THỨ SÁU TUẦN XXX THƯỜNG NIÊN - 1/11
KÍNH CÁC THÁNH NAM NỮ - LỄ TRỌNG
Mt 5,1-12a
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
1 Thấy đám đông, Đức Giê-su lên núi. Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần bên. 2 Người mở miệng dạy họ rằng:
3 “Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.
4 Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.
5 Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.
6 Phúc thay ai khát khao nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng.
7 Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
8 Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.
9 Phúc thay ai xây dựng hoà bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
10Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ.
11Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa.
12aAnh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.
SUY NIỆM:
Giáo lý Công giáo cho chúng ta biết rằng, Giáo Hội có 3 tình trạng: Thứ nhất là Giáo Hội Lữ hành, gồm những người đang sống đức tin trên cuộc đời dương thế là chính chúng ta đây; Thứ hai là Giáo Hội Thanh luyện, gồm các linh hồn nơi luyện ngục đang chờ được cứu độ, mà chúng ta sẽ cầu nguyện cách đặc biệt vào ngày mai; Và thứ ba là Giáo Hội Thiên quốc, gồm các thánh nam nữ trên trời mà chúng ta mừng kính hôm nay.
Vậy các thánh là ai? Các ngài nên thánh bằng cách nào? Chúng ta có thể được và có cần phải nên thánh như các ngài hay không?
Trước hết, các thánh nam nữ mà ta mừng kính hôm nay, không phải như các thiên thần, ngay khi được Thiên Chúa dựng nên đã là thánh; nhưng các ngài là những con người như chúng ta: được sinh ra, lớn lên và trải qua chặng đường đức tin dương thế, với biết bao vui buồn sướng khổ của phận người. Nhờ có một lòng tin-cậy-mến sắt son, các ngài đã nên thánh giữa đời thường, bằng chính những cố gắng, nỗ lực và lòng trông cậy tín thác vào ơn cứu độ của Chúa.
Vậy các ngài nên thánh bằng cách nào? Thưa các ngài nên thánh bằng chính ơn gọi, trong môi trường và với khả năng của chính mình. Nhận ra được Tám mối phúc thật chính là 8 con đường dẫn đến Nước Trời, các thánh nam nữ đã ghi khắc và biến thành phương thế hữu hiệu, để giúp các ngài trên đường tìm kiếm sự trọn lành.
“Phúc cho ai có tinh thần nghèo khó”: Thánh Phanxixô Assidi đã chọn mối phúc thứ nhất, để nên thánh qua con đường khó nghèo. Tương tự thế, Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu chọn con đường hiền lành khiêm tốn, để được Đất Hứa làm gia nghiệp. Mẹ Mônica đã nên thánh trong chính sự đau khổ mà Mẹ phải đối diện. Còn Mẹ Têrêxa thành Calcuttta lại nên thánh qua việc yêu thương người nghèo… Mỗi vị thánh một con đường nên thánh: đơn sơ, giản dị; nhưng rất hiệu quả!
Như thế, con đường nên thánh không cao siêu nhưng rất bình thường, không xa lạ những rất gần gũi, đó là đường yêu thương, đường hy vọng, đường hy sinh, đường khổ đau, đường thập giá… đường có Chúa đồng hành.
Nhưng tại sao con người chúng ta cần phải nên thánh? Có 4 lý do sau đây thưa anh chị em:
Lý do thứ nhất, vì Chúa chúng ta là Đấng thánh. Ngài mời gọi mọi người nên thánh như Ngài: “Anh em hãy nên hoàn thiện như Cha anh em là Đấng hoàn thiện”. (x.Lv, 19, 2; Mt 5, 48).
Lý do thứ hai, vì Giáo Hội Công Giáo mang trong mình đặc tính thánh thiện. Giáo Hội được gọi là “dân thánh” của Thiên Chúa, và các thành viên của Giáo Hội được gọi là “thánh” và phải nên thánh.
Lý do thứ ba, Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II từng khẳng định: “chỉ có người thánh thiện mới có thể canh tân và đổi mới nhân loại đầy tội lỗi này”.
Và lý do thứ tư, mục đích tối hậu của đời sống kitô hữu chúng ta là nên thánh, là sự sống đời đời, là được chung hưởng vinh quang với Thiên Chúa; mà “ai không có sự thánh thiện thì sẽ không được nhìn thấy Chúa” (Dt 12,14).
Vậy ta có thể nên thánh bằng cách thức nào?
Về phương diện tự nhiên, chúng ta có thể nên thánh bằng chính ơn gọi, hoàn cảnh sống và khả năng của mỗi người: người làm nông nên thánh trong việc đồng áng, người buôn bán nên thánh với lòng liêm chính công minh, người giáo viên nên thánh trong môi trường học đường…; người làm cha mẹ nên thánh trong thiên chức phụ mẫu; người già yếu ốm đau nên thánh trong chính bệnh tật của mình… Điều quan trọng là chúng ta phải biết đón nhận tất cả mọi sự mà Chúa gởi đến trong cuộc đời với đức tin, và lòng cậy trông phó thác. Nếu làm được như thế, mỗi người sẽ được thánh hóa mỗi ngày một hơn và đạt đến sự trọn lành.
Về phương diện siêu nhiên, mỗi tín hữu cần không ngừng gắn bó với các Bí Tích, đặc biệt là Bí tích Hòa giải và Bí tích Thánh Thể; vì các bí tích chính là nguồn ân sủng thánh hóa ta. Bên cạnh đó, mỗi người đừng quên việc lắng nghe Lời Chúa và đem ra thực hành, kiên trì cầu nguyện, hoán cải không ngừng, từ bỏ các nết xấu, nhiệt thành phục vụ tha nhân và luyện tập các nhân đức.
Và một mở ngoặc đáng lưu ý đó là, chúng ta đừng quên chiến đấu với những cám dỗ trên đường nên thánh.
Cám dỗ trước hết là sự mặc cảm tội lỗi. Hãy nhớ rằng: “Không có vị thánh nào mà không có quá khứ, cũng không có tội nhân nào mà không có tương lai”, điều quan trọng là ta phải biết hoán cải và tìm về nẻo chính đường ngay.
Kế đến, tâm lý ngại từ bỏ và sẻ chia cũng là một trở ngại không nhỏ trên đường nên thánh. Mỗi người cần phải biết thoát khỏi lối sống ích kỷ và hưởng thụ, vì khi quá tập trung vào của cải vật chất ở đời này, thì chúng ta dễ quên đi việc tích lũy cho mình một kho tàng ở trên Trời.
Sau cùng, đừng bao giờ chán nản mà chùn bước trên đường nên thánh.
Như vậy, tất cả mọi người trong Giáo Hội, dù thuộc về cơ cấu phẩm trật hoặc được phẩm trật chăm sóc, đều được mời gọi nên thánh. Thánh Phaolô cho ta biết đó là ý muốn của Thiên Chúa (1 Tx 4,3; x. Ep 1,3).
Nhờ lời chuyển cầu của chư thánh hiển vinh, xin cho mỗi tín hữu chúng ta đừng bao giờ lãng quên hay đánh mất mục tiêu nên thánh của chính mình. Và xin cho mỗi người khi còn lữ hành trên đường dương thế này, “không làm điều gì đáng chê trách cho đến ngày Đức Giêsu Kitô ngự đến trong vinh quang cùng với các thánh của Ngài”. Amen.
Lm. Antôn
SUY NIỆM:
(Lễ thiếu nhi)
Thiếu nhi chúng con rất thân mến, chắc ít nhiều chúng con cũng được dạy hoặc được nghe nói rằng: Mục đích sau cùng của người kitô hữu chúng ta là nên thánh, là được lên thiên đàng. Vậy thiên đàng có cái gì vui mà ai cũng muốn lên?
Trong bài đọc 1 chúng con vừa nghe, Thánh Gioan cho chúng ta biết rằng trên thiên đàng có Chúa; có các thiên thần ngày đêm ca hát (x.Kh 7, 2-4); có một đoàn các thánh đông không tài nào đếm nổi, họ thuộc mọi dân tộc, mọi quốc gia và nói mọi thứ tiếng (x.Kh 7, 9-10). Ngài còn cho biết thêm, trên thiên đàng chúng ta sẽ không còn đau khổ, sẽ không còn phải đói khát, không còn bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt và khí nóng hành hạ nữa (x.Kh 7, 15-17). Tóm lại, trên thiên đàng rất hạnh phúc, chẳng còn phải lo lắng gì.
Lịch sử Giáo Hội cho biết đã có rất nhiều người lên được Thiên đàng, rất nhiều người làm thánh. Và hôm nay chúng ta mừng kính các ngài với danh xưng là các thánh nam nữ trên trời.
Lưu ý, các thánh mà chúng ta mừng kính hôm nay không phải như thánh Gióng của văn học Việt Nam, vừa sinh ra đã cầm tre đi đánh giặc; cũng không như Tề Thiên Đại Thánh thần thông biến hóa; cũng không như những Siêu Nhân Gao hay Supperman có một năng lực phi thường; nhưng các thánh nam nữ cũng là những con người rất bình thường như chúng ta. Các ngài cũng được sinh ra, lớn lên, học hành, làm việc, đi lễ, học giáo lý, giữ đạo…; và cũng nếm trải cả những vui buồn sướng khổ của cuộc sống. nhưng các ngài đã nên thánh bằng 3 cách thức đơn giản sau đây:
Cách thứ nhất, các ngài luôn sẵn sàng đáp lại lời mời gọi của Chúa. Điều này thể hiện qua việc các ngài sống theo tiếng nói của lương tâm ngay thẳng, tuân giữ 10 điều răn, tránh né 7 mối tội đầu và sống theo 8 mối phúc thật. Với cách này thì thiếu nhi chúng con cũng có thể làm được và cũng có thể nên thánh, đó là hãy trở nên những “người sống vẹn toàn, luôn làm điều ngay thẳng, bụng nghĩ sao nói vậy, miệng lưỡi chẳng vu oan, không làm hại người nào, chẳng làm ai nhục nhã. Coi khinh điều xấu xa, trọng ai kính Chúa Trời, lỡ thề mà bị thiệt, thì cũng chẳng rút lời” (Tv 15,2-4).
Cách thứ hai, các ngài luôn noi gương của Chúa Giêsu: sống yêu thương người khác, hiền lành, nhân hậu, và luôn bắt chước các việc làm của Chúa Giêsu.
Cách thứ ba, các ngài đã nên thánh ngay trong chính khả năng, hoàn cảnh và môi trường sống của mình. Đây cũng là con đường nên thánh của cậu hot boy 14 tuổi tên là Carlo Acutis mà Giáo Hội vừa phong thánh cách đây 4 năm. Vốn là người yêu thích và có khả năng về công nghệ thông tin, nên Carlo Acutis đã thiết lập các trang mạng xã hội để giới thiệu Chúa Giêsu Thánh Thể cho mọi người. Chính hành động đơn sơ nhỏ bé đó đã giúp cậu nên thánh. Và để cho dễ nhớ, thay vì xưng ngài là thánh Acutis, thì cộng đồng facebook Việt gọi Ngài với một cái tên “rất Việt” đó là, “thánh Anh Cu Tý”. Rất dễ thương, rất gần gũi, ai cũng nhớ!
Chúng con cũng hãy bắt chước “thánh Anh Cu Tý” để có thể trở thành những vị “thánh nhí” ngay trong chính gia đình mình, qua việc vâng lời, hiếu thảo với ông bà cha mẹ, và anh chị em sống hòa thuận yêu thương nhau; hay ngay trong chính môi trường học đường, qua việc tôn trọng và lắng nghe thầy cô giáo, trung thực trong học tập và thi cử, tránh né những điều xấu và làm những điều lành…; hay nên thánh ngay cả trong chiếc điện thoại của chúng con, qua việc dùng facebook để giới thiệu Chúa cho người khác.
Tóm lại, con đường nên thánh không xa lạ nhưng rất gần gũi, không cao siêu nhưng rất bình thường. Do đó, chúng con hãy sống thánh giây phút hiện tại trong khả năng và hoàn cảnh của chúng con.
Và để kết thúc, cha và chúng con cùng lắng nghe lại lời dạy sau đây của Đức hồng y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận: Mỗi ngày Chúa ban cho 24 giờ, từng phút từng giây sẽ qua đi, giây phút nào cũng đẹp, nhưng giây phút đẹp nhất là phút hiện tại. Nếu chúng con làm chủ giây phút hiện tại bằng những tư tưởng đứng đắn, những lời nói và hành động đem lại bình an và yêu thương cho mình và cho người khác. Bằng muôn triệu phút hiện tại thì chúng con có thể làm cho đời chúng con nên thánh”. Amen.
Lm. Antôn
SUY NIỆM: ƠN GỌI NÊN THÁNH
Hôm nay cùng với Giáo hội, chúng ta long trọng cử hành Thánh lễ mừng kính Các Thánh Nam Nữ.
Theo lời Sách Khải Huyền, Các Thánh trên trời là “một đoàn người đông đúc, không sao đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi nước, mọi ngôn ngữ”. Họ đang chúc tụng Thiên Chúa, Đấng ngự trên ngai và Con Chiên, là Chúa Giêsu Kitô Đấng Cứu độ chúng ta.
Các Thánh Nam Nữ là ai?
Các Thánh Nam Nữ là những phúc nhân (chữ của Đức Cha Bùi Văn Đọc), những người đang hưởng hạnh phúc đời đời bên cạnh Thiên Chúa. Các Ngài là tất cả những người đã chết trong ơn nghĩa Chúa, đang thuộc trọn về Chúa. Các Ngài sung sướng, vui mừng vì thấy mình được Thiên Chúa yêu thương, được thấy Thiên Chúa đẹp đẽ.
Các Thánh Nam Nữ đông vô kể “Tôi lại thấy một Thiên Thần khác, mang ấn của Thiên Chúa hằng sống, từ phía mặt trời mọc đi lên… Rồi tôi nghe nói đến con số những người được đóng ấn: một trăm bốn mươi bốn ngàn người được đóng ấn” (Kh 7,2-4). Con số “một trăm bốn mươn bốn ngàn” chỉ là một cách nói để bày tỏ sự viên mãn và hoàn hảo của dân Thiên Chúa, dân mới được Thiên Chúa cứu chuộc, thuộc về Thiên Chúa, chứ không thể hiểu theo nghĩa số học, số lượng. “Một trăm bốn mươn bốn ngàn” trong Khải huyền là một con số tượng trưng, một con số tròn đầy (12×12=144). Số kẻ được niêm ấn là tròn đầy. Và điều tuyệt diệu là trong thị kiến Khải huyền chi tộc nào cũng có số người được niêm ấn như nhau: 12 ngàn thuộc chi tộc Giuđa, 12 ngàn thuộc chi tộc Ruben, 12 ngàn thuộc chi tộc Gad… không tên họ nào lấn lướt, không tên họ bị loại trừ. Các chi tộc đều được Thiên Chúa kêu mời đầy đủ. Bởi ngay sau đó, thánh Gioan viết tiếp: “tôi thấy: kìa một đoàn người thật đông không tài nào đếm nỗi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước và mọi ngôn ngữ. Họ đứng trước ngai Con Chiên, mình mặc áo trắng, tay cầm nhành thiên tuế” (Kh 7,4).
Một đoàn người thật đông không tài nào đếm nổi. Đó là cộng đoàn các Thánh Nam Nữ. Quả là đang trở thành hiện thực nơi Lời Chúa Giêsu đã thốt lên khi gặp được lòng tin của viên bách quản “Ta bảo thật các ngươi, nhiều kẻ tự phương đông, phương đoài mà đến và được dự tiệc cùng Abraham, Isaac và Giacop trong nước trời”. Chính vì thế, ngoài những vị thánh mà Giáo Hội đã xác định được và đã kính nhớ các Ngài vào các ngày lễ trong năm, Giáo Hội còn dành ra một ngày lễ đặc biệt để long trọng kính nhớ hằng hà sa số các vị thánh mà Giáo Hội chưa hoặc không thể xác định được, gọi chung là Các Thánh Nam Nữ. Chúng ta mững lễ các Thánh Nam Nữ là mừng Nhà Cha rộng lớn như lòng Thiên Chúa, đủ chỗ cho mọi dân tộc.
Con đường nên thánh
Thánh Gioan viết: “Một trong các kỳ mục lên tiếng hỏi tôi: những người mặc áo trắng kia là ai vậy? Họ từ đâu tới? Tôi trả lời: thưa Ngài, Ngài biết đó. Vị ấy bảo tôi: Họ là những người đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao” (Kh7,13). Thánh Tông đồ đã nhìn thấy họ trên Thiên đàng, tràn đầy hân hoan, ca hát chúc tụng Thiên Chúa: “Họ đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên” (Kh 7,14). Quả thực, việc thanh tẩy tội lỗi chỉ thành tựu nhờ máu Chúa Kitô, Đấng Cứu Thế. Tuy nhiên, các Thánh đã phải trải qua cuộc gian truân lớn. Vì tình yêu Đức Kitô, tất cả đã phải giao chiến với quyền lực của sự dữ, với muôn nghìn đau khổ và khó nhọc. Nhưng thánh Gioan cũng giới thiệu phần thưởng lớn lao của các Ngài: “Họ đêm ngày thờ phượng trong đền thờ của Thiên Chúa… Họ sẽ không còn phải đói, phải khát, không còn bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt và khí nóng hành hạ nữa. Vì Con Chiên đang ngự ở giữa ngai sẽ chăn dắt và dẫn đưa họ tới nguồn nước trường sinh” (Kh 7,15-17).
Các Thánh “đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên”. Như thế, họ không phải là những con người hoàn hảo, thánh thiện, tinh tuyền, không vướng mắc lỗi lầm thiếu sót hay tật xấu nào. Không ai bẩm sinh đã là Thánh. Các Thánh cũng không phải là những siêu nhân, không là những con người phi thường vượt trên đám đông nhân loại. Các Thánh càng không phải là những người bất thường kỳ dị. Các Thánh là những con người bình thường như mọi người, nhưng các Ngài đã sống những điều tầm thường một cách phi thường. Nhờ Ơn Chúa trợ lực, các Ngài đã cố gắng tiến tới mẫu mực của mình là Chúa Kitô. Bí quyết nên thánh của các Ngài là sống Tám Mối Phúc Thật, là đón nhận ân sủng của Chúa vô điều kiện,hợp tác với ân sủng đó, vâng theo ý Chúa, chọn điều thiện, luyện tập nhân đức.
Có rất nhiều vị thánh bởi vì có rất nhiều cách để nên thánh, nhiều con đường nên thánh. Trong bài Tám Mối Phúc Thật, Chúa Giêsu đã trình bày tám con đường nên thánh, tám con đường để được hạnh phúc đích thực. Có người nên thánh, vì sống khó nghèo, không ham mê của cải trần gian, chỉ ham mê một điều là thích được Chúa yêu và đáp trả lại tình yêu của Chúa. Có người nên thánh, vì sống hiền lành, tử tế với mọi người, nhịn nhục, yêu thương mọi người không trừ một ai. Có người nên thánh, vì đã phải chịu đau khổ nhiều mà không ngã lòng thất vọng, còn biết dùng những đau khổ của mình, kết hợp với cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, dâng lên cho Thiên Chúa làm của lễ. Có người nên thánh, vì có lòng nhân từ quảng đại và hay tha thứ, có lòng xót thương xót đối với những người đau khổ tinh thần hay thể xác. Có người nên thánh, vì khao khát Chúa, muốn sống công chính đẹp lòng Chúa. Có người nên thánh vì tâm hồn trong sạch, không vương vấn tội lỗi trần gian, không bị các thứ đam mê xác thịt làm chủ. Có người nên thánh vì hiếu hòa, không gây hấn với ai, mà còn dấn thân hoà giải những người khác, đem lại bình an cho mọi người. Có người nên thánh, vì sống tốt, sống ngay thẳng, trung thành với Chúa và giáo huấn của Người, dù phải bách hại khổ sở, có khi còn bị giết chết nữa. Mọi cuộc đời, mọi con người đều có thể nên thánh. Có những vị thánh không có tên trong lịch, nhưng vẫn được gần Chúa. Có những vị thánh nông dân chân lấm tay bùn, vất vả nuôi con. Có những vị thánh nội trợ âm thầm, quét nhà nấu bếp mà lòng lúc nào cũng vui. Có những vị thánh là những người con ngoan trong gia đình, hiếu thảo với cha mẹ, yêu thương quảng đại đối với anh chị em. Có những vị thánh là nữ tu, là chủng sinh, là linh mục, là giám mục. Có những vị thánh là những con người đam mê chân lý, như những nhà khoa học, những triết gia. Có những vị thánh là những nghệ sĩ làm đẹp cuộc đời bằng nhiều cách khác nhau, mang lại niềm vui cho mọi người (ĐGM Bùi Văn Đọc).
Tuy có nhiều cách thức nên thánh, có vị nên thánh trong bậc tu trì, có vị lại nên thánh trong đời sống gia đình, có vị nên thánh bằng các hoạt động tông đồ năng nổ, có vị nên thánh trong một đời sống âm thầm, lặng lẽ, có vị nên thánh nơi pháp trường đẫm máu, có vị nên thánh chốn sa mạc cô liêu… Nhưng tựu trung, tất cả các thánh đã gặp nhau trên một con đường. Đó là con đường hẹp, con đường thập giá, Chúa Giêsu đã đi “qua đau khổ đến vinh quang”.
“Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống
Mùa gặt mai sau khấp khởi mừng”.
Chỉ mình Thiên Chúa mới là Đấng Thánh, còn con người được mời gọi trở nên thánh khi tham dự vào sự thánh thiện duy nhất của Thiên Chúa. Các Thánh được tuyên phong lên bậc hiển thánh bởi vì cuộc đời các ngài là một tấm gương phản chiếu sự thánh thiện của Thiên Chúa. Ai giống Đức Kitô, người ấy trở nên thánh thiện. Ai thực hiện những giá trị Tin mừng, người ấy trở nên thánh thiện. Một sự thánh thiện như thế rất có thể được thực hiện trong một đời sống rất bình thường. Giáo hội hướng tới một sự thánh thiện tỏa rộng, một hình thức thánh thiện vừa bình dân, vừa gần gũi lại vừa có thể được thực hiện cho hết mọi người, thay vì một hình thức thánh thiện chọn lọc, dành riêng cho một thiểu số. Đó là thành quả Ơn Cứu Độ của Chúa Kitô. Giáo Hội không phong thánh cốt để mà thờ, nhưng để tôn vinh Thiên Chúa, để khuyến khích chúng ta noi theo và bắt chước.
Con đường nên thánh được Chúa Giêsu nói đến trong bài Tin Mừng hôm nay là con đường Tám Mối Phúc Thật.
Sống các Mối Phúc Thật, chúng ta lớn lên trên đường thiêng liêng và trở nên cao lớn trước mặt Chúa. Năm Phụng vụ, Giáo hội tôn kính nhiều vị Thánh có tên tuổi. Ngày lễ các Thánh Nam Nữ, Dân Chúa tham dự thánh lễ để tôn kính tất cả, trong đó có ông bà cha mẹ, những người thân yêu đã ra đi trước chúng ta và đã trở nên thánh nhân, mặc dù chưa được Giáo hội tuyên phong.
Trở nên giống Chúa Giêsu, trở nên trọn lành như Chúa Cha ở trên trời, trở nên thánh, đó là ơn gọi của mọi người Kitô hữu chúng ta và đó cũng là sứ điệp Chúa Giêsu và Giáo Hội muốn nhắn gửi qua ngày lễ kính Các Thánh Nam Nữ.
Lm Giuse Nguyễn Hữu An
SUY NIỆM: NÊN THÁNH GIỮA ĐỜI THƯỜNG
Cùng với toàn thể Giáo Hội, hôm nay, chúng ta hân hoan mừng đại lễ các Thánh Nam Nữ. Quả thật, việc mừng lễ Các Thánh mang lại cho chúng ta không chỉ niềm vui mừng, nhưng còn là niềm hy vọng về một đời sống vĩnh cửu ở sau cái chết.
Chúng ta vui, vì có biết bao người đã đi hết chặng đường của cuộc đời con người, các ngài đã chiến đấu trong cuộc chiến cao đẹp và ngày nay, các ngài đang được hưởng vinh phúc trên Thiên quốc cùng với Con Chiên tinh tuyền là Đức Giêsu Kitô.
Chúng ta hy vọng, vì các ngài tuy là những con người, nhưng với sự trợ giúp của ơn Chúa, các ngài đã vượt qua chính bản thân mình, chiến thắng những sự cám dỗ của trần thế này, thì đến lượt chúng ta, chúng ta cũng sẽ chiến đấu và chiến thắng để cũng được hưởng hạnh phúc trên Nước trời như các ngài.
Các Thánh Nam Nữ là ai ?
Chúng ta biết rằng, các Thánh trên trời không chỉ gồm những người đã được Giáo Hội tôn phong, mà là tất cả những ai ngày hôm nay đang được hưởng nhan thánh Chúa trên thiên quốc.
Họ là ai vậy ? Đây cũng là câu hỏi mà thánh Gioan Tông Đồ đặt ra cho “vị trưởng lão”, khi trong một thị kiến, ngài được đưa lên trên các tầng trời. Tác giả đã thuật lại trong sách Khải Huyền rằng: “Tôi thấy: kìa một đoàn người thật đông không tài nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước và mọi ngôn ngữ. Họ đứng trước ngai và trước Con Chiên, mình mặc áo trắng, tay cầm nhành lá thiên tuế. Họ lớn tiếng tung hô: “Chính Thiên Chúa chúng ta, Đấng ngự trên ngai, và chính Con Chiên đã cứu độ chúng ta.” (Kh 7,9-10).
Vì các ngài là những người “thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước và mọi ngôn ngữ” nên chắc chắn, trong số đó có những người bà con thân thuộc của chúng ta. Họ là ông bà cha mẹ, anh chị em ruột thịt; họ là những người chúng ta đã từng quen biết, và có khi họ là những người hàng xóm láng giềng, những người hàng ngày đã từng sống bên cạnh chúng ta.
Không phải tự nhiên mà họ được đứng trong hàng ngũ các thánh, nhưng theo lời của sách Khải Huyền, sở dĩ họ được như vậy, là vì họ đã phải trải qua đau khổ lớn lao, họ đã giặt và tẩy áo mình trong Máu Con Chiên là Đức Giêsu.
“Vì thế, họ được chầu trước ngai Thiên Chúa, đêm ngày thờ phượng trong Đền Thờ của Người; Đấng ngự trên ngai sẽ căng lều của Người cho họ trú ẩn. Họ sẽ không còn phải đói, phải khát, không còn bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt và khí nóng hành hạ nữa. Vì Con Chiên đang ngự ở giữa ngai sẽ chăn dắt và dẫn đưa họ tới nguồn nước trường sinh. Và Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ.” (Kh 7,15-17).
Con đường nên thánh của các Thánh Nam Nữ
Các thánh trong cuộc sống thường ngày cũng giống như chúng ta. Không phải các ngài là những người thần thông quảng đại, có khả năng biến hóa khôn lường, hay làm một điều gì đó phi thường, nhưng đúng hơn, các ngài đã làm những điều bình thường một cách phi thường. “Bí quyết” hay “con đường nên thánh” của các ngài chính là con đường Tám Mối Phúc mà Tin Mừng theo thánh Matthêu hôm nay đã đưa ra cho chúng ta.
Các ngài nên thánh là vì các ngài đã biết sống khó nghèo, sống một đời hiền lành, sầu khổ, khao khát nên người công chính, thương xót người, có tâm hồn trong sạch, xây dựng hòa bình… và sau cùng là bị bách hại vì đã sống công chính.
Tất nhiên, không phải các thánh đều thực hành một cách xuất sắc tất cả các mối phúc nói trên, nhưng các ngài đã sống triệt để một trong các mối phúc đó. Sống khó nghèo đến không còn gì như thánh Phanxicô Assisi, sống trong sạch như thánh nữ Maria Gorétti, sống công chính như thánh Giuse, có lòng yêu người như thánh Maximilianô Kolbê, …
Đến con đường nên thánh của mỗi chúng ta
Nên thánh không phải là một đặc quyền đặc lợi của các linh mục, tu sĩ nam nữ hay chỉ dành cho một số ít người, nhưng là bổn phận và nhiệm vụ của tất cả chúng ta. Bởi vì nên thánh là điều mà Thiên Chúa muốn chúng ta trở nên trong chương trình cứu độ của Ngài: “Điều Thiên Chúa muốn là anh em được cứu độ”. Việc nên thánh, không chỉ là một lời mời gọi, nhưng còn là một lệnh truyền: “Các ngươi hãy nên thánh vì Ta là Đấng Thánh”. Thế nên, không có gì có thể ngăn cản chúng ta nên thánh.
Nhưng để có thể trở nên những vị thánh, chúng ta không có con đường nào khác, ngoài con đường mà Đức Giêsu Kitô và các thánh đã đi, đó chính là con đường Tám Mối Phúc thật.
Ðức Kitô mời ta có tâm hồn nghèo khó, hiền lành, nghĩa là hoàn toàn tín thác vào một mình Thiên Chúa. Ngài dạy chúng ta hãy có lòng khát khao sự công chính và chỉ mong làm trọn ý Ngài. Trong tương quan với tha nhân, Ðức Kitô mời ta có lòng thương xót, biết đồng cảm và chia sẻ với những người bất hạnh, biết đau nỗi đau của người khác. Giữa một thế giới đầy dẫy những lọc lừa, toan tính, Ngài dạy chúng ta hãy có tâm hồn trong sạch, nghĩa là hãy sống một đời sống ngay thẳng, chân thành. Sau cùng, Đức Giêsu dạy chúng ta hãy có tinh thần xây dựng hòa bình nghĩa là chăm lo cho sự phát triển của con người và đấu tranh cho công bằng xã hội.
Nên thánh còn là để cho ánh sáng của Chúa chiếu qua cuộc đời của chúng ta. Nên thánh là để cho tình yêu chi phối toàn bộ cuộc sống, là ra khỏi cái tôi hẹp hòi của mình để sống hết tình cho Thiên Chúa và tha nhân. Nên thánh là luôn lắng nghe tiếng Chúa và trung thành đáp lại trong giây phút hiện tại. Nên thánh là yêu mến cuộc sống mà Chúa tặng trao, là thuộc trọn về Chúa, là để Chúa chiếm lấy cuộc đời mình.
Mừng lễ Các Thánh Nam Nữ hôm nay, chúng ta cùng nguyện xin Chúa giúp chúng ta biết tận dụng mọi cơ hội, mọi khả năng để nên thánh theo lời mời gọi của Chúa, dẫu rằng, mỗi chúng ta vẫn còn nhiều những bất toàn và khiếm khuyết, với sa ngã của quá khứ và mỏng giòn của hiện tại.
Lạy các Thánh Nam Nữ! Xin cầu cho chúng con. Amen.
Lm Jos. Nguyễn Văn Tuyên
SUY NIỆM: NIỀM VUI VỚI CÁC THÁNH TRÊN TRỜI
1- Ngày lễ của niềm vui
Ngày nay, các nhà khoa học đã phóng những tín hiệu vào không trung, với hy vọng có thể nhận được những tín hiệu liên lạc với những sinh linh trên những hành tinh đã biến mất. Nếu có một lớp con người nào đã sống và tồn tại ở ngoài hệ hành tinh chúng ta, sự liên lạc với họ có lẽ là không thể, bởi vì khoảng cách giữa câu hỏi và câu trả lời là hàng triệu năm qua rồi.
Hôm nay, chúng ta cử hành đại lễ các Thánh Nam Nữ. Qua thánh lễ này, Giáo Hội muốn diễn tả mầu nhiệm hiệp thông của chúng ta với những người thuộc thế giới khác, đó là với vô số Các Thánh Nam Nữ trên thiên đàng. Đây là chân lý mà chúng ta tuyên xưng trong Kinh Tin Kính: “Tôi tin Các Thánh thông công.” Đối với đức tin Kitô giáo, câu trả lời là trực tiếp và rõ ràng, bởi lẽ, chúng ta có một trung tâm điểm cho sự hiệp thông và nối kết này là Đức Kitô Phục Sinh.
Có lẽ lễ Các Thánh là lễ mà người tín hữu rất thích tham dự, bởi vì, nó được cử hành trong một thời điểm đặc biệt là gần cuối năm phụng vụ, nhưng đặc biệt hơn, nó diễn tả ý nghĩa cuộc đời và định mệnh mỗi người mà ai cũng khát khao hướng về với niềm hy vọng lớn lao. Lý do hệ tại ở điều được thánh Gioan nói tới trong bài đọc II: “Hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ” (1 Ga 3,1-3). Chúng ta giống như phôi thai trong dạ mẹ mong được sinh ra. Các Thánh đã được “sinh ra.” Vì thế, phụng vụ coi ngày từ trần của Các Thánh là “ngày sinh nhật” của các ngài trên trời (dies natalis). Chiêm ngắm Các Thánh là chiêm ngắm vận mệnh chúng ta. Mùa thu về, thiên nhiên như tàn lụi, cây cối tàn úa, mùa lá rụng, nhưng lễ Các Thánh mời gọi chúng ta nhìn xa hơn, nhắc nhở mỗi người ý thức rằng chúng ta không được tiền định để tàn lụi mãi mãi như lá cây, nhưng là để sống vĩnh cửu với Thiên Chúa như Các Thánh.
2- Các Thánh là ai?
Vậy thì, Các Thánh là những ai? Bài đọc I của ngày lễ giúp chúng ta hiểu Các Thánh là ai. Họ “đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao. Họ là những người đã giặt áo mình trong máu Con Chiên” (Kh 7,14). Các Thánh là những người đã chấp những thử thách, đau khổ để theo bước theo Đức Kitô, họ đón nhận sự thánh thiện từ Chúa Kitô; họ được kết hợp với Chúa Kitô.
Các Thánh là những người đã trung thành và kiên nhẫn sống các giá trị Tin Mừng, đặc biệt sống trọn vẹn các mối phúc như được nói ở Bài Tin Mừng. Các Thánh đã sống tinh thần nghèo khó vì Nước Trời. Các Thánh là những người hiền lành vì Nước Trời. Các Thánh là những người phải chịu sầu khổ vì Nước Trời. Các Thánh là những người chịu bách hại vì sống công chính vì Nước Trời là của họ (Mt 5,10). Tắt một lời, Các Thánh không chấp nhận sống một cuộc sống tầm thường; họ không hài lòng với kiểu sống nửa vời, nhưng chấp nhận đánh mất mọi sự, để sống thánh thiện theo lý tưởng của Chúa Kitô.
Các Thánh không chỉ là những người được đề cập trong lịch phụng vụ hoặc trong sách Hạnh Các Thánh. Nhưng còn có rất nhiều vị thánh mà chúng ta chưa biết đến: Các thánh là “một đoàn người thật đông không tài nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước và mọi ngôn ngữ” (Kh 7,9). Có vô số Các Thánh là những người đã sống một cuộc đời thánh thiện trong sự âm thầm, nhưng đã được Thiên Chúa vinh thăng. Có rất nhiều vị âm thầm hy sinh cuộc đời của mình vì tha nhân; có nhiều vị phải tử đạo vì công lý và tự do; có nhiều vị một đời tận tụy phục vụ người khác nơi bệnh viện, nơi học đường, nơi các gia đình và các tổ chức Giáo Hội… Dầu không ai biết đến, nhưng họ là những người đã giặt áo mình trong máu Con Chiên, vì họ sống theo tiếng nói lương tâm và họ luôn xây dựng hòa bình và vì thiện ích của tha nhân.
3- Các Thánh làm gì trên thiên đàng?
Một câu hỏi đặt ra cho chúng ta ở đây: Các Thánh trên trời làm gì? Chúng ta tìm thấy câu trả lời ở đây trong bài đọc I: “Họ sấp mặt xuống, phủ phục trước ngai và thờ lạy Thiên Chúa mà tung hô rằng: Amen! Xin kính dâng Thiên Chúa chúng ta lời chúc tụng và vinh quang, sự khôn ngoan và lời tạ ơn, danh dự, uy quyền và sức mạnh, đến muôn thuở muôn đời! Amen!” (Kh 7,11-12). Như thế, ơn gọi đích thực của con người được thành toàn trong họ, đó là được “ca ngợi vinh quang Thiên Chúa (Eph 1,14). Dưới sự hướng dẫn của Đức Maria, ca đoàn Các Thánh tiếp tục hát bài thánh thi tạ ơn trên thiên đàng: “Linh hồn tôi tung hô Chúa.” Trong lời ca ngợi này các thánh tìm thấy hạnh phúc và niềm vui. “Linh hồn tôi hớn hở trong Thiên Chúa.” Một người đang yêu là người luôn biết ngưỡng mộ và ca ngợi. Khi yêu mến và ca ngợi Thiên Chúa, chúng ta sẽ trở nên giống Thiên Chúa, tham dự vào vinh quang và hạnh phúc của Người.
Một ngày nọ, thánh Saint Simon The New Theologian trải qua kinh nghiệm thần bí về Thiên Chúa rất mãnh liệt, ngài kêu lên rằng: “Đủ cho con rồi, Thiên đàng không thể hơn thế này được.” Nhưng Chúa Kitô nói với ngài: “Con là người rất tội nghiệp nếu con chỉ bằng lòng với điều đó. Niềm vui mà con vừa trải nghiệm so sánh với thiên đàng giống như bầu trời được vẽ trên giấy.”
Như thế, lễ Các Thánh là ngày cử hành niềm vui của chúng ta, bởi vì Các Thánh là những thành viên trong gia đình, giáo xứ, công đoàn chúng ta. Các ngài đã được vinh thăng. Đồng thời, ngày lễ này nhắc nhở và cũng cố niềm hy vọng lớn lao cho chúng ta về định mệnh cao cả nhất của mỗi người là được kết hợp với Đức Kitô.
Nguyện xin Các Thánh Nam Nữ trên trời cầu bầu cho chúng ta. Amen.
Lm. Phêrô Nguyễn Văn Hương
SUY NIỆM: ANH EM HÃY NÊN HOÀN THIỆN NHƯ CHA ANH EM TRÊN TRỜI LÀ ĐẤNG HOÀN THIỆN
Nếu có dịp viếng thăm đền thờ Thánh Phêrô ở Vatican, chúng ta sẽ được chiêm ngưỡng một cảnh quan rất ngoạn mục với nhiều tượng ảnh các thánh do các nghệ nhân nổi tiếng điêu khắc. Đặc biệt ở các ô cửa phía trên cao, có rất nhiều hình các thánh được lắp ghép bằng những mảnh kính mầu rất ấn tượng. Khi mặt trời lên cao và được ánh sáng chiếu qua, chân dung các thánh được hiện lộ và tỏa sáng. Có một đứa bé khi được cha xứ hỏi trong giờ giáo lý: “ Các thánh là ai ?”, em đã đơn sơ trả lời: “ Thưa Cha, các thánh là những vị được ánh sáng mặt trời chiếu qua”. Câu trả lời của đứa bé gợi nhắc chúng ta về ý nghĩa của ngày lễ hôm nay khi Giáo hội mừng kính các thánh nam nữ. Đúng như em bé nói, các thánh chính là những con người được ánh sáng Đức Kitô soi dọi và chiếu sáng. Ngài chính là mặt trời công chính, chiếu ánh quang vào tâm hồn mọi người. Các vị thánh là những con người vốn mỏng dòn yếu đuối, nhưng đã đạt đến sự hoàn thiện, vì đã để ánh sáng Đức Kitô thẩm thấu và ngấm sâu vào trong cuộc đời mình.
Có bao nhiêu vị thánh trên trời?
Không khó để trả lời câu hỏi này. Trong cái nhìn thần học của Thánh Gioan, con số đó nhiều vô kể. Sách Khải Huyền đã ghi lại thị kiến : “Tôi thấy một đoàn người đông không tài nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước và mọi ngôn ngữ (Kh 7, 9). Con số 144 ngàn (Kh 7, 4), bội số của 12 chi tộc Israel nhân lên 12 và nhân lên gấp ngàn lần nữa, chỉ mang tính biểu tượng, ám thị một con số khổng lồ. Bởi lẽ ơn cứu độ của Đức Giêsu bao trùm toàn thể vũ trụ, và phủ bóng trên tất cả mọi người không loại trừ ai. Không chỉ những ai được Giáo hội tuyên phong mới là thánh, nhưng tất cả những người được ân sủng Đức Kitô biến đổi nên công chính, đều là những vị thánh. Trong thư gởi các giáo đoàn, như thư Rôma, 2 lá thư Côrinthô, thư Êphêsô, thư Côlôssê.., Thánh Phaolô vẫn thường gọi các tín hữu là những vị thánh. Hằng tuần chúng ta tuyên tín khi đọc kinh tin kính: ‘Tôi tin Giáo hội duy nhất, thánh thiện, công giáo và tông truyền’. Giáo hội tự bản chất là thánh thiện, và những ai sống hiệp thông trong Hội thánh đều được thông phần vào sự thánh thiện của Giáo hội phát nguồn từ chính Đức Kitô, đấng Thánh của Thiên Chúa, bởi vì, Giáo hội chính là thân thể mầu nhiệm của Ngài.
Ơn gọi nên thánh
Chúa Giêsu mời gọi chúng ta :“ Anh em hãy nên hoàn thiện như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện” (Mt 5, 48). Việc nên thánh không phải là một ơn gọi chuyên biệt chỉ dành riêng cho một số người, nhưng đó là ơn gọi phổ quát mà Chúa Giêsu ngỏ trao đến tất cả chúng ta. Giáo hội đã tuyên thánh (canonize) rất nhiều vị thuộc đủ thành phần, từ các Giáo Hoàng, các Giám mục, các linh mục, tu sĩ và cả giáo dân. Ngày 18 tháng Mười năm 2015, giữa lúc Thượng Hội đồng Giám mục thế giới đang nhóm họp bàn về gia đình, Đức Thánh Cha Phanxicô với quyền bất khả ngộ đã long trọng công bố ông bà Martin Guérin, song thân của Thánh nữ Têrêsa thành Lisieux được ghi tên vào sổ bộ các thánh. Cả hai vị cũng là giáo dân giống như rất nhiều người trong chúng ta, với biết bao lo toan trong cuộc sống đời thường giữa một gia đình khá đông con cái. Bí quyết nên thánh của các Ngài rất giản đơn, đó là hoàn thiện ơn gọi tình yêu trong những bổn phận hằng ngày với niềm đam mê cháy bỏng dành cho Thiên Chúa. Cho dù trong cuộc sống, các Ngài có những khiếm khuyết, nhưng tình yêu Thiên Chúa đã lấp đầy những lỗ hổng của thiếu sót, và biến trở cuộc đời các Ngài nên hoàn thiện.
Trong các dịp lễ Giáng sinh, Thánh Gioan Bosco vẫn có thói quen cho các em học sinh mỗi người một món quà, tùy sở thích mỗi người. Đaminh Saviô đã viết trên một mảnh giấy nhỏ ước muốn đơn sơ của mình và trao cho Don Bosco: ‘ Con xin Cha hãy giúp con nên thánh’. Ước muốn này đã được thực hiện và Don Bosco không những là một vị thánh, Ngài còn là một nhà giáo dục, là thầy dạy đường nên thánh cho các con cái mình. Không ai trong chúng ta lên thiên đàng một mình cũng như không ai xuống hỏa ngục một mình. Chúng ta nên thánh cũng bằng cách giúp người khác vươn đạt đến sự thánh thiện.
Đức Giêsu, mẫu gương trọn hảo về sự thánh thiện
Trong bài đọc 2 của phụng vụ hôm nay, Thánh Gioan tông đồ mời gọi chúng ta quy chiếu về Đức Giêsu, Đấng Thánh của Thiên Chúa. “ Khi Đức Kitô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người” (1Ga 3, 2 ). “Ai đặt hy vọng vào Đức Kitô, thì làm cho mình nên thanh sạch” (1Ga 3,3). Đức Kitô Đấng thanh sạch, là Con Chiên tinh tuyền, chính là chuẩn mẫu về sự thánh thiện để chúng ta noi theo. Ngài đã sống tận căn mầu nhiệm yêu thương để quảng diễn sự thánh thiện nơi Ngài. Vì thế Đức Giêsu mời gọi các môn sinh phải sao chép lại tình yêu mà Ngài đã diễn bày. “Anh em hãy yêu thương nhau như thầy yêu thương anh em” (Ga 15,12) . Thập giá và cái chết của Đức Giêsu là nguyên mẫu về sự thánh thiện mà chúng ta luôn phải học hỏi, phải đào sâu, phải khám phá không ngừng nhằm tìm ra con đường thánh thiện để dấn bước. Vì thế trong bài Tin mừng hôm nay, Giáo hội đọc lại cho chúng ta bản Hiến chương Nước Trời, đó là tám mối phúc Đức Giêsu đã công bố trong bài giảng trên núi. Đây chính là nẻo đường dẫn chúng ta đi dần vào mầu nhiệm Thập giá. Sống tinh thần khó nghèo, sống hiền lành khiêm tốn, sống nhẫn nhục trong lao nhọc, sống quảng đại với tấm lòng xót thương, sống như là những sứ giả hòa bình… Tất cả đều là những sắc nét của mầu nhiệm Thập giá, con đường dẫn đưa chúng ta đến sự trọn lành.
Tuy nhiên, chúng ta thường hay nghĩ rằng tôi chỉ là một con người tầm thường với biết bao tội lỗi và yếu đuối, làm sao tôi có thể nên thánh được. Chúng ta đừng quên rằng, vị thánh đầu tiên được Chúa Giêsu ‘tấn phong’ và mở cửa Thiên Đàng đón đưa vào, không ai khác chính là một tên trộm khét tiếng. Một nhà tu đức đã dí dỏm nói rằng, đây là một tay trộm cắp chuyên nghiệp vì cánh cửa nào anh ta cũng có thể mở ra được. Anh ta dùng một chiếc chìa khóa vạn năng để mở các loại cửa, kể cả cửa Thiên Đàng. Chiếc chìa khóa vạn năng đó chính là tín thác vào lòng thương xót của Chúa. Mức độ trộm cắp chuyên nghiệp của anh ta đạt đến đỉnh điểm, vì trước khi chết anh ta còn ăn trộm được cả nước Thiên Đàng. Trong bộ sách Confessio, Thánh Augustinô cũng viết một câu chuyện tưởng tượng. Ngài gặp tên trộm và hỏi anh ta: “ Thưa anh, anh không phải là người Công giáo, anh chưa từng bước chân vào nhà thờ, anh cũng chưa hề học giáo lý và cũng chưa biết Đức Giêsu là ai, vậy tại sao anh lại đựơc Đức Giêsu mở cửa Thiên Đàng cho vào?”. Người trộm trả lời “ Ông nói đúng, tôi chỉ là một tên cướp với quá khứ đặc kín tội ác. Tôi chưa từng học giáo lý, chưa được rửa tội, cũng chưa biết Đức Giêsu là ai. Nhưng trên thập giá, tôi đã nhìn vào Ngài. Cặp mắt Đức Giêsu đã hắt dọi vào tâm hồn tôi một luồng sáng kỳ diệu, đó là ánh sáng của lòng thương xót. Tâm hồn tôi đã bị khuất phục hoàn toàn trước ánh mắt đầy trìu mến và thân thương ấy. Cuối cùng, tôi đã tin. Tôi đã vào Thiên Đàng không phải do công cán của tôi, nhưng tất cả là hồng ân của lòng thương xót Chúa.
Kết luận
Ngày 05 tháng Chín năm 1997, ông Kofi Anan lúc bấy giờ là Tổng thư ký Liên hiệp quốc đã viết một bản cáo phó gửi đi khắp thế giới với nội dung: ‘ Một người giàu quyền lực nhất vừa mới vĩnh viễn rời bỏ chúng ta’. Nhưng người giầu quyền lực đó là ai? Thưa, đó chỉ là một phụ nữ già nua ốm yếu, 87 tuổi, trong tay không có lấy một tấc sắt làm vũ khí để bảo vệ mình. Người giàu quyền lực đó đã chết với gia sản không một xu dính túi, đã phải ngửa tay xin từng cái giường cũ của những người nhà giàu đem phân chia cho người nghèo. Người giàu quyền lực đó đã can đảm vượt qua mọi rào cản của các luồng ý thức hệ để đến tận Liên Xô, Cuba, Trung Quốc hầu giang rộng vòng tay ôm đón những con người khốn khổ nhất bị vất ra bên lề xã hội. Người giầu quyền lực đó chính là Mẹ Têrêsa Calcutta.
Đức Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô 2 đã tuyên phong Chân phước cho Mẹ, chỉ 6 năm sau khi Mẹ qua đời, và vào ngày mùng 4 tháng 9 năm 2016, Mẹ đã được tôn phong Hiển Thánh. Đó là một vị thánh của đời thường với cuộc sống dung dị, một con người rất con người nhưng cũng là một vị thánh rất là thánh. Mẹ đã nghe được tiếng Chúa Giêsu thét gào trên Thập giá: “ Ta khát”. Lời gào thét đó vẫn đang vang vọng nơi khuôn mặt những con người khốn khổ của xã hội ngày hôm nay. Mẹ đã nên thánh bằng việc cảm nghiệm sâu xa tình yêu Chúa và đã trải rộng tình yêu đó đến những người cùng khổ một cách cụ thể. Đó là một dung mạo rất gần gũi và thân quen trong muôn vàn vị thánh, để chúng ta suy nghiệm và chiêm ngắm trong ngày lễ mừng kính các thánh hôm nay.
Lm G.B. Trần Văn Hào SDB.