Thứ Ba Tuần 1 Mùa Vọng

Thứ hai - 28/11/2022 05:04
THỨ BA TUẦN 1 MÙA VỌNG
"Chúa Giêsu đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần".
thu ba tuan i mua vong

 
Tin Mừng: Lc 10: 21-24
Khi ấy, Chúa Giêsu đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần, Người nói: "Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì đã giấu không cho những người thông thái khôn ngoan biết những điều này, nhưng đã tỏ cho những kẻ đơn sơ.
Vâng lạy Cha, đó là ý Cha đã muốn thế.
Cha Ta đã trao phó cho Ta mọi sự.
Không ai biết Chúa Con là ai, ngoài Chúa Cha; cũng không ai biết Chúa Cha là Ðấng nào, ngoài Chúa Con, và những người được Chúa Con muốn tỏ cho biết!"
Rồi Chúa Giêsu quay lại phía các môn đệ và phán: "Hạnh phúc cho những con mắt được xem những điều chúng con xem thấy; vì chưng Ta bảo các con: có nhiều tiên tri và vua chúa đã muốn xem những điều chúng con thấy, mà chẳng được xem, muốn nghe những điều chúng con nghe, mà đã chẳng được nghe.
 
 
MỤC LỤC CÁC BÀI SUY NIỆM

1. Thánh Thần tác động _ Lm Ant. Nguyễn Cao Siêu, SJ.
2. Xin chúc tụng Cha _ Tu sĩ Jos. Vinc. Ngọc Biển, S.S.P.
3. Mạc khải cho kẻ bé mọn
4. Phúc cho mắt nào được thấy
5. Mạc khải cho kẻ bé mọn


Suy niệm 1: Thánh Thần tác động _ Lm Ant. Nguyễn Cao Siêu, SJ.
Ông tổ Jessê là cha của vua Đavít (Lc 3, 32).  Bài đọc 1 nói về một nhánh nhỏ đâm ra từ gốc tổ Jessê (Is 11, 1).  Đó là Đấng Mêsia, người thuộc dòng dõi Jessê, cha của Đavít.  Nét đặc biệt của Đấng này là có Thần Khí Đức Chúa ngự trên:  “thần khí khôn ngoan và minh mẫn, thần khí mưu lược và dũng mãnh,  thần khí hiểu biết và kính sợ Đức Chúa” (Is 11, 2).  Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu được đầy tràn Thánh Thần,  khiến Ngài vui sướng dâng lên Cha lời cầu nguyện tự phát (c. 21).  Như thế có sự hiện diện của cả Ba Ngôi Thiên Chúa trong giây phút này.  Trong Thánh Thần, Con dâng lên Cha lời ngợi khen chúc tụng.  Lời cầu nguyện của Con bao giờ cũng bắt đầu bằng câu Abba, Lạy Cha.  Abba là người Cha gần gũi thân thương,  nhưng Abba cũng là Chúa tể trời đất, đầy quyền năng siêu việt.  Đức Giêsu ngợi khen Cha, vì Cha giấu kín nhóm này,  nhưng lại mặc khải cho nhóm kia về Con của Cha.  Thật ra, Cha không ghét bỏ những người khôn ngoan thông thái.  Nhưng sự giàu có tri thức đã khiến một số người tự mãn, tự hào,  đi đến chỗ khép lại và từ chối tin vào Đức Giêsu.  Những người bé mọn, đơn sơ mới là những người khôn ngoan thật sự.  Họ mềm mại mở ra như trẻ thơ, để đón nhận Tin Mừng về Nước Trời.  Bảy mươi hai môn đệ mới đi sứ vụ trở về, là những người bé mọn ấy.  Họ là những người có phúc vì được thấy, được nghe  những điều mà bao thế hệ khác ước ao, nhưng không được (cc. 23-24).  Họ là những người được đưa vào thế giới thân tình giữa Cha và Con.  Thế giới ấy thật là riêng tư, nơi Cha và Con hiểu biết nhau trọn vẹn.  “Không ai thực sự biết Con là ai, trừ Cha;  cũng không ai thực sự biết Cha là ai, trừ Con” (c. 22).  Nhưng thế giới tưởng như khép kín ấy cũng là thế giới mở ra cho con người.  Cha mặc khải cho những người bé mọn (c. 21).  Và Con cũng mặc khải cho người nào Con muốn (c. 22).  Rốt cuộc Cha mặc khải về Con, và Con mặc khải về Cha.  Chỉ Thiên Chúa mới mặc khải được cho ta về Thiên Chúa.  Mừng lễ Giáng Sinh là mừng Quà Tặng của Cha là Đức Giêsu.  Ngài là Đấng duy nhất biết Cha thâm sâu,  nên cũng là Đấng duy nhất có thể mặc khải về Cha trọn vẹn.  Ngài là Đấng Trung Gian duy nhất và là Người Con Một của Cha.  Thiên Chúa Cha đã bắc cho chúng ta một nhịp cầu.  Cha mời chúng ta qua nhịp cầu ấy mà đến với thế giới Thiên Chúa,  nơi Cha và Con khăng khít với nhau trong tình yêu.  Hãy để Cha lôi kéo ta đến với Con của Ngài (Ga 6, 44).  Hãy để Con là đường đưa ta đến với Cha (Ga 14, 6).  Hãy là người khôn ngoan thật sự, biết mở ra để nghe Cha, Con mặc khải.  Biết được Cha và Con là ai, đó là hạnh phúc của người Kitô hữu.  Đó cũng là ước mơ ngàn đời của Cha và Con cho nhân loại.
Lạy Chúa Giêsu,  xin cho con biết con,  xin cho con biết Chúa.  Xin cho con chỉ khao khát một mình Chúa,  quên đi chính bản thân,  yêu mến Chúa và làm mọi sự vì Chúa.  Xin cho con biết tự hạ,  biết tán dương Chúa và chỉ nghĩ đến Chúa.  Ước gì con biết hãm mình và sống trong Chúa.  Ước gì con biết nhận từ Chúa  tất cả những gì xảy đến cho con  và biết chọn theo chân Chúa luôn.  Xin đừng để điều gì quyến rũ con, ngoài Chúa.  Xin Chúa hãy nhìn con, để con yêu mến Chúa.  Xin Chúa hãy gọi con, để con được thấy Chúa.  Và để con hưởng nhan Chúa đời đời. Amen. (Thánh Âu-Tinh)
 MỤC LỤC CÁC BÀI SUY NIỆM
 
Suy niệm 2: Xin chúc tụng Cha _ Tu sĩ Jos. Vinc. Ngọc Biển, S.S.P.
Trong xã hội, người nắm giữ những chức vụ, vai trò liên quan đến tôn giáo, họ được học và am tường Kinh Thánh, Giáo Lý nhiều. Có khi họ am tường hơn cả chúng ta! Tuy nhiên, điều khác biệt chính là họ không có lòng mến và không hề có đức tin, nên họ đọc, học Kinh Thánh, Giáo Lý là để phục vụ cho nghề nghiệp hay vì miếng cơm manh áo chứ không đọc trong tâm tình yêu mến, lắng nghe và thực hành để được sự sống đời đời.
Hôm nay, Tin Mừng cho thấy, Đức Giêsu hoan hỷ dâng lời tạ ơn Chúa Cha, Ngài nói: “Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì đã giấu không cho những người thông thái khôn ngoan biết những điều này, nhưng đã tỏ cho những kẻ đơn sơ”.
Như vậy, đức tin là một hồng ân nhưng không của Thiên Chúa chứ không phải là kết quả của tri thức, địa vị.... Vì thế, đức tin không sinh hoa kết quả do lòng kiêu ngạo trong sự ích kỷ, nhưng sẽ đơm bông, kết trái khi gặp được thửa đất tâm hồn đơn sơ, chân thành do lòng yêu mến.
Điều này, chúng ta thấy rất rõ thời Đức Giêsu nơi những người Pharisêu, Luật Sĩ…. Họ tưởng mình nắm bắt được mọi sự, nhưng kỳ thực họ phỏng chiếu sự hiểu biết của họ theo nghĩa thuần tục, vì thế, những chân lý, mầu nhiệm trong chương trình của Thiên Chúa thì họ chẳng hiểu biết gì, ngay kể cả Đấng Cứu Thế họ cũng không biết, thì làm sao hiểu được đường lối của Thiên Chúa ngang qua Đức Giêsu!
Muốn hiểu được thánh ý Thiên Chúa, hẳn mỗi người chúng ta, trước mặt Chúa, cần phải khiêm tốn nhận mình là thụ tạo thấp hèn, nếu không muốn nói là kẻ dốt nát, khờ khạo...!
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy trở nên như trẻ nhỏ, khiêm tốn, đơn sơ, chân thành trước mặt Chúa, bởi vì chúng ta thực ra chẳng có gì đáng để tự hào, huyênh hoang cả. Chúng ta có là gì đi chăng nữa thì cũng là do tình thương của Thiên Chúa ban chứ không do công trạng của mình. Bởi vậy, thay vì kiêu ngạo, chúng ta hãy có tâm tình tạ ơn Thiên Chúa vì Ngài đã làm cho chúng ta những điều cao trọng, mặc dù chúng ta không xứng đáng.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con xin chúc tụng, tạ ơn Chúa vì những ân ban cao cả mà Ngài đã ban cho chúng con là những kẻ bé mọn. Amen.
 MỤC LỤC CÁC BÀI SUY NIỆM
 
Suy niệm 3: Mạc khải cho kẻ bé mọn
Một chú ếch nọ suốt đời ngồi dưới đáy giếng. Một hôm, nó ngạc nhiên vô cùng khi thấy một con ếch khác xuất hiện trên bờ giếng. Nó lên tiếng hỏi: “Chú mày từ đâu đến?” Từ trên miệng giếng, khách lạ trả lời: “Tôi đến từ một vùng biển”
Lần đầu tiên nghe nói đến biển, con ếch ngồi dưới đáy mới nghỉ thầm: “Từ trước đến nay, ta không gặp biết bao nhiêu kẻ lường gạt, nhưng tên này hẳn phải là kẻ trí trá vô liêm sĩ nhất”.
Nhiều người có lẽ đang nhìn vào niềm tin Kitô giáo với lối suy nghĩ của chú ếch ngồi đáy giếng trong câu chuyện trên. Người ta dùng cái vung giếng hẹp hòi của ý thức hệ để đo lường trời biển bao la của niềm tin tôn giáo.
Đức tin thiết yếu là một ân ban nhưng không. Điều đó có nghĩa là người ta không đạt đến đức tin bằng sự lý luận uyên bác của mình; và điều đó cũng có nghĩa là không phải kẻ thông thái đương nhiên là người có đức tin hoặc đức tin sâu sắc hơn người quê mùa dốt nát.
Lời tán tụng của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay xác quyết tính cách nhưng không của đức tin. Chúa Giêsu cảm tạ Chúa Cha vì đã dấu hạng khôn ngoan thông thái những điều đó, tức là ơn đức tin, mà lại mạc khải cho những kẻ bé mọn.
Nói đến hạng khôn ngoan thông thái hẳn Chúa Giêsu muốn ám chỉ đến những Biệt phái và luật sĩ, những người học cao hiểu rộng. Chính cái mớ kiến thức về luật pháp và đạo giáo ấy khiến họ cho mình là người nắm giữ chân lý, là người đạo đức và có đức tin sâu sắc hơn người khác. Chúa Giêsu đã không ngừng lên án thái độ huênh hoang tự đắc ấy.
Chọn những người đơn sơ, thất học làm môn đệ kết thân với những kẻ bị đầy ra bên lề xã hội, Chúa Giêsu muốn chứng tỏ cho mọi người thấy rằng trong nước Ngài không có sự phân biệt đối xử, rằng người ta không nhất thiết là người thông thái mới có thể trở thành môn đệ Ngài. Để thuộc về nước Ngài, để trở nên môn đệ Ngài, điều kiện thiết yếu là phải trở nên bé mọn, khiêm tốn, trút bỏ lối suy nghĩ hẹp hòi của mình.
Quả thực, người có đức tin không còn nhìn, suy nghĩ, lý luận bằng cái nhìn ích kỷ, kỷ, hẹp hòi của mình, mà bằng cái nhìn của Thiên Chúa, nhờ đó họ tìm được ánh sáng và hy vọng ngay trong cuộc sống tăm tối, cảm nhận được sức mạnh trong những mất mát, thua thiệt, nhận ra được lẽ khôn ngoan ngay trong những gì mà thế gian cho là điên dại. Người có đức tin sẽ sống và yêu thương bằng chính tình yêu của Thiên Chúa, yêu đến độ tha thứ cho kẻ thù của mình, yêu đến độ hy sinh chính mạng sống mình.
Nguyện cho cả cuộc sống chúng ta được trở thành bài ca tán dương và tri ân Chúa vì hồng ân đức tin Ngài đã ban cho chúng ta.
Nguyện cho từng tâm tư, suy nghĩ, hành động của chúng ta không phát xuất từ con người ích kỷ, hẹp hòi của chúng ta, mà là thể hiện của đức tin mà Thiên Chúa đã trao ban cách nhưng không cho chúng ta.
 MỤC LỤC CÁC BÀI SUY NIỆM
 
Suy niệm 4: Phúc cho mắt nào được thấy
Đức Giê-su sai bảy mươi hai môn đệ đi truyền giáo. Khi trở về, các ông rất vui mừng vì dân chúng đã đón nhận Tin mừng cách tốt đẹp. Nên Đức Giê-su hướng về Chúa Cha và cảm tạ Ngài. Đồng thời Người kêu mời các ông hãy vui mừng vì Thiên Chúa đã thực hiện những điều lạ lùng cho mất các ông được thấy : “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy".
Chúng ta đã nhìn thấy những điều tốt lành đó không ? Chúng ta đã chú tâm đến những việc tích cực và lạ lùng trong học thuyết Ki-tô giáo ngày nay không ?
Trong Giáo Hội có nhiều thay đổi thật sự. Đó không phải là dấu chỉ của sức khỏe sao ? Nếu bất động thì không còn sống nữa?
Cơn khủng hoảng chúng ta đang trải qua, làm chúng ta phải cựa quậy, phải chao đảo, lo lắng. Nhưng đó là dịp cho chúng ta phục hưng, đổi mới và trở nên Ki-tô hữu trưởng thành và có trách nhiệm.
Giáo Hội này nay cố gắng đi về phía con người, và đặc biệt về phía những người nghèo khổ. Dù phải rước họa vào thân càng ngày càng nhiều, Giáo Hội luôn luôn hợp tác với những ai tranh đấu cho công lý và hòa bình. Đó không phải là sống Tin mừng sao ? Giáo Hội canh tân phụng vụ, đó là để giúp chúng ta dễ cầu nguyện. Giáo Hội thay đổi và giảm nhẹ các luật lệ, đó là để khuyến khích chúng ta biết lãnh trách nhiệm riêng của chúng ta. Nếu chúng ta biết mở to mắt hơn và đừng chỉ trích gì của thời quá khứ, có thể chúng ta sẽ khám phá thấy rằng thời đại, mà chúng ta đang sống, không xấu mà còn có thể nói như Đức Giê-su nói : "Phúc thay mắt nào thấy điều anh em thấy".
 MỤC LỤC CÁC BÀI SUY NIỆM
 
Suy niệm 5: Mạc khải cho kẻ bé mọn
Một chú ếch nọ suốt đời ngồi dưới đáy giếng. Một hôm, nó ngạc nhiên vô cùng khi thấy một con ếch khác xuất hiện trên bờ giếng. Nó lên tiếng hỏi: “Chú mày từ đâu đến?” Từ trên miệng giếng, khách lạ trả lời: “Tôi đến từ một vùng biển”
Lần đầu tiên nghe nói đến biển, con ếch ngồi dưới đáy mới nghỉ thầm: “Từ trước đến nay, ta không gặp biết bao nhiêu kẻ lường gạt, nhưng tên này hẳn phải là kẻ trí trá vô liêm sĩ nhất”.
Nhiều người có lẽ đang nhìn vào niềm tin Kitô giáo với lối suy nghĩ của chú ếch ngồi đáy giếng trong câu chuyện trên. Người ta dùng cái vung giếng hẹp hòi của ý thức hệ để đo lường trời biển bao la của niềm tin tôn giáo.
Đức tin thiết yếu là một ân ban nhưng không. Điều đó có nghĩa là người ta không đạt đến đức tin bằng sự lý luận uyên bác của mình; và điều đó cũng có nghĩa là không phải kẻ thông thái đương nhiên là người có đức tin hoặc đức tin sâu sắc hơn người quê mùa dốt nát.
Lời tán tụng của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay xác quyết tính cách nhưng không của đức tin. Chúa Giêsu cảm tạ Chúa Cha vì đã dấu hạng khôn ngoan thông thái những điều đó, tức là ơn đức tin, mà lại mạc khải cho những kẻ bé mọn.
Nói đến hạng khôn ngoan thông thái hẳn Chúa Giêsu muốn ám chỉ đến những Biệt phái và luật sĩ, những người học cao hiểu rộng. Chính cái mớ kiến thức về luật pháp và đạo giáo ấy khiến họ cho mình là người nắm giữ chân lý, là người đạo đức và có đức tin sâu sắc hơn người khác. Chúa Giêsu đã không ngừng lên án thái độ huênh hoang tự đắc ấy.
Chọn những người đơn sơ, thất học làm môn đệ kết thân với những kẻ bị đầy ra bên lề xã hội, Chúa Giêsu muốn chứng tỏ cho mọi người thấy rằng trong nước Ngài không có sự phân biệt đối xử, rằng người ta không nhất thiết là người thông thái mới có thể trở thành môn đệ Ngài. Để thuộc về nước Ngài, để trở nên môn đệ Ngài, điều kiện thiết yếu là phải trở nên bé mọn, khiêm tốn, trút bỏ lối suy nghĩ hẹp hòi của mình.
Quả thực, người có đức tin không còn nhìn, suy nghĩ, lý luận bằng cái nhìn ích kỷ, kỷ, hẹp hòi của mình, mà bằng cái nhìn của Thiên Chúa, nhờ đó họ tìm được ánh sáng và hy vọng ngay trong cuộc sống tăm tối, cảm nhận được sức mạnh trong những mất mát, thua thiệt, nhận ra được lẽ khôn ngoan ngay trong những gì mà thế gian cho là điên dại. Người có đức tin sẽ sống và yêu thương bằng chính tình yêu của Thiên Chúa, yêu đến độ tha thứ cho kẻ thù của mình, yêu đến độ hy sinh chính mạng sống mình.
Nguyện cho cả cuộc sống chúng ta được trở thành bài ca tán dương và tri ân Chúa vì hồng ân đức tin Ngài đã ban cho chúng ta.
Nguyện cho từng tâm tư, suy nghĩ, hành động của chúng ta không phát xuất từ con người ích kỷ, hẹp hòi của chúng ta, mà là thể hiện của đức tin mà Thiên Chúa đã trao ban cách nhưng không cho chúng ta.
MỤC LỤC CÁC BÀI SUY NIỆM

Tác giả: Truc Ho Si

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây