THỨ HAI TUẦN IV MÙA VỌNG – Ngày 23/12

Chủ nhật - 22/12/2024 18:45
THỨ HAI TUẦN IV MÙA VỌNG – Ngày 23/12
Lc 1,57-66

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Luca
57Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Êlisabét sinh hạ một con trai. 58Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.
59Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Dacaria mà đặt cho em.
60Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: “Không, phải đặt tên cháu là Gioan.”
61Họ bảo bà: “Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả.”
62Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em bé là gì.
63Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: “Tên cháu là Gioan.” Ai nấy đều bỡ ngỡ.
64Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa.
65Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giuđê.
66Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi: “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây ?” Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.

SUY NIỆM:
Sứ điệp: Mỗi người một cách, cuộc đời của Thánh Gioan Tẩy Giả cũng như mỗi người chúng ta, từ lúc thụ thai tới khi sinh ra và qua mọi chặng đường đời, tất cả đều do bàn tay Thiên Chúa can thiệp dẫn đưa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, ngày Thánh Gioan Tẩy Giả chào đời, mọi người vui mừng ngợi khen cảm tạ Chúa. Sự sinh hạ lạ lùng làm cho mọi người nhận ra bàn tay Chúa phù hộ trẻ này. Con tin rằng cuộc đời mỗi người chúng con, dù trong một hoàn cảnh đặc biệt hay bình thường, cũng đều do bàn tay Chúa can thiệp, do Chúa chuẩn bị và dẫn đưa. Bàn tay Chúa thường nhẹ nhàng, êm ái, âm thầm, con thường không nhận biết, nhưng thực ra, con đang bước theo bàn tay Chúa mở đường. Có những lúc con muốn trốn xa Chúa, nhưng đi đâu cho thoát khỏi bàn tay yêu thương của Chúa. Lạy Chúa, con chỉ biết dâng lên Chúa tâm tình tạ ơn trìu mến.
Ngày con chào đời, cha mẹ, anh em họ hàng vui mừng vì con. Chắc chắn họ đã để tâm suy nghĩ và tự hỏi: đứa trẻ này rồi sẽ ra thế nào đây ? Họ chờ đợi con sẽ lớn lên và trở thành niềm vui, niềm hy vọng và vinh dự cho họ. Nhưng rồi, lạy Chúa, đời con đã làm cho họ đau khổ, buồn sầu và thất vọng. Bàn tay Chúa vẫn ở với con, nhưng con đã vùng vẫy trốn chạy, con xin Chúa dẫn con trở về làm lại cuộc đời.
Hôm nay, con cầu xin Chúa đặc biệt cho các thiếu nhi bị bỏ rơi. Xin bàn tay Chúa dẫn đưa các em gặp được những tấm lòng quảng đại đầy yêu thương. Con cũng cầu xin Chúa cho nhân loại biết tôn trọng sự sống từ trong bào thai, vì các thai nhi cũng là con người do bàn tay Chúa tác tạo nên. Xin Chúa thương xót chúng con. Amen.
Ghi nhớ“Sinh nhật của Gioan Tẩy Giả”.
TGM Giuse Nguyễn Năng

SUY NIỆM: NIỀM VUI TRONG CHÚA
Bài Tin mừng hôm nay thuật lại niềm vui mừng của gia đình ông Dacaria và bà Êlisabet. Họ vui vì họ cảm nhận được rằng: “Hôm nay, Ơn Cứu Độ đã đến trong nhà mình”. Có 3 sự kiện khiến họ mừng vui khôn tả như thế
Thứ nhất, Thiên Chúa đã cất đi nỗi nhục nhã, mà bà Êlisabet phải đớn đau chịu đựng trong bao năm qua. Vì trong mắt người đương thời, phụ nữ có chồng mà không con là người vô phúc, là hình phạt dành cho những người tội lỗi. Bà vui là phải, vì Thiên Chúa đã biến đổi bà, từ tình trạng u sầu của kiếp đàn bà son sẻ, thành niềm vui được làm mẹ (x.Tv 112,9), và hơn nữa là mẹ của những vĩ nhân.
Thứ hai, Thiên Chúa đã cho Dacaria nói được sau bao tháng ngày ông bị câm, vì không tin vào Thiên Chúa. Hôm nay ông đã tin, vì chính mắt ông đã nhìn thấy những điều kì diệu mà Chúa đã thực hiện nơi gia đình ông. Ông mở miệng cất cao lời ca tụng Thiên Chúa, và xác tín rằng: “Con của ông sẽ là ngôn sứ của Đấng Tối Cao. Nó sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người, bảo cho dân Chúa biết Người sẽ đến cứu độ và tha hết mọi tội khiên, Người sẽ chiếu soi những ai ngồi trong tăm tối và dẫn vào đường nẻo bình an”.
Thứ ba, sự chào đời của Gioan Tẩy Giả. Họ không vui sao được, khi ngay cả láng giềng thân thích cũng đến chúc mừng sự ra đời của 1 hài nhi, vừa được hạ sinh do lòng trắc ẩn của Thiên Chúa. Mặc dầu chưa hiểu biết sâu xa về sứ mạng làm tiền hô cho Đấng Cứu Thế của trẻ Gioan, nhưng mọi người đều cảm nhận được 1 điều diệu kì nơi cậu. Và họ thầm nghĩ: “Đứa trẻ này rồi sẽ ra sao”?
Như thế, niềm vui của gia đình Dacaria năm xưa là niềm vui 3 trong 1, niềm vui vỡ òa trong hạnh phúc. Vậy do đâu mà họ lại được Thiên Chúa ân thưởng đến như thế? Thưa là vì họ đã tin và làm theo những gì Chúa dạy.
Thưa anh chị em, nếu như sự ra đời của Gioan Tẩy Giả, đã mang lại 1 niềm vui khôn tả cho gia đình ông Dacaria và bà Êlisabet, thì sự ra đời của Ngôi Hai Thiên Chúa chắc chắn sẽ là tin mừng trọng đại cho toàn thể gia đình nhân loại.
Do đó, Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta noi gương ông Dacaria và bà Êlisabet, biết đặt trọn niềm tin đời mình vào Thiên Chúa, và sẵn sàng làm theo Lời Chúa dạy; để chúng ta cũng có thể đón nhận trọn vẹn niềm vui, niềm hân hoan trong ngày kỷ niệm Con Chúa giáng trần. Amen.
Lm. Antôn
SUY NIỆM:
Vào một buổi trình diễn văn nghệ nọ, trong sô' đó có những người thợ mỏ, đàn ông, đàn bà và cả con trẻ nữa.
Đang dự buổi trình diễn, người ta bỗng nghe thấy tiếng khóc của một đứa trẻ. Nhưng từ trong đám người thợ mỏ, người ta thấy một người có thân hình vạm vỡ, đầu tóc rậm rì, ông đứng lên ghế la lớn: “Yêu cầu ban nhạc tạm ngưng một lúc, để chúng tôi nghe tiếng khóc của đứa bé. Biết bao nhiêu năm rồi tôi chưa được nghe những âm thanh kỳ diệu ấy”.
Thế là cả ban nhạc và các ca sĩ đều dừng lại và tiếng đứa bé khóc càng lớn hơn. Người ta thấy những giọt nước mắt lăn trên gò má của những người xa vợ, xa con, xa chồng...
Đại thi hào Victor Hugo của Pháp đã có lý khi nói: “Không gì buồn thảm cho bằng một ngôi nhà không có tiếng cười, tiếng khóc của trẻ thơ”. Trẻ thơ là niềm vui, là hy vọng là hạnh phúc của con người.
Người Mỹ thường nói: “Mỗi một trẻ thơ được sinh ra đều có thể làm tổng thống tương lai của Hoa Kỳ”. Thật thế, mỗi một đứa trẻ sinh ra đều là niềm vui, niềm hy vọng cho gia đình, cho dân tộc, cho quốc gia.
Hôm nay Giáo hội tưởng niệm ngày sinh nhật của một con người mà đã có lần Chúa Giêsu ca ngợi là: Người cao trọng nhất trong số những người sinh ra bởi người nữ.
Quả thật! không kể Mẹ Maria, Thánh Gioan Tẩy Giả là vị thánh duy nhất được Giáo hội mừng ngày sinh nhật. Ngày sinh của thánh Gioan Tẩy Giả sẽ loan báo một kỷ nguyên mới cho nhân loại mà Chúa Giêsu sẽ khai mở.
Cha của ngài là một người câm, mẹ ngài là một người đàn bà son sẻ. Trong bối cảnh đó, ngày chào đời của Thánh Gioan Tẩy giả loan báo rằng: thời của Đấng Cứu Thế đã đến, thời của sự câm lặng đã trở thành loan truyền của ơn cứu độ. Thời mà sự son sẻ đã trở thành đông con nhiều cháu.
Ngày sinh của Gioan Tẩy Giả là thời loan báo về ngày cứu độ. Lời loan báo ấy mà thánh Gioan đã không ngừng hô lớn trong những ngày sau này, ngài chính là ngôn sứ, là đấng tiền hô, là đấng đi trước để loan báo về Chúa Giêsu.
Mừng ngày sinh nhật của Thánh Gioan Tẩy Giả, Giáo hội cũng muốn nhắc nhở mỗi người Kitô hữu về sứ vụ ngôn sứ và sứ giả của mình. Ngày sinh của Thánh Gioan Tẩy Giả mời gọi các tín hữu Kitô nhớ lại ngày tái sinh của mình.
Nhờ phép rửa, người Kitô trở thành ngôn sứ loan báo hồng ân cứu độ. Ngọn nến trao cho ta trong ngày lãnh phép rửa là biểu trưng cho ánh sáng mà ta không ngừng chiếu tỏa ra xung quanh. Dù sống trong hoàn cảnh nào, người Kitô chúng ta cũng phải có sứ mệnh chiếu tỏa ánh sáng ấy.
Ngạn ngữ có câu: “Nếu bạn không trở thành sao sáng ở trên trời, thì ít ra bạn hãy trở thành ngọn đèn soi sáng trong nhà bạn”. Mừng ngày sinh nhật của thánh Gioan, nó gợi nhớ cho ta con đường ngài đã đi, con đường ấy được ngài tóm gọn trong khẩu hiệu: “Chúa phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ đi”.
Các bạn thân mến,
“Ngài phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ đi” cần trở thành lý tưởng và luật sống của ta. sống đối với ta là sống cho Chúa, là không ngừng từ bỏ và cắt xén đi những gì là thừa thãi trong cuộc sống, để trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa Giêsu.
Lm. Phêrô Nguyễn Bùi Quốc Khánh SDB
SUY NIỆM:
Maria vừa mới về được mấy bữa, Elizabeth tới ngày mãn nguyệt khai hoa. Bà sinh được một con trai, bà con lối xóm nghe tin thì xúm lại chúc mừng. Và khi con trẻ đã được tám ngày thì làm phép cắt bì và định lấy tên cha là Giacaria mà đặt cho nó, nhưng bà Elizabeth bảo đặt tên nó là “Gioan”. Bà con không ai đồng ý nên hỏi ông Giacaria xem đặt tên nó là gì. Ông xin một tấm bảng và viết “Tên nó là Gioan”. Mọi người đều ngạc nhiên và nghĩ thầm rằng: con trẻ này là hồng ân Chúa ban và chắc nó sẽ làm được nhiều việc lạ. Thiên Chúa giữ đúng lời hứa với ông Giacaria. Ông cũng vâng lời Chúa dạy mà đặt tên Gioan cho con.
  1. Tên Gioan có nghĩa là “Chúa thương”, là một tên gọi thật lạ, vì trong họ hàng ông bà Giacaria không ai có tên đó (vì theo phong tục phải đặt tên cha hay ít ra một người trong họ). Tên Gioan được chính Thiên Chúa đặt qua lời Sứ thần khi truyền tin cho ông Giacaria, khi ông thực hiện sứ mạng tư tế trong Đền thánh (Lc 1,13).
Cái tên Gioan khiến mọi người kinh ngạc, vì khi ông Giacaria viết lên tấm bảng: đặt tên Gioan cho con trẻ, thì miệng lưỡi ông được mở ra, ông hết câm, nói được, và hơn nữa, ông cất tiếng ca tụng Thiên Chúa (Lc 167-79).
Vì thế, ở đây Luca có ý nhấn mạnh: biến cố cắt bì, đặt tên để trình bày về thân thế và sứ vụ của Gioan, một người được Thiên Chúa thương và tuyển chọn cách kỳ lạ để dọn đường cho Đấng Cứu Thế.
  1. Gioan là tên không có trong gia tộc ông bà Giacaria, mà là tên Thiên Chúa đã đặt cho, ông bà đã vâng theo ý Chúa mà đặt tên cho con trẻ như vậy.
Mỗi người chúng ta sinh ra đều được cha mẹ đặt tên để phân biệt với người khác, nhưng qua bí tích Rửa tội, chúng ta được Chúa đặt tên là “Kitô hữu”, con cái của Người. Điều này gợi lên cho chúng ta niềm hạnh phúc, vì được làm con cái Chúa và ý thức mình thuộc về Thiên Chúa, nên phải sống cho Chúa, vì Chúa và với Chúa cho xứng với phẩm giá của mình.
Mừng sinh nhật thánh Gioan Tẩy giả, Giáo hội cũng muốn nhắc nhở mỗi người Kitô hữu về sứ vụ tiên tri và sứ giả của mình. Ngày sinh nhật của thánh Gioan Tẩy giả mời gọi các Kitô hữu nhớ lại ngày tái sinh của mình. Ngạn ngữ có câu: “Nếu bạn không trở thành sao sáng ở trên trời, thì ít ra bạn hãy trở thành ngọn đèn soi sáng trong nhà bạn”.
  1. Niềm vui cần được chia sẻ cho mọi người
Viết trình thuật cuộc chào đời của Gioan, Luca hữu ý đề cập đến một lớp nhân vật mà độc giả thường ít chú ý: đó là những người láng giềng của gia đình ông bà Giacaria. Niềm vui không gói kín trong gia đình ông bà. Niềm vui ấy lan tỏa sang những người láng giềng. Khi mô tả những người láng giềng “kinh sợ”, Luca không có ý nói họ bị thất thần vì một tai họa kinh hoàng nào đó. Ở đây thánh Luca dùng kiểu nói trong Cựu ước diễn tả tâm trạng choáng ngợp trước những “điềm thiêng dấu lạ” là dấu chỉ sự hiện diện và can thiệp của Thiên Chúa. Những người láng giềng “kinh sợ” vì cảm kích trước ân phúc quá lớn lao và rõ ràng mà Thiên Chúa đang thực hiện nơi gia đình này.
Mỗi gia đình Kitô hữu cũng được mời gọi chuyển trao sứ điệp yêu thương cứu độ của Thiên Chúa cho người chung quanh. Chúng ta làm việc này trước hết bằng cách mỗi thành viên trong gia đình dứt khoát chọn lựa trung thành với thánh ý Chúa – như ông bà Giacaria khi đặt tên cho con là Gioan.
  1. Mỗi người chúng ta sinh ra trong cuộc đời cũng có một sứ mạng, để hoàn thành theo ý định của Thiên Chúa. Cách chung, sứ mạng đó nằm trong ơn gọi làm người của mình. Con người là hình ảnh của Thiên Chúa, có khả năng hiểu biết và yêu mến Thiên Chúa. Con người phải sống theo lương tâm ngay thẳng, để sống đúng phẩm giá làm người và hoàn thiện mình mỗi ngày nên tốt hơn. Ngoài ra, Thiên Chúa cũng để cho mỗi người một hoàn cảnh, một địa vị, một khả năng như phương thế để con người sống đúng ơn gọi làm người của mình. Như vậy, giá trị của đời người không hệ tại ở địa vị, hoàn cảnh, hay khả năng mà hệ tại ở việc con người biết nỗ lực hoàn thiện cuộc đời mình cho xứng với phẩm giá con người và xứng danh là con cái Chúa (R.Veritas).
  2. Truyện: Một ông cụ quảng đại
Tạp chí “Truyền bá đức tin” có thuật lại một câu chuyện một cụ già Ấn Độ như sau: Lúc còn là thanh niên, anh đã say sưa nghiện ngập đủ mọi thứ: cà phê, thuốc là, rượu mạnh có tiếng. Nhưng rồi một hôm, chàng đọc thấy trên mặt báo lời kêu gọi giúp đỡ chủng sinh ở các giáo phận nghèo. Đọc xong chàng rất đỗi phân vân, một đàng chàng muốn mình phải làm một cái gì đó, đàng khác, chàng thấy những thứ đó quá hấp dẫn, chả có vẻ tội lỗi gì cả.
Tuy nhiên, chàng đã quyết định: bỏ tất cả... nhưng dần dần với thời gian. Chàng đóng góp số tiền tiêu xài ấy vào quỹ truyền bá đức tin để giúp nuôi ít chủng sinh nghèo. Cứ thế liên tiếp trong mấy mươi năm, nhiều thế hệ chủng sinh, linh mục đã được chàng giúp đỡ. Họ liên lạc thư từ với chàng mỗi lúc một nhiều... Thời gian trôi qua, đến ngày chàng thanh niên nghiện ngập thành ông cụ già 85 tuổi. Ngày kỷ niệm sinh nhật thứ 85 của cụ, cụ tuyên bố trước mặt họ hàng: “Với những hy sinh suốt mấy mươi năm qua, tôi đã đài thọ cho việc huấn luyện các chủng sinh, và đến nay, con số các linh mục rải rác khắp nơi được tôi giúp đỡ đã lên tới 30 người. Tôi rất hạnh phúc. Tôi đã đầu tư thành công và tôi sẽ còn tiếp tục đầu tư như thế đến giờ Chúa gọi”.
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

SUY NIỆM:
Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật việc Gioan Tẩy Giả chào đời. Một sự chào đời đặc biệt đem lại nhiều điều lạ lùng, như:
– Được thiên thần báo tin và đặt tên trước khi chào đời.
– Được sinh ra trong lúc bà Êlizabeth đã hết thời sinh nở.
– Ông Giacaria hết bị câm khi viết tên Gioan mà sứ thần loan báo.
Chúng ta cùng lần lượt suy tư về những điếu lạ lùng này, để nhận ra sứ điệp Chúa muốn nói gì với chúng ta qua bài Tin Mừng hôm nay:
1. Thiên thần báo tin và đặt tên cho hài nhi Gioan.
Thời Tân Ước, ngoài sự sinh hạ của Chúa Giêsu, thì chỉ có Gioan là người duy nhất được Thiên Chúa sai tổng lãnh thiên thần Gabriel loan báo về cuộc sinh hạ và truyền lệnh cho người cha đặt tên gì cho con trẻ.
Theo văn hoá Phương Đông, người nào đặt tên cho ai, thì có toàn quyền pháp lý trên vận mệnh của người được đặt tên. Lại nữa, việc đặt tên cùng đồng nghĩa trao ban một sứ mệnh, như trường hợp các sư phụ đặt tên mới cho đệ tử. Vì thế, việc Thiên Chúa sai thiên thần đến loan báo sự đầu thai và đặt tên cho Gioan, nói lên việc Gioan đã được thánh hiến và hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa ngay từ trong lòng mẹ, đồng thời việc đặt tên cũng là trao ban cho Gioan một sứ mệnh là sẽ là Tiền Hô cho Con Thiên Chúa nhập thể và nhập thế.
Chiêm ngưỡng biến cố này, mọi Kitô hữu cũng ý thức hơn về sự tái sinh của mình trong ngày nhận bí tích Rửa Tội, chúng ta được sinh ra trong Giáo Hội, được phục hồi quyền làm con Thiên Chúa và nhận một tên mới theo tên vị thánh bổn mạng. Và cũng từ đó chúng ta phải sống xứng đáng với ơn thánh, cũng như mang trên mình sứ mạng như vị Tiên Hô của Chúa, dọn đường cho Chúa đến với những nơi chưa nhận biết Người.
2. Gioan được sinh ra bởi một người mẹ son sẻ.
Việc Thiên Chúa làm thật kỳ diệu, trong khi con người bất lực và dường như tuyệt vọng, thì Thiên Chúa lại can thiệp và ban lại niềm vui to lớn hơn.
Câu chuyện ông Giacaria đã già và bà Êlisabeth son sẻ đã cao niên, dưới ngòi bút mô tả của thánh sử Luca, phảng phất hình ảnh của tổ phụ Abraham và Sara xưa. Các ngài đều là những cặp đôi hiếm muộn và quá tuổi, Abraham trước lời Chúa hứa cũng đã nói với Chúa rằng: “con đã tuổi cao và vợ con cũng đã lão”, bà Sara thì bật cười trước lời hứa sinh con; Giacaria cũng nói lời tương tự với thiên thần, và Êlizabeth cũng cũng thốt lên “Chúa đã làm cho tôi cười được” (x. St 18,10-15 // Lc 1,13-25). Và cuối cùng, Thiên Chúa đã thực hiện điều đã hứa khi ban Isaac cho Abraham và cho Êlisabeth sinh hạ Gioan.
Như vậy, mỗi cuộc đời chúng ta là một kế hoạch của Thiên Chúa, đòi hỏi chúng ta phải bước đi trong niềm tin, dù cuộc đời không thiếu những lúc tưởng chừng như không còn gì để hy vọng, chúng ta được mời gọi tin tưởng vào Thiên Chúa, Đấng không bao giờ bỏ rơi nhưng ai kêu cầu Người, dù chúng ta lắm khi không hiểu được cách thức can thiệp của Chúa, giống như Abraham hay Giacaria đã hơn một lần cảm thấy vô lý trước Lời Hứa.
3. Ông Giacaria hết bị câm khi viết tên Gioan.
Khi nghi ngờ Lời Thiên Chúa thì ông Giacaria bị câm, đến lúc ông thực hiện Lời Thiên Chúa hứa để đặt tên cho con trẻ là Gioan thì ông lại nói được để chúc tụng Thiên Chúa.
Điều này cho thấy, bao lâu con người còn nghi ngờ Lời Thiên Chúa, là bấy lâu tâm hồn con người còn bị đóng băng và không thể ca tụng Thiên Chúa, cũng như không thể thi hành chức vụ “ngôn sứ” là loan báo Ơn Cứu Độ cho người khác. Tắt một lời, khi chúng ta không có một tâm hồn đầy Chúa, thì không thể ca tụng Chúa và loan báo Tin Mừng.
Như vậy, Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta hãy đón nhận Lời Chúa và thi hành Lời Chúa muốn chúng ta làm gì cho Người (như ông Giacaria đã làm là đặt tên cho con theo lệnh Chúa). Để rồi cũng như ông Giacaria, chúng ta mở miệng ca tụng Chúa và nói về Ơn Cứu Độ dành cho muôn dân.
Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con biết sống xứng đáng với ơn thánh, cũng như mang trên mình sứ mạng Tiên Hô cho Chúa, dọn đường cho Chúa đến với những nơi chưa nhận biết Người. Amen

Hiền Lâm

SUY NIỆM: ĐỨA TRẺ NÀY RỒI SẼ RA SAO? 

Khi chứng kiến biến cố bà Êlisabét sinh con vào lúc tuổi già và khoảnh khắc tên của đứa trẻ được xướng lên, láng giềng ai nấy đều kinh sợ và để tâm suy nghĩ, “đứa trẻ này rồi sẽ ra sao?” (Lc 1,66). “Tên cháu là Gioan” cũng là lúc mà ông Dacaria thi hành lệnh truyền của Thiên Chúa phán qua sứ thần, miệng lưỡi ông nói lại được và cất lời ngợi khen Thiên Chúa.
Theo văn hoá Do Thái, đặt tên cho ai nghĩa là có toàn quyền pháp lý trên người đó. Lại nữa, việc đặt tên cũng đồng nghĩa trao ban một sứ mệnh. Vì thế, việc ông Dacaria đặt tên con theo như lời Thiên Chúa đã phán truyền có nghĩa là trẻ Gioan đã được thánh hiến và hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa ngay từ trong lòng mẹ. Đồng thời, một sứ mệnh cũng được trao ban cho Gioan, trở nên vị tiền hô của Con Thiên Chúa.
Nhìn lại bản thân mình, được sinh ra trên cõi đời này là một mầu nhiệm lớn lao mà Thiên Chúa trao tặng cho mỗi chúng ta. Vì thế, chúng ta phải nhìn nhận rằng đó không phải là một sự tình cờ hay ngẫu nhiên. Trái lại, sự hiện hữu của mỗi người đều mang dấu ấn tình yêu của Thiên Chúa. Ngài đã có một kế hoạch đầy yêu thương riêng biệt cho từng người. Chính vua Đavít đã cảm nghiệm sâu sắc về sự hiện diện của mình trong chương trình của Thiên Chúa: “Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo, dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con,… Khi con được thành hình trong nơi bí ẩn, được thêu dệt trong lòng đất thẳm sâu” (Tv 139,13). Trong hành trình dương thế của mình, Gioan đã thi hành sứ vụ dọn đường cho Đấng Cứu Thế bằng cách kêu gọi dân chúng ăn chay và sám hối quay về với Thiên Chúa. Về phần mình, chúng ta đã thi hành sứ mệnh làm chứng cho Chúa giữa một thế giới đang tục hóa như thế nào?
Lạy Chúa, thánh Gioan Tẩy Giả đã nên mẫu gương cho chúng con về việc thi hành sứ vụ của Chúa. Xin Chúa cho chúng con biết quý trọng sự hiện hữu của mình và biết noi gương thánh Gioan Tẩy Giả để sống cho Chúa và cho tha nhân. Amen.

Tu sĩ Giuse Hoàng Quốc Phán, SV

 

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây