THỨ HAI SAU LỄ HIỆN XUỐNG
ĐỨC TRINH NỮ MARIA MẸ HỘI THÁNH
Ga 19: 25-34
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
25Đứng gần thập giá Đức Giê-su, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Ma-ri-a vợ ông Cơ-lô-pát, cùng với bà Ma-ri-a Mác-đa-la.26 Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giê-su nói với thân mẫu rằng : “Thưa Bà, đây là con của Bà.” 27Rồi Người nói với môn đệ : “Đây là mẹ của anh.” Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình.
28Sau đó, Đức Giê-su biết là mọi sự đã hoàn tất. Và để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, Người nói : “Tôi khát!” 29Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người. 30Nhắp xong, Đức Giê-su nói : “Thế là đã hoàn tất !” Rồi Người gục đầu xuống và trao Thần Khí.
31Hôm đó là ngày áp lễ, người Do-thái không muốn để xác chết trên thập giá trong ngày sa-bát, mà ngày sa-bát đó lại là ngày lễ lớn. Vì thế họ xin ông Phi-la-tô cho đánh giập ống chân các người bị đóng đinh và lấy xác xuống. 32Quân lính đến, đánh giập ống chân người thứ nhất và người thứ hai cùng bị đóng đinh với Đức Giê-su. 33Khi đến gần Đức Giê-su và thấy Người đã chết, họ không đánh giập ống chân Người. 34Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì, máu cùng nước chảy ra.
SUY NIỆM 1:
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ, vào ngày 11/02/2018, nhân kỷ niệm 160 năm lần đầu tiên Đức Maria hiện ra tại Lộ Đức, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã chọn ngày thứ Hai sau lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, để tôn kính Đức Maria với tước hiệu là “Mẹ Hội Thánh”. Và lễ này đã được ấn định là lễ nhớ buộc và được ghi vào lịch phụng vụ Rôma để cử hành hàng năm. Điều này cho thấy Đức Maria có liên hệ hết sức mật thiết với Hội Thánh. Vậy mật thiết ở chỗ nào?
Thứ nhất, anh chị em hãy nhớ lại trong biến cố truyền tin, Đức Maria đã làm gì? Mẹ đã nói lời “Xin vâng” với sứ thần của Chúa, để đón nhận, cưu mang, sinh thành và dưỡng nuôi Chúa Giêsu là Đấng sáng lập Hội Thánh. Dẫu biết rằng tất cả đều nằm trong thánh ý Thiên Chúa, nhưng chúng ta cũng cần phải nhìn nhận rằng, lòng vâng phục của Đức Maria gần như là yếu tố quyết định để Hội Thánh được sớm khai sinh, và là điểm vàng son mà mọi thành viên trong Hội Thánh phải khắc ghi.
Thứ hai là ở ngay trong chính bài Tin mừng hôm nay. Chúa Giêsu đã tin tưởng gởi trao Thánh Gioan cho Đức Mẹ, mà Thánh Gioan chính là đại diện cho những người tin vào Chúa Kitô. Nói chính xác hơn, Chúa Giêsu đã gởi trao cả Hội Thánh trong bàn tay từ ái của Mẹ Maria, khi Ngài nói: “Đây là con của Bà”. Và qua Thánh Gioan, Chúa Giêsu cũng nhắn nhủ chúng ta hãy tin tưởng và trông cậy vào Mẹ của Ngài, khi Ngài nói: “Còn đây là Mẹ của con”.
Và điều thứ ba chứng minh mối liên hệ mật thiết giữa Đức Maria và Hội Thánh được ghi lại trong sách Công vụ tông đồ. Thánh Luca cho biết, sau khi Chúa Giêsu chịu chết và trước khi Chúa Thánh Thần hiện xuống, thì chính Mẹ Maria là người đã dẫn dắt Giáo Hội. Và chúng ta đừng quên rằng khoảng thời gian ấy Giáo Hội đang như “rắn mất đầu”. Chính trong hoàn cảnh ấy, Mẹ Maria đã trở thành chỗ dựa tinh thần cho các tông đồ đang hoang mang sợ hãi. Mẹ đã dạy cho các ông cầu nguyện và vững tin vào những gì mà Chúa Giêsu đã tiên báo.
Và thưa anh chị em, cho đến hôm nay Đức Mẹ vẫn không ngừng gìn giữ và chở che Hội Thánh: Khi thấy nhân loại chìm đắm trong khổ đau của bệnh tật, Mẹ đã hiện ra tại Lộ Đức để mang ơn chữa lành của Chúa đến cho con người; khi nhân loại đang phải chịu quá nhiều đau khổ của cuộc thế chiến thứ nhất, khi Giáo hội Bồ Đào Nha đang bị bách hại dữ dội, Mẹ đã hiện ra tại Fatima, và chỉ cho chúng ta biết cần phải làm gì để vượt qua cơn nguy khốn…
Chỉ bấy nhiêu điều ấy cũng đủ để ta nhận thấy Mẹ Maria có một tầm quan trọng rất lớn trong sự hình thành và phát triển của Hội Thánh Công Giáo tại trần gian. Đức Maria xứng đáng được gọi là Mẹ của Hội Thánh và là Mẹ của tất cả chúng ta.
Tóm lại, tôn kính Đức Maria Hôm nay, chúng ta được mời gọi 2 điều: Thứ nhất, mỗi người hãy cám ơn Mẹ về những gì mà Mẹ đã làm cho Hội Thánh và cho từng người chúng ta. và thứ hai, đừng bao giờ quên mình có một người Mẹ là Đức Maria luôn sẵn sàng lắng nghe, nâng đỡ và chuyển cầu cho chúng ta trước tòa Thiên Chúa. Amen.
Lm Antôn
SUY NIỆM 2: HỘI THÁNH CÙNG MẸ TIẾN BƯỚC
Với Sắc lệnh của Bộ Phụng Tự và Kỷ luật các Bí tích ký ngày 11 tháng 2 năm 2018, ngày kính nhớ Đức Mẹ Lộ Đức truyền dạy chúng ta cử hành lễ kính nhớ Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh. Thứ Hai, sau lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, Hội Thánh cử hành với niềm vui khôn tả, khởi đi từ: “Khi đón nhận Lời Chúa với tâm hồn trong trắng, Mẹ đã cưu mang Ngôi Lời trong cung lòng khiết trinh, và khi hạ sinh Đấng thiết lập Hội Thánh, Mẹ đã cộng tác trong việc khai sinh Hội Thánh. Khi đứng bên thập giá, Mẹ đón nhận lời trối đầy yêu thương của Con Chúa, và đã nhận tất cả mọi người làm con, những người được tái sinh vào đời sống siêu nhiên nhờ cái chết của Đức Kitô” (Kinh Tiền tụng: Đức Maria là khuôn mẫu và là Mẹ của Hội Thánh).
Trong ngày này Hội Thánh dâng lời ngợi khen tung hô Chúa, đồng thời tôn vinh Mẹ là Ðấng Tuyệt Ðẹp “Tota Pulchra”, vì Mẹ đã được Thiên Chúa Cha yêu thương và tuyển chọn làm Mẹ Chúa Con. Mẹ được gìn giữ khỏi mắc tội nguyên tổ, là Ðấng đầu tiên đã được Con Mẹ cứu chuộc. Nét đẹp cao cả của Mẹ phản chiếu nét đẹp của Chúa Kitô, là bằng chứng cho tất cả mọi tín hữu về chiến thắng của tình thương Thiên Chúa trên tội lỗi và sự chết, khi đạp nát đầu con rắn đã cám dỗ Adong và Evà phạm tội.
Thiên Chúa là Cha nhân từ
Thiên Chúa khôn ngoan và nhân từ, nên mọi việc Ngài làm đều tốt đẹp. Ngài đã sáng tạo con người theo hình ảnh Ngài, cho họ sống tình thân với Chúa. Vậy Sự Dữ do đâu mà có ? Đâu là nguyên nhân khiến cho tình thân nghĩa thiết giữa con người với Thiên Chúa và con người với nhau bị phá vỡ?
Sách Sáng Thế (x. St 1-3) cho ta câu trả lời. Thiên Chúa không tạo nên sự chết, nhưng sự chết đã đi vào thế giới vì sự ghen tương của ma quỉ (x. Kn 1,13-14; 2,23-24). Khi nổi loạn chống lại Thiên Chúa, ma quỉ đã lường gạt và lôi kéo con người theo chúng. Thiên Chúa hỏi Ađam: “Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng ngươi trần truồng, há chẳng phải tại ngươi đã ăn trái cây mà Ta cấm ngươi không được ăn ư?” Thiên Chúa hỏi Evà: “Tại sao ngươi đã làm điều đó? ” Evà trả lời: “Con rắn đã cám dỗ tôi” (x. St 3, 11-13).
Là thụ tạo tinh thần, con người chỉ có thể sống tình thân ấy khi tự do tùng phục Thiên Chúa. Ðiều đó được diễn tả trong lệnh cấm con người ăn trái cây biết lành, biết dữ “vì ngày ngươi ăn nó, ngươi sẽ chết” (St 2, l7). Bị ma quỉ cám dỗ, con người đánh mất lòng tín thác vào Ðấng Sáng Tạo, lạm dụng tự do, bất tuân lệnh của Thiên Chúa. Ðó là tội đầu tiên của con người (x. Rm 5, l9). Hậu quả là Adong và Evà đánh mất sự thánh thiện nguyên thủy (x. Rm 3, 23). Sự hài hòa với vạn vật bị phá vỡ: thế giới hữu hình trở nên xa lạ và thù nghịch với con người (x. St 3, l7-l9). Sự kết hợp nam nữ trở nên căng thẳng (x. St 3, ll-l3); tình huynh đệ tương tàn (x. St 4, 3-15); tiếp đến là sự sa đọa của cả loài người. Cuối cùng, vì bất tuân: “Con người là tro bụi sẽ trở về bụi tro” (St 3, l9).
Sau khi sa ngã, Thiên Chúa không lỡ bỏ rơi con người. Trái lại, vì tình thương, Thiên Chúa nâng con người lên. Chúa bảo con rắn: “Bởi mi đã làm điều đó, mi sẽ vô phúc ở giữa mọi sinh vật và mọi muông thú địa cầu; mi sẽ bò đi bằng bụng, và mi sẽ ăn bùn đất mọi ngày trong đời mi”. (St 3, 9-15. 20). Đó là thảm kịch tự do mà Thiên Chúa chấp nhận đến cùng vì yêu thương, nhưng Ngài hứa: “ Ta sẽ đặt mối thù nghịch giữa mi và người phụ nữ, giữa miêu duệ mi và miêu duệ người đó, người miêu duệ đó sẽ đạp nát đầu mi, còn mi thì sẽ rình cắn gót chân người” (St 3,15).
Ðoạn sách Sáng Thế trên được gọi là "Tiền Tin Mừng" vì đó là lời loan báo đầu tiên về Ðấng Cứu Thế, về cuộc chiến đấu giữa con rắn với người nữ và chiến thắng cuối cùng của một hậu duệ người nữ này. Tình mẫu tử của Đức Maria đối với nhân loại được biểu lộ “Ađam đặt tên cho vợ mình là Evà, vì bà là mẹ của chúng sinh” (St 3, 20).
Mẹ Hội Thánh
Đức Maria đã được Thiên Chúa tiền định từ muôn thủa trong yêu thương và chọn Mẹ làm Đấng cưu mang, sinh hạ, nuôi dưỡng và đồng hành cùng Chúa Giêsu Con Mẹ trong công trình cứu chuộc loài người, Mẹ đã cộng tác trong việc khai sinh Hội Thánh. Trong tình thương, Ngài đã tiền định cho chúng ta được làm dưỡng tử đối với Ngài, qua Đức Giêsu Kitô (x. Ep 1 4-5). Do đó, Đức Maria là Mẹ chúng ta.
Thật hiển nhiên: “Lúc bị treo trên thập giá, Chúa Giêsu nói với môn đệ Người yêu: Này là Mẹ con” (Ga 19, 26-27). Bên chân thập giá (x. Ga 19,25), Mẹ đã đón nhận lời trối đầy yêu thương của Chúa Giêsu Con Mẹ, và nơi người môn đệ được Chúa sủng ái, Mẹ đã tiếp nhận mọi người như những người con phải được tái sinh vào đời sống thần linh, và như thế, Mẹ đã trở nên người mẹ từ ái của Hội Thánh đã được tác sinh trên Thánh giá khi Chúa Kitô trao ban Thần Khí. Trong khi đó, cũng nơi người môn đệ yêu dấu, Chúa Kitô muốn tất cả các môn đệ thay mặt Người thể hiện tình yêu thương đối với Đức Maria, Người trao gửi để họ đón nhận Mẹ trong tâm tình thảo hiếu kính yêu” (Sắc Lệnh về việc cử hành lễ kính nhớ Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh). Vì thế, Mẹ là Mẹ Hội Thánh.
Hội Thánh cùng với Mẹ tiến bước
Trong diễn từ của Đức Giáo hoàng Phaolô VI ngày bế mạc kỳ họp thứ ba của Công đồng Vatican II – 21.11.1964 viết: “Thiên chức Thánh Mẫu đã làm cho Mẹ có những mối liên hệ đặc biệt với Chúa Kitô và hiện diện trong công trình cứu rỗi nhân loại do Chúa Giêsu Kitô thực hiện, cũng chính thiên chức đó tạo nên mối tương quan giữa Đức Maria và Hội Thánh; vì Đức Maria là Mẹ của Chúa Kitô, Đấng đã nhận lấy bản tính nhân loại trong cung lòng khiết trinh của Mẹ, Đấng là Đầu của Nhiệm thể là Hội Thánh. Vì thế Đức Maria, Mẹ của Chúa Kitô, cũng là Mẹ của tất cả các tín hữu và mục tử, nghĩa là của Hội Thánh”.
Vì là Mẹ của Hội Thánh, nên suốt cuộc đời Mẹ luôn là máng thông ơn Thiên Chúa xuống cho Hội Thánh. Để sống tốt hành trình dương thế, chúng ta hãy chạy đến với Mẹ, cầu xin Mẹ, để có thể khám phá ra niềm vui về sự dịu dàng của Thiên Chúa. Không ai đã bước vào mầu nhiệm sâu xa của việc nhập thể như Mẹ Maria. Toàn bộ cuộc sống Mẹ được hun đúc theo Chúa Giêsu Con Mẹ. Mẹ minh chứng rằng tình yêu của Con Mẹ là vô cùng vô tận và mở rộng cho tất cả mọi người, không một ngoại lệ nào. Chúng ta hãy tiếp bước theo Mẹ.
Lạy Đức Mẹ Hội Thánh, xin cầu cho chúng con. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
SUY NIỆM 3:
Qua Lời Tổng Nguyện của Lễ Đức Maria – Mẹ Hội Thánh, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Khi chịu đóng đinh trên thập giá, Con Một Chúa đã muốn Đức Trinh Nữ Maria, thân mẫu Người, làm Mẹ chúng ta. Nhờ tình thương Mẹ hiền nâng đỡ, xin cho Hội Thánh được vui mừng: vì đoàn con thánh thiện, và vì muôn dân quy tụ về nên một trong Chúa.
Tước hiệu Mẹ Hội Thánh được dành cho Đức Trinh Nữ Maria, bởi vì, chính Mẹ đã sinh hạ Đức Kitô là Đầu của Hội Thánh, và trước khi Con lòng Mẹ trút hơi thở trên thập giá, Mẹ trở nên Hiền Mẫu của những kẻ được cứu chuộc. Đức Phaolô VI đã long trọng xác nhận danh hiệu này, trong diễn từ đọc trước các nghị phụ Công Đồng Vaticanô II ngày 21/11/1964, và quyết định: Toàn dân Kitô giáo xưa nay đã tôn kính Thánh Mẫu Thiên Chúa bằng danh hiệu rất dịu ngọt này, thì nay còn phải tôn kính hơn nữa.
Nhờ tình thương Mẹ hiền nâng đỡ, xin Chúa cho chúng ta biết nhận ra rằng: chỉ có Chúa là bền vững, còn mọi sự đều mau qua chóng tàn, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Giảng Viên đã cho thấy: Thú vui không đem lại hạnh phúc thật: hoạt động của con người, dưới bất cứ hình thức nào cũng thế. Cái chết kết liễu cả hai. Cái chết làm cho chính cuộc sống nên đáng ghét, đối với người Sêmít, đây là nghịch lý, lời nói không diễn tả hết được. Trong khung cảnh đổ vỡ này, chỉ còn một thực tại duy nhất đứng vững, đó là Thiên Chúa và kế hoạch Người muốn thực hiện cho con người: Ai đẹp lòng Thiên Chúa, thì Người ban cho trí khôn ngoan, sự hiểu biết và niềm vui; ai có tội, thì Người bắt phải vất vả gom góp và tích trữ để trao lại cho kẻ đẹp lòng Người. Điều ấy cũng chỉ là phù vân, chỉ là công dã tràng xe cát.
Nhờ tình thương Mẹ hiền nâng đỡ, xin Chúa cho chúng ta biết bắt chước các nhân đức của Mẹ, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, Đức Phaolô VI đã nói: Trong cuộc đời phải chết này, khi diễn tả mẫu người môn đệ hoàn hảo của Đức Kitô, Mẹ đã nêu gương mọi nhân đức và đã hoạ lại đầy đủ các mối phúc Đức Kitô rao giảng. Vì thế, khi quảng diễn sức sống thiên hình vạn trạng và đầy năng động nhiệt thành của mình, toàn thể Hội Thánh nhận Đức Trinh Nữ Mẹ Thiên Chúa làm mẫu gương tuyệt vời mà bắt chước Đức Kitô cách hoàn hảo.
Nhờ tình thương Mẹ hiền nâng đỡ, xin Chúa cho chúng ta biết vững tin vào lời hứa cứu độ của Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, sách Sáng Thế tường thuật lại, Chúa nói với con rắn: Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy; dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 86, vịnh gia cũng cho thấy Thiên Chúa đã thực hiện lời hứa cứu độ của Người: Thành của Thiên Chúa hỡi, thiên hạ nói bao điều hiển hách về thành! Chúa ghi vào sổ bộ các dân: “Kẻ này người nọ đều sinh ra tại đó.” Và ai nấy múa nhảy hát ca: “Xion hỡi, mọi nguồn gốc của tôi ở nơi thành.”
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Lạy Đức Nữ Trinh diễm phúc, Đấng đã sinh hạ Chúa Trời. Lạy Thân Mẫu hồng phúc của Hội Thánh, Đấng giữ nơi chúng con lửa Thần Khí của Đức Giêsu Kitô, Con lòng Mẹ. Trong bài Tin Mừng, thánh Gioan tường thuật lại biến cố dưới chân thập giá: Đức Giêsu nói với thân mẫu rằng: Thưa Bà, đây là con của Bà. Rồi, Người nói với môn đệ: Đây là mẹ của anh. Đức Maria đã vâng lời Thiên Chúa cho đến cùng dưới chân thập giá, cho nên, Mẹ đã trở thành Mẹ của Hội Thánh, Mẹ của toàn thể nhân loại. Ước gì chúng ta cũng biết mau mắn vâng lời Chúa như Mẹ, để cũng như Mẹ, chúng ta cưu mang và sinh hạ Chúa cho thế giới hôm nay. Ước gì được như thế!
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
SUY NIỆM 4:
Khi Đức Giêsu chịu đóng đinh trên thập giá,các Tin Mừng Nhất Lãm đều nhắc đến các phụ nữ Galilê. Họ chỉ đứng nhìn Thầy từ xa (Mt 27,55; Mc 15,40; Lc 23,49). Còn Tin Mừng Gioan lại mô tả nhóm phụ nữ đứng gần thập giá. Người phụ nữ đầu tiên được kể tên là thân mẫu Đức Giêsu.Mẹ đã theo Con đến tận núi Sọ, dám chứng kiến và cảm nghiệm mọi nỗi đau của Con. Mẹ can đảm nhận mình là mẹ của người tử tội, đang ở trong giây phút cuối đời, đang đối diện với cái chết. Người gần chết thường hay trối trăng một điều quan trọng, một điều cần phải làm sau khi họ nhắm mắt.
Đức Giêsu trên thập giá cũng muốn để lại một lời trối. Từ trên cao, Ngài nhìn thấy thân mẫu của mình và người môn đệ mình yêu dấu đứng kề bên, Ngài muốn tạo một tương quan thân thiết giữa họ. Ngài nói với Mẹ: “Thưa Bà, đây là con của Bà.” Rồi nói với môn đệ: “Đây là mẹ của anh.” (Ga 19,26-27). Hai người không ruột thịt máu mủ, bây giờ thành mẹ con.
Có người nghĩ chuyện Đức Giêsu làm ở đây cũng thường thôi. Vì biết mình sắp chết, nên Ngài giao phó Mẹ cho môn đệ, để anh này thay mình chăm sóc Mẹ cho tròn chữ hiếu. Thật ra lời trăng trối của Đức Giêsu mang tầm vóc lớn hơn nhiều. Chúng ta không rõ khi Ngài lên đường đi sứ vụ, ai đã lo cho Mẹ. Ngài để lại Mẹ ở nhà, và Ngài đòi các môn đệ cũng làm như thế. Không rõ lúc cuối đời, Ngài có thấy cần người chăm sóc Mẹ không? Dù sao trước khi Ngài nói với anh môn đệ: “Đây là mẹ của anh” thì Ngài đã giới thiệu anh với Mẹ: “Đây là con của bà.” Ngài xin Mẹ nhận anh này làm con và chăm sóc anh. Sau đó Ngài mới giới thiệu Mẹ với anh: “Đây là Mẹ của anh.” Người môn đệ đã nhận bà làm mẹ, và đã đón bà về nhà mình. Đức Giêsu đã làm xong chuyện cuối cùng mà Ngài phải làm, đó là tạo lập một tương quan mẫu tử giữa Mẹ và anh môn đệ.Với sự bình an thanh thản của người đã hoàn thành sứ mạng, Ngài nói: “Thế là đã hoàn tất !” (Ga 19,28.30).
Có người nghĩ rằng Thầy Giêsu trên thập giá chỉ muốn nối kết Mẹ Ngài và người môn đệ Ngài mến thương. Đó là chuyện thuần túy riêng tư giữa hai người. Anh môn đệ này không đại diện cho các kitô hữu, nên cũng chẳng có tương quan nào giữa Mẹ Maria và chúng ta. Truyền thống Công giáo nghĩ không nghĩ như thế, nhưng coi cử chỉ trăng trối cuối cùng này của Đức Giêsu đã kết nên mối dây giữa Mẹ Ngài với mọi kitô hữu. Đức Giêsu đã chia sẻ tương quan làm con của Mẹ cho chúng ta. để chúng ta cũng có thể coi Mẹ Maria là Mẹ của mình. Đây là món quà quý giá Ngài ban cho ta lúc gần kề cái chết. Chẳng thấy Mẹ hay anh môn đệ nói gì sau lời của Đức Giêsu, nhưng chúng ta biết cả hai đã sống tương quan mới sau đó.
Đức Maria đã trở nên mẹ của từng kitô hữu. Mẹ đã là môn đệ trung tín theo Con mình đến tận thập giá. Người môn đệ Chúa yêu đứng gần cũng theo Thầy đến cùng. Cả hai làm nên một gia đình thiêng liêng.
Khi vào một nhà thờ Công giáo, chúng ta thấy lòng ấm lại, vì có sự hiện diện cảm thông của một Người Mẹ, Người đã ở với Đức Giêsu hơn ba mươi năm, đã sinh dưỡng, dạy dỗ, chở che, và làm cho Ngài lớn lên.
Đức Maria là thành viên và là Mẹ của Hội Thánh, là người đứng dưới chân thập giá với nhóm phụ nữ ở Galilê, nhưng cũng là người có phúc hơn mọi phụ nữ,là người cầu nguyện với các môn đệ chờ Thánh Thần đến, nhưng cũng là người được Thánh Thần ngự từ lúc truyền tin.
Chúng ta mong Chúa Giêsu cứ nói với Mẹ: “Đây là các con của Bà.” Và nói với chúng ta: “Đây là Mẹ của anh chị em.” Và chúng ta cũng mong Mẹ nhắc nhở chúng ta nhiều lần: “Hãy làm những gì Người bảo!”
Cầu nguyện:
Lạy Mẹ Maria,
Chúng con tạ ơn Chúa Giêsu
đã ban cho chúng con một người mẹ
như quà tặng vô giá lúc Người sắp lìa đời.
Mẹ được chọn làm thân mẫu của Chúa
và được ban đầy ân sủng siêu phàm,
khiến muôn thế hệ phải ngợi khen chúc tụng.
Nhưng Mẹ cũng là tỳ nữ mọn hèn
luôn mau mắn thi hành ý định của Thiên Chúa,
dù Mẹ chẳng hiểu hết được mầu nhiệm cao sâu.
Chúng con tưởng Mẹ sẽ đi trên con đường đầy hoa,
nhưng thật ra Mẹ đã đi con đường của Chúa,
con đường gập ghềnh và trắc trở,
với lưỡi gươm sắc đâm thấu tâm hồn.
Trong đời Mẹ có bao tiếng xin vâng trên môi,
từ tiếng xin vâng đầu tiên đến tiếng xin vâng trên núi Sọ.
Những tiếng xin vâng này hợp với tiếng xin vâng của Con Mẹ
để Người đem ơn cứu độ cho chúng con.
Lạy Mẹ Maria,
là Mẹ Chúa Giêsu và là Mẹ chúng con.
Mẹ đã sống trọn phận người như chúng con,
và đã chiến thắng sau khi kết thúc cuộc đời trần thế.
Mẹ hiểu chúng con cần lời cầu bàu của Mẹ biết bao
đang khi phải chiến đấu giữa trần gian đầy sóng gió.
Ước gì chúng con cũng có phúc vì đã tin như Mẹ,
có phúc vì đã làm cho Con của Mẹ được sinh ra,
và được lớn lên trong thế giới hôm nay. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
SUY NIỆM 5:
Một nhà văn kể lại rằng, trong cuộc chiến tranh trước đây, nhiều người chạy loạn, phải ẩn náu trong một trường học. Một hôm người ta ngửi thấy mùi hôi nồng nặc, họ sục sạo và phát hiện ra một người đàn bà ngồi ở một góc phòng đang ôm xác đứa con ba tuổi của bà. Người ta giằng lấy xác đứa trẻ đem đi chôn, nhưng bà mẹ gào lên: nó chết thì chết nhưng nó là con tôi, hãy trả lại con cho tôi.
Đây có thể coi là hình ảnh đại diện cho tình mẫu tử, bà mẹ Việt Nam thương con vô cùng. Từ hình ảnh này, ta nhìn lên Đức Maria, Mẹ của Hội Thánh, Mẹ của mỗi người chúng ta. Mẹ đã đứng dưới chân thánh giá thông phần trọn vẹn vào công cuộc cứu độ nhân loại với Chúa Giêsu con Mẹ. Mẹ cũng mang tâm tình như bà mẹ Việt Nam thương con, và còn hơn thế nữa, Mẹ Maria là mẫu gương cho mọi tình mẫu tử. Mẹ chấp nhận bao cái nhìn, cùng những lời khinh bạc người ta đổ lên đầu con mình. Bởi dù sao chăng nữa, người con Giêsu đã được Mẹ sinh thành dưỡng dục, và cho dù người ta có chống đối có đóng đinh như tội nhân thì Giêsu vẫn là con chí ái của Mẹ.
Tuy nhiên, ta không chỉ dừng lại ở tình cảm tự nhiên ấy, dù đấy là tình cảm đáng trân trọng và quý mến. Nhưng ta hãy nhìn lên Mẹ như ánh sao đức tin, ánh sao hy vọng. Bởi thực, Mẹ là người môn đệ của Chúa, Mẹ đã đi cho đến cùng cuộc lữ hành đức tin, khởi đầu với lời “xin vâng” và trung tín trong mọi hoàn cảnh.
Mẹ thực là Mẹ của chúng ta về phương diện đức tin. Mẹ thực là mẹ Hội thánh, qua lời trăn trối của Chúa Giêsu với Mẹ: “Này là con bà” và với Gioan: “Này là mẹ con”, và thánh Gioan đã đại diện cho các môn đệ đón rước Mẹ về nhà. Cho nên, suốt dọc dài lịch sử Mẹ luôn đồng hành, dẫn dắt và nâng đỡ con cái Mẹ trong cuộc lữ hành đức tin thường ngày.
Năm 1917, trước nạn vô thần và chiến tranh lan tràn khắp thế giới, Đức Mẹ đã hiện ra 6 lầm với 3 trẻ: Lucia, Francisco, và Jancinta tại làng Fatima – Bồ Đào Nha. Mẹ làm phép lạ chữa lành nhiều bệnh nhân. Mẹ nhắn nhủ mọi người: Chúa đã bị xúc phạm quá nhiều rồi! Các con hãy cầu nguyện và hy sinh cho tội nhân được ơn trở lại và cầu nguyện cho thế giới được hòa bình.
Ngay trên đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta, vào năm 1789, thời vua Cảnh Thịnh cấm đạo, các tín hữu phải chạy vào rừng núi La Vang – Quảng Trị để ẩn náu. Đức Mẹ đã hiện ra âu yếm an ủ con cái kiên trì qua cơn bách hại, Mẹ dạy hái lá quanh đó nấu uống sẽ chữa được nhiều bệnh.
Mỗi người chúng ta hôm nay cũng nhận được muôn phúc lành nơi Chúa vòng tay từ ái của Mẹ.
Lạy nữ vương, Mẹ gia đình Mẹ ở đây với chúng con, vui buồn sướng khổ, Mẹ con cùng nhau chia sẻ, xa Mẹ chúng con biết cậy trông ai, đời chúng con gian nan khổ sở lắm, gia đình chúng con long đong tối ngày, nhưng có Mẹ ở bên chúng con thấy quyên hết ưu phiền vui sống qua kiếp lưu đày, mong ngày sau sung sướng cùng Mẹ trên thiên đàng. Amen.
Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist.
SUY NIỆM 6: MẸ HỘI THÁNH – MẸ CHÚNG TA
Chúa Giêsu trước khi trút hơi thở cuối cùng, Ngài đã xin Mẹ Maria nhận thánh Gioan làm con và bảo thánh Gioan nhận Mẹ làm Mẹ. Kinh Thánh ghi lại: “Kể từ giờ đó, người môn đệ rước Bà về nhà mình.” Hành động này xác nhận sự đồng thuận của Mẹ Maria và thánh Gioan. Sở dĩ, Chúa Giêsu muốn điều này vì Ngài biết các môn đệ cũng như Mẹ Maria cần an ủi và đỡ nâng nhau trong cuộc thương khó này. Từ đây, Mẹ đã chính thức là Mẹ của Hội Thánh và Hội Thánh là con của Mẹ. Từ trời cao, Mẹ luôn cùng đi với Hội Thánh bằng lời chuyển cầu không ngừng bên tòa Chúa và Hội Thánh cũng luôn chạy đến với Mẹ để đón nhận sự chở che của Mẹ.
Không có người mẹ nào mà không thương con. Tạ ơn Chúa đã ban cho chúng ta một người mẹ tuyệt vời là Đức Maria. Mẹ thương yêu Chúa Giêsu như thế nào thì chắc chắn Mẹ cũng yêu thương chúng ta như vậy, vì Chúa Giêsu yêu thương chúng ta. Vì thế, đối diện với mọi vui buồn trong cuộc đời, chúng ta hãy chạy đến với Mẹ, nép mình bên tà áo của Mẹ để Mẹ ủi an, nâng đỡ và chở che chúng ta. Mỗi người hãy noi gương Mẹ trong đời sống xin vâng theo thánh ý của Thiên Chúa. Sống được điều này, chắc chắn chúng ta sẽ có được sự bình an và nắm chắc hy vọng niềm vui sẽ được sống với Mẹ trên Nước Chúa.
Lạy Mẹ Maria, Mẹ Hội Thánh, xin che chở và hướng dẫn chúng con trên hành trình về quê trời và nhờ trợ giúp của Mẹ, chúng con sẽ vượt qua được mọi sóng gió cuộc đời mà về bến bình an. Amen.
Lm. Laurenso Quốc Huy