THỨ TƯ TUẦN VI THƯỜNG NIÊN Mc 8,22-26

Thứ ba - 18/02/2025 19:49
THỨ TƯ TUẦN VI THƯỜNG NIÊN
Mc 8,22-26

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mác-cô.
Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ đến Bếtsaiđa, người ta dẫn tới Chúa một người mù và xin Chúa đặt tay trên người ấy.
Chúa cầm tay người mù, dắt ra khỏi làng, Chúa phun nước miếng vào mắt anh và đặt tay trên anh mà hỏi: “Ngươi có thấy gì không?”
Anh nhìn lên và trả lời: “Tôi thấy người ta như những cây cối đang đi”.
Chúa lại đặt tay trên mắt người mù, anh liền thấy rõ và khỏi hẳn, thấy được mọi vật rõ ràng.
Chúa Giêsu cho người ấy về nhà và căn dặn: “Ngươi hãy về nhà, và nếu có vào làng thì đừng nói với ai”.

SUY NIỆM: ĐƯỜNG ĐỜI CON ĐI HÔM NAY
Bài Tin mừng hôm nay thuật lại việc Chúa Giêsu chữa cho 1 người mù được sáng mắt. Và như chúng ta đã biết, những người khiếm thị thường gặp rất nhiều khó khăn trong cuộc sống. Và 1 trong những khó khăn đó là, họ không thể xác định được hướng đi cho chính mình: không biết là hướng nào nên đi, hướng nào nên tránh; đường nào nguy hiểm, đường nào an toàn.
Nếu xét theo nghĩa này, thì có thể nhiều người trong chúng ta  cũng đang bị “khiếm thị”. Chúng ta tuy sáng về con mắt thể lý, nhưng lại mù về con mắt luân lý. Thay vì đi theo con đường đạo đức thánh thiện để vào thiên đàng, thì nhiều người đã và đang đi vào con đường của dịp tội, con đường đi đến hỏa ngục đời đời.
Vậy làm sao để chúng ta có thể chọn đúng hướng và đi đúng đường? Chúng ta hãy quay trở lại với hình ảnh anh mù trong bài Tin mừng, và chú ý 2 chi tiết này.
Chi tiết thứ nhất, vì mù nên anh không tự mình xác định được Chúa Giêsu đang ở hướng nào. Chính những người xung quanh đã giúp anh gặp được Chúa Giêsu. Thưa anh chị em. chính cộng đoàn, chính tập thể sẽ giúp mình xác định được hướng đi đúng đắn.
Những ai đang là thành viên của các hội đoàn như: Giáo lý viên, huynh trưởng, ca đoàn, legio, lòng thương xót … hãy tiếp tục tham gia! Thế giới này không ai là 1 hòn đảo. Đừng tách mình ra khỏi cộng đoàn giáo xứ, cũng đừng tách mình ra khỏi sinh hoạt của đoàn thể mà mình thuộc về. Chính tập thể sẽ gìn giữ mình, và giúp mình chọn đúng hướng để đi.
Chi tiết thứ hai, Chúa Giêsu đã dẫn riêng người mù ra với Ngài, và làm cho anh ta được sáng mắt, để chính anh ta có thể nhìn thấy cái xấu cái tốt, con đường nào nên đi, con đường nào nên tránh, mà chọn lựa. Hãy gắn bó đời mình với Chúa thưa anh chị em.
Trong vai trò của của 1 người làm cha làm mẹ, chúng ta chính ta những trụ cột của gia đình. Chúng ta phải thường xuyên chọn lựa và đưa ra những quyết định quan trọng cho gia đình mình: Từ việc học tập và tương lai của con cái, từ việc buôn bán làm ăn của kế sinh nhai, rồi còn cả những gánh nặng chất lên vai trong trách nhiệm của người chồng người vợ. Và có những chuyện hễ sai 1 ly là sẽ đi xa 1 dặm.
Hãy gắn bó đời mình với Chúa và xin Chúa mở mắt tâm hồn, mở mắt trí óc, để chúng ta có đủ khôn ngoan và sáng suốt mà chọn lựa, để mỗi người có thể chọn được cho chính mình và cho gia đình mình 1 con đường đẹp để đi, hầu sau này khỏi nuối tiếc và hối hận.
Rồi trong đời sống luân lý cũng vậy, hãy gắn bó đời mình với Chúa, để Chúa chỉ cho biết cái gì là tốt, cái gì là có ích, cái gì đẹp ý Chúa mà chọn lưa.
Tóm lại, lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người hãy gắn bó cuộc đời với Chúa, và với đoàn thể mà mình thuộc về, để chúng ta không mù tối trong các chọn lựa của đời mình, và luôn bước đi trên đường ngay nẻo chính. Amen.
Lm. Antôn
SUY NIỆM: MÙ LÒA THIÊNG LIÊNG 
Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật cho chúng ta về bệnh mù lòa thiêng liêng hơn là mù lòa về thể xác. Trước đó, Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ về việc họ không hiểu Người “Anh em có mắt mà không thấy, …” (Mc 8,18a). Đó chính là sự mù lòa tâm linh hay mù loà thiêng liêng.
Chúng ta thường nghe nói: con người bị mù quáng vì dục vọng, vì tham lam, vì giận dữ, vì ghen tương hay thành kiến… Nhưng có một thứ mù quáng còn nghiêm trọng hơn, đó là mù về lòng tin, về tâm linh. Những người biệt phái đã tự giam hãm mình trong sự mù quáng này, họ không tin những phép lạ Chúa làm, không đón nhận những giáo huấn Chúa dạy và đã khước từ Chúa Giêsu. Vì thế, phép lạ Chúa Giêsu chữa lành cho người mù hôm nay tỏ cho họ thấy quyền năng của Ngài và ban cho họ ánh sáng mới để nhận biết được Thiên Chúa.
Hơn bao giờ hết, con người thời nay cũng đang tìm kiếm một Thiên Chúa theo ý họ. Họ đòi Thiên Chúa phải làm những phép lạ, họ chỉ tin Thiên Chúa của sức mạnh, của chiến thắng, của thành công. Còn chúng ta, chúng ta có nhận ra sự hiện diện thật sự của Thiên Chúa trong cuộc đời mình không?
Ước gì chúng ta luôn học hỏi và suy niệm Lời Chúa, để được ánh sáng của Lời chiếu soi bước đường chúng ta đi, giúp chúng ta nhận ra sự hiện diện của Chúa trong mọi sự và trong từng phút giây cuộc sống bằng đôi mắt đức tin. Nhờ đó, chúng ta có thể vượt thắng mọi gian nan thử thách trong cuộc đời và luôn vững tin vào quyền năng của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã không bỏ rơi người mù cho đến khi anh ta nhìn thấy rõ ràng, chúng con xác tín rằng Chúa cũng không bao giờ bỏ rơi chúng con. Xin Chúa đến chữa lành đôi mắt tâm hồn còn mù tối của chúng con, để chúng con luôn thấy được mọi kỳ công tốt đẹp mà Chúa vẫn thực hiện hằng ngày qua tha nhân và trong cuộc đời chúng con. Amen.
Lm.G.B. Nguyễn Văn Huân, SVD
SUY NIỆM: ƠN GỌI CỦA ĐÔI MẮT
Lời Chúa trong bài Tin Mừng hôm nay nói cho chúng ta về đôi mắt. Chúng ta tạ ơn Chúa, vì đã ban cho chúng ta đôi mắt sáng.
Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho đôi mắt của chúng ta, nhờ lòng tin, không chỉ nhìn mọi sự như những sự vật để hưởng thụ, nhìn người ta không như “cây cối đi đi lại lại”, nhưng như những dấu chỉ nói cho chúng ta về những kì công của Thiên Chúa, về sự hiện diện của Thiên Chúa, về tình yêu và lòng thương xót của Chúa, và nhìn người khác như anh chị em của mình, vì tất cả chúng ta đều là con của Cha trên trời, như chúng ta cầu nguyện mỗi ngày: “Lạy Cha chúng con ở trên trời…”
1. “Người cầm lấy tay anh mù…”
Người ta dẫn một người mù đến, và nài xin Đức Giê-su đụng vào anh ta, để anh được sáng mắt ; nhưng Đức Giê-su đã phải làm rất nhiều điều cho anh, một cách vừa công phu và vừa thiết thân, để anh có thể sống trong ánh sáng :
Ø  Ngài cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng. Chúng ta nên hình dung ra hình ảnh này, vì vừa đẹp và vừa giàu ý nghĩa, vì Người ước ao chữa lành anh trong mối tương quan liên vị và thiết thân.
Ø  Sau đó, Ngài nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh. Mắt anh thấy được, nhưng chưa được tỏ tường, như anh nói : « Tôi thấy người ta, trông họ như cây cối, họ đi đi lại lại »
Ø  Và sau cùng, Ngài lại đặt tay trên anh một lần nữa, nhưng lần này trên chính đôi mắt của anh. Và kết quả là anh thấy tỏ tường mọi sự.
Đó là ơn chữa lành đôi mắt ở bình diện thể lí; tuy nhiên, ơn chữa lành thể lí này lại được Đức Giê-su thực hiện một cách rất công phu và thiết thân. Đó chính là để chúng ta nhận ra rằng, chúng ta được Chúa ban cho đôi mắt sáng, nhưng chúng ta vẫn mù quáng, cần được Chúa chữa lành một cách công phu và thiết thân. Như chính Đức Giê-su trách các môn đệ của Ngài trong bài Tin Mừng hôm qua: “Anh em có mắt mà không thấy!”
2. Bệnh mùa quáng
Thật vậy, chúng ta được Chúa ban cho đôi mắt sáng, nhưng chúng ta vẫn mù quáng, khi chúng ta chỉ nhìn thấy mọi sự như những sự vật để khai khác và hưởng thụ, chứ không như những dấu chỉ, như những quà tặng cần bảo tồn và nâng niu, vì mọi sự được ban để bày tỏ cho chúng ta sự hiện diện, tình người và tình Chúa, vốn có sức mạnh khơi dậy nơi chúng ta lòng biết ơn và một cách sống được thúc đẩy bởi lòng biết ơn. Như cha ông chúng ta nói: “uống nước nhớ nguồn”. Xin Chúa chữa lành đôi mắt của chúng ta.
Chúng ta được Chúa ban cho đôi mắt sáng, nhưng chúng ta vẫn mù quáng, khi chúng ta nhìn người khác chỉ theo vẻ bề ngoài, chỉ theo ngoại hình, nhìn người khác như “cây cối đi đi lại lại”, như đối tượng để thỏa mãn nhu cầu và lòng ham muốn, chứ không như những ngôi vị tự do, có lòng ước ao và có ơn gọi riêng cần tôn trọng, có quá khứ và những vấn đề riêng cần cảm thông. Và chúng ta còn mù quáng hơn nữa, khi không nhìn nhận người khác là anh chị em của mình, vì tất cả chúng ta đều là con của Cha trên trời, như chính lời ánh sáng của Đức Giê-su mặc khải cho chúng ta. Xin Chúa chữa lành đôi mắt của chúng ta.
Cuối cùng, chúng ta được Chúa ban cho đôi mắt sáng, nhưng chúng ta mù quáng, khi chúng ta sống trong đêm đen sự chết, chúng ta đi trong bóng tối sự dữ, thay vì đi trên con đường vĩnh hằng của Chúa (x. Tv 139, 24). Người mù sáng mắt rồi, nhưng đâu phải để đứng đó mà nhìn, nhưng còn phải bước đi nữa, còn phải lựa chọn đường đi nữa. Và anh sẽ phải lựa chọn và bước đi trên con đường nào : con đường của Chúa dẫn đến sự sống hay những con đường khác, dẫn đến đau khổ cho mình và cho ngưới khác, và cuối cùng là sự chết đời đời ? Sáng mắt rồi, nhưng đôi mắt sáng của anh có đi tìm Chân, Thiện, Mỹ là chính Chúa hay không, có nhận ra Đức Ki-tô là Ánh Sáng hay không, hay lại đi tìm những điều gì khác chóng qua, gian dối, sự dữ, sự xấu, làm cho mình trở nên mù quáng?
3. Đức Ki-tô là Ánh Sáng
Chúng ta hãy trở lại hình ảnh ban đầu của ơn chữa lành: “Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng”. Hình ảnh này thật là đẹp và đầy ý nghĩa, vì diễn tả chính tương quan của chúng ta với Đức Giê-su : Người là Ánh Sáng, còn chúng ta thì mù lòa, thậm chí mù quáng.
Chúng ta cần kêu xin Chúa và để cho Người cầm tay dẫn đi, xa khỏi đám đông, xa khỏi nơi ở quen thuộc, để đi vào tương quan thiết thân với Ngài, và nhất là để cho Ngài chữa lành đôi mắt của chúng ta; như lời nguyện Thánh Vịnh diễn tả:
Xin Ngài thương sai phái
ánh sáng và chân lý của Ngài,
để soi đường dẫn lối con đi về núi thánh,
lên đền Ngài ngự. 
(Tv 43. 3)

Nhờ ánh sáng của Ngài,
chúng con được nhìn thấy ánh sáng. 
(Tv 36, 10)

Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc
SUY NIỆM: CHÚA GIÊSU CHỮA MỘT NGƯỜI MÙ
A. Hạt giống...
Muốn hiểu ý nghĩa phép lạ này (Chúa Giêsu chữa một người mù), ta phải đọc nó trong văn mạch những chuyện phía trước. Chúa Giêsu làm phép lạ hóa bánh ra nhiều (Mc 8,1-10), nhưng các người pharisêu chẳng những không tin vào quyền năng của Ngài mà lại còn thách Ngài làm một dấu lạ từ trời (Mc 8,11-13). Chính các môn đệ cũng không thấy được điều gì cao hơn là những miếng bánh (Mc 8,14-21). Họ đúng là những người mù không đọc ra ý nghĩa những dấu chỉ.
Người mù trong chuyện này là hình ảnh của những người không hiểu (pharisêu, các môn đệ, và chúng ta ngày nay)
- Việc làm cho họ hiểu rất là khó. Vì thế Chúa Giêsu phải đặt tay vào mắt anh mù tới hai lần thì anh mới thấy.
- Tuy nhiên phép lạ này cũng khuyến khích chúng ta nếu kiên trì tìm hiểu Chúa thì cuối cùng cũng sẽ thấy được Ngài: người mù ban đầu không thấy gì cả, sau khi được Chúa Giêsu sờ vào mắt thì anh thấy mờ mờ, sau khi Ngài đặt tay lần thứ hai thì anh hoàn toàn thấy rõ.
B.... nẩy mầm.
1. Ngày chúng ta được rửa tội, Linh mục cũng thay mặt Chúa nói với chúng ta "Epphata" nghĩa là hãy mở ra. Nhưng đức tin của chúng ta chỉ như một con mắt mới mở hé, cho nên phần nào đó chúng ta cũng còn giống như người mù. Hôm nay chúng ta hãy xin Chúa một lần nữa đặt tay Ngài trên mắt chúng ta, để cặp mắt đức tin của chúng ta được mở ra trọn vẹn để nhìn thấy Ngài.
2. Một học giả kia rất thông thái nhưng cũng rất đãng trí. Một hôm ông cỡi lừa đi thăm một người bạn. Dù đang cỡi lừa, ông vẫn cứ dán mắt vào quyển sách, tay buông lỏng dây cương. Do đó con lừa sau khi đi một đoạn đường đã quay trở lại chính ngôi nhà của ông. Ông tưởng đó là ngôi nhà của người bạn. Ông nhìn ngôi nhà từ trên xuống dưới, từ trước tới sau, và kết luận "Ông bạn của ta cẩu thả quá, nhà hư gần sập tới nơi mà không sửa sang gì cả." Vợ ông bước ra tiếp lời "Ông nhận xét đúng đấy. Nhưng đây là ngôi nhà của chính ông". Nhiều người rất sáng về chuyện người khác, nhưng rất mù về những khuyết điểm của chính mình. (Ernst Wilhelm Nusselein).
3. Hai ông cháu đi dạo trên hè phố. Họ đến cạnh hàng rào hoa hồng rất đẹp. Cô bé thở nhẹ nói "Nội ơi, nội có thể ngửi những bông hồng này? Chúng rất thơm phải không?" Rồi hai ông cháu nghe giọng nói của một bà từ trong mái hiên vọng ra "Cứ làm tất cả những gì các bạn muốn".
Hai ông cháu ngắt một bông hoa rồi cám ơn bà và khen luống hoa thật đẹp. Bà nói "Tôi trồng những bông hồng này mục đích là để những người khác được hạnh phúc. Tôi không thấy họ. Tôi mù" (Góp nhặt)
4. "Chúa Giêsu và các môn đệ đến Bétsaiđa. Người ta dẫn một người mù và xin Chúa Giêsu sờ vào anh ta… Người đặt tay trên mắt anh, anh trông rõ và khỏi hẳn" (Mc 8,22-25)
Tối 14-12-1995, hàng triệu người Việt nam hồi hộp đón xem trận đấu giữa Việt Nam và Mianma để tranh vào vòng chung kết Cúp vô địch Bóng đá Sea Games 18. Khoảng 22g30, đội tuyển VN đã làm nên một giây phút lịch sử khi ghi được tỉ số 2-1, thắng đội Mianma. Ngay lập tức, hàng vạn thanh niên thành phố đã tràn xuống đường trong niềm vui sướng tột độ. Họ diễn hành thành từng đoàn, cùng hô vang những khẩu hiệu "Việt nam vô địch. Việt nam chiến thắng".
Sài gòn một đêm tuyệt vời, một đêm không ngủ. Tuyệt vời vì những con người vốn xa lạ bỗng trở nên gần gũi thân quen. Muôn người như một hiệp nhất trong niềm vui. Hạnh phúc tưởng đâu xa, hóa ra thật gần khi con người yêu thương nhau.
Vậy mà đôi mắt con, vì bị che khuất bởi những tham vọng, bởi lòng hẹp hòi ích kỷ nên đã không nhận ra được hạnh phúc quanh mình.
Lạy Chúa, xin cho con có cái nhìn bao dung để có thể nhận ra những cái hay cái tốt nơi kẻ khác và cùng họ xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. (Epphata)
Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái

SUY NIỆM: ĐỨC GIÊSU-ÁNH SÁNG THẾ GIAN
Câu chuyện
Trước đại chiến năm 1914, có một người đã từng viết nhiều bài báo công kích và nhạo báng đạo Công giáo. Ông tên là Lavedan. Nhưng sau này, khi gặp nguy hiểm sắp chết, ông liền viết một bài cải chính lại tất cả những gì ông đã viết trước đây.
Trong bài này, có đoạn ông viết rằng: “Từ trước đến nay, tôi vẫn nhạo cười chế giễu người Công giáo và tôi tin rằng mình khôn ngoan, giỏi giang, song thật ra, tôi đã lầm và những ai đọc những tác phẩm và văn thơ của tôi cũng lầm nữa. Tất cả những gì tôi làm xưa nay, đều lầm lạc, say sưa và mơ hồ. Bỏ Thiên Chúa, tức là tự sát. Không biết ngày mai tôi có còn sống nữa chăng, nên giờ đây, tôi phải nói cho mọi người biết điều này là: tôi không dám chết trước lúc chối Chúa. Hỡi linh hồn tôi, hãy vui mừng và bây giờ tới lúc ngươi có thể quỳ gối xuống và xưng rằng: “Con tin, lạy Chúa, con tin!”.
Suy niệm
Đức Kitô là ánh sáng soi chiếu vào đêm tối. Anh mù đã được tình thương của Thiên Chúa chạm vào anh: Đức Giêsu phun nước miếng vào người mù (x. Mc 8,23). Tác giả J. Potin nghiên cứu môi trường văn hóa trong Kinh Thánh xác nhận việc chữa lành bằng cử chỉ đụng chạm với nước miếng là: “Những cách thức chữa bệnh này rất thông dụng trong các đền thờ ngoại giáo và vẫn còn thịnh hành trong các môi trường Kitô giáo” (Theo Đức Giêsu, Lịch sử đích thực, Centurion, tr.172). Chúa Giêsu lấy nước miếng là phương thế bình dân để tỏ bày quyền năng Thiên Chúa.
Ánh sáng tỏa tình thương của Thiên Chúa cho muôn dân như mặt trời của hừng đông chiếu rạng ngời:
“Thiên Chúa ta đầy lòng trắc ẩn,
cho Vầng Đông tự chốn cao vời viếng thăm ta,
soi sáng những ai ngồi nơi tăm tối
và trong bóng tử thần,
dẫn ta bước vào đường nẻo bình an” (Lc 1,77).
Anh mù cũng là hình ảnh của chúng ta trong thực tại mà Chúa Giêsu đã từng cảnh tỉnh các môn đệ là những người cứ “tưởng mình thấy rõ” (Ga 10,39-40). Thật thế, chúng ta mù khi: “Tính ích kỷ làm ta mù không thấy nhu cầu của tha nhân. Tính vô cảm làm ta mù không thấy những việc ta đã làm đau lòng tha nhân. Tính tự phụ làm ta mù không thấy tha nhân cũng có nhân phẩm như mình. Tính kiêu căng làm ta mù không thấy khuyết điểm của mình. Những thành kiến làm ta mù không thấy sự thật. Sự hối hả làm ta mù không thấy vẻ đẹp của vũ trụ chung quanh. Khuynh hướng duy vật làm ta mù không thấy những giá trị thiêng liêng. Sự hời hợt làm ta mù không thấy giá trị thật của con người và khiến ta hay lên án”. Hay cũng có thể chúng ta là những người sáng mắt như các biệt phái và luật sĩ vẫn tự khoe là thông thái và sáng suốt, tự hào với sự sáng của mình để rồi không thấy được Đấng đem ánh sáng cứu rỗi đến cho con người. Họ tự giam mình trong tối tăm của sự chết… Họ sáng nhưng trở nên mù…
Như anh mù, chúng ta tiếp nhận Đức Giêsu – ánh sáng thế gian, được chữa lành và sáng mắt bước vào một hành trình khẳng định đức tin mình vào Đức Giêsu: “Thiên Chúa quả là nguồn sống, nhờ ánh sáng của Ngài, chúng con được nhìn thấy ánh sáng” (Tv 36,10).
Ý lực sống: “Tin là gắn bó bản thân của con người với Thiên Chúa” (Giáo lý Công giáo).
Lm. Nguyễn Vinh Sơn SCJ

SUY NIỆM: ÐÔI MẮT ĐỨC TIN
Có một người đàn bà đạo đức nọ suốt đời chỉ có một khát vọng, đó là được thấy dung nhan Chúa trước khi chết. Một đêm kia, trong giấc mơ, Thiên Chúa cho biết Ngài sẽ đến thăm bà nội đêm mai. Thế là ngày hôm sau, người đàn bà dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị bữa tiệc thịnh soạn để đón vị khách quý. Thế nhưng suốt buổi tối người đàn bà chờ đợi vẫn không thấy Chúa đến, bà thiếp ngủ đi trong chán nản. Bỗng có tiếng nói với bà rằng:
- Tại sao Ta đến mà con không đón tiếp Ta"
Người đàn bà giải thích cho Chúa là bà đã chờ Ngài ở trước cổng nhà. Người đàn bà ngạc nhiên khi Chúa nói là Ngài đã đến ở cửa sau.
Thế là cả ngày hôm sau, người đàn bà lại chuẩn bị với hy vọng sẽ gặp được Chúa. Ðêm đến, bà hết chạy ra cửa trước lại vào cửa sau, nhưng tuyệt nhiên vẫn không thấy Chúa. Lần này trong giấc mơ, Chúa lại hiện đến và trách người đàn bà. Ngài cho biết là Ngài đã đến qua cửa sổ. Ngài giải thích cho bà hiểu như sau:
- Nếu con chỉ muốn thấy Ta ở một nơi nào đó mà thôi, con sẽ không bao giờ có thể thấy Ta ở mọi nơi. Ta muốn cho con thấy Ta, nhưng không phải một lần trước khi con chết, mà là mỗi giây phút cuộc đời con. Và điều kiện để được thấy Ta là con hãy từ bỏ khát vọng được thấy Ta bằng con mắt xác thịt, vì con mắt ấy qua yếu ớt để có thể nhìn thấy sự vô biên của Ta. Con chỉ có thể xem thấy Ta bằng đôi mắt của quả tim mà thôi.
Con người chỉ có thể thấy Chúa bằng đôi mắt của quả tim, và đôi mắt này chính là đôi mắt đức tin mà chỉ Thiên Chúa mới có thể ban cho con người.
Tin Mừng theo thánh Marcô mà chúng ta lắng nghe hôm nay, thuật lại việc Chúa Giêsu cho một người mù được thấy. Ðặt câu truyện này vào bối cảnh cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu với nhóm Biệt phái cũng như với các môn đệ, thánh Marcô muốn cho chúng ta thấy rằng đức tin tức ơn sáng mắt là một ơn nhưng không của Thiên Chúa. Những người Biệt phái đã tự giam hãm trong sự mù quáng tức trong ánh sáng riêng của họ để khước từ Chúa, đồng thời chối bỏ chính ánh sáng của Thiên Chúa; trong khi đó, các môn đệ lại lơ đễnh đến độ không thể thấy được ý nghĩa các phép lạ của Chúa Giêsu. Chữa lành cho người mù, Chúa Giêsu vừa tỏ quyền năng của Ngài, vừa cho thấy chỉ mình Ngài mới có thể ban cho con người ánh sáng mới, nhờ đó con người có thể thấy được Thiên Chúa.
Qua phép Rửa, chúng ta nhận được ánh sáng của Thiên Chúa, Ngài ban cho chúng ta chính đôi mắt của quả tim để có thể nhìn thấy Ngài trong mọi sự và trong từng phút giây cuộc sống. Ước gì chúng ta luôn nhận ra sự hiện diện của Chúa, để chúng ta có thể vượt thắng mọi gian nan thử thách trong cuộc sống và luôn tin vững nơi tình yêu của Chúa.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
 
 

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây