01.03.2024 – Thứ Sáu Tuần II Mùa Chay

Thứ năm - 29/02/2024 18:58

01.03.2024 – Thứ Sáu Tuần II Mùa Chay

Lời Chúa: Mt 21, 33-43. 45-46

“Ðứa con thừa tự kia rồi, nào anh em, chúng ta hãy giết nó”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa. Ðến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: “Ðứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó”. Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào? Các ông trả lời: “Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi”. Chúa Giêsu phán: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao: “Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta?” Bởi vậy, Ta bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái”.

Các Thượng tế và biệt phái nghe dụ ngôn đó, thì hiểu Người ám chỉ về mình. Họ liền tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì thiên hạ đều tôn Người là Tiên tri.

Ðó là lời Chúa.

 Suy niệm:
Trong Mùa Chay, Giáo Hội cho chúng ta nghe dụ ngôn những tá điền. Những tá điền này được chủ nhà cho canh tác vườn nho của mình, để đến mùa hái nho họ giao lại cho ông hoa lợi. Đây là một vườn nho được ông chủ quan tâm săn sóc. Ông đã trồng, đã rào giậu, khoét bồn đạp nho và xây tháp canh. Tiếc thay, khi ông chủ sai các đầy tớ đến để thu hoa lợi các tá điền chẳng những không nộp, mà còn hành hạ họ và giết đi (c. 35). Nhóm đầy tớ thứ hai cũng chịu chung số phận (c. 36). Nhưng ông chủ vẫn không thất vọng trước sự độc ác của các tá điền. Sau cùng, ông đã sai chính con trai mình đến với họ. Đứa con thừa tự cũng chẳng được nể vì, bị lôi ra khỏi vườn nho và giết đi.

Khi kể dụ ngôn này Đức Giêsu muốn nói mình chính là người con ấy, người Con của ông chủ vườn nho là Thiên Chúa. Ngài tiên báo về cái chết sắp đến của mình bởi tay những tá điền sát nhân là các nhà lãnh đạo Do thái giáo đương thời. Cái chết của Đức Giêsu nằm trong chuỗi những cái chết của các ngôn sứ là các đầy tớ đã được Thiên Chúa sai đến với dân Ítraen trong dòng lịch sử. Tuy nhiên, cái chết ấy đặc biệt cao quý vì là cái chết của chính Người Con. Hơn thế nữa, cái chết ấy không phải là một dấu chấm hết. Nó là cánh cửa mở ra một trang mới của lịch sử, không phải chỉ là lịch sử của dân tộc Ítraen, mà còn của cả nhân loại.

“Viên đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên viên đá đầu góc. Đó là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta” (c. 42).
Giáo Hội sơ khai thích dùng trích dẫn trên đây của thánh vịnh 118, 22 để nói về việc Đức Giêsu bị loại trừ và được tôn vinh (x. Cv 4,11; 1Pr 2,7). Bị loại bỏ là việc độc ác của con người, còn trở nên viên đá góc là việc làm kỳ diệu của Thiên Chúa. “Thu hoa lợi”, “nộp hoa lợi”, “sinh hoa lợi” (cc. 34, 41, 43). Hoa lợi là điều mà ông chủ nhắm tới khi ông đầu tư cho vườn nho. Ông đã không thu được hoa lợi gì từ những tá điền độc ác, bởi đó ông đã lấy vườn nho lại, cho người khác làm để lấy hoa lợi. Vườn nho bây giờ được hiểu là Nước Thiên Chúa. Nước này không còn nằm trong tay giới lãnh đạo dân Do thái nữa, nhưng được trao cho một dân biết sinh hoa lợi (c. 43). Dân mới ấy chính là Giáo Hội phổ quát, trong đó gồm cả dân ngoại và những người Do thái tin Đức Giêsu. Chúng ta thuộc về Giáo Hội, thuộc về đoàn dân mới. Chúng ta hãnh diện vì được trao phó vườn nho là Nước Thiên Chúa, và lo lắng trước trách nhiệm phải sinh hoa lợi cho xứng ở đời này. Làm thế nào để Giáo Hội nộp hoa lợi đúng mùa cho Chủ? Làm thế nào để chúng ta không rơi vào tội của các tá điền đi trước?.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, con thường thấy mình không có thì giờ, nhưng đồng thời cũng thấy mình lãng phí bao thời gian quý báu. Nhiều khi con tự hỏi mình thực sự làm việc bao nhiêu giờ mỗi ngày. Xin cho con biết quý trọng từng giây phút đang trôi qua mà con không sao giữ lại được. Chúa đã trao cho con nén bạc thời gian, để con sinh lợi tối đa theo ý Chúa. Xin cho con luôn làm việc như Chúa : hăng say, tận tụy và vui tươi, vâng phục, có phương pháp và đầy sáng tạo. Vì quá khứ thì đã qua, và tương lai thì chưa đến, nên xin dạy con biết trân trọng giây phút hiện tại. Xin cho con thấy Chúa lúc này đang ở đây bên con, và đang mời gọi con đáp lại tiếng của Ngài bằng những hành động cụ thể. Con xin hiến dâng Chúa giây phút này như một hy lễ, với tất cả những bất ngờ, đớn đau, thách đố. Ước gì con dám sống hết mình giây phút hiện tại để hiện tại đưa con vào vinh cửu của Chúa. Amen.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J

SUY NIỆM THEO TẬP SÁCH KINH TỐI GIA ĐÌNH

GP. PHÚ CƯỜNG

HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG

Câu chuyện dụ ngôn này đặt chúng ta trước một thách thức lớn lao: chúng ta có quyền giết đứa con thừa tự và đoạt lấy gia tài của nó không? Câu nói của các tá điền rõ ràng không phải là lời đường đột, bộc phát do thói tham lam mê hoặc, mà là một quyết định có tính cách chọn lựa, quyết đoán. Một loạt các hoạt động sai trái và các quyết định mang tính thách thức trước đó dẫn tới hậu quả khôn lường về sau. Họ bắt đứa này, ném đá đứa khác, họ nhất quyết cướp cho bằng được vườn nho mà họ thuê.

Dụ ngôn mà Chúa Giêsu kể là một ám chỉ quá rõ ràng về lộ trình lịch sử cứu độ mà Thiên Chúa đã thiết định cho dân của Ngài. Chỉ là một câu chuyện, nhưng Chúa Giêsu đã tóm tắt được diễn tiến đầy khó khăn của lịch sử cứu độ. Các ngôn sứ bị giết chết, các giáo huấn của Chúa bị phớt lờ. Cũng giống như tổ tông xưa, và trải dài lịch sử dân riêng, tội lỗi luôn là đối trọng thách thức quyền năng của Thiên Chúa. Chúng ta nhớ lại cám giỗ của con rắn xưa: muốn cho con người ăn trái cấm để mắt mở ra và bằng được Thiên Chúa. Cám giỗ của con người mọi thời đại là muốn thay Thiên Chúa quyết định lấy cả vận mạng của mình. Để làm được như thế, chúng loại trừ khái niệm Thiên Chúa, giết chết Thiên Chúa và chúng trao cho mình quyền tự quyết.

Chúng ta để ý đến câu hỏi Chúa Giêsu đặt ra cho những người Do Thái: ông chủ vườn nho sẽ làm gì với các tá điền? Họ trả lời: ông sẽ tiêu diệt chúng. Còn Chúa Giêsu nói: nước Thiên Chúa sẽ lấy đi và không trao cho các ông nữa. Trước đó Người cũng nói: tảng đá bị loại ra lại trở nên đá tảng góc tường. Vâng, Chúa không tiêu diệt, Ngài cũng không làm tổn hại hay trừng phạt, Chúa chỉ trao vườn nho cho người có thiện chí, thiện tâm. Đây cũng là một gợi ý đầy cởi mở, Chúa nói với chúng ta, tội lỗi hay cái gì thách thức chính tình yêu và sự độ lượng vô biên của Chúa, không thể nào làm lay chuyển được tình yêu cứu độ mà Chúa dành cho chúng ta. Nên nước trời là một chọn lựa, đức tin là một chọn lựa, sống ngay lành là một chọn lựa. Chúa không tru diệt chúng ta vì chúng ta tội lỗi, nhưng tội lỗi sẽ tiêu diệt chúng ta vì chúng ta chọn lấy sự dữ cho mình.

Lạy Chúa Giêsu, chúng con biết chúng con thật bất xứng, nhưng Chúa vẫn yêu thương và cứu độ chúng con. Xin Chúa thương ban thêm ơn giúp chúng con không ngừng sám hối ăn năn. Amen. 

#giaophanbaria #gpbr #suyniemhangngay #suyniemloichuahangngay  #muachay

Nguồn tin: www.giaophanbaria.org

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây