SUY NIỆM THỨ HAI TUẦN XIV THƯỜNG NIÊN

Chủ nhật - 07/07/2024 04:41
SUY NIỆM THỨ HAI TUẦN XIV THƯỜNG NIÊN
Mt 9, 18-26
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

18 Khi ấy, Chúa Giêsu đang nói, thì có một vị kỳ mục kia đến lạy Người mà thưa rằng: “Lạy Ngài, con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến đặt tay trên nó, thì nó sẽ sống lại”.
19 Chúa Giêsu chỗi dậy, và cùng với các môn đệ, đi theo ông ấy. 20 Và này có người đàn bà bị bệnh loạn huyết đã mười hai năm, tiến lại đàng sau Người và chạm đến gấu áo Người.
21 Vì bà nghĩ thầm rằng: Nếu tôi được chạm đến áo Người thôi, thì tôi sẽ được khỏi. 22 Chúa Giêsu ngoảnh lại, trông thấy bà ta, liền phán rằng: “Này con, hãy vững lòng. 23 Ðức tin của con đã cứu thoát con”. 24 Và người đàn bà được khỏi bệnh.
25 Khi Chúa Giêsu đến nhà vị kỳ mục, và thấy những người thổi kèn và đám đông đang xôn xao, thì bảo rằng: “Các ngươi hãy lui ra, con bé không có chết đâu, nó ngủ đó thôi”.
26 Họ liền nhạo cười Người. Và khi đã xua đám đông ra ngoài, Người vào cầm tay đứa bé và nó liền chỗi dậy. Tin này đồn đi khắp cả miền ấy.


SUY NIỆM 1: NIỀM TIN CHÂN THÀNH  
Đoạn Tin mừng cống hiến cho chúng ta hai mẫu người với niềm tin đơn giản, nhưng Chúa lại tặng ban cho họ hai phép lạ kỳ diệu, hai hồng ân lạ thường.
Ông trưởng hội đường, một người Do thái có dịp nghe sách thánh, hát thánh vịnh nhiều, niềm tin ông vào Thiên Chúa dĩ nhiên khá mạnh mẽ vững vàng. Nhưng hôm nay niềm tin đó thể hiện một cách khá tự nhiên và thay vì tin vào Thiên Chúa Giavê, ông lại tin vào chính Chúa Giêsu với quyền năng như Thiên Chúa. Đứa con ông đã chết, không ai tưởng tượng một người chết có thể sống lại. Nhưng riêng ông, ông lại tin rằng: Chúa chỉ cần đặt tay Ngài lên con ông là nó sống lại.  Còn sống mắc bệnh nào Chúa cũng chữa được, nhưng chết rồi mà sống lại được, Chúa chưa làm phép lạ thế bao giờ.
Đặc biệt hơn, người nhà còn muốn cản ông lại đừng làm phiền Thầy. Ông được Chúa khích lệ cứ vững tin. Sau khi vượt qua sự trở ngại ông đã được điều ông khao khát mong chờ. Chúa đã từng nói với các tông đồ : “Nếu các con có đức tin bằng hạt cải, thì nói hòn núi rời xuống biển nó cũng nghe”.
Từ đức tin kỳ lạ của ông trưởng hội đường đến đức tin đức tin của người phụ nữ ngoại giáo : Nếu tôi chỉ cần chạm đến gấu áo Người tôi cũng được lành. Có thể nói người phụ nữ này thể hiện niềm tin gần như chuyện ma thuật. Dầu vậy, Chúa cũng nâng đỡ niềm tin đơn sơ của bà và cho bà được lành bệnh  băng huyết lâu  năm. Hai người được Chúa ban ơn chỉ vì niềm tin đơn sơ, nhưng sâu xa của họ. Không lâu nữa Chúa cũng ban cho các tông đồ ơn chữa lành để đi loan báo Tin mừng, vì Tin mừng chính là tình yêu Thiên Chúa, là sự hiện diện của Ngài như  ngày xưa Chúa vẫn tìm đến con người trong vườn địa đàng để chia sẻ hạnh phúc cho hai ông bà  Adam và Eva.

Cầu nguyện :
 Lạy Chúa khi con chú ý đến cử chỉ sẵn sàng của Chúa để theo ông trưởng hội đường về nhà ông, để làm cho con ông chết được sống lại. Chúa chia sẻ lỗi đau khổ của người cha và Chúa còn muốn đáp lại niềm tin đơn sơ chân thành của ông. Xin Chúa ban cho con niềm tin đơn sơ ấy, vì Chúa rất ao ước tìm thấy những niềm tin như thế để Chúa có thể ban phát tình thương Chúa dễ dàng cho chúng con. Hồng ân Chúa tràn trề nhưng mấy ai biết đón nhận qua niềm tin.
Chúa đã có lần nói lên nỗi lo âu của Chúa về niềm tin của nhân loại : “ liệu khi Con Người đến, có còn thấy niềm tin trên mặt đất này nữa không?”, đây là một lời cảnh báo chúng con rằng : người ta sẽ dễ dàng sống một niềm tin hời hợt, một niềm tin dễ uốn theo chiều gió để quay về những quyến rũ của trần ai. Trên con đường phụng sự Chúa không thiếu chi lúc chúng con nghi ngờ sự hiện diện của Chúa trong đời mình, nghi ngờ lòng thương của Chúa. Từ đó cuộc sống của chúng con mất hướng, mất điểm tựa, đi đến tiêu cực ngã lòng.
Lạy Chúa, Chúa đã sai các tông đồ đi loan báo Tin mừng và Chúa ban cho các ông quyền trử ma quỷ, chữa lành các bệnh tật. Xin Chúa kiện toàn mọi công việc phục vụ của Cộng đoàn chúng con để chúng con đem niềm vui đến cho bao nhiêu người đau khổ. Xin Chúa cho chúng con được hân hạnh vì đã lối dài bàn tay tình thương của Chúa, và đốt lửa tình yêu bừng sáng nên cho mặt đất này. Amen.

Đức Cố Giám Mục. Phaolô Nguyễn Thanh Hoan

SUY NIỆM 2: LIỀU THUỐC ĐỨC TIN
Bài Tin mừng hôm nay thuật lại việc Chúa Giêsu chữa lành cho hai trường hợp khá hi hữu.
Thứ nhất là trường hợp của một người phụ nữ bị bệnh băng huyết đã 12 năm. Tin mừng cho biết, bà đã “bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đến nỗi tán gia bại sản, mà bệnh vẫn không thuyên giảm lại còn thêm nặng là khác”. Nhưng khi vừa chạm vào vạt áo của Chúa Giêsu, “tức thì, máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh”.
Thứ hai là trường hợp của con gái ông trưởng hội đường. Theo như lời của những người trong gia đình thì con gái ông đã chết. Nhưng khi được Chúa Giêsu cầm lấy tay, cô bé liền trỗi dậy trong sự sửng sốt kinh ngạc của nhiều người.
Chúa Giêsu đã chữa lành họ bằng loại thuốc nào vậy thưa anh chị em? Thưa đó là loại thuốc mang tên “đức tin”. Khi làm cho người phụ nữ bị băng huyết được khỏi bệnh, Chúa Giêsu nói với bà: “Lòng tin của con đã cứu chữa con”. Và ngài cũng nói với ông trưởng hội đường tương tự như thế: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi” thì sẽ được. Đức tin quan trọng như thế đó thưa anh chị em.
Có một số anh chị em hay than thở rằng, sao có những lúc con gặp khó khăn thử thách, con xin Chúa giúp mà thấy Chúa cứ im ru không hồi đáp. Rồi có những người còn trách Chúa rằng: “Sao con không thấy Chúa đưa bàn tay đỡ nâng đời con, nhưng lại để một mình con chèo chống làm thuyền con nát tan giữa đời”.
Những lần chúng ta có suy nghĩ như thế, anh chị em hãy nhớ lại câu nói này của Chúa Giêsu: “Chỉ cần anh em có đức tin bằng hạt cải thôi thì anh em có thể dời được núi, lắp được biển”. Chúa Giêsu nói như thế không ngoa chút nào đâu thưa anh chị em. Nếu ai đủ khiêm tốn thì sẽ nhận thấy rằng, đức tin của chúng ta còn yếu ớt vô cùng.
Chính vì đức tin của chúng ta không đủ mạnh nên chúng ta không nhận ra được những ơn lành Chúa thương ban, chứ không phải là Chúa không lắng nghe nguyện ước của chúng ta. Nếu đức tin của chúng ta đủ mạnh, thì chúng ta sẽ nhận ra được Chúa cũng đang thực hiện trên cuộc đời chúng ta những điều vĩ đại như Chúa đã làm cho người phụ nữ trong bài Tin mừng hôm nay. Nếu đức tin của chúng ta đủ mạnh, thì chúng ta sẽ nhận ra được Chúa cũng đang thực hiện trên cuộc đời của con cái chúng ta những điều cao cả như Chúa đã làm cho con gái của ông trưởng hội đường.
Tóm lại, khi gặp phải khó khăn thử thách và khổ đau trong cuộc sống, anh chị em chỉ cần thực hiện hai điều này: Thứ nhất, dâng lên cho Chúa khó khăn mà mình đang gặp phải. Và thứ hai, thưa lên với Chúa rằng: “Lạy Chúa, con tin! Nhưng xin Chúa củng cố đức tin còn non yếu của chúng con”. Amen.
Lm. Antôn

SUY NIỆM 3: XIN CHÚA CHỮA LÀNH CON
Người phụ nữ bị bệnh và cô bé đều được Chúa Giêsu chữa lành nhờ niềm tin và tình yêu. Các bệnh nhân đến với Chúa Giêsu bằng niềm tin, còn Ngài đến với họ bằng tình yêu. Sự chữa lành sẽ xảy ra khi niềm tin của người xin và tình yêu của Đấng ban ơn gặp nhau. Các phép lạ chữa lành đều cho thấy Chúa Giêsu chính là Đấng giải thoát con người khỏi đau khổ và sự chết đời đời do tội lỗi gây ra.
Mỗi người vừa là bệnh nhân vừa là kẻ đang chết, vì chúng ta là người tội lỗi. Do đó, chúng ta hãy đến với Chúa để xin Ngài chữa lành mình. Chúng ta đừng mặc cảm về quá khứ hoặc tội lỗi của bản thân, nhưng hãy can đảm như người phụ nữ bị bệnh băng huyết cứ nhào vô lòng Chúa, chắc chắn Chúa sẽ ôm chúng ta. Khi gặp khó khăn thử thách, chúng ta cũng đừng mất niềm hy vọng, nhưng hãy can đảm mời Chúa đến và để Chúa nắm tay chúng ta giúp đứng dậy làm lại từ đầu.
Lạy Chúa Giêsu, xin Ngài hãy đến để cho chúng con được chạm vào Chúa và Chúa chạm vào chúng con, ngõ hầu chúng con được giải thoát khỏi ách nô lệ của tội lỗi mà bước vào ánh sáng sự sống đời đời với Chúa. Amen.
Lm. Laurenso Quốc Huy

SUY NIỆM 4:
18. Khi ấy, Đức Giê-su còn đang nói với các môn đệ ông Gio-an, thì bỗng một vị thủ lãnh đến gần bái lạy Người và nói: “Con gái tôi vừa mới chết. Nhưng xin Ngài đến đặt tay lên cháu, là nó sẽ sống.” 19. Đức Giê-su đứng dậy đi theo ông ấy, và các môn đệ cũng đi với Người.
• Đức Giêsu bị cắt ngang câu chuyện bởi vị thủ lãnh. Ông đến gần bái lạy Người. Hành vi bái lạy như thay lời tạ lỗi cho việc cắt ngang câu chuyện của Đức Giêsu. Ông đau khổ vì con gái ông vừa chết. Nguồn an ủi của ông lúc này là chính Giêsu.
• Ông nói với Chúa về con gái ông và ông xác tín một điều là chỉ cần Chúa đến đặt tay là con ông sẽ sống. Ông cần cái đụng chạm của Chúa vào con ông như chính ông bái lạy đụng chạm vào chân Chúa. Ông tin bàn tay Chúa sẽ cứu sống con gái ông.
• Lời xin của ông đã làm cho Đức Giêsu đi theo ông. Cứu sống một mạng người vẫn quan trọng hơn là chỉ ngồi nói. Lời giảng của Đức Giêsu luôn đi đôi với hành động. Ngài nhìn đến con người và ưu tiên cho con người.
→ Tôi có thấy mình đặt ưu tiên cho tha nhân hơn những điều khác không? Tôi có thấy mình như Giêsu luôn sẵn sàng cho mọi người khi họ cần đến tôi không?
→ Lạy Chúa, xin cho con luôn tập luyện sự sẵn sàng Chúa muốn nơi con.
Br. Vincent SJ

SUY NIỆM 5: NIỀM TIN VÀ KHIÊM NHƯỜNG
1. Tin Mừng cho biết: một ông trưởng hội đường có con gái mới chết. Ông tin chắc Chúa có thể làm cho nó sống lại được, nên đến xin Chúa cứu giúp. Chúa liền đi theo ông… Dọc đường, một người đàn bà mắc bệnh băng huyết thấy Chúa thì lén sờ vào gấu áo Ngài, với niềm tin sẽ được khỏi bệnh. Và bà đã khỏi bệnh thật… Khi đến nhà ông kỳ lão, Chúa thấy người ta khóc lóc ồn ào thì bảo họ lui ra, rồi Ngài cầm tay đứa bé, nó liền sống lại. Người đàn bà băng huyết được khỏi bệnh và cô gái chết được sống lại đều nhờ lòng tin Chúa. Vì thế, đức tin rất cần cho được ơn cứu vớt phần hồn phần xác.
2. Phép lạ bởi lòng tin.
Ông trưởng hội đường có đứa con gái đã chết. Chính ông xác định như thế. Khi Chúa Giê-su nói nó không chết mà chỉ ngủ thôi thì đám đông nhạo cười Ngài. Ở đây chúng ta thấy đức tin của vị kỳ mục rất mạnh. Trước sự ra đi của đứa con. Tất cả mọi phương thế trần gian đã chào thua. Lịch sử chưa bao giờ nói về một người đã chết được sống lại. Chính Chúa Giê-su cũng chưa cho ai sống lại từ cõi chết vậy mà ông đến với Chúa, ông nói chắc ăn như bắp: ”Xin Ngài đến đặt tay trên nó thì nó sẽ sống lại” (Mt 9,18).
Còn người đàn bà mắc bệnh loạn huyết: Bệnh bà rất nặng vì đã chữa trị suốt 12 năm mà không khỏi. Khi được nghe biết Chúa xuất hiện bà tin sẽ được khỏi: ”Tôi chỉ cần sờ vào áo của Người thôi là sẽ được cứu” (Mt 9,20). Và đã xảy ra đúng như vậy.
Chúa Giê-su cũng xác nhận cả hai trường hợp được thụ hưởng phép lạ của Chúa là nhờ “Đức tin”.
3. Thiên Chúa yêu thương hết mọi người.
Tin mừng hôm nay ghi lại một vài cử chỉ của Chúa Giê-su đối với con người: một vị kỳ mục đến xin Ngài cứu đứa con vừa chết, người đàn bà mắc bệnh loạn huyết chỉ khấn thầm và sờ đến gấu áo Ngài, cả hai đại diện của đủ mọi tầng lớp mà Chúa Giê-su gặp gỡ hằng ngày. Ngài không loại trừ bất cứ hạng người nào, bất cứ giai cấp nào trong xã hội, bởi vì tất cả đều là đối tượng của Tình yêu Thiên Chúa. Vị kỳ mục tìm đến với Chúa, người đàn bà đã len lỏi giữa đám đông để sờ vào áo Ngài, đó là hình ảnh của sự tìm kiếm mà con người không ngừng thực hiện để đến với Chúa.
Nhưng thật ra, chính Thiên Chúa mới là Đấng đi bước trước để đến với con người. Phép lạ đã diễn ra như một kết quả của lòng tin: ”Đức tin của con đã cứu chữa con”, nhưng cũng chính niềm tin đã giúp con người khám phá ra phép lạ Thiên Chúa không ngừng thực hiện vì yêu thương con người (Mỗi ngày một tin vui).
4. Đức tin và thử thách.
Khi Chúa Giê-su đang giảng dạy thì ông trưởng hội đường đến bái lạy xin cứu chữa con gái ở nhà. Chúa Giê-su lên đường đi với ông về nhà. Quãng đường không biết bao xa, nhưng vì đám đông đi theo chen lấn, và xuất hiện một bà loạn huyết chen vào “phá đám” nên chưa đến nơi thì có người đến báo là con ông đã chết. Có lẽ lúc này đức tin của ông trưởng hội đường bị đặt trước một thử thách rất lớn, bởi lẽ ra Chúa Giê-su có thể đến sớm hơn để “bệnh nhân không chết nếu bác sĩ Giê-su đến kịp”. Thế nhưng Chúa Giê-su đã vội trấn an: ”Ông đừng sợ, cứ vững tin”. Và vì vững tin mà con gái ông đã được Chúa cho hồi sinh.
Cũng vậy, hành trình đức tin của một Ki-tô hữu chúng ta là một chặng đường dài, đôi khi còn bị gián đoạn với bào yếu tố ngoại cảnh mà chúng ta không lường trước được, thậm chí có lúc tưởng chừng như tuyệt vọng. Nhưng nếu chúng ta vững chí như ông trưởng hội đường trong Tin Mừng hôm nay thì sẽ được cứu độ .
5. Đức tin và lòng khiêm nhường.
Trường hợp ông trưởng hội đường cũng thế. Ông là một người có địa vị và thế giá trong dân. Điều này nói lên việc ông làm có ý thức và có thế giá. Thái độ khiêm nhường của ông trước mặt Chúa Giê-su diễn tả niềm tin sâu xa, ông đã quì sụp xuống dưới chân Chúa và khẩn khoản van xin: ”Con bé nhà tôi gần chết rồi, xin Ngài đến đặt tay trên cháu, để nó được cứu chữa và được sống”. Như vậy ông này phải tin Chúa Giê-su là ai, có quyền phép thế nào ông ta mới có cử chỉ và thái độ khiêm nhường và kêu xin như thế. Qua thái độ tin tưởng và lời cầu xin ấy, ông đã được toại nguyện.
 6. Truyện: Lòng khiêm nhường của thánh Đa-minh.
Thánh Đa-minh một hôm nói cùng những người đang có mặt trong phòng bệnh của ngài:
– Tôi không hiểu được tại sao Thiên Chúa không khiến lửa trên trời xuống thiêu hủy cái làng này đi, vì nó chứa chấp một người tội lỗi nhất trong thiên hạ.
Họ nhìn nhau ngơ ngác:
– Phải chi chúng con biết được kẻ tội lỗi ấy là ai, để tìm cách cho họ được cải thiện.
– Người tội lỗi ấy chính là tôi.
– Phải, bởi vì nếu một người tội lỗi nhất trong thiên hạ được ơn Chúa dồi dào như tôi đã được, thì người đó đã nên thánh thiện hơn tôi đây gấp ngàn vạn lần rồi.
Chính vì khiêm nhường có một giá trị to lớn như thế nên các nhà tu đức mới gọi khiêm nhường là nhân đức nền tảng của đời sống đạo đức. Và có người còn gọi là nhân đức mẹ của các nhân đức. Nhờ khiêm nhường, người môn đệ có thể dễ dàng nhận ra được tiếng nói của Chúa và gặp được Ngài trong cuộc đời của mình. Kẻ kiêu ngạo không bao giờ gặp được Chúa.
Lm Giuse Đinh Lập Liễm

SUY NIỆM 6:
Lời này của Chúa Giêsu có thể được diễn tả thành một lời tương tự như sau: “Này con gái, can đảm lên, đức tin của con đã cứu con”.Chúng ta không xét tuổi tác hay vị thế để tìm hiểu tại sao Chúa Giêsu gọi người đàn bà bị băng huyết là con gái. Bởi vì, bản văn Kinh Thánh chỉ cho chúng ta những dữ kiện mô tả ngắn gọn, chúng ta không có cơ sở để khẳng định, chỉ có thể suy đoán. Nhưng chúng ta sẽ không dừng quá sâu ở chi tiết này, mà cần đi sâu vào mối tương quan thật sự giữa Chúa Giêsu và người đàn bà bị băng huyết.
Dĩ nhiên, chúng ta cần đọc hết câu nói của Chúa Giêsu: “Đức tin của con đã cứu con”. Tương quan được thiết lập ở đây là tương quan trong đức tin, nghĩa là tương quan giữa Thiên Chúa và con người. Như thế, trong tương quan này, Thiên Chúa tỏ lòng thương xót của Ngài cách cụ thể trong tình cha con. Và khi đến với Chúa trong mối tương quan thân tình này, chúng ta không sợ hãi mà can đảm chạy đến. Chúng ta làm những điều đúng đắn vì một đức tin trưởng thành thì làm vui lòng Thiên Chúa.

Làm sao chúng ta có thể làm phiền Thiên Chúa khi Ngài vui lòng để chúng ta chạm đến Ngài vì chúng ta tin. Không phải là phiền mà là vì chúng ta cần Chúa. Thậm chí, Chúa đang đợi chúng ta chạm vào Ngài vì tin. Chúng ta không chạm đến Chúa vì ngại là chúng ta sai. Bởi vì sự cần thiết Chúa cho đời mình không phải là chọn lựa của cảm xúc, mà là chọn lựa nhu cầu căn bản của tâm hồn.

Cú chạm này rất khác với những cái vuốt vào tượng ảnh. Chúng ta cần ý thức việc vuốt vào tượng ảnh và xoa lên trên người chỉ là một hình thức diễn tả đức tin bên trong, chứ không phải là tất cả đức tin. Điều chúng ta chạm đến không phải là bức tượng mà là Đấng vô hình được biểu hiện qua bức tượng. Điều này cần lưu ý để tránh thái độ thờ ngẫu tượng. Việc chạm vào bức tượng là một biểu hiện hữu hình, nghĩa là có thể thấy được, để bày tỏ lòng tôn kính một Đấng vô hình. Đức tin của chúng ta đạt đến vẻ đẹp hoàn mỹ trong mầu nhiệm Thánh Thể, mà trong đó Chúa Giêsu hiện diện thật.

Chúng ta hãy xin Chúa cho chúng ta có được cú chạm đức tin mạnh mẽ mỗi khi lên rước Chúa. Một cú chạm không chỉ vào vạt áo mà chạm vào chính Thân Thể mầu nhiệm của một vị Thiên Chúa làm người. Amen.

Lm. Giuse Trần Vũ Thiên Long


SUY NIỆM 7:
Tình thương cứu độ của Chúa là phổ quát dành cho hết mọi người, không phân biệt màu da, chủng tộc hay tôn giáo. Tuy nhiên để đón nhận được tình thương và ơn cứu độ của Chúa đòi hỏi con người phải có đức tin.
Tin mừng hôm nay thuật lại hai phép lạ của Chúa Giêsu cứu sống con gái của vị Thủ lãnh và chữa lành người đàn bà bị băng huyết 12 năm, nhờ lòng tin mạnh mẽ của họ.
Đức tin chính là thần dược chữa lành mọi bệnh tật con người. Nhờ tin mà cô con gái vị thủ lãnh và người đàn bà bị băng huyết 12 năm được cứu chữa. Đức Tin đem đến cho con người niềm hy vọng:
– Hy vọng vào Chúa, nên vị thủ lãnh và người đàn bà bị băng huyết 12 năm đã không ngần ngại ra đi tìm đến Chúa Giêsu.
– Hy vọng nơi Chúa, ông thủ lãnh đã không ngần ngại sấp mình nài nỉ xin Chúa đến cứu sống con gái ông.
– Hy vọng ở Chúa, người đàn bà bị băng huyết đã can đảm chạm đến gấu áo Chúa .
Nhờ lòng tin công khai và mạnh mẽ của viên thủ lãnh mà cô con gái ông được Chúa cứu sống. Nhờ lòng tin chân thành, đơn sơ và kín đáo mà người đàn bà bị băng huyết 12 năm dài được Chúa chữa lành.
Tin chính là đặt hết niềm hy vọng “vào”, “nơi” và “ở” Chúa, trao cho Chúa mọi lắng lo, khốn khổ.
Dẫu rằng con cái là món quà quý giá và là kho báu vô tận đối với cha mẹ. Trong mắt cha mẹ, con cái là tất cả. Mất con cái là mất tất cả. Nhưng chính lúc xem ra mất tất cả đó, viên Thủ lãnh lại có được niềm tin vào Chúa Giêsu.
Bệnh tật luôn là nỗi ám ảnh của con người, bởi lẽ bệnh tật làm cho con người trở nên đau khổ, chán nản và tuyệt vọng. Nhưng chính lúc gặp phải đau khổ và tuyệt vọng ấy, người đàn bà lại có được niềm tin đơn sơ,  âm thầm nhưng hết sức mạnh mẻ nơi Chúa Giêsu. Như thế sau khi được trui rèn qua những thử thách đau thương thì đức tin của họ được kiên vững hơn.
Trên hành trình bước theo Chúa, niềm tin của chúng ta cũng phải đối diện với bao là thử thách. Trong mọi thử thách, chúng ta cần nhìn về phía bên kia để nhận ra điều Chúa muốn nơi ta. Xin cho chúng ta luôn kiên vững niềm tin vào Chúa và mạnh mẽ thể hiện niềm tin của mình như viên thủ lãnh và người đàn bà bị băng huyết.
Trong cuộc sống, chúng ta xin ơn Chúa rất nhiều, nhưng lại quên xin ơn rất quan trọng là ơn “đức Tin”. Chắc chắn đức tin chúng ta vẫn còn yếu kém. Chúng ta hãy tha thiết xin Chúa gia tăng đức tin cho chúng ta. Amen.
Lm Seoka

SUY NIỆM 8:
Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật việc Chúa Giêsu đến nhà một vị thủ lãnh để chữa cho con gái của ông được sống lại. Câu chuyện bị gián đoạn bởi trên đường đi xảy ra việc xuất hiện một phụ nữ bị bệnh loạn huyết lẻn vào đám đông vây quanh Chúa Giêsu để chạm và Người. Xuyên suốt tường thuật nổi bật lên chứng từ niềm tin của hai nhân vật và Chúa Giêsu đã ra tay thực hiện điều họ ao ước bởi niềm tin của họ.
 
* Niềm tin và sự can đảm.
“Lòng tin của con đã cứu con”.
- Hầu như mọi lần chữa lành bệnh tật cho ai, Chúa Giêsu đều nói đến lòng tin đã cứu họ. Đức Tin là điều kiện đầu tiên để được chữa lành và phép lạ chỉ xảy ra khi thụ nhân tin vào Đấng chữa lành. 
Người phụ nữ bị loạn huyết mang trên mình vừa căn bệnh thân xác cả nỗi đau tinh thần. Thân xác bị đau đớn và ra dơ dáy, tinh thần đau khổ vì bị mọi người xa lánh vì sợ bị nhiễm uế theo luật. Bởi sách Lêvi quy định ai bị loạn huyết sẽ phải bị coi là ô uế, ai chạm đến họ thì cũng bị ra ô uế, họ đụng đến thứ gì thì thứ đó ra ô uế, và ai đụng đến những thứ người ô uế đã ngồi hay nằm lên thì cũng bị ô uế (x. Lv 15,18-30) . Như vậy, người bị rong huyết nếm trải tận cùng của nỗi đau và tuyệt vọng: tuyệt vọng vì đã 12 năm tán gia bại sản, tuyệt vọng vì bệnh vô phương cứu chữa., tuyệt vọng vì bị loại trừ khỏi cộng đồng. Thế nhưng, người phụ nữ bị loạn huyết trong Tin Mừng hôm nay đã liều lĩnh vượt lên trên mọi mặc cảm và sự cấm kỵ để được chạm vào Chúa Giêsu.
Thật vậy, hôm nay Chúa Giêsu đang trên đường đi, đám đông chen lấn vây quanh Chúa Giêsu, vì ai cũng sợ bị nhiễm uế theo luật, nên nếu xuất hiện một kẻ ô uế trà trộn chen vào đụng hết người này qua người khác, thì chắc chắn sẽ phải mang tội chết. Nhưng không, chính niềm tin vào Đấng duy nhất có thể chữa căn bệnh quái ác của mình, người phụ nữ đã liều lĩnh lẻn vào đám đông để được gặp Chúa Giêsu. Niềm tin đó còn mãnh liệt hơn khi bà nghĩ rằng, chỉ cần được chạm vào gấu áo Chúa thôi là được khỏi rồi, và niềm tin của bà đã được đền đáp khi Chúa Giêsu phát hiện ra và nói với bà với lời đầy cảm thông yêu thương: “Này con, đức tin của con đã chữa con”.
Như vậy, đức tin đôi khi cần một sự can đảm và liều lĩnh, vượt trên mọi mặc cảm và cả sự nguy hiểm để được chạm vào Chúa Giêsu. 
- Mọi người chúng ta muốn đến được với Chúa rất cần một sự can đảm và liều lĩnh, nhất là khi chúng ta đang sống trong sự bi đát của tội lỗi, sống tách biệt với cộng đoàn đã lâu năm, bị mọi ngăn trở xã hội và cả tôn giáo tạo nên ngăn cản chúng ta đến với Chúa. Hãy can đảm đứng lên, mau chạy đến bí tích hoà giải để được Chúa chữa lành thương tích linh hồn, để hoà nhập với cộng đồng. Hãy chạy đến bí tích Thánh Thể để tâm hồn được chạm đến Chúa Giêsu và sinh lực từ Thánh Thể sẽ phát ra làm cho chúng ta nên mạnh mẽ.
 
* Niềm tin và lòng kiên nhẫn.
“Đừng sợ! Cứ vững tin”
Thông thường, việc chữa bệnh của Chúa Giêsu xảy ra tại nơi ngài đang giảng dạy hoặc đang trên hành trình, đôi khi Ngài chữa bệnh từ xa bằng cách nói: “Ông về đi, con ông sống…”. Nhưng hôm nay, khi Chúa Giêsu đang giảng dạy, có ông thủ lãnh đến bái lạy xin chữa lành cho con gái ở nhà, Chúa Giêsu lại lên đường đi với ông về nhà. Quãng đường không biết bao xa, nhưng vì đám đông đi theo chen lấn, và xuất hiện một bà bị loạn huyết chen vào ‘phá đám’ nên chưa đến nơi thì có người đến báo là con ông thủ lãnh đã chết. Có lẽ lúc này đức tin của ông thủ lãnh bị đặt trước một thử thách rất lớn, bởi lẽ ra Chúa Giêsu đã có thể đến sớm hơn để “bệnh nhân không chết nếu bác sĩ Giêsu đến kịp”. Thế nhưng Chúa Giêsu đã vội trấn an: “Ông đừng sợ, cứ vững tin!”. Và vì vững tin mà con gái ông thủ lãnh đã được Chúa cho hồi sinh.
- Cũng vậy, hành trình đức tin của mọi Kitô hữu chúng ta là một chặng đường dài, đôi khi còn bị gián đoạn với bao yếu tố ngoại cảnh mà chúng ta không lường trước được, thậm chí có lúc tưởng chừng như tuyệt vọng. Nhưng nếu chúng ta vững chí như ông thủ lãnh trong Tin Mừng hôm nay thì sẽ được cứu độ.
 
Tóm lại, qua bài Tin Mừng hôm nay, Chúa dạy chúng ta luôn vững tin vào Chúa dù gặp phải bao khó khăn thử thách. Đức tin được rạng ngời nhờ sự thanh luyện gian nan và trường kỳ. Đức tin đòi hỏi một sự can đảm liểu lĩnh và một sự kiên nhẫn vững tâm, để nhờ đó chúng ta mới đạt đến chân lý cuối cùng là Ơn Cứu Độ.
 
Lạy Chúa, xin cho chúng con can đảm bước theo Chúa giữa những thử thách đau thương của cuộc đời. Xin cũng cho chúng con biết năng chạy đến với bí tích hoà giải để được Chúa chữa lành bệnh tật thiêng liêng trong tâm hồn chúng con. Amen.
 
Hiền Lâm

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây