Cứ nhảy đi, có ba trông thấy con là đủ rồi!
Và cậu bé leo lên cửa sổ, liều nhảy xuống, rơi vào vòng tay yêu thương vạm vỡ của cha mình một cách bình an vô sự.
Vâng, để có thể sống an vui tiến bước giữa dòng đời chúng ta cần tuyệt đối tín thác vào Chúa trong cầu nguyện không ngừng, như triết gia Pascal cảm nghiệm “bạn hãy quỳ gối cầu nguyện, và bạn sẽ có đức tin”.
Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
 
SUY NIỆM 5: DỌN CHỖ CHO ANH EM

Khi chúng ta có những dự tính tương lai, khi chúng ta mơ ước về ngày mai, chúng ta rất hay hy vọng tìm được một chỗ tốt nào đó cho mình gửi tấm thân tàn để sống những ngày còn lại. Hay một ngôi mộ yên mả đẹp cho nắm xương tàn.
Ngày nay, người ta đang hy vọng xây những dẫy nhà chung cư tiện nghi để giải quyết những nhà ổ chuột cho hàng ngàn gia đình. Ai cũng mong muốn có một chỗ ở mới, những láng giềng lân cận tốt. Ai cũng khao khát được ở ngôi nhà của riêng mình với những tiện nghi theo kiểu mới, hợp thời trang, giữa khu vườn có phong cảnh lý tưởng.
Nhưng có biết bao gia đình không bao giờ tìm được một nơi ở tương xứng cho gia đình vì quá nghèo và giá cả quá mắc.
Tin mừng hôm nay dắt đưa chúng ta đến xem kế hoạch của Thiên Chúa đang dọn một chỗ ở mênh mông tráng lệ cho con người. Ngài là kiến trúc sư muôn đời, là sở hữu chủ vô biên.
Nhưng kế hoạch đó giống như những thứ nhà chúng ta đang ở, chỉ là những thứ tân trang theo những kiểu mẫu trần tục, thì chán chết. Hỏi có đáng chúng ta hy vọng vào đó nữa không?
Chúng ta trở lại câu hỏi này: Có gì ở bên kia cuộc đời? Khi tuổi già chấm dứt … Khi người ta nói: “Từ trần, đi rồi, tắt hơi thở cuối cùng …”, tôi sẽ đi về đâu? ở chỗ nào? chỗ chúng ta ở được Đức Giêsu dọn sẵn theo kế hoạch của Thiên Chúa là chỗ ở hiệp thông: sâu thẳm nhất, thông suốt nhất, liên đới nhất. Nơi mà láng giềng lân cận là những bạn chí ái nhất và sở hữu chủ là một người Cha. Chỗ chúng ta được mời đến ở là nhà mình, nhà Cha mình, và trung tâm nơi ở này là Đức Giêsu. Chính Người đã đưa chúng ta về ở với Người gần Thiên Chúa.
Mơ ước của chúng ta đượm mầu sắc rực rỡ về những ngôi nhà. Những vấn đề tương lai được mệnh danh là chỗ ở, “nơi cư trú”. Nhưng Đức Giêsu chỉ cho chúng ta con đường đến một nơi ở khác, nơi người ta hát vang ca khúc khải hoàn “nơi đầy ánh sáng, chan chứa tình thương tha thứ, an vui và tự do hạnh phúc”.
C.G
 
SUY NIỆM 6: CHÚA SẼ TRỞ LẠI.

Cuộc trở lại nào cũng được khởi đầu bằng sự ra đi: có ra đi mới có trở lại. Thế nhưng cũng có những cuộc ra đi không bao giờ trở lại: đi để quên đi một quá khứ đau buồn, đi để thoát ly mọi ràng buộc, chân bước đi mà lòng rộn rã niềm vui. Những cuộc ra đi như thế chẳng bao giờ có hứa hẹn, có chăng chỉ là giả dối. Người ta chỉ hứa hẹn khi chân bước đi mà lòng chẳng muốn rời, lời hứa hẹn xoa dịu nỗi chia ly và hy vọng một ngày tái ngộ.
Chúa Giêsu sắp từ giã các môn đệ để trờ về cùng Cha, và điều đó khiến các ông u buồn xao xuyến. Không u buồn sao được khi đã ba năm tình nghĩa thày trò, không xao xuyến sao được khi đã mất đi điểm tựa. Chúng Giêsu biết rõ điều đó và các môn đệ cũng thấm thía nỗi buồn khi Ngài tuyên bố ra đi. Chính vì thế để trấn an họ, Ngài giải thích việc Ngài ra đi và hứa trở lại. Ngài ra đi không phải vì Ngài, mà vì các ông: Ngài đi dọn chỗ cho các ông và Ngài sẽ trở lại đem các ông đi theo Ngài. Còn gì vui sướng bằng. Người đi nhận chịu gian lao vất vả chỉ vì người ở lại, do đó người ở lại không còn mặc cảm bị bỏ rơi nhưng hãnh diện vì được người đi đặc biệt lưu tâm.
Thái độ của người ở lại không phải là u sầu than khóc, mà là góp sức với người đi bằng cách chuẩn bị sẵn sàng cho giờ hội ngộ. Còn gì bẽ bàng cho bằng khi trở lại người đi chỉ gặp được sự dửng dưng thờ ơ của người ở lại. Còn gì buồn lòng Thiên Chúa hơn khi Ngài đến gõ cửa mà tâm hồn đã đóng kín và đèn dầu đã cạn.
Khi lãnh nhận đức tin, người Kitô hữu cũng được Đức Kitô hứa hẹn. Ngài hứa sẽ trở lại với riêng từng người và với chung cho cả thế giới. Ngài sẽ trở lại đem họ đến nơi Ngài dọn sẵn, để họ hưởng trọn niềm vui mà hiện nay họ chỉ mới cảm nghiệm lờ mờ như dọi qua gương. Ngài không báo trước giờ Ngài trở lại, nhưng muốn họ luôn sẵn sàng như tân nương chờ đón tân lang.
Xin cho chúng ta biết chọn lời hứa trở lại của Chúa làm ngọn đuốc chiếu soi cuộc sống, để chúng ta thoát được mạng lưới của u buồn, và luôn sống trong lạc quan hy vọng vì biết rằng Chúa hằng quan tâm săn sóc chúng ta.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
 
SUY NIỆM 7: “ĐỪNG XAO XUYẾN”

Đứng trước cái chết của người thân, ai trong chúng ta lại không khỏi xao xuyến và lòng lại không quặn đau đến tột cùng vì sắp phải chứng kiến sự chia lìa vĩnh viễn!
Tin Mừng hôm nay trong một văn mạch hết sức ấn tượng, đó là sự đau buồn của các môn đệ trước sự ra đi của Đức Giêsu. Thật vậy, ba năm tình nghĩa thy trò, không xao xuyến sao được khi sẽ mất đi điểm tựa! Tuy nhiên, thấu hiểu được tâm trạng của các ông, nên tình thầy trò thân tín, Đức Giêsu đã tâm huyết chia sẻ với các môn đệ: “Anh em đừng xao xuyến, hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Thầy đi dọn chỗ cho anh em… để Thầy ở đâu, anh em cũng sẽ ở đó”. Lời tâm huyết này được diễn ra trong bữa Tiệc Ly, một bữa ăn cuối cùng của tình thầy trò. Khi nói những lời ấy, Đức Giêsu trao cho các ông chìa khóa để thêm vững tin, đó là: để khỏi bị xao xuyến, thì: “Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy”. Tin vào Thiên Chúa, vì Người hằng thương yêu chúng ta. Tin vào Đức Giêsu vì Ngài đi để chuẩn bị cho chúng ta như Ngài đã phán: “Thầy đi dọn chỗ cho anh em […] và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó”.
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy vững tin vào Chúa trước mọi thử thách trông gai. Không được ủ rũ khóc than. Nhưng là chuẩn bị cho ngày hội ngộ với Đức Giêsu bằng việc sống những điều Ngài dạy. Hãy khước từ mọi sự bất chính, thêm niềm tin tưởng tuyệt đối vào Đức Giêsu và trung thành đi trên chính con đường của Ngài để được sự sống đời đời.
Lạy Chúa Giêsu, Lời Chúa hôm nay dạy cho chúng con phải vững tin vào Chúa. Sống những gì Chúa dạy để được sự sống đời đời. Xin Chúa ban cho chúng con được sống xứng đáng với ơn gọi cao quý, đó là được làm con Chúa. Xin cho chúng con được sống bên Chúa khi đã hoàn thành sứ vụ trên trần gian, nơi mà chính Chúa ra đi trước để dọn chỗ cho chúng con. Amen.
Ngọc Biển SSP
 
 SUY NIỆM 8
Ngày xưa chưa có đường. Nhưng do đi lại nên trở thành đường mà thôi. Muốn đi và đạt đến đỉnh hạnh phúc vinh quang ta cần có con đường để đi. Con đường ấy chính là Đức Giêsu Kitô, Ngài đi từ trời xuống và từ đất lên và trở nên đường đưa dẫn chúng ta về trời sum họp cùng với Ngài trong nhà Cha. Xin cho chúng ta biết đi trên con đường mà chính Chúa đã vạch ra hầu chúng ta đạt tới quê trời vinh phúc.
Sau một thời gian rời bỏ Việt Nam để tìm cho mình cuộc sống tự do nơi quê hương xứ sở mới. Nay cuộc sống của hầu hết Việt Kiều ở nước ngoài đều ổn định và sung túc. Trong khi đó những người thân của họ ở lại thì phải sống trong cảnh khó khăn, vất vã. Với chính sách đoàn tụ gia đình, những năm gần đây, nhiều việt kiều đã về nước để bảo lãnh người thân của mình sang để sum họp gia đình và hưởng được cuộc sống tiện nghi thoải mái. Tuy nhiên để được đoàn tụ với người thân bên nước ngoài, công dân việt nam phải thoả mãn nhiều điều kiện….
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu cho các tông đồ biết : Ngài sẽ ra đi để dọn chỗ cho các ông, rồi một ngày nào đó, Chúa sẽ trở lại, đem các ông lên ở với Chúa trên nhà Cha trên trời, để hưởng vinh phúc đời đời. Tuy nhiên để được đoàn tụ với Chúa Giêsu trên quê hương thiêng đường, Chúa cũng đòi hỏi chúng ta phải thoả mãn các điều kiện mà Chúa đưa ra. Đó là đi đúng con đường của Chúa đã đi, tuân giữ chân lý mà Chúa đã truyền và hiệp thông trong sự sống của Chúa.
Con đường mà Chúa Giêsu đi là con đường hẹp, con đường thập giá. Chấp nhận hy sinh, gian khổ để thi hành những giời răn mà Chúa đã chỉ dạy. Biết khiêm tốn, hạ mình chấp nhận thiệt thòi để phục vụ tha nhân với tình yêu mến.
Cố gắng sống theo chân lý mà Chúa đã dạy. Chân lý ấy là sống yêu thương. Yêu không chỉ những người thân cận, không phải những kẻ yêu mình mà tình yêu phải quy chiếu vào tình yêu của Chúa Giêsu: “Yêu như Chúa yêu”, tình yêu ấy phải dành cho hết mọi người, không phân biệt một ai, ngay cả kẻ thù.
Ý thức n lực sống hiệp thông với Chúa, bằng việc lắng nghe và thi hành Lời Chúa cũng như tha thiết kết hiệp với Chúa qua việc kính yêu và năng đón nhận Mình Thánh Chúa. Nhờ thế sự sống và sức mạnh Chúa tuôn chảy trong ta. Như nhựa cây cần thiết để nuôi sống cây nho và cành nho thế nào thì linh hồn chúng ta cũng cần đến Lời Chúa và Mình Thánh Chúa như thế.
 Mục đích một đời sống đạo là hạnh phúc thiêng đàng. Nhưng để đạt được điều mong đó, không gì khác hơn là chúng ta phải đi theo đường Chúa đã đi, sống theo chân lý mà Chúa đã sống và chỉ dạy, nhất là phải luôn sống bằng sức sống của Chúa qua việc thi hành Lời Chúa và năng kết hiệp với Chúa nơi bàn tiệc Thánh Thể. 

https://gpcantho.com/suy-niem-loi-chua-tuan-iv-phuc-sinh/


SUY NIỆM 9:
Trong bất cứ hành trình ngắn dài nào, người ta thường phải biết và định hướng mình đi đường nào. Bất kể trong lĩnh vực gì, người ta cần phải có một định hướng, kế hoạch và phương hướng rõ ràng, nếu không người ta sẽ bơ vơ giữa ngã ba mà không biết mình đi về đâu, làm gì… Hành trình thiêng liêng về đích đểm Quê Trời cần biết bao một con đường định hướng rõ ràng và xuyên suốt.
Thầy chính là đường….!
Cũng như “mọi con đường đều dẫn tới Roma”, thì mọi con đường đều phải dẫn đến con đường Giê-su mới thấy được đích tới là Thiên Chúa. Chỉ có Chúa Giê-su mới đích thật là con đường vì Ngài ở với Thiên Chúa và trở về cùng Thiên Chúa. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy" (Ga 14,6).
Thánh Au-gus-ti-no quả quyết rằng: sau khi biết được con đường, ta cần phải biết mục đích nữa (Tractatus in Ioh., 69, 2; CCL 36,500), và mục đích chính là Chúa Cha. Vì thế, đối với các tín hữu Kitô, con đường dẫn đến Chúa Cha chính là hãy để cho Chúa Giêsu hướng dẫn, cho lời chân lý của Ngài dẫn dắt, và đón nhận hồng ân sự sống. Chúa Giêsu là con đường dẫn chúng ta đến với Chúa Cha. Con đường mạc khải Chúa mời gọi chúng ta đi vào để được hưởng sự sống đời đời. Sự sống đời đời là nhận biết Cha, Thiên Chúa duy nhất và chân thật và nhận biết đấng Cha đã sai đến là Giêsu Kitô.
Con đường của Người là đường phục vụ, đường yêu thương. Vì thế những ai muốn đi trên con đường của Người cũng phải dấn thân phục vụ anh em, và tận tình yêu thương con người. Con đường của Người là đường thánh giá, đường đau khổ. Vì thế những ai bước đi trên con đường ấy cũng phải dám hy sinh bản thân, và sẵn lòng chịu khổ vì danh Đức Giêsu. Con đường Giê-su là con đường quên mình, sẵn sàng hy sinh, sẵn sàng để người khác “dẫm” lên…
Thế giời càng văn minh tiến bộ, khoa học càng phát triển, nhiều loại đường đi hết sức thuận tiện và hấp dẫn được hình thành: đi trên mặt đất, đi trong lòng biển, đi trên không trung…Thế nhưng, dù văn minh hiện đại tới đâu, con người muốn được đến đích diểm cuộc đời mình là về cùng Thiên Chúa, con người phải đi trên con đường Giê-su như là ngọn đèn hướng dẫn trên hành trình thiêng liêng. Thánh Têrêsa Avila đã cho chia sẻ cho chúng ta chính kinh nghiệm quý báu của Người “Chúng ta không được rời xa điều tạo nên chính sự thiện và phương dược của chúng ta, nghĩa là không được rời xa nhân tính chí thánh của Chúa Giêsu Kitô Chúa chúng ta” (Castello interiore, 7,7: Opere Complete, Milano 1998, 1001)
Minh Tứ


SUY NIỆM 10:
"Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy” Có lẽ câu nói này của Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay không Kitô hữu nào không biết và thậm chí còn thuộc làu làu, nhưng ít khi chúng ta cùng dừng lại để suy niệm ý nghĩa của câu nói thuộc căn bản đức tin này:
 
* Thầy là Con Đường.
Chúa Giêsu khẳng định Người là con đường duy nhất dẫn đến cùng Chúa Cha. Lời rao giảng của các tông đồ cũng luôn tuyên xưng như thế: “ngoài Chúa Giêsu ra, dưới gầm trời này không ai có thể đem lại ơn cứu độ”. “Thầy là đường”, chữ “Đường” ở đây không chỉ có nghĩa là Chúa Giêsu chỉ dùng giáo huấn mà dẫn ta đến sự sống, mà chính Người là con đường dẫn đến Chúa Cha nữa. Vì chính Người là mạc khải Chúa Cha (Ga 12,45 và bởi Chúa Cha mà đến rồi lại về với Chúa Cha (Ga 7,29-33). Chỉ trong Chúa Giêsu trung gian duy nhất, chúng ta mới thấy được Thiên Chúa như thế nào, và chỉ một mình Người đưa chúng ta đến với Thiên Chúa mà chúng ta không phải sợ hãi và xấu hổ. 
Khi nghe Chúa Giêsu nói “Thầy là đường”, chúng ta cũng nhớ lại một chân lý bất biến là “qua thập giá vào vinh quang”. Đó là con đường duy nhất mà Chúa Giêsu đã đi, để tiêu diệt sự chết và đi vào cõi sống đời đời. Theo đạo chính là theo Con Đường mang tên Giêsu, là gắn bó sống chết với Giêsu, chia sẻ sứ mạng của Giêsu, Con Thiên Chúa làm người bằng xương bằng thịt. Vì thế, muốn đạt đến Nước Trời, Kitô hữu cũng phải bước theo con đường đó.
 
* Thầy là sự thật.
Đứng trước quan tổng trấn Philatô, Chúa Giêsu cũng khẳng định: “Tôi đến thế gian là để làm chứng cho Sự Thật, và ai đứng về phía Sự Thật thì nghe tiếng Tôi”.
Như thế, Chúa Giêsu là sự thật trọn vẹn đến từ Thiên Chúa, và chỉ có Người mới mặc khải đúng bản tính của Thiên Chúa. Chúa Giêsu từ trời mà đến, từ cung lòng của Chúa Cha nhập thể vào thế gian và chính Người là Thiên Chúa, nên chỉ có Người mới nói đúng về Thiên Chúa như Thiên Chúa có, chứ không phải như những quan niệm về Thiên Chúa cách khiếm diện trong Cựu Ước, hay một Thiên Chúa bằng sản phẩm suy tư của khoa học hay triết thuyết nào. Nói tóm, chỉ có Đấng thấy Thiên Chúa, từ Thiên Chúa đến và là Thiên Chúa thì mới nói đúng Sự Thật về Thiên Chúa, và sự thật của Thiên Chúa là yêu thương, mà Chúa Giêsu chính là Sự Thật toàn diện và là hiện thân của yêu thương.
 
* Thầy là sự sống.
Chúa Giêsu là Sự Sống tự thân nơi Thiên Chúa và là Đấng ban cho con người sự sống và sự sống đời đời. Còn sự sống nhân loại không tự thân, mà là tuỳ thuộc nơi Thiên Chúa, nên sẽ mất đi khi không nhận được sự trợ giúp của thức ăn, hoặc bị lệ thuộc bởi ngoại cảnh và có thể mất đi bất kỳ lúc nào.
Chúa Giêsu là sự sống của Thiên Chúa, là căn nguyên sự sống, là chủ của sự sống, là tự thân và vĩnh hằng. Người có quyền thông truyền cho những ai Người muốn, nên cũng chỉ có Người là sự sống duy nhất và vĩnh cửu của con Người, không có Người, con người không thể hiện hữu và trở về hư vô.
 
Tóm lại, sứ điệp của bài Tin Mừng hôm nay là: Phải qua Con Đường Giêsu chúng ta mới vào được thế giới của Thiên Chúa, bởi lẽ chỉ Đấng từ trời xuống mới có thể đưa chúng ta lên trời. Ngày nay người ta nói đến nhiều con đường khác để được cứu độ. Nhưng con đường nào cũng phải đi qua Con Đường Giêsu. Nơi Con Đường này chúng ta gặp được Sự Thật trọn vẹn về Thiên Chúa. Nơi đây chúng ta gặp được Sự Sống viên mãn của chính Thiên Chúa.
 
Lạy Chúa Giêsu, là Con Đường dẫn tới Chúa Cha, là Sự Thật về dung mạo Thiên Chúa và là Sự Sống cho con người được hiện hữu và bất tử, xin cho chúng con luôn ý thức rằng, Chúa là trung gian duy nhất để chúng con chỉ bước theo một mình Chúa mà đạt đến hạnh phúc, chứ không chạy theo những thứ “thần” giả trá dẫn chúng con đến chỗ diệt vong. Amen.
 
Hiền Lâm

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây