Thứ Sáu Tuần 17 Thường Niên

Thứ năm - 03/08/2023 04:39
Lời Chúa: Mt 13, 54-58

Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê quán Người, và giảng dạy người ta trong hội đường, khiến người ta ngạc nhiên và nói rằng: "Bởi đâu ông này được sự khôn ngoan và quyền làm phép lạ như vậy? Nào ông chẳng phải là con bác thợ mộc sao? Nào mẹ ông chẳng phải là bà Maria, và Giacôbê, Giuse, Simon, Giuđa chẳng phải là anh em ông sao? Và chị em ông, nào chẳng phải những người ở nơi chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông được những sự ấy?" Và họ vấp phạm đến Người.
Nhưng Chúa Giêsu phán cùng họ rằng: "Không tiên tri nào mà không được vinh dự, trừ nơi quê quán và nhà mình". Người không làm nhiều phép lạ ở đó, vì họ chẳng có lòng tin.

thu sau tuan xvii mua thuong nien

Suy Niệm 1: Đức Giêsu về quê
(Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.)

Sau khi đã chịu phép Rửa, vào hoang địa để cầu nguyện, ăn chay,
có một ngày nào đó, Đức Giêsu chia tay Đức Mẹ để lên đường.
Lên đường là bỏ lại ngôi làng Nadarét dấu yêu với bao kỷ niệm.
Chính tại đây Ngài đã sống hơn ba mươi năm trong bầu khí gia đình.
Chính tại nơi này, Ngài đã lớn lên quân bình về thân xác, trí tuệ, tâm linh.
Nadarét như một ngôi trường lớn, chuẩn bị cho Ngài chững chạc đi sứ vụ.
Tại đây, Đức Giêsu đã là con bác thợ Giuse (c. 55),
và đã trở thành thợ theo truyền thống cha truyền con nối.
Ngài đã được dạy nghề và hành nghề để kiếm sống cho bản thân và gia đình.
Đức Giêsu là một người thợ tại Nadarét, phục vụ cho nhu cầu dân làng.
Ngài biết đến cái vất vả của công việc chân tay nặng nhọc.
Đức Giêsu không thuộc giới trí thức, thượng lưu, quyền quý.
Lao động làm Ngài gần với người nghèo và thấy sự đơn sơ của tâm hồn họ.
Cũng tại Nadarét, đời sống cầu nguyện của Đức Giêsu được nuôi dưỡng.
Ngài học được lối cầu nguyện một mình ở nơi vắng vẻ.
Đức Giêsu có khả năng thấy sự hiện diện yêu thương của Cha nơi mọi sự,
nơi một bông hoa, nơi chim trời, nơi ánh nắng và cơn mưa.
Tình thân của Con đối với Cha ngày càng trở nên sâu đậm.
Ngài tìm ý Cha mỗi lúc và để Cha chi phối trọn vẹn đời mình.
Hôm nay Đức Giêsu trở về làng cũ sau một thời gian đi sứ vụ.
Ngài vào lại hội đường quen thuộc, gặp lại những khuôn mặt đồng hương.
Không rõ trước đây có lần nào bác thợ Giêsu được mời giảng ở đây chưa.
Nhưng lần này, khi trở về với tiếng tăm từ những phép lạ làm ở nơi khác,
Đức Giêsu đã khiến dân làng sửng sốt vì sự khôn ngoan trong lời giảng dạy.
Hai lần họ đặt câu hỏi: Bởi đâu ông ta được như thế? (cc. 54. 56).
Một câu hỏi rất hay, nếu được tìm hiểu một cách nghiêm túc.
Câu hỏi này có thể đưa họ đi rất xa, để gặp được căn tính của Đức Giêsu.
Tiếc thay, dân làng Nadarét lại không quên được nghề nghiệp của cha Ngài.
Họ nhớ rất rõ họ hàng gần xa của Ngài là mẹ và các anh chị.
Họ có thể kể tên từng anh chị em của Ngài, vì đều là bà con lối xóm (c. 55).
Đức Giêsu là người mà họ biết quá rõ từ thuở ấu thơ.
Làm sao con người bình thường, ít học đó lại có thể là một vị ngôn sứ?
Làm sao từ ngôi làng Nadarét vô danh này lại xuất hiện ngôn sứ được?
Và họ vấp ngã vì Đức Giêsu, nghĩa là họ đã không tin vào Ngài.
Cái biết gần gũi của họ về Ngài lại trở nên thành kiến
khiến họ không thể tiến sâu hơn vào mầu nhiệm con người Đức Giêsu.
Người đồng hương của Ngài đã không trả lời được câu hỏi: Bởi đâu…?
Mỗi con người là một mầu nhiệm mà ta phải khám phá mãi.
Có những mầu nhiệm lớn ẩn trong lớp áo tầm thường.
Dân làng Nadarét đã không nhận ra hồng phúc mà họ đang hưởng.
Chúng ta cũng cần được giải thoát khỏi những cái biết hẹp hòi,
để thấy mình hạnh phúc khi sống với người khác gần bên.
 
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
dân làng Nadarét đã không tin Chúa
vì Chúa chỉ là một ông thợ thủ công.
Các môn đệ đã không tin Chúa
khi thấy Chúa chịu treo trên thập tự.
Nhiều kẻ đã không tin Chúa là Thiên Chúa
chỉ vì Chúa sống như một con người,
Cũng có lúc chúng con không tin Chúa
hiện diện dưới hình bánh mong manh,
nơi một linh mục yếu đuối,
trong một Hội thánh còn nhiều bất toàn.
Dường như Chúa thích ẩn mình
nơi những gì thế gian chê bỏ,
để chúng con tập nhận ra Ngài
bằng con mắt đức tin.
Xin thêm đức tin cho chúng con
để khiêm tốn thấy Ngài
tỏ mình thật bình thường giữa lòng cuộc sống. Amen.
 
Suy Niệm 2: Yêu thương và khước từ
(TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Chúa quá yêu thương con người. Tình yêu biểu lộ qua dân Ít-ra-en. Yêu thương nên đến giải thoát họ khỏi ách nô lệ Ai-cập. Để giải thoát họ Chúa phải trừng phạt người Ai-cập. Yêu thương nên ban cho họ miền Đất Hứa. Xua đuổi các dân khác để họ có nơi cư ngụ. Yêu thương nên thiết lập họ thành dân riêng của Chúa. Yêu thương nên ban lề luật. Dạy họ từng li từng tí trong tổ chức đời sống, trong cử hành phụng vụ. Từ lễ Vượt Qua đến lễ Bánh Không Men. Từ lễ Xá Tội đến Lễ Lều. “Đó là các đại lễ của Đức Chúa, là những ngày mà các ngươi phải triệu tập những cuộc họp để thờ phượng Ta”. Quả thật, chẳng có dân tộc nào được Chúa yêu thương như vậy (năm lẻ).
Nhưng dân vốn hay quên. Nên hay phản bội. Quen quá hóa nhàm. Gần chùa gọi bụt bằng anh. Đứng núi này trông núi nọ. Chúa yêu thương gần gũi nên họ coi thường. Họ chạy theo thần tượng của chư dân. Họ phản bội Chúa. Nhưng Chúa vẫn yêu thương, cử tiên tri Giê-rê-mi-a đến cảnh tỉnh họ. Mong họ hối lỗi để được tha thứ. Tránh được tai họa: “Ngươi hãy công bố mọi lời của Ta đừng bớt lời nào. May ra chúng sẽ nghe và mỗi người sẽ bỏ con đường xấu xa của mình mà trở lại, bấy giờ Ta sẽ hối tiếc về tai họa chính ta đang định giáng trên chúng”. Không những họ không nghe mà còn muốn bắt Giê-rê-mi-a giết đi (năm chẵn).
Chúa vẫn tiếp tục yêu thương. Đến thời sau hết, sai Con Một đến để trực tiếp ngỏ lời với dân Chúa.Con Chúa sinh xuống làm người. Sống giữa dân Chúa. Để yêu thương. Để dạy dỗ. Để hoán cải. Mong họ nên tốt hơn. Nhưng càng gần gũi họ càng coi thường. Hôm nay Chúa về làng quê thăm viếng và mặc khải cho họ biết tình yêu thương và ơn cứu độ của Chúa. Họ rất thán phục lời lẽ khôn ngoan. Nhưng lại không tin. Vì họ cho rằng họ biết rõ gốc gác nghèo hèn của Chúa: “Ông không phải là con bác thợ sao?...Và họ vấp ngã vì Người”. Họ còn muốn giết Người nữa.
Ai có thể đáp lại tình yêu thương của Chúa. Lắng nghe và thực hành Lời Chúa trong thời đại ngày càng lìa xa Chúa này?


SUY NIỆM 3: THÂN THUỘC HAY XA LẠ ?! - Giuse Nguyễn Trọng Sơn

Các nền văn hoá xưa nay vẫn đề cao sự thân thiện. Tuy nhiên, xem ra lối sống ngày nay người ta như muốn giữ khoảng cách. Ngay xưa tôi hay nghe nói đến kết ước làm bạn thân, làm huynh đệ-tỷ muội, nhưng ngày nay, tuy vẫn còn, nhưng tôi nghe nói đến ít hơn. Nam nữ đến với nhau cũng không muốn kết giao vợ chồng, để khi nào không muốn nữa thì chia tay, thì trả tự do cho nhau! Trở nên thân thuộc thì có trách nhiệm về nhau, mà người ta không muốn như vậy! 
Trở nên thân quen giúp cho người ta dễ hiểu nhau, nhận biết về nhau, nhưng lắm khi thân quen quá, người ta cũng xem thường nhau và không nhận ra những điều tích cực về nhau! “Gần chùa gọi bụt bằng anh” là vậy đó! Đó cũng là tình trạng của các gia đình, các cộng đoàn, không còn biết khám phá về nhau, không biết nhìn cách tích cực về nhau! Bài Tin Mừng hôm nay kể chuyện Đức Giêsu không được những người cùng quê Nadarét đón nhận, vì nghĩ họ quá quen, họ biết tất cả về Ngài và gia đình Ngài: “bởi đâu ông ta được như thế?” (Mt 13,56)! 
Đời sống chung cần biết vượt qua những cái nhìn tiêu cực để biết nhìn về nhau cách tích cực, luôn biết ngạc nhiên về nhau, luôn khích lệ nhau để những điều tích cực của nhau được lớn lên, nếu không, chúng sẽ bị thui chột. Tập biết ngạc nhiên về nhau sẽ đưa đến sự ngạc nhiên thực sự về nhau. Kitô hữu cần biết ngạc nhiên về Thiên Chúa, về tình yêu và sự kiên nhẫn của Ngài. Các mục tử cần biết ngạc nhiên về những người được giao phó cho mình, những người cộng tác với mình, thì niềm vui sẽ ở ngay trong cuộc sống và sứ vụ của họ.   


SUY NIỆM 4: CHÚA VỀ QUÊ HƯƠNG NA-GIA-RET - ĐGM. PHAOLÔ NGUYỄN THANH HOAN

Sau một thời gian rao giảng, những người bệnh tật đến với Chúa vẫn nhiều, mầu nhiệm Thiên sai nơi Ngài càng lâu càng tỏ hiện từ từ. Nhưng sự chống đối càng lâu càng căng và sự chống đối xảy ra chính nơi quê hương của mình.
Từ Car-pha-na-um trở về Na-gia-ret, Chúa gặp lại mọi người thân thương quen biết từ ngày còn nhỏ. Gặp Ngài ai cũng tay tay bắt mặt mừng, vì tiếng Ngài từ xa đã đồn về quê hương. Ai cũng muốn thấy lại Ngài, và háo hức để xem Ngài làm phép lạ.
Nhưng tình cảm là một việc, Chúa đã đi vào chương trình cứu độ và lời nói hành động của Ngài nằm trong lịch trình giải thích về Nước Thiên Chúa, về chương trình giải phóng thiêng liêng, về sự sám hối đổi đời để người ta có thể tham gia vào Nước Chúa.
Công việc không dễ dàng vì suy nghĩ con người thật khác xa tư tưởng của Thiên Chúa.
Tại hội đường Na-gia-ret, Chúa đã gặp ngay sự chống đối, khi Ngài khước từ những yêu cầu cảu dân làng đòi Ngài phải ưu đãi với quê hương. Họ muốn thấy có phép lạ, không như hậu quả của niềm tin, mà như món quà Ngài kiếm được đâu đó.
Họ công nhận chú Giê-su là con bà Ma-ri-a bây giờ thật kỳ diệu, nhưng chú chỉ thích nói những chuyện đâu đâu, làm như Ngài từ chốn thiên thai rớt xuống. Trong lúc đó ai cũng biết được lý lịch của chú rồi. Hãy thực tế hơn: làm phép lạ đi, chú Giê-su ơi!
Đáng tiếc, khi con người không chấp nhận đường lối Tin mừng “Hãy sám hối, đổi đời, hãy tin vào Tin mừng”.  Cứ đừng lì đi những tư tưởng trần tục, làm sao mà tham gia chương trình cứu độ. Thế là cuộc hội ngộ với quê hương tan vỡ. Người ta chấp nhận xua đuổi Chúa hơn là chấp nhận những đòi hỏi của Tin mừng.
Kinh nghiệm đó đã làm cho Chúa phải nêu lên bài học: “Ai yêu cha mẹ hơn Thầy thì không xứng đáng với Thầy… Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy thì không xứng với Thầy” (Mt 10: 37).

Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giê-su là Đấng Thiên sai cứu độ, Chúa đến với nhân loại như con chiên hiền lành. Chúa chỉ muốn ban ơn, và đưa mọi người đi vào chương trình giải phóng họ ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi. Chúa đã muốn tỏ bày sứ mệnh cao sang là đem mọi người về với Cha, về với tình yêu van thuở, sống trong hạnh phúc tuyệt vời. Nhưng một khi đã chìm đắm trong môi trường tội lỗi, con người mất cả niềm tin và khao khát hạnh phúc đời đời đó. Chúa đã bị từ chối ngay trong quê hương của mình, mặc dầu Chúa là Đấng thánh, Chúa chỉ mong làm sự lành.
Lạy Chúa, sống trong cộng đoàn, chúng con cũng dễ va chạm, hiểu lầm nhau, nhiều khi thật oan ức. Xin Chúa giúp con luôn luôn sẵn sàng chấp nhận, biến những oan ức đau khổ thành của lễ hy sinh. Ước chi con biết học lấy sự hiền lành và khiêm nhường của Chúa, để biến cuộc sống chung thành nơi Chúa ngự. Xin Chúa nâng cao tình huynh đệ bác ái cho chúng con.
Lạy Chúa, người Na-gia-ret đang sống trong bao mơ ước của Cựu ước, trong luật lệ của người phàm trần, hơn là tạo lấy một tâm hồn khiêm cung bé nhỏ để nghe tiếng Chúa nói mới mẻ của Tin mừng. Vì thế, họ mất đi cơ hội để Chúa đem tình yêu cứu độ của Chúa vào trong cộng đoàn của họ. Họ có ghen tương người Ca-phac-na-um, họ trách Chúa không ưu đãi quê hương. Họ nghĩ đến quyền lợi thể xác, mà không màng chi đến ân huệ vô cùng cao quý của Nước trời.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con xóa bỏ dần tinh thần tục lụy, phục vụ cho những quyền lợi thấp hèn đời nầy. Chúa đang gọi chúng con đi vào đại tiệc Nước trời, không thể cứ bám víu những quyền lợi vật chất được. xin giúp chúng con nâng cao tâm hồn vươn lên trên cuộc đời tục lụy để hòa mình vào sống vinh quang đời đời. Amen.

Tác giả: Truc Ho Si

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây