THỨ TƯ TUẦN I MÙA CHAY
Lc 11,29-32
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Luca
29 Khi ấy, thấy dân chúng từng đoàn lũ tụ tập lại, Chúa Giêsu phán rằng: “Dòng giống này là dòng giống gian ác. Chúng đòi điềm lạ, nhưng sẽ không ban cho chúng điềm lạ nào, ngoài điềm lạ của tiên tri Giona.
30 Vì Giona đã nên điềm lạ cho dân thành Ninivê thế nào, thì Con Người cũng sẽ là điềm lạ cho dòng giống này như vậy. 31 Đến ngày phán xét, nữ hoàng phương nam sẽ đứng lên tố cáo và lên án dòng giống này, vì bà đã từ tận cùng trái đất mà đến nghe sự khôn ngoan của Salomon.
Nhưng ở đây còn có người hơn Salomon. 32 Dân thành Ninivê cũng sẽ đứng lên tố cáo và lên án dòng giống này, vì họ đã sám hối theo lời Giona giảng, nhưng ở đây còn có người hơn Giona nữa”.
SUY NIỆM: DẤU CHỈ THIÊN CHÚA GỞI ĐẾN
Sứ điệp: Chúa Giêsu là dấu chỉ Thiên Chúa gởi đến cho ta. Cần phải biết đón nhận bằng cách thành tâm lắng nghe lời khôn ngoan của Tin Mừng, đồng thời tin vào việc làm và đời sống của Chúa Giêsu để hoán cải.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, trong tình yêu nhân loại, con thấy không gì đau khổ cho bằng nghi ngờ và từ chối tình yêu của nhau. Và từ đó con hiểu được phần nào Chúa rất khổ tâm vì con lòng chai dạ đá. Chúa yêu thương con và đã hiến trọn cuộc đời của Chúa để biểu lộ tình yêu của Chúa Cha đối với con. Tin Mừng của Chúa, lòng thương xót tha thứ của Chúa, tình yêu Chúa rong ruổi đi tìm những con chiên lạc và bênh vực an ủi những kẻ khổ đau bé nhỏ, cuối cùng là sự hy sinh hiến mạng sống vì người mình yêu. Tất cả đều là lời mời gọi, là dấu chỉ biểu lộ tình yêu Chúa dành cho con. Thế mà lạy Chúa, con chưa nhận ra lời mời gọi của tình yêu. Con vẫn khép lòng và nhắm mắt như những người Do Thái xưa.
Lạy Chúa, đối với những người thực tình yêu mến, tất cả đều có ý nghĩa, mọi biến cố đều là lời mời gọi, mọi sự kiện đều là tiếng nói. Đã bao lần Chúa dùng lời Tin Mừng, lời giáo huấn của Hội Thánh, lời của cha mẹ, con cái, anh chị em, để mời gọi con. Đã bao lần Chúa để xảy đến cho con những biến cố vui buồn sướng khổ để nhắc bảo con. Nhưng con chẳng muốn thấy, chẳng thèm nghe, mà chỉ đổ xô chạy tìm những phép lạ hay những tin giật gân của dư luận. Lạy Chúa, nếu con thiếu tình yêu, thì bao nhiêu dấu lạ cũng chẳng đủ cho con. Xin Chúa ban cho con một tấm lòng thành để con đón nhận Chúa và tin yêu Chúa. Xin Chúa cho con được thật tình yêu Chúa, một tình yêu bén nhậy và tế nhị, để con về với Chúa và tựa sát lòng Chúa. Amen.
Ghi nhớ: “Không ban cho dòng giống này điềm lạ nào ngoài điềm lạ của tiên tri Giona”.
TGM Giuse Nguyễn Năng
SUY NIỆM: CHẠY THEO DẤU LẠ
Phụng vụ lời Chúa hôm nay nói về 2 con người có chung 1 sứ mạng, nhưng số phận của họ thì hoàn toàn trái ngược nhau.
Bài đọc I kể về Tiên tri Giô-na. Ông được Thiên Chúa tuyển chọn và sai đến với Thành Ni-ni-vê, để kêu gọi dân thành ăn năn sám hối, hầu có thể thoát khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa và được cứu độ.
Mặc dầu Ni-ni-vê lúc ấy đang chìm đắm trong trụy lạc và đam mê trần thế, nhưng khi nhận được lời cảnh tỉnh của Tiên tri Giô-na, họ đã trở mình 180 độ để quay về với đường ngay nẻo chính: Từ vua chúa đến dân thường, từ người già đến trẻ nhỏ, và ngay cả súc vật đều khoác lên mình chiếc áo vải thô và rắc tro trên đầu để bày tỏ lòng sám hối ăn ăn.
Bài Tin mừng cho biết, Chúa Giêsu cũng mang nơi mình sứ mạng ấy. Trong 3 năm công khai rao giảng, Ngài đã không ngừng kêu gọi người ta “hãy ăn năn sám hối vì Nước Trời đã gần đến”. Ngài mời gọi người ta “hãy tỉnh thức và cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ”. Ngài làm nhiều phép lạ nhãn tiền để làm dấu chỉ thức tỉnh tâm hồn của con người.
Nhưng phũ phàng thay, người Do Thái có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe. Họ bị cuốn hút trong những điềm thiêng dấu lạ, nên không nhận ra sứ điệp mà Chúa Giêsu gởi đến cho họ là gì.
Thưa anh chị em, không riêng gì dân Do Thái xưa, mà ngay cả nhiều người trong chúng ta hôm nay cũng mang cùng 1 não trạng như thế.
Có nhiều người cũng được rửa tội, cũng giữ đạo và sống đạo, nhưng sao lạ lắm: tuy ngày Chúa nhật xứ mình cũng có đến 4 lễ nhưng không đi, nhưng lại đi lễ ở xứ bên cạnh; rồi vào các dịp lễ đặc biệt như Giáng sinh hay Phục sinh cũng vậy, nhiều người thích đi lễ ké hơn, vì cho rằng xứ người ta đông vui hơn, ca đoàn hát hay hơn, cha giảng ngắn hơn, lễ nhanh hơn…. Coi chừng chúng ta đang bước đi trên vết xe đỗ của dân Do thái xưa, là chạy theo những cái hào nhoáng bên ngoài mà quên rằng, Chúa mới chính là nhân tố cốt lõi của cuộc đời mình.
Có nhiều người 1 tuần chỉ đến với Chúa có 1 lần vào ngày Chúa Nhật, nhưng lại tính toán với Chúa từng giây từng phút. Hãy nhớ điều này: Chúa mà tính lại thì chúng ta chết chắc thưa anh chị em.
Thiết nghĩ đây cũng là điều mà mỗi người nên xét mình lại trong mùa Chay này, để chúng ta có 1 đời sống đạo đúng ý Chúa hơn.
Năm xưa, Giô-na nhắc nhở dân thành Ni-ni-vê. Họ đã lắng nghe và được cứu. Năm xưa, Chúa Giêsu cũng nhắc nhở dân Do Thái. Họ đã khước từ và bị kết án. Hôm nay, lời Chúa cũng nhắc nhở chúng ta. Phần còn lại là tùy thuộc vào mỗi người. Amen.
Lm. Antôn
SUY NIỆM: ĐỂ LỜI CHÚA CANH TÂN CUỘC SỐNG CHÚNG TA
Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta nhìn thấy nhiều loại dấu hiệu, nhất là dấu hiệu chỉ đường hoặc dấu hiệu mà bạn bè hoặc người thân tạo ra với nhau. Tự bản chất, dấu hiệu không có ý nghĩa trong chính nó vì nó chỉ là “phương tiện” để đưa chúng ta đến một thực tại [hay nơi chốn] mà nó chỉ đến. Khi chúng ta đạt đến thực tại, chúng ta không cần dấu hiệu nữa. Thật vậy, không ai đã đến Sài-gòn mà còn đi tìm những dấu hiệu chỉ đường đi Sài-gòn. Chúng ta có thể nói rằng, điều này đúng trong lãnh vực giao thông hoặc đời sống xã hội. Còn trong đời sống thiêng liêng, nhất là trong tương quan với Thiên Chúa, thì nhiều khi không như thế, vì chúng ta có thể đã được Thiên Chúa đưa đến thực tại rồi mà chúng ta vẫn còn loay hoay đi tìm dấu chỉ. Giống như một tu sĩ được sai đến sống trong một cộng đoàn và trong khi đã sống trong cộng đoàn đó vẫn còn loay hoay đi tìm ý Thiên Chúa: Lạy Chúa, đâu là dấu chỉ cho con biết đây là nơi Ngài muốn con phải đến và làm việc! Đây chính là bối cảnh để chúng ta suy gẫm lời Chúa hôm nay.
Lời Chúa hôm nay tập trung vào dấu lạ của ông Giôna. Bài đọc 1 trình bày cho chúng ta hành trình biến đổi của sự sám hối của dân thành Ninivê. Chúng ta có thể chia bài đọc 1 ra làm ba phần: (1) sứ điệp cho dân thành Ninivê qua ông Giôna (Gn 3:1-4); (2) phản ứng của dân thành Ninivê (Gn 3:5-9); (3) và phản ứng của Đức Chúa (Gn 3:10).
Thứ nhất, sứ điệp cho dân thành Ninivê qua ông Giôna là: “Hãy đứng dậy, đi đến Ninivê, thành phố lớn, và hô cho dân thành biết lời tuyên cáo Ta sẽ truyền cho ngươi.” Ông Giôna đứng dậy và đi Ninivê, như lời Đức Chúa phán. Ninivê là một thành phố cực kỳ rộng lớn, đi ngang qua phải mất ba ngày đường. Ông Giôna bắt đầu vào thành, đi một ngày đường và công bố: ‘Còn bốn mươi ngày nữa, Ninivê sẽ bị phá đổ’” (Gn 3:1-4). Chúng ta thấy ở đây xuất hiện con số 40, và chúng ta có thể nói đây là biểu tượng của Mùa Chay. Số thời gian mà Đức Chúa ban cho thành Ninivê là 40 ngày để thay đổi. Và đây chính là sứ điệp của Mùa Chay: là thời gian của thay đổi, của canh tân và trở về với Chúa, nếu không sẽ phải đón nhận sự “trừng phạt” từ Đức Chúa. Chúng ta cũng như dân thành Ninivê, chúng ta cũng được ban cho thời gian của Mùa Chay này để thay đổi và trở về với Thiên Chúa. Đừng để thời gian Mùa Chay này trôi qua mà chúng ta không gần Chúa và gần nhau hơn.
Thứ hai, phản ứng của dân thành Ninivê (Gn 3:5-9): “Dân Ninivê tin vào Thiên Chúa, họ công bố lệnh ăn chay và mặc áo vải thô, từ người lớn đến trẻ nhỏ. ... Mỗi người phải trở lại, bỏ đường gian ác và những hành vi bạo lực của mình. Biết đâu Thiên Chúa chẳng nghĩ lại, chẳng bỏ ý định giáng phạt, và nguôi cơn thịnh nộ, khiến chúng ta khỏi phải chết’.” Dân thành Ninivê mau mắn đáp lại lời mời gọi sám hối của Thiên Chúa qua Giôna. Họ thay đổi lối sống và hành vi của mình. Chúng ta cần học nơi dân thành Ninivê, phải thay đổi “ngay lập tức.” Đừng để đến ngày mai để thay đổi khi chúng ta có thể làm ngày hôm nay.
Thứ ba, phản ứng của Đức Chúa (Gn 3:10): “Thiên Chúa thấy việc họ làm, thấy họ bỏ đường gian ác mà trở lại, Người hối tiếc về tai hoạ Người đã tuyên bố sẽ giáng trên họ, và đã không giáng xuống nữa.” Có người nói rằng: Thiên Chúa “không hoàn hảo” vì Ngài cũng có “điểm yếu.” Điểm yếu của Thiên Chúa chính là Ngài quá yêu chúng ta, nên dù chúng ta có lỗi phạm đến Ngài bao nhiêu đi nữa, nhưng khi chúng ta chạy đến với Ngài và tỏ lòng thống hối xin tha thứ là Ngài tha thứ ngay cho chúng ta. Còn chúng ta thì sao? Khi anh chị em chúng ta lỗi phạm đến chúng ta và tỏ lòng “thống hối,” chúng ta có tha thứ ngay cho họ không? Hãy học nơi Thiên Chúa sự sẵn sàng tha thứ cho người khác. Dù người khác không đến nói lời xin lỗi, nhưng họ chỉ tỏ ra hối hận qua hành động thay đổi của họ, thì chúng ta phải tha thứ cho họ ngay. Đừng để mặt trời lặn mà cơn giận vẫn còn!
Bài Tin Mừng hôm nay nói về dấu lạ mà dân chúng xin Chúa Giêsu. Và Chúa Giêsu đưa họ về với dấu lạ của Giôna: “Thế hệ này là một thế hệ gian ác; chúng xin dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được thấy dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ông Giôna. Quả thật, ông Giôna đã là một dấu lạ cho dân thành Ninivê thế nào, thì Con Người cũng sẽ là một dấu lạ cho thế hệ này như vậy” (Lc 11:29-30). Sự khác biệt của Tin Mừng Thánh Luca và Thánh Mátthêu nằm ở chi tiết là trong Tin Mừng của Mátthêu, Chúa Giêsu nói đến dấu lạ của Giôna ở trong bụng cá ba ngày ba đêm để nói lên việc Ngài sẽ ở trong mồ ba ngày (x. Mt 12:40). Chi tiết này chúng ta không tìm thấy trong Tin Mừng của Thánh Luca. Tại sao có sự khác biệt này? Đối với Luca, dấu lạ của Giôna không nằm ở việc ông ở trong bụng cá ba ngày, nhưng nằm ở “việc giảng dạy lời của Thiên Chúa.” Nói cách khác, đối với Thánh Luca, dấu lạ của Giôna mà Chúa Giêsu nói đến chính là việc ông rao giảng lời Thiên Chúa và qua lời giảng của ông, dân thành Ninivê đã sám hối và trở lại với Thiên Chúa. Điều này giúp chúng ta hiểu những câu tiếp theo của Tin Mừng: “Trong cuộc Phán Xét, nữ hoàng Phương Nam sẽ đứng lên cùng với những người của thế hệ này và bà sẽ kết án họ, vì xưa bà đã từ tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của vua Salômôn; mà đây thì còn hơn vua Salômôn nữa. Trong cuộc Phán Xét, dân thành Ninivê sẽ trỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông Giôna rao giảng; mà đây thì còn hơn ông Giôna nữa” (Lc 11:31-32). Thật vậy, nữ hoàng Phương Nam “đến nghe” những lời khôn ngoan của Salômôn và dân thành Ninivê đã sám hối khi “nghe lời rao giảng” của ông Giôna. Ở đây không chỉ là Salômôn nói lời khôn ngoan, cũng không chỉ là Giôna công bố sứ điệp “Ninivê sẽ bị phá huỷ,” mà là Đấng “còn hơn Salômôn và Giôna nữa,” là Ngôi Lời đến rao giảng. Salômôn và Giôna chỉ là “dấu chỉ,” còn Chúa Giêsu mới là “thực tại” họ chỉ đến. Khi đang ở với Ngài, chúng ta không cần dấu chỉ gì khác nữa.
Chúng ta đến tham dự Thánh Lễ mỗi ngày và Lời Chúa được công bố cho chúng ta nghe, chúng ta có biến đổi không? Chúng ta để cho thái độ sống của mình thay đổi vì lời nói của anh chị em của mình, tại sao Lời Chúa không có tác dụng gì trên cuộc sống và thái độ của chúng ta với anh chị em của mình? Đừng để Lời Chúa mà chúng ta nghe mỗi ngày [mỗi Chúa Nhật] trở nên vô hiệu và không có sức thuyết phục và biến đổi chúng ta!
Lm. Antôn Nguyễn Ngọc Dũng, SDB
SUY NIỆM: DẤU LẠ GIÔNA
Câu chuyện
Một học giả kia rất thông thái nhưng cũng rất đãng trí. Một hôm ông cưỡi lừa đi thăm một người bạn. Dù đang cưỡi lừa, ông vẫn cứ dán mắt vào quyển sách, tay buông lỏng dây cương. Do đó con lừa sau khi đi một đoạn đường đã quay trở lại chính ngôi nhà của ông. Ông tưởng đó là ngôi nhà của người bạn. Ông nhìn ngôi nhà từ trên xuống dưới, từ trước tới sau, và kết luận: “Ông bạn của ta cẩu thả quá, nhà hư gần sập tới nơi mà không sửa sang gì cả”.
Vợ ông bước ra tiếp lời: “Ông nhận xét đúng đấy. Nhưng đây là ngôi nhà của chính ông”.
Nhiều người rất sáng về chuyện người khác, nhưng rất mù về những khuyết điểm của chính mình.
Suy Niệm
Trong thư gửi giáo hữu Côrintô, thánh Phaolô nhận định: “Người Do Thái đòi hỏi dấu lạ, còn người Hy Lạp tìm kiếm lẽ khôn ngoan” (1Cr 1,22), người Do Thái đòi hỏi dấu lạ để tin…
Chúa Giêsu chỉ nói dấu lạ Giôna. Trước khi đến Ninivê loan báo sám hối, tiên tri Giôna ở trong bụng cá ba ngày, là hình ảnh báo trước về Ðức Giêsu cũng sẽ đi vào lòng đất ba ngày qua cái chết và Phục Sinh vinh quang để đem lại ơn cứu độ cho những ai tin vào Ngài. Cho nên, dấu lạ Chúa Kitô trong lòng đất là dấu lạ vĩ đại nhất mà ai muốn được cứu độ chỉ cần phải tin vào dấu lạ đó.
Khi nói về dấu lạ Giôna và so sánh với việc Ngài được chôn trong lòng đất, Chúa Kitô cảnh tỉnh về sự cố chấp không tin của người Do Thái. Nếu như xưa kia, dân thành Ninivê đã hối cải khi nghe lời giảng dạy của Giôna. Nữ hoàng Saba từ phương Nam xa xăm nghe biết Salômôn nổi tiếng khôn ngoan vì danh Chúa, nên cất bước đến Giêrusalem lãnh hội. Nay dân Do Thái, đặc biệt là biệt phái và tiến sĩ luật kiêu căng, tự phụ vào sự hiểu biết và đạo đức của mình không chịu lãnh nhận và tin theo giáo huấn của Đấng Cứu Thế - Đấng hơn cả ngôn sứ Giôna, có lời khôn ngoan hơn vua Salômôn đang hiện diện và giảng dạy giữa họ, nên họ chết trong sự cố chấp, cứng tin. Vì thế, trong ngày phán xét dân thành Ninivê và nữ hoàng Saba sẽ tố cáo sự cố chấp, cứng tin của họ.
Ðể được ơn cứu độ, chúng ta phải tin vào Ðức Giêsu, nghe giáo huấn và sám hối như lời dạy: “Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng” (Mc 1,15). Thật thế, hãy sống theo Tin Mừng trong từng giây phút của cuộc sống…
Ý lực sống: “Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước,
là ánh sáng chỉ đường con đi” (Tv 118,105).
Lm. Nguyễn Vinh Sơn SCJ
SUY NIỆM: HÃY THAY ĐỔI CHÍNH MÌNH
1. Ngày xưa tiên tri Giona đã kêu gọi dân thành Ninivê tội lỗi lo ăn năn sám hối. Mọi người trong thành, từ vua quan đến dân chúng lớn nhỏ, đã đáp lại lời kêu gọi ấy. Chúa thấy lòng thành của họ nên đã tha thứ và không phạt họ.
Còn các luật sĩ và biệt phái đã từng nghe Đức Giêsu giảng dạy và chứng kiến nhiều phép lạ Ngài đã làm, nhưng họ đã không nhận ra thân thế của Ngài là Đấng Cứu Thế. Họ còn đòi Ngài phải làm phép lạ lớn trên trời để họ tin. Khi nhắc lại chuyện Giona, Đức Giêsu cảnh cáo những người Do thái thời Ngài: “Dân thành Ninivê sẽ chỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân này đã sám hối khi nghe ông Giona rao giảng”. Như thế, Lời Chúa hôm nay kêu gọi chúng ta sám hối.
2. “Ông Giona đã ở trong bụng cá ba ngày...”
Hồi Đức Giêsu ở Galilê, các luật sĩ đã xin Ngài cho xem điềm lạ trên trời. Nay các biệt phái ở Giudê cũng lại yêu cầu điều đó. Cũng như lần trước, Ngài không cho, vì biết họ chỉ có ý khiêu khích Ngài. Ngài hứa cho họ xem một phép lạ cả thể: đó là việc Ngài chết và sống lại. Nhưng Ngài mượn tích chuyện ông Giona để nói với họ.
Theo tích truyện, ông Giona khi bị ném xuống biển thì có một con cá lớn nuốt ông vào bụng, giữ ba ngày đêm, rồi nhả ông ra trên bãi biển. Câu chuyện này có ý nói đến việc Đức Giêsu sẽ chịu chết, nằm trong mộ ba ngày rồi sẽ sống lại ra khỏi mồ.
3. Qua bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu dựa vào câu chuyện về điềm lạ Giona để kêu gọi sự sám hối. Đáp lại lời kêu gọi đó, thánh Luca cho chúng ta thấy có ba thái độ:
- Các biệt phái cứng lòng và gian ác, họ đòi một điềm lạ trên trời, vì họ đã không tin vào những phép lạ Đức Giêsu đã làm. Đó là tội từ chối ánh sáng, tội phạm đến Thánh Thần.
- Dân thành Ninivê mau mắn nghe lời và nhiệt tâm sám hối theo lời kêu gọi, nên họ đã được Thiên Chúa thứ tha.
- Nữ hoàng Sêba không những cảm phục những lời lẽ khôn ngoan của vua Salomôn, mà bà ta còn trở thành người rao giảng các lời ấy cho dân nước của mình.
4. Muốn sám hối thì cần phải biết mình, biết mính có tội để sám hối, nhưng trong thực tế, biết mình là một truyện khó vì người ta thường nói: “Bàng quan giả tỉnh, đương cục giả mê”: việc người thì sáng, việc mình thì quáng, chỉ biết người mà lại không biết mình.
Nhân đây chúng ta hãy xem ý kiến của Lm Carôlô như thế nào khi nói: Trong chuyện Giona, hình ảnh dân thành Ninivê tội lỗi lại dễ thương hơn hình ảnh Giona tiên tri. Ông không muốn tuân theo lệnh Chúa. Ông chỉ muốn dân Ninivê bị phạt. Khi dân thành này sám hối và được tha thì ông giận Chúa. Chúa dùng tấm gương của họ để kêu gọi Giona sám hối. Thật lạ lùng: người giảng sám hối lại sám hối sau người nghe giảng. Là những người giảng cho người ta sám hối trong Mùa Chay này, Linh mục tu sĩ chúng ta nghĩ sao về chuyện này?
5. Khi được hỏi làm sao để có thể giúp đỡ cho rất đông người nghèo khó như vậy, Mẹ Têrêsa Calcutta trả lời: “Chúng tôi không phục vụ để thành công, chúng tôi phục vụ để làm chứng cho sự hiện diện của Thiên Chúa Tình yêu”.
Trong niềm tin của người Do thái, câu chuyện tiên tri Giona là một câu chuyện lạ lùng. Ông là một người nước ngoài, nhưng đã đến thành Ninivê để loan báo Lời Thiên Chúa. Dân ở đây tin tưởng ông và hoán cải. Đức Giêsu cũng đã đến, đã làm nhiều phép lạ và kêu gọi dân sám hối, nhưng họ không nghe vì không tin Người đến từ Thiên Chúa.
Đức Giêsu đã đến trần gian 2000 năm, nhưng ngày nay, còn có rất nhiều người chưa tin Người là Thiên Chúa. Thế giới hôm nay ngập tràn bạo lực, vô cảm và thiếu vắng tình thương. Chúng ta phải làm gì để dấu lạ tình yêu Thiên Chúa được tỏ ra trong trần gian này?
6. Truyện: Hai chữ S và T.
Tại một miền quê ở nước Mỹ vào thời mới lập quốc, có hai anh em nhà kia bị bắt quả tang đang ăn cắp cừu, dân chúng trong làng đã mở tòa án nhân dân để trừng phạt.
Sau khi nghe báo cáo về tội trạng của họ, mọi người nhất trí trừng phạt bằng cách khắc trên trán tội nhân hai cữ viết tắt ST, có nghĩa là “người ăn cắp cừu”. Người ta đã dùng sắt nung đỏ khắc trên trán họ hai chữ ST rồi thả về. Hai chữ ST thành hai vết sẹo rõ ràng trên trán họ, khiến họ xấu hổ vô cùng. Vì thế, một trong hai người ăn trộm không chịu nổi sự xỉ nhục nên đã trốn sang một vùng khác để sống. Nhưng anh không thể xóa nhòa được hai chữ viết tắt trên trán của mình. Bất cứ người lạ nào gặp anh đều hỏi anh về ý nghĩa của hai chữ ấy. Một lần nữa, không chịu nổi sự nhục nhã, anh lại rời bỏ nơi ấy và lang thang sang miền khác, nhưng đến đâu anh cũng bị người ta hỏi về hai chữ tắt ấy. Cuối cùng mòn mỏi trong cay đắng anh đã bỏ mình nơi đất khách quê người.
Đó là người anh, còn người em thì sao? Anh ta nghĩ rằng: “Nếu anh mình đã bị sự nhục nhã gậm nhấm đến độ phải trốn suốt cả cuộc đời, thì anh lại tự nói với mình, tôi không thể bỏ trốn chỉ vì ăn cắp mấy con cừu, tôi phải ở lại đây và tôi phải tạo lại sự tin tưởng nơi những người xung quanh và nơi chính tôi”. Với quyết tâm đó, anh đã ở lại trong xứ sở của mình, và không bao lâu anh đã xây dựng được cho mình một sự nghiệp cũng như danh thơm của một người thanh liêm chính trực.
Nhưng cho dù năm tháng có qua đi, hai chữ ST vẫn còn ghi đậm tên vầng trán của anh. Ngày kia, một người lạ mặt hỏi cụ già trong làng về ý nghĩa hai chữ viết tắt ấy. Cụ già suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Tôi không nhớ rõ lai lịch của hai chữ viết tắt ấy, nhưng cứ nhìn vào cuộc sống của người đó, tôi nghĩ rằng chữ viết tắt ấy có nghĩa là “thánh thiện”.
Lm Giuse Đinh Lập Liễm
SUY NIỆM: TIN VÀO THIÊN CHÚA
Đức tin là một trong ba nhân đức đối thần. Đức tin giúp cho con người có thể đón nhận những điều Chúa dạy để được ơn cứu độ. Trong Tin Mừng theo thánh Luca hôm nay, dân Do Thái xin Chúa Giêsu làm một phép lạ để họ tin, nhưng Người đã chối từ vì chính Người đã là một dấu lạ trọng thể qua cuộc sống và lời nói của Người; thế mà họ vẫn không nhận ra.
Quả thật, cuộc sống và lời nói của Đức Giêsu là một dấu lạ, nhưng người Do Thái đã không tin vào Người. Họ không tin vì họ muốn tìm kiếm một Thiên Chúa theo ý muốn của họ. Họ không tin vì họ chỉ muốn một Thiên Chúa luôn lắng nghe và đáp ứng các nhu cầu trần thế của họ. Vì vậy, Đức Giêsu đã từ chối không làm phép lạ, bởi lẽ chính Người đã là một phép lạ lớn lao để tỏ cho muôn người nhận ra quyền năng và tình yêu của Thiên Chúa mà tin vào Người. Quả thật, Thiên Chúa luôn muốn con người tin vào Người để được hạnh phúc Nước Trời. Trong cuộc sống hôm nay, nhiều Kitô hữu cũng giống như người Do Thái xưa, họ chỉ biết chạy theo ước muốn bản thân, nhu cầu về vật chất và những giá trị trần thế mà dần lãng quên giá trị Tin Mừng là Nước Trời. Do đó, đức tin của họ càng ngày càng bị lung lay, phai nhạt và thiếu nền tảng. Thế nên khi thất vọng và đau khổ, họ chạy đến với Chúa để xin phép lạ mà không nhận được như ý muốn thì đâm ra nghi ngờ vào sự hiện diện của Chúa và dần mất đức tin. Bài Tin Mừng hôm nay là lời mời gọi mỗi người chúng ta hãy tin tưởng vào Chúa mà nhận phép lạ trọng thể mà Chúa ban cho chúng ta qua Đức Kitô.
Lạy Chúa, xin Chúa ban thêm niềm tin để chúng con trở thành khí cụ sống động của Chúa trong việc đem Chúa đến với những ai đang khao khát Chúa. Xin Chúa giúp chúng con hăng say phục vụ tha nhân và nhận ra dấu lạ Chúa ban cho chúng con hằng ngày để xứng đáng được hưởng vinh quang với Chúa trên Nước Trời. Amen.
Tu sĩ Phêrô Đinh Hứa Quốc Thịnh, SVD