THỨ SÁU TUẦN IV THƯỜNG NIÊN Mc 6,14-29

Thứ năm - 06/02/2025 09:28
THỨ SÁU TUẦN IV THƯỜNG NIÊN
Mc 6,14-29

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mác-cô.
14 Khi ấy, vua Hêrôđê nghe nói về Chúa Giêsu, vì danh tiếng Người đã lẫy lừng, kẻ thì nói: “Gioan Tẩy giả đã từ cõi chết sống lại, nên ông đã làm những việc lạ lùng”; 15 kẻ thì bảo: “Đó là Êlia”; kẻ khác lại rằng: “Đó là một tiên tri như những tiên tri khác”.
16 Nghe vậy, Hêrôđê nói: “Đó chính là Gioan trẫm đã chặt đầu, nay sống lại”. 17 Vì chính vua Hêrôđê đã sai bắt Gioan và giam ông trong ngục, nguyên do tại Hêrôđia, vợ của Philipphê anh vua mà vua đã cưới lấy. 18 Vì Gioan đã bảo Hêrôđê: “Nhà vua không được phép chiếm lấy vợ anh mình”.
19 Phần Hêrôđia, nàng toan mưu và muốn giết ông, nhưng không thể làm gì được, 20 vì Hêrôđê kính nể Gioan, biết ông là người chính trực và thánh thiện, và giữ ông lại. Nghe ông nói, vua rất phân vân, nhưng lại vui lòng nghe.
21 Dịp thuận tiện xảy đến vào ngày sinh nhật Hêrôđê, khi vua thết tiệc các quan đại thần trong triều, các sĩ quan và những người vị vọng xứ Galilêa.
22 Khi con gái nàng Hêrôđia tiến vào nhảy múa, làm đẹp lòng Hêrôđê và các quan khách, thì vua liền nói với thiếu nữ ấy rằng: “Con muối gì, cứ xin, trẫm sẽ cho”, 23 và vua thề rằng: “Con xin bất cứ điều gì, dù là nửa nước, trẫm cũng cho”.
24 Cô ra hỏi mẹ: “Con nên xin gì ?” Mẹ cô đáp: “Xin đầu Gioan Tẩy Giả”. 25 Cô liền vội vàng trở vào xin vua: “Con muốn đức vua ban ngay cho con cái đầu Gioan Tẩy Giả đặt trên đĩa”.
26 Vua buồn lắm, nhưng vì lời thề và vì có các quan khách, nên không muốn làm cho thiếu nữ đó buồn. 27 Và lập tức, vua sai một thị vệ đi lấy đầu Gioan và đặt trên đĩa.
Viên thị vệ liền đi vào ngục chặt đầu Gioan, 28 và đặt trên đĩa trao cho thiếu nữ, và thiếu nữ đem cho mẹ. 29 Nghe tin ấy, các môn đệ Gioan đến lấy xác ông và mai táng trong mồ.

 

SUY NIỆM:

Sứ điệp: Thiên Chúa đã yêu thương tuyển chọn và giao cho chúng ta mỗi người một sứ mạng. Chúng ta phải đáp trả bằng cách can đảm sống trọn vẹn sứ mạng đó.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, thánh Gioan Tẩy Giả đã làm tiền hô dọn đường cho Chúa trong cả số phận đau khổ. Ngài đã trả giá cho sứ mạng của mình bằng cái chết đau thương. Tấm gương can đảm thật cảm động đó, có lẽ hôm nay đã mờ phai trong lòng người.
Càng ngày càng có nhiều người mang tính Hêrôđê. Vì bươn chải với đời, người ta đã đối xử bất công với nhau. Họ sẵn sàng đổi lấy danh vọng, tiền tài bằng những chèn ép, mánh lới, bằng những thủ đoạn gian dối xảo quyệt. Đứng trước thực trạng đó, đôi lúc con không đủ can đảm để làm chứng cho sự thật, không dám hành động theo sự nhận thức của lương tâm, không dám nói lên chân lý của phúc âm, không dám ngăn chặn sự dữ. Con giả điếc làm ngơ, giả mù không thấy, vì con sợ phiền hà, sợ bị làm khó dễ, sợ mất việc làm, sợ người đời chê bai, dè bỉu, ghen ghét, trả thù.
Lạy Chúa, sự sống con nằm trong bàn tay yêu thương của Chúa. Xin cho con biết can đảm chọn lựa đứng về phía sự thật Phúc âm. Xin cho con biết can đảm, khiêm tốn để nhắc bảo nhau sống cuộc đời công chính theo các giới răn của Chúa. Xin cho con từ nay, dù bị mất mát, thiệt thòi, thì con vẫn sẵn sàng hy sinh đón nhận chân lý, miễn làm sao chu toàn được sứ mạng Chúa trao.
Xin Chúa ban sức mạnh cho con, và xin Chúa giúp con trung thành trong đường lối Chúa. Dù cám dỗ ngọt bùi, dù thử thách đắng cay, con vẫn nhìn lên Chúa và tiến bước. Xin Chúa nâng đỡ con. Amen.
Ghi nhớ: “Ðó chính là Gioan Tẩy Giả trẫm đã chặt đầu, nay sống lại”.

TGM Giuse Nguyễn Năng


SUY NIỆM: TÌNH YÊU CHUNG THUỶ
Yêu là chung thuỷ. Từ khi Thiên Chúa tạo dựng con người, tình yêu hôn nhân luôn là mối dây liên kết giữa người nam và người nữ. Họ không còn phải là hai, nhưng là một xương một thịt. Mối dây liên kết này được chính Chúa Giêsu đóng ấn: “Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, thì loài người không được phân ly” (Mt 19,6). Để bảo vệ chân lý vĩnh cửu này, Gio-an Tẩy Giả đã can đảm nói sự thật cho vua Hê-rô-đê: “Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài” (Mc 6,18). Ngay cả vua Hê-rô-đê với tất cả quyền hành trong tay cũng không có quyền huy bỏ giao ước tình yêu vĩnh cửu. Nói một cách đơn giản, Hê-rô-đê không được phép ngoại tình. Cũng vậy, không ai được phép ngoại tình. Hơn nữa, tình yêu chung thuỷ xuất phát từ sự trung tín của Thiên Chúa với giao ước, và sự trung tín của Đức Ki-tô với Hội Thánh. Thiên Chúa hằng yêu thương nhân lại. Người lập giao ước vĩnh cửu với chúng ta qua Con Một yêu quý. Quả thật, tình yêu của Thiên Chúa dành cho nhân loại được cụ thể hoá một cách mĩ mãn trong tình yêu của chính Đức Giê-su. Như thánh Gio-an khẳng định: “Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng” (Ga 13,1). Đức Kitô đã tự hiến chính thân mình trên thập giá để cứu chuộc chúng ta. Mặc dù nhân lại tội lỗi có khước từ tình yêu Chúa, thì Chúa vẫn trung tín cho đến cùng. Người không bỏ rơi con người, như lời Người đã hứa: “Ta sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20). Tóm lại, Thiên Chúa yêu thương chúng ta bằng tình yêu vĩnh cửu. Thế nên, tình yêu giữa người vợ với người chồng phải luôn phản ánh tình yêu của một Thiên Chúa trung tín. Tình yêu hôn nhân không đơn thuần là sự thoả thuận của người nam và người nữ được luật pháp nhìn nhận. Hôn nhân là một ơn gọi, một lối sống, và một sứ mạng được Chúa mời gọi và trao ban cho người nam và người nữ, ngõ hầu họ trở nên chứng nhân của giao ước tình yêu vĩnh cửu của Chúa giữa lòng đời hôm nay.
Lm. Antôn Trần Văn Phú
SUY NIỆM: THÁNH GIO-AN BỊ TRẢM QUYẾT 
1. Trong bài Tin Mừng hôm nay, thánh Mác-cô thuật lại cho chúng ta cuộc tử nạn của thánh Gio-an Tẩy Giả. Khi ấy, danh tiếng Chúa Giê-su lẫy lừng vì những lời giảng và hành động thật uy quyền đã đến tai Hê-rô-đê khiến ông ta sống bất an, lương tâm cắn rứt và nghĩ rằng chính Gio-an Tẩy Giả tiếp tục sống trong Đức Giê-su. Những ray rứt của kẻ giết người lại nổi lên trong con người ông và lên án chính ông. Đây chính là tâm trạng của những kẻ gây ra những điều gian ác. Tâm hồn họ đã đánh mất sự hiện diện của Thiên Chúa. Tiếng lương tâm cắn rứt chính là dấu chỉ Thiên Chúa vẫn luôn mời gọi họ hối cải.
2. Gio-an Tẩy Giả không phải là ánh sáng, nhưng chỉ đến làm chứng cho ánh sáng. Dù biết rằng mình sẽ phải chấp nhận cái bi đát nhất của cuộc đời, Gio-an vẫn nói lên tiếng nói bất khuất của vị tiên tri. Mọi tiên tri đều phải trả giá cho lời minh chứng của mình. Gio-an Tẩy Giả đã sống anh dũng, can trường với lời nói của mình. Cái đầu phải trả giá là giá nặng nề và đáng nguyền rủa nhất của vị tiên tri sau cái chết đóng đinh nơi thập giá đối với người Do-thái lúc đó. Gio-an Tẩy giả đã tự xóa mình để cho Đấng Cứu độ lớn lên trong lịch sử nhân loại. Lời chứng và cái chết của Ngài, đã nói lên sự thật muôn đời là Gio-an đã hoàn toàn đáp trả lời mời gọi của Thiên Chúa: “Ngài không sợ hãi, lớn tiếng trước mặt các vua chúa. Ngài đã hiến mạng sống cho công bình và chân lý.
3. Còn vua Hê-rô-đê, ông là hình ảnh của những con người yếu đuối, hướng chiều theo tội lỗi. Sở dĩ ông tống ngục ông Gio-an Tẩy Giả là cũng vì nghe lời Hê-rô-đi-a-đê xúi giục, chứ riêng ông thì ông nể sợ Gio-an Tẩy Giả vì biết Gio-an là người công chính thánh thiện. Mác-cô viết: “Ông che chở Người. Khi nghe ông nói, nhà vua rất phân vân nhưng lại thích nghe”. Hê-rô-đê chính là mẫu người yếu đuối, buông theo sự dễ dãi đến khi muốn trở lại thì đã quá trễ, không thể làm lại được nữa.
Hê-rô-đê để cho mình bị thú vui nhục dục che khuất, loạn luân, rơi vào cái bẫy “mỹ nhân kế” của mẹ con bà Hê-rô-đi-a-đê bầy ra, rồi lỡ miệng thề thốt trong cơn say, cuối cùng để bảo vệ danh dự, ông đã phạm vào tội ác giết người vô tội. Cũng vậy, xã hội ngày hôm nay, và cách riêng mỗi người chúng ta, giữa những cám dỗ thế tục, những thú vui nơi các cuộc ăn chơi – tụ điểm múa nhảy, rồi kéo theo những hệ lụy sau đó không còn kiểm soát được. Rồi một khi, ai đó dám cảnh tỉnh chúng ta, thì thay vì quay đầu sửa lỗi, lại tìm cách ám hại người nhắc nhở mình, thậm chí sẵn sàng ám hại người khác để bịt đầu mối và bảo vệ danh dự của mình.
4. Còn bà Hê-rô-đi-a-đê từng là vợ của tiểu vương Hê-rô-đê Phi-líp-phê (cũng là một trong ba người con của Hê-rô-đê Cả), do bị thánh Gio-an Tẩy Giả can ngăn, làm ảnh hưởng đến chuyện tư tình của mình với Hê-rô-đê An-ti-pa, nuôi lòng thù hận và đã bầy ra trò mỹ nhân kế của cô con gái rồi dùng bàn tay tình nhân để hãm hại người công chính. Bà là mẫu gương sống theo sự dữ. Đã phạm tội loạn luân, lấy em chồng của mình thì chớ, lại còn căm thù ông Gio-an và muốn giết ông…
Giữa xã hội hôm nay cũng thế, nhiều người không ngại dùng nhiều thủ đoạn thậm chí còn tàn độc hơn cả Hê-rô-đi-a-đê để trả thù những ai dám cản trở những cuộc tình mờ ám hay những việc làm sai trái của mình.
5. Gio-an Tẩy Giả đã lên tiếng tố cáo bất công và sẵn sàng chết cho công lý. Trong ý nghĩa ấy, ngài là vị tiền hô của Chúa Giê-su, ngài qua đi nhưng tinh thần ngài vẫn còn sống mãi trong các môn đệ của ngài, và một cách nào đó, ngài cũng sống trong chính con người Chúa Giê-su và nơi mỗi người Ki-tô hữu. Từ 2000 năm qua, Giáo hội vẫn sống trong niềm xác tín đó. Chính tinh thần Gio-an Tẩy Giả, của các Tông đồ, của các thánh Tử đạo, đã sống mãi trong Giáo hội và trở thành dây liên kết mọi Ki-tô hữu. Điều này luôn được Giáo hội thể hiện qua cử chỉ hôn kính hài cốt của các thánh được đặt trên bàn thờ.
Tập san Giáo hội Á châu do hội Thừa sai Paris xuất bản tháng 12/1995, có ghi lại chứng từ của một vị Giám mục: “Chúng tôi đã cất giữ hài cốt của vị Giám mục tiên khởi của Giáo hội chúng tôi. Chúng tôi tin rằng hài cốt này là thánh thiêng đối với chúng tôi, là dấu chỉ mà chúng tôi không  bao giờ được phép quên lãng. Hài cốt này là sợi dây liên kết Giáo hội mọi thời, mọi nơi. Chúng tôi đã luôn nghĩ rằng chúng tôi không thể cất khỏi sợi dây liên kết hữu hình ấy. Đây là một dấu chỉ nối kết chúng tôi trực tiếp với Chúa Ki-tô. Làm sao người ta có thể đánh mất Chúa Ki-tô? Chúng tôi cất giữ hài cốt này, chúng tôi vẫn tiếp tục yêu mến Chúa Ki-tô và kết hợp với Người mãi mãi” (Mỗi ngày một tin vui).
6. Truyện: Một học sinh can đảm.
Suy niệm gương thánh Gio-an Tẩy Giả: tôi có can đảm và sống Lời Chúa bất chấp mọi khó khăn, mất mát không?
Một học sinh Nhật là Ki-tô hữu duy nhất trong ngôi trường có 150 học sinh. Trước mỗi bữa ăn, em thường mạnh dạn làm dấu thánh giá và đọc kinh. Các học sinh đến tố cáo với thầy giáo là em có “hành vi ma thuật”. Nghe thấy thế, thầy cho gọi em lên đứng giữa lớp, hỏi xem em đã làm gì. Em thẳng thắn nói rằng em chỉ cám ơn Chúa đã ban lương thực hằng ngày. Nghe vậy, thầy giáo gục xuống bàn, nước mắt ràn rụa nói: “Này con, ta cũng là Ki-tô hữu, nhưng ta không can đảm tỏ ra cho mọi người biết. Giờ thì cảm ơn Chúa, ta đã biết là Kitô hữu, mình phải làm gì” (Góp nhặt).
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
SUY NIỆM: PHỚT LỜ LƯƠNG TÂM
Kính thưa Anh Chị em,
Câu chuyện về cái chết của Gioan Tẩy Giả trong Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta nhận định phản ứng của hai con người, vua Hêrôđê và bà Hêrôđia; những con người ‘phớt lờ lương tâm’.
Khi nghe những lời nhắc nhở trực tiếp của Gioan Tẩy Giả, “Vua không được lấy vợ anh mình”, Hêrôđê cũng thích nghe và có chút phân vân. Điều đó cho thấy lương tâm ông vẫn còn, nó đang lên tiếng và đang hoạt động. Tiếc thay! Tiếng nói kia quá yếu ớt, quá nhỏ, đó chỉ là tiếng thều thào giữa một rừng âm thanh sôi động cuốn hút hơn; âm thanh của sắc dục, âm thanh của vũ trường, tiệc tùng; âm thanh của thách thức danh dự. Phải, Thiên Chúa luôn tìm cách khơi gợi trong tâm hồn chúng ta qua những con người, những biến cố, đôi khi rất đỗi trầm lắng nhưng thi thoảng cũng rất hãi hùng; đó có thể đó là một cuốn sách hay, một bài suy niệm, một kỷ niệm, một cảm giác phân vân, một gương sáng hay thậm chí, một tai nạn… Thế nhưng, điều quan trọng là tâm hồn chúng ta có đủ nhạy bén, đủ rộng mở, đủ lắng đọng để tiếp tục đón nhận, đào sâu và nghiệm ra cho đời mình một thông điệp, một ý nghĩa nào đó hay không; hoặc khác nào Hêrôđê, chúng ta vẫn ‘phớt lờ lương tâm’, để rồi, tất cả lạc trôi ơ hờ.
Khác với Hêrôđê, bà Hêrôđia không hề hời hợt nhưng phản ứng của bà là cảm thấy tức tối, căm thù vì những lời cảnh tỉnh ‘trần trụi’ của Gioan; không chỉ ‘phớt lờ lương tâm’, đúng hơn, bà đã giết chết lương tâm, lương tâm bà không còn. Từ đó, mối bận tâm của bà là xoá sổ Gioan, giết chết Gioan. Mối thâm thù ấy, nỗi bận tâm ấy đã trở nên một ám ảnh; điều đó được thấy trong câu trả lời của bà cho Salômê, con gái mình; lạnh lùng, quyết đoán và gọn lỏn, “Xin đầu của Gioan”.
Sự thật và sự thiện chỉ có đất sống nếu lòng chúng ta biết yêu quý cũng như biết nuôi dưỡng nó. Để sự thật và sự thiện có thể lớn lên, chúng ta xét xem điều gì đang vướng bận trong tâm hồn mình. Điều vướng bận đã nằm ở đó bao lâu và liệu chúng ta có đủ nghị lực để cầu nguyện, van xin, hầu giải gỡ nó cho con tim mình thanh thản không; trước một vướng bận, đừng bao giờ ‘phớt lờ lương tâm’. Tác giả thư Do Thái hôm nay khuyên nhủ, “Trong nếp sống, anh em đừng tham lam; hãy bằng lòng với những gì đang có”, sống một lương tâm công thẳng khi con tim hướng về “Chúa là sự sáng và là Đấng cứu độ tôi” như tâm tình Thánh Vịnh đáp ca hôm nay bày tỏ.
Nói về sự hư đốn của con tim, Đức Thánh Cha Phanxicô đã có một so sánh tuyệt vời giữa Đavít và Salomon. Đavít từng là một tội nhân được Chúa thứ tha và đã trở thành thánh nhân; Salomon tuy khôn ngoan, vĩ đại nhưng Chúa lại chối từ. Điều khá lạ lùng và thú vị ở đây là chúng ta không biết Salomon đã phạm những tội nào, vì xem ra Salomon có một đời sống quân bình, chuẩn mực; đang khi Đavít, phụ vương ông, lại có một đời sống không tốt vì đã phạm tội rỡ ràng. Thế mà, Đavít làm thánh, được gọi là thánh vương; Salomon bị coi là người có tâm hồn lìa xa Thiên Chúa.
Anh Chị em,
Đavít nghe tiếng Chúa, ông đã đổi thay; Salomon được Chúa cảnh tỉnh, nhưng ông đã lờ đi. Trong ca khúc “Thập giá minh chứng tình yêu”, Ngọc Linh viết, Thập giá “là lương tâm nhân loại”. Khi ‘phớt lờ lương tâm’, chúng ta khước từ Thập giá. Hãy nhìn vào Thập giá Chúa Giêsu để lương tâm có thể cất tiếng; hãy nghe cho được tiếng nói của lương tâm; lương tâm là mẹ của linh hồn. Mỗi khi đêm về, hãy dừng lại ít phút, cho tâm hồn được trầm lắng hầu chúng ta có thể nghe được tiếng thì thầm tự cõi lòng; ở đó, Chúa Thánh Thần cũng lên tiếng. Ngạc nhiên thay! Tiếng lương tâm cũng là tiếng nói của chính Chúa Thánh Thần, Đấng hoạt động không ngưng nghỉ mà biến đổi tâm hồn, Đấng sẵn sàng đổ đầy ân sủng cho những ai có lòng sám hối.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, ma quỷ luôn đi những bước rất tiệm tiến để dẫn con vào mê hồn trận, xin giúp con thanh tĩnh để có thể nghe được tiếng thì thầm của Thánh Thần; đừng để con ‘phớt lờ lương tâm’ như Hêrôđê và Hêrôđia, nhưng biết ăn năn như Đavít, hầu có thể nhảy xộc vào lòng thương xót Chúa”, Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
SUY NIỆM:
Ngày nọ mèo Tom vác súng vào nhà chuột, nó dí súng vào năm con chuột đang ngơ ngác run sợ.
Mèo Tom hỏi con chuột thứ nhất: 1+1 = mấy?
– Dạ, bằng 2
– Pằng, mày biết quá nhiều rồi đấy !
Mèo Tom hỏi con chuột thứ hai: 1+1= mấy?
Con chuột thứ hai thấy con chuột thứ nhất trả lời đúng thì bị bắn chết, nên nó thưa:
– Không biết.
– Pằng, đồ vô tích sự không đáng sống.
Đến lượt con chuột thứ ba, mèo Tom tiếp tục: 1+1=?
Con chuột thứ ba trả lời:  Nói biết cũng chết, nói không biết cũng chết, rốt cuộc là anh Tom muốn gì?
– Pằng, mày nói quá nhiều rồi đấy, dám lý luận với cấp trên hả?
Mèo Tom tiếp tục dí súng vào con chuột thứ tư: 1+1=?
Con chuột thứ tư co ro run cầm cập và im thít không dám nói gì. Mèo Tom không bắn mà vui vẻ bảo: Biết sợ và biết im lặng vậy là khôn hồn đó mày, mày đứng đó.
Cuối cùng đến lượt con chuột Jerry, mèo Tom hếch hàm hỏi: 1+1=?
Con chuột Jerry rất láu cá, nó vội nói: Úi giời ơi, bài toán này hóc búa lắm, chỉ có cái đầu siêu thông minh như ngài Tom mới giải được thôi !
Mèo Tom khoái chí nói: Ơ, thằng này được, mày theo tao.
(Tiếc là 2 con chuột mà mèo Tom để cho sống này sau đó đã làm cho mèo Tom chết dở sống dở…)
Thiết nghĩ, nếu Gio-an Tẩy Giả ngày xưa im lặng không lên tiếng cho sự thật thì ngài đã không bị tống ngục, và nếu ngài biết xu nịnh thì đã không bị cái mưu mô ác hiểm của phụ nữ làm cho đầu lìa khỏi thân.
Giữa cuộc trần thế này, trong mọi lãnh vực của xã hội, biết im lặng và xu nịnh thì dễ tiến thân, và ngược lại, ai dám sống cho sự thật và lên tiếng vì công lý thì dễ bị trù dập và hãm hại.
“Trung thực thật thà thường thua thiệt
Lọc lừa lươn lẹo lại lên lương”
Im lặng và xu nịnh để tiến thân đến cả trong môi trường giáo dục, đến nơi công sở và trên mọi cơ quan công quyền, thậm chí ảnh hưởng vào cả đời sống Giáo hội và nơi cả những dòng tu và tu hội. Kẻ dám nói và dám sống thường bị trù dập và thua thiệt đủ điều, còn kẻ nào biết im lặng lươn lẹo và nịnh “cấp trên” thì luôn được thuận buồm xuôi gió.
Âu cũng vì người có chức quyền thì hành xử kiểu Hê-rô-đê, mà kẻ gian xảo thì mang tâm địa của bà Hê-rô-đi-a-đê như trong Tin Mừng chúng ta vừa nghe mô tả:
–   Hêrôđê Antipas để cho mình bị thú vui nhục dục che khuất, loạn luân, rơi vào cái bẫy “mỹ nhân kế” của mẹ con bà Hêrôđiađê bày ra, rồi lỡ miệng thề thốt trong cơn say, cuối cùng để bảo vệ danh dự, ông đã phạm vào tội ác giết người vô tội. Cũng vậy, xã hội ngày hôm nay, và cách riêng mỗi người chúng ta, giữa những cám dỗ thế tục lôi cuốn làm cho chúng ta sa ngã, những thú vui nơi các cuộc ăn chơi – tụ điểm múa nhảy, rồi kéo theo những hệ luỵ sau đó không còn kiểm soát được. Rồi một khi, ai đó dám cảnh tỉnh chúng ta, thì thay vì biết quay đầu sửa lỗi, lại tìm các ám hại người nhắc nhở mình, thậm chí sẵn sàng hãm hại người khác để bịt đầu mối và bảo vệ danh dự của mình.
–   Bà Hêrôđiađê từng là vợ của tiểu vương Hêrôđê Philipphê (cũng là một trong ba người con của Hêrôđê Cả), do bị thánh Gio-an Baptista can ngăn, làm ảnh hưởng đến chuyện tư tình của mình với Hêrôđê Antipas, nên nuôi lòng thù hận và đã bày ra trò “mỹ nhân kế” của cô con gái rồi dùng bàn tay tình nhân để hãm hại người công chính. Giữa xã hội hôm nay cũng thế, nhiều người không ngại dùng nhiều thủ đoạn thậm chí còn tàn độc hơn cả Hêrôđiađê để trả thù những ai dám cản trở những cuộc tình mờ ám hay những việc làm sai trái của mình.
–   Đứng trước tội loạn luân của Hêrôđê Antipas và Hêrôđiađê, thánh Gio-an Baptista không ngại khiển trách can ngăn, mặc dù biết rằng phải đối diện với cái chết, và ngài đã phải trả giá bằng việc bị trảm quyết. Ngày hôm nay, giữa một xã hội đầy giả dối cùng với lối sống suy đồi đạo đức luân lý, Giáo hội rất cần những con người dám nói lên sự thật, rất cần những người dám đi ngược dòng bằng việc sống trong sạchh đạo đức…
Lạy Chúa, giữa xã hội ngày hôm nay đầy cám dỗ buông thả và toan tính lọc lừa, xin cho chúng con biết sống tiết độ, xa lánh những lối vui chơi không lành mạnh và đặc biệt dám can đảm làm chứng cho sự thật. Amen
Hiền Lâm






 

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây